1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đốt cháy lãng mạn - Triệu Thập Dư

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. mo_hoa

      mo_hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      253
      Được thích:
      3,042
      Chương 69

      Trong phòng rất tối, Hứa Nùng cảm thấy toàn bộ giác quan vào giờ khắc này đều bị phóng đại vô hạn, khí trở nên đặc quánh, thân mật lại nặng nề, tim đập giống như đánh trống, chấn động khiến thần kinh của cũng mạnh mẽ nhảy lên theo.

      Chu Khởi vẫn đè ở trước người , hô hấp nóng rực vẫn luôn tản mạn ở bên tai , môi mỏng cũng ngừng hôn mút khẽ cắn vành tai của .

      "Vợ à, muốn quyến rũ con mèo."

      Lúc Chu Khởi chuyện, khuôn mặt tuấn tú chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, đôi môi nóng bỏng đường từ tai hôn đến cổ của Hứa Nùng.

      Khi hôn lên cổ của , Hứa Nùng chỉ cảm thấy mảnh da kia bị cọ sát vừa nóng vừa ngứa, nhịn được hơi ngửa đầu lên, mặt mang theo tia khó nhịn.

      Tuy rằng trước đây cũng từng ôm làm chuyện quá giới hạn vô số lần, nhưng Hứa Nùng luôn cảm thấy hôm nay hoàn toàn giống lúc trước.

      giống như là nước đun sôi vậy, hoàn toàn có loại cảm giác có thể dừng lại lúc bình thường kia.

      Hứa Nùng có chút sợ hãi, "Chu Khởi..."

      Giọng của rất thấp, ngoài mềm mại lúc bình thường ra, trong vô thức còn mang theo tia run rẩy.

      Nhưng mà căn bản biết, càng như vậy, càng dễ dàng khiến đàn ông nảy sinh ý muốn xé nát .

      Chu Khởi cảm thấy bản thân tại, toàn thân cao thấp căng chặt giống như tảng đá bị nung qua, dùng tia lý trí cuối cùng còn sót lại, cọ cọ lên cổ Hứa Nùng.

      "Vợ à, hôm nay để thông qua sát hạch, cầm chứng nhận lên đường, được ?"

      Hứa Nùng cảm thấy suy nghĩ của mình mơ mơ màng màng, sau hồi khá lâu, dường như khẽ thở dài, sau đó nâng hai tay lên, nhàng ôm cổ Chu Khởi.

      Chu Khởi vốn muốn buông tha, nhưng giờ khắc này cảm nhận được động tác của , nháy mắt liền phản ứng lại.

      Căn bản cho cơ hội đổi ý, phen ôm ngang lưng , chân dài sải bước nhanh về phía giường lớn trong phòng.

      Tiếp đến, động tác cẩn thận đặt người lên giường.

      Bên cạnh giường là cái cửa sổ sát đất cực lớn, ngoài cửa sổ có suối nước nóng nhân tạo, trong ao hàng năm trữ nước nóng, mặc dù bây giờ là mùa đông, bên ngoài còn có tuyết bay lả tả, trong ao giống như trước bốc lên hơi nóng hầm hập như sương mù.

      Lúc này ánh trăng rắc mặt nước, ánh nước lấp lánh lên màu sáng bạc.

      Hai người ở giường đè lên nhau, nghiêng người vừa vặn đối diện với suối nước nóng, hiểu sao lây nhiễm chút hơi thở lãng mạn.

      Sau khi Chu Khởi đè lên người ở dưới, vội vã hành động, mà là thân mật cọ cọ hai má của .

      "Vợ à, em."

      Hơi thở của người đàn ông vẫn còn mang theo hương rượu, trong ánh mắt cũng có chút chếnh choáng say, nhưng Hứa Nùng lại hiểu sao, ở trong lời của , nghe ra trịnh trọng và nghiêm túc.

      Im lặng giây lát, nhắm hai mắt lại, ôm cổ , giọng đáp lại ——

      "Ừ, em cũng thế."

      ... ... ...

      Ngày hôm sau là Chu Khởi tỉnh lại trước.

      Tối hôm qua náo loạn quá muộn, sau khi hai người nằm xuống đều thở hổn hển ra hơi, trực tiếp mệt đến mức cái gì cũng quan tâm, ôm nhau vào giấc ngủ.

      Kết quả, ngày hôm sau mặt trời mới vừa nhô lên, ánh nắng lập tức chiếu vào trong phòng, lúc tia sáng quét về phía giường lớn, Chu Khởi lập tức bị nắng chiếu tỉnh lại.

      thể thừa nhận, loại chuyện tự mình động tay này, cùng với ôm nàng nhà muốn làm gì làm... Là hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau.

      Chu Khởi cảm thấy toàn thân cao thấp mỗi chỗ đều thoải mái kêu gào, trong đầu ngừng nhớ lại dáng vẻ của Hứa Nùng tối hôm qua ở người mình run rẩy cắn môi, trong lòng lại có ý muốn rục rịch ngóc đầu dậy.

      mở mắt ra, trước tiên là cầm lấy điều khiển từ xa từ từ đóng bức màn lại, tiếp đến mượn ánh sáng mỏng manh còn sót lại, nghiêng đầu quan sát Hứa Nùng vẫn còn dang ngủ say trong ngực mình.

      nàng nhà lúc này gối lên cánh tay , cái chăn trắng như tuyết bởi vì động tác ngồi dậy của vừa rồi mà trượt xuống chút, đầu vai của hơi lộ ra trong khí, phía , còn có mấy dấu vết màu đỏ tối hôm qua bá đạo lưu lại.

      ra, chỉ ở vai, mà cổ của Hứa Nùng, cánh tay, ngực, thậm chí đùi và chân... Đều bị theo thứ tự để lại ít dấu vết.

      Chu Khởi lặng lẽ xuôi theo chăn quan sát vào bên trong, nhìn mảnh cảnh xuân kia từ tối hôm qua liền bắt đầu thuộc về , nhất thời dục niệm liền khống chế được.

      "Vợ à." khàn giọng dựa gần vào .

      Sau đó, Hứa Nùng là bị hôn tỉnh, cảm giác hơi hơi khó thở khiến thể mở mắt ra, giữa lúc mơ mơ màng màng liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú quen thuộc kia dán ở trước mặt mình.

      " làm gì vậy?" hơi hơi đẩy cái, mới vừa tỉnh ngủ giọng vẫn còn mềm mại, mang theo giọng sữa .

      Chu Khởi hôn khóe miệng của , bàn tay ở dưới chăn đốt lửa khắp nơi.

      "Vợ à, lại đói rồi."

      "..."

      có kinh nghiệm của ngày hôm qua, Hứa Nùng đương nhiên nghe ra được lời này của Chu Khởi rốt cuộc là có ý gì, vốn suy nghĩ vẫn chưa tỉnh táo, bị giày vò lại bắt đầu chìm chìm nổi nổi.

      ...

      Sau đó, khi kết thúc, kim đồng hồ vừa vặn chỉ về phía mười giờ trưa.

      Tấm màn trong phòng được kéo ra nửa, xung quang còn tối tăm như vừa mới rồi, nhưng ánh sáng lại cũng mãnh liệt như lúc sáng sớm.

      Chu Khởi vào phòng tắm trước xử lý bản thân sạch , sau khi ra rất tâm tình vô cùng sảng khoái.

      nhìn Hứa Nùng còn mệt mỏi nằm úp sấp ở giường, khỏi cúi người hôn hôn khóe môi .

      "Vợ à, ôm em tắm nhé?"

      "... cần." Hứa Nùng lúc này còn khôi phục trạng thái, có chút sức lực nào, giọng cũng quá lớn.

      " cần?" Chu Khởi cười xấu xa nhếch môi, "Chân vẫn còn sức sao?"

      Hứa Nùng tức đến muốn cắn người, giương mắt lên hung dữ trừng cái.

      " còn biết xấu hổ mà được!"

      lần cuối cùng kia, ràng nhanh chút, kết quả người đàn ông này cố chấp giày vò gần bốn mươi phút đồng hồ.

      Cổ họng của cũng gào đến câm rồi, thậm chí còn nhịn được dùng móng tay cào ra hai vệt máu ở lưng , nhưng giống như trước thể ngăn cản được thế tiến công vẫn luôn dừng được của người đàn ông này.

      Vì thế, tại liền dẫn tới mệt đến mức cái gì cũng muốn làm, chỉ muốn nằm sấp ở giường dậy nữa.

      Chu Khởi biết bản thân vừa nãy có chút quá đáng, cho nên lúc này đương nhiên là vừa ôm vừa dỗ dành, dám lại trêu chọc Hứa Nùng.

      Hai người lại nằm chuyện lát, điện thoại Chu Khởi liền đột nhiên vang lên.

      ôm bả vai của Hứa Nùng, ấn nút nghe, sau đó tùy ý trả lời: "Mẹ."

      Gọi điện thoại tới là mẹ Chu, tiếng của bà ở bên kia nghe rất vui vẻ, "Con trai, buổi tối có cùng Nùng Nùng về nhà đón năm mới ?"

      Hai đứa trẻ mới lĩnh giấy chứng nhận lâu, thân là trưởng bối ra hẳn phải cho hai người nhiều thời gian riêng tư hơn, cái này mẹ Chu cũng biết.

      Nhưng mà, ngày Tết này là ngày đầu tiên của năm, mỗi năm toàn gia Chu gia đều tụ tập cùng nhau đón Tết, năm nay trong nhà có thêm thành viên mới, cùng nhau tụ tập cũng có chút hợp lý.

      Hơn nữa, mẹ Chu có vài phần hiểu về Hứa Nùng hơn hai người đàn ông trong nhà, cũng biết tình huống trong nhà ,

      vừa vặn kịp lần này ăn Tết, bà còn muốn làm thêm gì đó, cho đứa bé kia chút ấm áp của gia đình bình thường.

      Chu Khởi trực tiếp trả lời, mà là che micro, nghiêng đầu hỏi Hứa Nùng tiếng: "Mẹ hỏi chúng ta buổi tối có trở về ăn Tết hay ."

      Hứa Nùng chớp mắt cái, có chút kịp phản ứng.

      "Về... nhà cũ Chu gia sao?"

      Chu Khởi gật gật đầu.

      Hứa Nùng biết nên cái gì, do dự trong chốc lát, giọng hỏi: "Có phải quá nhanh hay ?"

      luôn có loại cảm giác , tuy rằng bọn họ xác định quan hệ, chuyện đương, thậm chí lĩnh giấy chứng nhận đều là vô cùng nhanh chóng, nhưng ở chỗ Hứa Nùng, luôn cảm thấy lâng lâng, cảm thấy mọi chuyện trải qua đều quá chân .

      Cho dù là tối hôm qua hai người thổ lộ với nhau, nhưng Hứa Nùng vẫn cảm thấy... Có chút quá nhanh.

      Chu Khởi bất đắc dĩ, "Vợ à, chúng ta đều lấy chứng nhận rồi, quan hệ cũng hợp pháp, em cảm thấy đưa em về nhà ăn Tết còn coi là nhanh sao?"

      Nếu có thể, từ khi gặp mấy lần đầu, muốn lừa người về nhà gặp cha mẹ và ông nội rồi.

      nàng ngốc nghếch nhà lại còn cảm thấy nhanh?

      Nghe xong lời này của Chu Khởi, Hứa Nùng cắn môi lại nghĩ chút, cuối cùng gật đầu.

      Sau khi nhận được đáp án khẳng định, Chu Khởi liền lười biếng đáp lại bên kia, sau đó cúp điện thoại, Hứa Nùng bắt đầu thấp thỏm lo lắng.

      Mẹ Chu từng gặp qua, là người rất dễ dàng khiến người khác thân cận, nhưng mà cha Chu và ông nội Chu ...

      Hai người đều là người quản lý của công ty lớn, thích loại con bối cảnh cũng có ưu điểm gì như sao?

      Con người đều là như vậy, khi bắt đầu để ý, nhịn được nghĩ ngợi lung tung.

      Trước kia, Hứa Nùng chưa từng nghĩ có tương lai cùng người có thân phận như Chu Khởi, vì thế cũng chưa từng nghĩ tới những điều này, nhưng thực xô đẩy, liền bắt đầu lo lắng yên.

      Chu Khởi đương nhiên hiểu suy nghĩ của , cho nên sau khi cúp điện thoại, ngay lập tức ôm lấy Hứa Nùng.

      "Vợ à, em tin tưởng , đến Chu gia rồi, mấy người lớn chỉ biết đối xử với em còn tốt hơn đối với , tuyệt đối có chuyện mà em tưởng tượng đâu."

      Đầu Hứa Nùng chôn ở trong ngực Chu Khởi, rầm rì : "Vậy nếu bọn họ thích em làm thế nào?"

      " có chuyện thích, bọn họ sớm xem qua ảnh chụp của em."

      " phải là bề ngoài..." Giọng của Hứa Nùng càng ấp úng, "Em chính là tính cách, còn có..."

      Còn có chuyện trong nhà .

      Tuy rằng, có lẽ Chu gia quan tâm môn đệ, nhưng hẳn là để ý gia đình của , loại như này, cha còn ở trong tù, mẹ lại...

      là người như vậy, được người lớn của Chu gia thích sao?

      Chu Khởi nghe ra ý tứ của , có chút đau lòng lại nắm chặt tay .

      "Vợ à, cái gì cũng có, những thứ em nghĩ đó đều tồn tại. Bọn họ chỉ thương em, tin tưởng ."

      ...

      Ban đầu, mấy người giao hẹn ở trong biệt thự núi đón Tết xong rồi tách ra.

      Nhưng bởi vì Chu Khởi và Hứa Nùng tạm thời có việc, cho nên kế hoạch liền hủy bỏ.

      Lúc chia tay, Trần Tiến còn có chút hài lòng.

      "Việc gì thế, vội vã như vậy, nhất định phải gấp gáp xuống núi ăn Tết."

      Chu Khởi quá để ý đáp, "Đưa vợ tớ về nhà ăn Tết."

      Trần Tiến vừa nghe lời này hứng khởi, "Ôi chao, đây là muốn mang em Nùng về nhà gặp người lớn trong nhà nha."

      Vừa , vừa chuyển tầm mắt nhìn về phía Hứa Nùng, "Em Nùng, sau khi trở về cố hết sức tố cáo nha, đem mọi uất ức mà bình thường em phải chịu đều chút với cha Chu mẹ Chu, đến lúc đó để bọn họ giúp đỡ sửa trị . Nếu được, về sau em với cũng được, giúp em trừng trị !"

      Chu Khởi mặt mày đầy ý cười, "Cậu từng đánh thắng tớ?"

      "..." Trần Tiến cạn lời, đây ràng là giúp Chu Khởi dỗ dành vợ, kết quả người em này quay đầu lại còn phá đám ?

      "Thế nào? ngày hại em cậu liền khó chịu có phải ? phá đám tớ chết à?"

      " phá đám ngược lại là thể chết được." ý cười trong mắt Chu Khởi càng đậm, "Nhưng là phá đám cậu có thể làm cho tớ càng vui vẻ hơn."

      "..."

      Trần Tiến muốn chuyện, tình huynh đệ cái gì, chỉ như thế này thôi.

      ...

      Hai người lái xe đại khái hơn hai giờ đường xe mới tới nhà cũ Chu gia.

      Nhà cũ là biệt thự kiểu sân vườn có niên đại rất lâu đời, bên này tính là khu vực đắt nhất của Bắc thành, nhưng sống ở đây đều là ít gia tộc lớn được gọi tên của Bắc thành.

      Vẻ ngoài của biệt thự nhìn có chút cũ rồi, giống ít biệt thự có phong cách đại bây giờ, sau khi Hứa Nùng xuống xe cẩn thận nhìn hai cái, cảm thấy có chút giống nhà cao tầng kiểu Tây thời dân quốc

      Chu Khởi dừng xe ở trong sân, sau khi tắt máy đầu tiên là xuống xe, tiếp đến vòng qua đầu xe, về bên phía Hứa Nùng.

      vươn tay về phía , dáng vẻ thong thả lười biếng, nhưng trong lời lại lộ ra tia trịnh trọng.

      " thôi, bà xã, chúng ta về nhà."
      Chalychanh, buithuyngan, Chris3 others thích bài này.

    2. mo_hoa

      mo_hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      253
      Được thích:
      3,042
      Chương 70

      Mẹ Chu vốn là chuẩn bị cơm tân niên vui vẻ.

      Tuy rằng khí ngày đầu năm so với đêm trừ tịch, hương vị của năm có kém chút, nhưng dù sao cũng là bắt đầu năm mới, cảm giác nghi lễ cũng vẫn là phải có.

      hỏi thăm qua Chu Khởi về sở thích của Hứa Nùng, lại đặc biệt hỏi thăm Hứa Nùng có thứ gì thích ăn nhất hay , sau khi Chu Khởi báo tên mấy món ăn, còn nàng của thích ăn đồ ngọt.

      Mẹ Chu vừa nghe đến cái này, lập tức liền lên tinh thần.

      Giao việc làm đồ ăn chính cho đầu bếp trong nhà, sau đó bà chuyên tâm bắt đầu làm bánh ngọt.

      Mẹ Chu trước kia từng học mỹ thuật, bình thường ở nhà cũng thích tùy tiện tô vẽ, thông thường ngày Tết làm đồ ngọt bánh ngọt cũng tự mình trang trí.

      Trước đây, hình vẽ mặt bánh ngọt đều là ảnh chung kiểu hoạt hình của cả Chu gia, hôm nay bà cố ý để trống ra chỗ, muốn để lại cho Hứa Nùng, để tự tay vẽ lên.

      Mẹ Chu ra cũng giống Chu Khởi, đều cấp bách muốn cho Hứa Nùng nhiều cảm giác an toàn hơn chút.

      Bà cảm thấy, đứa bé kia ngày tháng trước đây trải qua quá khổ rồi, cần người cho ấm áp, cho nhiều thêm chút ngọt ngào.

      Sau khi làm xong hết thảy, mẹ Chu liền chuẩn bị thay quần áo, gọi điện thoại cho chồng và cha chồng, kêu họ nghỉ việc sớm chút trở về ăn Tết.

      Nhưng nghĩ tới chính là, chuyện phía sau vẫn còn chưa kịp làm, ngược lại trước tiên nghênh đón hai vị khách mời mà đến.

      Người tới là em của mẹ Chu, dì của Chu Khởi, mà theo bên cạnh bà ta, là tiểu thanh mai của em họ Chu Khởi, cũng là người những năm này vẫn luôn tìm cơ hội muốn quấn lấy Chu Khởi, Cố Thiến Thiến.

      Mẹ Chu nhìn thấy hai người này rất đau đầu, Cố Thiến Thiến ngược lại có gì, bà cần cho đối phương sắc mặt tốt.

      Nhưng đứa em này của bà, bởi vì qua đời đột ngột của con trai đả kích quá lớn, nhiều năm như vậy bà và Chu Khởi vẫn luôn đều là nhân nhượng lại nhân nhượng, nhượng bộ rồi nhượng bộ.

      Rất nhiều chuyện trong quá khứ, Chu Khởi để ý, cũng là mắt nhắm mắt mở bỏ qua.

      Nhưng là chuyện chung thân đại của bà ta người làm dì này cũng muốn nhúng tay vào, hơn nữa còn muốn giới thiệu cho Chu Khởi đứa con có loại nhân phẩm ra làm sao kia.

      Đừng thằng chó con nhà bà có đồng ý hay , người làm mẹ là bà đây là người đầu tiên phản đối.

      Có điều phản đối phản đối, lúc đối mặt với đứa em này, bà vẫn là có phần cẩn thận, sợ lại kích thích đối phương đến mức phải uống thuốc, nằm viện.

      Lúc Cố Thiến Thiến theo dì của Chu Khởi tiến vào, nhìn thấy mẹ Chu liền ngọt ngào lên tiếng chào hỏi, kêu "Bác ."

      Nhưng mẹ Chu ngay cả nhìn cũng liếc nhìn ta cái, lời cũng là hướng về phía dì của Chu Khởi : "Giờ là Tết, em sao lại đến đây?"

      Cố Thiến Thiến bị người hoàn toàn để mắt tới, bĩu môi, trong lòng có phục cùng oán giận, nhưng rốt cuộc cũng dám thêm cái gì.

      ta và em họ của Chu Khởi là thanh mai trúc mã, tên nhóc kia và Chu Khởi hoàn toàn là hai kiểu tính cách, đơn thuần, kích động chết được, chút hương vị đàn ông cũng có.

      ta có thể lựa chọn ở cùng chỗ với đối phương, hoàn toàn là bởi vì quen với thương và cưng chiều của đối với mình.

      ra, trước kia Cố Thiến Thiến từng nảy sinh ít ý nghĩ nên có đối với Chu Khởi, dù sao Chu Khởi là loại đàn ông có gia thế bối cảnh, diện mạo dáng người đều thể soi mói.

      Nhưng ta cũng biết, thân phận của bản thân xứng với , vì thế cũng chôn phần tâm tư kia ở trong lòng, mặt ngoài vẫn là em em với em họ của Chu Khởi.

      Chỉ có điều ta nghĩ tới chính là, ông trời thế nhưng ở phía sau cho ta cơ hội như vậy.

      Em họ của Chu Khởi qua đời ta quả từng có đoạn thời gian đau khổ, dù sao thế giới này người đàn ông toàn tâm toàn ý trả giá vì ta chỉ có mình , nhưng là phần đau khổ này cũng lâu lắm, liền bị niềm vui bất ngờ thay thế.

      của Chu Khởi trong tiềm thức vẫn luôn xem Chu Khởi thành em họ , tuy rằng ở mặt ngoài bà ta phân biệt được rất ràng, nhưng là ta thường xuyên theo bên người bà ta, ràng suy nghĩ trong lòng của dì Chu Khởi rốt cuộc là cái gì.

      Ở trong mắt bà ta, Chu Khởi chính là em họ , chính là con trai bà ta.

      Vì thế, sau đó bà ta mới có thể cảm thấy, Chu Khởi nên là ở cùng chỗ với Cố Thiến Thiến, mới có thể vẫn luôn đẩy Cố Thiến Thiến tới bên cạnh .

      Cố Thiến Thiến đương nhiên đồng ý, vốn là lúc thể có được thứ tốt hơn, ta mới lựa chọn như vậy. Sau đó thứ bình thường còn, quay đầu đột nhiên có người cho ta biết có thể bồi thường cho ta người càng tốt hơn, vậy ta sao có thể còn đau khổ nữa? Lén lút ngoài vui sướng bất ngờ ra chính là may mắn.

      Mà Chu Khởi cũng trọng tình trọng nghĩa, tuy rằng chuyện của em họ quả liên quan nhiều với , nhưng vẫn đứng lập trường của dì , bao dung bà ta, ngoài tồn tại của ta ra, Chu Khởi gần như đáp ứng mọi cầu của dì .

      Chỉ nhìn vào những việc này, Cố Thiến Thiến liền có lòng tin, lấy tính cách của Chu Khởi và kiên trì của dì , chuyện ta tiến vào cửa lớn của Chu gia, tuyệt đối ở trong tầm tay.

      Cho nên, lúc này cho dù mẹ Chu xem ta, nhìn ta, ta cũng phải nhịn, dù sao người này về sau rất có khả năng chính là mẹ chồng của ta.

      Mà dì của Chu Khởi nghe xong lời của mẹ Chu, có chút oán giận nhìn bà.

      "Em còn có thể tới làm gì? Đương nhiên là đến chờ Chu Khởi a."

      của Chu Khởi vừa vừa mang theo Cố Thiến Thiến vào bên trong, trực tiếp đặt túi trong tay lên bàn trà trong phòng khách, chút cảm giác nhà người khác làm khách cũng có, ngược lại giống như là về tới địa bàn của mình.

      Sau khi bà ta ngồi xuống, còn đưa mắt về phía Cố Thiến Thiến, cười với ta: "Mau tới, Thiến Thiến, ngồi ."

      Mẹ Chu cạn lời, bà chỉ thiếu chút kích động đuổi người ra ngoài.

      Nhịn rồi nhịn, bà nhìn thời gian, cảm thấy Chu Khởi và Hứa Nùng sắp đến, vì thế vội : "Có chuyện gì hôm khác lại , lát nữa chị bảo Chu Khởi gọi điện thoại cho em, em qua đây đem người trong nhà đều đặt xuống sao? Cái tết này còn ra cái gì."

      của Chu Khởi và chồng, sau khi con trai qua đời hai vợ chồng vẫn luôn sống cùng với bố mẹ bên chồng, cho nên bình thường năm mới, bà ta đều là đón năm mới ở nhà mình.

      "Chị nhưng đừng bó buộc em. Chu Khởi nếu là muốn gọi nó sớm gọi cho em rồi, chờ tới bây giờ sao?" Trong lúc dì chuyện, lại than thở, giống như là có chút bất đắc dĩ nhìn mẹ Chu, "Chị, phải em chị, Chu Khởi cũng còn nữa, cũng nên tìm tốt rồi, em đây cũng sắp vì nó mà nát lòng rồi, chị ngược lại tốt, buông tay để ý giống như người có việc gì!"

      Mẹ Chu trong lòng thầm, để ý cái gì chứ, thằng chó con nhà bà tự có thể xử lý hết thảy, chung thân đại cũng sớm giải quyết xong rồi.

      Có điều giờ là ngày tết, bà cũng chuẩn bị kích thích em mình, dù sao từng có ví dụ của mấy năm trước.

      Cho nên im lặng lát, bà : "Được được, lát nữa chị với nó, nhưng mà bất kể thế nào, hôm nay phải là lúc chuyện này, hơn nữa chị bên này lát nữa còn có khách muốn tới, nếu em xem, em mang người trước ?"

      của Chu Khởi vừa lòng nhíu mày, mới vừa muốn cái gì đó, bảo mẫu đột nhiên từ bên ngoài mở cửa lớn ra.

      "Phu nhân, cậu chủ đưa người về rồi!"

      Lời vừa nói ra, Chu Khởi và Hứa Nùng liền dắt tay nhau từ ngoài cửa tiến vào.

      Mẹ Chu chỉ cảm thấy đầu như muốn nứt ra, theo bản năng liền dùng ánh mắt ra hiệu cho Chu Khởi.

      Nhưng muộn rồi, dì của Chu Khởi thấy bóng dáng của Hứa Nùng, cũng nhìn ra tư thế thân mật giữa hai người.

      Sắc mặt của bà ta nhất thời trầm xuống, mang theo nghiêm khắc và bất mãn mà chỉ có trưởng bối mới có, "Chu Khởi, xảy ra chuyện gì!"

      Chu Khởi vốn tâm tình rất tệ, nhưng giờ khắc này cũng bị làm cho có chút phiền.

      liếc nhìn dì , lại lạnh lùng quét ánh mắt lướt qua Cố Thiến Thiến ở sau lưng bà ta, cuối cùng nắm bàn tay bé của Hứa Nùng, : "Em phòng bên trước, nghỉ ngơi lát, chờ lúc nữa lại tìm em."

      Mẹ Chu vừa nghe thế nhanh chóng gật đầu, "Đúng đúng, Nùng Nùng à, , theo mẹ nghỉ ngơi lát."

      Bà cũng muốn con dâu nhà mình vừa tới Chu gia nghe thấy đống chuyện tối tăm rối loạn, hơn nữa nếu như dì của Chu Khởi cái gì đó tốt, Hứa Nùng chừng trong lòng phải nghĩ thế nào đây.

      Những lúc thế này, bà nhất định phải đứng ở bên phía con trai.

      Hứa Nùng nhận ra khí đúng, gật gật đầu chuẩn bị cùng mẹ Chu rời . Khi sắp , còn có chút yên lòng, ngẩng đầu với Chu Khởi: " chuyện cho tốt, được kích động."

      Tuy rằng biết xảy ra chuyện gì, nhưng có thể nhìn ra trạng thái của Chu Khởi đúng, hôm nay là ngày đầu năm, hẳn là ngày vui vẻ ăn tết, hy vọng phát sinh chuyện gì tốt.

      Chu Khởi vừa nghe lời này của nàng nhà , bật cười, "Được, nghe lời vợ."

      Hai người ở cửa thầm gì đó, dì của Chu Khởi nghe lắm, nhưng là từ trao đổi của hai người mà nhìn, liền có thể nhìn ra thân mật giữa bọn họ.

      Mà Cố Thiến Thiến ở phía sau bà ta hiển nhiên cũng thấy điểm này, có chút sốt ruột túm lấy cánh tay của dì , "Dì, dì xem bọn họ. . ."

      xoay tay lại vỗ vỗ mu bàn tay của ta, dường như vỗ về, động viên, "Yên tâm, có dì ở đây, ai bắt nạt được con, cũng ai đoạt được đồ của con."

      Vừa nghe lời này, Cố Thiến Thiến yên lòng ít, thậm chí còn khiêu khích nhìn về phía Hứa Nùng bên kia.

      Hứa Nùng để ý ta, cũng nhìn về phía ta, sau khi chuyện xong với Chu Khởi, cùng với mẹ Chu rời .

      Đến sảnh bên, mẹ Chu lôi kéo Hứa Nùng ngồi xuống, do dự biết nên với chút về chuyện của dì Chu Khởi hay .

      Hứa Nùng nhìn ra ý tứ của mẹ Chu, liền mở miệng trước: "Mẹ cần cẩn thận với con, chuyện trước kia mẹ muốn , cũng sao. Ở chỗ con, Chu Khởi là người đáng tin tưởng trăm phần trăm, con tùy tiện chỉ bởi vì người nào đó hoặc việc gì đó, liền sinh ra suy nghĩ khác."

      Mẹ Chu vừa nghe đến đó, thích trong lòng đối với con dâu nhà mình càng nhiều, cũng quyết định ràng mọi chuyện với .

      Chẳng qua tại thời gian quá gấp, đôi lời cũng , mà Chu Khởi bên kia lại biết bị dì của quấn lấy thế nào.

      Vì thế, mẹ Chu nghĩ chút, quyết định vẫn là trước tiên giúp con trai giải quyết vấn đề lớn, rồi lại chuyện tốt với con dâu.

      Nghĩ đến đây, bà vỗ vỗ bàn tay bé của Hứa Nùng, "Con dâu à, vậy con trước tiên ở đây lát, mẹ giúp đỡ thằng nhóc kia. Con biết đâu, dì của nó khó chơi lắm, lại thích cố tình gây , nó có đôi khi ngại vì tình cảm trực tiếp gì, nhưng mẹ khác à, mẹ lại phải là con cháu của ta, cần cho ta mặt mũi. Lời mà Chu Khởi có cách nào ra, mẹ thay nó!"

      Hứa Nùng vừa nghe lời này, nhịn được cười chút, gật gật đầu.

      Sau khi mẹ Chu rồi, bảo mẫu mang lên cho Hứa Nùng ấm trà nóng, còn cười là cậu chủ nhà ta phân phó, cố ý ở bên trong cho thêm táo đỏ và long nhãn, để Hứa Nùng làm ấm thân thể.

      Hứa Nùng uống ấm trà kia, đầu lưỡi ngọt ngào, trong lòng cũng cảm thấy ngọt ngào.

      lúc chuẩn bị rót chén thứ hai, sảnh bên đột nhiên lại có người tới, nâng mắt nhìn lên, là người vừa mới rồi đứng ở phía sau dì của Chu Khởi.

      Cố Thiến Thiến rất dễ dàng gì thừa dịp lúc Chu Khởi, mẹ Chu và dì tranh chấp quyết liệt, chuồn êm đến bên này.

      ta biết thân phận của Hứa Nùng, cũng biết và Chu Khởi lĩnh giấy chứng nhận vợ chồng, vẫn tưởng rằng Hứa Nùng chỉ là bạn mới của Chu Khởi mà thôi, có danh phận gì.

      Cho nên lúc này nhìn Hứa Nùng, mang theo cao ngạo cùng khinh miệt của người đến trước.

      "Đừng tưởng rằng tại Chu ca ca thích , liền có thể muốn làm gì làm. hẳn biết ? trước đây nghe lời dì nhất, lần này nếu dì đồng ý, các người có khả năng ở cùng chỗ! ít mơ mộng làm Thiếu phu nhân nhà giàu !"

      Hứa Nùng xem câu kế tiếp của ta, chỉ nắm chắc ít trọng điểm phía trước.

      "Chu Khởi nghe lời dì của nhất?"

      Cố Thiến Thiến vừa nghe cái này, liền cảm thấy Hứa Nùng là sợ hãi, vì thế càng thêm đắc ý.

      "Đúng vậy, con trai của dì trước kia theo Chu ca ca đua xe, sau đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tuy rằng có quan hệ gì với Chu ca ca, nhưng lại vẫn cảm thấy áy náy, vẫn luôn bồi thường dì . Mà hôm nay, dì đưa tôi tới đây, cũng là hy vọng tôi có thể ở cùng chỗ với Chu ca ca. Bất kể từ thời gian quen biết, hay là nhìn từ phương diện khác, tôi đều mạnh hơn nhiều. nếu như vẫn luôn tiếp tục dây dưa, chính là kẻ thứ ba biết xấu hổ!"

      Cố Thiến Thiến có chút khinh miệt trợn mắt nhìn Hứa Nùng, "Kẻ thứ ba chính là muốn gặp báo ứng, còn trẻ, thể nghĩ thông như vậy !"

      Hứa Nùng nghe được nội dung mà bản thân muốn nghe, trong đầu ngược lại ổn định chút.

      chậm rãi uống thêm ngụm trà nóng, sau đó đặt chén trà xuống, nhàn nhạt nhìn về phía Cố Thiến Thiến.

      " cái khác tôi đều đồng ý, nhưng là chỉ có điểm, hẳn là vẫn chưa biết ?"

      Giọng điệu của Hứa Nùng rất bình tĩnh, giống như căn bản để người phụ nữ này vào mắt.

      "Tôi và Chu Khởi sớm lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, từ góc độ pháp luật mà , người muốn chen chân vào giữa chúng tôi, mới có thể tính là kẻ thứ ba."

      đến đây, mặt Hứa Nùng có chút ý cười.

      " vừa rồi sai, làm kẻ thứ ba quả gặp báo ứng. còn trẻ, nghĩ quẩn ?"
      buithuyngan, Chris, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Tốt lắm bạn Hứa Nùng, xử lý tiểu tam phải bình tĩnh như vậy á

    4. mo_hoa

      mo_hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      253
      Được thích:
      3,042
      Chương 71

      Trà nóng bàn vẫn chậm rãi tỏa ra hơi nóng.

      Hai người Hứa Nùng và Cố Thiến Thiến, người ngồi người đứng. Theo lý mà , khí thế của người đứng hẳn là càng mạnh hơn mới phải, thế mà Cố Thiến Thiến lại hiểu sao cảm nhận được tia cảm giác áp bách.

      Tại khoảnh khắc kia, khi ta nghe thấy Hứa Nùng lĩnh giấy chứng nhận kết hôn với Chu Khởi, đáy mắt lên chút hoảng hốt cùng kinh ngạc.

      Nhưng là nghĩ lại lần nữa, nếu như người phụ nữ này , ta và Chu Khởi là vợ chồng hợp pháp, vậy tại sao bản thân mình cho tới bây giờ chưa từng nghe được tin tức Chu Khởi kết hôn?

      Loại đại thiếu gia nhà giàu giống như , sao có thể kết hôn mà tổ chức hôn lễ? Cho dù lại muốn điệu thấp, Chu gia chắc chắn đồng ý ?

      Cho nên, người phụ nữ này nhất định là dối!

      Nghĩ đến đây, Cố Thiến Thiến vốn còn có chút cảm xúc hoảng hốt nhất thời ổn định lại, ánh mắt nhìn Hứa Nùng cũng mang theo châm biếm trào phúng.

      "Tôi người phụ nữ này đúng là, khoác lác cũng phải có mức độ chứ? Trước tiên Chu ca ca có phải coi trọng hay , hay chỉ là với chơi đùa với mà thôi. Chỉ việc và Chu ca ca kết hôn. . ."

      tới đây, Cố Thiến Thiến cười lạnh tiếng, dáng vẻ kia chỉ thiếu lấy lỗ mũi trút giận.

      " thể biết Chu ca ca có bối cảnh gia đình thế nào ? cảm thấy nếu kết hôn, tổ chức hôn lễ, trong vòng luẩn quẩn chút tin tức gì sao? Tôi là thay cảm thấy nhục nhã, dối cũng biết đỏ mặt sao? Cái gì cũng chưa ràng ở chỗ này ăn linh tinh, cũng biết Chu ca ca rốt cuộc coi trọng ở chỗ nào, diện mạo cũng thường thường, đầu óc còn tốt, lại còn có thể đưa về!"

      tại trong lòng Hứa Nùng chỉ thấy buồn cười đến cực điểm.

      vốn tưởng rằng người phụ nữ này gọi Chu Khởi gọi đến thân mật như vậy, mở miệng là Chu ca ca, khẳng định có khởi đầu sâu xa gì đó với , nhưng ngờ đến lại quen đến mức này.

      Ngày đó Chu Khởi lĩnh giấy chứng nhận, ràng phát tin tức đăng ký kết hôn ở trong vòng bạn bè, hễ là người trong WeChat của , hẳn là đều nhìn thấy ?

      Nhưng người phụ nữ này bây giờ vẫn nghi ngờ độ tin cậy trong lời của mình, có thể thấy ta ngay cả WeChat của Chu Khởi cũng có.

      Hứa Nùng nhìn ta, cảm thấy giống như là nhìn tên hề nhảy nhót, nhịn được lại bật cười.

      Cố Thiến Thiến thấy lời của ta có tác dụng gì đối với Hứa Nùng, ngược lại còn làm bật cười, nhất thời vừa thẹn vừa tức giận.

      " có ý gì? ! cười cái gì? dựa vào cái gì mà cười chứ! Tôi đúng sao! ràng chính là dối." Lúc ta chuyện rất kích động, cũng quan tâm bản thân có phải là chuồn êm qua đây hay , giọng vô thức liền đề cao tám độ, muốn nâng cao khí thế của bản thân.

      Hứa Nùng muốn lại ngốc ở cùng chỗ với loại người như vậy, luôn cảm thấy là lãng phí thời gian, lần nữa đặt cốc trà mới uống được nửa trong tay lên bàn trà, chuẩn bị đứng dậy rời .

      Cố Thiến Thiến làm sao có thể thả người, mục đích lần này ta đến sảnh bên chính là vì đả kích người phụ nữ này, muốn để ta tự mình biết khó mà lui.

      Vì thế, ta thấy Hứa Nùng muốn , ngay lập tức tiến lên kéo chặt cánh tay của Hứa Nùng.

      Mà cùng lúc đó, trong phòng khách Chu Khởi và hai trưởng bối cũng vẫn cãi lộn vòng quanh.

      của Chu Khởi lúc này biểu tình hài lòng mặt rất nghiêm trọng, bà ta căn bản có cẩn thận nghe lời vừa rồi của mẹ Chu, vẻn vẹn sau khi nghe thấy Chu Khởi và Hứa Nùng ở cùng chỗ, liền sa sầm mặt, cái gì cũng nghe vào.

      Bà ta xị mặt, như là nhẫn nhịn rồi lại nhẫn nhịn, cuối cùng run tay, chỉ vể phía Chu Khởi.

      "Con, cái thằng bé này, con để dì con cái gì mới tốt a? ! Dì tìm cho con ngoan ngoãn ưu tú như vậy, con cần, sau đó vì tránh né dì ương ngạnh ra ngoài ở mấy tháng, kết quả ngờ, tại người trở lại rồi, còn mang về cho dì đứa con hoang dã? !"

      Chu Khởi vốn trong lòng tích tụ tức giận, lúc này nghe thấy dì sỉ nhục Hứa Nùng, lạnh lẽo mặt càng đậm.

      "Dì , của cháu có tên, ấy gọi là Hứa Nùng, gọi là cái gì đứa con hoang dã."

      ở chỗ Chu Khởi từ trước tời giờ luôn là được bao dung nhân nhượng, mà ngay cả lúc em họ mới vừa qua đời, bà ta cả ngày oán trách Chu Khởi, đánh chửi Chu Khởi, đứa bé này cho tới bây giờ cũng chưa từng cãi lại bà ta câu.

      Nhưng tại lại có thể vì đứa con mới vừa quen biết, cãi lời bà ta như vậy, bà ta làm sao có thể chịu được!

      "Chu Khởi! Con là trưởng thành rồi có phải ? ! Con quên nhiều năm như vậy dì đối xử với con thế nào? Dì. . ."

      —— "Á! !"

      của Chu Khởi còn chưa xong, chợt nghe thấy từ sảnh bên kia truyền đến tiếng thét chói tai.

      Chu Khởi trong lòng giật thót, còn chưa biết Cố Thiến Thiến cũng tới bên đó, vì thế cho rằng tiếng thét này là của Hứa Nùng.

      Vì thế, quan tâm nhiều, nâng bước chân về hướng bên đó.

      Mẹ Chu và dì của Chu Khởi nghe tiếng cũng cùng nhau đứng dậy theo, nào ngờ đến bên kia nhìn cái, té ngã mặt đất chính là Cố Thiến Thiến.

      Hứa Nùng vốn cũng muốn để ý đến ta, kẻ tự biên tự diễn này, muốn bình tĩnh rời , nhưng ngờ Chu Khởi lại qua đây nhanh như vậy.

      Chu Khởi ngay cả nhìn cũng nhìn người phụ nữ nằm mặt đất cái, trực tiếp nắm chặt bàn tay bé của Hứa Nùng, vội vàng hỏi: "Vợ, sao vậy? Thương tổn đến chỗ nào rồi?"

      Hứa Nùng lắc đầu, còn chưa kịp chuyện, người ngồi đất ngược lại là đoạt trước .

      "Chu ca ca! nhìn cho ràng nha! Người bị bắt nạt là em!"

      Cố Thiến Thiến vừa nãy túm lấy Hứa Nùng cho , Hứa Nùng sau đó ngại phiền, lực giãy ra liền lớn chút. Nhưng sức lực có lớn, cũng đến mức đẩy người ngã, là Cố Thiến Thiến thuận thế tạo ra tình huống có lợi cho bản thân, vào lúc Hứa Nùng hất tay thoát khỏi ta, trực tiếp mượn lực của , ngã ngồi mặt đất.

      Khoảnh khắc ngã xuống kia, ta trực tiếp kêu ra tiếng, mục đích chính là hấp dẫn mấy người ở trong phòng khách qua đây.

      của Chu Khởi thấy người mà mình mang đến đột nhiên như vậy, làm sao có thể còn nhịn được nữa.

      Bà ta nhanh chóng tiến lên vài bước, phen nâng Cố Thiến Thiến dậy.

      "Thiến Thiến, xảy ra chuyện gì?"

      Cố Thiến Thiến trình độ quá thấp rồi, ta muốn vừa khóc vừa trả lời, nhưng lúc chuyện, cứ thế giọt nước mắt cũng nặn ra được, chỉ bẹp miệng, dáng vẻ oan ức đến cực điểm.

      "Dì , con là sắp ủy khuất chết được. Vừa nãy con thấy mọi người chuyện phiếm, dám quấy rầy, liền nghĩ tán gẫu với chị này chút. . ."

      ta còn chưa xong, Chu Khởi lạnh lùng ngắt lời ta, " của tôi lớn tuổi hơn , lớn lên cũng trẻ hơn ."

      Mẹ Chu vừa nghe lời này của con trai, nhanh chóng tiếp lấy đề tài câu chuyện: "Đúng nha, lần sau lại muốn gọi người khác là chị, trước tiên soi gương nhìn xem nếp nhăn mặt mình , nếp nhăn này cũng sắp bắt kịp tôi rồi, vẫn có ý tứ gọi con dâu của tôi là chị."

      Cố Thiến Thiến nghẹn lại, lần này vành mắt ngược lại là có chút ẩm ướt, cảm thấy nhục nhã, vì thế trừng đôi mắt ửng đỏ nhìn về phía dì của Chu Khởi, "Dì ..."

      của Chu Khởi nhíu mày, quay đầu lại có chút oán trách : "Chị! Chu Khởi! Hai người ít hai câu! Nghe Thiến Thiến chút vừa rồi đến cùng là xảy ra chuyện gì!"

      Cố Thiến Thiến thấy có người cho ta chỗ dựa, nháy mắt lại có sức lực.

      "Con chính là muốn cùng. . . Vị kia tán gẫu chút, sau đó rồi , vị kia biết vì cái gì đột nhiên sinh ra thái độ thù địch rất lớn đối với con, còn ta và Chu ca ca kết hôn lĩnh giấy chứng nhận rồi. Con. . . Con liền nghĩ nếu Chu ca ca kết hôn, có thể nào cho dì người chứ? Đúng ? Cũng có khả năng tổ chức hôn lễ ? Liền nghi ngờ vài câu."

      Trong lúc Cố Thiến Thiến chuyện, biểu cảm điềm đạm đáng , dáng vẻ chịu oan ức.

      "Có thể là lời của con chọc đến vị kia . . . ta liền đột nhiên nổi giận, sau đó đẩy con ngã ở đây."

      của Chu Khởi nghe đến chỗ này nghe nổi nữa, bà ta vừa nãy bị ức hiếp từ chỗ mẹ Chu và Chu Khởi, vào giờ khắc này tất cả cùng bộc phát.

      "Chu Khởi! Đứa con lỗ mãng này làm cái chuyện tốt gì con nhìn thấy ! Thiến Thiến câu ta dối, ta cũng chịu được! Thứ nhân phẩm kiểu này, con lại vẫn có thể dám đưa về nhà? ! Con rốt cuộc có biết tốt xấu hay ! Hả? !"

      Mẹ Chu là người đầu tiên vui lòng, mới vừa muốn mắng vài câu để cho đứa em này của mình tỉnh táo chút, Chu Khởi lại ở bên kia dẫn đầu mở miệng trước.

      Chu Khởi cũng gì nhiều, chỉ đơn giản câu: " của cháu dối, bọn cháu kết hôn rồi, tại là vợ chồng hợp pháp."

      sửng sốt, Cố Thiến Thiến ngồi dưới đất cũng ngây người.

      ta ngàn tưởng vạn tưởng, làm sao cũng ngờ tới, cuối cùng là kết quả như vậy.

      Kết hôn rồi?

      Người phụ nữ kia dối? !

      Bọn họ kết hôn rồi? ! !

      lát sau, dì phản ứng lại, lửa giận quanh người càng nhiều, tư thái sắp nổi điên.

      "Chu Khởi! ! Con được lắm! chuyện đương cũng với dì tiếng cũng thôi , bây giờ ngay cả kết hôn cũng giấu dì? ! Con, con. . ."

      biết nên thế nào, thở hổn hển vài cái, run tay chỉ thẳng vào Chu Khởi, giống như là làm ra tội ác tày trời gì.

      Cuối cùng hô to câu: "Con như vậy, xứng đáng với đứa em chết của con sao! Con đừng quên! Nó là bởi vì sao mới qua đời! Nếu như có con, nó có khả năng động vào đua xe! Cũng có khả năng tuổi còn trẻ cứ như vậy rồi! ! Những năm này dì xem con như nó, xem như con trai ruột mà đối xử mà nuôi dưỡng! Kết quả con chính là báo đáp dì như vậy sao? ! Con lại xứng đáng với dì sao!"

      khí ở trong nháy mắt đó có chút đình trệ.

      Chu gia đối với cái chết của em họ Chu Khởi, luôn luôn là chuyện kiêng kị tới.

      Tuy , chuyện năm đó quả có bao nhiêu quan hệ với Chu Khởi, dù sao cố gắng hết sức ngăn cản, nhưng là cũng đúng như lời của dì , em họ quả là bởi vì sùng bái Chu Khởi, mới có thể khắp nơi bắt chước, mọi chỗ muốn làm được xuất xắc như .

      Cũng chính bởi vì điểm này, Chu Khởi những năm này mới có thể vẫn luôn có áy náy, đối mặt dì cũng nhiều hơn phần thấu hiểu và bao dung so với người thường.

      Nhưng là bất kể nhân nhượng gì cũng có giới hạn, thể mọi chuyện đều làm theo ý của dì , lần này cho dù là khiến cho bà ta thất vọng, cũng thể lại thỏa hiệp.

      Im lặng lát, Chu Khởi liếc nhìn về phía bên kia, mới vừa muốn mở miệng, lại đột nhiên bị Hứa Nùng đoạt trước.

      nàng nhà khuôn mặt bình tĩnh, chính diện đối mặt với dì và Cố Thiến Thiến.

      "Dì , cháu biết dì thích cháu, nhưng có vài điểm, cháu nhất định phải ràng.

      Thứ nhất, vừa nãy lời của vị tiểu thư kia, tất cả đều là lời dối. Cháu chưa từng bởi vì ta mà nổi điên, có thể ra chuyện kết hôn với Chu Khởi, cũng là bởi vì ta châm biếm vu tội cháu là kẻ thứ ba trước.

      Thứ hai, loại chuyện thẹn quá hóa giận cố ý đẩy ta ngã xuống đất, càng là lời vô căn cứ. Chúng cháu tán gẫu đến cuối cùng, ta vẫn luôn cố tình gây , cháu muốn lại ở chỗ này lãng phí thời gian, muốn rời . Là ta túm cháu lại trước, ngang ngạnh kéo cháu cho cháu . Lúc cháu tránh thoát, vô ý vung cánh tay, ta liền trực tiếp thuận thế ngã mặt đất, sau đó hét lên."

      Hứa Nùng xong những điều này, trực tiếp để lộ ra cánh tay trái của mình, vốn dĩ cổ tay trắng nõn, lúc này xuất dấu vết màu đỏ.

      Chu Khởi đau lòng thôi, tức giận trong lòng cũng càng ngày càng tăng, mới vừa muốn mở miệng xử lí người phụ nữ kia, lại chợt cảm thấy nàng nhà bên, nắm lấy tay .

      "Thứ ba, dì sai rồi. Con trai dì là người thành niên, người trưởng thành phải chịu trách nhiệm đối với hành động của mình, năm đó vì sao xảy ra chuyện, sau khi xảy ra chuyện Chu khởi lại là làm như thế nào, dì hẳn là nhớ hơn ai khác ? tại dì luôn miệng nhiều năm như vậy, ấy xứng đáng với dì sao? Vậy cháu hỏi lại câu, nhiều năm như vậy, dì lại xứng đáng với ấy sao?"

      Lời của Hứa Nùng có khí phách, từng câu từng chữ như là thanh kiếm sắc bén, đâm thẳng vào trong lòng mỗi người.

      Chu Khởi trầm mặc nhìn người ở bên cạnh, hình dung ra cảm giác tại là gì, chỉ biết, khi của chuyện, bàn tay có chút run rẩy.

      giờ này khắc này, giống như cực kỳ sợ ra chiến trường, nhưng lại bởi vì , phủ thêm áo giáp, cầm lên đao kiếm, đón đầu thiên quân vạn mã ở phía trước, cắn răng kiên trì ———

      mà chiến đấu.

    5. mo_hoa

      mo_hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      253
      Được thích:
      3,042
      Chương 72

      biết có phải là bị đâm chọc đến đau chân hay , sắc mặt của dì lúc trắng lúc xanh, lửa giận trong đáy mắt càng ngày càng mạnh.

      ra nhiều năm như vậy, tinh thần của bà ta lúc tốt lúc xấu, quả từng có rất nhiều lần, đem Chu Khởi nhận thành con trai của mình, nhưng càng nhiều thời điểm, bà ta vẫn có thể phân biệt ràng hai người.

      Nhưng cho dù như vậy, sau khi con trai qua đời, bà ta cũng tập trung toàn bộ tinh lực cùng "Tình mẫu tử" vào người Chu Khởi, ở trong mắt bà ta, đứa cháu này khác gì con trai bà ta.

      Nhưng mà tại, vậy mà câu cũng chưa từng hỏi bà ta, im hơi lặng tiếng liền kết hôn với đứa con mà bà ta quen biết, giờ đưa đứa con kia về, lại chọc vào nỗi đau của bà ta như vậy, ở trước mặt mọi người nhục nhã bà ta!

      Bà ta làm sao có thể nhịn được!

      Vì thế, bà ta hề nghĩ ngợi, bước vài bước lên phía trước, giơ tay lên muốn cho Hứa Nùng cái tát!

      Khí thế của dì Chu Khởi rất mạnh mẽ, bà ta nghĩ rằng Hứa Nùng né tránh, phản kháng, nhưng ngờ tới, cuối cùng thành công ngăn cản bà ta, thế nhưng chính là đứa cháu trai của bà ta, Chu Khởi.

      Chu Khởi còn nhanh hơn Hứa Nùng bước, trực tiếp giống như tầng lá chắn bảo vệ ở trước mặt Hứa Nùng, tiếp đến mặt đổi sắc nắm lấy cổ tay của dì , hung hăng vung sang bên cạnh.

      Lửa giận trong lòng từ vừa nãy tích tụ lại, nếu phải lúc trước Hứa Nùng ngăn cản , Chu Khởi đoán chừng sớm muốn bạo phát rồi.

      nhịn quá lâu, cho nên đối với động tác của dì cũng có bất kỳ cái gì kiềm chế hay nhẫn nại.

      Người mà rất dễ dàng gì mới lấy về nhà, bản thân cũng nỡ hù dọa , vẫn luôn xem như bảo bối mà nâng niu trong lòng bàn tay, làm sao có thể tha thứ người khác ức hiếp như vậy?

      Cho dù là người thân của cũng được.

      Mà dì của Chu Khởi ở bên này cũng là vẻ mặt thể tin, lâu như vậy rồi, Chu Khởi cho tới bây giờ chưa từng nặng lời với bà ta câu, mặc dù bà ta trước kia lúc tinh thần hỗn loạn, đánh mắng , cho tới bây giờ cũng chưa từng phản kháng.

      tại lại có thể vì người phụ nữ, động thủ với bà ta? !

      "Chu Khởi! Con điên rồi sao! Con nhìn cho ta là ai! Ta chính là dì của con! Con tại vì con đàn bà như vậy, động tay với ta? !"

      mặt Chu Khởi giống như treo tầng băng lạnh, nhàn nhạt nhìn dì ngồi xổm mặt đất, trầm giọng mở miệng: "Ngài hẳn là thấy may mắn bản thân là dì của tôi, nếu chuyện vừa mới rồi, tuyệt đối có khả năng qua được nhàng như vậy."

      kinh ngạc trợn tròn mắt, giọng lại đề cao thêm vài phần, "Con có ý gì? ! Như thế nào, nếu ta động vào con đàn bà kia, con còn muốn giết ta sao? !"

      Chu Khởi muốn để ý bà ta cố tình gây , cũng để ý lời bà ta .

      "Dì , trước kia dì làm cái gì với tôi, cầu cái gì, tôi phải bởi vì sợ dì mới phản kháng, mà là tôi cảm thấy quan trọng. Dì cho rằng phản ứng của tôi là áy náy cũng được, là tâm tư muốn bù đắp cũng được, tôi đều quan tâm. Nhưng tại, dì bắt đầu tổn thương người mà tôi xem như bảo bối. . ."

      Màu sắc trong con ngươi của Chu Khởi dần lạnh , quanh người cũng từ từ lên hơi thở u ám tàn độc mà rất ít để lộ ở trước mặt người nhà.

      "Vậy cái phần gọi là 'Áy náy' kia, liền cần thiết tồn tại nữa."

      "Trước kia rất nhiều chuyện tôi chưa từng nhắc tới, có nghĩa là tôi biết, chỉ là tôi cảm thấy đều là chuyện , mở con mắt nhắm con mắt liền cho qua. Liền ví dụ dì năm lần bảy lượt với tôi, công ty của dượng cần tiền quay vòng, tìm tôi muốn tiền. Nhưng thực tế những số tiền đó nơi nào, dì hẳn là ràng hơn tôi ?"

      Trong lúc Chu Khởi chuyện, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Cố Thiến Thiến ở sau lưng dì .

      ra số tiền mà dì muốn cũng nhiều lắm, mỗi lần mấy chục vạn, ngẫu nhiên sợ bà ta bởi vì tiền mà buồn bực tức giận, còn có thể cho bà ta nhiều hơn ít. Nhưng rất nhiều lần sau đó, đều phát chỉ cần vừa gửi tiền qua, dì liền đưa người đàn bà họ Cố này mua túi xách và cùng quần áo mới.

      Nhưng cũng phải bởi vì giống như đàn bà ngấm ngầm điều tra chi tiêu trong thẻ của dì , mà là bởi vì cửa hàng mà dì mua quần áo cho ta, cũng là nhãn hiệu mà bình thường mẹ mặc. Rất nhiều lần theo lệnh mẹ , lấy giúp quần áo, người quản lý của cửa hàng cũng vì có quan hệ với , ít chuyện phiếm.

      Thường xuyên qua lại, chuyện dì vì mua đồ cho Cố Thiến Thiến mà dối , liền lộ ra.

      Có điều, Chu Khởi trước kia để ý, biết Cố Thiến Thiến lòng dạ trong sáng, nhưng là ít nhất khi ta được lợi, có khả năng làm ra chuyện gì tổn thương dì . Càng đừng ta khi đó dỗ dành dì đến vui vẻ, cho dù là biểu giả dối, cũng là khiến dì tạm thời thoát khỏi nỗi ám ảnh về đứa con mất.

      Chu Khởi biết bản thân có cách nào, nhưng nếu người khác có thể khiến cho dì nhất thời vui vẻ, cũng cảm thấy là chuyện tốt.

      Rồi sau đó thấy tinh thần của dì dần dần chuyển biến tốt lên, cũng từng đề cập với mẹ , để bà nhắc nhở dì , đề phòng Cố Thiến Thiến kia chút. Nhưng dì những nghe, thậm chí sau đó còn có ý muốn tác hợp cùng người phụ nữ kia.

      Vừa nghĩ đến đây, Chu Khởi mở miệng, giọng càng lạnh hơn.

      "Tôi cảm thấy bên kia cần giúp đỡ, vậy tôi về sau cũng cần thiết lại lấy tiền cứu tế các người nữa. Dù sao em họ qua đời cũng nhiều năm như vậy rồi, các người dựa vào Chu gia lâu như vậy, hút máu cũng đủ nhiều rồi, cũng là lúc nên thử quay lại cuộc sống lúc trước rồi."

      Lời này Chu Khởi xong, dì vẫn còn chưa kịp phản ứng, Cố Thiến Thiến ở phía sau ngược lại là cuống lên trước.

      Nhà dì nghèo nhưng cũng phải rất giàu có, ban đầu ta chưa từng thấy qua Chu Khởi và người của Chu gia cũng thôi , dựa vào điều kiện của gia đình dì , cuộc sống của ta cũng rất vui vẻ.

      Nhưng bây giờ ta thấy qua nơi càng cao hơn, hơn nữa mấy năm này dì cầm tiền mà Chu Khởi cho, dưỡng ta như tiểu thư nhà giàu chân chính, thậm chí còn về sau để Chu Khởi tìm quan hệ để cho ta tiến vào giới giải trí!

      Cái này. . . này nếu đều sụp đổ, tan biến rồi. . .

      Vậy ta còn bằng chết cho xong!

      "Chu ca ca, đừng như vậy, dì . . ."

      Chu Khởi căn bản ngay cả nhìn cũng muốn nhìn đến ta, hô tiếng về phía sau: "Dì Vương, gọi chú Trương lại đây, ném người phụ nữ này ra ngoài cho tôi."

      Nếu phải sợ hù dọa nàng nhà , tuyệt đối thể nhàng như vậy bỏ qua cho cái người họ Cố này, có thể giả vờ có thể diễn kịch cùng thôi , lại còn dám động tay với nàng nhà .

      Vừa nghĩ đến đây, liền nhịn được quay người, cẩn thận từng li từng tý nắm lấy tay của Hứa Nùng nâng lên.

      "Vợ à, vẫn còn đau sao?"

      Hứa Nùng ngờ tới đột nhiên ở loại thời điểm này hỏi mình cái này, tuy rằng cảm thấy khí đúng, nhưng lại cũng hiểu sao có chút nóng mặt.

      dùng ánh mắt ra hiệu cho , lại nhéo nhéo lòng bàn tay của , tỏ ý tém tém lại chút.

      Nhưng Chu Khởi giống như nhìn thấy cũng cảm nhận được, cái gì cũng , giống như trước coi ai ra gì quan sát dấu vết màu đỏ cổ tay của Hứa Nùng.
      Hai người mà Chu Khởi vừa mới nhắc tới, là bảo mẫu và lái xe của Chu gia.

      Hai người nghe thấy phân phó của cậu chủ, lúc này cũng đều nhanh chóng chạy chậm tới.

      vẫn còn sững sờ đứng tại chỗ, thấy có người về phía bọn họ bên này, muốn xuống tay với Cố Thiến Thiến, lập tức kêu lên: "Tôi xem ai dám động đến Thiến Thiến! Muốn đem nó ném ra ngoài! Vậy cũng đem tôi ném ra !"

      Lời này của bà ta vốn dĩ chính là lấy bản thân ra uy hiếp Chu Khởi, trước kia loại chuyện này bà ta từng làm quá nhiều rồi, hơn nữa mỗi lần đều có tác dụng.

      Lại ngờ, lần này Chu Khởi chút phản ứng cũng có, thậm chí ngay cả đầu cũng nâng lên, thuận miệng phân phó: "Dì là trưởng bối, bà cái gì là cái đó, lời vừa rồi các người đều nghe thấy ?"

      Giọng của Chu Khởi có cảm xúc gì, có chút lạnh.

      "Chiếu theo mà làm ."

      Người có mặt ở đây đều sững sờ, có điều cũng may chú Trương lái xe phản ứng đủ nhanh, tuy rằng giống như Chu Khởi đem người ném ra ngoài, nhưng cũng mang theo thái độ mạnh mẽ, túm lấy người đuổi ra ngoài.

      Chuyện phía sau Chu Khởi lười lại để ý tới, tiếng la, tiếng gọi to của dì vẫn luôn ngừng, từ gần đến xa, cuối cùng dần dần mất hẳn.

      Nhưng Chu Khởi giống như vẫn luôn bịt tai nghe thấy, lôi kéo Hứa Nùng đến phòng khách, sau khi phân phó người lấy túi nước đá đến, liền cẩn thận chườm nước đá lên cổ tay của Hứa Nùng.

      Mẹ Chu cũng tựa như quá để ý chuyện vừa rồi, lúc này nhìn thấy vợ chồng son thân mật ngồi cùng chỗ, dáng vẻ Chu Khởi vừa là đau lòng vừa là quan tâm, bà liền nhịn được cười trộm.

      Hứa Nùng cảm nhận được ánh mắt của mẹ Chu, có chút tự nhiên, rút tay ra.

      " ra cũng có gì, chỉ là nhìn có chút đỏ, đau lắm đâu."

      "Đừng động đậy." Chu Khởi nhíu mày, cho Hứa Nùng cơ hội lui lại, cầm túi nước đá nhàng chườm lên cổ tay của , "Người đàn bà kia trước khi chưa gặp được dì có phải giết heo hay chứ? Lực tay lớn như vậy, lâu như vậy rồi mà vết đỏ cũng chưa tan hết."

      Mẹ Chu cười đến vui vẻ, Hứa Nùng cũng nhịn được mím môi cười.

      Sau đó, nhìn hai người càng ngày càng thân mật, mẹ Chu cũng lười lại làm bóng đèn, lặng lẽ đứng dậy sang phòng bếp bên kia, để lại gian trong phòng khách cho hai người.

      Chu Khởi chườm nước đá cho Hứa Nùng lúc lâu mới dừng tay.

      Cuối cùng, đặt túi nước đá xuống, xoay tay lại ôm lấy bả vai của Hứa Nùng, phen kéo người vào trong ngực.

      Chu Khởi đặt cằm lên đỉnh đầu của , trong giọng áy náy mà trước giờ chưa từng có.

      "Vợ à, xin lỗi, để em chịu uất ức nên có rồi."

      Hứa Nùng hơi ngây người ra, hoàn toàn ngờ tới những cái này.

      Có lẽ trước kia từng gặp qua quá nhiều người cùng việc độc ác hơn dì của Chu Khởi , vì thế việc ngày hôm nay với , cũng tính là cái gì.

      Hơn nữa, Chu Khởi cuối cùng cũng là bởi vì , lựa chọn đoạn tuyệt với dì .

      vì để hết giận, đập tan điểm cân bằng giữa người thân với nhau, tuy rằng lúc trước lời trong tiếng ngoài quan tâm, bao dung đối với dì cũng phải bởi vì áy náy.

      Nhưng Hứa Nùng nhìn ra được, là người coi trọng tình cảm, em họ qua đời đối với khẳng định ảnh hưởng rất lớn, cho dù muốn thừa nhận, cũng có thể thừa nhận, lâu như vậy tới nay, quả là ôm tâm tư thay thế em họ làm tròn đạo hiếu, mới có thể nhẫn nhịn dì .

      Nhưng tại , sắp xếp lại đoạn quan hệ vốn bình thường này, chặt đứt. làm đủ rồi, hoàn toàn cần lại thay người khác nhận lỗi.

      vì sao nhìn ràng hết thảy, nhưng lại ngăn cản?

      ra, là bởi vì cảm thấy Chu Khởi nên trả giá nhiều như vậy, ràng phải lỗi của , vì cái gì cuối cùng mọi hậu quả xấu, lại toàn bộ muốn chịu trách nhiệm chứ?

      Nghĩ đến đây, Hứa Nùng nằm ở trong ngực , giọng mở miệng: "Em tức giận, cũng cảm thấy bọn họ đáng để em tức giận."

      Chu Khởi dường như có chút tin, buông ra, dịch người về phía sau chút, tỉ mỉ nhìn khuôn mặt của .

      " sao?"

      "Ừ, ."

      Chu Khởi cười, cúi đầu hôn trộm cái lên khóe miệng của Hứa Nùng, " của tốt."

      Hứa Nùng giương mắt nhìn , "Đừng vội khen, em tức giận chuyện của dì , nhưng có nghĩa là giận cái khác."

      "Hả? Còn có cái gì nữa?"

      "Cố Thiến Thiến kia, có phải nên giải thích chút hay ?" tuy rằng Hứa Nùng vừa nãy cảm thấy có gì, nhưng bây giờ bình tĩnh suy nghĩ chút, vẫn là cảm thấy người phụ nữ kia làm cho mình có chút khó chịu, "Trước đây phải , cho tới bây giờ chưa từng dây dưa với bất kỳ người phụ nữ nào sao? Như vậy xin hỏi ngài Chu, vị tiểu thư họ Cố kia là chuyện gì xảy ra?"

      Khi Hứa Nùng chuyện giọng lớn, cũng giống người phụ nữ khác hùng hổ doạ người khi chất vấn bạn trai, nhìn hung dữ, nhưng giọng điệu vẫn ngọt ngào mềm mại giống như lúc bình thường.

      Trong lòng Chu Khởi sinh ra từng trận ngứa ngáy, hận thể lập tức vác người lên lầu ức hiếp phen.

      lười biếng hướng về phía cười, hơn nửa ngày cũng trả lời.

      Hứa Nùng trừng mắt nhìn , duỗi tay chọc chọc cơ bắp chặt căng bên hông .

      " cười cái gì!"

      Chu Khởi nhịn được, nâng mặt , cúi đầu lại hung hăng hôn cái lên môi .

      "Vợ à, rất vui." ngừng hôn cánh môi cùng khóe môi của , giọng khàn khàn .

      "Vui cái gì?" Hứa Nùng bị hôn đến mức có chút ngứa, trốn về phía sau, nhưng căn bản trốn thoát.

      "Vui vì em ghen nha."

      ra ở trong lòng Chu Khởi, vẫn luôn cảm thấy tình cảm của Hứa Nùng đối với mình, tuyệt đối nhiều như đối với .

      Có điều, trước kia cảm thấy có cái gì, nàng nhà từ chịu nhiều đau khổ như vậy, ở trong loại hoàn cảnh thiếu thốn thương mà lớn lên, hiểu làm thế nào thích người khác, người khác là chuyện rất đỗi bình thường.

      Chỉ cần lưu lại bên cạnh , theo , nhận được tình của là đủ rồi.

      Nhưng hôm nay Hứa Nùng chủ động bảo vệ , tại lại bởi vì người phụ nữ có quan hệ gì mà ghen tuông... Loại dấu hiệu này đều như là với Chu Khởi, của càng ngày càng quan tâm đến .

      Cái này sao có thể làm cho người ta vui chứ?

      Vừa nghĩ, Chu Khởi lại vừa cười tiến sát vào hôn cái, thậm chí còn nhịn được, khẽ cắn môi dưới của Hứa Nùng chút.

      "Sau này loại dấm vô bổ này ăn nhiều chút, thích nhìn."

      Hứa Nùng trừng , tay lại hung hăng nhéo khối thịt bên hông chút, "Vậy đừng hối hận."

      " đâu, , vợ, em liền làm mạnh, về sau thấy có người khác giới xuất ở bên cạnh trong vòng mười mét, em đều có thể lấy cái này làm lý do mà giận dỗi với , chồng em sao, chịu được."

      Hứa Nùng biết phải làm sao, cảm thấy Chu Khởi tại bình thường, cũng lười lại cãi nhau với , đẩy tay ra, cất bước chuẩn bị phòng bếp giúp đỡ.

      Mẹ Chu bởi vì sau khi đến phòng bếp có việc gì làm, cho nên giúp dì bảo mẫu nhặt rau. Sau khi Hứa Nùng qua đây, trực tiếp cũng theo cùng làm.

      Mẹ Chu nhìn đôi môi của hai người có chút sưng tấy ửng đỏ, còn có cái gì nữa, nhếch môi cười trộm hai cái, sau đó hắng giọng, trịnh trọng : "Cái đó, Nùng Nùng à, con xem tại thời gian cũng còn sớm, đoán chừng trong chốc lát ăn xong cơm tối sắp đến nửa đêm rồi. Bên ngoài tuyết lại rơi, tiện lái xe, nếu hôm nay các con liền ngủ ở bên này ?"

      Hứa Nùng cũng cân nhắc đến này điểm, muốn để Chu Khởi ngày tuyết rơi mạo hiểm lái xe đêm, cho nên liền đống ý chút do dự.

      xong, dường như là nghĩ tới điều gì, đột nhiên lại thêm câu nữa.

      "Dì..." Xưng hô này vừa gọi ra chữ, Hứa Nùng cũng cảm thấy đúng lắm, im lặng giây lát, kiên trì, dưới cái nhìn chăm chú của mẹ Chu và Chu Khởi, cứng rắn gọi ra từ khác.

      "Mẹ."

      Mẹ Chu vui vẻ thôi, "Ôi chao! Con dâu, có chuyện gì!"

      Mặt Hứa Nùng rất nóng, thẹn thùng thôi, nhưng lời tới đây, cũng lý do dừng lại.

      Vì thế lại : "Con là muốn , nếu ngủ bên này, có thể cho con mượn thảm yô-ga của mẹ đêm hay , con muốn dùng chút."

      Sảnh bên cạnh chính là phòng tập thể thao mà người Chu gia bình thường ở nhà dùng để rèn luyện thân thể, lúc trước Hứa Nùng ở đó, nhìn thấy đất xếp tấm thảm yô-ga, cho nên mới có thể mở miệng mượn cái này.

      tiếng "Mẹ" kia của Hứa Nùng dỗ dành mẹ Chu trong lòng giống như nở hoa, bây giờ còn có cái gì thể đáp ứng, liên tục gật đầu đồng ý.

      "Được được, bây giờ mẹ liền đem tấm thảm yô-ga lên phòng lầu cho các con."

      rồi, mẹ Chu hăm hở lên lầu.

      Chu Khởi thấy mẹ rồi, thảnh nhiên dán về phía Hứa Nùng, bàn tay to ở bên hông ái muội vuốt ve qua lại.

      "Vợ à, buổi tối còn muốn vận động à?"

      Lời rơi xuống, cười xấu xa tiến đến bên tai , dán vào vành tai thổi khí, khi lại mở miệng, giọng cố ý đè rất thấp.

      "Muốn vận động với chồng, giúp em, chúng ta làm cái khác để tiêu cơm."

      Hứa Nùng quay đầu lại nhìn cái, : "Mượn thảm yô-ga phải vì vận động, là để cho ngủ."

      "... ?"

      " phải thích xem em ăn dấm sao?"

      Trong lúc Hứa Nùng chuyện, khóe miệng hơi hơi vểnh lên, cực kỳ giống bạn làm chuyện xấu.

      "Bước đầu ăn dấm chính là, cho lên giường."
      Chalychanh, buithuyngan, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :