1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Khai Nguyên

      Vũ Khai Nguyên New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Tớ nghe tác giả ra nhiều chương mới từ 7 tháng trước rồi. Nhưng bên wiki dừng ở 1228 thấy cập nhập thêm.
      Các bạn có ai biết tra truyện bên đó chỉ tớ với

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 136: LÀ XUI XẺO TỘT CÙNG!
      Edit: Miêu - CQH​

      “Được!” Hứa Gia phục hồi tinh thần lại, vội vàng mở bản đồ trong di động ra, “ tại tôi tìm bệnh viện gần nhất….. Gần đây có bệnh viện tuyến huyện….. Phía trước giao lộ quẹo phải….”

      Đem địa chỉ tìm được đưa cho người lái xe, Hứa Gia lập tức dựa theo chỉ dẫn với tài xế.

      Lúc sau, hai chiếc xe đằng sau bắt kịp mở đường nên nhanh hơn.

      Xe chạy nhanh về phía trước, Bùi Vân Khinh nghiêng tay, duỗi thẳng hai tay giúp Tư Đồ Duệ đem cánh tay nâng lên.

      “Đem cánh tay nâng lên, cho trái tim tận lực thấp hơn vết thương.”

      Tư Đồ Duệ cúi người xuống, liền dựa lại, hai tay đỡ cánh tay bị thương của ta, dùng ngón tay cái ngăn chặn động mạch phía miệng vết thương.

      Máu loãng vẫn chảy ra ngoài, nhưng là so sánh với lúc trước giảm rồi.

      Quan sát miệng vết thương có xuất huyết, Bùi Vân Khinh lần nữa, trong giọng có vài phần an ủi.

      “Cậu đừng lo lắng, chỉ cần đến kịp bệnh viện có việc gì.”

      Xe chạy nhanh về phía trước, thân thể con gần trong gang tấc.

      Tư Đồ Duệ ngước mắt, tầm mắt dừng ở mặt .

      Giờ này phút này, khuôn mặt tinh xảo có nửa điểm kiêu ngạo, chỉ yên lặng như nước.

      Ánh sáng ngoài đường chiếu vào trong xe, như chứa đầy rực rỡ lung linh của ngân hà.

      Cậu trước giờ là thiếu niên kiêu ngạo, tự giác mà liễm khởi nhuệ khí.

      Đoàn xe chạy xe tiến vào bệnh viện gần nhất, bác sĩ nghe động tĩnh ngất trời như thế, liền kinh ngạc mà chạy đến.

      “Bác sĩ đâu?”

      “Mau cứu người, chờ cái gì nữa?”

      ….

      Sớm có mấy người trẻ tuổi xông đến, nhanh chóng tách mọi người liền rống lên.

      có bác sĩ cùng hộ sĩ đẩy giường bệnh đến, mọi người ba chân bốn cẳng đem Tư Đồ Duệ đỡ đến giường, Bùi Vân Khinh vẫn ép chặt động mạch ta như cũ, theo bác sĩ cùng nhau đưa Tư Đồ Duệ đến phòng cấp cứu.

      “Tôi là bác sĩ, mau giúp cậu ta truyền máu!”

      Hộ sĩ giúp Tư Đồ Duệ truyền máu, bác sĩ khoa ngoại đến giúp ta xử lý miệng vết thương, Bùi Vân Khinh lúc này mới lùi bên, vẫy vẫy bởi vì dùng quá sức và xoa bóp hai cánh tay.

      Chú ý đến huyết tương treo giá, lập tức nhíu mày.

      “Như thế nào có túi, ta ít nhất truyền 800cc lận.”

      từ sắc mặt cùng triệu chứng của Tư Đồ Duệ, cũng đoán được ta mất ít nhất 800cc trở lên, chỉ túi huyết tương khẳng định đủ.

      “Trong bệnh viện lượng máu dự trữ đủ, nếu ….” bên hộ sĩ chủ động hướng bác sĩ hỏi, “Cho cậu ta truyện O RH+ được ?”

      “Cậu ta là AB RH+, có khả năng tán huyết!” Bùi Vân Khinh đến cửa, “Tôi ra hỏi bạn bè của cậu ta, có người nào là AN RH+ ?”

      ra khỏi phòng cấp cứu, bị ngăn ở bên ngoài, mọi người lập tức đến ào ào.

      “Thái tử thế nào rồi?”

      “Cậu ta có việc gì chứ?”

      ….

      “Đều câm miệng lại cho tôi!”

      Bùi Vân Khinh mở miệng đánh gãy mọi người, “Cậu ta cần truyền máu, ai là AB RH+ ?”

      Mọi người tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi, đều là lắc đầu.

      Đám người phia sau liền đưa đầu ra, “Tôi là A RH+, giờ tìm người B RH+, cùng nhau truyền được ?”

      Bùi Vân Khinh vô lực, “Cậu tưởng pizza sao, còn cùng nhau truyền!”

      Thiếu niên mặt đỏ lên, đầu lại rụt đầu trở về.

      Quét mặt lần mọi người, Bùi Vân Khinh bĩu môi.

      Xem ra, chỉ mình có.

      là xui xẻo tột cùng!

      Xoay người lần nữa đẩy phòng cấp cứu ra, cất bước qua, nằm giường hướng hộ sĩ duỗi cánh tay ra.

      “Lấy của tôi , tôi là AB RH+."


      MỌI NGƯỜI CÓ NHỚ MÌNH ? CÓ NHỚ VÂN KHINH ? CÓ NHỚ BỘ TRƯỞNG ?
      Last edited: 7/8/19
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111120 others thích bài này.

    3. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 137: KẺ THẤT BẠI CÓ TƯ CÁCH UY HIẾP TÔI!
      Edit: Miêu - CQH​

      nằm trong phòng cấp cứu, Tư Đồ Duệ nghe vậy liền xoay mặt lại.

      Lúc này, người hộ sĩ đem kim chích vào mạch máu cánh tay Bùi Vân Khinh để lấy máu, nên hơi nhíu mày.

      rất nhưng biểu tình thu vào trong mắt, Tư Đồ Duệ nhấp nhấp môi, mở miệng khó khăn, “Tôi trả lại ân tình này cho cậu.”

      xong, cậu ta liền nhắm mắt lại, Bùi Vân Khinh bĩu môi, “Mệnh của cậu là do tôi cứu, cậu còn sao?”

      Câu làm Tư Đồ Duệ tức khắc á khẩu trả lời được.

      “Tôi cần cậu trả nợ ân tình!” Bùi Vân Khinh giơ tay sửa sang tóc của mình, liền , “Cậu với các bạn cậu là với ai chuyện đua xe đêm nay và gặp qua tôi, được ?”

      Nếu chú trở về, biết được đua xe, đến lúc đó biết nổi trận lôi đình như thế nào.

      vất vả mới cho chút niềm vui, vì Tư Đồ Duệ mà làm mất vui, kiếm củi ba năm đốt giờ.

      “Được.”

      Bác sĩ giúp Tư Đồ Duệ băng bó vết thương tốt, đem công cụ để lên khay, “Cậu nhóc, lần tới đừng có liều mạng như vậy, lần này cậu bị thương trúng động mạch chủ, nếu nương kia giúp cậu cầm máu, tình huống nguy hiểm!”

      Tư Đồ Duệ kiên nhẫn mà nhướng mày, giọng giống như thường ngày, “Chuyện tôi cần ông quản!”

      Bác sĩ lắc đầu, ra cửa.

      Cửa phòng mở ra, Hứa Gia và người thiếu niên gọi là Hàn Duy đến, đến bên cạnh Tư Đồ Duệ.

      “Thái tử, cậu thế nào rồi?” Hứa Gia quan tâm .

      Tư Đồ Duệ nhàn nhạt lắc đầu, “ có việc gì.”

      Bọn họ đều biết tính tình Tư Đồ Duệ, cho phép của cậu ta, ai cũng dám gọi điện cho người khác liền sợ vị này bực bội.

      “Tôi chết, thông báo trong nhà làm gì?”

      Tư Đồ Duệ mặt đảo qua Bùi Vân Khinh, “Thông báo cho bọn kia, ai dám đem chuyện này ra, tôi liền cắt lưỡi người đó!”

      Hứa Gia gật đầu, “Tôi liền .”

      Thất bại trước Bùi Vân Khinh , còn suýt nữa mất mạng, đối với Bùi Vân Khinh trước giờ chưa từng bị thua mà là chuyện chưa từng xảy ra.

      Chuyện như vậy đương nhiên , đám người Hứa Gia cũng có kì quái.

      Phòng bên cạnh, Bùi Vân Khinh đem tất cả những gì cậu ta để trong tai. Khẽ buông lỏng căng thẳng, liền duỗi tay rát kim ra rồi đứng dậy.

      Hứa Gia duỗi cánh tay, ngăn cho .

      “Đem Thái tử hại như vậy, còn muốn chạy?”
      đợi Bùi Vân Khinh mở miệng, thanh Tư Đồ Duệ vang lên.

      “Để ấy !”

      “Thái tử?”

      thanh của Tư Đồ Duệ nâng lên, “Tôi để ấy !”

      Hứa Gia hung hăng mà trừng liếc mặt với Bùi Vân Khinh rồi lùi qua bên.

      Bùi Vân Khinh vòng qua Hứa Gia, cũng quay đầu lại mà ra khỏi phòng cấp cứu.

      Bên ngoài đám nhị thế tổ, nhìn người toàn là máu, biểu tình lương bạc, đám đều chủ động thối lui ra hai bên, ai cũng dám cản.

      Đến toilet chỉ rửa sạch cánh tay máu, Bùi Vân Khinh đến sân, Hứa Gia chỉ huy mọi người dời xe, nhường cho con đường.

      Nhìn ngồi vào ghế lái, Hứa Gia bước nhanh lại, gõ gõ cánh cửa, Bùi Vân Khinh kéo cửa xe xuống.

      Hứa Gia nâng tay, “Bùi Vân Khinh tôi cho biết, đêm nay tôi cho con đường, về sau, tốt nhất đừng rơi vào trong tay của tôi!”

      Bùi Vân Khinh ngước mắt, nhàn nhạt đối mắt với ta, “Bại tướng có tư cách uy hiếp tôi!”
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111117 others thích bài này.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 138: “CHÚ NHỚ EM SAO?”
      Edit: Miêu - CQH​

      Hứa Gia chán nản, phản bác lại được.

      Nhìn đối phương có tức giận đến mặt mày xanh mét, Bùi Vân Khinh nhấn chân ga, chiếc xe thể thao màu đỏ tăng tốc ra khỏi cổng bệnh viện.

      Đem ra chạy xa bệnh viện, Bùi Vân Khinh cố ý quẹo vào đường yên tĩnh, từ trong túi lấy ra áo thun thay cho đồ huấn luyện dính đầy máu người.

      Đem bộ đồ huấn luyện ném vào thùng rác, sờ sờ đồng hồ tay nhìn thời gian, nhanh chóng khởi động xe chạy về Đường cung.

      ….

      ….

      nơi xa.

      Đường Mặc Trầm từ trong phòng họp ra, trở lại phòng làm việc ngồi sô pha xoa xoa ấn đường, Ôn Tử Khiêm sớm chuẩn bị trà xong rồi.

      “Trước khi ngài mở cuộc họp, di động có thông báo, hình như tiểu thư gửi.”

      Đường Mặc Trầm để chén trà miệng, vừa nghe lặp tức nhíu mày, đôi mắt lên vẻ vui.

      “Sao sớm?”

      Ôn Tử Khiêm có gì để , vội vàng đưa điện thoại qua, cung kinh đưa đến cho .

      Ngày thường điện thoại của cho Ôn Tử Khiêm phụ trách, còn số điện thoại tư nhân chỉ vài người biết, cái này là điện thoại tư nhân mười ngày nửa tháng có cuộc gọi nào.

      có thói quen mang di động bên người, đều giao cho Ôn Tử Khiêm giúp bảo quản.

      Cho dù có người gọi, thời điểm mở cuộc họp Ôn Tử Khiêm chưa bao giờ dám quấy rầy, huống chi chỉ là tin nhắn.

      Nhận được di động, Đường Mặc Trầm chạm vào màn hình, nhấp vào phần tin nhắn.

      màn hình, hiển thị tin nhắn Bùi Vân Khinh.

      “Chú vẫn làm việc tốt chứ, em vẫn ngoan ngoãn nha.”

      Đằng sau tin nhắn còn kèm theo nụ hôn.

      Nháy mắt trong ánh mắt người đàn ông nhiễm lên dịu dàng, lập tức gửi lại tin nhắn, nội dung ngắn gọn ‘uhm’.

      Bên kia, Bùi Vân Khinh mới tắm rửa xong, lấy khăn lau tóc, nghe được tiếng thông báo nên qua.

      Nhìn di động thấy tin nhắn của Đường Mặc Trầm, kích động đến vui vẻ ngừng, vội vàng nhắn tin gửi lại.

      “Chú ơi, công việc xong rồi hả?”

      “Ừ!”

      “Vậy ăn cơm chưa?”

      “Rồi!”

      tại ở khách sạn hả?”

      “Đúng vậy!”

      …..

      Khó mà được trò chuyện cùng chú , trong lòng Bùi Vân Khinh khó tránh khỏi phấn kích.

      Nhưng đối phương như thế nào trả lời cụt cũn, lại ngắn như vậy?

      Bùi Vân Khinh gửi lại biểu tượng ‘đáng thương’, “Chú , có thể gửi thêm mấy chữ nữa ?”

      Di động yên lặng có động tĩnh.

      Có khi nào giận mình rồi ?

      Bùi Vân Khinh thầm hối hận.

      Phải biết rằng, đối với loại người như , dùng tin nhắn để chuyện với là đột phá rất lớn rồi, như thế ghét bỏ ít chứ?

      dám chậm trễ nữa, gửi tin nhắn xin lỗi lại, chuẩn bị gửi lại cho .

      Ong---

      Di động rung lên, tin nhắn đối phương gửi lại.

      “Mới vừa họp xong, ăn cơm rồi, tại sô pha của khách sạn, vừa uống trà vừa chuyện với em, nhóc, em còn muốn gì nữa?”

      là hù chết , còn tưởng tức giận, nguyên nhân là đánh chữ để gửi tin nhắn.

      Bất quá… Lúc này sao giống như báo cáo lộ trình của vậy?

      Bùi Vân Khinh cầm di động, dở khóc dở cười.

      Chú nhà mình là người cao quý như vậy, gửi tin nhắn đặc ân lớn rồi, mình thể cầu quá nhiều được.

      nhấp nhấp môi, xóa tin nhắn xin lỗi kia, Bùi Vân Khinh cẩn thận gửi tin nhắn khác.

      “Chú nhớ em sao?”

      Ngón tay ở nút gửi mà cứ do dự, cắn răng gửi , đưa di động cầm ở trong tay, khẩn trương chờ đợi.

      lát sau.

      Di động rung lần nữa.

      Là tin nhắn Đường Mặc Trầm đến!


      P/S: THẤT TỊCH VUI VẺ NHA!!!!!!:th_73::th_73:
      MÌNH QUAY TRỞ LẠI CỐ GẮNG ĐĂNG TRUYỆN THƯỜNG XUYÊN :012:
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111121 others thích bài này.

    5. Ke Vo Hinh

      Ke Vo Hinh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      36
      :yoyo14::yoyo14::yoyo14: 3 chương luôn... kkkk. Tks Miêu nhiều
      Mieu1810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :