1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Atmosphere.711

      Atmosphere.711 Well-Known Member

      Bài viết:
      141
      Được thích:
      926
      Tình đôi trẻ mặn gớm mùi tanh tôm cá chuyển biến thành mùi giải quyết nỗi buồn
      Last edited: 22/7/19
      Momo1314 thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Haha. em mà em hôi em thúi còn hông?
      Momo1314 thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 60

      Nhìn dáng vẻ bối rối của Tân Nô, Vương Hủ nhướng mày : "Dáng vẻ lếch thếch như thế cũng tới đưa cơm, chẳng lẽ để ta khai vị sao?" Tân Nô bưng khay lại quay người ra ngoài, bị Vương Hủ kéo lại : " đâu? Cả người đầy mùi thối còn muốn ra ngoài hun cho toàn bộ mọi người ngã gục sao?"


      xong, lôi kéo lừa gạt nàng tới ao tắm lộ thiên trong viện sau thư phòng. Vương Hủ thích hưởng thủ, ngày hè thích bơi trong ao sau hậu thư phòng. Ao này đều là cam tuyền ở thành Lâm Truy, cách hai ngày lại dùng xe trâu vận chuyển từ núi xuống, nước ao trong, sâu tới ngực, lúc nhàn nhã có thể thoải mãi hưởng thụ bơi lội trong ao.


      Từ lúc Tân Nô chống đỡ toàn bộ chi phí trong nhà, thường xuyên có nô bộc tới báo cáo sổ sách cho nàng. Cho nên cái hạng mục bơi lội xa xỉ tốn tâm tốn sức này cũng thường bị nàng oán! nghĩ tới hôm nay mình có phúc hưởng thụ, cả người đều bị ném xuống ao nước!


      "Ah!" Tân Nô phòng bị sau tiếng kêu sợ hãi vội ngậm miệng nín thở, chao đảo vài lần mới đứng lên được. Lau nước mặt, nhịn nổi tức giận quát: "Vi sư giả nhi vô nghi! Bất tử hà vi!"


      Đay cũng là móc Vương Hủ người làm gương sáng cho đồ đệ, sau lưng làm chuyện đen tối, trong ngoài đồng nhất, còn bằng chết cho rồi!


      Cũng là lời nhục mạ cực hạn của nàng, nếu có thêm chút rượu, chỉ sợ tại chỗ mắng chửi tên nhãi ranh này nọ rồi.


      Vương Hủ ngồi xêm bằng bên : " là phải tắm rửa tốt, cái miệng này cũng dính mùi hôi, mà bây giờ ta là thầy của nàng, cho nên mới kiểm tra xem nàng có quên kĩ năng bơi lội !"


      Lời đạo mạo, nhưng ánh mắt lại chút khách khí ngắm nhìn thân thể lả lướt của mĩ nhân dưới làn nước trong ao.


      Tân Nô cũng dần thay đổi, vốn thân thể hơi gầy yếu mấy ngày nay thêm chút thịt, nhất là hai bầu ngực, quần áo cũng có chút chật. Thực ra nàng cũng chưa phát giác, nhưng hôm nay dưới ánh mặt trời, lại bị nước ao quấn lấy, là nước chảy phù dung, bao trọn mật đào...


      Về kĩ thuật bơi, là Vương Hủ dạy cho Tân Nô đấy.


      Núi Vân Mộng có rất nhiều hồ nước, năm đó tiểu nữ oa cực kì hâm mộ Vương Hủ có thể nhàng nhảy xuống hồ bắt cá. Vì vậy năn nỉ Vương Hủ, muốn học bơi, hết lần này tới lần khác giả bộ rơi xuống nước chơi xấu, giống như rái cá ôm chặt lấy lưng Vương Hủ chịu xuống, Vương Hủ đành phải cõng nàng bơi vòng lại vòng quan hồ.


      Cuối cùng bị lưu tình kéo xuống, vứt vào trong hồ, vừa mới đầu bị sặc nàng còn khóc hu hu, nhưng lại ngồi bình thản bờ, thèm để ý nàng.


      Khi đó nàng mơ hồ cảm giác được, thiếu niên tuy ngày thường nhàng săn sóc nàng, nhưng nếu nhẫn tâm... giống như bàn thạch lạnh băng cứng rắn, cho dù nàng khóc đến ruột gan đứt từng khúc, cũng hạ thủ lưu tình.


      Lúc ấy lòng nàng còn hờn dỗi, ngoan ngoãn thu hồi nước mắt, dụng tâm học bơi, để nhìn nàng cái! Nhưng nửa ngày thành thạo bơi vòng trong hồ rồi.


      Về sau Vương Hủ thường mang nàng bơi ở hồ bơi phía bắc núi Vân Mộng, dưới dòng chảy xiết của nước, sợ nàng gặp nguy hiểm muốn giúp nàng bơi vào bờ, nhưng nàng dốc sức liều mạng bơi, bướng bỉnh đẩy tay ra.


      Ở trước mặt , nàng bao giờ chịu thua!


      Cho tới lúc lên bờ, nhìn thấy đám hoa dại bên bờ sông. Cảnh đẹp như vậy khiến mỏi mệt rã rời lúc trước tan biến sạch, lúc này nàng mới tha thức cho lạnh lùng của lúc trước, để bện vòng hoa, đội lên đầu...


      Nhưng hôm nay nàng còn là đứa trẻ ham chơi năm đó, bận rộn ngày trong xưởng, chế tạo da trâu khiến cánh tay nàng đau nhức, điều duy nhất nàng muốn bây giờ chính là nghỉ ngơi tốt, ngờ lại bị ném vào trong ao.


      Tức giận theo dòng nước trào ra, nhìn thấy ung dung ngồi bờ, lại vô tình hoảng hốt nhớ tới bờ sông phía bắc núi Vân Mộng.


      Tân Nô muốn nghĩ nhiều, mặc kệ chỗ này có phải nơi tắm rửa hay , dứt khoát ngụp đầu vào trong nước, gội rửa mái tóc dài.


      Vương Hủ sai tỳ nữ mang bồn tắm bồ kết và đậu nành tới. Đợi lúc nàng tắm xong, cởi quần áo, vào bồn tắm ngâm mình giải lao.


      "Nàng gần đây gặp chuyện phiền não?" Vương Hủ đột nhiên mở miệng hỏi.


      Tân Nô ngạc nhiên chút, sau đó giọng điệu bình thường : " có gì, chỉ là chuyện có thể tự giải quyết."


      Lúc nàng còn vì ném vào trong nước mà khóc hu hu,làm nũng . Nhưng bây giờ dù bị ném vào trong nước, nàng cũng thèm mở miệng chỉ nhìn với ánh mắt khó hiểu.


      Vương Hủ nheo mắt, cũng thêm, thuận tay lấy đàn cổ ở bên, khép mắt lại, khảy đàn, tiếng cổ thanh nhã, là giai điệu thất truyền, là khúc "Vô ngữ vi giải ưu". Người viết ca khúc trời sinh bị câm, nhưng lại nữ tử xinh đẹp, bao nhiêu thương đành gửi vào trong luật, dùng đầu ngón tay gảy dây đàn biểu đạt nỗi nhớ thương.


      Tân Nô rất thích nghe cổ khúc. Giai điệu cứ phảng phất, triền miên giống như nội tâm người nhạc công lan tỏa khắp núi sông... Thời gian dần qua cảm xúc cũng được luật an ủi dần buông lỏng thiếp ...


      Lúc Vương Hủ gảy cuối cùng, chậm rãi mở mắt nhìn nữ tử ngủ thiếp , giống như thầm nhủ : "Lưỡng sương vô ngữ hà giải ưu..."


      Tắm rửa sạch ngủ giấc, quả nhiên người nhàng khoan khoái hơn.


      Nhất thời thể rời khỏi giường, vẫn là tỳ nữ luôn miệng thúc dục Tân Nô mới đứng dậy rửa mặt.


      Nàng bên này tóc tai bù xù hai mắt còn mơ màng, gia chủ luyện quyền sớm trở về, thần thái sáng láng.


      Tân Nô đột nhiên nhớ tới lời hẹn với Quy Khương, và chuyện công tử nước Yến, vội thu dáng vẻ lười biếng, chuẩn bị đứng dậy ra ngoài.


      "Cơm còn chưa ăn ra ngoài. Nàng quên mất quy củ?" Vương Hủ trầm mặt xuống , "Ngồi xuống, ăn xong rồi ! Sao dạo này nàng luyện quyền sáng? Muốn lười biếng? Từ mai theo ta sáng sớm luyện quyền!"


      Nhìn tức giận, Tân Nô đành ngoan ngoãn ngồi dùng bữa. Mái tóc dài chưa kịp chải buông thả sau lưng, có chút lễ nghĩ đứng cạnh Vương Hủ giọng : "Nô nhi tới hầu hạ gia chủ dùng bữa..."


      Bữa sáng đồ ăn cũng rất ngon.


      Bởi vì nước Tề có đầu bếp trứ danh Dịch Nha, vị trù thần này có tay nghề nấu ăn rất ngon. Nổi danh là món "Ngư phúc tàng dương nhục", dùng cá chép, thịt dê, hai món này cùng sử dụng kết hợp với nhau ngoài giòn trong non mềm, ngon vô cùng, cho nên mới gọi là "Tiên", mĩ vị tuyệt đỉnh.


      Nhưng sáng sớm ăn món ăn đầy dầu mỡ, khiến dạ dày khó tiêu!


      Ngược lại thần sắc Vương Hủ bình thường : "Đầu bếp quý nàng, biết nàng kiếm tiền vất vả, ngày ba bữa ăn đầy đủ, sợ nàng đói, nàng ăn nhiều chút, cũng coi như giảm bớt bữa trưa, tiết kiệm chi phí.


      Mấy ngày nay nàng bận rộn bỏ bữa trưa, nhưng nghe Vương Hủ vậy, trong lòng thầm hạ quyết tâm nhất định phải ăn trưa, tiết kiệm cho tên nhãi khoản bạc này!


      Đợi lúc ăn tới bụng phình ra, Tân Nô mới uống sữa đậu tráng miệng, rồi trở về phòng, thay đổi xiêm y trang điểm.


      Nhưng lúc chuẩn bị , đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngửi thoáng cổ tay áo mình, cuối cùng lấy hương liệu Cơ Oánh tặng mình, bôi dưới cổ tay áo, đợi mùi hương tản ra, mới yên tâm chút.


      Nàng trang điểm xong xuôi mới phát biết Vương Hủ tới từ lúc nào đứng cạnh cửa sổ, mặt biểu cảm, có chút sâu xa khó hiểu nhìn nàng.


      Tân Nô nghi hoặc nhìn lại gương, thấy gì bất ổn, liền thi lễ cáo từ gia chủ.


      Đột nhiên Vương Hủ đưa tay, lau son môi nàng, lạnh lùng bổ sung: "Về sau sáng sớm chuyện đầu tiên phải làm là rửa mặt trang điểm, nếu dám để tóc tai bù xù hầu hạ ta dùng cơm, ta đuổi nàng tới chuồng heo, ở cùng đám heo con!"


      Tân Nô hiểu lên cơn gì, cúi giọng đáp "Vâng!" rồi vội vàng xuất phủ.


      Muốn gặp thái tử nước Yến, thể nhờ Mạnh Thường Quân đáp cầu dắt mối.


      Lúc Tân Nô tới dịch quán, Mạnh Thường Quân sớm chờ bên ngoài. Tân Nô đội mũ sa bước xuống xe, cơn gió thoảng qua, lộ ra gương mặt phù dung của mĩ nhân, cơn gió cũng mang theo mùi hương làm say lòng người.


      Thiếu niên nhất thời ngây ngốc tại chỗ, cảm thấy như ngàn vạn đóa hoa cũng thể đẹp như nàng.


      Tân Nô gọi mấy lần, đều có phản ứng, liền nhịn được cất cao giọng: "Quân muốn ở chỗ này ngây người tu hành ngày? Nếu vậy ta trước tiên quay về..."


      Điền Văn xấu hổ phản ứng kịp qua, vội vàng : "Tân cơ chớ , yến hội có người nàng muốn gặp, còn cần ta dẫn kiến..."


      Quy Khương ở bên cười ?: "Tân cơ đùa thôi, còn chưa ăn uống rượu ngon, sao lại để bụng rỗng rời ? Kính xin quân dẫn đường, thay chúng ta dẫn kiến!"
      Rum23, HaiyenMarin, linhdiep1713 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Gia chủ tức giận là đúng rồi, hầu hạ ổng ăn mà bù xù như bà vk già ai chịu được, ra đường gặp troai sang choảnh quá nữa

    5. Atmosphere.711

      Atmosphere.711 Well-Known Member

      Bài viết:
      141
      Được thích:
      926
      Đó đó coi , đây chính là bệnh chung của các bà vợ, ở nhà với chồng đầu bù tóc rối, ra đường gặp trai cái là thơm nức, quần là áo lượt. Bảo sao các ông chồng bất mãn cho được

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :