1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun lùn

      Mun lùn New Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      20
      Yến Vương lần đầu biết iu :yoyo40:
      Lừa tình thích bài này.

    2. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 55. Kiêu căng
      Yến vương trở về, người phủ quốc công đều dám ngồi xuống, Lâm Vị Hi xuất phát từ lễ nghi đưa mọi người ra ngoài, nàng thuận tiện khách khí câu: "Lão phu nhân muốn rồi? Ngài đến vương phủ chuyến dễ dàng, tới nhìn thế tử phi sao?"

      Nhà mẹ đẻ đến, có đạo lý thấy khuê nữ nhà mình, nhưng mà tình hình hôm nay có chút đặc biệt, lão phu nhân quốc công chạm mặt với Yến vương, bây giờ chỉ muốn nhanh xuất phủ, nào còn dám tiếp tục ngồi đợi ở đây. Lão phu nhân : " cần, quốc công phủ cùng vương phủ thân thiết, sau này vẫn còn có cơ hội gặp mặt, cần vội vàng. Ngược lại hôm nay quấy rầy vương phi khá lâu, ngài còn phải an bài việc bếp núc, lão thân làm phiền nữa."

      "Lão phu nhân khách khí." Lâm Vị Hi cười cười, bất ngờ hỏi: "Vậy theo lão phu nhân, thế tử phi vẫn chưa chép xong Hiếu kinh nên xử trí như thế nào? Sắp đến tết rồi, nàng ta vẫn ở trong Phật đường cũng ổn. Nếu , cứ như vậy ?"

      Trong lòng lão phu nhân quốc công đúng là nghĩ như vậy, loại chuyện này chẳng lẽ phải mọi người ngầm đồng ý, sau đó cứ như vậy cho qua là xong à. Thế nhưng là bị Lâm Vị Hi làm như này, còn ngay trước mặt mọi người hỏi đến, mặt mũi phủ quốc công dù có lớn hơn nữa cũng dám "Quên ", bà ta chỉ có thể kiên trì, : "Sao có thể như thế được! Nàng ta phạm sai lầm, há có thể bỏ dở nửa chừng, chờ qua năm mới, lại để cho nàng ta trở về chép tiếp ."

      Lâm Vị Hi "A" tiếng, thầm nghĩ quả nhiên người già thành tinh, đáng tiếc a, Lâm Vị Hi sớm hiểu suy nghĩ của lão phu nhân, cùng bà ta chơi những thứ vô dụng này. Lâm Vị Hi cười ngọt ngào lại thẳng thắn hỏi: "Lúc nào mới tính là qua hết năm mới? Cái này cũng quá qua loa rồi. Ta sợ hiểu sai ý, bằng lão phu nhân chỉ , ý của ngài là ngày nào?"

      Miệng Cao nhị thái thái quả thực thể khép lại được, sửng sốt ngẩng đầu nhìn Lâm Vị Hi chút, quả thực giống như nhìn thấy quái nhân. Lão phu nhân quốc công có chút cắn răng nghiến lợi: "Qua mùng 7 lịch, ông Công ông Táo về trời."

      "Tốt." Lâm Vị Hi cười híp mắt đáp ứng: "Vậy theo chỉ thị của lão phu nhân, từ mùng tám thế tử phi bắt đầu tiếp tục chép sách ở Phật đường. Ta cho người thông báo với thế tử phi, lão phu nhân cùng thái thái có muốn chờ nàng ta ?"

      " cần." Lão phu nhân quốc công cứng đờ giật giật khóe miệng, : "Chúng ta phải rồi, vương phi xin dừng bước thôi."

      Quả nhiên Lâm Vị Hi đứng lại ở cửa sân, cười khách sáo hai câu, để nha hoàn dẫn người ra ngoài. Theo lý dù sao Lâm Vị Hi cũng nên tiễn thêm mấy bước, nhưng bây giờ Yến vương ở bên trong, cho dù nàng bỏ Yến vương ra ngoài tiễn khách, người phủ quốc công cũng dám nhận.

      Lâm Vị Hi đứng ở cửa ra vào, liền xoay người trở về phòng. Lúc nãy vào Cố Huy Ngạn sắc mặt đúng lắm, đây là thế nào?

      Lâm Vị Hi vào nhà cũng nhìn thấy Yến vương, nàng hỏi tỳ nữ đứng hầu bên cạnh: "Vương gia đâu?"

      Thị nữ cúi thân, khẽ: "Hồi vương phi, vương gia ở thư phòng."

      Lâm Vị Hi về phía phòng bên cạnh, nàng đứng ở cửa, nhìn thấy Cố Huy Ngạn đứng trước kệ sách sắp xếp sách của mình. Bên cạnh đông phòng cũng có thư phòng, thực tế là để đó dùng đến. Bây giờ vương gia đem sách thường dùng của mình chuyển về nội trạch, mà vương phi cũng bày thêm đồ trang trí vào đó, lúc đầu phòng bên cạnh cũng có chút đáng chú ý, đương nhiên phải xây thêm thư phòng. Bây giờ phòng đó thông với hành lang phía sau, lại mở cửa sổ, lắp đặt cửa sổ thủy tinh trong vắt, tầm nhìn vừa rộng thoáng lại chỉnh tề.

      Rộng thoáng có lẽ Lâm Vị Hi có ít công lao, dù sao lúc trước là nàng ra ý kiến mở cửa sổ hướng nào, nhưng gọn gàng tất cả đều là do Cố Huy Ngạn. ra thói quen sinh hoạt của Lâm Vị Hi tuyệt đối thể là lộn xộn, dù sao gia thế cùng giáo dưỡng vẫn còn đó, nàng phải người để đồ đạc bừa bộn, thế nhưng là Cố Huy Ngạn lại tuyệt đối tỉ mỉ gọn gàng. Sách của cùng kích cỡ, từng quyển đều được xếp thẳng hàng, mà mỗi thể loại còn được tách rời phân biệt ràng, bất kể từ hướng nào nhìn sang, đều chỉnh tề ngăn nắp.

      Lúc Lâm Vị Hi tới cửa bước chân dừng lại chút, Yến vương sắp xếp nơi này chỉnh tề gọn gàng như vậy, ngược lại làm cho nàng vào có chút tiện. Quả thực Lâm Vị Hi cảm thấy mình chính là người gây lộn xộn.

      Cố Huy Ngạn sớm nghe được tiếng bước chân của Lâm Vị Hi, chờ lúc, phát tiếng động lại ngừng lại. Cố Huy Ngạn quay đầu nhìn thấy Lâm Vị Hi dựa vào cạnh cửa, biểu cảm mặt rất kỳ quái. Cố Huy Ngạn bị vẻ mặt này chọc cười, cảm xúc nặng nề lâu cuối cùng cũng lộ ra chút tức giận: "Làm sao vào? Đứng ở cửa làm gì."

      "Vương gia đem nơi này bày biện trật tự ràng, ta vào, chẳng phải là làm loạn hay sao?"

      "Cùng lắm lại xếp lần thôi, cũng phải chuyện to tát gì." Cố Huy Ngạn nhìn nàng cười cười, vươn tay về phía Lâm Vị Hi: "Tới đây."

      Lâm Vị Hi quả tới gần, nàng nhận sách từ trong tay Cố Huy Ngạn, ngẩng đầu nhìn , hàng mày cong cong cười: "Mặc dù vương gia có gì đáng ngại, nhưng ta vẫn là sợ trong lòng chàng trách ta. Ta giúp chàng tay, chắc chắn chàng gì được ta nữa a."

      Cố Huy Ngạn cười cười, phản đối, : "Vậy làm phiền vương phi."

      Lâm Vị Hi sóng vai cùng Cố Huy Ngạn đứng trước kệ sách cao lớn kiên cố, còn thoang thoảng mùi gỗ tử đàn. Cố Huy Ngạn tay cầm sách, yên tĩnh nhàng để chính xác về vị trí vốn có. Nắng chiều xuyên qua cửa sổ thủy tinh hắt vào người Cố Huy Ngạn, làm cho mặt dát lên tầng kim quang, càng giống như thiên thần hạ phàm, tuấn mỹ thoát tục. Ánh nắng màu vỏ quýt chiếu rọi tay Cố Huy Ngạn, làm nổi bật lên ngón tay thon dài cân xứng, trong lòng bàn tay có vết chai mỏng, thể ràng sức mạnh của chủ nhân.

      Lâm Vị Hi nhìn mà có chút xuất thần, Cố Huy Ngạn thấy nàng có phản ứng, chỉ có thể lặp lại lần: "Chuyện kể của Lý vệ công ."

      Lâm Vị Hi như ở trong mộng mới tỉnh, lập tức tìm từ trong ngực quyển sách này, đưa cho Cố Huy Ngạn.

      Hai người người đưa người sắp xếp, vô cùng hài hòa. Mặc dù Lâm Vị Hi cảm thấy mình có tác dụng gì, còn hư hư thực thực làm chậm quá trình của Cố Huy Ngạn. Thôi, coi như nàng cho mặt mình dày thêm tầng, cùng Cố Huy Ngạn sắp xếp lại tàng thư. Bầu khí trong thư phòng hòa hợp, Lâm Vị Hi tìm sách, thừa dịp nhàn rỗi hỏi: "Vương gia, có phải lúc nãy là chàng tức giận ?"

      Bàn tay Cố Huy Ngạn ngừng lại chút, rồi lại tiếp tục sắp xếp gáy sách: "Cũng phải. Sao nàng lại hỏi vậy?"

      " có gì, chẳng qua là cảm thấy tâm trạng của chàng đúng lắm."

      Cố Huy Ngạn cúi đầu lườm nàng chút, giọng điệu nhàn nhạt: "Nàng mới bao nhiêu tuổi mà cũng học xong cách nhìn mặt mà chuyện rồi?"

      "Ít tuổi thỉ có làm sao, chẳng lẽ có những người trời sinh thông minh kỳ tài ngút trời hay sao?" Lâm Vị Hi bất mãn Cố Huy Ngạn luôn luôn nàng còn tuổi, nhịn được lầm bầm: "Còn phải bởi vì thường xuyên gặp chàng, ta mới thể hỏi, nếu ai muốn để ý chàng làm gì."

      Cố Huy Ngạn lại lườm Lâm Vị Hi chút, lát sau, vẫn là nhịn được mà phì cười.

      ra cảm xúc của Cố Huy Ngạn rất ít khi lộ ra ngoài, nhất là những lúc tức giận hay vui. Lúc đầu những lời này cũng định ra, nhưng mà ai nghĩ lại bị vị tiểu kiều thê người mềm mại mà tính tình lại lớn ở trong nhà nhìn thấu như này. Cố Huy Ngạn cũng cảm thấy là đức hạnh hàm dưỡng nhiều năm của chính mình bị thụt lùi. Có lẽ như Lâm Vị Hi , hai người bọn họ sớm chiều ở chung, cho nên ngay cả kẻ thù chính trị cũng phát được biến hóa nho , nhưng lại giấu giếm được người bên gối mình.

      Lâm Vị Hi thấy Cố Huy Ngạn cười, áp lực quanh người khá hơn rất nhiều, nàng được cổ vũ, thử thăm dò hỏi: "Là bởi vì Cao Thầm sao?"

      biết từ đâu mà Cao Thầm học được "thói quen tốt", ở nhà người khác làm khách cũng có thể làm ra loại chuyện như nghe lén này, mà thiếu chút còn thành công. Nếu phải đột nhiên Cố Huy Ngạn trở về, cảnh giác lớn hơn rất nhiều so với người bình thường, chỉ sợ Lâm Vị Hi đúng là biết lời mình bị nghe đến chữ cũng sót, quay đầu là có thể truyền đến tai Hàn thị thậm chí là cả Cao Nhiên.

      Lâm Vị Hi nghĩ là Cố Huy Ngạn ngay trong phủ đệ của mình bắt được nghe lén, nên mới vui. Mà Cố Huy Ngạn nghe lại bật cười, lắc đầu : "Dĩ nhiên phải. Làm sao lại do tiểu hài tử được?"

      Cho dù loại chuyện như nghe lén này hay ho gì, nhưng đối với Cố Huy Ngạn Cao Thầm tiểu hài tử này đáng để nhắc tới. Làm sao có thể để ý đến loại hạng người vô danh như này? Khắp thiên hạ, có thể khiến Cố Huy Ngạn quan tâm chú ý tính ra chỉ vài người, mà bây giờ, lại thêm vị.

      Cố Huy Ngạn cúi đầu nhìn Lâm Vị Hi chút, nàng còn vô tri vô giác trêu Cố Huy Ngạn. Lâm Vị Hi nhắc đến Cao Thầm, khỏi lại nghĩ tới quyển sách kia, nghĩ đến sau này Cao Thầm kế thừa tước vị quốc công phủ. Lâm Vị Hi trong lòng khẽ động, khỏi hỏi: "Vương gia, chàng nhìn Cao Thầm thấy thế nào?"

      "Thứ tôn phủ quốc công?" Cố Huy Ngạn nghĩ tới Lâm Vị Hi đột nhiên hỏi tới đứa bé này, cũng chỉ là thứ tôn phủ quốc công thôi, cũng mới bảy tám tuổi, Cố Huy Ngạn cũng đem đứa bé này để ở trong mắt. Nghe được Lâm Vị Hi hỏi như vậy, Cố Huy Ngạn mới nghĩ nghĩ, : "A dua xu nịnh, khó thành việc lớn."

      Cái kết luận này hoàn toàn tương phản so với kết quả Lâm Vị Hi nhìn thấy trong sách, nhưng Yến vương nhìn người sai bao giờ, vậy tại sao có sai lầm lớn như thế? Lâm Vị Hi hiếu kì, liền hỏi tiếp: "Vì sao chàng đưa ra kết luận này? Là bởi vì ta nghe lén sao?"

      " phải. Người làm việc lớn câu nệ tiểu tiết, dối gạt dưới, nghe lén người khác chuyện tính là gì. Là quân tử cũng tốt, mà gian hùng cũng được. người nào thành đại mà tâm trí cường đại, có mục tiêu ràng. Nhưng ta lại quá nông cạn, tất cả suy nghĩ đều vì xu nịnh hùa theo để được người khác thích. Ta cũng biết tình hình của đứa bé này như thế nào, nhưng cũng đoán là lớn lên ở nội trạch nơi phụ nữ làm chủ, trong mắt cũng chỉ nhìn thấy nhà mình. Sau này tranh quyền đoạt lợi giỏi, chứ bảo làm việc lớn có khả năng."

      Những lời này làm Lâm Vị Hi bừng tỉnh đại ngộ, trách được, sau này là Cao Thầm dựa vào tỷ tỷ cùng tỷ phu giúp đỡ mà từ con thứ trở thành quốc công. Nhưng khi đó quốc công phủ cũng bình thường có gì nổi bật cả, toàn bộ là nhờ dính ánh sáng quan hệ thông gia mà thôi. Cao Thầm trở thành quốc công so với vô năng của bản thân cũng mâu thuẫn gì cả. Kẻ thắng cuộc trong tranh đấu bên trong gia tộc, cũng đại biểu cho việc ta có thể dẫn dắt gia tộc ngày hưng thịnh hơn. Đánh giá này của Cố Huy Ngạn phải tự nhiên mà có, mới chỉ là vừa đối mặt, có nhận xét như vậy liền giải quyết hoang mang bấy lâu nay của Lâm Vị Hi rồi.

      Lâm Vị Hi đối với việc Cao Thầm thừa kế phủ quốc công vô cùng thoải mái, bây giờ nghe Cố Huy Ngạn vậy, nàng càng cảm thấy muốn để cho mọi việc phát triển theo như quyển sách kia nữa.

      Nếu như Cao Thầm là người có tài, bởi vì ân oán cá nhân mà Lâm Vị Hi phản cảm với Cao Thầm, là rất cực đoan. Nhưng nếu như Cao Thầm cũng thể dẫn dắt phủ quốc công lên, còn có thể làm cho gia tộc xuống dốc, giậm chân tại chỗ, Lâm Vị Hi có lý do gì mà ngồi nhìn người tài vô năng, còn có thù với mình trở thành tộc trưởng công phủ.

      Lâm Vị Hi khẽ cụp mắt, khỏi nghĩ đến các huynh đệ phẩm chất tốt có chí hướng trong tộc. Đối với Lâm Vị Hi mà , đều là người cùng huyết thống, nhận làm con thừa tự so với thứ đệ kế thừa tước vị thế tử của phụ thân cũng có gì khác nhau. Lâm Vị Hi sau khi sống lại sớm quyết ý phân giới hạn với quá khứ kiếp trước của mình, thân phận địa vị, vinh quang quá khứ thậm chí đồ cưới toàn bộ theo Cao Hi chết mà chôn cùng. Người ở phủ quốc công còn là nhà mẹ đẻ của nàng nữa. Cho dù Lâm Vị Hi xuất phát từ lòng riêng mà tiếp cận đại trưởng công chúa Thọ Khang, cũng là lấy thân phận khác, nàng cũng định lộ ra bí mật mình là Cao Hi này.

      Cho nên, Lâm Vị Hi cùng kiếp trước có quan hệ gì, phủ quốc công tốt xấu sống chết cũng có quan hệ gì với nàng, nhưng dù sao phủ quốc công cũng nuôi nàng lớn lên. Hậu đãi trong sinh hoạt lẫn giáo dưỡng mà từ Lâm Vị Hi được nhận, chi phí đều là gia tộc mang tới cho nàng. Nếu như hưởng thụ che chở của gia tộc, chờ lúc cần thông gia lại mắng to gia tộc hút máu ăn người, cái này rất thấp kém vô ơn rồi. Mặc dù bây giờ Lâm Vị Hi chết lại trùng sinh đếm xỉa đến, nhưng trong thâm tâm vẫn muốn vì gia tộc từng sinh nàng nuôi nàng góp phần sức lực, chí ít có thể nhìn phủ quốc công lên.

      Lâm Vị Hi nhanh chóng tra qua huynh đệ trong tộc lần, nghĩ chọn hài tử mọi mặt đều thích hợp. Nhưng loại chuyện này thể vội vàng được. Nàng ngẩng đầu, nhìn thấy Cố Huy Ngạn chăm chú nhìn mình, ánh mắt sâu: "Nàng nghĩ gì?"

      Lâm Vị Hi trừng mắt nhìn, ôm cánh tay Cố Huy Ngạn, cười chơi xấu, chịu . Cố Huy Ngạn bắt ép được nàng, cũng đành cho qua như thế.

      Nếu như Cố Huy Ngạn muốn biết, căn bản cũng cần hỏi Lâm Vị Hi, tùy ý Lâm Vị Hi chơi xấu nũng nịu, cũng muốn hỏi đến cùng thôi.

      Lúc đầu Lâm Vị Hi còn đưa sách, sau đó muốn trả lời, dứt khoát cả người đều dán vào Cố Huy Ngạn. Quấy rối đến mức này, cũng thể tiếp tục sắp xếp lại giá sách được nữa, nhưng mà cũng may thư tịch sửa sang được bảy tám phần, chỗ còn lại làm tay cũng đủ. Cố Huy Ngạn nhanh chậm sắp xếp chỗ sách chép tay, tay khác vòng qua eo Lâm Vị Hi, vô ý hỏi câu: "Bên ngoài náo nhiệt, nàng lại muốn ở cùng ta xếp sách trong phòng, có phải rất nhàm chán hay ?"

      " biết a." Lâm Vị Hi bị hỏi mà hiểu thấu: "Làm sao ta lại cảm thấy buồn chán được? Khó có khi nào Vương gia có thời gian rảnh rỗi như vậy, có thể cùng nhau làm việc gì đó... Mặc dù phần lớn đều là chàng làm, dù sao ta cũng cảm thấy rất tốt."

      Cố Huy Ngạn cúi đầu, vừa hay nhìn thấy Lâm Vị Hi ngoẹo đầu tựa ở vai , chiếc cằm thon gọn khẽ giơ lên, kiêu căng lại thẳng thắn. Cố Huy Ngạn mỉm cười, trong lòng cũng dần dần bình tĩnh lại. Kỳ cũng phải Cố Huy Ngạn muốn nghe đáp án, Lâm Vị Hi cũng hiểu ý của . Có đôi khi, nàng ý thức được thử thăm dò nàng. Thế nhưng cái này có quan hệ gì đâu, nàng là thê tử của , nếu như đến vấn đề dưỡng lão này, vẫn còn quãng thời gian rất dài trải qua cùng , cho nên lý do mà Lâm Vị Hi lựa chọn thành hôn cùng , cũng cần thiết tìm hiểu nữa.

      Cố Huy Ngạn có thể hiểu suy nghĩ ban đầu của Lâm Vị Hi, bởi vì Cao Nhiên làm chủ hứa gả Lâm Vị Hi cho người khác, còn một vài lời kích thích nàng. Lâm Vị Hi chịu bị người trấn áp, giống như tiểu nương nơi khuê các chịu bị tỷ muội mang ra để so bì nhan sắc, Cao Nhiên khoe khoang chính mình là thế tử phi, Lâm Vị Hi liền hờn dỗi gả cao hơn người. Ngay từ lúc bắt đầu Cố Huy Ngạn biết Lâm Vị Hi giận, mà cũng chỉ là công cụ, là con đường tắt để nàng hờn dỗi thôi. Nhưng cũng sao cả, có thể trở thành người đứng đầu con đường vượt qua giai cấp, bởi vì chính là giai cấp, vinh quang quyền quý của Yến vương, cũng chính là phần của bản thân .

      Quá khứ qua, người cũng cưới, cưới cũng xong, mà bây giờ tiểu nương này thích thú với địa vị Yến vương phi. Cố Huy Ngạn để nàng kiêu ngạo vui vẻ vô lo dài rất lâu, cũng chưa hẳn là thể.
      Last edited: 27/7/19
      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh33 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Vậy mới là Yến Vương chứ, đủ tự tin, đủ bản lĩnh, bao dung hết tất thảy của bạn LVH chứ
      A fang, huyen1604Lừa tình thích bài này.

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Dạo này mình lại bận, nên tốc độ ed bị chậm lại, rất mong mọi người thông cảm. Mình vẫn cố gắng hết sức để up chap mới. Giờ chap 56 mới ed đc 3/8 trang thôi, :yoyo25:
      Hoa bé nhỏ, hoadan59, Tôm Thỏ8 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cố lên edit nha, truyện được edit hay hay ko hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng của bạn nữa, cứ thong thả nhé. Cứ ra chap đều trong tuần để thương bọn tớ đc
      Lừa tình thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :