1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 145: “, NHỚ ?”
      Edit: Miêu - CQH​

      Đường Mặc Trầm nhíu mày.

      Vừa mới nhớ , bây giờ đứng trước mặt giống như gặp quỷ vậy?

      “Chú nghỉ sớm nha, em về phòng đây.”

      Bùi Vân Khinh bước , cổ tay có người nắm lại, người bị bắt trở lại.

      Phía sau lưng tủ quần áo, trước mặt là , còn chỗ trốn.

      Người đàn ông cúi người xuống, gần trong gang tấc chống lại ánh mắt .

      phải muốn cùng tắm chung hay sao?”

      Trong giọng của , lộ ra vài phần hơi thở tà mị.

      Nháy mắt khuôn mặt nhắn của Bùi Vân Khinh ửng đỏ, ở trong điện thoại mới có gan như vậy, nào dám làm chứ?

      “Cái này… Em… Em tắm xong rồi.”

      Tắm xong?

      Đường Mặc Trầm cúi người đem mặt để sát vào tóc , nhàng ngửi ngửi.

      Trách được lại thơm như vậy.

      Cảm giác của chóp mũi của sượt qua lỗ tai Bùi Vân Khinh lui lui người, cố gắng sang chuyện khác.

      “Chú , tại sao lại trở về nhanh như vậy?”

      Ngước mặt chống lại tầm mắt của , hơi hơi nheo mắt lại.

      phải em nghĩ đến sao?”

      “Em nào có?” Khuôn mặt nhắn đỏ lên của nhưng lại chịu thừa nhận, lại nhịn được tò mò, “Chú vì em mà trở về sớm?”

      “Bằng sao?”

      Vốn dĩ công tác ba ngày nhưng ương ngạnh ép xuống còn hai ngày hoàn thành, ngồi máy bay suốt đêm để trở về, phải vì là ai?

      Đồng tử Bùi Vân Khinh mở ra.

      Cảm thấy ngoài kinh ngạc ra còn mấy phần ngọt ngào.

      “Em chuẩn bị nước tắm cho !”

      vừa mới thẳng người dậy bàn tay to người đàn ông nhấn cái, đem quay về chỗ cũ.

      vội.”

      vội?

      Vậy muốn….

      kinh ngạc ngẩng mặt lên, trước mắt ánh sáng tối lại, khuôn mặt Đường Mặc Trầm đến gần.

      Bên trong đồng từ người đàn ông chỉ có hình ảnh nho thôi!

      Đoán được muốn làm cái gì, theo bản năng hít sâu, hơi hút hết phân nửa, thế nhưng môi lại đến ngăn chân của .

      Ba mươi năm trước, chưa bao giờ đụng chạm với người phụ nữ nào cả, mỗi ngày bận rộn cũng chưa bao giờ thấy tịch mịch đơn.

      Nhưng từ khi gặp , thưởng thức rồi, sớm tự chủ mê luyện mùi của .

      Cũng người con này thân cận, Đường Mặc Trầm có kinh nghiệm gì cả, nhưng lại ham học hỏi.

      Sau vài lần, nhắm được vài kỹ xảo.

      Tỷ như muốn cho hít thở mà cũng mượn cơ hội nghỉ ngơi chút, điều chỉnh hơi thở cho tốt.

      Lại tỷ như, thời điểm hôn môi thể dùng sức, mới đau nhưng lại kích thích.

      ….

      Mỗi lần hôn , kỹ thuật càng tăng thêm bậc.

      Nụ hôn này, hết sức triền miên.

      có thô bạo cùng ngốc nghếch, Bùi Vân Khinh chẳng những có cảm giác khỏe, mà ngược lại bất tri bất giác đắm chìm trong đó, cả người muốn hòa tan cùng triền miên gắn bó cùng trong lúc đó.

      Đợi cho buông môi ra, thở hồng hộc rồi, toàn thân như nhũn ra.

      nếu phía sau có ngăn tủ, phía trước có lúc này chỉ sợ đứng vững.

      Nhưng người đàn ông cũng có như vậy mà chấm dứt, mà cúi người xuống thăm dò càng nhiều địa phương khác hơn, thử kỹ xảo và phương thức mới.

      Chân trần tự chủ cong lên, theo bản năng nắm chặt bờ vai .

      Người đàn ông cũng sốt ruột, vẫn đem mặt chôn ngực của .

      “Chú ...”

      Đường Mặc Trầm ngẩng mặt lên, thanh cũng trầm thấp.

      , nhớ ?”

      đỏ mặt chịu lên tiếng, cũng truy vẫn, chỉ là tiếp tục tiến công của mình.

      Bá đạo giống như , thích chinh phục.


      hôhô @levuong đoán trúng được hiệp 1 :5:, còn hai chị @Mengotinh_Ranluoi và @Ke Vo Hinh sắc quá nha:yoyo53:,
      Last edited: 22/8/19
      linhdiep17, Tiểu Ly 1111, corn16 others thích bài này.

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 146: VỢ TƯƠNG LAI.
      Edit: Miêu - CQH​

      Thẳng đến khi thua trận, giọng khàn , người đàn ông mới buông ra.

      Đem bế bổng lên, ra khỏi phòng quần áo, phóng đến giường ngủ phóng lớn.

      Hôn , dứt khoát cởi bỏ quân trang, caravat, khách khí đem ăn vào bụng.

      ….

      Ban ngày ở bệnh viện bận rộn cả ngày, buổi tối bị ép buộc phen, Bùi Vân Khinh mệt mỏi thể tránh được.

      Tình cảm mãnh liệt lui bước rúc đến ngực , buồn ngủ lắm rồi.

      Đường Mặc Trầm trước mắt rất tỉnh táo, thậm chí so với ở đường hai tròng mắt sáng hơi vài phần.

      nhàng đẩy tóc rối trán ra, người con khẽ cong môi hôn lên trán cái, lúc này mới rón rén đứng dậy vào phòng tắm.

      ….

      ….

      Sáng sớm ngày thứ hai, Bùi Vân Khinh tỉnh ngủ, người còn ghé ngực .

      Đường Mặc Trầm tỉnh dậy rồi, cánh tay trái khoát lên lưng , câu được câu thưởng thức những lọn tóc của .

      Tay phải để máy tính, liếc nhìn báo cáo hội nghị phía .

      Thói quen hai người quá trần trụi như vậy, Bùi Vân Khinh nhanh chóng nhắm mắt lại, làm bộ ngủ.

      Đường Mặc Trầm chuyển tầm mắt, nâng bàn tay to lên đem khuôn mặt tóc rối lên.

      “Em còn có thể ngủ thêm 20 phút nữa.”

      Biết bị nhìn thấu, Bùi Vân Khinh cũng giả bộ ngủ nữa, đành phải đỏ mặt hướng cười.

      “Chú , sớm!”

      Cảm giác được ngực có đồ vật gì, nghi ngờ cúi thấp xuống, chỉ thấy mắt dây chuyền.

      So với đồng xu lớn chút, bên ngoài trắng noãn, chất ngọc trong suốt, mặt điêu khắc hình rồng.

      Tay nghề chạm trổ thượng thừa, phi long rất sống động, lộ ra khí thế bay lượn chín tầng mây.

      Năm đó, La Yên luôn luôn ngọc, bởi vậy Bùi Vân Khinh ít nhiều cũng hiểu biết được ngọc thạch này.

      đến tay nghề chạm trổ, chỉ đến màu sắc của chất ngọc này nhìn là biết phải là vật tầm thường, theo năm tháng chắc là đồ cổ.

      chưa từng thấy thứ này, cần nghĩ cũng biết là cho .

      “Chú , đây là….”

      Bùi Vân Khinh nghi hoặc ngước mắt, đón nhận ánh mắt của người nam nhân.

      “Cho em.” Đưa tay qua chỉ, giúp đem ngọc chỉnh sửa về chỗ giữa, ngón tay Đường Mặc Trầm nhàng đỡ thân ngọc, trong giọng lộ ra trịnh trọng, “ được làm mất.”

      Miếng ngọc này là vật của chủ mẫu của Đường gia được dùng, đó là vật gia truyền, ở Đường gia biết truyền bao nhiêu đời.

      Trước khi mẹ qua đời, đem miếng ngọc này đưa cho , muốn đưa cho vợ tương lai của mình.

      Miếng ngọc này thể nghi ngờ là lễ vật thích hợp nhất.

      “Cám ơn chú .”

      Khởi động thân thể, Bùi Vân Khinh cẩn thận lại gần ở hôn cái, người liền thuận thế cúi người xuống vai .

      “Em nhất định giữ nó như tính mạng của mình, như tình của chúng mình mà che chở cẩn thận.”

      “Ừ.”

      Giơ cánh tay ôm lấy , ngón tay người đàn ông nhàng chạm vào mái tóc , giọng nhàng.

      “Huấn luyện thích ứng chưa?”

      Cảm giác ôn tồn, Bùi Vân Khinh hưởng thụ nheo mắt lại.

      “Ngay từ đầu cảm thấy hơi mệt, bất quá em rất thích.”

      Lúc chuyện, giơ ngón tay lên, như có như vỗ về nhè bờ vai .

      Chú ý đến miệng vết thương cánh tay , đưa tay qua chỉ, cẩn thận đỡ lấy vết thương Đường Mặc Trầm.

      Nam nhân nhấc tay lên, bắt được cổ tay .

      Tưởng vết thương chưa phục hồi, Bùi Vân Khinh nghi hoặc ngước mắt.

      “Em làm đau ?”

      Người đàn ông đồng tử chớp vài cái, thần sắc khác thường.

      sợ làm em đau!”
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111120 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Thể dục buổi sáng chứ nhỡ

    4. Ke Vo Hinh

      Ke Vo Hinh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      36

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Chương 145:
      Đoán được muốn làm gì...môi của lại đến ngăn chân của ??:yoyo68:
      Bất quá theo tớ nên thay bằng thế nhưng/tuy nhiên
      Mieu1810Ke Vo Hinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :