1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ yêu của trùm phản diện - Phó Du (Mạt thế) (FULL+EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      Thú vương phi ơi, :04(1):c có thích chơi les ko?:050:Bỏ cmn thú vương , đến với e này c êi:042: e sẵn sàng rồi :tungtung:
      LạcLạc thích bài này.

    2. NBT

      NBT New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      chả lẽ lại đưa ẻm Liễu Như Yên
      LạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 77: ta nam nữ đều xơi
      Cái tay của Tô Tầm kéo Nguyễn Kiều Kiều nắm rất chặt, điều này làm Nguyễn Kiều Kiều với kinh nghiệm đương nhiều lắm đột nhiên tăng chỉ số thông minh hiểu ra.

      Tô Tầm tức giận đấy.

      Sắc mặt xám xịt, bộ dạng lửa giận ngút trời như bị cắm sừng vậy. Nguyễn Kiều Kiều nhịn được phì cười tiếng.

      “Em còn cười!”

      Tô Tầm nhanh chóng hất tay ra, dừng chút, lại nắm tay lần nữa, “Cười cái gì?’

      Dáng vẻ này khá giống đứa trẻ cố tình gây . Nguyễn Kiều Kiều từng gặp ít cặp tình nhân cãi nhau ở thực, trong sách, trong phim, thiếu cái lạ.

      Nhưng ràng Tô Tầm hất tay ra, lại nhanh chóng nắm tiếp. Cái cách làm lành kiểu này, quá nhanh, cũng khiến Nguyễn Kiều Kiều cực kỳ mới lạ. Do đàn ông ở thế giới này có hành động như thế, hay chỉ có Tô Tầm là làm vậy? Nếu chỉ có Tô Tầm, cảm thấy hành động của trái lại có chút đáng .

      Chẳng qua, đầu tiên phải vỗ về con bò điên này .

      “Thú vương phi là nữ đó.”

      Vốn tưởng rằng những lời này đủ thể thành ý của rồi, ngờ, hồi lâu sau Tô Tầm chợt yếu ớt bật ra câu, oán khí dường như còn nặng hơn.

      ta nam nữ đều xơi tất.”

      “...”

      Nguyễn Kiều Kiều ngờ thế giới này cũng có tồn tại của song tính, nhất thời sùng bái Thú vương phi hơn.

      Lông mày rậm của Tô Tầm nhíu lại, đôi môi mỏng bĩu đến mức có thể treo được chai dầu.

      “Em phát hả?”

      Quả Nguyễn Kiều Kiều phát . Tức khắc nghĩ tới việc quan trọng hơn, “Bỗng nhiên tôi có chút thương hại Thú vương.”

      Cảm giác nón xanh quanh năm cứ che phủ khoảng ấy. vốn thấy Thú vương rất tồi, ngay cả Liễu Như Yên cũng buông tha, nhưng giờ nghĩ lại... kết luận quá sớm rồi.

      “Đúng rồi, và Thú vương chuyện thế nào? Liễu Như Yên tính sao?”

      tại chỉ sợ Thú vương phi dụ dỗ Liễu Như Yên thôi, mấy ngày liên tục đều giữ Liễu Như Yên ở trong phòng . Giờ ước gì tôi dẫn Liễu Như Yên kìa.”

      “Hả...”

      Việc này khác xa tưởng tượng đấy. phải mỗi nam chính lạnh lùng cool ngầu đều thích nữ chính sao? Sao biến thành nam chính đề phòng vợ dụ dỗ nữ chính, sau đó diễn tuồng kịch với nữ chính vậy?

      “Ả Liễu Như Yên khóc con khỉ í, làm như chịu nhục ghê gớm lắm!”

      Tô Tầm siết quả đấm, nghiêm trang : “ tại cuối cùng có thể giết ta rồi.”

      “...”

      Tô Tầm kích động như thế, đương nhiên Nguyễn Kiều Kiều phải khuyên chút. Mặc dù thích Liễu Như Yên, nhưng sợ quyển này là cuốn tiểu thuyết, nếu nữ chính chết sớm quá về sau còn phát triển ra sao chứ?

      phải thái tử bảo dẫn ta về ư?”

      “Ừ. Nhưng có ai đảm bảo ta phải sống trở về đâu.” Tô Tầm siết quả đấm, u ám trong mắt chợt lóe lên, ràng động sát tâm.

      Nguyễn Kiều Kiều cắn môi, nghĩ hồi lâu, “Vậy bằng chúng ta hành động gọn gàng nhanh chóng tí?”

      “Ừm.”

      Hai người đều hạ sát tâm với Liễu Như Yên. Nguyễn Kiều Kiều nghĩ nội dung truyện lệch khỏi quỹ đạo quá nhiều rồi. Hơn nữa cảm thấy Liễu Như Yên là mối họa ngầm to lớn, vẫn nên sớm diệt trừ tốt hơn. Dù gì nội dung chính thay đổi.

      Ừ, về phần là người thủ đoạn độc ác, có lẽ thực như thế . tại suy cho cùng cũng muốn cuộc sống của mình xảy ra bất kỳ ngoài ý muốn gì.

      Nhưng Nguyễn Kiều Kiều ngờ rằng, vốn dĩ thế giới này bất cứ lúc nào đều tràn ngập ngoài ý muốn rồi.

      Chính tối hôm đó, Liễu Như Yên tới cửa tìm . ta điềm đạm đáng , sóng mắt lưu chuyển tự có phen phong tình. Cũng khó trách người đẹp như vậy làm thái tử si mê. Chẳng qua cũng vì ta có chút tâm cơ, mà lần nào cũng thành ít, bại nhiều, nên sau khi Nguyễn Kiều Kiều đánh giá ta là mối nguy hiểm tai họa ngầm, vẫn tính ta là cấp bậc an toàn.

      Tai họa ngầm an toàn, phải nên bóp chết từ trong trứng nước.

      Liễu Như Yên tiến vào, Nguyễn Kiều Kiều uống nước dừa mà ban ngày Thú vương đưa tới. ta vừa thấy vật tròn tròn kia, lập tức rất vui vẻ.

      “Á, trái dừa này tồi đó.”

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, lâu rồi nếm được trái cây theo mùa, đương nhiên tồi.

      muốn nếm trái ?” đưa cho Liễu Như Yên trái.

      Liễu Như Yên khách sáo, sau khi nhận, ta chậm rãi uống nước dừa bên trong.

      “Đúng rồi, sao biết nó gọi là dừa. Ở chỗ này, loại trái đó người ta kêu là dừa đâu. Nó chỉ là nếm thử mới biết cùng vị với dừa.” Liễu Như Yên ngẩng đầu, khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập ý cười dịu dàng. ta nhìn chằm chằm Nguyễn Kiều Kiều, ánh mắt như rắn, ác độc và nham hiểm, “ là ai? Hoặc phải hỏi thế này, đến từ đâu?’

      Sau khi Nguyễn Kiều Kiều kinh ngạc ngắn ngủi, cũng nhanh chóng phản ứng kịp.

      Hóa ra hơn nửa đêm Liễu Như Yên tới phòng , là nghi ngờ .

      “Tôi hiểu gì.”

      bớt dốc .” Liễu Như Yên nắm cổ tay Nguyễn Kiều Kiều lại, giọng lạnh lùng, “Tôi nghe được từ sớm cách chuyện của được bình thường. phải người ở chỗ này. quen thuộc ở đây, có phải... có phải là đồng hương với tôi ...”

      “...”

      Dẹp , thèm làm đồng hương của ta đâu.

      ăn trái cây nhiều quá bị nhũn não rồi. Tôi muốn ngủ, ra ngoài .” Nguyễn Kiều Kiều dễ dàng giãy ra, tránh thoát tay của Liễu Như Yên.

      Liễu Như Yên chịu , ta ngưng mắt nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “Rốt cuộc tôi cũng hiểu tại sao chuyện tôi làm thuận lợi như vậy, ràng tôi có sắc đẹp và trí tuệ mà, ắt hẳn đánh đâu thắng đó. Nhưng tại sao thuận lợi... là tại sao?”

      Nè, não ả này thực bị rút nước rồi.

      Tự mình khen mình có sắc đẹp và trí tuệ...

      Thấy Nguyễn Kiều Kiều chịu thừa nhận, Liễu Như Yên gật đầu, “Được thôi, chịu cũng chẳng sao, tôi với Tô đại nhân. có biết Tô Tầm từng làm gì tôi ? Lúc đó tôi nhập vào người vợ bé của Tô Minh, vốn dĩ là người chết. Nhưng sau khi tôi sống lại, Tô Tầm hề kinh hoàng, ngược lại dùng đứa con của nguyên sinh chết làm cầu nối, trấn áp chặt chẽ hồn phách tôi lên cổ thân thể này. Mèo, cái tên này ắt hẳn phải tên của đúng chứ? Tôi nghĩ nếu Tô Tầm biết khác loại, ta đối phó như thế nào đây? Phải biết rằng, Tô Tầm có tiếng rất ghét kẻ khác loại.”

      ả này còn mê mệt sắm vai người có chỉ số thông minh cao nữa.

      Nguyễn Kiều Kiều vô cùng nên lời, rốt cuộc Liễu Như Yên muốn gì.

      “Rốt cuộc muốn sao?”

      Liễu Như Yên thấy Nguyễn Kiều Kiều mở miệng, cho rằng buông xuôi, bèn tiến lên bắt lấy tay , “Tôi muốn giúp tôi, dẫn tôi ra khỏi nơi quỷ quái này.”

      “Theo như tôi biết, Thú vương đâu có chạm vào .”

      “Cái tên yếu đuối đó! Căn bản chỉ nhìn được bề ngoài trông cậy được! Đáng lẽ tôi định chia rẻ mối quan hệ giữa và Thú vương phi, ngờ... hề bị dao động.”

      Hóa ra là vậy.

      “Thú vương phi rất tốt với , lại lấy oán trả ơn?”

      “Lấy oán trả ơn? ta đâu có ân tình gì với tôi. Lấy tiếng đối xử tốt với tôi thôi, chứ ta đưa tôi cho mấy tên người thú đen hôi kia.”

      xong, Liễu Như Yên nặn ra mấy giọt nước mắt, sầu não : “Giờ tôi mới biết, thế giới này chỉ có tốt nhất. Tôi chỉ có trở về bên cạnh mới có thể trở lại chính mình.”

      “... Khụ khụ!” Nguyễn Kiều Kiều nhịn được, “ phải khoảng thời gian trước còn rời bỏ với Tô Minh à?”

      ta...”

      Nhắc tới Tô Minh, ánh mắt Liễu Như Yên thoáng xám xịt, “ ta đối xử tệ với tôi. Đáng tiếc, chết quá sớm. Tôi nghĩ cho dù ta còn sống, cũng hi vọng tôi sống hạnh phúc. Tôi chỉ hoàn thành nguyện vọng của ta thôi.”

      “...”

      Nét mặt Nguyễn Kiều Kiều trở nên vặn vẹo.

      Giờ phút này, thực rất muốn hỏi vấn đề. Trước khi xuyên , em này rốt cuộc bao nhiêu tuổi thế? Tại sao có cảm giác hình như là thiếu nữ ngu ngốc não tàn nhỉ.

      Cổ tay chợt căng chặt, thiếu nữ ngu ngốc não tàn đó bỗng ngẩng đầu, “Chúng ta đều từ nơi tới, xem như nửa đồng hương. nhất định phải giúp tôi.”

      “...” Hãy để Tô Minh giết ta , ta thực hết thuốc chữa rồi.

      muốn giúp tôi?”

      “Tôi... biết tôi có năng lực đó mà.” Nét mặt Nguyễn Kiều Kiều rất gượng gạo.

      Liễu Như Yên ném ánh mắt khinh bỉ cho , “Nhìn bộ dạng của kìa, trước đây có đàn ông đúng . còn chưa biết sao? Đối phó với Tô Tầm cần phiền phức vậy, chỉ cần ghé vào tai thổi gió bên gối là đủ...”

      “Nhưng, quan hệ giữa tôi và Tô Tầm phải như nghĩ...”

      “Bớt dốc tổ .” Liễu Như Yên còn lâu mới tin, “Ánh mắt Tô Tầm nhìn như muốn nuốt sống . Hơn nữa lần trước hai người lên giường đến long trời lở đất tôi còn nghe được mà.”

      Cho dù da mặt Nguyễn Kiều Kiều có dày chăng nữa, nghe Liễu Như Yên vậy cũng cực kỳ hoảng sợ.

      “Khi nào chúng tôi...”

      Liễu Như Yên lần nữa ném ánh mắt khinh bỉ, “Lần đó chúng ta gặp nhau giữa đường, nửa đêm hai người cho rằng tôi ngủ... hừ!”

      Nguyễn Kiều Kiều nhớ lại, tối đó Tô Tầm cực kỳ hăng hái, quấn quít rất lâu. Cuối cùng, cũng chẳng biết có phát ra thanh hay .

      Giờ xem ra, thanh còn rất lớn nữa, đến Liễu Như Yên còn biết mà.

      “Nè, nhớ ghé vào tai Tô Tầm thổi gió bên gối nhé. ra tôi cảm thấy Tô Tầm tệ, lại đẹp trai, nhưng xuất thân tốt lắm. Nghe ở nhà họ Tô cũng được coi trọng, là cậu ấm vô dụng. Có điều quen mấy năm rồi, chưa từng đổi phụ nữ, hình tượng trung khuyển, nên nắm chặt.

      nên nắm chặt Tô Tầm? có năng lực ấy à?

      Chẳng qua Liễu Như Yên biết bí mật của , tuy cũng biết bí mật này được xem là bí mật lớn, nhưng vẫn nghĩ tới chuyện diệt khẩu.

      theo Tô Tầm lâu rồi, quả nhiên học hư.

      Buổi tối, lúc Tô Tầm trở lại, Nguyễn Kiều Kiều giãy giụa hồi, bèn với Tô Tầm.

      Nếu Tô Tầm thực ghét kẻ khác loại, lập tức dẫn Cẩu Bất Lý bỏ trốn. Nhưng vì an toàn, bỏ thuốc mê tiến sĩ Gấu cho vào trà của .

      Tô Tầm vẫn còn ý thức, song cả người nhũn ra, thể động đậy.

      “Hôm nay Liễu Như Yên tới tìm tôi.” Nguyễn Kiều Kiều ngước mắt nhìn Tô Tầm, phát sau khi uống ly trà đó, mới tiếp tục : “ ta ta là hồn phách ở dị thế, bị trấn áp tại thân thể bên này...”

      Tô Tầm cầm ly trà chợt đờ người, ngẩng đầu nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “ ta chuyện này với em làm gì? Ngoài dị thế, ta còn gì với em nữa?”

      Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, tính sao đây, Tô Tầm hết sức kích động, xem ra nước cờ này sai.

      nghĩ ngợi, Tô Tầm đứng lên, nắm bả vai , “Rốt cuộc ta gì?”

      Phản ứng này quá kịch liệt .

      , cũng gì. Chỉ thủ đoạn quá... quá giỏi. ta muốn nhập bọn với .”

      Tô Tầm còn lâu mới tin, “Em gạt tôi. Bí mật này chỉ có thể đổi bí mật khác. Đây là bí mật của ta, ta thẳng thắn với em, thể nào là vì muốn nương nhờ tôi. Mạng của ta đáng nhẽ đều nằm trong tay tôi, cần dùng bí mật này để đổi. Là em... do em có bí mật gì bị biết phải ? Đồng thời, bí mật này còn liên quan đến bí mật của ta?”

      “...”
      amandatruc, Uyên Sama, Min149212 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      đại nhân ngài quá thông minh rùi chưa cần ng ta bít rùi
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 78
      Tô Tầm là boy đơn thuần, thực chỉ vậy thôi. ra chỉ số thông minh của rất cao, nếu chỉ số thông minh cao, hồi trước đấu trí so dũng khí với Tô Minh, chết vô số lần rồi. Tuy nhiên có thể sống đến bây giờ, đồng thời nghỉ ngơi dưỡng sức cho đến khi giết Tô Minh, cũng đủ để chứng minh thông minh của của con người này.

      Nguyễn Kiều Kiều lừa lần. Lần này, tìm ra lý do để lừa nữa.

      Thấy cắn môi hồi lâu lời nào, Tô Tầm mở miệng: “Lần đó, em có cách nào chịu nổi cuộc thí nghiệm, ràng chết rồi. Về sau, em nhảy nhót tưng bừng xuất trước mặt tôi, biết mặt tôi, còn sinh con cho tôi, rốt cuộc em là ai?”

      ót Nguyễn Kiều Kiều toàn là mồ hôi.

      là ai có quan trọng ? Từ đầu chí cuối đều là người qua đường A quan trọng gì.

      “Tình huống của em tương tự Liễu Như Yên, tôi có thể nhận định em phải người ở chỗ này? Hay em muốn tôi trấn hồn em, em mới ?”

      “...”

      Đàn ông trở mặt đúng là như lật bánh tráng. ràng trước đó hai người còn ngọt ngào nhiệt tình, giờ còn đòi trấn hồn .

      Liễu Như Yên từng Tô Tầm dùng thủ đoạn đặc biệt trấn áp hồn ta. Nếu dùng thủ đoạn kiểu này người mình, Nguyễn Kiều Kiều rùng mình cái.

      “Đại nhân, tôi cũng biết. Tôi biết tôi đến từ đâu, thậm chí cũng chẳng biết đây là nơi nào. Dù sao... thế giới ban đầu trong trí nhớ tôi khác với thế giới này.”

      “Khác chỗ nào?”

      Tô Tầm ngồi trước mặt , dù bận vẫn ung dung nhìn .

      có chiến tranh, rất hòa bình. Ừm, ít nhất mặt ngoài là thế.”

      “Hả?” Ánh mắt đen láy của Tô Tầm dạo vòng, “Còn gì nữa ?”

      “Còn gì à?” Nguyễn Kiều Kiều nghèo từ rồi, vuốt đầu vắt hết óc suy nghĩ, “Thức ăn nhiều hơn chỗ này, ít ô nhiễm hơn. Con người cũng nhiều hơn ở đây. Đúng rồi...” nghĩ tới khác biệt quan trọng nhất.

      “Thế giới của tôi có người thú.” Càng có người bán thú.

      Tô Tầm híp mắt, “Ý em là chỗ của em có con người và người thú đương?”

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, phát sắc mặt Tô Tầm khó coi. lập tức thêm câu, “Mặc dù có con người và người thú đương, nhưng vẫn có khẩu vị nặng lắm. Chẳng hạn như nam với nam, nữ với nữ, nhân thú đều rất bình thường, nên cần lo, tôi hoàn toàn có vấn đề...”

      Quả nhiên sắc mặt Tô Tầm khá lên hẳn. nắm tay Nguyễn Kiều Kiều, ôm vào lòng, “Em ở đó vừa thích nữ, nam và thú?”

      “...”

      đâu có khẩu vị nặng thế. chỉ là có nhan sắc bình thường, nhưng thích người có nhan sắc thôi.

      Ngại quá, Nguyễn Kiều Kiều nửa nửa giả nhìn Tô Tầm.

      “Tôi thích người đẹp.” Trước khi mặt Tô Tầm đen lần nữa, Nguyễn Kiều Kiều nịnh nọt bỏ thêm câu, “Giống như đại nhân ấy.”

      Trong nháy mắt, sắc mặt Tô Tầm giống như trời nhiều mây chuyển qua trời quang, ánh mặt trời bắn ra bốn phía suýt chọc mù mắt chó của .

      Sau đó Tô Tầm còn hỏi rất nhiều vấn đề, kể cả việc làm sao tới chỗ này và năng lực mới của .

      Nguyễn Kiều Kiều đáp đúng , “Tôi biết sao mình tới đây, dù gì cũng mơ hồ tới. Hơn nữa tôi chỉ là bình thường, nếu đại nhân có cơ hội tới chỗ tôi, chắc chắn để ý như tôi đâu. Mặt mũi bình thường, bản lĩnh cũng bình thường. Mỗi ngày chuyện thích làm nhất là hóng hớt xem náo nhiệt, thuận tiện bàn vô bàn ra.”

      Tô Tầm nhìn , mặt mày dịu dàng, “Em lại biết...”

      Đương nhiên biết. Đàn ông có nhan sắc, gia cảnh tốt, tâm tư lại quỷ dị như Tô Tầm, vừa nhìn biết cùng thế giới với . Chỉ e mà ở bên kia, ít nhất là trai nhà giàu cán bộ cao cấp gì đó rồi.

      Đồng nghiệp kết hôn từng với Nguyễn Kiều Kiều rằng quan hệ giữa người với người ra như vòng tròn. Bạn thuộc tầng lớp vòng tròn gì, người mà bạn gặp gỡ cũng ở vòng tròn ấy. Muốn vượt qua vòng tròn này lại khá chật vật.

      Tô Tầm híp mắt, lát sau giơ tay lên sờ mái đầu xù của Nguyễn Kiều Kiều, “Tôi ngược lại rất thích em.”

      Sau khi cho viên kẹo, lập tức ném cây gậy to ra, “Liễu Như Yên biết kỹ thuật tinh luyện khoáng thạch, em cũng biết chứ?”

      Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu như trống bỏi, còn kém chút giơ hai tay lên xin thề.

      biết, chẳng biết gì hết mà.

      biết rốt cuộc Tô Tầm có tin hay , dù sao đêm đó trôi qua cách sóng yên biển lặng.

      Lúc ngủ, Tô Tầm dùng đuôi của mình quấn quít chặt chẽ, dùng tư thế từ phía sau tiến vào . Khi ở giường, Tô Tầm xem như dịu dàng, có điều tối nay hơi thô bạo.

      lại khô khốc, đau đến run cả người. Tô Tầm dừng động tác lại, khẽ liếm vành tai , động tác ngược lại thả chậm.

      Cái tên này phát bệnh gì ấy.

      Sau đó, Tô Tầm khôi phục dịu dàng ngày thường, còn dùng đuôi to của ôm . Cuối cùng giọng trầm thấp của vang bên tai .

      “Sinh thêm đứa con cho tôi.”

      “...”

      Tô Tầm vừa xong, Nguyễn Kiều Kiều sợ đến mức cả người run cầm cập, thân thể vừa động quấn lấy Tô Tầm. Tô Tầm ngờ phản ứng lớn vậy, nhanh chóng tước vũ khí đầu hàng.

      Trải qua nhắc nhở của , rốt cuộc nghĩ tới chuyện quan trọng nhất. Kinh nguyệt cách biệt ba năm của tới rồi, kinh nguyệt chỉ đại diện cho đau bụng kinh, còn đại diện cho có thể mang thai.

      Lúc đó khi mang thai Cẩu Bất Lý cũng biết, đợi đến khi Cẩu Bất Lý tồn tại, cậu giống như quả trứng lăn ra ngoài.

      Hơn nữa, tiến sĩ Gấu , dựa theo nguyên lý, thể sinh được con cho Tô Tầm. Cẩu Bất Lý là ngoài ý muốn trong ngoài ý muốn.

      Tình cảm Tô Tầm dành cho Cẩu Bất Lý rất lãnh đạm, giờ lại muốn sinh thêm đứa con . bị động kinh à?

      Nguyễn Kiều Kiều sợ hãi, mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ, may mà lúc lên đường về thành Nhân Loại, kinh nguyệt tới, mới yên tâm.

      Tạm thời thực chưa muốn có con.

      Liễu Như Yên cũng theo Tô Tầm trở về. Vì Nguyễn Kiều Kiều thành ra suy nghĩ của Liễu Như Yên với , suy nghĩ chút, vậy mà giữ lại mạng cho ta.

      “Tôi có thể dẫn về, cũng có thể lần nữa đưa lên cao. Nhưng có biết tôi muốn gì ?”

      Liễu Như Yên gật đầu, ánh mắt tràn đầy kiên định.

      “Đại nhân yên tâm, tôi biết phải làm gì rồi.”

      Liễu Như Yên ngu xuẩn, hình như cũng chẳng ngu đến mức hết thuốc chữa. Mặc dù biết Tô Tầm lợi dụng ta, song phải ta cũng lợi dụng ư?

      Dù gì hai người đều phải người lương thiện gì.

      Liễu Như Yên trở lại làm thái tử Lý Tuyển rất mừng rỡ. Nguyễn Kiều Kiều kêu nổi cái tên ban đầu của thái tử – Chu Tuyển, vì thực quá hài, nên dứt khoát dựa theo chính gọi Lý Tuyển.

      Nguyễn Kiều Kiều còn suy nghĩ, trong nguyên tác tên Lý Tuyển này dành bao nhiêu tình cảm cho Liễu Như Yên, dù ta cắm bao nhiêu cái sừng cho , đều vui vẻ nhận. Về sau, ở thành Tây Bắc xuất cuộc chiến tranh với quy mô lớn, rốt cuộc cũng sáng tỏ.

      Dẫu Lý Tuyển có thích Liễu Như Yên , vẫn cần ta.

      Chiến căng thẳng, càng cần nhiều khoáng thạch - nguyên liệu chiến tranh hơn. Lúc này phải cần Liễu Như Yên rồi.

      biết ta có biết tâm tư của Lý Tuyển ? Dù sao hai người họ luôn em em, ngọt ngấy cả người.

      Coi như Liễu Như Yên thông minh, ở chỗ Thú vương ra kỹ thuật tinh luyện khoáng thạch, chỉ làm Thú vương cho rằng ta là sủng thiếp nho .

      Bằng , dựa theo tính tình thối ấy của Thú vương, căn bản để ta sống đến bây giờ.

      Liễu Như Yên sống sót, mỗi ngày ngoại trừ tình cảm với Lý Tuyển ra, còn phải giám sát việc tinh luyện khoáng thạch. Trước đây việc này do Tô Minh làm, Tô Minh chết, theo lý thuyết hẳn nên đến phiên Tô Tầm.

      Lý Tuyển còn kiêng kỵ Tô Tầm, Tô tướng quân bị phái đến Tây Bắc đánh với bọn người thú, vẫn làm công việc sở trường, thay tìm khoáng thạch khắp nơi.

      Nhưng có lẽ Tô tướng quân thực già rồi, Tây Bắc bên kia rất lâu truyền đến tin tức tốt, trái lại liên tiếp nhận được tin tức tổn thất nghiêm trọng.

      Lý Tuyển giận dữ, người càng phẫn nộ hơn chính là cha ruột của Lý Tuyển, tổng chỉ huy của quốc gia này. Ông ta vừa tức giận mắng Tô tướng quân tận trung hoàn thành trách nhiệm, vừa tra ra được vũ khí Lý Tuyển đưa có vấn đề, dù sao vấn đề cuối cùng đều ở người Lý Tuyển.

      Sau cùng Lý Tuyển hết cách, đành phái Tô Tầm Tây Bắc làm giám quân. Tiện thể đường còn có Liễu Như Yên theo giám thị Tô Tầm.

      Liễu Như Yên kiểm tra chất lượng nhóm vũ khí kia, ra là khoáng thạch xuất vấn đề. Kẻ sáng suốt đều biết Lý Tuyển cài người ở chỗ Tô Tầm.

      biết nhà họ Tô đối xử tệ bạc với Tô Tầm, lai lịch của còn là câu đố, Tô tướng quân phải đánh mắng , cũng nuôi bằng con chó.

      Tô Tầm ghi hận, mấy năm nay Lý Tuyển đều thông qua Lý Manh Manh biết được điểm này. Cho nên đây cũng là lý do vứt bỏ Tô Minh, xoay qua túm lấy Tô Tầm.

      Nhưng hai người rốt cuộc có quan hệ máu mủ, lòng nghi ngờ của Lý Tuyển rất nặng, suy nghĩ hồi dứt khoát dùng Liễu Như Yên thực kế phản gián[1].

      [1]Kế phản gián: chống địch bằng kế lý gián.

      ta phải làm hai cha con họ trở mặt thành thù.

      Nguyễn Kiều Kiều chẳng biết Liễu Như Yên còn mang theo mục đích như vậy đến đây, nếu chắc chắn với Liễu Như Yên, đừng uổng phí tâm tư.

      Hai cha con này trở mặt thành thù lâu rồi được chưa?

      Đến thành Tây Bắc, lần đầu tiên Nguyễn Kiều Kiều trông thấy chiến tranh tàn khốc. Vũ khí công nghệ cao sao, đối với người thú có năng lực chữa trị, chỉ có viên đạn được tinh luyện từ khoáng thạch mới có thể giết chết họ.

      Nhưng tài nguyên kiểu này rất quý, thể tái sinh.

      ngày nào đó, loài người tìm được tài nguyên như vậy nữa, có phải cũng mất ưu thế duy nhất ở trước mặt người thú .

      Vừa vào thành, Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy hơi thở ngột ngạt, bầu khí ngoại trừ bụi khói, còn có mùi máu tanh nồng nặc.

      Nguyễn Kiều Kiều túm tay Cẩu Bất Lý, có chút muốn ói. Cẩu Bất Lý vừa kịp đỡ lấy , “Mẹ, mẹ sao chứ?”

      Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, “ sao.” Cuộc sống thoải mái quá lâu, cũng trở nên yếu ớt hẳn.

      Tô Tầm nghiên cứu công việc vào thành với Chuột Đệ, nghe được lời này lập tức quay đầu, “Sao thế?”

      “Mẹ hơi khó chịu ạ.”

      Tô Tầm phất tay, “Tới khách sạn.”

      Chuột Đệ vô cùng kinh ngạc, “ phải phủ tướng quân trước sao?”

      Tô Tầm nhếch môi cười lạnh, “Đưa Liễu Như Yên qua đó trước.”
      amandatruc, Uyên Sama, Min149212 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :