1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Của Ta Là Quyền Thần - Cửu Lam (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Mình edit lại c10 sau nha
      Chương 12
      Chờ đến ngày nghỉ tắm gội tiêp theo, rốt cuộc Kỷ Đình Nguyên cũng được rảnh, Kỷ Dao liền quấn lấy mua lu nước.
      nhiều ngày, lão rùa trăm năm chưa có chỗ ở, ủy khuất ở cái trong bồn ngồi xổm, nhìn cũng cực đáng thương, Kỷ Dao kêu Chu ma ma mỗi ngày chợ mua thêm chút tôm cá để an ủi lão quy.
      Đáp ứng rồi, Kỷ Đình Nguyên tự nhiên đổi ý, cùng cha mẹ tiếng, dắt Kỷ Dao chợ hoa.
      đường, Kỷ Dao hỏi chuyện điều tra lương thực cứu tế.
      “Ca ca, chuyện này cũng thể kéo lâu lắm, có chứng cứ, sớm chút buộc tội cho xong!”
      Nàng nhớ , tựa hồ sáu bảy tháng sau liền có định luận, lúc ấy này án liên lụy đến trăm tên quan viên, bay mũ cánh chuồn, chỉ riêng quan viên tại kinh thành đã có mấy chục vị, cho nên mới có nhu cầu cấp bách nhân tài bổ sung vào chỗ trống, như vậy phụ thân mới có cơ hội được thăng quan.
      Tiểu nha đầu thích đàm luận chính từ khi nào vậy? Kỷ Đình Nguyên buồn cười: “Muội thì biết cái gì, nào có dễ dàng như vậy liền buộc tội? đến buộc tội, cũng phải có đường lối có cách riêng, chứ phải có chứng cứ là được.” Trừ bỏ thuận theo thời thế, còn phải nghiền ngẫm thánh tâm nữa.
      Hắn được đạo lý ràng, so với nàng thì hiểu biết triều đình hơn, Kỷ Dao chỉ nhắc nhở: “Dù sao ca cũng thể kéo chậm quá.”
      “Vì sao?”
      “Thần tiên báo mộng với muội, ca ca nhớ kỹ vậy được rồi!”
      Kỷ Đình Nguyên trận cười: “Được, ta nhớ kỹ, liền sau là Tết Đoan Ngọ sẽ làm.”
      Ca ca vẫn là thực nhạy bén, chỉ cần có tâm, chắc chắn làm thành.
      Kỷ Dao yên tâm.
      Chợ hoa ở kinh đô là một chỗ cực kỳ náo nhiệt, nhưng bình thường bá tánh rất ít đến, ngày ngày đều bôn ba vì kiếm miếng cơm, lấy đâu ra công phu mà hầu hạ hoa cỏ? Cho nên tới đây nhiều đa phần là những người gia ̀nh phú quý, hoặc là giống như Kỷ gia, là loại công tử tiểu thư, ngẫu nhiên rảnh rỗi, lại đây tự mình chọn lựa mấy bồn hoa tươi, con hoạ mi.
      Huynh muội hai người vừa vừa nhìn, Kỷ Đình Nguyên tương đối quen thuộc, dẫn nàng vào cửa hàng tương đối yên lặng.
      “Nơi này lu sứ dùng tốt, dễ hư hao, bộ dáng còn xinh đẹp, ngươi chắc chắn sẽ thích. Chính là giá cả đắt hơn chút, bất quá ca ca còn mua nổi.”
      Kỷ Dao trong lòng ấm áp, lấy túi tiền bên hông mình xuống : “Ta cũng có bạc nè, cần tiền của ca ca, ngươi giữ đó uống rượu .”
      “Ngươi là khinh thường ta hả? Đã ta mua, ta có bổng lộc.” Kỷ Đình Nguyên kéo nàng vào, “Chính ngươi chọn cái.”
      giá gỗ , mặt đất bày đầy lu sứ, cái đồ án gì cũng đều có.
      Kỷ Dao chọn loại lùn để lão quy có thể hít thở khí nhiều hơn.
      Bất quá, có quá nhiều dạng, nàng xem đến hoa cả mắt.
      Lựa chọn gần nửa canh giờ, rốt cuộc gặp cái hợp ý, đó là cái lu nước chừng mười tấc, hơi dẹp, có hai người khoan, bên cạnh họa cái tiểu oa nhi nằm hoa sen. Tiểu oa oa trông giống như tiểu Kim Đồng, nhắm mắt lại, khóe miệng kiều, nên lời rất đáng .
      Hoa sen bộ dáng cũng đẹp, sinh động như .
      Nàng càng xem càng thích, muốn kêu Kỷ Đình Nguyên mua, lại nghe thấy giọng trẻ con thanh thúy: “Biểu ca, ngươi mua cho ta cái lu nước ! Ta muốn nuôi cá!”
      “Muốn nuôi cá gì ?”
      “Cá chép lớn, nuôi cho thật béo mập.”
      Giọng tiểu hài tử thanh thanh, giọng khác thanh lại réo rắt động lòng người, dường như xuyên qua rừng trúc phong. Kỷ Dao cả người cứng đờ, khó có thể tin.Thế nào lại gặp được ở đây?
      Nàng theo bản năng nghiêng mình.
      “Dao Dao, có phải hay muốn nó?” Kỷ Đình Nguyên cố tình lên hỏi, “Vừa rồi ngươi nhìn chằm chằm hồi lâu, thế nào,quyết định rồi sao?”
      chỉ chỉ vào cái lu .
      Nói lên đúng là hấp dẫn người ta chú ý, tiểu hài nhi kia nhìn thấy, vài bước nhảy đến, dương trong tay đường hồ lô: “Biểu ca, xem, cái này béo oa oa giống ta, ta muốn, cho ta mua!”
      Tiểu tử thúi, cư nhiên muốn tới đoạt, Kỷ Đình Nguyên xem Kỷ Dao phản ứng, giữ chặt nàng : “Dao Dao, ngươi làm sao vậy? Có phải hay muốn cái lu này? Nếu muốn, ta lập tức liền mua.”
      Ca ca thanh vang ở bên tai, làm Kỷ Dao lấy lại tinh thần.
      Kiếp trước, nàng ở trùng dương đăng cao mới gặp được Tống Vân, nhưng kiếp này trước mấy tháng, nàng hề có chuẩn bị. Nhưng cũng đúng, ở kinh đô, sao có thể gặp được? Chuyện gặp gỡ là bình thường thôi.
      Kỷ Dao xoay người, đối diện là một gương mặt tuấn tú vô song, từng chỉ cần liếc mắt cái, khiến nàng đến chết khó quên, đó là Nhị hoàng tử, Sở Vương điện hạ.
      ăn mặc áo bào trong màu tím nhạt, vạt áo cùng cổ tay áo thêu hoa sen, bên ngoài phủ kiện nguyệt bạch sa mỏng, mày như hoành liễu, mắt tựa thu thủy, tinh xảo phảng phất giống nương, nhưng cái mũi hắn lại rất thô to, môi mỏng hơi nhấp, liền có loại uy nghiêm, thể phủ nhận loại này bộ dạng vẫn là nàng thích.
      Khi đó mới gặp, kinh hồng thoáng qua, cả người đều ném hồn bay mất, từ đó bước lên con đường bế tắc, còn lối về.
      Nhưng tại……
      Kỷ Dao nghĩ thông suốt rồi, Tống Vân có xuất chúng như thế nào, cũng chú định là Chu Lương phu quân, bọn họ đều là trung tâm, là nhân vật chính, cho mọi người vây quanh. Nếu chịu vây quanh , cùng bọn họ đối nghịch, vậy thừa nhận sẽ là kết cục bi thảm.
      Nàng tránh xa chút, còn được sao?
      Kỷ Dao thu hồi ánh mắt: “Ca ca, là cái này, chúng ta mua liền thôi.”
      Thanh ngọt, có điểm mát lạnh, Tống Vân nghe vào lỗ tai, nghĩ đến chén băng ngày mùa hè, bên trong bỏ chút đường, tí đậu đỏ, còn có hoa quế.
      Nhưng bên cạnh tiểu biểu đệ lại rất vui: “Biểu ca, ta cũng muốn cái lu này ! Ngươi xem, họa chính là ta, kia phải ta sao?”
      Đứa này quá chán ghét, Kỷ Đình Nguyên tuyệt đối nhượng bộ, kia chính là cái lu sứ muội muội muốn.
      trả tiền.
      Kia hài tử đem đôi tay vịn vào lu sứ , khóc kêu lên: “Biểu ca, biểu ca, ta muốn! Đây là lu sứ của ta!” chỉ còn thiếu chút lăn lộn ra đất thôi. Liền kém đầy đất lăn lộn.
      Tống Vân thấy kỳ cục như vậy, quát lớn : “Thụy Nhi, được vô lễ!”
      Hài tử kia hẳn là Phan Văn Thụy, con trai độc nhất của chị ruột Hoàng Quý Phi, con trai duy nhất của Nghi Xuân hầu, nên được chiều quá đến nỗi tùy hứng, cho dù bị Tống Vân trách cứ, vẫn chịu buông tay.
      Kỷ Đình Nguyên sắc mặt đen lại, hận thể lên đánh người.
      Kỷ Dao vội : “Ca ca, cho , dù sao nơi này lu sứ cũng có nhiều.”
      đáng vì cái lu đắc tội Phan gia a!
      Phan văn thụy tuy rằng còn nhỏ cũng bá đạo, nhưng lại là hài tử thực thông minh, mắt thấy Kỷ Dao lớn lên tuyết ngọc đáng , còn nguyện ý nhường lu, lập tức liền tới, giữ chặt váy nàng : “Tỷ là người nhà ai a? tốt, ta mời tỷ ăn đường hồ lô!”
      Đồ vật bị nắm hồi lâu, nước đường sớm chảy xuống dưới, nhão dính dính, góc váy Kỷ Dao lập tức dính vào mảnh ám màu vàng vết bẩn.
      Váy mới của nàng!!!
      Mẫu thân năm nay mới may cho, nàng mặc được có hai lần, Kỷ Dao sắc mặt phát giận, nhìn chằm chằm chỗ bẩn đó.
      Nàng tại ngũ quan còn có nẩy nở hết, khuôn mặt tròn tròn, trong trắng lộ hồng, cái mũi thanh tú, đôi môi hồng hồng, lúc này xem ra, giống như bởi vì váy bị làm dơ mà khổ sở sắp khóc, trông thật đáng thương.
      Nàng làm cho Tống Vân nhớ tới muội muội của mình, trong lòng mềm nhũn, từ trong tay áo móc ra một cái khăn đưa cho Kỷ Dao: “ nương, ngươi lau , nếu sạch, ta đền cho ngươi, được ?”
      Thanh ôn nhu cực kỳ!
      Nàng có từng nghe qua như vậy cùng nàng chuyện?
      từng nàng hao tổn tâm cơ chỉ vì làm nhớ nàng, kết quả đổi lấy lại là vô tình thoáng nhìn, thậm chí về sau này nhìn cũng thèm nhìn tới nàng.
      Kỷ Dao khiếp sợ.
      Như trước kia muốn đổi, đã sớm bị nàng thu đặt ở bên người, chừng còn thường xuyên lấy ra ngắm.
      Cùng một ý niệm, nhưng giờ chính nàng lại cảm thấy buồn nôn.
      Kỷ Dao lắc đầu: “Vạn nhất làm dơ tốt, ta dùng khăn của mình thôi.”
      Nàng rút ra khăn, tỉ mỉ lau váy.
      câu trách móc nặng nề cũng nói. Phan văn thụy, giống ca ca hắn, trợn mắt nhìn. Tống Vân cảm thấy tiểu nương này là ôn nhu lại thiện lương, lớn lên…… Cũng khá xinh đẹp.
      Tống Vân muốn bày ra thân phận Sở Vương cũng muốn thiếu nhân tình, liền lấy ra thỏi bạc : “Xem ra cũng lau sạch, vậy may cái váy mới .”
      thỏi bạc thật lớn, lấp lánh tỏa sáng, nhìn cũng phải mười lượng .
      Sở Vương điện hạ quả nhiên xa hoa, Kỷ Dao nghĩ thầm, mua váy thôi cũng mấy trăm văn .
      Tiểu hài tử tuy rằng đáng ghét, nhưng công tử kia lại cực kỳ lễ phép, Kỷ Đình Nguyên muốn nói nữa.
      Tống Vân : “Cầm lấy , bằng trong lòng ta hổ thẹn, lu sứ này, các ngươi cũng cần làm.”
      Nghe được lời này, Phan văn thụy oa thanh lại khóc lên.
      “Thụy Nhi, ngươi hôm nay quá nghịch ngợm.” Lúc này, Tống Vân nhưng bỏ mặc , nhàn nhạt , “ tại cùng ta trở về, lãnh hai mươi thước bảng.”
      “A!” Phan văn thụy khóc đến càng vang lên.
      Tống Vân để ý tới , kêu tùy tùng kéo theo Phan văn thụy , phiêu nhiên mà .
      Kỷ Đình Nguyên nhìn bóng dáng, khen dứt miệng.
      “Này công tử ôn tồn lễ độ, xuất trần thoát tục, cũng biết là nhà ai?” mới đến kinh đô lâu, Tống Vân phía trước ở Linh Châu, tự quen biết.
      Đây là Tống Vân, thật dễ dàng khiến cho người sinh ra hảo cảm, ca ca nàng cũng ngoại lệ, bất quá đây là chuyện tốt, hơn là chán ghét Tống Vân, lòng đối nghịch !
      Kỷ Dao rèn sắt khi còn nóng: “Nếu ca ca cảm thấy tồi, kia về sau gặp được, nhất định phải hảo hảo ở chung.”
      Kỷ Đình Nguyên kỳ quái: “Hôm nay chỉ là ngẫu nhiên gặp được, sau này chưa chắc nhìn thấy.”
      “Ta chỉ là nhắc nhở ca ca.”
      “Gần đây muội lại gặp thần tiên báo mộng?” Kỷ Đình Nguyên gõ gõ nàng đầu, “Còn luôn dạy ta, takea ăn muối còn nhiều hơn muội ăn cơm đó.”
      Đây chính là bừa, nàng là có đời trước, còn hiểu được thiên đại bí mật, ca ca thúc ngựa kịp!
      Bất quá nàng cũng chuẩn bị cho ai, cái gì thần tiên, trong sách có người, chính nàng đều cảm thấy vớ vẩn, chỉ là bên người có phụ thân mẫu thân, ca ca tỷ tỷ, chân như vậy, ấm áp như vậy thật tốt.
      So với chết thì tốt hơn nhiều, loại cảm giác khó chịu, vắng lặng đó nàng muốn lại trải qua nữa.
      Lu sứ thực mau liền đưa tới Kỷ gia.
      Kỷ Dao bảo Mộc hương đem ở lu sứ đặt hòn giả sơn, đổ nước vào, sau đó vô cùng cao hứng thả lão quy vào, lại cân nhắc thả thêm ở bên trong vài cây sen.
      Chờ đến mùa hè, nở hoa, khẳng định rất xinh đẹp .
      Bất tri bất giác, đã tới tết Đoan Ngọ.
      Kiếp trước, tết Đoan Ngọ này, nàng cảm nhiễm phong hàn, tỷ tỷ ở trong nhà chiếu cố nàng, cũng xem thuyền rồng, sau lại liền gặp gỡ tuyển tú, vào cung. Đời này rốt cuộc có thể ra tới, chết ở trong cung, chưa bao giờ đuơc xem qua cảnh sắc Bạch Hà.
      Kiếp này, nàng đến bảo trọng hảo thân thể, cần nhiễm bệnh!
      Sau lại mấy ngày, Mộc Hương liền phát Kỷ Dao luôn là ăn mặc tương đối nhiều, cũng quá ra cửa, vẫn luôn ngao đến Đoan Ngọ, mới thở phào nhõm.
      Liêu thị cười tủm tỉm : “Tới, ăn hai cái mới mẻ nấu tốt bánh chưng, đợi lát nữa Bạch Hà xem thuyền rồng.”
      nhiều nhân, đều là mẫu thân tự tay gói, Kỷ Dao thích nhất là ăn nhân táo đỏ.
      Kỷ Nguyệt thích ăn gạo trắng bánh chưng.
      Chu ma ma đưa cho các nàng người lột cái, lại lấy mật đường tới.
      Chờ Kỷ Đình Nguyên lại gần, Kỷ Dao đưa lên cái túi thơm có thêu tỉ mỉ đồ án tứ quân tử . “Ca ca, hôm qua muội mới làm xong .”
      “Nữ hồng như vầy, cũng biết xấu hổ mà làm tặng người a?” Kỷ Đình Nguyên liếc mắt cái, miệng đầy ghét bỏ.
      Kỷ Dao giận dữ: “ cần thì thôi!”
      Kỷ Đình Nguyên lại đoạt lấy tới: “Lấy của ta rùa đen, lu nước, làm túi thơm cũng nên.”
      Rồi mang lên ở bên hông.
      Kỷ Dao hừ hừ, lại cười.
      Kỷ Nguyệt nữ hồng rất khéo, làm cho trong nhà mỗi người cái, lúc này cũng đưa lên, được những tràng khen ngợi, từng người đeo lên. Sau đó, cả nhà vô cùng cao hứng hướng Bạch Hà.
      quan đạo xe ngựa nối liền dứt,tiếng cười vui ngừng, tới nơi đó, chỉ thấy hai bên bờ rộn ràng nhốn nháo, Liêu thị từ trong xe xuống dưới, khắp nơi nhìn xung quanh, đều biết nên nơi nào.
      “Mẫu thân, an vị ở chỗ này .” Kỷ Đình Nguyên tìm chỗ, kêu gã sai vặt sắp xếp trải chỗ ngồi (phô phóng cẩm lót.?)
      Bọn họ cũng mang theo ít thức ăn tới, đều mang ra bày biện ở .
      Nơi xa có người ở hướng vẫy tay.
      Kỷ Đình Nguyên mặt mày hớn hở: “Ta cùng bọn uống rượu, ở cái thuyền hoa kia, nếu có việc gì thì lại đó tiếng.” bước nhanh qua.
      “Lại gặp đám bạn hồ bằng cẩu hữu,” Liêu thị tức giận, “Ngày lễ này cũng chịu chơi cùng muội muội!”
      “Nam nhi chí tại tứ phương, nàng vẫn nên để thôi.” Kỷ Chương vẫn là thực thích đứa con trai này, cũng thực vì mà kiêu ngạo. Mình ba mươi mới trúng cử, mà nhi tử mười chín tuổi liền trúng cử, trò giỏi hơn thầy, so sánh càng làm cho cao hứng hơn.
      Liêu thị chế nhạo: “Vậy ngươi như thế nào cũng , chạy nhanh tứ phương .”
      “Ta là già rồi, nổi, vẫn là bồi nương tử thôi.” Kỷ Chương nhìn nàng cười.
      Hai cái nữ nhi cũng cười.
      Liêu thị mặt đỏ, trừng cái.
      Đúng lúc này, đột nhiên tới hai vị cung nhân.
      “Phúc Gia công chúa cho mời kỷ đại nương thanh ấm đình xem thuyền rồng.”
      Thanh ấm đình ở tiền triều liền có rồi, nhân tháng năm thái dương cực nóng, gieo trồng rất nhiều cây to có bóng mát, trải qua trăm năm, lá cây dài rộng, bao trùm tựa như nóc nhà, cực kỳ mát lạnh, tại đây xem thuyền rất thích . Nhưng người thường được vào, chỉ có hoàng tộc, hoặc quyền quý, hoặc được mời, mới có thể vào.
      Những người khác còn gì phản ứng, Kỷ Dao lại là chấn động, Phúc Gia công chúa kia chính là muội muội của Tống Vân, căn bản quen biết tỷ tỷ, như thế nào đột nhiên lại mời?
      biết lý do vì sao công chúa cho gọi ?” Nàng hỏi.
      Hai vị cung nhân sắc mặt nhàn nhạt, chỉ : “Chúng ta biết, chỉ biết mời đại nương thôi.”
      Kỷ gia phải nhà quyền quý, nên dám nghe theo, Kỷ Dao cắn răng, giữ chặt tỷ tỷ tay: “Ngươi phải cẩn thận.”
      Kỷ Nguyệt gật gật đầu, theo cung nhân .
      Kia là thanh ấm đình nha, người khác nghĩ mọi cách cũng vào được, nữ nhi được mời vào, vốn là chuyện tốt, nhưng rốt cuộc là kỳ quái ở đâu, Kỷ Chương cùng Liêu thị nghĩ trăm lần cũng ra.
      Kỷ Dao càng là lo lắng, đứng ngồi yên, cảm thấy có mưu gì.
      “Ta tìm ca ca hỏi chút.” Nàng tìm cái cớ, mình đến thanh ấm đình phụ cận.
      Kỳ , dù cho ca ca nàng, cũng có khả năng vào, cửa có rất nhiều hộ vệ gác, muốn lẫn vào dễ dàng. Nhưng là nàng thể cái gì đều làm a, dù sao cũng phải tìm cách gì đó mới được.
      Khi Kỷ Dao loanh quanh dạo bước, lại thấy phía trước có đám người tới.
      Nhìn kỹ, là vài vị quan viên vây quanh Dương Thiệu, phảng phất chúng tinh củng nguyệt.
      Hoài Viễn hầu là thừa kế hầu tước, thái phu nhân xuất từ danh môn vọng tộc, này phụ từng là thủ phụ, ca ca giờ cũng là Công Bộ Thượng Thư, nhất phẩm quan to. Dương Thiệu mười bảy tuổi liền lập hạ chiến công, Dương gia ở kinh đô tất nhiên là có tầm ảnh hưởng lớn, giờ phút này chậm rãi mà đến, cùng người đàm tiếu, bình tĩnh.
      Kỷ Dao muốn chạy, cũng dễ , hơi hơi nghiêng người.
      Nhưng Dương Thiệu lại liếc mắt cái nhìn đến nàng, vài câu, bỏ qua bên quan viên, hướng nàng.
      “Ngươi làm gì?” hỏi.
      Trầm thấp thanh , hơi mang chút ách, nghe vào lỗ tai hơi ngứa, Kỷ Dao trốn bất quá, đành phải cùng hành lễ: “Gặp qua hầu gia, ta ở……”
      Chuẩn bị dối, nhưng nghĩ lại tưởng tượng, tình liên quan đến việc chung thân của tỷ tỷ, vạn nhất ở bên trong gặp được Hoàng Thượng, hoặc là Thái Tử, lại đem tỷ tỷ tiến cung thì làm sao bây giờ? Nàng khóc cũng có chỗ khóc ! Nếu gặp được Dương Thiệu, ngại thử lần, lần trước phải thay các nàng giải vây sao?
      “Vừa rồi Phúc Gia công chúa thỉnh tỷ tỷ tới thanh ấm đình, ta có điểm lo lắng, muốn xem.” Nàng thấp giọng thỉnh cầu, “ biết hầu gia có biện pháp gì ?”
      Xem ra sau chuyện Tạ gia đó, nàng đối với chính mình cũng có hảo cảm , đương nhiên, vốn dĩ cũng là Dương Thiệu cố ý làm, trong miệng lại nhàn nhạt : “Ta có biện pháp lại như thế nào?”
      Đem Kỷ Dao nghẹn đến nên lời.
      Thấy nàng cắn môi, tựa hồ thực đau đầu, lại sửa lại lời nói : “Vốn lời bản hầu tới , chỉ là việc rất , nếu lần trước ngươi câu cá bồi thường bản hầu, lần này, giúp ngươi hồi cũng sao.”
      Kỷ Dao đại hỉ: “Đa tạ hầu gia.”
      “Trần Tố, cho nàng bộ quần áo gã sai vặt.”
      “A?”
      “Bản hầu bên người nha hoàn.”
      luôn luôn giữ mình trong sạch, bên người chỉ có gã sai vặt, cũng là điều Kỷ Dao từng vừa lòng nhất. Nàng gật đầu nghe theo, chờ đến Trần Tố đem ra quần áo, Dương Thiệu : “ xe ngựa đổi, đỡ phải bị người thấy.”
      Trần Tố liền đem xe ngừng ở nấp chỗ, Kỷ Dao chui vào thay đổi quần áo, so với người có chút lớn, giày cũng thích hợp, quen, vừa bước ra liền té xuống đất.
      Nàng kêu lên tiếng.
      “Nơi nào đau?” Dương Thiệu ngồi xổm xuống, kiểm tra.
      Kéo ống quần, lộ ra chân nàng đã lâu thấy ánh nắng, trắng như mỡ dê .
      Kỷ Dao vội vã tìm tỷ tỷ, chỉ chỉ mắt cá chân: “Nơi này, quá đau.”
      Dương Thiệu ngón tay ấn xuống, xem nàng phản ứng biết nặng .
      “Ngươi đừng cử động, ta xoa hai cái liền tốt.”
      Nam nhân từ học võ, mặc kệ lòng bàn tay đều thô ráp, xoa bóp nhẹ nhưng vận dụng lực đạo thích đáng, lại rất thoải mái.
      Kỷ Dao thiếu chút nữa hừ lên.
      Nàng bỗng nhiên nhớ tới trước kia cũng như vậy xoa xoa, chẳng qua xoa xoa liền xoa nơi khác, Kỷ Dao mặt có điểm hồng, trộm liếc liếc mắt nhìn Dương Thiệu. Kết quả thế nhưng phát mặt mặt có biểu tình gì, thần sắc so với ngày thường còn lạnh lùng hơn, giống như đụng chạm phải da thịt nương, mà là kiện vật chết, có gì hứng thú.
      ở kiếp trước, ngay cả chân nàng hắn đều buông tha!
      Kỷ Dao cúi đầu nhìn cái chính mình, muốn ngực ngực, muốn chân chân, khả năng ở trong mắt , chính mình cũng bất quá chỉ là một đứa bé, nơi nào có chút lực hấp dẫn?
      Nàng rút chân về : “ đau.”
      Mắt cá chân non mềm tuyết trắng trong tay thoát ly mà , Dương Thiệu ngẩn ra, ý thức được Kỷ Dao hẳn là thẹn thùng, chừng phương tâm thẳng nhảy dù sao cũng là cái nương gia, chân ngọc lại ở trong tay nam nhân như vậy.
      khóe miệng nhếch lên: “ đau, vậy thôi.”
      cũng sợ chính mình tiếp tục xoa xuống, chừng làm ra chuyện khác, khắc chế cũng rất mệt a. Kỷ Dao thích nam nhân tuỳ tiện, thể làm nàng sợ , lại muốn nàng lòng đối với chính mình, thật quá khó khăn .
      Nam nhân xoay người, hướng phía trước mà .
      Kỷ Dao nhìn chằm chằm bóng dáng hắn suy tư, hôm nay sao đối đãi nàng tốt như vậy, thỉnh cầu gì đều đáp ứng, lại xoa chân cho nàng, lại quân tử như vậy, nhất định là bởi vì tỷ tỷ rồi.
      Kiếp trước Dương Thiệu đối với nàng vừa gặp thương, tại duy nhất bất đồng chút, chính là nàng còn chưa có phát dục !!!
      A, đồ nông cạn, chỉ biết xem dáng người!
      Tác giả có lời muốn : Siêu phì chương nga ~(chương quá dài thật)
      Kỷ Dao: Có phải hay chê ta ngực nhỏ?
      Dương Thiệu:…… Đúng vậy.
      Kỷ Dao:……
      thongminh123, Phuongphuong57500, dhtt18 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn edit come back. em tâm trí xấu xí nhà Tạ nhị gia lại có ý đồ xấu gì rồi
      dehanmingukmanse thích bài này.

    3. Phiêu Phiêu Trong Gió

      Phiêu Phiêu Trong Gió Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      976
      Truyện này còn tuyển thêm edit nữa ko vậy? Tui thấy truyện này hay, cho tui xin được edit cùng có được ko?
      Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    4. Cá mậpmập

      Cá mậpmập Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      18
      Mong nàgn đừng drop truyện này
      Hụ hụ

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Truyện này drop rồi hả nàng @anita ơi?????

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :