1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SiAm

      SiAm Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      90
      Phần này hay á, cá tính nhân vật và cách viết đúng gu ta luôn
      Mà ta luôn ngoan nè nànggg
      heavydizzy thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hale205heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Sorry mọi n gười nhé. Có việc bận nên hôm qua ko kịp post. Xin hứa là hôm nay bù.

      Quyển 2 - Nam chính nhớ thương bạch nguyệt quang bị đào thải

      Chương 33. ngắn gọn, nàng xuyên qua rồi

      vất vả kết thúc ngày làm việc, Đường Lê cầm lấy đũa chuẩn bị ăn cơm chiều, đột nhiên di động vang lên.

      Nhìn thấy màn hình biểu chữ “Mẹ” kia, Đường Lê tiếng động thở dài, vẫn buông chiếc đũa tiếp điện thoại. Nàng đoán được đầu bên kia muốn gì, quả nhiên chưa được hai câu, bên kia liền theo thường lệ nhắc tới việc kết hôn.

      phải mẹ nhiều, tuổi này con phải nắm chặt tìm người đàn ông, đều hai mươi bảy, hai mươi tám, nháy mắt là ba mươi, đến lúc đó còn ai muốn con a, ánh mắt cần đặt cao như vậy, lần trước mẹ giới thiệu cho con phải cũng tốt sao, tuy rằng người lớn lên cao lắm, tiền lương nhiều bằng con, nhưng người ta là dân bản địa, cũng có nhà, xe chỉ cần các con kết hôn là có thể mua……”

      Điện thoại bên kia thao thao bất tuyệt, vất vả chờ bên kia dừng lại, Đường Lê tận dụng chen câu: “Mẹ, con còn chưa nghĩ đến kết hôn.”

      Bên kia lập tức kích động lên, “ nghĩ đến kết hôn, nghĩ đến kết hôn, sao con lại ích kỷ như vậy, chỉ muốn mình con sống tiêu dao sung sướng, có nghĩ tới mẹ con là ta sao? Người khác hỏi mẹ con lớn như vậy vì sao còn chưa kết hôn, họ hàng thân thích nhàn thoại đều là mẹ phải chịu, con đơn giản, con , gả chồng có thể thế nào, mẹ đều là vì tốt cho con, mẹ là mẹ ruột của con, mẹ hại con sao?”

      Đường Lê cầm lấy đũa bắt đầu yên lặng ăn cơm, ngẫu nhiên đáp lại câu, chờ điện thoại treo, cơm cũng ăn xong rồi. Đương nhiên lại là cuộc điện thoại tan rã trong vui.

      Tuy rằng hai năm gần đây chuyện thúc giục kết hôn càng ngày càng thường xuyên, nhưng Đường Lê vẫn cứ muốn kết hôn, nàng và bạn cùng mở nhà hàng, chính mình ở trong tiệm làm đầu bếp, mỗi ngày có thể làm chuyện mình thích, tiền lương cũng đủ dùng, sinh hoạt như vậy nàng cảm thấy tự do, cũng thỏa mãn.

      Còn chuyện thúc giục kết hôn gì đó, mượn câu trong tiểu thuyết《 ỷ thiên 》, “ mạnh mặc mạnh, gió thổi qua núi đồi.”

      Con người càng đây ưu điểm lớn nhất chính là tính tình tốt, các bằng hữu đều hâm mộ nàng mỗi ngày làm đồ ăn ngon, thích nghĩ chuyện phiền lòng. Có lẽ bởi vì chức nghiệp là đầu bếp, Đường Lê có gương mặt tròn tròn, hơn nữa tính cách ôn hòa thích tranh đoạt, mềm như bông, từ đến lớn bằng hữu đều gọi nàng là Đường Hoàn Tử. Tới tuổi 27, bằng hữu xung quanh có vài người kết hôn, vẫn cứ thích gọi nàng là Hoàn Tử.

      Đường Lê cho rằng, cuộc sống như vậy vẫn luôn tiếp tục trôi , cho đến lúc mẹ nàng từ bỏ thúc giục kết hôn. Lại nghĩ rằng chờ được mẹ mình từ bỏ, lại chờ được cố ngoài ý muốn tới trước. Nàng ra cửa tham gia tụ hội bạn bè, được nửa đường chiếc xe khách lao ra khỏi cây cầu, rớt xuống sông.

      ——

      Trong phủ thành chủ Bắc Thành, căn phòng đóng chặt, thiếu nữ dáng người xinh phát ra tiếng mơ, như người chết đuối giãy giụa vung đôi tay, tiếp theo bỗng nhiên mở to mắt.

      Nàng kịch liệt thở hổn hển, ngồi dậy, lúc này mới phát bản thân mình ở trong địa phương hoàn toàn xa lạ, khỏi lộ ra thần sắc kinh dị.

      Cửa phòng bị mở ra, đại nương tướng mạo hòa ái vào, bưng đồ ăn đặt lên bàn, với nàng: “Sở nương, đừng tiếp tục ngoan cố với thành chủ chúng ta nữa, ăn chút đồ trước .”

      Sở nương, lâu trước đây vừa mới thay đổi bên trong, giờ này khắc này, Đường Lê đầy mặt mộng bức ngồi bên bàn ăn cơm, vừa ăn vừa nhìn cánh tay cùng bàn tay mảnh khảnh của mình. Dáng người nàng hơi béo, bàn tay và cánh tay đều là thịt, tuyệt tinh tế như vậy.

      Sau tai nạn xe cộ, đại khái là nàng chết, biến thành người khác, ngắn gọn, nàng xuyên qua rồi.

      Sao lại gặp phải việc xuyên qua này đây? Suy nghĩ lung tung rối loạn trận, Đường Lê vỗ vỗ ngực, trước cái khác, nàng xem như nhặt về mệnh, hẳn là cao hứng. Chỉ biết nơi này rốt cuộc là nơi nào, thân thể này của lại là ai?

      Từ phong cách kiến trúc, còn có quần áo người đại nương xem ra, nhất định phải là đại, nhưng cổ đại là triều đại nào? Đường Lê cẩn thận hỏi đại nương, “Ta có thể ra ngoài ?”

      Đại nương nhìn qua là người tính tình lanh lẹ, vung tay lên, “Chỉ cần nương ra khỏi phủ thành chủ là được, thành chủ phân phó, thời gian bế quan, Sở nương chỉ cần ở đây.”

      Đường Lê mang theo tâm tư thăm dò ra cửa, lúc đầu chỉ xoay chuyển ở gần chung quanh, nhìn thấy đều là thị nữ trang điểm nha hoàn, hộ vệ trang điểm võ giả, sau đó cẩn thận đến Diễn Võ Trường, nàng nhìn thấy những nhóm võ giả khi múa đao kiếm phát ra các loại quang mang, còn có thể lập tức nhảy lên cọc gỗ cao hai tầng lầu, chân đứng thẳng cái lá ở ngọn cây.

      Đường Lê: “……”

      Đây tuyệt đối phải kì luận cái triều đại nào nàng từng biết _:)з” ∠)_

      Đường Lê cùng với đại nương đưa cơm kia quen thuộc, bắt đầu thường xuyên ra vào phòng bếp, bởi vì đại nương chính là đầu bếp nữ của phòng bếp. Tôn đại nương cũng nghĩ nàng thế nhưng còn am hiểu nấu ăn, nếm đồ ăn nàng làm liền khen dứt miệng, “ là ngon, tay nghề này của nương có thể vượt qua ta, hai ngày đầu nương mới tới, nhìn kêu kêu quát quát động tay động chân, như bây giờ tốt, ôn ôn nhu nhu thành chủ mới có thể thích.”

      Đường Lê căn bản biết cái người được gọi là thành chủ này là ai, mấy ngày nay nàng chỉ hiểu địa phương này là phủ thành chủ Bắc Thành, thân thể này của nàng tên gọi là Sở Li, chuyện khác đều ràng lắm. Sợ bị phát sơ hở, Đường Lê cũng dám hỏi nhiều, nàng chỉ nghĩ vẫn nên sớm chút rời khỏi nơi này, nơi ai biết mình mới là tốt nhất.

      nghĩ nàng mới từ phòng bếp ra, bưng hộp điểm tâm muốn về phòng, nửa đường liền gặp phiền toái. thiếu nữ quần áo đẹp đẽ quý giá mang theo hơn mười tôi tớ, ngăn cản nàng lại.

      “Sở Li, ta cho ngươi, Huyền Ngự biểu ca của ta là thành chủ Bắc Thành, thân phận cao quý, loại tiện dân như người muốn trèo cao cũng nổi, ngươi đừng tưởng rằng chính mình được Huyền Ngự biểu ca mang về là có thể bay lên đầu cành làm phượng hoàng, chỉ cần ta ở đây, ngươi liền nghĩ cũng cần nghĩ.” Thiếu nữ kiêu ngạo ương ngạnh vừa dứt lời, cười ác độc: “nữ nhân giống loại như người muôn leo lên Huyền Ngự biểu ca, ta thấy nhiều, thế nào cũng phải cho ngươi chút giáo huấn.”

      Đường Lê: A? Cái gì?

      Thiếu nữ vẫy tay cái, “Ném nàng vào Quỷ Khóc Lâm cho ta.”

      Đường Lê câu cũng chưa thể bị người ta bịt kín miệng, chỉ có thể ôm chặt hộp điểm tâm, bị người ta xách lên giống như tay nải ném nàng vào trong rừng cây trầm quỷ dị.

      Bốn phía đều là sương mù dày đặc, trong sương mù dày đặc có nhánh cây đen đúa khủng bố đan xen, có đường phía trước, cũng thấy dấu vết. Đường Lê ôm hộp điểm tâm đứng tại chỗ, cảm thấy chuyện này hết thảy đều có loại cảm giác mạc danh quen thuộc, nhưng đến tột cùng quen thuộc chỗ nào, nàng thế nào cũng nhớ nổi.

      Nàng nghe thấy chung quanh tiếng gió ù ù, trong lòng có chút lúng túng, lo lắng chỗ này có quỷ. Vừa rồi đại ca kia ném nàng vào đây rồi nhảy lên cao ba mét, kiếm tay còn sáng lên, thực khoa học, cho nên trong rừng cây này khả năng cũng có thứ quỷ quái bình thường.

      mình ở chỗ này, Đường Lê cảm thấy sợ, khỏi mở nắp hộp điểm tâm ra, cầm khối điểm tâm gặm hai ngụm áp sợ. Chính vào lúc này, con vật cả người đỏ lửa, nhìn qua như là hồ ly xuất ở bên bụi cây, ngó nhìn lát liền tiến lên kêu ô ô.

      Đường Lê đút cho nó khối điểm tâm, hồ ly ngậm điểm tâm, kêu ô ô với nàng, liền dẫn đường ở phía trước. Đường Lê mặt lộ vui mừng, vội vàng cầm váy lên theo. Nàng lâu, lâu đến mức Đường Lê đều cảm thấy sắp nổi, phía trước mới mơ hồ lộ ra ánh sáng. Hồ ly lại ô tiếng, nhảy vào sương mù, biến mất thấy.

      Đường Lê ai tiếng, muốn đuổi theo, tuy rằng đuổi được hồng hồ ly, nhưng sương trắng trước mắt càng mỏng , cây cối cũng còn, lại thêm ra ngoài mấy chục bước, trước mắt rộng mở thông suốt. Chân trời treo vòng hoàng hôn, ánh nắng chiều đỏ máu bày ra, chiếu thành vô số khoảng loang lổ trước mặt.

      Buông hộp điểm tâm, Đường Lê ngồi dưới đất đấm đấm chân. đấm được, nàng bị cảnh tượng trước mặt dọa đến mềm chân.

      Trước mặt có cây cối, chỉ có vô số đồi núi nhấp nhô, cờ xí này nọ cắm gò đất tàn phá, vô số thi thể biến thành xương trắng, gió cát lợi hại. Là chiến trường xưa hay là địa phương nào, vì sao có nhiều thi thể xương trắng như vậy?

      Đường Lê cảm thấy da đầu tê dại, muốn chạy, nhưng phía trước là thi thể đắp thành núi, phía sau là quỷ lâm sương trắng rắc rối phức tạp, chỗ nào nàng cũng muốn .

      Đây đến tột cùng là chỗ nào…… trong đầu Đường Lê đột nhiên linh quang chợt lóe, chợt tỉnh ngộ cảm giác quen thuộc lúc trước của mình từ đâu mà đến.

      Thành chủ Bắc Thành, Huyền Ngự biểu ca, Sở Li, Quỷ Khóc Lâm…… Đường Lê xâu những thứ đó thành đường, tìm ra manh mối liên quan ở nơi sâu thẳm trong ký ức.

      Vào năm cấp 3 nàng xem quyển tiểu thuyết đầu tiên, quyển tiểu ngôn ngược luyến cẩu huyết, lúc ấy thực lưu hành loại ngôn tình này, đều là thuê ở hiệu sách gần nhà.

      Trong tiểu thuyết, nam chủ là thành chủ Bắc Thành, trong bốn thành ở bốn hướng, gọi là cái gì Huyền Ngự, nàng quên mất tên, nữ chủ hình như chính là Sở Li. Thân thể này Đường Lê nhớ chi tiết, chỉ nhớ được đại khái. Hình như nữ chủ là nhi từ lưu lạc khắp nơi, gặp được nam chủ, bởi vì diện mạo giống bạch nguyệt quang của nam chủ, được nam chủ mang nàng về Bắc Thành, hai người là đôi hoan hỉ oan gia ồn ào nhốn nháo, nam chủ trong quá trình này nữ chủ, lại trước sau chịu thừa nhận, bởi vì bạch nguyệt quang vì cứu mới trọng thương lâm vào ngủ say, cảm thấy mình thể phản bội bạch nguyệt quang, vì thế đối với nữ chủ khi lạnh khi nóng, nữ chủ trong lúc vô tình biết được bạch nguyệt quang tồn tại, phát nàng ta và mình lớn lên giống nhau như đúc, vì thế cho rằng nam chủ coi mình như thế thân.

      Gút mắt đường, hai người rơi vào cảnh đẹp sắp giải trừ hiểu lầm, bạch nguyệt quang tỉnh lại, châm ngòi nam chủ thương tổn nữ chủ, đương nhiên làm nữ xứng ác độc, bạch nguyệt quang cuối cùng bị vạch trần gương mặt , nữ chủ rốt cuộc cùng với nam chủ kết cục trọn vẹn. Trong đó cốt truyện cẩu huyết nhất chính là nữ chủ cùng với bạch nguyệt quang kia kỳ là hai chị em sinh đôi, vì lúc hai người sinh ra, nữ chủ bị kẻ thù mang , mất thân phận, hơn nữa nam chủ cho rằng khi còn bé lần đầu tiên tương ngộ cùng bạch nguyệt quang, kỳ là cùng nữ chủ, đơn giản là hai người lớn lên giống nhau, hiểu lầm, cùng với bạch nguyệt quang kia thay chắn mũi tên mà trọng thương kỳ cũng là tự biên tự diễn.

      Lúc ấy các bạn học nữ quanh Đường Lê đều si mê với nam chủ lãnh khốc cùng bá đạo, chỉ có Đường Lê thế, nàng chán ghét đến chết nam chủ cùng với nữ chủ làm trời làm đất, lại đau lòng nhất nam xứng si tình.

      Nam xứng si tình Tốn Nô, là sát thủ phi thường lợi hại, vô tâm vô tình, thiên hạ đệ nhất, đơn giản là được nữ chủ cứu mạng, sau đó liền cam nguyện yên lặng bảo hộ nàng, biết cái gì là , cuối cùng còn vì nàng mất sinh mệnh.

      Lúc trước bởi vì so sánh nam chủ với nam hai ai tốt hơn, Đường Lê còn nháo lớn trận với bạn ngồi cùng bàn. Đó đại khái là lần đầu tiên Đường Lê vốn tính tình tốt mà lại ồn ào cùng với người khác đến như vậy. Sau lại cũng vì Tốn Nô chết trong tiểu thuyết, Đường Lê khóc hai ngày.

      Nếu nàng nhớ lầm, trong tiểu thuyết Tốn Nô cùng nữ chủ gặp mặt lần đầu tiên chính là ở Quỷ Khóc Nguyên sau Quỷ Khóc Lâm, bị trọng thương, bị người của tổ chức ghen ghét ám hại, ném vào Quỷ Khóc Nguyên, lúc sắp chết gặp được nữ chủ.

      cách khác, tại Tốn Nô ở trong đám những tử thi trước mặt đó, mà nàng tại trở thành nữ chính ‘ Sở Li ’, đến cứu người.

      Đường Lê nhìn cả đống xác chết, ôm chặt hộp điểm tâm của mình đứng lên. Nam thần sơ tâm, mối tình đầu thiếu nữ, cho dù qua mười mấy năm, vẫn cứ đặc biệt, tuy biết vì cái gì lại xuyên thành nữ chính câu chuyện này, nhưng tại phải cứu , bằng chết!

      Dẫm lên những xương cốt xốp giòn cùng quần áo rách nát đó, Đường Lê chân thấp chân cao trong đống thi thể, nàng nhìn thấy những thi thể nhiều năm thế nhưng còn có thi thể tương đối mới mẻ, còn chưa hư thối hết, tản mát ra từng đợt tanh tưởi. Các loài chim ăn xác chết tụ tập bên nhau mổ thi thể, bị bước chân Đường Lê kinh động đến cũng bay lên, từng con quay đầu nhìn chằm chằm nàng, phát ra tiếng kêu cạc cạc.

      Cái cảnh tượng này là khủng bố và ghê tởm nhất đời. Đường Lê loạn từng gò đất, phát mình căn bản biết cái xác nào mới là Tốn Nô, nàng chỉ đành nếu phát khối thân thể mới hơn liền xem xét đối phương chết chưa.

      Tìm mười mấy gò đất, chân trời chỉ còn lại có tia ánh sáng, nàng rốt cuộc ở trong mảnh phế tích thi cốt hoang vu, thấy bóng người màu đen giống bình thường.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      ô hô giật team....
      heavydizzy thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      aha, cảm ơn edit nhiều nhiều
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :