1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc gia từ chối bảo vệ em - Sơn Chi Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ôi, báu vật mỏng manh quá

    2. Đậu My My

      Đậu My My Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      438
      <3<3Chương 3: Ngươi tốt bụng<3<3
      A Yên sau khi khóc liền ăn vào thịt bò thơm ngát

      đưa đôi mắt còn vương lại nước mắt trong suốt nhìn về phía nam nhân trước mặt,lại thấy điềm đạm buông đôi đũa xuống rồi sau đó đem đặt ở mặt bàn.
      chiếc đĩa bóng loáng là miếng thịt bò tươm mật, ta vươn ngón tay thon dài lộ các khớp tay tuyệt đẹp đem chén đĩa đẩy đến trước mặt , gương mặt thanh tĩnh có chút gợn sóng, chỉ có cặp mắt phượng tia hứng thú

      Cho đến khi A Yên thấp thỏm đem thịt bò ăn xong, chép chép miệng, còn cảm thấy có điểm chưa thèm.
      Nhưng lại có dũng khí đòi thêm nữa.
      Lúc này trong chén của lại nhiều ra miếng thịt bò, A Yên quả thực thể tin được hai mắt của mình.
      Nàng len lén liếc người kia, lại bị bắt gặp ánh mắt của

      ăn?” ta khẽ nhíu mày, thời điểm mở miệng thanh nghe có chút lạnh lùng mà trong trẻo , có điểm đặc biệt êm tai

      A Yên trong lòng hơi hơi cảm động.
      .... thế nhưng lại cho nàng thịt ăn!
      Vì thế hướng nở ra nụ cười dè dặt, lộ ra hai chiếc răng nanh, cất tiếng mềm mềm mại mại, “Ăn, ta ăn.”
      Khi A Yên vùi đầu gặm thịt Minh Triệt rũ đôi mắt xuống, lông mi vừa dài vừa rậm che giấu cảm xúc trong đáy mắt , trong đầu hoàn toàn là hình ảnh thời điểm tiểu nương cười rộ lên, lộ ra hai chiếc răng nanh.

      này , có vẻ dễ nuôi “

      biểu tình lãnh đạm, thờ ơ suy nghĩ
      A Yên ăn xong hết khối thịt bò sau đó còn chưa kịp ngẩng đầu, lại khối nữa được đưa vào trong đĩa
      Nàng sửng sốt, có điểm chân tay luống cuống.
      Do dự hồi lâu, nàng mới lấy hết dũng khí đối diện với ánh mắt của nam nhân, lắp bắp mà : “Ta ta ta ăn no……”
      “Ăn nốt miếng này.” Nam nhân đánh giá thân hình nàng gầy yếu nhìn giống như trẻ con , thần sắc vẫn cứ lãnh đạm.
      A Yên nhấp nhấp môi, cuối cùng vẫn là ủy ủy khuất khuất mà gặm thịt bò.
      Lúc này đây nàng ăn chậm, nhưng là nam nhân kia dường như rất có kiên nhẫn, nhìn chằm chằm vào nàng chật vật với khối thịt kia
      vất vả ăn xong, A Yên cam chịu mà nằm ở bàn cơm, rầu rĩ mà vuốt bụng của mình, cảm thấy bản thân mình sai biệt lắm chỉ là phế linh.
      Mà Tạ Minh Triết nhìn khuôn mặt phụng phịu nho của nàng lát, liền vươn tay ra
      Khi lòng bàn tay của tiếp xúc đến khóe miệng của A Yên A Yên cả người run lên, theo bản năng liền muốn chạy trốn.
      Tạ Minh Triết túm lấy bím tóc đen nhánh mềm mại của nàng giống như khống chế được cái gáy của con mèo, A Yên cử động cũng dám.

      hơi co ngón tay tính là ôn nhu mà cọ qua khóe miệng đầy dầu mỡ của nàng, nhìn nàng bộ dạng ôn nhu , đôi mắt từ trước đến nay luôn lạnh lẽo như tuyết dường như nhiều ra vài tia dị sắc
      Thời điểm buông nàng ra, ngón tay khẽ nhúc nhích, lại nhịn được điểm điểm cái trán của nàng.
      Tựa hồ là có điểm tò mò, lại giống như mang theo vài phần cố tình trêu cợt.
      A Yên có phòng bị nào, bởi vì vậy, tuy sử dụng quá nhiều lực đạo nhưng lại trực tiếp đem nàng chọc cho ngã
      A Yên nằm ở bàn hốc mắt phiếm hồng như con thỏ nhìn tên nam nhân vô tâm kia thu dọn chén đũa sau đó xoay người vào phòng bếp, nàng cắn môi, trở mình, đưa lưng về phía .
      hung dữ, chút cũng ôn nhu.
      Cứ như vậy, A Yên liền ở lại nhà của nam nhân hung dữ kia

      Tuy rằng thoạt nhìn rất hung dữ, nhưng mà nàng mỗi ngày đều có thịt ăn, mà bởi vì ở gần cho nên linh lực của nàng cũng thong thả khôi phục từng chút

      A Yên suy nghĩ, chờ thời điểm nàng có thể khôi phục thân hình như người bình thường nàng nhất định phải ra ngoài đến trông cậy vào tiểu đệ của mình —— bạch bi ( pi, cùng “Da” ).
      Nhưng mà…… Nàng ngủ nhiều năm như vậy, cũng biết bạch bi tại lăn lộn đến thế nào.
      Tóm lại, nàng tuyệt đối đợi ở bên người nam nhân này mãi mãi

      Cùng lắm là thời điểm ngọc bội triệu hồi nàng trở về chút, sau đó lại chuồn !
      Giờ phút này A Yên tính toán rất tốt, nhưng mà nàng biết, ở thế kỷ 21 hôm nay, mạng chính lưu hành cái từ nóng —— “ thơm”.
      Tạ Minh Triết vẫn như mọi ngày, ở cấm địa của tổ chữa trị ngọc khí công tác cả ngày.
      Nhà khảo cổ Diệp đưa tới kiện ngọc khí từ thời Đại Chu, bị tàn phá rất nhiều , vì chữa trị cái ngọc khí này , cả tổ hao phí ít sức lực

      Cho tới hôm nay, cuối cùng cũng thành công.
      Buổi chiều 6 giờ, rốt cuộc tới giờ tan tầm.
      Tạ Minh Triết cởi bộ quần áo lao động chật chội tối màu ra , xoa xoa cổ tay ê ẩm , khuôn mặt lãnh đạm sinh ra vài tia mệt mỏi

      Ở bên kia , Điền tiên sinh vừa mới thay bộ quần áo lao động ra thấy môn đệ của mình đeo đồng hồ liền tiến tới , vỗ vỗ vai , lộ ra nụ cười hiền hòa : “ Minh Triết, hôm nay chữa trị được cái ngọc khí này ,hai hôm nay ngươi chính là bỏ sức lớn nhất,vất vả cho ngươi rồi “

      có việc gì đâu thầy.” Chỉ khi đối mặt với người thầy này thần sắc của Tạ Minh Triết mới có chút độ ấm.
      “Nhưng mà hai hôm nay ngươi tan làm chuẩn giờ a……” Điền Vinh Sinh sờ sờ chòm râu hoa râm dài cằm của mình, chuyện tựa như có ý ám chỉ gì đó
      thể trách nghĩ nhiều, là bởi vì môn đệ của tính tình lạnh nhạt, quá ưa thích cùng mọi người giao tiếp, ngày thường hận thể vùi mặt vào linh kiện đồ cổ, thiếu chút nữa dọn nhà đến cấm cung luôn , bao giờ giống hai ngày này , cứ đúng giờ tan tầm là về

      Điền Vinh Sinh nhạy bén mà nhận thấy được, đồ nhi của e là có biến

      Nghĩ vậy, Điền Vinh Sinh khỏi cảm thán tiếng, “Minh Triết a, ta còn tưởng rằng ngươi muốn sống cả đời độc chứ “

      xong, lại cười hỏi: “Mau cho ta biết , là nương nhà ai ?”

      Lúc đó,ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến thanh va đập giữa vật nặng với sàn nhà

      Thời điểm Tạ Minh Triết quét mắt qua, trẻ còn chưa có kịp thay ra bộ quần áo lao động cũng sợ sệt nhìn , đôi môi run rẩy , sắc mặt tái nhợt

      “Xin lỗi, Điền tổ trưởng, tôi bắt kịp……” Mỹ nữ thanh tú hướng Điền Vinh Sinh nở nụ cười miễn cưỡng , sau đó lại nâng mấy tấm ván gỗ nằm mặt đất dậy
      “Lâm tiểu thư, mấy tiểu tử kia đâu? Sao lại bắt lấy ván gỗ ?” Điền Vinh Sinh ăn to lớn , giọng vang dội

      Người được gọi là Lâm tiểu thư chưa kịp trả lời ngoài cửa có cậu con trai trẻ tuổi mặc quần áo lao động tiến vào , hướng Điền Vinh Sinh nhếch miệng cười , lộ ra hàm răng trắng chắc khỏe, sau đó lại với tiểu thư Lâm :” cần làm , là con sao lại cùng đàn ông chúng tôi tranh việc chứ? Thôi về , về !”

      Sau đó liền nhanh chóng tiếp nhận mấy tấm ván gỗ trong tay Lâm tiểu thư , mau chóng thoát ly căn phòng
      “……” Lâm tiểu thư chút cũng nghĩ tới vừa rồi ràng chính là nhờ nàng giúp tay cơ mà …

      Điền Vinh Sinh sớm xem thấu mọi chuyện, hừ lạnh tiếng, nhưng lại gì thêm
      Lúc tiểu thư Lâm quay đầu , lại là nhịn được liếc mắt nhìn về phía Tạ Minh Triết.

      “Minh Triết?” Điền Vinh Sinh buông tha .
      Mà Tạ Minh Triết rũ mắt, mặt cũng có biểu tình gì khác thường, “Ta dưỡng…… con vật .”
      Cứ coi như là cho Điền Vinh Sinh câu trả lời thích hợp

      “……?” Điền Vinh Sinh có điểm thất vọng, nhưng tinh tế suy nghĩ chút về lời Tạ Minh Triết , lại cảm thấy chấn kinh , “Ngươi còn nuôi dưỡng sủng vật ư?”
      “Ân.” Tạ Minh Triết chỉ phát ra tiếng
      Mà Lâm tiểu thư thu dọn đồ chậm rì rì ở bên cạnh , sau khi nghe thấy liền thở phào nhõm hơi , khuôn mặt thanh tú liền lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
      Sau khi thu thập xong , Tạ Minh Triết cùng Điền Vinh Sinh lại tán gẫu hai câu rồi mới rời

      Trong lúc chờ đèn đỏ , Tạ Minh Triết sử dụng tay cởi hai cúc áo cùng của áo sơ mi , vừa nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ xe vừa nhàng gõ gõ ngón tay lên vô lăng , rũ rũ mắt, dường như có chút suy tư
      Đây là con phố buôn bán nên người lại rất nhiều , xung quanh là các cửa hàng san sát nhau , các ánh đèn màu đan xen chiếu rọi lên cửa xe, tạo ra quang ảnh rực rỡ

      Đèn xanh sáng , Tạ Minh Triết đánh xe sang hướng phụ cận bãi đỗ xe.Lúc Tạ Minh Triết vào quán bách hóa tổng hợp, bởi vì tướng mạo của quá sức mê người nên lập tức mang đến rất nhiều ánh mắt của người đường

      Đặc biệt là ánh mắt phụ nữ lại là thèm che dấu.
      ăn mặc rất đơn giản, áo sơ mi màu trắng kết hợp với quần tây màu đen, áo khoác âu phục vắt vai , chân mày lãnh đạm kết hợp với gương mặt thanh khiết như ngọc , mặt là bộ biểu tình lãnh đạm , giống như muốn người lạ chờ gần

      Dường như chưa từng chú ý tới ánh mắt của người khác , đón thang máy thẳng lên tầng 3

      Chỉ đến khi nhìn thấy gian hàng trang hoàng đến phấn phấn nộn nộn kia cặp mắt phượng mới có điểm biến hóa

      Các xung quanh vẫn luôn chú ý động tĩnh của bỗng nhiên trơ mắt nhìn bước hai chân thon dài vào cửa hàng chuyên kinh doanh …. Búp bê Tây Dương ?!

      Thời điểm Tạ Minh Triết tới , nhân viên cửa hàng nở nụ cười chuyên nghiệp chào đón nhưng thời điểm nhìn gương mặt liền ngây người , cái gì gọi nghiệp vụ sớm vứt ra sau đầu. Người con trai này lớn lên cũng quá nghiệt ?? Tạ Minh Triết trực tiếp vòng qua nàng , tiến thẳng vào trong cửa hàng. Trong cửa tiệm có quá nhiều búp bê , cái dạng gì cũng đều có , Tạ Minh Triết trái phải đánh giá búp bê , giống như tự hỏi gì đó

      Nhân viên kia sau khi lấy lại tinh thần liền lộ ra thần sắc ảo não , sau đó liền nhanh nhanh chóng chóng tới gần Tạ Minh Triết , ân cần hỏi thăm : “Tiên sinh, xin hỏi ngài muốn mua loại búp bê nào?”
      Tạ Minh Triết nghe nàng hỏi liền chỉ hướng con búp bê lớn quá bàn tay được đặt ở tủ kính : “ Cái này “

      Nhân viên cửa hàng vội đáp ứng : “ Vâng , ngài đợi chút ta liền gói lại cho ngài “

      Nhưng lúc nàng muốn đem búp bê lấy ra lại nghe thấy thanh trong trẻo phía sau truyền đến : “ Thỉnh giúp tôi chuẩn bị nhiều quần áo thích hợp cho nó “

      “…… A? Dạ …Dạ” Nhân viên cửa hàng vội vàng .
      Khi Tạ Minh Triết trở lại chung cư là 7 giờ tối

      Sau khi nhập mật mã và mở cửa , liền bật đèn lên và thay ra đôi giày. Xách túi đến phòng khách , quan sát 4 phía lại có thấy bóng dáng của A Yên đâu. vào phòng ngủ lại thấy tiểu nương bằng bàn tay rúc trong chăn mềm mại của , chỉ lộ ra đầu

      Với nàng mà ,chiếc giường này giống như lớn đến quá đáng. Tạ Minh Triết nhàng đến mép giường , lẳng lặng nhìn chăm chú nàng hồi lâu.Cũng biết qua bao lâu , gương mặt trắng nõn của nàng nhiễm tầng ửng đỏ , tiếng hít thở nhè đều đặn , ngẫu nhiên nàng còn vô ý quơ tay cào lên mặt mình, sau đó chép chép miệng ngủ ngon
      Tạ Minh Triết hơi cúi xuống , vươn ngón tay thon dài chọc vào ót nàng, A Yên nhăn nhó , mí mắt giật giật hơi hé mở liền thấy gương mặt băng lãnh như ngọc kia gần trong gang tấc ngay lập tức vội vàng ngồi dậy , bò từ trong chăn ra.

      Tạ Minh Triết mặt biểu tình , xoay người ra phòng ngủ đem những gì hôm nay mua lấy ra mang vào trong phòng ngủ , sau đó mở hộp ra đem tiểu nương hốt hoảng bỏ vào hộp còn mình ngồi bên giường

      Trong hộp có oa oa có độ lớn giống nàng , người nó mắc chiếc váy màu hồng nhạt , có tóc màu vàng kim , thoạt nhìn đặc biệt tinh xảo , mà trừ bỏ tiểu oa oa kia ở ngoài nàng còn thấy phía dưới chồng lên dày đủ loại quần áo của nó.A Yên ngây người, biết đây là cái tình huống như thế nào.
      Nhưng tiếp theo, nàng liền thấy nam nhân trước mắt duỗi tay đem oa oa lấy , vứt sang bên.Sau đó, nàng liền nghe thấy tiếng lãnh đạm của truyền đến: “Tất cả quần áo đều cho ngươi.”
      A Yên kinh ngạc.
      cái gì? Cái kia tiểu y phục xinh đẹp tinh xảo, đều là cho nàng sao?
      Oa……

      Đôi mắt A Yên tròn to lại lấp lánh quang mang trong ánh mắt.Nàng bỗng nhiên có suy nghĩ, có đôi khi cũng phải hung dữ nha,

      Đột nhiên có nhiều quần áo đẹp như vậy , A Yên đặc biệt cao hứng giống như trẻ con được cho kẹo vậy.Nàng chậm rì rì bò dậy,lập tức ôm lấy ngón tay tùy ý đặt ở bên cạnh hộp, lấy mặt cọ cọ vào ngón tay lành lạnh của có ý lấy lòng ,sau đó mặt nàng rộ lên nụ cười khiến cho hai chiếc răng nanh dễ thương hiển lộ ra : “ Ngươi tốt bụng “
      Last edited: 10/9/19

    3. Đậu My My

      Đậu My My Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      438
      Xin chào mọi người , các editor đều bận hết rồi , mình tại tiếp quản bộ này
      Editor : Đậu My My
      Chúng mình cùng nhau đến hết bộ truyện nha Love you , guys
      Last edited: 10/9/19
      iruka kawaii, Matcha2604, hthuqttn4 others thích bài này.

    4. chip123

      chip123 New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      23
      Hay quá. Cố lên nha nàng ơi :yoyo38:
      Matcha2604Đậu My My thích bài này.

    5. Đậu My My

      Đậu My My Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      438
      <3<3Chương 4: game thời trang<3<3
      Thời điểm mặt nàng chạm vào ngón tay của Tạ Minh Triệt trong lòng nao nao, cặp mắt phượng mơ hồ lóe lên tia kì lạ, môi khẽ mím , rút ngón tay về , cất tiếng bình tĩnh lãnh đạm : “Thử xem .”
      “A?”A Yên ngây người đứng ở trong hộp chất đầy những bộ y phục xinh đẹp đẽ, có chút kịp phản ứng với lời .

      Tạ Minh Triết chút để ý mà vuốt ve ngón tay vừa mới thu về, đầu ngón tay phảng phất còn lưu lại xúc cảm của màn ôn mềm kia

      “Thử quần áo.” Tạ Minh Triệt ngắn gọn mà câu, sau đó liền tùy ý rút ra từ trong hộp chiếc váy , đưa tới trước mặt A Yên
      A Yên ngơ ngác tiếp nhận chiếc váy màu lam nhạt thanh nhã

      , cần ?”
      Tạ Minh Triều nhìn chằm chằm nàng lát, dường như hiểu ra điều gì đó , vì vậy nhàng gật đầu sau đó liền vươn tay ra túm cái gáy của nàng thả vào giường lớn mềm mại. A Yên còn chưa có kịp phản ứng thấy đem hộp quần áo đổ hết ra đệm rồi sau đó đem chiếc hộp to dựng lên che chắn thân hình nàng.A Yên thò cái đầu từ sau chiếc hộp ra sợ hãi quan sát , hẳn là vẫn chưa hiểu ý . Bỗng ngón tay thon dài duỗi lại đây , ấn đầu của nàng vào sau hộp
      " Thay .” Nàng nghe thấy tiếng lãnh đạm truyền đến.
      A? - A Yên cầm chiếc váy màu lam tay, lại nhìn chiếc hộp cao lớn che khuất tầm mắt của mình, nửa ngày đều có lấy lại được tinh thần.Nhưng cuối cùng,nàng vẫn ngoan ngoãn thay ra chiếc váy màu lam nhạt mà đưa


      Váy lụa nho được thêu những bông hoa màu trắng bạc , quả thực tinh xảo , đẹp đẽ. Nàng thực rất thích nó. A Yên lại thò đầu ra từ sau chiếc hộp
      “Ra đây.” Tạ Minh Triết ngồi ở mép giường lúc lâu, thấy tiểu nương trắng nõn thò đầu ra, liền mở miệng .
      A Yên dùng dằng lúc rồi ra, ngón tay nắm váy, cũng biết là vì cái gì mà lúc đối diện với con ngươi đen kịt của Tạ Minh Triết khuôn mặt trắng nõn lại lộ ra điểm ửng hồng. Mà tất cả những hành động của trong mắt Tạ Minh Triết lại bình thản ko chút phản ứng nhưng dường như so với trước đây có chút giống

      Nàng bé xinh xinh so với con búp bê vừa tiện tay ném ra đệm kia chêch lệch bao nhiêu, giờ phút này nàng khoác lên chiếc váy màu lam nhạt xinh tôn lên làn da nổi bật trắng hồng. Mái tóc đen nhánh mềm mại được bện thành bím tóc dài quấn đến bên hông nàng ,thoạt nhìn vừa nhu thuận lại vừa đáng .Tạ Minh Triết liếc mắt nhìn búp bê Tây Dương bị ném đến trong góc kia.Môi mỏng hơi cong, ý cười nhàn nhạt
      Chậc.
      “Tiếp tục thay .” vươn tay, chọc chọc vào đầu nàng, cố tình khống chế lực tay để làm nàng ngã,A Yên nghe thấy như vậy, ngược lại cũng có tâm lý chống đối, nàng cũng rất muốn đem tất cả quần áo đẹp như vậy đều mặc lần!
      Vì thế lần này, nàng mở to đôi mắt đen nhánh, trong ánh mắt lóe lên rạng rỡ , dưới cái nhìn chăm chú của , ra sức gật đầu : “ Ân”

      Nàng vui sướng chạy về sau hộp .

      Mà Tạ Minh Triệu rũ mi mắt, lạnh lẽo ở giữa 2 đầu lông mày dường như phai nhạt ít

      Sau đó A Yên chơi trò đổi quần áo , chơi đến thực vui vẻ Nàng thay đổi rất nhiều quần áo đẹp, sau đó vội vàng mà chạy ra khoe cho Tạ Minh Triệu xem, còn luôn miệng hỏi:
      “Cái này đẹp ?”
      “Cái này nhé?”
      “Màu sắc cái này đặc biệt đẹp có phải ?”
      “Cái này ta cũng thích!”
      ……
      Nàng giống như quên sợ hãi của mình đối với đại hung thần trước mặt , bắt đầu ríu rít như chú chim liên thanh ngừng nghỉ

      Mà Tạ Minh Triết từ đầu tới cuối chỉ có đúng tiết —— “Ân.”
      A Yên mặc chiếc áo ngắn tay màu vàng nhạt kết hợp với cái quần yếm chạy ra, trước mặt Tạ Minh Triết hưng phấn xoay vài vòng, sau đó nàng mở to đôi mắt tròn xoe nhìn , trong ánh mắt lóe lên tia mong đợi: “Cái này đẹp ?”
      Tạ Minh Triết nhìn chằm chằm chỉ lớn bằng bàn tay người lớn , nàng dè dặt nhìn trong ánh mắt lóe lên ánh chờ đợi.
      Tạ Minh Triết có phụ kỳ vọng của nàng, nhàng gật đầu.A Yên cười rộ lên, cặp mắt kia cong thành trăng rằm
      Cũng biết là vì cái gì, giờ khắc này, Tạ Minh Triết lẳng lặng nhìn giường cái kia, trong lòng khẽ buông lỏng..
      liếc mắt nhìn cái đồng hồ cổ tay, 8 giờ tối rồi
      vẫn luôn rất khắt khe trong sinh hoạt của bản thân,bình thường 7 giờ ngồi vào bàn ăn cơm nhưng hôm nay hiển nhiên phá lệ.Vì thế duỗi tay tùy ý chọc chọc lên đầu đứng giường, sau đó liền đứng lên, ra khỏi phòng ngủ

      A Yên lăn qua lăn lại trong đống quần áo, tự mình chơi hồi lâu đến tận khi hương thơm của đồ ăn đưa vào men theo cửa phòng ngủ hé mở mới dừng. Nàng bắt chiếc con cá chép lộn mình ngồi dậy, vội vội vàng vàng muốn trườn xuống khỏi giường. lúc nàng lôi kéo ga giường cẩn thận mà trườn xuống bị bàn tay túm lấy cái gáy nâng lên . Nàng cuống quít giương mắt , khi bắt gặp khuôn mặt lạnh lùng kia hì hì cười hai tiếng.

      A Yên là bị xách ăn cơm.Nhưng nàng chút cũng tức giận, thậm chí nghĩ muốn ôm ngón tay của Tạ Minh Triết lại khen lần.Nàng dường như quên bộ dáng run sợ của mình khi đối mặt lúc trước

      A Yên ở bên Tạ Minh Triết tháng ,vì vậy nàng còn sợ như trước
      nấu cơm ăn rất ngon,hơn nữa lại mua sắm cho nàng nhiều quần áo đẹp mắt, có đôi khi còn cho nàng vào túi quần túi áo rồi mang ra ngoài dạo vòng

      ra rất là tốt bụng nha , dáng dấp cùng khuôn mặt lại đặc biệt đẹp mắt , chỉ có điều là rất ít .A Yên thực cảm kích .Trong thời gian này, linh lực của A Yên cũng khôi phục được chút.Nàng có thể sử dụng ít tiểu pháp thuật đơn giản, chỉ là để nàng khôi phục thành kích thước như người bình thường còn có chút khó khăn.Thu thời gian dài, trong mắt nàng thế giới liền trở nên càng lớn hơn nữa.Mà Tạ Minh Triết mỗi ngày đều ra ngoài làm, nàng mình chờ ở nhà nên cảm thấy đặc biệt nhàm chán.
      Có lẽ là thời đại phát triển quá nhanh,thời điểm nàng ngẫu nhiên ghé vào thành cửa sổ nhìn ngắm các tòa nhà cao ốc bên ngoài thực ngạc nhiên

      Cái gì di động, TV, thư từ qua lại……Khái niệm về các thứ này đối với nàng đều quá mới mẻ độc đáo.Nhưng chỉ được lúc , sau khi cảm giác mới mẻ lạ lẫm qua nàng lại cảm thấy nhàm chán có gì để chơi

      Sáng sớm tinh mơ hôm nào đó
      Khi A Yên mơ mơ màng màng tỉnh ngủ , nàng nằm ở đệm mềm mại trở mình, xoa xoa đôi mắt.Lúc đó,cửa phòng ngủ mở ra,A Yên thấy Tạ Minh Triết từ bên trong ra, ở cài lại cúc áo cổ tay của áo sơ mi.Nàng ngồi dậy, mắt trông mong nhìn theo sửa sang lại quần áo.Có lẽ là nhận ra ánh mắt mong đợi của nàng, Tạ Minh Triết quay đầu sang nhìn về phía nàng, “Làm sao vậy?”
      Sáng sớm vừa mới rời giường, thanh của trầm ấm khàn khàn.
      “Ngươi lại làm sao?” A Yên thanh có phần rầu rĩ.
      “Ân.” Mặt Tạ Minh Triết có bao nhiêu biểu tình , “Đồ ăn đều đặt lên bàn.”
      nhìn thoáng qua đồng hồ, sau đó cầm áo khoác âu phục, rảo bước ra cửa.
      “Ta cũng muốn ……” A Yên đứng lên, có chút sốt ruột.
      Tạ Minh Triết nghe vậy, bước chân ngừng chút, chút do dự cự tuyệt: “ thể.”
      Sau đó liền ra cửa, xỏ giày, mở cửa ra ngoài.
      A Yên trơ mắt mà nhìn cửa sập lại trước mặt, miệng hơi bĩu bĩu, lại bổ nhào vào đệm mềm mại, thoạt nhìn héo hon ủ rũ. A Yên thở dài hơi :” Lại phải lặp lại ngày nhàm chán”

      Đúng lúc đó, ngoài cửa truyền đến tiếng động lạch cạch , cửa lớn lại lần bị người mở ra.A Yên theo phản xạ ngẩng đầu lên nhìn coi.Liền thấy Tạ Minh Triết đứng ở ngoài cửa, dáng người cao dài, ngũ quan mỹ lệ, dưới đuôi mắt phải điểm nốt ruồi có phần hơi đỏ - giống như màu sắc của viên đậu đỏ mà A Yên bắt gặp trong móng vuốt của Bạch Bi ,phong thái thiêu đốt tâm người ta.

      Nàng thấy bỗng nhiên giơ tay, ngón tay thon dài trắng nõn ngoắc cái, tiếng hơi khàn, mang theo loại dụ hoặc khó có thể miêu tả, “Chính mình lại đây.”
      A Yên lộ ra nụ cười rạng rỡ, cặp mắt kia trong nháy mắt có ánh hào quang bắn ra. Nàng vội vàng bò xuống khỏi sô pha, sau đó hai chân nho mau chóng hướng Tạ Minh Triệt chạy tới. đứng ở ngoài cửa thu hết vẻ vui mừng trong lòng nàng khi chạy tới, đôi mắt từ trước đến nay luôn trầm lặng nay bỗng nhiên thêm tia ôn nhu nhàn nhạt , tầng tầng lan ra giống như gợn mặt hồ tĩnh lặng. ngồi xổm xuống, hướng nàng vươn tay ra đem A Yên ngồi ở trong lòng bàn tay, nàng chớp đôi mắt tròn xoe, lại đối với cười rộ lên.Hai viên răng nanh nhòn nhọn lộ ra, lại mặc quần yếm , đáng đến thể tưởng được.
      Tạ Minh Triết đem nàng bỏ vào túi áo tây trang của mình, lòng bàn tay nhàng mà sờ sờ nàng đầu, dặn dò chút “Thời điểm có người khác ở đó, được phép gì hết.”
      A Yên liều mạng gật đầu.Lúc Tạ Minh Triết đến cấm cung Điền Vinh Sinh còn chưa tới
      thẳng vào phòng làm việc của mình trong tổ ngọc khí, sau đó liền đem tây trang áo khoác cởi ra tính mang treo lên giá , chợt nhớ ra hôm nay mình đem vật bên người.
      duỗi tay đem túi áo tây trang đẩy ra chút, liền thấy nằm ở bên trong ngủ rồi. môi mỏng khẽ cong lên, vươn ngón tay ra chọc chọc nàng, lại bị nàng mơ mơ màng màng ôm lấy ngón tay.Nàng mặt cọ lại đây, vừa mới mở đôi mắt tựa như hồ nước mênh mông, hình như còn chưa có hoàn toàn tỉnh táo.Tạ Minh Triết ngẩn ra, trong lồng ngực tựa hồ có chút cảm xúc xa lạ, giống như bị cái gì nhàng len lỏi vào chút, tuy rằng đau ngứa, nhưng chính là thể bỏ qua.
      “Đây là chỗ nào a?” Nàng mở miệng, tiếng mềm mềm mại mại.
      Tạ Minh Triết phục hồi tinh thần lại, lông mi cong dài run rẩy, nhưng mặt vẫn cứ có gì gợn sóng.
      “Phòng làm việc của ta.” ngắn gọn trả lời.
      xong, liền duỗi tay đem nàng đặt ở mặt bàn làm việc, sau đó là đem tây trang áo khoác treo lên, lại mặc vào bộ quần áo lao động.
      Trong lúc Tạ Minh Triết thay quần áo, A Yên đứng ở bàn làm việc đánh giá căn phòng này. Kiến trúc căn phòng này sao lại giống căn phòng cổ nàng từng ở qua vậy?Nàng nhịn được mà tò mò nhìn khắp xung quanh.

      “ Nha đầu ngốc được xem xét lung tung ở nơi này”
      giọng thuần U Châu vừa mở miệng liền đem A Yên dọa sợ.Nàng cuống quít nhìn theo hướng thanh truyền đến.Hóa ra là pho tượng ngọc trạm trổ , ừm , chuẩn xác mà pho tượng ngọc đầu cùng thân bị chia thành 2 mảnh. A Yên thấy đầu pho tượng kia miệng vẫn luôn động a động, lớn đống, toàn là những lời thú vị.
      “Ngươi nó với tiểu ca bên kia, có thể hay nhanh lên đem đầu ta nối lại? Ngươi nhìn ta , ta là đàn ông há có thể để như vậy ? Nhìn lão già này có thảm thương ?

      “Này mấy ngày rồi? Làm gì cũng làm rồi , trả lại ta được rồi đúng ?”

      “Còn có thể hay được rồi?”
      Last edited: 7/9/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :