1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Đây là bước đầu để sau này triệu hằng lên làm hoàng thượng
      Thích ăn thịt thích bài này.

    2. Thích ăn thịt

      Thích ăn thịt New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      6
      đến cảnh gay cấn

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 122




      Buổi tối Thọ vương quả nhiên có tới hậu viện.




      Tống Gia Ninh mình nằm ở giường, yên lặng suy đoán có phải trong cung xảy ra chuyện gì hay , nhưng nàng mang thai, nằm liền ngủ mất. Bên cạnh Vệ Quốc Công phủ, Lâm thị dỗ dành Mậu Ca Nhi xong trở về, chỉ thấy Quách Bá Ngôn trần ngực ngồi ở giường, đôi mắt hẹp dài nhìn chằm chằm vào góc bàn trang điểm trước mặt, giống như sầu lo cái gì.




      "Có chuyện phiền lòng à?" Lâm thị đến bên cạnh nam nhân, giọng hỏi.




      Quách Bá Ngôn nhìn thê tử, thở dài, kéo Lâm thị vào trong ngực, thấp giọng chuyện triều đình hôm nay. Về công, ông tán thành lời của Thọ vương, thể diện Thọ vương bị hao tổn có quan hệ gì với ông, nhưng Hoàng Thượng khư khư cố chấp, vạn nhất phạt Liêu thất bại, ảnh hưởng chính là tương lai của Đại Chu trong vài năm thậm chí vài chục năm. Về tư, Thọ vương là con rể của ông, Thọ vương bị Hoàng Thượng quét thể diện, biểu trong cung yên lặng, trở lại Vương Phủ chắc chắn phát tác, nữ nhi trung thực kia có thể chịu ủy khuất hay ?




      Lâm thị nghe xong, gấp đến độ liền thoát khỏi ngực ông, tức giận : "Hoàng Thượng sao. . ."




      còn chưa dứt lời, bị Quách Bá Ngôn che miệng lại.




      Đôi mắt đẹp của Lâm thị trừng mắt trượng phu của mình, lâu mới nuốt xuống cơn nóng giận này. Con rể là nửa con trai, bà tuy rằng dám đối đãi Thọ vương như nhi tử, nhưng Thọ vương đối với nữ nhi của bà săn sóc, Lâm thị liền thích con rể này, nào nghĩ tới Tuyên Đức Đế lại có thể vô tình như vậy, ở trước mặt văn võ bách quan nhục nhã con rể bà?




      Đầu tiên là tức giận, tức giận xong, Lâm thị mới nghĩ đến nữ nhi khả năng gặp phải khốn cảnh, nhất thời đứng ngồi yên.




      Quách Bá Ngôn an ủi bà: "An An có thai, Vương Gia chắc có lẽ giận chó đánh mèo đến người con bé."




      Lâm thị vốn lo lắng Thọ vương khi dễ nữ nhi, chỉ bằng năm trước lúc phu thê Hồ Thị vào kinh Thọ vương đối với nữ nhi bảo vệ, Lâm thị liền biết Thọ vương là quân tử chân chính. Trong lòng Lâm thị nghĩ, tại Thọ vương bị ủy khuất, chắc chắn chủ động việc này cho nữ nhi biết, nữ nhi mơ mơ màng màng, liền cách nào kịp thời an ủi Thọ vương. Ủy khuất lớn như vậy, Vương Gia tự mình giấu ở trong lòng, nghẹn thành tổn thương làm sao bây giờ?




      "Ngày mai thiếp đưa thư cho An An?" Lâm thị thấp giọng thương lượng với trượng phu.




      Quách Bá Ngôn lắc đầu: "Nàng phái người tới, sau đó An An trấn an Vương Gia, chính là cho Vương Gia nàng cũng biết chuyện này, Vương Gia ngược lại vui." Cho dù việc này nhất định huyên náo dân chúng kinh thành mọi người đều biết, nhưng Quách Bá Ngôn tin tưởng, Thọ vương nhất định muốn nghe người khác nghị luận chuyện của .




      Lâm thị chút liền ràng, rầu rĩ : "Thiếp đây nên làm cái gì bây giờ?"




      Quách Bá Ngôn vỗ vỗ tay bà, thở dài: "Chẳng mấy ngày nữa, việc này nhất định truyền khắp phố lớn ngõ , hạ nhân Vương Phủ ra ngoài ban sai, nghe được dăm ba câu, tự nhiên truyền tới trong tai An An." Hoàng thân quốc thích, đại thần bên trong cũng thiếu người lắm miệng, Thọ vương bị Hoàng Thượng trách cứ, gạt được.




      Lâm thị nhìn nhìn phía đông, lông mày nhíu chặt, cho dù nữ nhi nghe được tiếng gió, nha đầu kia, biết phải an ủi Thọ vương chịu ủy khuất như thế nào sao?




      "Ba ngày sau Hoàng Thượng ngự giá thân chinh, ta cũng phải đồng hành." Nhìn thê tử lòng người nữ nhi, Quách Bá Ngôn chợt .




      Lâm thị kinh hãi, nửa trái tim nhất thời về với người trượng phu.




      ~




      Thọ vương phủ, Triệu Hằng liên tục hai ngày có đặt chân đến hậu viện, sau khi hồi phủ liền người thư phòng, câu lời nhắn cũng đưa đến hậu viện tặng. Tống Gia Ninh liền đoán được Vương Gia nhà mình khẳng định có đại xảy ra, gọi Lưu Hỉ thầm hỏi thăm. Tông Trạch, Phúc công công cũng có chủ động chuyển thư từ cho , vậy khẳng định là tiện , Lưu Hỉ liền kêu bọn thái giám thô sử hậu viện cẩn thận lưu ý các loại tin tức, phát cái gì phải lập tức bảo biết.




      Lại qua ngày, tiểu thái giám ra ngoài thu mua vụng trộm với Lưu Hỉ việc.




      Lưu Hỉ trong lòng hoảng hốt, lập tức bẩm báo Vương Phi.




      Tống Gia Ninh cả kinh rơi cả quyển sách tay, tưởng tượng tình hình Vương Gia nhà mình bị Hoàng Thượng trách cứ trước mặt mọi người, trong mắt nàng lập tức ngấn nước mắt, đau lòng thay , ủy khuất thay . Vương Gia xưa nay ít , có việc gì người khác bảo cũng chịu mở miệng, ở triều đình hơi nhiều như vậy, tất nhiên có đạo lý của , dù đúng, Hoàng Thượng bí mật răn dạy hai câu là được, sao có thể. . .




      Trách được Vương Gia đến hậu viện, lúc nàng bị Lỗ Trấn ghét bỏ, cũng là cảm thấy mất mặt, ước gì có thể cả đời cũng ra khỏi cửa, liền ở mình, tốt nhất ngay cả bọn nha hoàn cũng nên lưu lại bên người nàng.




      Tống Gia Ninh hoàn toàn có thể nhận thức tâm tình Vương Gia bây giờ.




      Nhưng, nàng có thể làm cái gì?




      Tống Gia Ninh nhìn ra ngoài cửa sổ, ngơ ngác đến xuất thần. Nàng từng ghét bỏ mình béo, quấn ngực, Vương Gia khen nàng là châu báu, nàng liền bắt đầu vui vẻ. Nhưng nàng vui vẻ, là bởi vì là Vương Gia, là Hoàng Thượng tương lai , Hoàng Thượng khen nàng tốt, nàng nhất định là tốt . Hôm nay trái lại, nàng khen Vương Gia lần, cũng thể triệt tiêu ủy khuất Tuyên Đức Đế mang đến cho Vương Gia.




      cách khác, khen Vương Gia theo con đường này thông, cuối cùng, tật miệng Vương Gia so với nàng béo là nghịch lân thể chạm vào.




      Nếu như cách nào khuyên Vương Gia đừng để ý tật miệng của , vậy phải cố gắng dỗ dành Vương Gia vui vẻ a? Tâm tình tốt rồi, có nhớ tới chuyện vui, cũng nhõm hơn rất nhiều.




      Nàng nên dỗ dành Vương Gia như thế nào đây?




      Tống Gia Ninh sờ sờ phần bụng hơi hơi có chút nhô lên, kế chợt chạy lên đầu.




      Chạng vạng tối Triệu Hằng hồi phủ, ở nội thất thay quần áo khác, vẫn lời thư phòng. Phúc công công dừng lại ở ngoài thư phòng, nghĩ đến Vương Gia từ sau ngày ở triều bị khiển trách liền qua chữ, trầm mặc giống như ngọc lạnh, Phúc công công liền đau lòng chịu được. Vương Gia mở miệng trước mặt người khác, lúc ấy hơi câu dài bốn chữ, tất cả đều là vì triều đình xã tắc, tấm lòng son, lại bị Hoàng Thượng rót cho thùng nước lạnh.




      "Thuộc hạ bái kiến Vương Phi."




      Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến thanh của Tông Trạch, Phúc công công nhãn tình sáng lên, muốn ai có khả năng dỗ dành Vương Gia nhất lại lộ nụ cười, ai hơn Vương Phi đâu nha. Giống như người chết đuối gặp cứu tinh, Phúc công công thả bước chân chạy ra ngoài, nhìn thấy Vương Phi mặc bối tử trắng nhạt ngoài cửa, Phúc công công liền giống như nhìn thấy đóa sen, trái liền bình tĩnh và thoải mái.




      "Vương Phi đến." Phúc công công khẽ, đôi mắt thầm quan sát vẻ mặt Vương Phi. phải muốn báo tin, là Vương Gia quá tức giận, là Phúc công công sợ Vương Phi dỗ dành tốt lại bị Vương Gia giận chó đánh mèo, hai là sợ Vương Gia nhìn ra là vụng trộm đưa tin cho Vương Phi, giáng tội cho .




      Phúc công công khẩn trương cẩn thận, Tống Gia Ninh mắt nhìn cửa sổ thư phòng, liền dùng giọng điệu bình thường chuyện, cao thấp cười : "Ta có chuyện thỉnh giáo Vương Gia, Vương Gia bận sao?"




      "Vương Phi chờ chốc, ta hỏi chút." Lần này Phúc công công cũng dám trực tiếp mời Vương Phi tiến vào, thụt lùi vài bước, cúi đầu vào trong thư phòng. Thấy Vương Gia trong tay cầm quyển sách rủ mắt đọc sách, bộ dạng dường như nghe thấy, Phúc công công dùng thanh thấp hỏi: "Vương Gia, Vương Phi có việc muốn nhờ, v ở ngoài cửa."




      Triệu Hằng mắt nhìn cửa ra vào, lại rũ xuống, sau lát, đặt sách lên bàn, nâng chung trà lên.




      Phúc công công hiểu, ra ngoài mời Vương Phi vào.




      Tống Gia Ninh nhàng thở ra, bên trong thanh gì cũng có, nàng đúng là sợ Vương Gia gặp cũng chịu gặp nàng.




      Phúc công công đưa nàng đến trước cửa, dừng lại chờ ở bên ngoài, tay vén màn lên cho Vương Phi. Tống Gia Ninh cúi đầu vào, ngẩng đầu, liếc nhìn Thọ vương gia của nàng ngồi sau bàn đọc sách, mặc bộ trường bào màu đen, vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, mà phải là vẻ đạm mạc mà nàng quen thuộc. Thấy ánh mắt nhìn về phía bức họa trong tay nàng, Tống Gia Ninh khẽ cười, vừa về phía vừa dịu dàng : "Vương Gia, hai ngày này thiếp bỗng nhiên muốn học vẽ, buổi sáng hôm nay vẽ bức, tự mình cảm thấy coi như hài lòng, Vương Gia giúp thiếp bình luận nhé?"




      Triệu Hằng nhìn nàng chằm chằm thêm vài lần, gật gật đầu.




      Tống Gia Ninh ngại ngùng cười cười, đến bên cạnh , từng chút từng chút mở bức họa. Bức họa lộ ra, đầu ngón tay thon thon trắng nõn non mịn của nàng tiếng động vân vê, cũng là trở thành cảnh sắc. Ánh mắt tự chủ được dọc theo bàn tay bé của nàng dời lên , Triệu Hằng lại thấy được cổ tay trắng mịn của nàng, cổ tay trái đeo vòng huyết ngọc năm ngoái tặng kia.




      Tay nàng động, vòng tay theo lắc lư, Triệu Hằng nhìn vòng tay này, có chút thất thần. Nàng rất thích vòng tay này, ban ngày buổi tối đều rời khỏi, ban đêm lúc nàng ôm , vòng tay này liền dọc theo lưng cọ thẳng xuống dưới . . . Ý niệm trong đầu bùng lên, Triệu Hằng liền ngừng được, trong đầu là hằng hà số lần điên cuồng quấn quýt, thân thể chay tịnh hơn ba tháng , lập tức ngo ngoe muốn rục rịch.




      Chỉ là vòng tay. . .




      Lần trước nàng đến thư phòng, lần đưa canh, đều nhịn được khống chế được, nữ nhân này, căn bản thể đặt chân đến thư phòng của .




      Tống Gia Ninh mở bức họa, phát chẳng biết tại sao nhắm mắt lại, nàng cẩn thận giữ yên lặng, nhưng nam nhân lại liên tục nhắm mắt, nàng ràng nhìn thấy nhưng lời nào, giống như dễ dàng bại lộ nàng biết chuyện của . Tâm niệm xoay nhanh, Tống Gia Ninh mắt nhìn bức họa của mình, cắn cắn bờ môi, sau đó áo não hỏi: "Vương Gia nhắm mắt lại, là ta vẽ quá xấu sao?"




      Triệu Hằng áp chế dục vọng đột nhiên xuất này, nghe vậy mở to mắt, tầm mắt dời xuống, thấy được bức họa của nàng. giấy Tuyên Thành vàng nhạt là bức bức tranh hoa sen, kỹ năng vẽ hoa sen bình thường, lúc này Triệu Hằng hoàn toàn có chút hào hứng bình luận, ngược lại là ba con cá chép ở dưới lá sen mặc dù vẽ chưa đạt lắm, nhưng có vài phần linh động. Triệu Hằng chuyên tâm nhìn ba con cá này, rất nhanh liền phát ba con cá này hẳn là nhà ba người, hai lớn . Cá lớn bên trong, thân cá thon dài, con ngắn hơn, mập mạp. . . Như nàng.




      Nếu như cá giống nàng, chẳng lẽ con cá thon dài kia. . .




      Triệu Hằng lại nhìn con cá hư hư thực thực hai bên trái phải của mình kia, nhìn trong chốc lát, ánh mắt chuyển đến con cá con, thấy nàng vẽ cá con thành beo béo, trong đầu Triệu Hằng nhất thời hiển cảnh tượng: nàng ngồi bàn kể 'Sử Ký' cho hài tử nghe, khuôn mặt người lớn mũm mĩm, và đứa giống nương nó như đúc. . . Nếu giống nàng, vậy hẳn là nữ nhi.




      miên man bất định, Tống Gia Ninh đứng ở bên len lén quan sát , thấy tầng sương mỏng gương mặt tuấn tú của Vương Gia dần dần hòa tan, lại khôi phục vẻ đạm mạc ngày thường, thậm chí càng bình thản chút ít, Tống Gia Ninh liền cảm giác mình vẽ bức họa này hẳn là đúng, giọng hỏi: "Vương Gia, tthiếp vẽ thế nào?"




      Triệu Hằng ngẩng đầu, chống lại đôi mắt hạnh ngập nước tràn đầy mong đợi của nàng, nghiêm mặt : "Xấu."




      . . . Cũng quá nể mặt rồi.




      Tống Gia Ninh tự chủ bĩu môi, phải biết rằng nàng vẽ hết cả buổi, bỏ biết bao nhiêu giấy Tuyên Thành mới vẽ được bức có thể cầm ra, hao tâm tổn trí cố sức làm vui lòng, lại chỉ được câu lạnh tanh "Xấu" .




      "Đa tạ vương gia chỉ điểm, thiếp tiếp tục luyện tập." Tống Gia Ninh gượng cười, đưa tay muốn lấy bức họa lại.




      Triệu Hằng sớm thu hồi họa quyển, tiện tay cắm vào trong chậu đựng tranh bằng sứ thanh hoa bên cạnh.




      Tống Gia Ninh ngơ ngác hé miệng.




      "Mài mực." Triệu Hằng phân phó .




      Đoán được muốn dạy nàng vẽ tranh, Tống Gia Ninh mừng rỡ, bận rộn giống như tiểu nha hoàn. Phát nam nhân nhìn nàng, Tống Gia Ninh quay đầu, ánh mắt cùng chạm nhau, nàng cười thỏa mãn, nụ cười ngọt ngào đơn thuần như làn gió xuân, thổi tan những ngày lạnh lẽo trong lòng Triệu Hằng.




      biết phụ thân là hạng người gì, nhưng thể biết thời cơ Bắc Phạt đúng mà lựa chọn bo bo giữ mình, cho nên, Triệu Hằng hối hận ngày ấy gây nên. Chỉ là. . .




      "Vương Gia, xong rồi."




      Thanh quen thuộc đã cắt đứt suy nghĩ của , nhìn tiểu vương phi dễ dàng thỏa mãn bên cạnh, Triệu Hằng nở nụ cười.




      thay đổi được quyết định của phụ hoàng, nhưng ít ra, có thể chỉ điểm tiểu vương phi của , nàng có thiên phú vẽ cá, chỉ cần kiên trì bền bỉ mà luyện tiếp, đợi thời gian, có lẽ cũng có thể lưu lại mấy bản vẽ đẹp, truyền lưu thiên cổ.











      dhtt, Lierose DuDu, adamno134 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Thấy thương gia đình chưa, hi vọng 2 bé thêm quấn quýt nhau

    5. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Chỉ cần có chân tình là đủ. Cần gì khôn ngoan

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :