1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

SỔ TAY THƯỢNG VỊ HẬU CUNG - THỊNH THẾ THANH CA

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cái đó gọi là đồ mình trân quý nhưng lại ko quan tâm, khi mất mới thấy giá trị, thấy hồi hận đó mà
      Chôm chôm thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 70: Cậy sủng sinh kiêu
      Editor: Chôm chôm
      Lúc này đây, cảnh tượng tương tự, vẫn muốn cứu vớt Viên Diệu Diệu, người trùng họ trùng tên và cũng có quyết định tương tự.
      Thậm chí so với người trước còn trực tiếp hơn, thế mà lại trước mặt mọi người, chỉ sợ trong lòng nàng lúc này tính toán tạo thế lực trong hậu cung cho bản thân, về sau có thể tạo thế vạc ba chân. Cứ theo kịch bản trước kia của Viên Diệu Diệu, chậm rãi bò lên, cuối cùng trở thành Hoàng quý phi, chỉ cần nàng có tâm tư chút, để người ám hại. Vậy Hậu vị sớm hay muộn cũng là của nàng.
      Vừa nghĩ tới trong lòng Viên Diệu Diệu có khả năng là tâm tư này, trong lòng Vệ Cảnh vui vẻ gì, trực tiếp buông tay ra muốn lùi về sau.
      nghĩ tới tay còn chưa buôn g ra bị Viên Diệu Diệu nắm lại. Nàng ngẩng đầu, cực kì nghiêm túc nhìn , ánh mắt có vài phần cảm xúc phức tạp.
      “Miêu tần quả nhiên là người sáng suốt trượng nghĩa.”
      Phi tần xung quanh đều là bộ dạng vui sướng, thậm chí bắt đầu mở ra hàng loạt lời khen nàng, thanh ong ong là ngừoi phiền chán lại vô cùng ràng.
      Những người này tâm lòng chờ nàng bị thất sủng, để các nàng ta được sủng ái.
      “Hoàng Thượng, tần thiếp còn chưa xong mà.”
      Trong lòng Viên Diệu Diệu trận cười lạnh, nhìn những người này, bất kể là ai cũng mong từ trong miệng nàng đưa ra chén canh. (Ý là mong từ miệng nàng ra mang cho họ lợi ích)
      Năm đó nàng nhìn thấu, còn có chút tự tin, nhưng tại giống nữa.
      Nàng sợ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, nếu là của nàng mãi là của nàng, ai cũng đừng mong cướp được.
      Đặc biệt về chuyện thịnh sủng này, Hoàng thượng sủng ái nàng, chính là điều nàng muốn, nàng ngu ngốc mà nhường cho người khác.
      Hơn nữa nàng muốn mượn cơ hội này, hoàn toàn chặt đứt ý niệm trong đầu những người này, đem tim của Hoàng thượng kéo về bên người.
      “Những lời vừa đều là tâm nguyện của những phi tần xung quanh, còn tâm tư của thiếp đương nhiên là mong Hoàng thượng sủng ái tần thiếp. Thời thời khắc khắc đều ở bên thần thiếp, như vậy tâm tư mọi người đều giống nhau. Nếu Hoàng thượng còn mến tần thiếp đó là phúc ba đời của thiếp, còn nếu Hoàng thượng cần tần thiếp nữa, tần thiếp cũng oán trời trách đất, chỉ an tĩnh ở tẩm cung đợi ngài. Ngài vừa mới hạ triều hẳn là đói bụng, lại ăn chút điểm tâm ạ.”
      Viên Diệu Diệu bộ dáng tinh xảo xinh đẹp, nàng vừa dứt lời, liền duỗi tay đem điểm tâm trong tay mình đưa đến trước mặt .
      Giọng của nàng mềm , giọng điệu chút để ý, giống như lời nàng ra chỉ là thuận miệng, chứ để trong lòng.
      Sau khi nàng xong, xung quanh lại lần nữa lâm vào mảnh yên lặng chết chóc, nhưng mặt mỗi ngừoi đều là kinh hoàng thất thố.
      Sao lại giống lúc thương lượng tốt?
      Viên Diệu Diệu chỉ bán đứng các nàng, lại còn nhân cơ hội này tỏ tâm ý với Hoàng thượng, thậm chí còn biểu như sao cả.
      mặt đám đều là kinh hoảng, tam phi dẫn đầu sắc mặt càng tái nhợt. biết giờ phút này trong lòng Hoàng thượng nghĩ gì, nhưng cũng đủ để làm các nàng thấp thỏm.
      Hoàng thượng phản ứng như thế nào?
      Mỗi người đều nín thở cúi đầu, nội tâm thấp thỏm chờ Hoàng thượng đáp lại.
      Vệ Cảnh nhướng mày, đối với cách biến chuyển này của Viên Diệu Diệu, nghĩ tới .
      Nữ nhân bên người này sau khi xong, biểu cảm vẫn là bình tĩnh mà cười, giống như căn bản nàng để ý chuyện tiếp theo xảy ra.
      Nhưng chỉ có biết, nàng vô cùng khẩn trương, bởi vì giờ phút này, bàn tay nàng cầm tay lực đạo rất lớn, như là sợ rút tay ra, thậm chí còn có chút run rẩy.
      Vệ Cảnh cong môi cười, bỗng nhiên cảm thấy tâm tình tốt, lúc trước nhớ lại những hồi ức tốt đó, cũng giống như thủy triều chậm rãi trôi .
      nâng tay khác lên, hai tay cùng bao bọc lấy tay nàng, cho nàng khẳng định lớn nhất.
      “Xem ngươi nhát gan chưa, tối hôm qua trẫm với ngươi như thế nào, có gì nấy, ngoài trẫm ra, ngươi cần nhìn ánh mắt của bất cứ kẻ nào. Huống hồ trẫm sủng hạnh ngươi, đó là ý của trẫm, kẻ nào có thể sai khiến. Nếu có người dám bắt nạt ngươi, ngươi cho trẫm là được.”
      Giọng của Vệ Cảnh vẫn ôn hoà, lúc những lời này, đôi tay vẫn trấn an mà vuốt ve mu bàn tay của nàng.
      Viên Diệu Diệu ngẩng đầu, trong mắt tràn ngập kích động, nàng cười ngọt ngào với Hoàng thượng, tựa như rất cảm động khi như vậy.
      Hai người coi ai ra gì mà nhìn nhau, ở trong mắt người khác giống như bị kim châm, càng làm tam phi tức giận đến hộc máu.
      Viên Diệu Diệu nữ nhân này, tuyệt thể khinh thường.
      Vậy mà dám nhân cơ hội này, phản kích tuyệt địa, chỉ mất sủng ái của Hoàng thượng, thậm chí còn càng nắm chắc lấy Hoàng thượng.
      Thậm chí trong lời nàng còn chứa ý tứ cáo trạng, mấy lời phân sủng này đó, đều là các phi tần bức bách, chứ phải ý của nàng.
      Tình ý của nàng với Hoàng thượng thông qua mấy câu kia được thể ràng.
      lời cảm động lòng người, nhưng quanh quẩn trong tai mấy ngừoi còn lại như những cái tát giáng xuống.
      Nếu lời nàng từ miệng các nàng ra, hẳn mỗi người đều dương dương tự đắc, nhưng từ người khác ra quả chỉ muốn bạo nộ.
      Nữ nhân này tuyệt thể khinh thường, lúc trức chỉ là ngốc bạch ngọt tiếng tăm gì, sau khi được sủng ái những tâm cơ thủ đoạn xuất càng nhiều.
      “Mẫu hậu, hôm khác nhi thần lại tới thăm người, vừa mới hạ triều còn chưa kịp ăn gì, có chút đói bụng.”
      Vệ Cảnh lập tức cáo từ với Thái Hậu.
      Thái hậu vẫn luôn im lặng lên tiếng mà xem trò hay, khi nghe được lời , cũng giữ lại, trực tiếp vẫy tay, ý bảo có thể rời .
      “Trẫm mang Miêu tần , những người khác ở lại hầu hạ ngài, hẳn là ngài cảm thấy tịch mịch. Nếu muốn chuyện gì, cứ sai bảo các nàng.”
      Vệ Cảnh xong mặc kệ Thái hậu có đồng ý hay , trực tiếp cầm tay Viên Diệu Diệu ra ngoài.
      Mọi người nhìn bóng dáng bước hề lưu luyến của Hoàng thượng trong lòng trận chua xót.
      Ở trong mắt Hoàng thượng, quả nhiên Miêu tần là quan trọng nhất, những phi tần còn lại với Hoàng thượng chỉ là ngừoi khác.
      Các nàng dù có danh hiệu nữ nhân của Hoàng thượng nhưng với cũng chỉ là người khác mà thôi.
      Vệ Cảnh để ý trong lòng mấy nữ nhân này nghĩ gì, có bao nhiêu tổn thương, chỉ quan tâm kéo tay nàng, bước nhanh khỏi Thọ Khang cung.
      Đến khi phía sau còn cảm giác có ai đó nhìn chằm chằm nữa, Viên Diệu Diệu mới thở ra hơi.
      mặt nàng mang theo vài phần sợ hãi, hiển nhiên với tình huống vừa rồi còn thấy sợ hãi và khủng hoảng.
      “Sao thế, giờ mới biết sợ, trẫm thấy vừa rồi khi chuyện, mắt ngươi cũng nháy chút, hề thấy sợ hãi mà.”
      Toàn bộ biến hoá của nàng, Vệ Cảnh nhìn đến ràng, lúc này khó tránh khỏi trêu chọc chút.
      Viên Diệu Diệu nhấp khoé miệng, ngượng ngùng cười.
      “Tần thiếp hề sợ hãi vì có Hoàng thượng bên cạnh, tần thiếp biết cho dù sai điều gì, cũng có Hoàng thượng giúp thiếp chịu trách nhiệm.”
      Nàng đương nhiên nắm mọi cơ hội thể tâm ý với Hoàng thượng, 360 độ góc chết khen bản thân.
      Giờ phút này nàng và những phi tần hậu cung xé rách mặt, nếu ôm chân to của Hoàng thượng, vậy chờ nàng chỉ có vực sâu vạn trượng.
      Vệ Cảnh nghe nàng , ý cười mặt càng .
      “Miệng ngọt, có phải trước đó ăn mật ong ? Ngày thường đâu thấy ngươi ỷ lại trẫm như vậy?”
      quay đầu nhìn nàng, đôi mắt nheo lại, mang theo vài phần tin tưởng.
      Viên Diệu Diệu ho tiếng, “Tần thiếp trước kia biết rằng mình có thể cậy sủng mà kiêu, cho rằng Hoàng thượng sủng tần thiếp, nhưng hôm nay khi bị các phi tần vây quanh truy vấn, tần thiếp mới phản ứng lại. Mình có tư cách cậy sủng mà kiêu. Dù sao Hoàng thượng chính là hậu thuẫn kiên cường của tần thiếp.”
      Lúc nàng lời này, đôi mắt mở lớn, sáng chói như có ngôi sao. Hiển nhiên mấy câu đó là suy nghĩ trong lòng nàng, Vệ Cảnh khẽ hừ tiếng, trả lời nàng, nhưng loại thanh rầm rì tương đối sung sướng này, Viên Diệu Diệu vẫn hiểu , tâm tình của Ngôi cửu ngũ giờ phút này tồi.
      Viên Diệu Diệu cười khẽ, kiệu rồng dừng ở trước cửa Thọ Khang cung, nàng bước lên trước, vừa định dẫm chân lên, lại có cảm giác eo có đôi tay.
      Ngay sau đó đôi tay kia hơi dùng lực, cả ngừoi nàng liền bay lên, trái tim nhảy đến cổ họng, thiếu chút nữa hét lên.
      Cũng may Hoàng thượng vô cùng đáng tin cậy, từ tập võ, dễ như trở bàn tay đem nàng bế lên kiệu.
      Sau khi nàng ngồi ổn, Hoàng thượng cũng lên, ngồi cạnh nàng, còn duỗi tay ôm eo nàng, hành động theo thói quen vô cùng thân mật tự nhiên, hoàn toàn là tư thế bảo vệ.
      “Khởi giá hồi Long Càn cung...” Giọng của Lý Đức bén nhọn vang lên, kiệu rồng lập tức được nâng lên.
      Viên Diệu Diệu cứ vậy yên tâm dựa vào lồng ngực , giống như được uống thuốc an thần, cả ngừoi đều lộ cảm giác thoả mãn hạnh phúc.
      Kiệu rồng của Hoàng thượng rồi, bên trong Thọ Khang cung vẫn là trạng thái đê mê, vì Hoàng thượng còn ở nơi này, các phi tần cũng cần che giấu tình cảm chân của mình.
      Huống hồ Ngôi cửu ngũ vừa bày thái độ đó, cho thấy vô cùng ràng, chỉ sợ là về sau các nàng được sủng ái nữa. Hoàng thượng chỉ biết vây quanh người là Viên Diệu Diệu.
      Điều này giống như mơ hồ phán các nàng tội tử hình, làm các nàng tan vỡ đến muốn gào khóc.
      Biểu tình mặt mỗi người đều như cha mẹ chết, sủng hạnh của Hoàng thượng, các nàng ở hậu cung sống độc hết quãng đời còn lại.
      Than cho câu hồng nhan bạc mệnh, về sau ngay cả mặt Hoàng thượng cũng được thấy, giống như đồ ngốc, ở cung của mình chờ đợi Hoàng thượng chiêu hạnh, chỉ sợ có kết quả gì.
      Tâm tình tất cả mọi ngừoi đều trầm trọng, trừ phi có ai muốn được Hoàng thượng sủng hạnh, núp phía sau tranh cầu, còn lại mặt của các phi tần đều tối tăm đến cực điểm.
      yuki0129, MitNa Minh, SiAm8 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      vậy đó, tranh sủng đúng cách tự rước nhục thôi các chị ạ, các chị hiểu hôn?
      Chôm chôm thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 71: nghiêng lệch
      Editor: Chôm chôm
      Biết rằng cho dù Hoàng thượng sủng hạnh Viên Diệu Diệu cũng nhất định sủng hạnh các nàng, nhưng dù sao trong lòng vẫn lưu lại kỳ vọng, so với việc như bị trực tiếp tuyên án tử hình cảm giác hoàn toàn giống nhau.
      Thái hậu giương mắt nhìn vòng xung quanh, mặt lộ ra vài phần cười khổ.
      Nhìn bộ dạng buồn bã ỉu xìu này của các nàng, mơ hồ có thể thấy bóng dáng của chính mình thời trẻ, cũng vì tranh đoạt chút sủng ái của Hoàng thượng mà xé thể diện, cực kì khó coi.
      “Được rồi, ai gia biết nỗi khổ trong lòng các ngươi, về điều chỉnh chút . Muốn có được thánh tâm phải công phu ngày ngày hai là thành công, nam nhân mà. Đừng mang khuôn mặt khóc tang cho ai gia nhìn, trở về .”
      Thái hậu thở dài hơi, giống như nhìn thấu được bản chất của Hoàng thượng.
      rằng nam nhân là loại sinh vật như vậy, trong lòng nàng cũng xúc động. Các phi tần trong điện đều vô cùng ngại ngùng, các nàng mỉm cười vài cái rồi xám xịt mà rời .
      Nhưng tam phi lại đưa nhau ánh mắt, đều rời trước. Lương phi vẫn ở lại, coi như đó là vũ khí cuối cùng của các nàng.
      .”
      Sau khi đám người rời , Lương phi lập tức đổi lại xưng hô thân thiết, mặt lộ ra vài phần uỷ khuất. Đối với loại chuyện này, nàng đặc biệt uỷ khuất.
      Hoàng thượng dựa vào đâu mà chỉ sủng ái mình Miêu tần, tất cả đều là những nữ nhân xinh đẹp, vì sao Viên Diệu Diệu lại có thể độc chiếm ân sủng của Hoàng thượng.
      “Ngươi đừng gọi ai gia như vậy, ai gia biết ngươi muốn gì, lúc ngươi mới vào cung, ai gia cho ngươi, con đường này tuyệt dễ dàng, trong cung nhiều ngừoi như vậy, muốn được Hoàng thượng độc sủng còn khó hơn lên trời, ai biết ông trời có muốn cho ngươi vận khí đó hay .”
      Người ngoài rồi, ngữ khí của Thái hậu cũng trở nên quá tốt.
      Nàng đối với Lương phi có đầy bụng ý kiến, lúc tân đế mới đăng cơ, Thái hậu cũng đóng cửa từ chối tiếp khách.
      Nàng rằng quá nhớ tiên đế, muốn gặp bất kể ai, thực tế là buông tay hoàn toàn với quyền lợi ở hậu cung. Vốn Tiêu thái phi có thể ở hậu cung đoạt lấy quyền quản lý, Thái hậu mặc kệ chuyện này, vậy mẹ đẻ của Hoàng thượng là nàng liền có quyền cao tất cả.
      Nhưng cố tình Tiêu Thái phi cũng hứng thú với việc quản lý hậu cung, nàng chỉ để ý danh hào, đáng tiếc vì vẫn còn Thái hậu đời nên nàng chỉ có thể nhân xưng làm thái phi, chứ phải Thái hậu.
      Tiêu Thái phi vì tức giận nên rồi, hậu cung lập tức trở thành thiên hạ của các phi tần.
      năm trước kì tuyển tú, Thái hậu biểu đạt muốn người nhà mẹ đẻ tiến cung, nhưng huynh trưởng nàng lại cố tình đưa nữ nhi tiến cung.
      Lúc ấy ít triều thần đều nhìn được, hậu cung vô chủ, hơn nữa Hoàng thượng hình như cũng có hứng thú với ai, nữ nhi nhà mình mọi điều đều tốt, cái gì cũng biết, tiến cung có thể bước lên trời.
      Hiển nhiên số triều thần nghĩ như vậy ít, tình cảnh tuyển tú năm đó có thể thấy được, vô số quý nữ dũng mãnh của các quý tộc tiến vào.
      Hoàng thượng sủng hạnh các nàng, phía sau lại có hậu phương hùng mạnh chống đỡ, đương nhiên là lên thẳng mây xanh.
      Bò lên như thế, nhưng tới vị trí nhất phẩm phi này là dừng lại, ít quý nữ đều chỉ bò đến đây, muốn hướng lên nữa nhưng Hoàng thượng chịu nhả.
      Rất nhanh, Hiền Lương Thục Đức bị chiếm mất hai vị trí. Lúc ấy Lương phi vẫn là phân vị cao nhất, nàng luôn tràn đầy tự đắc, cho rằng vị trí Hoàng hậu kia sớm muộn cũng thuộc về nàng.
      Nhưng biến cố trong kế hoạch đến cũng nhanh, Viên Diệu Diệu vào cung, đoạt hết thay vinh quang của các nàng.
      Hoàng thượng hiểu Ngôi cửu ngũ coi trọng nàng ở điểm nào, bỗng nhiên nhìn vừa mắt, ngừng thăng phân vị, hơn nữa còn luôn sủng hạnh.
      Có người ngẫu nhiên thấy hình ảnh lúc bọn họ ở cùng nhau, cũng có thể thấy rất khác so với mọi người, mang đến cảm giác kẻ thứ ba nào có thể xen vào được.
      Rất nhiều người đều nhận ra điểm này, nhưng lúc ấy quan hệ của Thục phi và Lương phi tốt, muốn liên thủ với nhau, mới làm cho phân vị của Viên Diệu Diệu càng ngày càng cao.
      Đến tận khi nhận ra rằng, nếu liên thủ, chỉ sợ các nàng đều thua, sau đó mới tập hợp toàn hậu cung bức bách Viên Diệu Diệu.
      Lúc đó Viên Diệu Diệu vẫn rất nghe lời, sau đó quả nhiên Hoàng thượng còn độc sủng nàng, thế nhưng bên trong hậu cung lại xuất thế lực thứ ba, Viên Diệu Diệu thành công bò lên vị trí Hoàng Quý phi, hơn nữa còn bồi dưỡng ra thế lực của chính mình.
      Trong bốn vị trí Hiền Lương Thục Đức, giành lấy vị trí Hiền phi cho người dưới trướng mình.
      Đến đây vị trí của nàng thể lay chuyển, nhưng Viên Diệu Diệu đột nhiên chết ràng, đủ làm mấy người các nàng cười vui vài ngày.
      Thận trọng từng bước, bày mưu tính kế sao, sau khi chết phải là giỏ tre múc nước công dã tràng hay sao, lại còn bị chê cười.
      mẫu, giờ tên lên dây thể bắn, ta biết sai rồi. Lúc trước nếu vào cung, có thể gat cho công tử thế gia làm chính thê, rơi vào kết cục này, nhưng ta cam tâm, ngài là nữ nhân tôn quý nhất đời này, hẳn hiểu được tâm trạng của cháu , nếu vào cung, cách vị trí kia chỉ có chút, chừng cố cắn môi chút là tới rồi!”
      mặt nàng ta mang theo vài phần đáng thương, cứ vậy mà nhìn Thái hậu, trong giọng đều là ý vị làm nũng.
      Các nàng là nhóm quý nữ xuất thân cao quý, từ được nuôi dưỡng cẩn thận, chi phí ăn mặc đều là tốt nhất.
      Vô số kẻ hầu hạ bên người nịnh bợ, nên căn bản để ý đến người khác, luôn cho rằng mình là lợi hại nhất, kết quả sau khi vào hậu cung mới thấy cả thế giới dường như thay đổi. Hoàng thượng sủng ái ai, ai là người được người khác vây quanh, cho dù là phân vị rất cao, nhưng khi bị Hoàng thượng ghét bỏ, chịu nổi ngày. Chỉ sợ Hoàng thượng ngày nào đó ghét bỏ mình, để mình lưu lạc hoặc bị đầy đến lãnh cung.
      Thái hậu quay đầu nhìn Lương phi, giờ Lương phi so với Miêu tần lớn tuổi hơn, nhưng vì chưa sinh con, nên khuôn mặt vẫn còn tươi trẻ.
      Phong thái yểu điệu, đáng tiếc trong hậu cung những nữ tử như vậy quá nhiều, Hoàng thượng vì thế mà nhìn nàng bằng con mắt khác, ngược lại thích chính là thích, chuyện này thể ép buộc được.
      “Ngươi trở về , ai gia từng giúp được ngươi. Chuyện hậu cung ai gia nhúng tay vào. Hơn nữa, Hoàng thượng cũng cho phép ai gia nhúng tay.”
      !” Lương phi kinh hô tiếng, mặt nàng tràn đầy khiếp sợ, trong giọng cũng tràn ngập tủi thân.
      Nàng trước nay hề nghĩ tới, Thái hậu có thể từ bỏ nàng nhanh như vậy, căn bản giữ lại đường sống cho nàng.
      “Ai gia biết ngươi cảm thấy thiệt thòi tủi thân nhưng với thân phận là người từng trải, ai gia khuyên ngươi đừng tranh đoạt nữa. Vị trí của ngươi thấp, chờ sau này Miêu tần sinh con, có lẽ ngươi được mang Tam hoàng tử về bên cạnh nuôi dưỡng, về sau dựa vào Tam hoàng tử để an hưởng tuổi già. Ngươi cứ chờ đợi, luôn có hi vọng để xoay ngừoi, nhưng nếu ngươi tuỳ tiện ra tay, chạm đến điểm mấu chốt của Hoàng thượng, chỉ sợ có kết quả tốt.
      Thái hậu mềm giọng khuyên giải, nhưng cũng có tác dụng lớn gì, ngược lại Lương phi vẫn mang bộ dạng đau lòng muốn chết.
      cháu tan rã trong vui, Lương phi xoay người rời , bộ dạng thở phì phì, giống như hề để Thái hậu vào trong lòng.
      “Thái hậu, phía Lương phi ngài có khuyên được ?”
      Chờ khi Lương phi hoàn toàn rời , Thiến Nhi mới tiến lên mấy bước, giọng dò hỏi.
      Thái hậu phất tay, biểu tình mặt có biến hoá gì.
      “Con bé trông cậy vào thượng ( thượng là sao t hiểu? :-((), tuy rằng lớn hơn Miêu tần vài tuổi, nhưng các nàng đều tự xưng bản thân là quý nữ cao quý. đám như rồng leo, làm như mèo mửa, rất dễ gặp chuyện hay.”
      “Vừa rồi giằng co với Miêu tần, có thể nhìn ra vài điều, tất cả đều phải đối thủ của nàng. Lương phi nếu trầm ổn nên nhập hội cùng mấy ngừoi kia, nhưng nàng ta những tránh , lại còn đứng dậy đầu, nàng ta làm vậy chỉ càng đẩy Hoàng thượng xa hơn.”
      Thái hậu dựa vào ghế, mặt lộ ra thần sắc mệt mỏi, hiển nhiên là vì trải qua phen lăn lộn vừa rồi, nên có chút khó chịu.
      Thiến Nhi rất có mắt nhìn mà đến, duỗi tay nhàng đấm bóp vai Thái hậu.
      “Lương phi nương nương dù sao cũng là cháu ruột của ngài, ngài từ từ dạy bảo.”
      Thái hậu vẫy tay: “Ai gia nghĩ dạy, giờ cũng có nhiều thời gian, trong cung sắp yên ổn. Lương phi dù được đỡ cũng biết đứng dậy, trong lòng nàng chỉ có Hoàng thượng, còn chỗ để nghĩ đến chuyện khác.”
      Lời này của Thái hậu hiển nhiên là có ý Lương phi còn cứu vãn được đường sống, Thiến Nhi do dự chút, cuối cùng vẫn tiến lên thấp giọng câu.
      “Vậy Thái hậu cảm thấy Miêu tần thế nào?”
      Thái hậu tạm dừng chốc lát, nheo đôi mắt như tự hỏi.
      “Trước mắt nhìn thấy có vẻ là có đầu óc, cũng trầm ổn, có thể thử chút.”

      ***
      Viên Diệu Diệu cùng Hoàng thượng về Long Càn cung, cả hai đều là bộ dạng tươi cười đầy mặt.
      “Hoàng thượng sao lại nhanh như vậy? Tần thiếp còn muốn hàn huyên với các nàng vào câu đấy.”
      Viên Diệu Diệu chớp mắt, khoé miệng giơ lên, mang theo vài phần đắc ý.
      Vệ Cảnh nghiêng đầu nhìn nàng:
      “Sao, còn trách trẫm sớm, sớm biết vậy trẫm để ngươi lại đó, cùng các nàng trò chuyện thêm mấy lời, hay bây giờ ngươi quay lại đó chắc vẫn còn kịp.”
      Viên Diệu Diệu lập tức giơ tay xin tha thứ: “Là tần thiếp đùa, các nàng sao có thể quan trọng bằng Hoàng thượng. giờ quan trọng nhất là hầu hạ ngài.”
      Tâm tình của hai người tất nhiên đều rất tốt, còn có thể cùng nó chuyện phiếm.
      Bọn Lý Đức sai hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt nhau mấy phần tự nhiên.
      Nhìn xem, hai vị chủ tử này, mỗi ngày cười ầm ĩ còn chưa đủ, ngẫu nhiên phát tình còn muốn kéo nhau lăn giường. là bọn họ chịu đủ rồi. Loại mùi vị đương này, giây thôi cũng làm bọn họ tan vỡ.
      Kết quả sau khi hai người tiến vào nội điện lại còn đuổi hết ngừoi ra ngoài, chỉ để lại mình Lý Đức.
      Xem bộ dạng chắc là muốn bàn chính , Lý Đức ho tiếng, cúi đầu nhìn mũi giày, chỉ có hai lỗ tai là dựng đứng lên.
      “Ngươi cảm thấy như thế nào? Có phải đoán ra ngừoi kia là ai ?”
      Hoàng thượng vòng vo mà trực tiếp hỏi ra.
      Viên Diệu Diệu cau mày, thần sắc mặt đầy chần chừ.
      “Tần thiếp cũng , lúc nàng chuyện hề nghiêng lệch, tần thiếp nhất thời đoán ra được. Nhưng có khả năng rất nhanh nàng giấu giếm được nữa.”
      aaatieen, hthuqttn, yuki01298 others thích bài này.

    5. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Sory mọi người vì chậm trễ. Truyện này cũng bị copy rồi nên t phải nhờ chị @levuong làm pic giúp. C ơi, sau c đăng vào comment này giúp e nhé c.
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 19/8/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :