1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NỮ THẦN ẨM THỰC HẮC ÁM - Yêu Xuyên

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      Hơ hơ, cảm thấy suy đoán của mình thông minh :059::059::059:
      song ngư thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 76: Bắp cải
      Buổi tối khi lái xe đưa Mộ Cẩm Ca và Rượu trắng về nhà, Hầu Ngạn Lâm đem toàn bộ suy đoán của mình ra.

      dừng xe dưới nhà, mở ngọn đèn vàng nhàn nhạt trong xe, dùng di động đăng nhập vào mail của nhà hàng, mở phần thư mà 1012 gửi đến cho người mèo xe xem, : “Chính là lá thư này, chỉ xem được phần đầu, khi Chu Diễm tiến vào, chữ trong thư đều trở thành mã hóa.”

      Mộ Cẩm Ca cầm lấy di động, nhìn chằm chằm vào màn hình, nhíu mày gì.

      Rượu trắng nhìn thoáng qua, lập tức đem mắt dời , cười cười: “Ha ha, Đại ma đầu, còn chuẩn bị mật thư cho ta sao, ha ha ha.”

      Hầu Ngạn Lâm nghiêm mặt : “Rượu trắng, tao biết tại mày khó lòng tiếp nhận chuyện này. Nhưng tao có gạt mày, cũng trêu chọc mày, hy vọng mày có thể đối mặt với .”

      , đầu óc của Đại ma đầu luôn luôn rất lớn.” Rượu trắng khỏi chạy vào lòng Mộ Cẩm Ca, rúc người vào người , giọng điệu có chút cứng nhắc, “Tôn chỉ của hệ thống chúng ta chính là mang đến hạnh phúc và thành công cho túc chủ, sao cuối cùng lại có thể thành tu hú chiếm tổ chim khách, cướp lấy thân thể của túc chủ? Chuyện này, chuyện này chẳng phải là quá bẩn thỉu sao?”

      Hầu Ngạn Lâm nhìn nó, hỏi: “Tôn chỉ? Tao hỏi mày, là ai định ra tôn chỉ này?”

      Rượu trắng nâng cao giọng, vội vàng biện giải: “Đây là ý thức đầu tiên của mỗi hệ thống khi được sinh ra, cũng giống như loài người các khi sinh ra là phải uống sữa!”

      Nhưng Hầu Ngạn Lâm chỉ bình tĩnh : “ cách khác, mày cũng biết là ai hướng bọn mày cái ý niệm này.”

      tay Mộ Cẩm Ca cầm di động của Hầu Ngạn Lâm, tay để sau lưng Rượu trắng, cúi đầu ôn nhu : “Rượu trắng, năm ngoái khi tao vừa nhặt được mày, tao hỏi qua hệ thống bọn mày đến từ đâu, mày rằng thể , vì sao?”

      Giọng Rượu trắng lại: “Vì đó là cơ mật.”

      Mộ Cẩm Ca lại hỏi: “Mày có thể với chúng tao, nhưng bản thân mày có biết ?”

      “Ta đương nhiên biết.” Rượu trắng ngẩng đầu lên, “Hệ thống chúng ta đều là…”

      tới đây nó ngưng bặt lại.

      … là cái gì?

      Nó cư nhiên nhớ nổi!

      Vì từ trước đến giờ đều tin tưởng đây là điều tuyệt mật cao nhất, cho nên chưa từng tìm hiểu, đem chuyện này vứt qua bên, chỉ biết là tồn tại bí mật thể cho bất kỳ ai.

      Rượu trắng hoàn toàn ngây người, ánh mắt dần dần trở nên mờ mịt.

      Hầu Ngạn Lâm nhìn thấy biến hóa của nó, chậm rãi : “Theo như tao đọc được, hệ thống kia cũng là đến cuối cùng mới biết được chuyện xâm chiếm thân thể của Kỷ Viễn, cho nên, khi nó phát mình bắt đầu xâm chiếm thân thể túc chủ mới gây ra chuyện bi thương như vậy.”

      Mộ Cẩm Ca tiếp lời: “Làm túc chủ, Kỷ Viễn có thể nhìn ra hệ thống sớm có mưu đồ, cho nên cuối cùng mới xảy ra tranh chấp lớn như vậy sao?”

      Hầu Ngạn Lâm gật đầu: “Đúng, đoán sở dĩ Kỷ Viễn lựa chọn nhảy lầu tự sát, hơn nữa là trong tình trạng cực kỳ tồi tệ mà ra đòn sát thủ như thế, vì cậu ta muốn giao tặng thân thể cho 1012 – “kẻ lừa gạt”, dù sao cuối cùng cũng là chết, bằng làm cho 1012 cũng có được thân thể mình, cùng nhau đồng quy vu tận.”

      Rượu trắng lẩm bẩm: “Sao lại có thể như vậy…”

      Hầu Ngạn Lâm vuốt đầu nó, : “ tại cũng chỉ là phỏng đoán của chúng ta, nếu muốn xác minh, chúng ta phải tìm hệ thống trong người Chu Diễm.”

      Rượu trắng nhìn về : “Nó biết sao?”

      “Rượu trắng, mày thấy rất kỳ lạ sao?” Hầu Ngạn Lâm phân tích cho nó nghe, “Bản thân hệ thống bọn mày , biết ai tạo ra bọn mày, nhưng lại xuất quy tắc cho hệ thống, vì sao lại định ra quy định đó; đến tột cùng là nó gặp phải chuyện gì, vì sao nó tìm túc chủ cho chính mình, vì sao muốn đoạn Chu Diễm? Nếu có thể phạm quy, tất nhiên nó biết chuyện bọn mày biết.”

      Rượu trắng cụp tai xuống: “Cho đến bây giờ ta… cũng chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề đó.”

      Mộ Cẩm Ca ôm chặt nó, : “ trách mày. Nếu phải chuyện phát triển đến mức này, rất ít người có thể nghĩ sâu theo hướng đó, giống như lúc đầu tao gặp mày, cũng chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề đó.”

      “Rượu trắng, cứ thoải mái , nếu như thế, vậy mày cũng là trong họa được phúc.” Hầu Ngạn Lâm an ủi nó, “Hệ thống của Kỷ Viễn hâm mộ mày, là bởi vì mày kí túc cơ thể con mèo, khối thân thể này tồn tại ý thức như con người, mày hại bất kỳ ai, mày rất an toàn, người chung quanh mày cũng rất an toàn.”

      Trầm mặc trong lát, Rượu trắng ngửa đầu nhìn Mộ Cẩm Ca: “Nhưng Tĩnh ca ca là đại lý túc chủ của ta, có thể có chuyện gì ?”

      Nghe nó như vậy, trong lòng Hầu Ngạn Lâm cũng căng thẳng.

      Mộ Cẩm Ca vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, trầm giọng : “Đừng suy nghĩ nhiều nữa, tao có việc gì đâu, dù sao mày cũng ký túc cơ thể tao, mày có khả năng xuất hồn xâm chiếm thân thể tao, đúng ?”

      Giọng Rượu trắng như muốn khóc: “Vạn nhất…”

      “Xem ra chúng ta phải nhanh chóng chủ động tìm hệ thống của Chu Diễm để có câu trả lời.” Hầu Ngạn Lâm nhướng mày, bắt đầu cân nhắc, “Nhưng làm cách nào để tìm nó ra? Nếu , Chu Diễm biết chuyện của Rượu trắng…”

      Ngay tại lúc này, đột nhiên Rượu trắng cảm giác được dị động, vì thế cảnh giác nhìn bốn phía, sau đó lơ đãng nhìn qua điện thoại tay Mộ Cẩm Ca.

      “Tĩnh ca ca!” Nó sợ hãi kêu lên, “ nhìn điện thoại của Đại ma đầu.”

      Nghe nó như vậy, vốn lâm vào suy nghĩ, Hầu Ngạn Lâm và Mộ Cẩm Ca đồng thời di chuyển tầm mắt, nhìn lên màn hình di động, vừa lúc nhìn thấy màn khiến người ta cứng lưỡi!

      Chỉ thấy những dòng mã loạn xạ lá thư chuyển động, giống như được tẩy xóa, cuối cùng đoạn ký tự được sắp xếp lại, thành đoạn văn hoàn chỉnh –

      “Mộ tiểu thư, nếu có thời gian, 12 giờ trưa ngày mốt có thể mời đến Chu Ký dùng cơm ? Dĩ nhiên, hoan nghênh mang theo con mèo kia.

      Tôi nguyện ý đem hết những điều tôi biết cho .”

      *

      Hai ngày sau, Mộ Cẩm Ca mang theo Rượu trắng đến chỗ hẹn.

      Dưới hướng dẫn của phục vụ, được dẫn vào phòng riêng của Chu Ký, và ngoài dự kiến, Chu Diễm ngồi chờ sẵn nơi đó.

      – chính xác mà , đó cũng phải là Chu Diễm.

      “Chu Diễm” ngồi ghế, có đứng dậy, chỉ làm tư thế mời, mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, giọng khách khí: “Mộ tiểu thư, cứ ngồi tự nhiên.”

      Mặt Mộ Cẩm Ca chút thay đổi nhìn , sau đó ngồi ở vị trí gần cửa nhất, vừa hay đối diện .

      cần cảnh giác với tôi như vậy.” Chu Diễm cười cười, ngũ quan có gì thay đổi, lại như hoàn toàn thay đổi thành người khác, di chuyển bàn đồ ăn phong phú trước mặt, “Những món này là tôi bảo nhà bếp chuẩn bị trước, canh chuẩn thời gian đến, bằng cả bàn đồ ăn ngon này lạnh mất.”

      Mộ Cẩm Ca chăm chú nhìn , : “ là hệ thống của Chu Diễm.”

      Là lời khẳng định chứ phải là hỏi.

      “Chu Diễm” vẫn thản nhiên cười, vì thân phận bị vạch trần mà bối rối, ngược lại vô cùng hào phóng thừa nhận: “Đúng vậy, nếu tiện xưng hô, có thể gọi tôi là Vô Hình, đây là tên người nào đó đặt cho tôi.”

      Mộ Cẩm Ca: “Người nào đó?”

      “Phải từ đâu đây…” Vô Hình nghĩ nghĩ, sau đó , “Mộ tiểu thư, vừa ăn vừa nghe tôi , Mèo tiên sinh cũng vậy, những món này ngươi cũng có thể ăn.”

      Rượu trắng trừng to hai mắt, lông mèo đều dựng đứng lên, oán hận : “Tên khốn! Lúc trước ngươi mạnh mẽ đem ta bức ra, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ đó! Ngươi quên rồi hả!”

      Vô Hình nhìn nó, : “Chẳng lẽ ngươi nên cảm ơn ta sao?”

      “Gì?”

      “Nếu phải ta chiếm vị trí của ngươi, người dùng thân thể Chu Diễm hôm nay chính là ngươi, ngươi có thể chấp nhận chuyện này sao?”

      “Đúng, ta thể.” Ngày hôm qua Rượu trắng suy nghĩ rất nhiều, “Nhưng ngươi đừng như mình xả thân vì người khác vậy, lúc trước ngươi bắt tay cùng Chu Diễm mạnh mẽ đem ta bức ra, căn bản hề lo lắng cho tồn vong của ta, nếu phải vừa lúc có con mèo chết nằm dưới lầu bị ta đụng trúng, có thể ta bị tan thành tro bụi.”

      nghĩ tới Vô Hình cười khẽ tiếng: “Tan thành tro bụi có sao đâu?”

      Rượu trắng tức giận, : “Ngươi gì?”

      Vô Hình lắc đầu, mặt vẫn là nụ cười thản nhiên, “Chúng ta vốn nên tồn tại, nếu có thể tồn tại là may mắn, thể tồn tại cũng có gì đáng tiếc.”

      Mộ Cẩm Ca mở miệng hỏi: “Chuyện này rốt cuộc là sao? Hệ thống đến tột cùng là gì?“

      Vô Hình múc chén canh cho , nhanh chậm : “Tôi cũng biết hệ thống là thế nào, cũng biết ai tạo ra chúng.”

      Rượu trắng mới tin: “Vậy ngươi hẹn chúng ta đến đây làm gì?”

      “Ta biết về chuyện của hệ thống…” Vô Hình để muỗng xuống, “Nhưng ta biết chuyện của “chúng ta”.”

      Mộ Cẩm Ca nhạy bén bắt giữ thông tin quan trọng: “Các ngươi phải là hệ thống?”

      Vô Hình vuốt cằm: “Đúng, chúng tôi phải là hệ thống chân chính, mà là giả hệ thống.”

      Rượu trắng xuy tiếng, : “Càng càng quá đáng, ý của ngươi chúng ta đều là hàng nhái sao?”

      “Miêu tiên sinh, chẳng lẽ ngươi có phát sao? Nếu ngươi hệ thống, vì sao ngôn hành cử chỉ đều càng có xu hướng nhân tính hóa.” Vô Hình đột nhiên đặt câu hỏi, “Ngươi hãy nhớ lại giọng điệu và lối suy nghĩ của mình khi ban đầu ký túc người Chu Diễm, rồi nhìn lại bản thân mình bây giờ, cũng giống như chuyện mỗi người đều nhìn ra mình béo lên hay gầy xuống khi mỗi ngày tự mình soi gương, vì thay đổi của ngươi là quá trình tích lũy, cho nên ngươi và người chung quanh nhận ra biến đổi, nhưng khi ngươi đối chiếu với hình ảnh ban đầu của mình, ngươi thấy có bao nhiêu chênh lệch.”

      Lời này của khiến Rượu trắng hoàn toàn đứng hình.

      Rượu trắng rất muốn phản bác vì chịu ảnh hưởng của con mèo mày, nhưng nó nhớ tới khi mình còn người Chu Diễm cũng có suy nghĩ như thế, mà khi bị Chu Diễm bức ra khỏi thân thể thời gian, nó ràng có túc ký cơ thể người nào, chịu quấy rầy của túc chủ, nhưng lại cảm nhận được khó chịu.

      – đúng rồi, khi đó nó còn cảm thấy kỳ quái, ràng là hệ thống, vì sao lại giống như con người, cảm thấy khó chịu.

      Hơn nữa theo bản năng còn ý thức ràng cảm giác đó gọi là đau lòng.

      Giống như mấy ngày trước, ràng là lần đầu tiên nó nằm mơ, lại nghĩ cũng cần nghĩ biết đó được gọi là “nằm mơ”, có nghi ngờ gì, nếu phải Tĩnh ca ca hỏi, nó cũng ý thức đến đây là lần đầu nó thể nghiệm cảm giác nằm mơ là thế nào.

      là càng ngày càng giống mèo, nó càng ngày càng giống người đúng hơn.

      Nhưng vì sao lại thế?

      Vô Hình thấy nó gì, mới than -

      “Bởi vì, chúng ta vốn là con ngươi.”

      Tiểu Ly 1111, huyen1604, levuong7 others thích bài này.

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 77: Rượu nếp than
      „Vì chúng ta vốn là con người.“

      Nghe câu đó, Mộ Cẩm Ca và Rượu trắng đều sửng sốt, khiếp sợ đến mức nên lời trong lúc, trong khoảng thời gian ngắn, bên trong phòng riêng đều lâm vào trầm mặc kỳ quái.

      Sau lúc lâu, Rượu trắng mới hoài nghi : „ có khả năng... Nếu chúng ta đều là người, trình tự bên trong chúng ta lại là thế nào?“

      „Ta phải rồi sao? Hệ thống chân chính là có tồn tại, mà bản thân chúng ta là giả hệ thống.“ Vô Hình kiên nhẫn giải thích, „Chúng ta mới là người được hệ thống chân chính lựa chọn, giống như loại mặt hàng như Chu Diễm này, chúng ta là thiên tài chân chính ở những ngành nghề có tiềm lực nhưng lại thiếu hụt cơ hội, vì có hệ thống, cho nên khi lớp tro bụi phủ bề ngoài được lau , chúng ta bắt đầu tỏa sáng, đến mức cả đời đều mai , khi đó công năng của hệ thống chỉ cho chúng ta cơ hội tỏa sáng mà thôi, phải giống như thao túng con rối, tay cầm tay mà chỉ đạo từng bước cho túc chủ.“

      Rượu trắng mở to hai mắt, hiểu , hỏi lại: „Chẳng lẽ chúng ta bị hệ thống xâm chiếm cơ thể, sau đó mới trở thành...“

      Vô Hình : „ phải, như ta , lúc ấy trong cơ thể chúng ta chính là „hệ thống chân chính“, cách khác, chúng nó mới là trí tuệ nhân tạo, hoàn toàn là do đống số liệu và trình tự mã hóa tạo thành, có bất luật tình cảm hay tư duy nào, chúng ta tại xâm chiếm cơ thể túc chủ, là vì núi thể có hai hổ, trong cơ thể thể chứa hai linh hồn, cho nên kẻ mạnh ăn kẻ yếu, linh hồn mạnh hơn cắn nuốt linh hồn yếu kém còn lại.“

      Rượu trắng cảm thấy kỳ quái, hỏi: „Nhưng ta ở trong cơ thể Chu Diễm 7 năm đều có chuyện gì, vì sao ngươi chỉ trong thời gian ngắn, xuất tình huống ăn mòn này?“

      Vô Hình hỏi nó: „Ngươi còn nhớ giả thiết về thanh tiến độ ?“

      Rượu trắng: „... Nhớ .“

      „Giải thích chuyện này có chút phức tạp, hy vọng hai người có thể nghe ta chậm rãi giải thích.“

      Sau khi uống ngụm trà, Vô Hình chậm rãi tiếp: „Trước hết về chúng ta , dưới trợ giúp của hệ thống, chúng ta đạt thành tựu mà rất nhiều người cả đời đều khó mà có được, khi còn rất trẻ có phong cảnh vô hạn, nhưng có thể là thiên tài đều đoản mệnh, sau khi chúng ta công thành danh toại có bệnh chết, cũng có ngoài ý muốn bỏ mình, tóm lại đều là chết trẻ.“

      biết trước kia ngươi có nghĩ đến hay , sau khi hệ thống hoàn thành nhiệm vụ đâu ? thực tế, hệ thống chân chính sau khi hỗ trợ chúng ta đạt được thành công, nơi nào cũng , nó biến mất, mà là vĩnh viễn trói buộc cùng chúng ta, thế nên, sau khi chúng ta qua đời, chúng nó vẫn quấn quanh linh hồn chúng ta, sau đó trải qua đoạn thời gian hỗ trợ lẫn nhau, chúng ta cùng hệ thống hợp lại thành , trở thành giả hệ thống.“

      Lẳng lặng ngồi nghe bên cạnh, Mộ Cẩm Ca hỏi: „Cho nên, người và Rượu trắng mới có thể vẫn duy trì công năng và kết cấu của hệ thống?“

      „Đúng vậy, có thể hình dung chúng tôi là viên kẹo, lớp gói kẹo bên ngoài là hệ thống chân chính, mà bên trong chính là túc chủ của hệ thống chân chính.“ Vô Hình gật gật đầu, „Ban đầu, khi chúng tôi ký túc người túc chủ, chúng tôi chuyện và hành xử giống như là hệ thống, lạnh băng cứng nhắc, nhưng theo thời gian, vốn là thế hệ thống cả đời phục vụ cho túc chủ cũng dần lão hóa, lớp vỏ kẹo dần dần được lột ra, chỉ để lại ít trình tự tiếp tục vận hành, bản tính và nhân cách của chúng ta bắt đầu hiển lộ, hơn nữa khi thanh tiến độ bước vào giai đoạn hai chính là bước ngoặt, bản tính chúng ta dần lộ ra ảnh hưởng đến túc chủ, đây là chấp thuận bị động, mà khi có túc chủ có cảm xúc tiêu cực, tốc độ xâm chiếm của chúng ta nhanh hơn.“

      Mộ Cẩm Ca nhíu mày : „ là linh hồn mạnh hơn chiếm giữ đối phương, nhưng đều là người, vì sao túc chủ lại là phái yếu?“

      Vô Hình nhàng : „Vì ỷ lại.“

      „Chúng ta đều biết, thanh tiến độ chia làm hai phần, nửa trước là túc chủ dựa theo hệ thống chỉ thị mà làm, nửa sau là túc chủ tự mình sáng tạo tìm ra con đường mới.“ dừng chút, mới , „Nhưng nghĩ lại xem, chúng ta là giả hệ thống, lựa chọn túc chủ dĩ nhiên phải là người có tài năng thiên phú, phần lớn đều là người có tư chất bình thường nhưng lại tham vọng, người như vậy, ở giai đoạn đầu đều dựa vào chúng ta mà thành công, sớm sinh ra tính ỷ lại nghiêm trọng, cho nên ở giai đoạn sau luôn tìm cách thoái thác, muốn mạo hiểm, chỉ nghĩ là có chúng ta rồi mọi chuyện đều thuận lợi thành công, giống như Chu Diễm, có hệ thống thể sống, ngay cả năng lực độc lập cũng đánh mất, người như thế sao linh hồn có thể mạnh lên?“

      Rượu trắng nhịn được, xen mồm hỏi: „Vạn nhất, vạn nhất có túc chủ ở giai đoạn sau có thể chạm đến điểm đột phá sao?“

      Vô Hình : „Chính xác, lý thuyết là có thể tồn tại, nhưng theo ta được biết, trong thực có thể tự giác nỗ lực chống lại xâm nhập của hệ thống hoặc tránh được xâm nhập, trước mặt chỉ có .“

      Mộ Cẩm Ca hiểu : „ cách khác, giai đoạn sau tương đương với tiến độ của giả hệ thống xâm chiếm túc chủ.“

      Vô Hình thừa nhận: „Đúng.“

      Mộ Cẩm Ca hỏi: „ tại tiến độ của là bao nhiêu?“

      „100%.“ Vô Hình hơi hơi mỉm cười, „Về chuyện này, tôi còn muốn cám ơn Mộ tiểu thư, xuất của làm Chu Diễm sinh ra cảm giác có nguy cơ cực lớn, hai lần thua dưới tay , phẫn nộ đến cực điểm, đây là cơ hội tốt để tôi ăn mòn, bằng tại chỉ có thể đạt 60 – 70%, tiến trình thong thả như vậy rất dễ khiến bản thân Chu Diễm phát giác, đến lúc đó biến thành như vị họa sĩ họ Kỷ kia, vậy tốt.“

      Mộ Cẩm Ca đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh băng mà nhìn về phía : “ biết Kỷ Viễn.”

      „Tôi xem như là trường hợp đặc biệt của giả hệ thống, có thể cảm giác được hệ thống trong vòng thành phố.“ Vô Hình nhún vai, „Kỳ , ban đầu tôi tính tìm đến Kỷ Viễn, nhưng vẫn biết nên xuống tay thế nào, vì tình cảm của cậu ta với hệ thống rất tệ, ngay lúc tôi buồn rầu phát ký chủ mới – chính là Chu Diễm, và hệ thống – cũng chính là Miêu tiên sinh ngươi đây, tựa hồ tồn tại mâu thuẫn, trải qua thời gian quan sát, tôi quyết định thay đổi mục tiêu, đến ký túc người Chu Diễm.“

      ra việc lúc đầu là như thế, còn có đoạn khúc chiết.

      Tuy nghe xong đối phương nhiều như vậy, nhưng Mộ Cẩm Ca lại cảm thấy càng nghe càng nghi ngờ, „Vì sao lại giống những hệ thống khác? Sao lại biết nhiều chuyện như vậy?“

      Vô Hình cười bình tĩnh, „Chuyện này ít nhiều quan hệ với người đặt tên cho tôi.“

      Mộ Cẩm Ca phỏng đoán: „Là túc chủ trước của sao?“

      „Nếu Chu Diễm có được nửa thông minh của , cũng đến mức chỉ trong năm bị tôi hoàn toàn chiếm thân thể.“ Vô Hình tán thưởng , sau đó gật đầu, „Đúng, là túc chủ trước của tôi, ngài ấy họ Lâm, cứ gọi là Lâm tiên sinh là được rồi, ngài ấy là kỹ sư.“

      „Khoan ...“ Rượu trắng đánh gãy lời tự thuật của , hoài nghi nhìn , „Ngươi phải là bàn tay vàng chứ hả, lại có thể đảm nhận hệ thống kỹ thuật lẫn hệ thống mỹ thực, ngươi còn ngươi theo dõi cả Kỷ Viễn, vậy công năng mỹ thuật ngươi cũng có? Sao ngươi lên trời luôn ?“

      Vô Hình cười: „Đừng nóng, ngươi cứ từ từ nghe ta .“

      „Như ta vừa , trước mắt, ta chỉ biết duy nhất người có thể miễn nhiễm với hệ thống, chính là ngài ấy.“ chậm rãi kể lại quá khứ người nào biết, „Lại tiếp, ký túc đến người Lâm tiên sinh, đại khái là sai lầm lớn nhất đời ta, cuối cùng ta cũng lắm, giả hệ thống chọn lựa túc chủ như thế nào, có thể là ở chỗ ta xuất sai lầm lúc ban đầu, ký túc đến người ngài ấy. Ngài ấy là túc chủ được lựa chọn của hệ thống chân chính, rất thông minh, rất tài hoa, lòng hiếu học cũng rất mạnh, ngày thường rất thích mò mẫm làm vài phát minh , ngài ấy vẫn luôn tò mò đối với tồn tại của hệ thống.“

      „Chu Diễm dùng 7 năm mới hoàn thành nửa tiến độ, còn ngại thời gian quá dài, nhưng ta cùng Lâm tiên sinh lại dùng 12 năm, vì trong thời gian đó, ngài ấy vẫn luôn phí thời gian nghiên cứu ta. ra có thể hai người tin, ngài ấy vậy mà thành công đem ta thực thể hóa ra, đặt trong vật đặc chế, cần phải luôn luôn nằm trong cơ thể ngài ấy, cũng chính là từ khi đó, ta còn ký túc người túc chủ nữa, ta cũng tiêu tan.“

      Mộ Cẩm Ca hỏi: „Sau đó sao?“

      „Lúc đó tôi cũng hề biết chân tướng của hệ thống, chỉ có vui mừng vì túc chủ của mình có khả năng như vậy, vì thế, tôi đem hết những gì mình biết và nghi ngờ cho ngài ấy, có thể là rút ruột rút gan ra hết, ngay lúc đó, tôi nhìn ra, ngài ấy làm việc vô cùng ghê gớm, làm hệ thống của ngài ấy, tôi phải phối hợp và duy trì ngài ấy mọi phương diện.“ Nụ cười của Vô Hình dần trở nên phức tạp, hai mắt sâu thẳm, nhìn ra vui buồn, „Càng nghiên cứu sâu vào, ngài ấy dần dần đào ra bí mật sau lưng của hệ thống, cũng chính là phần lớn nội dung tôi vừa cho hai người, mà ngay khi chúng ta tiến vào giai đoạn sau lâu, ngài ấy phát ra hệ thống xâm chiếm thân thể túc chủ.“

      Tiếp đó, nhàng bâng quơ : „Tuy rằng chỉ cần tôi ký túc vào cơ thể ngài ấy, ngài ấy bị xâm chiếm, nhưng ngài ấy vẫn cứ vì thế mà sinh ra sợ hãi đối với tôi, cảm thấy tôi là quái vật, là cái tai họa, vì thế ngài ấy thay đổi thái độ 180[​IMG], luôn tìm cách để tiêu diệt tôi; đoạn thời gian đó đối với tôi quả là vô cùng thống khổ, mỗi ngày chịu đủ tra tấn, nhưng thể nào chối bỏ, tồn tại của tôi là uy hiếp của ngài ấy, ngài ấy căn bản tin rằng tôi hề có tâm hại người.“

      Mộ Cẩm Ca và Rượu trắng rùng mình, cảm thấy mình nên chen vào vào lúc này.

      Chỉ nghe Vô Hình tiếp tục : „Khi đó, ngài ấy tiêu diệt được tôi, ở 12 năm đầu của nửa giai đoạn trước, ngài ấy nhiều lần cải tạo tôi, mở rộng công năng, làm tôi trở thành kênh hệ thống, có thể thay đổi nhiều loại – kỳ , tất cả chỉ là giống như các loại kỹ xảo , tôi có thể dễ dàng thu hoạch công năng và tư liệu của các hệ thống khác, đây cũng là lý do vì sao khi tôi tiến vào cơ thể Chu Diễm, vẫn có thể có thể có những thực đơn tốt để nấu ăn, nhưng cũng là nguyên nhân vì sao thể tiến tới, vì trừ bỏ những tư liệu tôi thu thập bên ngoài, tôi thể linh hoạt chỉ đạo , tôi có tri thức ở phương diện này, tôi chỉ biết trộm những thông tin tồn tại sẵn trong hệ thống khác.“

      „Trải qua hơn trăm ngàn thí nghiệm lớn cải tạo tôi, cấu tạo của tôi trở nên phi thường phức tạp, còn giống như những giả hệ thống khác, có thể , tôi là kiệt tác tốt nhất của ngài ấy, ngài ấy thể nghĩ ra biện pháp hữu hiệu đối phó với tôi.“

      Im lặng lúc, Rượu trắng mới mở miệng, „Cho nên ngươi rời khỏi ngài ấy sao?“

      „Tôi cũng có nghĩ tới, cuối cùng có gì có thể so với thống khổ khi túc chủ chán ghét hệ thống của mình, nhưng tôi được.“ Vô Hình dùng ngón tay lúc có lúc gõ lên mặt bàn, chút để ý mà ra thống khổ trong quá khứ, „Lâm tiên sinh hủy tôi được, nên quyết định đem tôi nhốt lại, ngài ấy làm cái nhà giam cho tôi, đặt ở ngăn tủ cao khe hở, thấy được tia sáng nào.“

      Rượu trắng : „Ngươi làm sao chạy được?“

      Vô Hình cười tiếng: „Ngài ấy quá lợi hại, căn bản tôi trốn thoát được, chỉ có thể ở trong vật chứa chật chội hết năm này qua năm khác, quá dày vò, tại mỗi khi nhớ lại tôi cũng biết bản thân mình làm sao có thể trải qua thời gian đó, tôi bị nhốt suốt 5 năm.“

      5 năm, hơn 1800 ngày đêm.

      Tối tăm, độc, bất an, tuyệt vọng.

      Nhưng những điều đó đều bị Vô Hình giấu , tại bày ra vẻ mặt tươi cười chê vào đâu được, „Ban đầu bị nhốt, tôi có phản kháng, vì sau khi biết được chân tướng, tôi cũng rất khiếp sợ, cảm thấy có lỗi với túc chủ. Nhưng thời gian trôi qua, phần „người“ trong tôi lộ ra càng nhiều, khát vọng tự do ngày càng tăng, rồi sau khi có đủ tâm tình có chuyển biến vi diệu, muốn thoát ra khỏi cái chai, tìm được tự do, sau đó nữa, tôi bắt đầu khát vọng có thân thể, muốn sinh hoạt như người bình thường.“

      Đó là người.

      Ngày càng có lòng tham, ngày càng thấy thỏa mãn.

      Mộ Cẩm Ca hỏi: „Cho nên, cuối cùng là Lâm tiên sinh thả ra?“

      phải, là người dọn dẹp.“ Vô Hình lắc đầu, : „Hai năm sau khi tôi bị nhốt, Lâm tiên sinh bệnh nặng, nằm giường dậy nổi, rất nhanh qua đời, căn hộ đó vẫn luôn bỏ trống, mãi cho đến 3 năm sau, thân nhân ngài ấy mới tiếp nhận căn hộ đó, bắt đầu xử lý đồ vật trong nhà, nhân viên dọn dẹp cho rằng đó chỉ là cái chai bình thường, muốn trộm mang về nhà cho cháu trai ông ta đựng bi, nên mở nắp bình ra xem, tôi cũng nhân cơ hội đó bỏ trốn.“

      Rượu trắng cảm thấy kỳ quái: „ phải ngươi có thực thể hóa sao? Ông ta nhìn thấy ngươi sao?“

      Vô Hình giải thích: „Nhìn ra, thực thể hóa của ta chỉ là tương đối đối với túc chủ, đối với người khác, tôi chỉ là cơn gió mà thôi.“

      Đợi xong, Mộ Cẩm Ca chăm chú nhìn , hỏi: „Tôi còn vấn đề cuối cùng, vì sao muốn những điều này với chúng tôi?“

      „Tôi rồi, tôi muốn tự do.” Vô Hình thở dài, cười , „ tại cuối cùng tôi cũng có cơ thể, tôi muốn bắt đầu hưởng thụ cuộc sống gia đình thuộc về mình, lo nghĩ, rời khỏi giới ẩm thực, làm chuyện mình thích, sau đó chậm rãi chờ bộ phận chức năng của hệ thống thoái hóa rồi biến mất, hoàn toàn trở thành người bình thường. Tôi biết hệ thống của Kỷ Viễn gửi mail cho các vị, khi đó tôi lo lắng các vị cản trợ tôi xâm chiếm thân thể Chu Diễm, nên phá hủy lá thư đó, nhưng tôi đoán được các vị tìm đến tôi, vì những ngày sau thanh nhàn bị quấy rầy, tôi quyết định vẫn nên chủ động cùng các vị, dù sao tôi cũng có hại gì.“

      Rượu trắng vẫn nhịn được hỏi: „Vậy Chu Diễm đâu?“

      Vô Hình bình tĩnh trần thuật lại : „ trở lại được, cũng giống tôi trở thành giả hệ thống, vì có hệ thống dung hợp với .“

      Mộ Cẩm Ca lạnh lùng : „ như vậy tương đương với giết người.“

      thế cũng sai, nhưng chuyện gì đều cũng phải trả giá lớn.“ Vô Hình hề thấy xấu hổ, „Khi chúng tôi vẫn còn là người, chúng tôi được hệ thống tương trợ, kết quả là chết trẻ, đây là cái giá chúng tôi phải trả, mà Chu Diễm, từ ban đầu kẻ có khả năng, từ nhân vật mà có thể đến như ngày hôm nay, tại sinh mệnh kết thúc, cũng là cái giá phải trả. Dĩ nhiên, vốn là nên trả cho Miêu tiên sinh, bị tôi đoạt mất, ngại quá.“

      Rượu trắng xoay đầu, chán chường : „Ta cũng muốn.“

      Vô Hình nhìn nó hơi hơi gật đầu: „Kết cục tại của ngươi cũng rất tốt, là con mèo tự do tự tại, hại mình cũng hại người xung quanh, nên quý trọng tốt.“

      Nghe xong những vấn đề về hệ thống, Mộ Cẩm Ca và Rượu trắng đều có tâm tình ăn cơm.

      Trước khi , bọn họ nghe thấy Vô Hình ngồi ghế câu cuối cùng –

      „Trận „kỳ tích“ này cuối cùng cũng hạ màn.“

      lyly, Tiểu Ly 1111, huyen16047 others thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 78: Cẩm Ca – Đại kết cục
      Vô Hình ra rồi.

      Tất cả những tiết mục ghi hình đều ngừng thu, tài khoản xã hội cũng đóng, chuỗi nhà hàng Chu Ký cũng sang nhượng giá thấp cho Hầu Ngạn Lâm; sau đó được Hầu Ngạn Lâm đổi tên thành „Quán ăn Rượu trắng“, thực đơn cũng được Mộ Cẩm Ca cải tiến, có thể ngoại trừ địa điểm và nhân viên, nơi này còn bóng dáng của Chu Ký ngày xưa.

      ra người có thể biến mất hề để lại dấu vết như vậy, Vô Hình là thế, mà Chu Diễn cũng vậy.

      Những thứ từng được mọi người bàn tán say sưa, những chuyện xưa từng khiến người nghe kinh ngạc thôi, giờ đây giống như những nốt nhạc vỡ vụn, mọi giai điệu điệu đột nhiên im bặt, lẳng lặng kết thúc trong im lặng.

      Mọi người cảm thấy tiếc hận, thấy ngạc nhiên, nhưng mọi người chỉ có thể đưa ra đủ loại giả thuyết dựa những tin đồn, tự mình so sánh chắp vá với những chứng cứ vốn dĩ cách rất xa , sau đó cứ canh cánh trong lòng, hoặc là nhớ mãi quên.

      Nhưng đây là xã hội mau quên, nhân tài xuất tầng tầng lớp lớp, ngay cả khi ngôi sao sáng ngã xuống, cũng cùng lúc có ngôi sao mới nổi lên, khi mà ánh hào quang của những ngôi sao mới tỏa sáng, những ngôi sao từng tỏa sáng kia đều trở thành ký ức xa xưa.

      Hy vọng trong những ngôi sao mới trong tương lai, có ai lại con đường của Chu Diễm hoặc Kỷ Viễn.

      Sau khi thu mua Chu Ký, Hầu Ngạn Lâm trở nên vô cùng bận rộn, cuối cùng cũng đem Cao Dương và Tiểu Triệu phóng xuất khỏi lãnh cung, lần nữa trở thành tả hữu hộ pháp của , mà từ ông chủ của Kỳ Ngộ Phường, thoáng chốc trở thành ông chủ lớn trong ngành ẩm thực.

      Tôn Quyến Hướng trở thành cố vấn ẩm thực của Quán ăn Rượu trắng.

      Mộ Cẩm Ca cũng có nhìn nhận Tôn Quyến Hướng, hai người duy trì quan hệ trưởng bối – hậu bối trong nghề, trong lòng đều hiểu ra. Nửa năm này, Tôn Quyến Hướng phải hổ trợ công việc của nhà hàng, cho nên vẫn lưu lại thành phố B, thỉnh thoảng đến Kỳ Ngộ Phường ăn cơm, nếu đụng phải lúc Mộ Cẩm Ca có thời gian, hai người còn có thể đơn giản vài câu.

      Bọn họ thậm chí còn về Mộ Vân, nhưng cũng quá sâu.

      Cứ bảo trì mối quan hệ như thế là tốt rồi.

      Bọn họ cùng nhau sinh sống, có tháng ngày tích lũy tình thân, nhưng vẫn nhớ về nhau, dù tình cảm có nhạt như nước nhưng rốt cục vẫn là quan hệ huyết thống, chỉ bằng điểm này có thể trở thành người nhà, có ý gì, nhưng lại có chút xấu hổ.

      Từ khi nghe được Vô Hình ra chân tướng của hệ thống, Rượu trắng vẫn luôn rầu rĩ vui.

      Nó biểu vô cùng ràng, ngay cả thần kinh thô như Tiếu Duyệt cũng nhận ra, giật mình mà lén gọi điện thoại cho Diệp Thu Lam, sau đó lại theo sau lưng Mộ Cẩm Ca hỏi han có phải con mèo trong tiệm bị bệnh trầm cảm, hỏi xem có cần khám thú y hay .

      Mộ Cẩm Ca lại chỉ liếc mắt nhìn Rượu trắng uể oải nằm bàn cái, nhàn nhạt : „Có số việc, phải tự nó nghĩ thông mới được.“

      „???“

      Mộ Cẩm Ca vừa , Tiếu Duyệt lập tức nhắn tin cho Diệp Thu Lam, „Cẩm Ca cũng đúng a! Có phải là có chuyện với Hầu Nhị ?“

      Tuy rằng làm việc, nhưng Diệp Thu Lam trả lời tin nhắn rất nhanh, „Dù là có chuyện, em cũng có cơ hội trèo tường đâu, đừng nghĩ đến chuyện có thực, ngoan [ sờ sờ đầu ]”

      Tiếu Duyệt: „...”

      Sờ đầu sờ đầu sờ đầu, Diệp Thu Lam, lớn lên có dáng người cao ghê gớm lắm sao! Có bản lĩnh chị sờ chỗ khác !

      +++

      Tuy rằng công việc rất bận, nhưng Hầu Ngạn Lâm vẫn thích chạy đến nhà Mộ Cẩm Ca, chơi xấu để ngủ lại trở thành chuyện thường ngày.

      Nhìn Rượu trắng nằm nhúc nhích ghế sofa, Hầu Ngạn Lâm bỏ bút xuống, làm như có gì mà vào phòng bếp, vòng phía sau Mộ Cẩm Ca, đầu tiên là hôn trộm cái, sau đó mới thấp giọng hỏi : “Nó còn chưa bình tĩnh lại sao?”

      Mộ Cẩm Ca chỉ nhàn nhạt đáp: “Uhm.”

      Hầu Ngạn Lâm lo lắng : “Có thể có chuyện gì , thấy ngay cả đồ ăn đóng hộp mà nó cũng ăn, gầy nhiều rồi.”

      Mặt Mộ Cẩm Ca sao cả: “Vậy ra ngoài chuyện với nó nhiều chút, đừng đứng đây quấy rầy em.”

      Hầu Ngạn Lâm: “…”

      – hằng ngày bị Tĩnh ca ca ghét bỏ (1/1)

      Hầu Ngạn Lâm có chút ủy khuất mà ra khỏi phòng bếp, nhưng khi ngồi cạnh Rượu trắng, mặt là nụ cười tươi tắn, đôi mắt đào hoa thoáng cong lên, đôi mắt sáng như sao trời.

      duỗi tay xoa xoa đầu Rượu trắng, : “Rượu trắng bảo bối, suy nghĩ gì thế?”

      Rượu trắng rầu rĩ : “ có gì.”

      “Còn có gì, vẻ mặt đầy tâm kia kìa.” Hầu Ngạn Lâm ân cần làm nhân viên mát-xa miễn phí, cử chỉ vô cùng thành thạo, “ , coi trọng con mèo cái nào, ba ba tới cửa đưa sính lễ.”

      Rượu trắng: “…”

      Hầu Ngạn Lâm nhướng mày: “Xem bộ dáng phiền chán của con kìa, chẳng lẽ vừa ý mèo đực? Haiz, cũng sao, ba ba và mama đều là người có tư tưởng thoáng, chỉ cần con thích, đực cái gì chúng ta cũng chấp nhận.”

      Rượu trắng: “…”

      Hầu Ngạn Lâm còn vô cùng tình cảm : “Cục cưng à, đời có chuyện gì bước qua được, nếu qua được, chúng ta ngồi máy bay bay qua là được.”

      “…”

      “Làm người a, quan trọng nhất là vui vẻ, mèo cũng vậy, mày thể thể vận mệnh bóp cổ mình… À, nhưng tao thấy vận mình rất khó trấn trụ mày, tìm cổ mày cũng mất nửa ngày rồi, ha ha ha.”

      Rượu trắng rốt cuộc nhịn được nữa, xù lông : “… thắng rồi!”

      Đúng lúc này, giọng Mộ Cẩm Ca vang lên, hóa giải cuộc đại chiến giữa mèo và người, từ phòng bếp ra, : “Cơm xong rồi, lại đây ăn nào.”

      “Tới ngay!” Hầu Ngạn Lâm kéo dài giọng, sau đó bế Rượu trắng vẫn còn duy trì tư thế chuẩn bị chiến đấu, qua bàn ăn.

      Mộ Cẩm Ca bưng ra cái nồi đất, mở nắp ra, làn khói trắng tỏa ra mùi thơm từ dược thiện bay ra.

      Chờ khi khói trắng bay hết, Hầu Ngạn Lâm và Rượu trắng tập trung nhìn vào, mới phát món trong nồi thể toát ra mùi thơm thanh đạm như thế, trong nồi là món hầm đỏ rực, chỉ có thể nhìn thấy lộ ra phân nửa của hai cục xương, những nguyên liệu khác đều nằm ở phía dưới, nhìn ra là gì.

      Hầu Ngạn Lâm cười : “Đây là món gì, thơm quá!”

      Đầu tiên, Mộ Cẩm Ca giúp múc chén, sau đó lại lấy cái chén hơi nông để múc cho Rượu trắng, “Mày cũng ăn chút.”

      Rượu trắng đứng ghế, hai chân trước đặt ở bàn, ngẩng đầu nhìn , sau đó mới cúi đầu, le chiếc lưỡi ra, liếm liếm nước canh bàn.

      So với những món hầm với thuốc khác, món canh này có màu đỏ rực, hương vị tỏa ra vô cùng nồng nàn, giống như ánh nắng tươi sáng trong ngày hè, kiêng nể gì mà chiếu sáng, thoáng qua, mà là lan tỏa khắp nơi, phảng phất nhiệt độ này vô cùng tươi đẹp, bao giờ khô kiệt, cuồn cuộn ngừng trút ra!

      Chua ngọt đắng cay, bốn loại hương vị nhưng lại dung hòa trong món canh này, như mảnh đồi núi xanh được bao phủ bởi nghìn hoa muôn sắc, như bức tranh thủy mặc được tô them màu sắc, trở thành bức tranh màu nước đầy màu sắc.

      Món này đem lại cảm giác có chút quen thuộc, nhưng hương vị lại giống như trong trí nhớ!

      Rượu trắng kinh ngạc : “Đây chẳng lẽ là…”

      “Cẩm Ca.” Mộ Cẩm Ca chậm rãi , “ phải là món “Cẩm Ca” mẹ tao nấu, mà là “Cẩm Ca” của chính bản thân tao.”

      Hầu Ngạn Lâm ngồi bên cạnh, biết chuyện xưa nên tò mò hỏi: “Sao? Món mày có cùng tên với Tĩnh ca ca sao?”

      Mộ Cẩm Ca đơn giản cho nguồn gốc của món này, sau đó : “Lúc trước, vô luận em nấu bao nhiêu lần vẫn cảm thấy thiếu gì đó, nhưng ràng nguyên liệu và cách làm sai biệt lắm, người khác ăn cũng thấy có gì khác.”

      Rượu trắng gật gật đầu , : “Ta nhớ lần trước khi ta ăn, cũng như thế.”

      tại tao nghĩ kỹ lại.” Mộ Cẩm Ca nhìn nó, “Chính xác là, tao có thể phục chế thực đơn của mẹ tao cách hoàn mỹ, nhưng tao thể phục chế bà, tao phải bà ấy, mỗi người đều có thể có thứ đại diện cho mình, món “Cẩm Ca” kia chung quy vẫn là của bà, cho nên dù có làm đúng hương vị như bà nấu, vẫn cảm thấy đủ trọn vẹn.”

      Rượu trắng sửng sốt.

      “Mày có thể phân tích thành phần nguyên liệu tao nấu, nên chắc là phát được, tao món này, cơ bản vẫn là món “Cẩm Ca” của mẹ tao, nhưng hương vị có thay đổi rất lớn, hoàn toàn nấu theo phong cách của tao.” Đôi mắt Mộ Cẩm Ca như là mặt hồ tĩnh lặng giấu kín trong khu rừng rậm, chút lay động, lạnh nhạt xa xăm, giọng nghiêm túc: “Tao thể an ủi mày, chỉ là muốn mượn món này cho mày biết, tuy mày và Vô Hình, 1012 là có cùng bước xuất phát, nhưng đại biểu mày và chúng nó vĩnh viễn chung đường, mày là mày, có cuộc sống của riêng mày, hiểu quá khứ là chuyện tốt, như vậy mày mới có thể kiên định tiếp con đường tương lai sắp tới, tránh cho giẫm lên vết xe đổ.”

      Rượu trắng nghĩ tới những lời này với nó, nhất thời có chút luống cuống: “Tĩnh ca ca…”

      “Hệ thống cũng được, người cũng tốt, mèo cũng sao, nếu còn sống, phải sống cho tốt, quý trọng từng ngày trôi qua, mà phải để những chuyện qua vướng tay vướng chân, vì tất cả đều là chuyện qua.” Mộ Cẩm Ca dừng lại chút, “Mà tao luôn ở bên cạnh, cùng mày.”

      phải “tao”, mà là “chúng tao”.” Hầu Ngạn Lâm cười tủm tỉm mà sửa cho đúng, “Rượu trắng cục cưng, mày xem mày hạnh phúc nha, Tĩnh ca ca còn chưa cùng tao chuyện tương lai, cho tao ở cạnh ấy đâu, mày làm tao ghen tỵ chết mất.”

      Mộ Cẩm Ca nhìn , mặt biểu tình, hỏi: “Em hỏi, ở cùng em sao?”

      Hầu Ngạn Lâm cầm tay bàn, ý cười môi càng sâu: “Dĩ nhiên là luôn bên cạnh em.”

      Rượu trắng: “…”

      tức giận nha, cảm xúc cục cưng mới tốt lên chút bị cho ăn thức ăn chó mà.

      Sau khi phụ đạo tâm lý xong, hai người mèo mới chính thức ăn cơm.

      Ăn ăn ăn, Hầu Ngạn Lâm thấy khí tồi, vì thế mở miệng hỏi thử: “Đúng rồi, Tĩnh ca ca, chuyện lần trước em nghĩ sao rồi?”

      Mộ Cẩm Ca ngẩng đầu nhìn , hỏi: “Chuyện gì?”

      Hầu Ngạn Lâm cẩn thận : “… chuyện chúng ta chuyển đến ở cùng nhau.”

      giây, hai giây, ba giây…

      Mộ Cẩm Ca gật đầu: “Được a, vừa lúc hợp đồng thuê nhà của em hết.”

      “!” Vui ngất trời, Hầu Ngạn Lâm vui đến khép miệng được, ràng làm người biết đủ là vui rồi, nhưng vẫn nhịn được lại hỏi tiếp, “Vậy em xem, chúng ta ở chung, khi nào có hi vọng hợp pháp hóa vậy?”

      Mặt Mộ Cẩm Ca chút cảm xúc nhìn .

      Hầu Ngạn Lâm và bốn mắt nhìn nhau, trong lòng khẩn trương, có chút hối hận vừa rồi nhất thời xúc động mà hỏi những lời này.

      Nhưng ngay lúc tính mở miệng lái sang chuyện khác, thấy khóe miệng Mộ Cẩm Ca nhếch lên, mặt là nụ cười cực nhạt.

      “Hầu Ngạn Lâm, khi nào bỏ tật chuyện vòng vòng, em bắt đầu suy xét.”

      – Hoàn chính văn –

      ++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
      sorry vì lặn bữa h, mạng nhà mình bị hỏng, hôm nay mới ngoi lên dc, còn 4PN nữa, nhưng mình chỉ edit 2PN về Cẩm Ca & Hầu Nhị thiếu thôi, 2PN cuối là về Tiếu Duyệt và Hải Lam mình ko edit nha
      Tiểu Ly 1111, huyen1604, levuong6 others thích bài này.

    5. Miley

      Miley New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      Bạn ơi, có thể nào fix lại lỗi ảnh chương 44 đến 48 được ? Vì mình thể nhìn thấy ảnh dù tải lại trang mấy lần rồi :-(((
      Thuyphuong0404 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :