1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 157: LỰC ĐẠO CÙNG ĐỘ SÂU ĐỀU LÀ VÔ CÙNG CHÍNH XÁC.
      Edit: Miêu - CQH​

      Bác Chu đem hòm thuốc đến, miệng vết thương cầm qua, Bùi Vân Khinh phối hợp nâng cổ lên, người đàn ông cong thân, mở cái băng keo ra dính lên.

      Đúng thời điểm này, Ôn Tử Khiêm bước nhanh lại đây.

      “Bộ trưởng, điện thoại phó thị trưởng Vương.”

      cho ta chờ.”

      Đường Mặc Trầm cũng quay đầu lại đáp lại câu, cực kì nghiêm túc đem băng cá nhân dán ở vết thương cho , nhàng vuốt lên.

      “Còn chỗ nào bị thương ?”

      “Hết rồi, mau nghe .”

      Đem đánh giá từ xuống lần, có phát nơi nào khác thường, Đường Mặc Trầm thế này mới xoay người nhận lấy điện thoại di động.

      “Tôi là Đường Mặc Trầm… Được, tôi lập tức đến ngay.”

      Đưa điện thoại đưa cho Ôn Tử Khiêm, Đường Mặc Trầm xoay người, bàn tay to dừng ở đỉnh đầu Bùi Vân Khinh, nhàng xoa .

      “Em nghỉ ngơi chút, phỏng chừng đến khuya mới về.”

      “Chú , đường chú ý an toàn, về sớm chút.”

      Ngoài miệng Bùi Vân Khinh nhu thuận, trong lòng cảm thấy vui vẻ.

      Huấn luyện ngày, rồi thêm ca phẫu thuật nữa nên tại mệt muốn chết rồi, nếu còn ép buộc nữa là ăn tiêu mà.

      Gật đầu , Đường Mặc Trầm bước ra cửa chính lần nữa, rồi ngồi vào xe.

      Quận Nam Sơn.”

      Quận Nam Sơn là tên của tiểu khu biệt thự, vị trí nằm ở trung tâm thành phố, khoảng cách đến bệnh viện mà Bùi Vân Khinh nhậm chức quá ba con phố.

      Thị trưởng thành phố Long Thành Lâm Tử Thông ở đây.

      Lúc này, chỗ sâu nhất ở tòa nhà bị phong bế, bên trong đèn đuốc vẫn sáng trưng, lại phảng phất an tĩnh giống như nghĩa địa, chỉ là từ lầu hai truyền đến tiếng khóc của người con .

      Khi nhìn đến Đường Mặc Trầm bước vào, cau mày chờ ở sân là phó thị trưởng thành phố Long Thành Vương Hạc Minh, liền lập tức cung kính nghênh đón.

      “Bộ trưởng, ngài đến! Thực xin lỗi trễ như vậy mà còn quấy rầy ngài đến đây…”

      “Người ở đâu?”

      Đường Mặc Trầm cắt đứt lời vô nghĩa buồn chán, cất bước lên bậc thang, chú ý bậc thầm ở dưới có vết máu, nhíu mày dứt khoát vòng qua vết máu bước qua.

      bậc thềm, người vệ sĩ áo đen tay còn ở bên hông chuẩn bị sờ súng, máy loãng chảy từ cổ ta ra.

      Nhìn theo từ ngọn đèn, có khả năng phán đoán tinh tường đoán ra được miệng vết thương vệ sĩ.

      Tầm mắt đảo qua thi thể chỗ vết thương, Đường Mặc Trầm nhíu mày, vào phòng khách.

      “Tổng cộng chết bao nhiêu người?”

      Vương Hạc Minh nâng tay lau mồ hôi thái dương, “Nguyên căn nhà bao gồm người hầu, vệ sĩ tổng cộng ba mươi người, trừ bỏ kia cùng đứa , đều chết hết.”

      mặt Đường Mặc Trầm giếng cổ cũng dao động,

      ở đâu?”

      “Ở lầu ạ.”

      Vương Hạc Minh bước qua chỗ thi thể vẫn còn máu chảy, “Tôi sợ phá hư trường, nên dám làm lộn xộn, ngài cần thận chút!”

      Dọc theo đường , nguyên căn nhà toàn là thi thể.

      Trong phòng, tràn đầy mùi máu tanh nồng nặc.

      Đường Mặc Trầm về phái trước, nhìn cái sân vắng đằng trước ngay cả vết đế giày dính máu loãng cũng có.

      lần đảo qua các thi thể đất, lên cầu thang nhìn chung quanh liếc mắt bốn phía, ánh mắt đảo qua vết máu tường, bước lầu hai.

      cần Vương Hạc Minh , nghe được tiếng khóc cuối hành lang truyền đến, sãi bước đến đẩy cửa phòng ra.

      Đây là thư phòng, thị trưởng phu nhân con dâu và người giúp việc, ba người đàn bà ôm nhau khóc.

      Trong lòng người con trẻ tuổi còn ôm đứa bé chưa đủ sáu tháng tuổi.

      “Ai nhìn được mặt hung thủ?” Đường Mặc Trầm hỏi.

      Mấy người còn khóc, nên cũng có người đáp lại.

      “Đừng khóc!”
      linhdiep17, Tiểu Ly 1111, Tôm Thỏ12 others thích bài này.

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 158: LÀM CẦU TÀI, LÀM CẦU SẮC.
      Edit: Miêu - CQH​

      Giọng người đàn ông cao, lại có nguồn năng lương uy hiếp người khác, mấy người đàn bà đều sợ đến mức thu hồi lại nước mắt, ngẩng mặt lên nhìn về phía .

      “Ai nhìn được mặt hung thủ?” Đường Mặc Trầm lặp lại.

      trẻ mở miệng run rẩy đáp, “Chúng ta đều bị đánh ngất xỉu rồi bị mang vào, thấy được mặt người đó.”

      Đường Mặc Trầm hỏi lại nữa, xoay người lui về, lên phòng ngủ chính lầu hai.

      giường lơn, nửa năm trước vừa được thăng chức lên làm thị trưởng Lâm Tử Thông, tay chân tách ra cột vào bốn góc giường.

      Cổ tay cùng với cổ chân còn nhảy máu liên tục, sàn tràn đầy máu loãng, trong khí mùi máu tươi vô cùng trầm trọng.

      Tình cảnh kia quá mức khủng bố, Vương Hạc Minh nhìn thấy rồi nhưng vẫn dám nhìn như cũ.

      Ôn Tử Khiêm từ phía trước, cẩn thận bước .

      “Động mạch tay chân đều bị cắt, có những vết thương khác.”

      có những vết thương khác, vậy mà là người này là bị mất máu mà chết.

      Vẻ mặt Đường Mặc Trầm bình tĩnh, sắc mặt Vương Hạc Minh trắng bệch vài phần, thái dương lại có thêm tầng mồ hôi lạnh.

      Cách ra tay này quá độc ác!

      Đường Mặc Trầm xoay người, tầm mắt dừng ở mặt Vương Hạc Minh.

      “Ông như thế nào lại phát được?”

      “Tôi quay về…. Quay về hỏi thị trưởng. Tôi… Tôi vốn là có công việc muốn tìm thị trưởng thương lượng, kết quả vừa tiến đến thấy thi thể ngoài sân, thấy việc quan trọng, tôi dám tùy tiện quyết đoán, dưới tình thế cấp bách mới gọi điện thoại cho ngài.”

      “Trừ tôi ra, còn ai biết nữa?”

      “Chỉ có tài xế của tôi thôi.”

      “Nếu chuyện này để lộ nửa điểm ra bên ngoài, kiếp sau ông cũng đừng nghĩ đến con đường làm quan.”

      Thị trưởng thành phố cùng người nhà bị giết chết cả nhà, nếu chuyện này truyền , truyền thông nổ ra thể cản được.

      Đường Mặc Trầm khẽ giơ cằm lên, “Ông có thể rồi.”

      “Được. Tôi đây trước bước, ngài có gì phân phó, có thể lúc nào cũng gọi điện thoại cho tôi.”

      Vương Hạc Minh giống như được ân xá, hướng Đường Mặc Trầm tỏ thái độ cảm ơn, hốt ha hốt hoảng xuống lầu rời .

      Ôn Tử Khiêm từ trong phòng bước ra, “Bộ trưởng, ngài xem có phải thông báo cho tam cục hay ?”

      Ôn Tử Khiêm nhắc đến tam cục là cục an ninh, nó cũng thuộc ngành mà Đường Mặc Trầm chỉ huy.

      Đường Mặc Trầm khẽ gật đầu cái, “Thông báo cho đội Phi Ưng đưa người đến xử lý.”

      Đội Phi Ưng?

      Lông mày Ôn Tử Khiêm nhảy dựng lên.

      Đội Phi Ưng là người mạnh nhất trong tay Đường Mặc Trầm, ta đến đó năm, cho dù chuyện lớn hơn nữa, Đường Mặc Trầm cũng kêu Phi Ưng ra mặt.

      Thị trưởng gặp chuyện phải chuyện , nhưng mà so với những việc mà đội Phi Ưng từng làm, đây cũng tính nó là đại .

      Chuyện này để đội Phi Ưng làm, đáng ?

      Đường Mặc Trầm nhìn ra được tâm tư của ta, nhíu mày liền .

      “Tôi lo lắng có liên quan đến La Sát đoàn.”

      Từ trong sân đến cửa rồi đến lầu hai, các cận vệ đều ngã xuống mà đồ vật tường cùng các dụng cụ khác có tổn thất gì, ngay cả dấu vết đánh nhau kịch liệt cũng có.

      Như vầy cũng đủ chứng minh, các cận vệ này có cơ hội sử dụng súng thậm chí ngay cả cơ hội nhìn đối phương công kích mình như thế nào cũng biết, trở thành thi thể.

      Tất cả mọi người giết chết, phương pháp sạch sẻ gọn gàng, mỗi người đều bị cắt đứt cổ họng cùng với vết thương Lâm Tử Thông cùng vũ khí.

      Rất ràng, cùng người.

      Trong phòng có dấu vết xêch dịch, tủ bảo hiểm trong thư phòng cũng động đến, chứng minh người này liên quan đến tiền bạc.

      xinh đẹp có chuyện gì, cũng liên quan đến sắc.

      Chứng tỏ là báo thù!

      người từ cửa chính vào, đường giết chết hai mươi sáu người, còn có thể chạy trốn.

      Đây là người tàn nhẫn!

      Đường Mặc Trầm tiếp xúc qua nhiều người rồi, người có năng lực như vậy vượt quá năm người.
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111116 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chắc là người Vân Khinh cứu
      Mieu1810 thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Ủa thế ai bắn tên này đc 1 phát nhỉ? Chắc là người mới đc vân khinh cứu thôi
      Mieu1810 thích bài này.

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 159: NHÓC KIA, NGỦ CŨNG THÀNH THỰC ĐƯỢC!
      Edit: Miêu - CQH​

      La Sát Đoàn đội trưởng là Phương Ngạo, bất quá người kia chết rồi.

      Nghe được ba chữ La Sát Đoàn, Ôn Tử Khiêm chân mày cũng nhảy dựng, biểu tình mặt cũng nghiêm túc lại.

      “Được, tội lập tức thông báo.”

      ta bước nhanh xuống lầu gọi điện thoại, Đường Mặc Trầm xoay người vòng qua về hàng lang, chú ý đến lan can có người vệ sĩ, đôi mắt người đàn ông đen như mực liền kíp lại.

      “Chẳng lẽ…. Câu ta còn sống?”

      Đường Mặc Trầm lần nữa xuống lầu, thời điểm lâu, thấy có chiếc xe phổ thông chạy đến, có tiếng động nào chạy đến sân.

      Cửa xe mở ra, hai nam nữ dứt khoát ra khỏi xe, người đều là đồ lao động màu đen, nhìn qua rất bình thường.

      áo có hoa văn thêu màu đen, đó là chim ưng, hai tròng mắt sáng ngời, nhìn xung quanh, tựa hồ còn chuẩn bị hướng con mồi bay đến.

      Bước đến, ba người đều cung kính dừng lại hướng Đường Mặc Trầm hành lễ.

      có nửa chữ vô nghĩa, chỉ là chờ mệnh lệnh của .

      Đội Phi Ưng trực thuộc quản lí của Đường Mặc Trầm, trừ ra có bất luận kẻ nào có quyền ra lệnh.

      Người đàn ông nâng tay phải lên, nhàng đè lông mày ở sườn, chào theo quân đội.

      xử lý ổn thỏa.”

      Năm chữ mà bao gồm rất nhiều ý nghĩa.

      An bài tốt người nhà, xử lý tốt thi thể, tìm lý do thích đáng để công bố nguyen nhân cái chết của thị trưởng, đương nhiên còn tra ra tất cả các manh mối, tìm hung thủ…

      “Dạ!”

      Ba người cùng đáp lại.

      Ôn Tử Khiêm mở cửa xe, Đường Mặc Trầm nghiêng người ngồi vào xe, xe ở phía trước, sắc mặt của vẫn như cũ có mấy phần ngưng trọng.

      Xe quay về Đường cung, cất bước vào phòng khách.

      Bác Chu ra đón, Đường Mặc Trầm chỉ thản nhiên nâng tay phải, rồi lên lầu.

      đến cửa của phòng ngủ chính, xoay người nhàng đẩy cửa phòng Bùi Vân Khinh ra, nương theo ánh đèn phía sau.

      Chỉ thấy nhóc con ngủ say, hơn nửa lưng đều lộ bên ngoài, hai cái đùi công lên đè chăn, quần ngủ người kéo lên đến đầu gối, cần thấy được cặp đùi, cùng với quần lót màu trắng ở dưới làn vấy mở hồ thấy được.

      nhóc kia, ngủ cũng thành nữa!

      Sắc mặt người đàn ông tối lại, lúc này mới dời ánh mắt .

      đến nhàng, kéo chăn qua giúp đắp lên thắt lưng, nghiêng người ngồi ở bên cạnh giường Bùi Vân Khinh.

      Tiêu diệt La Sát Đoàn là do phụ trách, năm trước cũng bởi vì sợ bị trả thù nên đuổi ra khỏi Đường cung.

      Nếu quả tên kia ngóc đầu trở lại, nên làm như thế nào để bảo vệ người phụ nữ của mình đây?

      Chẳng lẽ còn muốn nhóc rời sao?

      !

      Ý nghĩ này dâng lên liền lập tức phủ .

      Nếu như Đường Mặc Trầm ngay cả người phụ nữ của mình mà bảo vệ được, sao lại có tư cách bảo vệ cho đất nước này chứ?

      Ra quyết định này, đứng lên ra khỏi phòng của Bùi Vân Khinh.

      lát sau, Đường Mặc Trầm quay trở lại lần nữa.

      Đưa cánh tay muốn ôm , nghĩ nghĩ lại sợ đem đánh thức rốt cuộc thay đổi chủ ý.

      Đóng cửa lại, để đồ tay xuống ở đầu giường , nghiêng người nằm ở phái sau , người đàn ông thân mình cao lớn ngủ ở giường của , liền đưa cánh tay ôm lấy thắt lưng của Bùi Vân Khinh.

      Bùi Vân Khinh ngủ rất say, cũng biết là bên cạnh mình có thêm người nữa, giờ phút này dùng tư thế bảo vệ ôm mình vào ngực của người ấy.

      Ngủ trong chốc lát, Bùi Vân Khinh lao người đến, ở trong lòng vặn vẹo giống như chắp tay, cuối cùng cũng tìm được cái gối đầu thoải mái – cánh tay của , thế nhưng mới an tĩnh lại.

      Cảm giác thân cận, người đàn ông càng ôm chặt hơn nữa.

      Vân Khinh của , bao giờ buông tay nữa!
      1012, linhdiep17, boogoo9715 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :