1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bảo Vy197

      Bảo Vy197 Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      1,461
      Chương 108:

      Edit : Bảo Vy 197



      Mật câu này chỉ mới hỏi xong khiến Long Hương và Lý Nhược Tuệ đều ngậm được miệng, trong lòng đều kinh hãi. Tô Tú vào sau chưa hiểu chuyện liền mở miệng : “Phu nhân, người ngủ đến hồ đồ rồi sao? Nếu lão phu nhân đưa thư từ hôn cho Thẩm gia người làm sao gả cho Tư Mã đại nhân của bọn nô tì chứ?”


      Khuôn mặt của Lý Nhược Ngu căng chặt, mấy ngày nay chuyện nên cổ họng vẫn còn khàn khàn, nàng liền lớn hơn: “Tư Mã? Ngươi là......Chử Kính Phong ư?”


      Đến lúc này ngay cả Tô Tú cũng phát đúng. Tiểu phu nhân vẫn luôn gọi Tư Mã đại nhân là ca ca, đương nhiên đôi khi cự kỳ nổi giận cũng từng gọi “đồ vô lại” trước mặt hạ nhân, nhưng gọi thẳng đầy đủ họ tên của Tư Mã đại nhân giống như bây giờ trước giờ chưa từng có chuyện này.


      Tô Tú đâm sợ là mình sai lời, trước tiên thấp thỏm nhìn nhìn Lý Nhược Tuệ, phát nàng ấy cũng hơi có chút bộ dạng ngạc nhiên đến mức kịp phản ứng, lúc này mới sợ sệt : “Đúng vậy ạ, phu nhân, người gả cho Tư Mã đại nhân gần được năm rồi.....”


      Lý Nhược Ngu nhíu mày ròi nhắm mắt lại, nâng bàn tay lên, dường như muốn nhéo cánh tay mình, nhưng tay nâng lên được nửa, rốt cuộc cảm thấy làm như vậy quá ngu ngốc, liền hạ tay xuống, sau đó mở mắt nhìn sang chỗ Lý Nhược Tuệ: “Tỷ tỷ, chính xác xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao muội có thể gả cho Chử Kính Phong chứ?”


      Lần này, Lý Nhược Tuệ cũng đáp lại, kinh hỉ bước tới giơ tay kéo tay của Nhược Ngu: “Muội muội, cuối cùng muội hồi phục rồi!”


      Vào lúc này, Lý Nhược Tuệ vừa vui cũng vừa buồn. Lúc nhìn thấy đôi mắt trong sáng của Nhược Ngu nhìn về phía , mấy ngày nay tinh thần căng thẳng liền thả lỏng đôi chút, đây liền là khí thế của nhị nương Lý gia, nàng chỉ im lặng ngồi đó, cũng khiến lòng người cảm thấy ổn định thể diễn tả được.


      Chỉ là......lời của muội muội nên bắt đầu từ đâu đây, hằng ty tỷ chuyện này, Nhược Tuệ nhất thời có chút lần ra đầu đuôi mọi chuyện cuộn lại, liền đỡ muội ấy dựa vào cạnh giường. Trước tiên uống chút canh gạo, sau đó mới chậm rãi tỉ mỉ kể cho muội ấy chuyện vô tình ngã ngựa bị thương của năm trước. Nàng kể bên này Nhược Ngu vừa đỡ lấy trán vừa im lặng nghe, chỉ thỉnh thoảng mới cắt ngang chút.


      Thỉ dụ, lúc Lý Nhược Tuệ nhắc tới Tư Mã đại nhân kia tới nhà cầu hôn mà mẫu thân lại đồng ý, nàng liền mở miệng hỏi: “ đề ra điều kiện gì, nương mới có thể đáp ứng vậy?”

      Lý Nhược Tuệ thầm nghĩ: Vào thời điểm này, cũng thể là đại nhân kia đe dọa muốn bắt muội muội tù lưu đày ở phương Bắc a? Liền cân nhắc mà : “Mẫu thân thấy đại nhân thực là tha thiết và lòng ái mộ muội muội, liền đồng ý cho hôn này.”


      Nhược Ngu nghe mấy lời này, chỉ là mặt chút cảm xúc mà chớp đôi mắt to, hơi lạnh giọng hừ tiếng, dường như tin chút nào.


      Tiếp đó Nhược Tuệ lại kể tiếp Thẩm Như Bách kia cưới Lý Toàn Nhi rồi chuyện câu dẫn rồi sau đó bị vứt bỏ, Nhược Ngu cũng chỉ hơi nhăn mặt, rồi hỏi Lý Toàn Nhi bây giờ ở đâu, khi nghe trở về quê nhà, đưa cho thân mẫu chăm sóc mới hơi giãn chân mày ra.


      Cho đến sau khi Nhược Tuệ kể xong hết đến lúc nàng ngã đến độ đầu óc ngu ngốc đến biến cố lớn của Lý gia, và đại khái mọi chuyện sau khi khi chuyển đến Mạc Bắc, Nhược Ngu trầm mặc hồi lâu mới chậm chạp mở miệng : “Bây giờ Tư Mã đại nhân ở nơi nào?”


      Lý Nhược Tuệ vốn định kín miệng muốn ra, nhưng lại nghĩ lại,sau khi muội muội hồi phục trí tuệ, lại quên tình của hơn năm qua, vốn cũng có tình cảm gì với Tư Mã đại nhân. Như vậy cũng tốt, lại là trong họa có may, bớt vài nỗi bi thống cùng cực này.


      Thế là lưỡng lự hồi rồi : “Phản quân của Viên Thuật tiến vào công phá Mặc Hà thành, Tư Mã đại nhân ra tiền tuyến đàn áp phản quân, bị phản quân bao vây......Thân trúng lạc tiễn, thiệt mạng vì quốc rồi.....”


      Lý Nhược Ngu nghe tới đây, cơ thể đột nhiên giật bắn lên, tay bấu chặt vào góc mền, trầm giọng : “ từng thấy......di thể chưa?”


      Lý Nhược Tuệ lắc đầu: “Di thể lại chưa từng thấy, chỉ có bồ câu ở tiền tuyến gửi thư tới thôi......”


      Lý Nhược Ngu lại hỏi: “Phản quân của Viên Thuật kia có phải bắt đầu tấn công vào thành rồi phải ?”


      Lý Nhược Tuệ lại lắc đầu, : “Mấy ngày nay chỉ bao vây chặt chẽ đến con kiến chui lọt, lại vẫn chưa từng tấn công vào thành.”


      Lý Nhược Ngu cắn lấy môi, cúi đầu nghĩ ngợi lúc rồi : “Ở đây có kế sách, nếu như Tư Mã vong mạng, đây chính là lúc ý chí của phản quân phấn chấn nhất chứ, nên trực tiếp tấn công thẳng vào thành tận lực chiếm cứ, vậy vì sao bây giờ lại án binh bất động chứ?”


      Nghe nàng như vậy, phụ nhân như Lý Nhược Tuệ cũng thấy có lí, lúc này vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ: Nếu như như lời của Lý Nhược Ngu, lthif kẻ nào lại to gan như vậy, lại dám bịa đặt tin tức Tư Mã vong thân?

      Lý Nhược Ngu hít sâu hơi, ngồi thẳng dậy muốn xuống giường. Lý Nhược Tuệ vội vàng cản lại: “Muội muội, muội mới tổn thương nguyên khí, sao lại đứng lên, cứ nằm giường dưỡng sức mới khỏe được?”


      Nhược Ngu nhàng thở ra hơi, nhìn tới đôi chân trắng muốt quá đỗi của mình so với đôi chân trong ký ức, : “......chăm sóc quá lâu rồi, nào cần nghỉ ngơi nữa?”


      Long Hương thấy nhị tiểu thư hồi phục trí tuệ, dĩ nhiên là răm rắp tuân lệnh. Đến độ Tô Tú kia cũng nhìn ra từ sau khi phu nhân tỉnh dậy liền hoàn toàn giống ngày trước. Cái bộ dạng ngây thơ đáng kia hề thay đổi, nhưng khí thế cả người lại vô cùng khác biệt, đặc biệt là đôi mắt to kia, giống như hồ nước sâu thăm thẳm, cái liếc mắt thể nhìn thấu được.


      Lúc Tô Tú cầm áo ngoài tới muốn đưa cho phu nhân thay, mắt Nhược Ngu nhìn chăm chăm vào bộ váy nữ màu sắc khá tươi sáng ở trước mắt, ghê tởm trừng mắt, hãm thanh chậm chạp : “Cái này......Chử Tư Mã thay phu nhân của chọn y phục chăng?”


      Long Hương ở bên cạnh cực kỳ cẩn thận : “Phu nhân, cái này là chính người chọn ạ. Lúc mới đầu vẫn chưa có nhiều màu sắc và kiểu dáng như vậy, là người chê chưa đủ tươi sáng, lại thêm màu vào nữa.”


      Lời này của Long Hương lại là , gần đây Nhược Ngu rất khó khăn trong việc ăn mặc trang điểm. Từ lúc nhìn thấy tiểu thiếp Hồng Kiều của tỷ phu trước kia, liền càng phát được lòng của nam nhân vẫn thích hoa hồng liễu xanh*, nên kiểu dáng của y phục cũng hơi hướng màu sắc đến gần giống vậy. May mà lúc đầu nàng tạo mình bộ dạng ăn mặc diêm dúa trang điểm đậm đà là kinh khủng, Tư Mã đại nhân ngần ngại rằng mặt kia trang điểm giống như vẽ mông khỉ, chút cũng đẹp. Tiểu phu nhân lúc này mới thôi vẽ vời quá đậm lên mặt.

      Hoa hồng liễu xanh: ý chỉ cảnh sắc mùa xuân tươi đẹp, đa dạng đa sắc.


      Lần này nhị tiểu thư hồi phục, dường như cũng bị khiếu thẩm mỹ trước kia của nàng đánh bại hoàn toàn. Nàng nhăn mày, nhìn vào y phục, : “Đổi bộ màu sắc nhàng .”


      Tô tú lại vội vàng quay về trước tủ đồ, băn khoăn lựa chọn lại bộ y phục vẫn cho là tự nhiên chút, chờ tiểu phu nhân thay xong, Nhược Ngu im lặng nhìn nhìn góc váy kia có điểm thêm khóm hoa thêu thủ công, cuối cùng là chịu đựng mà xúc động mà xé chúng ra .


      Sau đó, Nhược Ngu liền phân phó Long Hương chuẩn bị ngựa nhanh chóng chạy tới quân doanh chuyến.


      Lúc nầng rời phủ, thủ lĩnh thị vệ hộ giá trước kia liền ra ngăn cản : “Phu nhân, lần này trong thành bình yên, vẫn mong phu nhân dừng bước. Tư Mã đại nhân dặn dò, nếu như chiến có biến, cho phép phu nhân xuất phủ lung tung.”


      Lý Nhược Ngu nhìn chằm chằm vào , thấy tuy rằng ngữ khí cung kính nhưng hề có chút ý định nhượng bộ, liền hạ giọng hỏi: “Vậy đại nhân có từng , nếu như trong phủ có hỏa hoạn, ta cũng phải luẩn quẩn trong trạch môn này chịu thiêu sống khi sống sờ sờ hay ?”


      Thị vệ kia bị hỏi đến ngớ người, ngập ngừng mở miệng : ‘Dĩ nhiên là thể để phu nhân người lam vào hiểm cảnh......”


      Nhược Ngu gật gật đầu, : “Như vậy tốt, bây giờ Tư Mã đại nhân trong hiểm cảnh, nếu ngươi ngăn cản ta, hãy chờ để thiêu chung giàn với đại nhân, nếu yên tâm về an nguy của ta ngươi tụ có thể mang người theo ta cùng tới quân doanh.”


      Thị vệ kia vẫn đồng ý, vẫn chịu từ bỏ mà phải lải nhải lại lời của đại nhân. Nhược Ngu cũng gì, xoay người với gia đinh sau lưng: “! Đổ nhiều dầu nóng vào chân tường ở phòng chờ*!

      *phòng chờ: phòng chp khách trước khi mời vào phòng khách.


      Gia đinh nghe đến ngớ người, có chút biết làm thế nào, chỉ cho là phu nhân nghịch ngợm lại muốn bày trò lừa gạt.


      Nhưng Nhược Ngu lại lạnh lùng nhìn tới, hỏi: “Ngươi là hạ nhân do ai dẫn tới, chút quy củ cũng biết, có chữ nào ta mà ngươi hiểu sao?”


      Gia đinh liền vâng vâng dạ dạ xoay người tới phòng bếp, còn thực bưng bình dầu cải tới đổ vào. Sau khi đổ xong, Nhược Ngu lại lệnh gia đinh kia đốt giấy* châm lửa.

      *giấy: giấy ở đây là loại giấy hoặc loại cỏ dễ bắt lửa để trong ống trúc, thường dùng để nhóm lửa,....


      Nước mắt của tiểu gia đinh kia đều ứ ngay khóe mắt, tay cầm giấy châm lửa đều run lẩy bẩy. Thị vệ kia sợ tới mức trợn mắt há mồm, tự nhiên là thể mặc kệ phu nhân phóng hỏa đốt nơi hầu phủ thế gia truyền qua mấy đời lập tức mở miệng hô lên: “Dừng tay!”


      Lúc này, Lý Nhược Ngu bình tĩnh xoay người với thị vệ kia: “Bây giờ ta có thể rồi chứ?”


      Vị tướng quân này rất muốn tay Tư Mã đại nhân giáo huấn tiểu nương tử chơi bời phá phách này lần, nhưng lại thể đối xử thô bạo với vị phu nhân ngoan cố này được, liền có thể kiềm chế đến nỗi mặt đỏ bừng, sau cùng đối mặt với Lý Nhược Ngu bình thản, nâng giọng hô goi thuộc hạ của mình, mang đầy đủ vũ khí, hộ tống phu nhân tới quân doanh.


      Long Hương ở bên cạnh vẫn tốt hơn, dường như rất quen thuộc với thủ đoạn cứng rắn của tiểu thư nhà mình.


      Chỉ là Tô Tú xoay người nhìn nhìn số dầu cải mà gia đinh kia đổ đầy nhà, có chút lặng người mà chăm chăm nhìn, lòng thầm nghĩ: Đây thực là hồi phục trí tuệ yw? Tại sao theo như nàng thấy lại còn có chút hống hách hơn so với tiểu ma vương phá phách khờ khạo kia nữa?


      Lần này, vì chiến tranh hỗn loạn, các cửa tiệm đều đóng cửa về đêm, đường phố lại càng thanh vắng, với mấy ngày trước tuyết rơi nặng hạt vẫn còn chưa tan hết, chỉ có làn gió lạnh lẽo phương bắc vồ vập lượn quanh suốt cả đoạn đường.


      Mà Nhược Ngu lại ngồi trong xe ngựa quan sát xung quanh xe, trong xe ngựa rất là rộng rãi, tấm màn rũ treo đủ loại cửu liên hoàn - loại đồ chơi, chỗ dựa lưng ở sau còn có tấm da hổ, trong xe được bọc bằng lụa mềm thêu kim tuyến, màu sắc kia lại giống hệt như màu y phục người nàng, rất là diễm lệ......Mà trong hộp kế bên lại biết là có thứ gì.


      Long Hương để ý ánh nhìn của nàng, liền mở hộp gỗ ra : “Phu nhân, trong hộp đều là thức ăn mà người bình thường hay dùng, người có muốn ăn miếng ?”


      Đôi mắt to của Nhược Ngu quét qua lượt mấy lớp đào trái, hột dưa dày cộm còn có kẹo ngọt, có vẻ nàng nhàng hít vào hơi, sau đó dời ánh mắt , nhàn nhạt : “Ngươi biết là ta từ trước giờ muốn ăn mấy thứ linh tinh này mà.”


      Long Hương lại dám gì, trong lòng chỉ lặng lẽ tự trách, mới mấy ngày trước tiểu phu nhân còn la lối là đồ ăn trong hộp chưa đủ loại, còn muốn cho thêm vài món nữa!


      Chờ lúc xe ngựa tới trước doanh trại, Lý Nhược Ngu hơi hé màn cửa. Trong trí nhớ của nàng, ấn tượng của nàng lần sau cùng khi tới nơi này vẫn là lần đó vào đại doanh thỉnh tội với Tư Mã......


      Nhược Ngu yên lặng hít sâu hơi, sau khi xuống xe, liền ưỡn ngực vào quân doanh.


      Bây giờ chủ soái trưởng *ở đại doanh là thuộc hạ trước kia của Tư Mã Trịnh tướng quân, nghe Tư Mã phu nhân tới, chân mày kìm được mà hơi cau lại, chỉ cho là vị phu nhân ngu gốc kia nghe được tin dữ của Tư Mã đại nhân nên tới quân doanh khóc náo.

      *trưởng : quản lý(động từ)


      Bây giờ quân vụ bận bịu, làm gì có thời gian tới phục vụ cho vị nãi nãi kai chứ? Liền nhăn mày chuẩn bị an bài phó tướng tới gặp vị phu nhân khóc lóc khổ đau này lát.


      Nhưng phó tướng kia ra được chút, thần sắc có chút dị thường dẫn theo tiểu phu nhân tiến vào.


      Trịnh tướng quân quản này chịu đựng mà nhíu mày, trong lòng thầm mắng phó tướng là vô tích , rồi lại nâng mắt nhìn tới nữ nhân khoác áo choàng lông cáo đen ở sau lưng , lại phát khuôn mặt trang nhã của nàng mang đầy nét trầm tĩnh, hề có chút sắc thái bi thương nào.

    2. nonghongthuy

      nonghongthuy New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      3
      Nhược Ngu tỉnh lại đúng lúc quá, có thể chỉ huy bảo vệ thành, cơ mà vẫn thích lúc ngây ngô hơn siêu dê thương
      Trịnh Thị Ninh KiềuA fang thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Đoạn này Hằng có cảm giác như tác giả bức tử bé Nhược Ngu ấy :yoyo23:

    4. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Hiuhiu, Nhược Ngu dễ thương đáng sao lại nỡ dìm bà ý thế :-((( bà già cứng nhắc này tui k quen
      Bảo Vy197 thích bài này.

    5. Nguyên Nguyễn

      Nguyên Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      98
      Khổ thân Chử đại nhân, lại theo đuổi lại vk
      Bảo Vy197 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :