1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mưu đồ - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Trời ơi may là hôm nay mới đọc truyện. Đọc lúc 2 chương. Chứ hqua dừng lại ở chương kia là tăng xông rồi
      ๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Đánh dập trứng cho chế!!:yoyo28:
      Nhà giàu mới nổi chứ gì? Làm ơn dẹp nhà nó thành nhà nghèo hộ phát! Thích hấp diêm chứ gì? Cho tên này vào tù rồi cúc hoa của nó nở :die::die:
      ๖ۣۜAn HạNgotram2004 thích bài này.

    3. ๖ۣۜAn Hạ

      ๖ۣۜAn Hạ Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      401
      @Tiểu Ly 1111 Biết các thế nào cũng tăng xông nên phải post liền 2 chương. Nếu ko đợi qua tuần sau chắc ọc máu rồi :yoyo4:

      @levuong Chết chết chị ơi, cúc hoa nở hoa từa lưa sau này lại nghiện, lại tội các thanh niên trong đó :yoyo36:

    4. ๖ۣۜAn Hạ

      ๖ۣۜAn Hạ Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      401
      Chương 27
      Editor: An Hạ​

      Nghe thấy lời nhắc nhở của Lý Oa, Giang Nhị mới nhận ra mình còn ở trong trường học. Mặc dù trời tối, nhưng mà bên ngoài vẫn còn rất nhiều sinh viên qua lại. Nếu Lâm Cảnh Tinh bị người khác nhìn thấy dáng vẻ chỉnh tề của mình chắc chắn bị tung tin đồn xấu.

      Cũng may Lý Oa thông minh, suy nghĩ chút rồi với Giang Nhị: “ chờ chút, tôi gọi người thân tới đón.”

      bao lâu, Lý Oa gọi người tới.

      “Đây là bạn trai tôi, Chu Nghi. Yên tâm, ấy ra chuyện gì đâu.” Lý Oa , đưa cái túi tay Chu Nghi cho Giang Nhị.

      Bên trong có bộ váy đơn giản, nhìn có vẻ là của Lý Oa. Mà Giang Nhị cũng chần chừ gì nữa, nhanh chóng mặc váy vào cho Lâm Cảnh Tinh.

      …”

      Bốn người ra sân vận động, xe của Giang Nhị đậu ở gần thư viện.

      sao, cứ để Chu Nghi lấy xe, tôi đưa hai người về.” Lý Oa vội vàng bước xuống xe Chu Nghi rồi ngồi vào ghế tài xế.

      “Ừ, cảm ơn!”

      Giang Nhị ôm Lâm Cảnh Tinh chặt, cảm giác trước ngực mình có dòng nước nóng biết Lâm Cảnh Tinh khóc thút khít. Trong lòng Giang Nhị tràn ngập chua xót, từ trước đến giờ vẫn luôn về phía trước, biết bỏ rơi Lâm Cảnh Tinh từ lúc nào, ngay cả tên rác rưởi cũng có thể ức hiếp .

      có chuyện gì đâu! bé ngốc, sao đâu…”

      Giang Nhị nắm lấy tay , che giấu nỗi đắng cay trong lòng, dịu dàng an ủi .

      Căn hộ của Giang Nhị ở gần trường học, Lý Oa nhanh chóng chở Giang Nhị và Lâm Cảnh Tinh về tới nhà.

      “Giúp tôi tiếng cám ơn với Chu Nghi.”

      Giang Nhị cũng biết đến Chu Nghi, người đứng đầu nhà họ Chu. Chẳng qua ngờ ta lại là bạn trai của Lý Oa.

      Có điều những thứ đó phải là chuyện quan trọng, chuyện quan trọng lúc này chính là Lâm Cảnh Tinh.

      Dọc đường , Giang Nhị vẫn ôm Lâm Cảnh Tinh vào lòng, vẫn nắm lấy áo sơ mi của và khóc. Dáng vẻ đáng thương của bỗng làm Giang Nhị nảy ra suy nghĩ, cho dù Âu Dương Lăng Phong có bị giết chết cũng thể bù đắp những nỗi đau trong lòng .

      “Ngoan, đừng sợ… để ai ức hiếp em nữa…” Giang Nhị hôn lên tóc , khẽ thầm.

      Nhưng mà Lâm Cảnh Tinh vẫn khóc.

      Giang Nhị xả nước nóng vào bồn tắm. Sau khi đưa tay vào nước thử nước ấm, cởi quần áo của Lâm Cảnh Tinh ra, sau đó đặt vào trong bồn tắm lớn.

      Lúc cởi quần áo của Lâm Cảnh Tinh ra, run rẩy vài cái nhưng lại giãy giụa mạnh.

      “Ngoan, ngâm mình chút thấy đỡ hơn.” với Lâm Cảnh Tinh.

      Cuối cùng Lâm Cảnh Tinh khóc nữa, nhưng lại co rúm người lại. Giang Nhị thở dài trong lòng, sau đó cũng cởi quần áo của mình ra, bước vào trong bồn tắm.

      So với Giang Nhị, Lâm Cảnh Tinh lại rất nhắn, mềm mại. ngồi bụng của Giang Nhị, cả người được ôm vào lòng từ phía sau.

      “Sao vậy bé ngốc? có chuyện gì hết… Tên đó có chạm vào em… Ngoan…”

      Rốt cuộc Lâm Cảnh Tinh cũng bật khóc thảm thiết khi nghe thấy những lời này của Giang Nhị. ngẩng đầu lên, mím chặt môi lại, sau đó bỗng nhiên bật khóc nức nở.

      “Nhị ca… Chạm vào… ta chạm vào…”

      “Suỵt! Vợ của … Ngoan… có chạm vào chính là có chạm vào…” Trái tim Giang Nhị đau đớn như bị xé nát. Người phụ nữ luôn lòng bảo vệ lại bị đối xử tàn nhẫn như vậy, chuyện này quả thực giống như bị xé nát con tim.

      Từ có rất nhiều người thích bắt nạt Lâm Cảnh Tinh, có lẽ là do trông rất đáng . Mỗi lần như vậy, Giang Nhị đều phải vất vả đánh đuổi tất cả những người bắt nạt .

      Hơn nữa, từ tự quyết định Lâm Cảnh Tinh là của , chỉ có mình mới có thể bắt nạt Lâm Cảnh Tinh.

      Thế nhưng ――

      Hôm nay, bé mà hết mực thương lại bị người khác ức hiếp!

      Giang Nhị ôm lấy Lâm Cảnh Tinh, vỗ về cơ thể run rẩy của , từng nụ hôn nhàng, dịu dàng, chậm rãi rơi xuống trán của Lâm Cảnh Tinh.

      “Ngoan… Đừng khóc… Em đừng khóc nữa…”

      Lâm Cảnh Tinh khóc đến mệt lã, cũng nhận ra tư thế quấn lấy nhau lúc này của bọn họ thân mật đến cỡ nào. mệt đến nỗi phải tựa vào lòng Giang Nhị, vừa nhắm mắt lại, vừa khóc mếu máo: “Em rất sợ… Nhị ca… Em rất sợ…”

      “Đừng sợ… cần phải sợ…”

      Giang Nhị ôm Lâm Cảnh Tinh vào lòng, tay chân kẹp chặt cả người . Khi nước trong bồn tắm lạnh, liền ôm Lâm Cảnh Tinh đặt lên giường.

      Lâm Cảnh Tinh chạm vào drap giường lạnh như băng lập tức tỉnh táo lại, nhìn thấy người đối diện là Giang Nhị nét khủng hoảng trong mắt mới biến mất.

      Tinh thần của vẫn chưa khá hơn, Giang Nhị rót cho ly sữa, lặng lẽ bỏ thêm chút thuốc an thần vào trong đó.

      Lâm Cảnh Tinh quá mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi cho tốt.

      Quả nhiên dưới tác dụng của thuốc, cuối cùng Lâm Cảnh Tinh cũng vào giấc ngủ.

      Bây giờ Giang Nhị mới có thời gian để kiểm tra cơ thể của Lâm Cảnh Tinh.

      Cổ tay, người, mặt đều có vết thương. Đối với người bị thương quanh năm suốt tháng như Giang Nhị, nhìn sơ cũng biết những vết thương này nghiêm trọng lắm.

      Nhưng mà đó là đối với , đối với luôn được nuông chiều như Lâm Cảnh Tinh đó quả thực là chuyện rất tàn khốc. Người nào lại có thể xuống tay mạnh bạo với đáng như vậy chứ! Tên khốn kia đúng là bằng cầm thú!

      Giang Nhị cầm hộp thuốc đến, từ từ tìm kiếm vết thương của Lâm Cảnh Tinh rồi nhàng bôi thuốc lên.

      Động tác của rất dịu dàng, thế nhưng Lâm Cảnh Tinh ngủ vẫn thấy đau, phải rên rỉ tiếng. Giang Nhị cảm thấy rất khó chịu, phải nhiều lần thả lỏng bàn tay siết chặt lại.

      “Xin lỗi… Vợ của … Xin lỗi…”

      Để vợ mình bị làm nhục, xứng đáng là người đàn ông.

      Giang Nhị liên tục tự trách mình.

      thức trắng nguyên đêm, ngồi nhìn khuôn mặt ngủ say của Lâm Cảnh Tinh.

      suy nghĩ rất nhiều chuyện, vẫn luôn muốn kết hôn với Lâm Cảnh Tinh. Mặc dù lúc đầu có chút tức giận, nhưng vẫn luôn thích Lâm Cảnh Tinh. Thế nhưng từ Lâm Cảnh Tinh lại chán ghét , chỉ thích người trai giả nhân giả nghĩa của

      vô cùng khó chịu, lúc nhận được tin kết hôn với Lâm Cảnh Tinh, lại có cảm giác được trả thù nhiều hơn là vui sướng.

      Em thích tôi sao? Cả đời này em cũng phải gả cho tôi…

      Giang Nhị rất thích chơi đùa, cũng hưởng thụ quá nhiều niềm vui từ việc trả thù nên quên chuyện.

      Lâm Cảnh Tinh.

      rất nhiều năm.

      Bây giờ phải là “ trai mưa” mà muốn né tránh nữa, mà là người đàn ông của , là người chồng phải bảo vệ cả đời này.

      Người phụ nữ trong ngực cũng có được giấc ngủ ngon, giật mình thức giấc nhiều lần, Giang Nhị phải dỗ mãi mới ngủ lại được.

      Trời rất nhanh sáng.

      Giang Nhị thấy hơi rát mắt, cúi người xuống hôn lên trán của Lâm Cảnh Tinh, sau đó ra ngoài.

      Lâm Cảnh Tinh lại tỉnh dậy lần nữa, cơn ác mộng khiến thức giấc.

      Dĩ nhiên nhân vật chính trong cơn ác mộng chính là Âu Dương Lăng Phong. Thường thường những tên biến thái đó chỉ xuất trong phim ảnh, hiểu tại sao tên đó lại xuất trong cuộc sống của , còn là bạn học của nữa?

      Lâm Cảnh Tinh giật mình tỉnh giấc, mồ hôi toát ra đầm đìa. chiếc giường lớn chỉ có mình , chỗ bên cạnh trống .

      “A… Nhị ca… Nhị ca…”

      Căn phòng trống rỗng khiến Lâm Cảnh Tinh cảm thấy lo lắng, kìm được liền hét to lên.

      “Sao vậy bé ngốc?” Giang Nhị cứ thế xông vào phòng, người đeo cái tạp dề, tay còn cầm cái muỗng. Nhìn thấy Lâm Cảnh Tinh ngồi giường giọng trở nên dịu dàng: “ dậy rồi sao? Còn đau hay ? Có đói bụng ? nấu cháo cho em.”

      Nhìn thấy người vào là Giang Nhị, Lâm Cảnh Tinh bỗng thấy yên tâm. vỗ bụng mình, gật đầu, giọng : “Nhị ca, em đói bụng rồi.”

      Có thể lần này cháo do Giang Nhị nấu có tiến bộ hơn trước, nhưng vẫn chưa biết là ngon hay .

      Tuy nhiên Lâm Cảnh Tinh lại ăn rất ngon lành, vừa húp miếng cháo, thỉnh thoảng vừa ngẩng đầu lên nhìn Giang Nhị.

      Sắc mặt Giang Nhị hơi tệ, viền mắt hơi đỏ, tuy rằng cố gắng chuyện dịu dàng, nhưng mà Lâm Cảnh Tinh vẫn có thể cảm nhận được tức giận trong người .

      tức giận sao?

      Ngày hôm qua xảy ra chuyện đó, cơ thể trần trụi, lõa lồ, nằm dưới người của người đàn ông khác, là đàn ông cũng đều tức giận mà phải ?

      Lâm Cảnh Tinh đau lòng, bỏ cái muỗng xuống.

      “Sao vậy? Ăn ngon sao?”

      phải.” Lâm Cảnh Tinh xua tay, muốn đứng lên vào phòng. Lúc ngang qua người Giang Nhị bị giữ lại.

      Đặt ngồi đùi mình, Giang Nhị nâng cằm lên, sắc mặt của rất nghiêm túc, lại có vẻ nghiêm trọng: “ cho biết còn khó chịu ở chỗ nào?”

      Từng giọt, từng giọt nước mắt của Lâm Cảnh Tinh lại rớt xuống.

      Thậm chí cũng biết tại sao mình lại khóc, chẳng qua khi được Giang Nhị ôm vào trong lòng, thấy rất yên tâm.

      Rất yên tâm.

      “Nhị ca…”

      “Được rồi, ngoan… Đừng khóc…” Giang Nhị ôm chặt hơn: “Khó chịu cho biết, đừng chịu đựng mình…”

      Thế nhưng Lâm Cảnh Tinh chỉ khóc, khóc sướt mướt trong lòng Giang Nhị.

      “Có phải mặt còn đau ?”

      Lâm Cảnh Tinh lắc đầu, nhìn Giang Nhị dùng tay chùi nước mắt mặt , đôi mắt dịu dàng nồng ấm.

      “Vậy trong lòng còn sợ sao? Em yên tâm, sau này em bao giờ nhìn thấy tên đó nữa…”

      Lâm Cảnh Tinh khựng lại chút, vẫn lắc đầu.

      Có điều lần này khóc nữa, chỉ tựa vào ngực Giang Nhị, thỉnh thoảng sụt sùi.

      vỗ lên ngực mình, chỗ đó vẫn còn hơi khó chịu, nhưng lại mơ hồ có chút ngọt ngào.

      Chính cũng hiểu tại sao trong tình huống này lại xuất cái cảm giác đó.

      Nhưng mà đối với Giang Nhị mà , Lâm Cảnh Tinh ngưng khóc là tốt rồi.

      ôm vào lòng, hai người ra sân thượng phơi nắng.

      Sáng sớm những ngày đầu đông, tầng mười sáu, ngồi ngắm nhìn mặt trời mọc cũng có thể khiến tâm trạng thoải mái hơn.

      “Còn đói ? Muốn ăn thêm chút nữa ?”

      Giang Nhị lại bưng tô cháo tới, Lâm Cảnh Tinh liền lắc đầu.

      hâm nóng tô cháo khác, sau đó bưng ra. Mặc kệ Lâm Cảnh Tinh lắc đầu, vẫn đút cho từng miếng.

      “Ngoan, ăn thêm chút nữa nào.”

      Dưới cám dỗ của giọng dịu dàng đó, Lâm Cảnh Tinh liền mở to miệng ra.

      Mặc dù tô cháo đó ngon cho lắm, nhưng Lâm Cảnh Tinh vẫn từ từ ăn hết.

      Sau khi ăn xong, Giang Nhị cũng rời . nắm lấy tay của Lâm Cảnh Tinh, hai người ngồi dựa vào nhau ban công ngắm mặt trời mọc.

      ai gì cả, chỉ ngồi dưới ánh nắng dịu , đôi mắt của Lâm Cảnh Tinh hơi díp lại, suýt nữa ngủ thiếp .

      Đúng vậy, suýt nữa ngủ thiếp .

      Bởi vì lúc này có tiếng gõ cửa khiến cơn buồn ngủ của Lâm Cảnh Tinh biến mất.

      ------------
      Cũng nhờ vậy mà tình cảm của hai người có tiến triển hơn chăng? :yoyo26::yoyo26:
      1012, Anhdva, Tiểu Ly 111115 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      chung Nhị ca nhà chúng ta phải thổ lộ cho vk biết mới giải quyết khúc mắc đc. Chứ k vợ lại nghĩ bản thân k sạch rồi lại xa lánh a khổ
      saoxoay๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :