1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Khi Trần Ngư ôm đống đồ ra khỏi sân bay, thấy Hà Thất đứng ở phía xa chờ.

      “Trợ lý Hà.” Trần Ngư thấy Hà Thất vui vẻ kêu.

      “Tiểu thư Trần Ngư, mừng về nhà.” Hà Thất vội vàng lên đón.

      Ba đến đón tôi sao?” Trần Ngư cười hỏi.

      “Vâng.” Sau khi Lâu Minh ăn sáng xong đến ngay phòng sách, đến bây giờ vẫn chưa rời khỏi phòng nửa bước, cơ bản là chưa từng chỉ thị cho Hà Thất đón Trần Ngư. Tuy nhiên, là trợ lý đủ tiêu chuẩn, khi nào cần cái gì là điều kiện chuyên nghiệp cơ bản nhất cần phải đạt được.

      “Tiểu thư Trần Ngư, để tôi đẩy vali giúp .” Hà Thất đón vali từ tay Trần Ngư, hai người đến xe ô tô dừng cách đó xa.

      Trước tiên, Hà Thất giúp Trần Ngư kéo cửa xe phía sau, sau đó mới đẩy vali ra đằng sau xe, cúi người định nâng vali bỏ vào cốp xe, kết quả …

      Hả? Ừm? Hả?

      Rốt cuộc cái vali hai mươi inch đựng cái gì ở trong mà nặng rứa nè! ta thể nâng được?

      được, thể ném mặt mũi của bộ đội đặc chủng được, Hà Thất hít sâu hơi, dồn khí xuống đan điền, cong lưng dồn hết sức lực …

      “Loảng xoảng …”

      Vali cuối cùng cũng nằm trong cốp xe.

      Cảm giác được xe chấn động, Trần Ngư thò đầu ra ngoài, nhìn gân xanh trán Hà Thất vẫn còn chưa tan hết, tán thưởng “Trợ lý Hà, sức khỏe đó.”

      Nhưng mà bị khen như thế, sao tôi lại chẳng thấy vui vẻ gì …

      Bởi vì hôm nay phải là ca trực của Hà Thất nên ta chỉ đưa Trần Ngư đến cửa biệt thự mà vào.

      Trần Ngư xuống xe, gấp gáp chạy vào nhà, thấy Ba mà tâm niệm ở phòng khách vô cùng quen thuộc tiếp tục chạy lên lầu hai đến phòng sách. Dù sao giờ này Ba có ở phòng khách nhất định ở trong phòng sách.

      Ba, Ba.” Người chưa thấy đâu nhưng thấy giọng vang dội.

      Ánh mắt Lâu Minh dời khỏi kiếm Linh Cơ, nhìn Thi Thi xông về phía . Giây phút này, trong mắt , gương mặt của Thi Thi từ từ hòa với gương mặt của trong mơ.

      Ba, em về rồi nè.”

      (Huynh muốn dẫn muội gặp sư phụ của huynh sao?)

      Ba, làm gì vậy?”

      (Sư phụ huynh thích muội sao?)

      Ba, bàn chính là Linh Khí tìm được dưới hồ Ngũ Phương hả?”

      (Huynh cũng phong ấn lên kiếm của muội , như thế mới tính là đôi.)

      “Xoạt!”

      Kiếm Linh Cơ được rút ra, sát khí lạnh lẽo chợt ngập tràn trong phòng, Lâu Minh lấy lại tinh thần, nhìn thanh kiếm mà có người tất cả các Thiên Sư đều rút ra, nay lại được Trần Ngư dễ dàng rút ra, sắc mặt lại trắng thêm vài phần.

      Nếu lúc trước chỉ là suy đoán của hình ảnh trước mắt này là chứng cứ xác thực nhất.

      là Phượng Lạc, còn Thi Thi chính là vị công chúa Linh Cơ bị thay đổi vận mệnh, xém chút nữa hồn bay phách lạc.

      “Sát khí của thanh kiếm này nặng quá, nhưng mà dùng rất thuận tay nha.” Trần Ngư nhịn được mà đưa tay sờ sờ thân kiếm sắc bén, kiếm Linh Cơ phát ra tiếng vù vù dễ nghe.

      “Thi Thi!” Lâu Minh chợt kêu lên.

      “Dạ?” Trần Ngư ngẩng đầu.

      “…” Lâu Minh há to miệng, muốn gì đó nhưng rồi lại biết bắt đầu từ đâu, vẻ mặt rối rắm và áp lực.

      nên làm thế nào đây?

      Ba, làm sao vậy?” Trần Ngư thấy sắc mặt Lâu Minh ổn thả kiếm Linh Cơ xuống, hỏi.

      sao” Lâu Minh lắc đầu.

      “Có phải sát khí lại ổn định ?” Nhìn Ba giống như là có chuyện gì.

      Lâu Minh nhìn dáng vẻ lo lắng của Trần Ngư, trời xui đất khiến mà gật đầu.

      Lúc này, Trần Ngư vòng qua cái bàn, “Vậy để em giúp phong ấn.”

      xong, đợi Lâu Minh có ý kiến, cúi đầu hôn lên môi . Trần Ngư níu áo trước ngực Lâu Minh, đôi mắt to tròn từ từ nhắm lại, hơi thở hai người giao hòa, môi lưỡi chạm nhau. Thân thể Lâu Minh như bị điện giật, ký ức xa xăm lại sống lại lần nữa.


      “Lạc ca ca, khi nào chúng ta thành thân?”

      “Đừng có đánh trống lảng, lúc nãy muội xem cái gì?”

      “Muội xem đồ có liên quan đến việc thành thân.”

      “Vậy sao muội thấy huynh lại giấu đồ ?”

      là đồ có liên quan đến việc thành thân mà.”

      “Vậy muội đưa cho huynh coi.”

      “…”

      “… nương như muội sao lại xem những thứ này?”

      “Đâu có sao, dù sao khi thành thân cũng phải xem mà. Hơn nữa xem cũng xem rồi, hay là chúng ta thử từ bước đầu tiên .”

      “Muội … Muội … Muội là nương đó, sao có thể …”

      “Dù sao huynh cũng thành thân với muội mà, hơn nữa chỉ hôn lên miệng thôi, đâu có làm những việc tiếp theo đâu.”

      “…”

      “Huynh muốn thành thân với muội?”

      “… Ngày mai muội cùng ta về núi, ta dẫn muội gặp sư phụ.”

      “Được, được, nhưng thực là thử chút được sao?”

      ==

      Lâu Minh hồi phục tinh thần, hai tay đột nhiên dùng sức, ôm chặt Trần Ngư vào lòng, gia tăng thêm nụ hôn này.

      “Ừm?” Trần Ngư trộm ‘sàm sỡ’ Ba, thấy đối tượng mà mình ‘sàm sỡ’ bỗng nhiên chủ động như thế nghi hoặc mở mắt.

      “Thi Thi?” Đôi mắt Lâu Minh thâm trầm, vẻ mặt nhẫn nhìn Trần Ngư bị giật mình.

      Ba? … Sát khí của ổn định chưa?” Trần Ngư giọng hỏi.

      “Ổn định rồi, nhưng mà …” Lâu Minh chợt bế Trần Ngư lên, để ngồi lên bàn sách phía sau.

      Ba?” Trần Ngư khó hiểu nhìn Lâu Minh.

      còn muốn hôn em.” Lâu Minh cúi đầu, lần đầu tiên trong trạng thái tinh thần tỉnh táo, dựa vào lý do sát khí, việc thích nhóc này, muốn hôn .

      thích Thi Thi, tựa như đời trước Phượng Lạc thích công chúa Linh Cơ. biết đời này gặp được Thi Thi có kết quả gì trong tương lai. Nhưng nếu từ đầu số mệnh ấn định họ gặp nhau, vậy cần gì phải cố sức mà thay đổi điều đó.

      Tựa như kiếp trước, Phượng Lạc nén đau chia tay với Linh Cơ, nhưng cuối cùng, công chúa Linh Cơ vẫn hóa thành Hạn Bạt như cũ. Nếu sớm biết như thế, lúc trước nên quý trọng mỗi giây mỗi phút ở bên nhau mới phải.

      Trần Ngư bị Lâu Minh hôn thở nổi, đẩy ra, thở hổn hển, đến khi hồi phục tinh thần mới thấy vẻ mặt phức tạp của Lâu Minh nhìn . Trần Ngư liền vội vàng giải thích “ Ba, lúc nãy em … chỉ là đủ khí để thở thôi, bây giờ tốt rồi, chúng ta tiếp tục .”

      Khi Trần Ngư đến chữ ‘tiếp tục’, khuôn mặt trắng nõn hơi ngẩng lên, trong đôi mắt to tròn lấp lánh ánh nước ngập tràn mừng rỡ.

      “Thi Thi!”

      “Dạ?”

      thích em.”

      “!!!” Trần Ngư kinh ngạc mở to mắt.

      “Nếu như em phản đối, như vậy từ giờ phút này, chúng ta bắt đầu đương, chờ đến khi em tốt nghiệp đại học, chúng ta kết hôn.” cần quan tâm đến sát khí gì đó nữa, cũng cần để ý đến chuyện có thể sống đến khi nào, nếu vận mệnh ấn định chúng ta đời đời kiếp kiếp gặp nhau, vậy từ ngày đầu chúng ta gặp nhau, chúng ta hãy quý trọng, tranh thủ từng chút thời gian.

      “Em có đồng ý ?” Lâu Minh hỏi.

      “Vậy sau này có phải em cần mượn cớ phong ấn sát khí, lúc nào cũng có thể hôn ?”

      “Ừ.” Lâu Minh cười ấm áp “Lúc nào cũng có thể.”

      ==

      “Huynh còn nhớ việc khi ta nhìn lén xuân cung đồ bị huynh bắt gặp ?” Linh Cơ – nay là Hạn Bạt, đôi mắt đen bóng trở nên đỏ như máu, cả người nhìn gian ác, nguy hiểm mà mê hoặc lòng người, hết sức mỹ lệ.

      “Ta nhớ .” Làm sao Phượng Lạc có thể quên.

      “Trong khoảng khắc ta nhảy xuống thành, huynh có biết ý nghĩ cuối cùng trong đầu ta là gì ?” Linh Cơ chợt hỏi.

      “Cái gì?” Phượng Lạc rất phối hợp mà hỏi.

      “Sao lúc trước ta mạnh dạn mà nhào lên, ‘sàm sỡ’ huynh tí chút chứ.” Khóe miệng Linh Cơ nhếch miệng, cười vô cùng mị hoặc “ vất vả mới chuyện đương, vậy mà cái gì cũng chưa làm, là lỗ lớn mà.”

      Phượng Lạc trầm mặc lát, chợt cất bước về phía Linh Cơ. Linh Cơ đứng ở đằng xa, dù linh lực người Phượng Lạc làm nàng cảm thấy thoải mái, nhưng nàng vẫn lui nửa bước.

      “Muội còn muốn ‘sàm sỡ’ ta ?” Phượng Lạc hỏi.

      Linh Cơ sững người, đôi mắt đỏ rực còn nhìn ra chút cảm xúc nào đột nhiên trợn to.

      Phượng Lạc hơi cúi đầu, hai tay bưng lấy gương mặt lạnh lẽo có chút độ ấm nào của Linh Cơ, khẽ hôn lên môi nàng.

      Sát khí đỏ như máu vào thời khắc ấy phóng lên tận trời, tràn ngập cả khoảng .


      Tác giả có lời muốn :


      Chàng thanh niên Ngô đến cửa đốt pháo hoa xong bị Đầu Trâu Mặt Ngựa lấy lý do gây rối trật tự công cộng nơi phủ, truy sát đêm, cả người hao hết linh lực.

      Khi linh lực vẫn chưa hồi phục lại như cũ, lại nghe nương gặp nguy hiểm, lại vội vàng cứu người.

      Chàng thanh niên Ngô: Em đừng sợ, để dùng bùa thỉnh thần này gọi quỷ sai đến nhờ giúp đỡ.

      Chỉ chốc lát sau, quỷ sai đến, chiêu giết chết ác ma.

      Chàng thanh niên Ngô: Sao lại là ngài?

      biến thành quỷ sai-sư phụ: Con đúng là ngu xuẩn, ác ma cấp bậc này cũng bắt được, có phải tối qua có đống mỹ nữ dưới phủ tỏ tình với con nên giờ người còn lâng lâng chứ gì?

      nương: Tỏ tình?

      Chàng thanh niên Ngô: Em nghe giải thích cái

    2. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Thôi xong. Có sư phụ như này chàng họ Ngô ế cả đời cũng đúng thôi.
      A fanghaimap2346 thích bài này.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Đọc truyện Phượng Lạc với công chúa Linh Cơ mị buồn lại được đọc trích đoạn cuộc đời thanh niên Ngô. Thương thay
      :yoyo60::yoyo60:
      haimap2346 thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 103: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận)


      Núi Kỳ Liên.

      Trần Ngư lấy được Linh Khí vội vàng đặt vé máy bay về lại Đế Đô, nhưng ông Ngô muốn ở lại sắp xếp mấy việc sau giải thi đấu Huyền Linh nên về cùng Trần Ngư.

      Thực ra việc sắp xếp mấy việc chỉ là cái cớ mà thôi, ông Ngô cùng Trần Ngư là vì còn có chuyện ông vẫn chưa hiểu .

      Lúc này, ông đứng đỉnh Kỳ Liên, trong hang đá cất giữ Linh Khí, nhìn chằm chằm những hình vẽ sinh động như vách đá mà sững sỡ.

      Mỗi động tác đánh đuổi ma của vị Thiên Sư trong bức họa, đều là những pháp quyết đặc thù của phái Lạc Sơn, có mấy pháp quyết ngay cả ông Ngô cũng chưa bao giờ thấy. Ông cũng chưa bao giờ kể ràng lịch sử của môn phái Lạc Sơn, thậm chí hiểu biết của ông về môn phái Lạc Sơn phần lớn là từ những quyển nhật ký của các vị chưởng môn đời trước lưu lại mà thôi.

      Từ nhật ký của chưởng môn đời thứ sáu, ông Ngô biết, bởi vì mấy chục năm chiến loạn, oán khí của thế gian ngừng được sinh ra, rất nhiều tướng quân chết trận nơi sa trường biến thành cương, đệ tử phái Lạc Sơn vì cứu người độ thế (cứu giúp người) mà lần lượt xuống núi trừ ma, tổn thất rất nhiều.

      Từ nhật ký chưởng môn đời thứ mười, ông Ngô biết, vì nhân tài ngày càng hiếm hoi, phái Lạc Sơn dần dần còn lớn mạnh như xưa, cả núi Kỳ Liên lớn như vậy nhưng cũng có khi bóng người. Vì vậy, các vị chưởng môn sau này cũng rời khỏi núi Kỳ Liên, chỉ thỉnh thoảng quay về bái tổ sư.

      Từ nhật ký chưởng môn đời thứ mười sáu, ông Ngô biết, vì thế hệ kế thừa của phái Lạc Sơn càng ngày càng ít, quy định của môn phái cũng chỉ cho có (thùng rỗng kêu to), thế hệ sau tùy theo sở thích của mình muốn làm gì cũng được nhưng duy nhất điều đệ tử nào có thể quên. Đó là mười năm mở kết giới lần, lấy pháp khí làm điều kiện để những nhân sĩ trong giới huyền học khắp nơi tề tựu về núi Kỳ Liên.

      Đối với truyền thống lập dị như vậy, Trần Ngư cũng từng hỏi ông Ngô lý do nhưng ông trả lời, vì ngay cả ông cũng hiểu .

      Cũng chẳng biết tại sao chưởng môn các đời của phái Lạc Sơn đều rất lười biếng, làm chưởng môn vài chục năm nhưng chỉ viết có hai ba câu là xong, nên rất nhiều truyền thống của phái Lạc Sơn có thể biết đến nó nhưng lại biết giá trị của nó. Nhưng duy nhất chỉ có truyền thống mười năm tổ chức giải thi đấu Huyền Linh lần đều được các vị chưởng môn viết vào nhật ký.

      Mà bây giờ, khi đứng trong hang đá nhìn những thứ này, trong thoáng chốc ông Ngô cảm thấy, cái truyền thống được giữ vững mấy trăm năm của phái Lạc Sơn chắc chắn là vì hang đá này cùng với bí quyết Huyền Minh Tịnh Sát (bí quyết làm sạch sát khí màu đỏ) bên trong nó.

      Hoặc cũng là vì Lâu Minh.

      Cả người Lâu Minh mang theo huyền sát, lại mang kí ức luân hồi chuyển thế mấy kiếp, trong sáu món pháp khí cần có để tinh lọc sát khí món để ở nhà tổ của phái Lạc Sơn, mà trùng hợp hơn chính là, nơi đây cũng chính là nơi cất giữ bí quyết Huyền Minh Tịnh Sát.

      Còn Thi Thi, tại sao lại có thể chất sợ sát khí, tại sao cũng mang theo ký ức luân hồi chuyển thế.

      Thực là phiền chết được!

      Ông Ngô phiền não nhăn lông mày. Từ sáng sớm hôm nay, sau khi được Trần Ngư đưa cho bí quyết Huyền Minh Tịnh Sát, ông Ngô liền có cảm giác bất an, mà đoạn kí ức nào đó bị ông cố quên lãng cũng dần dần ra.

      Bí quyết Huyền Minh Tịnh Sát là pháp quyết chuyên dùng để chống lại Hạn Bạt, vì sao lại xuất ở thời điểm này mà phải thời điểm nào khác. Điều này có quan hệ như thế nào với Lâu Minh, Thi Thi và cả phái Lạc Sơn nữa chứ.

      Ông Ngô suy tư lâu, cuối cùng vẫn thể hiểu được gốc rễ, trăm mối ngổn ngang trong lòng làm ông càng phiền não, càng cảm thấy bất an.

      Ông Ngô rất ghét cái cảm giác này.

      Dù là người bình thường, khi có cảm giác bất an cũng có thể xảy ra chuyện gì đó xui xẻo, huống hồ là người trong giới huyền học như ông Ngô.

      Cả đời ông, loại cảm giác bất an như vậy mới chỉ xuất ba lần.

      Lần đầu tiên là khoảng năm mươi năm trước, đó năm sư phụ của ông-chưởng môn phái Lạc Sơn đời trước, lão già mà ông vừa vừa hận thực trở thành ông lão chết.

      Lần thứ hai là khoảng hai mươi năm trước, khi ông quyết định rời khỏi giang hồ, về thôn Đại Mộc ở .

      Lần thứ ba chính là hôm nay.

      Ông Ngô lại nhíu mày, cái cảm giác biết là có chuyện xảy ra nhưng lại biết là chuyện gì, là bực bội.

      Nghĩ ra, ông Ngô cũng rối rắm lâu, với ý nghĩ ‘binh đến tướng chặn, nước lên đất ngăn’, lúc chạng vạng tối ông quyết định rời khỏi núi Kỳ Liên. Nhưng ông Ngô ngờ đến chính là, binh và nước lại đến nhanh như vậy.

      ==

      Sân bay.

      Khi ông Ngô cầm vé sắp lên máy bay, thanh báo tin nhắn QQ bỗng dồn dập vang lên.

      Tiếng tít tít vang lên ngừng, là phiền mà.

      Ông Ngô tưởng người trong chiến đội Du Long thúc giục ông quay về, vì vậy khi lấy điện thoại di động ra định nhắn giờ ông ở sân bay rồi. Nhưng đến khi nhìn thấy hình avatar phần mềm QQ ngừng lóe lên trong nháy mắt sắc mặt trở nên nghiêm trọng.

      Hoa Diệp chân nhân: Núi Thanh Mang có biến đổi.

      Từ Hải đại sư: Núi Thanh Mang?

      Nghiêm Sùng Minh: Có phải phong ấn bị lỏng ?

      Hoa Diệp chân nhân: Mấy ngày trước tự nhiên bần đạo cảm thấy yên nên gieo quẻ, quẻ tượng chính là điềm đại hung, vị trí chỉ về hướng Tây Bắc, ở gần vị trí núi Thanh Mang.

      Nghiêm Sùng Minh: Thẩm Thanh Trúc phải ở gần núi Thanh Mang sao?

      Thẩm Thanh Trúc: Bây giờ tôi ở núi Thanh Mang, cũng phát có gì bất thường, chờ

      Trong nhóm yên tĩnh phút đồng hồ.

      Thẩm Thanh Trúc: Trong phong ấn dường như có vật gì đó di động.

      Hoa Diệp chân nhân: Vật gì vậy?

      Nghiêm Sùng Minh: Hạn Bạt chuẩn bị thức tỉnh sao?

      Từ Hải đại sư: A di đà phật!

      Thẩm Thanh Trúc: phải là Hạn Bạt, nhưng vật này lại di chuyển xuống dưới làm phong ấn lỏng ra, các ông đến núi Thanh Mang rồi xem xét lại .

      Hoa Diệp chân nhân: Có ai liên lạc được với Ngô Lễ , nếu phong ấn gặp chuyện, chúng ta phải tìm ông ta.

      Trong nhóm lại yên tĩnh trong nháy mắt, hiển nhiên là ai có phương thức liên lạc với Ngô Lễ.

      Tôi là đại hào: Tôi thấy rồi, tôi máy bay tới đó đây.

      Ông Ngô nhắn tin xong đem vé máy bay đến Đế Đô ném vào thùng rác bên cạnh, đến quầy mua vé máy bay đến núi Thanh Mang.

    5. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Nào là "Chân nhân", nào là "Đại sư", nào là tên riêng. Ở đâu ra cái "Ta là đại hào" vậy hả? :v:v:v:yoyo67:
      B.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :