1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không - Trùng sinh] Công chúa thành vương phi - Tiếu Dương

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 63:

      Editor: Búnn.

      Trong Bình Vương phủ.

      Bình Vương gia tất nhiên là ngồi ở chính đường trong viện bên ngoài chuyện với đại thần thế gia.

      Phòng khách ở bên trong, Bình Vương phi chuyện phiếm với các phu nhân thế gia.

      Đông Hương Hầu phu nhân hỏi: "Hôm nay Cửu công chúa làm chủ nhà đãi khách sao? Tuy còn tuổi nhưng nàng ấy cũng có phong phạm của Hoàng hậu nương nương năm đó."

      Bình Vương phi cười: "Đúng vậy, mặc dù mới mười tuổi, nhưng lúc làm việc rất chu đáo. Vì thọ yến của Triệt Nhi mà sáng hôm qua xuất cung đến phủ. theo ta gặp mặt các quản quản lý mọi việc trong phủ, còn hỏi cặn kẽ mọi việc trong tịch yến. Sáng sớm hôm nay còn giúp ta kiểm tra lại lần, là khiến ta thoải mái hơn rất nhiều. Mọi người thấy đấy, tại sao ta lại chỉ có tên tiểu tử thích gây , mà có lấy nương vừa ý!"

      Dứt lời, quay sang với đại nha hoàn hầu hạ bên cạnh: "Ngươi đến hoa viên nhìn xem, bọn họ làm gì, sau đó quay lại cho ta."

      Nha hoàn nhận lệnh, phúc thân hành lễ về phía hoa viên.

      An Vương phi cười: "Xem muội kìa, chẳng lẽ muội quên dáng vẻ cảm ơn trời đất lúc sinh Triệt Nhi rồi hả? Bây giờ gặp được tiểu nương tri kỉ lại thấy biết đủ rồi. Nha đầu Cửu Nhi kia có chuyện gì liền chạy đến phủ của muội đầu tiên, thân thiết với muội mới là lạ đấy!"

      "Thế nào, chẳng lẽ tẩu tử ăn giấm chua sao? Mỗi lần Cửu Nhi được thứ tốt đều quên tặng qua cho quý phủ đúng ? Với tẩu như vậy cũng là thân rồi! phải ta lời bất kính, nhưng ba huynh đệ Hoàng thượng, Vương gia chỉ có nương con vợ cả, vốn là tôn quý, mà lại khó có được người thương cùng tri kỷ như vậy, chỉ là biết về sau nhà nào mệnh tốt, cưới được Cửu Nhi đây!" Bình Vương phi vừa dứt lời, nhìn Minh phu nhân Tề thị ngồi bên cạnh cười khẽ.

      Chúng phu phân vừa nhìn hiểu được vài phần. Nghĩ đến chuyện Hoàng thượng thương tiểu khuê nữ, đây là chọn trúng Minh gia, Minh gia là nhà ngoại của Cửu công chúa, vì vậy cũng thương nàng. Hoàng thượng gả công chúa vào đấy tất nhiên bị ức hiếp, mà còn càng thêm lớn mạnh. Chỉ là biết vị công tử nào. Minh gia có năm công tử con vợ cả, còn có hai vị chưa đính hôn. Đầu tiên là Tứ công tử Minh Triệt, năm ngoái vừa mới trúng cử nhân. Thứ hai là Ngũ công tử Minh Hiên.

      Có điều, đoán chừng Hoàng thượng hợp ý với Ngũ công tử hơn, thứ nhất là tuổi gần với Cửu công chúa, chỉ hơn Cửu công chúa ba tuổi, từ cùng đọc sách, có thể là thanh mai trúc mã, hai đứa vô tư. Thứ hai còn là biểu huynh muội, tình cảm càng thêm thân thiết.

      Trước đó Minh gia vị Hoàng hậu, tương lai vẫn là nhà ngoại của Tân Đế, bây giờ lại có khả năng cưới vào công chúa cùng mẫu thân với Thái tử, mà từ xưa tới nay Minh gia làm việc có chừng mực, cho nên hai triều hưng thịnh hẳn là có vấn đề gì.

      Suy nghĩ cẩn thận, sau khi hiểu lý lẽ này, chúng phu nhân bắt đầu tính toán xem trong nhà mình có nữ nhi nào có thể kết thân với Minh gia .

      Thận Vương phi, thân tẩu tử của Thất công chúa Cẩm Loan cùng ngồi đó, trong lòng nàng ta thầm cảm thấy u ám. Trước khi đến đât, thân muội muội của phu quân nhà mình đặc biệt truyền câu, muốn hướng mình vào Tứ Công tử Minh gia, muốn nàng ta nghe xem có thể có tin tức gì về hôn nhân của Minh Triệt .

      Nghe những lời này xem ra tâm tư của Thất công chúa phải bỏ rồi. Các triều đại cũng có chuyện hai vị Công chúa cùng gả vào nhà, dựa theo thương của Hoàng thượng với Cửu Nhi, tất nhiên Minh Hiên sớm được chọn là con rể, nếu cũng để hai người tùy ý ở chung. Bây giờ làm sao có thể để nữ nhi mà mình quan tâm làm hỏng nhân duyên của khuê nữ bảo bối. Trong lòng khỏi cảm thấy chua xót thay Thất công chúa, đều là nữ nhi của Hoàng đế mà thân sơ kém xa.

      Tục ngữ có : Ngàn xuyên vạn xuyên mã thí bất xuyên(1)

      (1)Thiên xuyên vạn xuyên, mã thí bất xuyên: ngàn vạn thứ có thể đâm thủng, chỉ có mông ngựa là thể đâm thủng được: “Vuốt mông ngựa” ở đây được hiểu là khen, nịnh bợ, ý chỉ rằng ai cũng thích việc mình được khen.

      Bên trong phòng khác, cho dù trong lòng các vị phu nhân nghĩ như thế nào, ngoài miệng cũng tâng bốc Cửu công chúa được lòng Hoàng thượng lên trời đó mà dưới đất có.

      bao lâu sau, đại nha hoàn lúc đầu Bình Vương phi sai vào trong vườn dò xét tiến tới đáp lời, : "Hồi Vương phi nương nương, các nương và các công tử trong vườn chơi trò đối câu! Nô tỳ nghe thấy rất náo nhiệt, Cửu công chúa và Thế tử gia lấy mèo cùng bò, còn tiếng bò rống làm câu thơ đối ngẫu đầu tiên, vô cùng thú vị. Các nương cùng các công tử đối phong hoa tuyết nguyệt, vừa nghe cảm thấy đẹp rồi. Sau đó Minh ngũ công tử ra công đối muốn làm khó Cửu công chúa, ai ngờ lại làm khó được, Cửu công chúa lại lấy vế về ngắm trăng gì đó làm khó Minh Ngũ công tử. Lúc nô tỳ trở về, Minh ngũ công tử vừa uống rượu phạt vừa cầu cứu Minh tứ công tử!"

      Nghe xong đáp án, An vương phi trước: "Nhìn nha đầu bên cạnh đệ muội kìa, miệng rất biết chuyện."

      Bình vương phi cười: "Tẩu tử cũng biết, muội là người miệng lưỡi vụng về, nếu bên cạnh hai người biết cách chuyện, phải muốn làm việc gì mệt chết người sao?" Vừa dứt lời liền nâng tay, để đại nha hoàn đứng dậy, rồi lại cười : "Vài tên quỷ hẹp hòi, ngay cả Cửu Nhi cũng vậy, Triệt Nhi là đứa trẻ sợ trời sợ đất, may mà có Cửu Nhi có thể quản thúc được ."

      Minh phu nhân Tề thị : "Là Thế tử thấu tình đạt lý, chiếu cố tỷ tỷ."

      Bình Vương phi : "Phu nhân dừng dắt vàng lên mặt , tại sao tên tiểu ma tinh kia thấu tình đạt lý với ta?" Dừng chút rồi lại : "Mọi người biết đấy thôi, Cửu Nhi chỉ đông, Triệt Nhi tuyệt đối dám chỉ tây, còn nghe lời hơn con mèo của Cửu Nhi nữa!"

      Chúng phu nhân cười rộ lên.

      Lúc này ba đứa tỉnh lại, vốn được nhũ mẫu ôm ở bên cạnh mẫu thân chơi đùa quả táo, lúc nghe được Tiểu co ở vườn chơi đùa liền ầm ĩ muốn .

      Thái tử phi, vương phi liền xin phép Bình Vương phi, An Vương phi, dẫn nhi tử tìm Lung Nguyệt.

      Bình Vương phi với các nàng dâu trẻ tuổi: "Các ngươi còn trẻ, cũng đừng ở đây nghe chúng ta tán gẫu, quá thú vị, ta thay mẹ chồng các ngươi làm chủ, miễn cho các ngươi cần hầu hạ, các ngươi cũng vào hoa viên thoải mái chút !"

      Vì thế, các nàng dâu trẻ tuổi cùng xin lỗi rồi dẫn nhau ra hoa viên.

      Lung Nguyệt nhìn thấy biểu tỷ nhà mình đến đây, thầm vui vẻ, vừa rồi bản thân còn phát sầu vì đứa trẻ chưa lấy chồng như mình làm sao có thể việc hôn nhân của Minh Triệt biểu ca với trưởng bối. Thời cổ mà làm như vậy chính là tốt, cầu với nữ nhi quá mức nghiêm khác, chưa lấy chồng đàm luận chuyện hôn nhân, cho dù là bản thân vì người khác cũng đều là người biết tự trọng.

      Cho nên lúc này gặp biểu tỷ tự nhiên cũng giống như là thấy cứu tinh, ngầm nháy mắt với biểu tỷ, để nàng ấy chú ý Thất công chúa Cẩm Loan nhiều hơn. Minh Nhàn là người thông minh lanh lợi, chỉ nhìn lúc nhận ra điểm kỳ lạ, sau đó cho Lung Nguyệt ánh mắt yên tâm, việc này nàng ấy thương lượng với phụ mẫu, nhanh chóng định hôn nhân cho Minh Triệt.

      Minh gia sớm tìm cho Minh Triệt mối hôn , trải qua ba trong sáu lễ Nạp Thải, Vấn Danh, Nạp Cát, thầm nghĩ chờ qua kỳ thi mùa xuân lại làm thêm hai lễ Nạp Chinh, Thỉnh Kỳ. Nhưng trước kỳ thi mùa xuân, tằng tổ phụ lại muốn Minh Triệt đợi thêm ba năm nữa. Vì vậy, tháng bảy năm nay nương kia mới cập kê, nên chưa muốn vội vàng công bố, bây giờ xem ra sợ là thể đợi, Minh gia ngàn vạn lần đồng ý cho Minh Triệt cưới công chúa, chứ đừng người cao ngạo coi ai ra gì như Cẩm Loan.

      Qua thọ yến chưa đến hai ngày, Lý Long Triệt liền theo Thái hậu nương nương núi Phổ Đà ngoài kinh thành làm lễ tạ thần. Trước kia Thái hậu làm lễ tạ thần cũng đều có tôn nhi theo, hoặc là Thái tử, hoặc là Vương, hoặc là đích trưởng tử của An Vương gia. Thái hậu tuyệt đối lệnh Thứ tử cùng, cũng phải Thái hậu coi thứ xuất là tôn nhi, nhưng nếu hàng năm thứ xuất theo tổ mẫu, nhất định gây rối loạn lẽ thường, làm thứ tử quên thân phận của mình.

      Lúc này vài tôn nhi con vợ cả đều lớn tuổi, đều có chuyện cần phải làm, nhàn rỗi chỉ có mình Lý Long Triệt.

      Lý Long Triệt tất nhiên là muốn , giải thích tràng dài: "Cả ngày trợn mắt nghe tiếng hòa thượng niệm kinh, nghĩ thôi cảm thấy đau đầu muốn chết rồi."

      Mặc dù ngoài miệng đồng ý, nhưng cũng vui tươi hớn hở theo Thái hậu rồi.

      Vì sao? Đương nhiên là đến chỗ phụ vương vòi con ngựa quý rồi.

      Bên cạnh có Lý Long Triệt ba ngày năm bận gây rắc rối, những ngày bình thản của Lung Nguyệt bắt đầu.

      Mà lúc này, Bùi Nguyên Tu ở Bắc Cương bắt sống hai cha con Phiên Vương, thủ phạm gây rối loạn ở Bắc Cương, trình tấu chương lên, chỉ đợi Thuận Khải Đế hạ chiếu phê chuẩn cho khải hoàn về triều thôi.
      Có Nắng Có Gió thích bài này.

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 64: Côn trùng cắn lá cây.

      Editor: Búnn.

      Trận này Bùi Nguyên Tu thắng nhanh hơn kiếp trước gần nửa năm.

      Chắc là do trùng sinh, mang theo trí nhớ kiếp trước.

      Tuy trùng sinh sinh ra hiệu ứng hồ điệp, cho nên việc quân địch bài binh bố trận, điều động nhân lực có thay đổi khác với kiếp trước. Nhưng thói quen điều binh khiển tướng cùng lãnh binh chi tướng của thống soái vẫn thay đổi.

      Bùi Nguyên Tu vẫn làm theo trí nhớ kiếp trước cho nên cuộc chiến bình định này có thể là đánh thoải mái.

      Sau khi đại thắng, tấu chương chuyển chưa được mấy ngày, Bùi Nguyên Tu liền nhận được thư của nhà ngoại ở phía Nam, cữu của hồi kinh báo cáo công tác, được Thuận Khải Đế khen ngợi, được giữ lại làm Công Bộ Viên Ngoại lang ở kinh thành.

      Cái này giống hệt kiếp trước, Bùi Nguyên Tu hiểu được, lâu sau ngoại tổ phụ của cũng được gọi hồi kinh. Như vậy có lẽ cũng sắp đến lúc được phong làm Phiên Vương như kiếp trước rồi.

      Các triều đại thay đổi, chỉ cần là người được Hoàng thượng ấm phong làm Phiên Vương, đóng ở biên cương người nhà được giữ lại ở trong kinh, sống dưới mí mắt của Hoàng thượng. Thoạt nhìn có vẻ làm quan ở kinh thành cao quý hơn, nhưng ra là Đế Vương sợ Phiên Vương nảy sinh dã tâm, cho nên giữ người lại làm con tin thôi.

      Người ngoài nhìn thấy, mặc dù có tổ mẫu, huynh đệ, nhưng chỉ có người bên trong mới hiểu, tất cả những người này đều phải là người thân, cần gì đến con tin.

      Bùi Nguyên Tu thân với người trong tộc, lúc về phía nam giữ đạo hiếu ba năm cũng nhận được chiếu cố từ nhà ngoại, cho nên lại thân thiết với bên ngoại hơn.

      Kiếp trước, nhà ngoại tổ mẫu của Bùi Nguyên Tu là con tin Hoàng đế dùng để quản thúc .

      Cho nên điểm này, Bùi Nguyên Tu hoàn toàn lo lắng, đời trước có suy nghĩ tạo phản, đời này càng có dã tâm đó, thầm nghĩ chỉ cần nắm tay người mình tâm tâm niệm niệm sống qua ngày thôi. Mà dù có dã tâm, vì muốn Cửu Nhi đau lòng cũng thu tâm tư đó lại.

      Bên ngoại và cữu cữu vốn là người làm quan có công trạng gì lớn, vào kinh tương đương với việc được chú ý nhiều hơn có gì tốt?

      Bùi Nguyên Tu cảm thấy, bây giờ có công trạng, có thân phận, chỉ cần đợi Cửu Nhi cập kê là cưới vào cửa thôi. Nghĩ đến đây, trong lòng cũng thả lỏng hơn rất nhiều, mỗi ngày trong quân ngoại, ngoại trừ xử lý ít quân vụ cũng là luyện tập ít quyền cước với các tướng sĩ, đợi Thuận Khải Đế hạ chiếu chuẩn cho khải hoàn về triều.

      Tính tính lại, còn hơn tháng nữa là tiết Vạn thọ rồi, nếu như kiếp trước hẳn là có thể về đến kinh đúng dịp đó, như vậy trong vạn thọ yến cũng có thể nhìn thấy Cửu Nhi rồi.

      đến việc Bùi Nguyên Tu ở Bắc Cương có tính toán gì.

      Lại đến trong kinh thành, gần đây mới xuất dấu vết thần kỳ.

      Trong ngõ lớn phố đều có lá cây bị sâu cắn thành chữ.

      Bất luận cổ kim, mọi người luôn như vậy, làm là việc có cách giải thích đều lấy mũ thần bí ra chụp.

      phố đồn: Có lẽ đây là đời có việc muốn lay tỉnh người đời đó!

      Kết quả, việc sâu cắn lá cây khiến cho quan ngự sử phải cảnh giác, tấu chương giống như lá cây ào ào rơi xuống án thư của Thuận Khải Đế.

      Sau khi nhìn thấy, để ý có điều bất thường, Thuận Khải Đế lập tức quăng tấu chương . Cho nên tấu chương thắng trận của Bùi Nguyên Tu cũng làm cho Thuận Khải Đế nở nụ cười.

      Liên tục vài ngày, áp suất trong Cần Chính điện vô cùng thấp. Cát An dám thở mạnh, chỉ sợ lần thất thần chọc giận Thuận Khải Đế mông của nở hoa.

      Ngày hôm nay, sau lần thứ năm Thuận Khải Đế quăng tấu chương, bên ngoài ngự thư phòng có tiểu thái giám truyền bẩm: "Thụy Mẫn công chúa đến!"

      Cát An lén lau mồ hôi, tiểu cứu tinh, cuối cùng ngài cũng đến rồi.

      Rèm được vén lên, Lung Nguyệt cầm hộp đựng thức ăn tiến vào.

      "Nữ nhi thỉnh an phụ thân!" Lung Nguyệt phúc thân hành lễ.

      "Con bé này lại tới rồi!" Mặc dù tâm tình tốt nhưng Thuận Khải Đế vẫn ôn hòa với tiểu khuê nữ như trước, vẫy tay để nàng đến bên cạnh.

      "Thời tiết nóng, mẫu thân sợ phụ thân mải làm quốc dẫn đến bị trúng nắng nên đặc biệt nấu cháo lá sen dặn nữ nhi mang tới chỗ phụ thân." Lung Nguyệt đưa hộp đựng thức ăn trong tay cho Cát An, cười tít mắt : "Là mẫu thân tự tay nấu đó!"

      Nghe Lung Nguyệt xong, tâm tình Thuận Khải Đế tốt hơn rất nhiều.

      Nếu như hỏa khí mấy ngày nay của Thuận Khải Đế lớn cũng có năm phần liên quan đến Cẩn Hoàng hậu.

      Việc đó còn xảy ra cùng ngày với ngày mà nhóm Quan ngử sử dâng tấu chương về 'Dấu vết của thần tiên".
      Có Nắng Có GióChris thích bài này.

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 65: Phụ mẫu kỳ lạ.

      Editor: Búnn.

      Phát nội dung thần tích muốn chính là: Độc sủng phòng gây bất lợi cho xã tắc.

      Còn tấu chương nhóm đại thần dâng lên đều khuyên can: Vì là Đế Vương nên ân huệ hậu cung phải cùng hưởng.

      đến thần tích(dấu vết của thần) này, Thuận Khải Đế hoàn toàn tin, vì nó có khả năng.

      Cổ nhân mê tín, cái gọi là đạo trời, điều khiển của thần tiên vẫn vô cùng có phân lượng trong lòng cổ nhân.

      Nhưng Thuận Khải Đế là Đế Vương đời, mà còn là vị chính khách vô cùng thành công.

      Phàm là chính khách hiếm có người tiếp xúc với mưu.

      Cái gọi là mưu, cũng phải là từ nghĩa xấu. Trong [Kế tôn tử]: Bình giả, quỷ đạo dã(1). Quỷ đạo này là mưu, để người khác biết, phải thầm thực mưu kế.

      Thuận Khải Đế thả mình vào trung tâm của quyền lợi rất nhiều năm, làm sao có thể nhìn ra được ở trong này có mùi vị của mưu?

      thấy thiên tai, làm sao giữa thanh thiên bạch nhật lại xuất 'thần tích' như vậy?

      Thuận Khải Đế buồn bực, nghĩ đến triều đình và hậu cung yên ổn đến mười năm, chắc chắn có người cam lòng, muốn làm vài chuyện rồi. Quăng tấu chương, Thuận Khải Đế vội vàng đến Khôn Thái cung. Nhiều năm qua thành thói quen, mỗi khi gặp chuyện phiền lòng lại nghĩ tới mùi hương yên ổn bên cạnh Cẩn Hoàng hậu có thể làm ông thư thái hơn.

      Nhưng lần này Cẩn Hoàng hậu lại làm ông hài lòng, bà lại khuyên bảo ông, muốn ông đến chỗ các phi tần khác.

      Mặc dù trước khi đến Khôn Thái cung, ông đoán được thế nào Hoàng hậu cũng như thế.

      Chẳng bao lâu sau, Thuận Khải Đế lại thưởng thức Cẩn Hoàng hậu là người biết nguyên tắc, vì đại cục, mọi chuyện đều lấy quốc làm trọng, nhi nữ tình trường xếp ở phía sau. Nhưng lúc ông nghe được Cẩn Hoàng hậu : "Lời người đáng sợ, dù là thần tích hay là kế của người có tâm, trước khi chân tướng được bày ra ánh sang vẫn phải cố kỵ. Để tránh người khác điều xằng bậy, kính xin Hoàng thượng qua lại chỗ các phi tần khác!"

      Thuận Khải Đế lên được trong lòng mình có cảm giác như thế nào, có tức giận, có chua xót, còn có mất mát mơ hồ. Đôi mắt chim ưng khóa khuôn mặt xinh đẹp của Cẩn Hoàng hậu, giống như muốn tìm ra chút manh mối gì đó, nhưng Cẩn Hoàng hậu vẫn dịu dàng, nhã nhặn, lịch như trước, làm ông tìm ra được điều gì.

      Khuôn mặt tuấn của Thuận Khải Đế càng lúc càng đen, lát sau, phát ra thanh phiền muộn rồi phất tay áo rời .

      Sau mấy ngày, gần như mỗi chỗ của phi tần lớn trong cung đều lần, nhưng chỉ dừng lại ở việc dùng bữa, chuyện phiếm, ăn xong liền , cũng ngủ lại.

      Mới đầu Thuận Khải Đế còn vì rộng lượng của Cẩn Hoàng hậu mà buồn bực, nhưng phần nhiều vẫn là tức giận vì cuộc sống cá nhân của ông bị quan viên chi phối, tiếp theo là người trong hậu cung bắt đầu rục rịch. Có lẽ là do những năm gần đây hậu cung quá mức vững vàng ổn định nên số người có dã tâm lớn sao?

      Thuận Khải Đế đến chỗ các phi tần trong cung phần là do tức giận Cẩn Hoàng hậu, nhưng cũng có mục đích khác, ông muốn nhìn chút xem vị phi tần nào sinh ra tâm tư an phận. Việc trùng ăn lá cây này nhất định có liên quan đến triều đình và hậu cung.

      vòng hậu cung, ông nhìn ra được chút manh mối.

      Trong lúc Thuận Khải Đế và Cẩn Hoàng hậu xảy ra vấn đề, đương nhiên Lung Nguyệt là người đầu tiên cảm thấy vui.

      nhiều ngày, phụ thân của nàng chỉ ngủ ở Cần Chính điện, đến Khôn Thái cung nữa.

      Mẫu thân lại bỏ qua cầm và cờ, chuyển qua dạy nàng [Binh pháp tôn tử]. Mấy ngày sau Lung Nguyệt phát , mẫu thân của nàng là đọc thông hiểu thấu [Binh pháp tôn tử], nếu phải bị nhốt trong Hoàng cung này chừng làm nữ nguyên soái bày mưu tính kế ấy chứ.

      Mặc dù nàng có ý kiến gì với việc nghiên cứu [Binh pháp tôn tử], nhưng cũng thể bỏ mặc phụ mẫu giận dỗi như tiểu hài tử được, sợ có người thừa dịp chui vào chỗ trống.

      Nàng vẫn chưa thực yên tâm về phụ thân của mình. Trong gia đình của Lung Nguyệt, chỉ có phụ thân, có mẫu thân, có huynh trưởng, có tẩu tử, có tổ mẫu, có thúc bá, còn có nhà ngoại, và đương nhiên là có tiểu lão bà của phụ thân.

      Vì thế nhiều ngày nàng làm ống loa , làm thuốc dẫn, dỗ mẫu thân làm thức ăn gì đó để nàng đưa tới chỗ phụ thân.

      Nhưng như vậy lại trị được tận gốc, suy cho cùng phương pháp tốt nhất vẫn là phá giải cái 'Thần tích'. Sau khi sai người tìm những chiếc lá bị sâu cắn thành những dòng chữ mơ hồ, trước tiên Lung Nguyệt dùng ngân châm thử xem có độc , sau đó cầm lá lên liếm , phát ra có vị ngọt. Trong lõng bỗng hiểu mọi chuyện, sau đó cũng nảy ra ý hay. Nếu như dùng tâm kế của nàng, hoàn hoàn có khả năng từ trong đám người tìm ra người đứng đầu, nhưng nàng có thể rút củi dưới dáy nồi, khiến chân tướng làm sao sâu có thể cắn chữ lá này được phơi bày khắp thiên hạ.

      Lung Nguyệt vui vẻ viết tám chữ, lệnh cho nhóm người Hoán Ngọc dán.

      Về phần dán ở đâu?

      Hai năm trước, Lung Nguyệt tự tay triết hai gốc đào trong điện Kinh Chập, năm nay đúng lúc cây ra trái, tính đợi đến tiết Vạn thọ của phụ thân cũng vừa đủ chín rồi. Việc đồng áng của nhà nông vốn là ngành học của nàng trong kiếp trước, đến kiếp này nàng muốn vứt bỏ, nên lấy ra chơi đùa, ai ngờ lại có công dụng lớn như vậy.

      Lung Nguyệt lệnh cho nhóm người Hoán Ngọc lấy chữ nàng tự cắt ra, dán lên mỗi quả đào, nơi được ánh mặt trời chiếu nhiều nhất, cũng lệnh cho các nàng cách vài ngày lại cẩn thận nhìn xem, thể để mấy chữ này rơi xuống, cũng thể để lệch vị trí.

      Ngày hôm nay nàng mang hộp đựng thức ăn vừa mới đến cửa chính của Cần Chính Điện nhận được ánh mắt cầu cứu của nhóm cung nhân. Vừa vào ngự thư phòng, Cát An thấy nàng càng giống như gặp được vị cứu tinh.

      Đổ cháo lá sen vào chén sứ cánh sen tinh tế, vừa nhìn phụ thân ăn, vừa : "Mẫu thân lo lắng phụ thân nhiều ngày phiền lòng lo quốc , cũng quản trong người thoải mái, đặc biệt tự tay nấu cháo, cũng chưa bảo nữ nhi ăn ngụm, liền phái nữ nhi mang tới đây để phụ thân ăn đấy!"

      "Mẫu thân con bị bệnh sao?" Thuận Khải Đế nghe Lung Nguyệt cháo này là do Hoàng hậu dù ốm nhưng vẫn nấu cho ông trong lòng cảm thấy vô cùng hưởng thụ. " gọi thái y chưa?" Dứt lời, cũng ngồi yên, buông bát đứng dậy : "Trẫm xem, đúng là mấy chuyện buồn bực thay phiên nhau đến."

      Nhìn phụ thân vội vã đến Khôn Thái cung, Lung Nguyệt cảm thấy vui vẻ, phụ thân của nàng dễ bị gạt quá, nhưng cũng là do quá quan tâm nên bị loạn thôi! Ở trong lòng phụ thân, mẫu thân xinh đẹp của nàng vẫn vô cùng quan trọng.

      ra mẫu thân nàng bị bệnh, nhưng mấy ngày gần đây cảm thấy thoải mái, cho nên cũng tính là nàng khi quân. Đến lúc đó phụ thân trừng mắt, chỉ cần lừa gạt là qua thôi. Nhưng phụ thân tức giận nàng. Còn nữa, nhất định là phụ thân muốn đến gặp mẫu thân trước, nhưng là ngại mặt mũi, bây giờ nàng cho bậc thềm tốt như vậy, nghĩ đến phụ thân cảm ơn nàng còn kịp đâu!
      --- -----
      (1)Dùng binh đánh giặc là hành động dối trá (nguyên tác: "Binh giả, quỷ đạo giã" là câu cửa miệng rất nổi tiếng của các vị tướng). Thông thường, nếu có thể tấn công giả như thể tấn công, muốn đánh như giả như muốn đánh, muốn hành động ở gần nhưng giả như muốn hành động ở xa, muốn hành động ở xa nhưng lại giả như muốn hành động ở gần. Lấy lợi mà dụ kẻ tham, chiến thắng kẻ loạn, phòng bị kẻ có thực lực, tránh kẻ thù mạnh, khiêu khích kẻ hay giận dữ. Địch khinh thường làm chúng thêm kiêu, địch nhàn hạ làm chúng vất vả, địch đoàn kết làm chúng ly tán.
      Chris thích bài này.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 66:

      Editor: Búnn.

      Thói quen quá đáng sợ.

      Từ lúc có Lung Nguyệt, gần như ăn ngủ của Thuận Khải Đế đều ở Khôn Thái cung. nhiều ngày bỗng nhiên đến đây, Thuận Khải Đế cảm thấy vô cùng khó chịu. Mỗi khi phê tấu chương xong, chân lại tự chủ được về phía Khôn Thái cung, trong đầu lúc nào cũng nghĩ hẳn là lúc này Cẩn Nhi dạy Cửu Nhi vẽ tranh rồi! biết Cửu Nhi lại làm trò láu cá gì khiến Cẩn Nhi cười đến vô cùng vui vẻ rồi!

      Thuận Khải Đế muốn đến xem, nhưng lại ngại lúc trước trong cơn tức giận dứt khoát như thế, nên thể hạ mặt mũi mà đến được.

      Mỗi đêm, Thuận Khải Đế gối đầu mình càng khó ngủ, quen với việc có Cẩn Hoàng hậu mềm mềm ở trong ngực, mùi hoa mai quanh quẩn bên mũi. Bây giờ là đầu hạ, ông cảm thấy giường bên trong Cần Chính điện cứng ngắc khó chịu.

      Mỗi khi đến lúc này, trong lòng Thuận Khải Đế cảm thấy bức bối khó nhịn.

      Ngày hôm nay càng quá đáng, ngay cả tấu chương thỉnh cầu tuyển tú lần nữa cũng đó. Thuận Khải Đế càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, có lẽ người vui vẻ nhất chính là Ngự sử Khúc Mậu, trong nhà có vị sư tử Hà Đông, mỗi ngày đều trải qua nước sôi lửa bỏng, chẳng lẽ chịu được Hoàng hậu hiền lành. Còn có Thái thường hầu Thiếu Khanh, trong nhà có bảy, tám tiểu thiếp, phu nhân lại là người yếu đuối, có thủ đoạn, suốt ngày bị người trong hậu trạch đánh cho từ đầu óc bình thường thành bình thường. Còn có Lễ Bộ Thị Lang, nữ nhân trong nhà dòng chính ra dòng chính, thứ ra thứ. Người tức nhất phải là Ngự Sử Nhan Múc, trong nhà chỉ có thê tử, lại có cả nhi tử lẫn nữ nhi, hậu trạch hòa thuận, phu thê tương hòa. có thể cả ngày ôm ấp lão bà, tại sao trẫm phải ân huệ cùng hưởng? Những người này thấy hậu cung của trẫm vô cùng an bình, ngày qua ngày quá mức thư thái phải . là khinh người quá đáng.

      Thuận Khải Đế vừa đến Khôn Thái cung, vừa nghe ám vệ trình báo tin tức của các đại thần, vừa thầm nhớ kỹ, vừa thầm mắng trong lòng.

      Vào đến cửa miễn tiểu thái giám thông bẩm, thẳng vào Đông Noãn các, vén rèm vào.

      Lung Nguyệt bên cạnh phụ thân nhà mình, dọc đường , sắc mặt của ông lúc giận, lúc buồn bực, lúc trầm, thay đổi mấy lần, cuối cùng lúc bước vào Khôn Thái cung lại chuyển sang vui vẻ, trong lòng thầm cười trộm thôi.

      Vì chuyện hôm trước, cộng thêm chuyện thần tích trùng cắn lá cây nên cuộc sống mấy ngày hôm nay của Cẩn Hoàng hậu tránh khỏi cảm thấy vui. Lúc này uể oải nằm giường Quý phi ôm bản [Binh pháp Tôn tử] uể oải đọc.

      Thấy Thuận Khải Đế vào liền phát hoảng, vội vàng đứng dậy, lại bị Thuận Khải Đế bước lên vài bước, ấn xuống giường. "Cẩn Nhi chờ để ý đến nghi thức xã giao, thân mình quan trọng hơn!"

      "Hoàng thượng, nô tỳ sao, chỉ là sao hôm nay người lại..."

      Lời còn chưa dứt, liền thấy Lung Nguyệt cắn môi dưới, lắc lắc đầu, liền mạnh mẽ nuốt những lời khuyên Thuận Khải Đế đến chỗ phi tần xuống. Nữ nhi có lý, có vài thời điểm cần quá mức miễn cưỡng bản thân, là nữ nhân, hoàn toàn có thể làm nũng hoặc tùy hứng chút, ảnh hưởng đến toàn cục là được. Hoàng thượng tự mình tới đây, làm sao bà phải làm trái lương tâm, vừa làm mình đau khổ, vừa để ông tức giận rồi rời ?

      Cẩn Hoàng hậu thầm suy nghĩ, lại nghe Thuận Khải Đế : "Chỗ phi tần, trẫm dựa theo lời dặn của Cẩn Nhi vòng rồi."

      Lung Nguyệt cười trộm, ở trước mặt mẫu thân, dường như lúc nào phụ thân cũng là người chịu thua.

      Thuận Khải Đế ở chỗ Cẩn Hoàng hậu dùng bữa trưa, lệnh cho cung nhân chuẩn bị bàn cờ.

      Lung Nguyệt vụng trộm sai người mời ca ca, tẩu tử, tiểu chất tử đến đây, hihi haha náo nhiệt trận. Buổi chiều, tam đại tổ tôn cùng nhau dùng bữa xong liền đuổi nữ nhi tôn tử . Cẩn Hoàng hậu tự mình hầu hạ rửa mặt, Thuận Khải Đế ôm mỹ nhân nằm giường, ngửi mùi hương hoa mai thoang thoảng người Cẩn Hoàng hậu, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng viên mãn. Thê tử hiền lành, nữ nhi hiếu thuận, tôn nhi lanh lợi, đây chính là hạnh phúc lớn nhất của gia đình bình thường rồi!

      Thân là Đế Vương nhưng ông vẫn có thể hưởng thụ được những điều này có thể ở Đại Chiêu quốc cũng chỉ có mình ông thôi.

      Cuộc sống về sau, Thuận Khải Đế vẫn cố định ăn ở Khôn Thái cung như trước. Chỉ là mỗi ngày sau khi hạ triều qua chỗ phi tần chút.

      Cẩn Hoàng hậu cũng cái gì mà: "Lấy quốc làm trọng, lấy đại cục làm trọng" nữa mà liên hiệp với Thuận Khải Đế, đánh thái cực với nhóm quan viên trong triều.

      Đây gọi là 'Ngươi có kế trương lương, ta có thang trèo tường." Phi tần bị vắng vẻ, lại còn có thể ôm lão bà ngủ. Bỗng chốc tâm tình của Thuận Khải Đế tốt hẳn lên, sắp xếp cho thám tử cẩn thận nhìn xem là ai có can đảm dùng tà mê hoặc người khác.

      Mà ở phía biên cương xa xôi, Bùi Nguyên Tu cũng nhận được chiếu thư hoàn triều của Thuận Khải Đế, trừ những người nhận hoàng lệnh lưu lại, những tướng sĩ các đều nhổ trại, chuẩn bị hồi kinh.
      Có Nắng Có GióChris thích bài này.

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 67:

      Editor: Búnn.

      Có thể đại quân khải hoàn giống như mũi tên bắn thẳng về tim.

      Chinh chiến mấy năm, các tướng sĩ đều muốn sớm bàn giao công việc để còn trở về thăm gia đình.

      Về đến nơi sớm hơn dự tính ba ngày.

      Đại quân đóng ở đình cách kinh thành mười dặm, Bùi Nguyên Tu chờ tấu chương cho phép vào thành, có việc gì liền để cho chúng sĩ tạo hình ngọc thạch.

      Gần đây Thuận Khải Đế đánh thái cực với nhóm đại thần khuyến khích ông tuyển tú, thấy tấu chương của Bùi Nguyên Tu lập tức chuẩn ngay, Thái tử Lý Long Hựu dẫn kim ngô vệ đến đón đại quân khải hoàn, đồng thời cũng áp giải phụ tử phản vương vào thành.

      Lý Long Hựu lĩnh chỉ, sáng sớm ngày hôm sau liền vận chuyển rượu ngon cùng thịt ngon trước ra đình cách kinh thành mười dặm thăm hỏi đại quân.

      Chôn nồi nấu cơm, nấu bò thịt cừu.

      Sau bữa tiệc thăm hỏi, đại quân vẫn đóng quân ở đình, còn Bùi Nguyên Tu, Minh Thức cùng Kiền Tướng quân dẫn thân vệ, cùng Thái tử Lý Long Hựu cùng áp giải phụ tử phản vương từ cửa An Định vào Kinh Thành.

      Từ xưa đến nay, người ta đều thích xem náo nhiệt. Nhận được tin tức đại quân sắp sửa vào thành, cho nên mọi người tạo thành hai đường trước cửa An Định kiễng chân ngóng trông. Có người vì đón người nhà, có người vì xem phản vương, còn phần lớn là muốn nhìn mặt Bùi Nguyên Tu lần.

      Do kiện 'Gà trống bái đường' năm trước, phố tương truyền, từ Bùi Nguyên Tu mang mạng sát, thân cao hơn trượng, mặt đen như đáy nồi, mắt như chuông đồng, vô cùng khỏe mạnh, chuyện như sét đánh.

      Rất nhiều quý nữ sớm yên vị ở trà lâu đường cái, phòng ở trà lâu được bao từ trước, thứ nhất là vì nữ nhi vốn ở khuê phòng có việc thú vị, mượn cơ hội này ra ngoài nhìn chút náo nhiệt, giải khuây chút. Thứ hai là vì muốn nhìn xem Bùi Nguyên Tu có giống hung thần ác sát như trong lời đồn .

      Vừa nhìn thấy, lại biết bao nhiêu khuê tú nữ nhi mất trái tim.

      Đại quân vào thành, Kim Ngô Vệ mở đường, Thái tử Lý Long Hựu cưỡi ngựa Xích Thố ở giữa, Bùi Nguyên Tu cưỡi ngựa ở bên cạnh , hơi lùi về phía sau chút, kém chừng cái đầu ngựa. Hai người quen biết từ trước, lại trải qua lần giao tình về số mạng, dọc đường hăng say chút chuyện vui.

      Thái tử Lý Long Hựu, có thể là người như Ngọc, trong cái phong lưu nho nhã còn mang uy nghiêm của Hoàng gia. Còn Bùi Nguyên Tu bên cạnh cũng mất vẻ đặc biệt, từ ngựa giáp chiến đấu lộ ra vẻ nghiêm nghị, mặc dù nhiều năm chinh chiến như mặt có vết thương, cũng là người mang vẻ đẹp cổ xưa. Mày kiếm nhập tóc mai, trong ánh mắt pha trộn rạng rỡ và ánh sáng sắc lạnh, tỏa ra vẻ vô cùng lịch lãm. Khuôn mặt càng giống như đao chém gọt dũa. Nhưng quanh người lại lộ vẻ nho nhã, thể thô lỗ, cả người giống như phong cách cổ xưa mà lại mang vẻ sắc bén của gươm đao.

      Qua cửa An Định, vào Hoàng thành, giữ Kiền Tướng quân ở lại Thiên Điện nghỉ ngơi, Thái tử Lý Long Hựu dẫn Bùi Nguyên Tu và Minh Thức vào Cần Chính điện, về phía Ngự thư phòng.

      Từ lúc vào Cần Chính điện, dọc đường , Bùi Nguyên Tu vẫn mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, trong lòng có việc gì khác. Nhưng mắt vẫn ngừng đánh giá xung quanh.

      Cho dù là cùng Từ Lão nguyên soái ở Tây Cương, hay là lúc chinh chiến bình định Bắc Cươno, Bùi Nguyên Tu vẫn thường thư từ qua lại với Thái tử và Vương Lý Long Tá. Thái tử vẫn luôn là người thương muội muội nên bảo vệ nàng vô cùng tốt, nửa điểm tin tức của nàng cũng cho Bùi Nguyên Tu. Nhưng Lý Long Tá lại khác, mặc dù cũng là người thương muội muội, nhưng lại cực thích treo Lung Nguyệt đầu môi. Ở trong lòng , muội muội là người ai có thể sánh được.

      Bùi Nguyên Tu từ trong những bức thư của Lý Long Tá biết được bảy tám phần những việc vặt Lung Nguyệt làm trong năm gần đây.

      Lung Nguyệt nữ giả nam trang tham gia tú tài, liến trúng tam án thủ, ngày ấy Bùi Nguyên Tu biết được tin tức liền tìm cớ thưởng tam quân, ăn mừng cho Cửu Nhi của .

      Trong thư Lý Long Tá cũng đề cập tới, mỗi ngày sau bữa trưa, Lung Nguyệt mang bánh và trà nàng tự làm đến Ngự Thư phong cho Thuận Khải Đế.

      Lung Nguyệt là người thích ăn, trước kia ở Phiên Vương phủ, mỗi ngày đều ăn chút trà bánh nàng tự làm, dáng vẻ của chúng vô cùng độc đáo, ngọt hoặc mặn, thơm mà ngấy.

      Bùi Nguyên Tu nghĩ, có may mắn để gặp được Cửu Nhi trong hôm nay .

      Chuyển qua khúc rẽ, đến viện ngoài cửa Ngự thư phòng, Bùi Nguyên Ty nhìn góc váy màu đỏ thoáng , sau đó liền biến mất ở cửa viện.

      Có thể mơ hồ nghe được tiếng trong trẻo: "Minh Hiên biểu ca, ca thua rồi, bản lẻ [Thư tay của ông già] về tay muội rồi!"

      Bỗng nhiên giọng ấm áp của nam nhân trẻ tuổi vang lên: "Lừa đảo! Triệt Nhi vừa núi Phổ Đà muội liền chọc ghẹo ta!"

      "Muội lừa đảo chỗ nào? ràng là ca đoán ra nhân bánh điểm tâm mà! Có phụ thân làm chứng!" Giọng nữ trong trẻo lại vang lên.

      "Có ai biết, từ trước đến nay Hoàng thượng đều thiên vị muội!" Giọng nam ấm áp cười khẽ.

      "Đó là bởi vì muội đúng đạo lý!"

      Tiếng cười dần xa, cũng mang luôn trái tim của Bùi Nguyên Tu theo.

      -----

      Lời của editor: Về rồi :< Về rồi :<
      Có Nắng Có GióChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :