1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự Quyến Rũ Nam Tính - Nhất Tự Mi [Full]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Trình luật sư theo làm gì thế?
      Hướng Nghị là giỏi!!!

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 52
      Edit : Michellevn



      Check in xong, đoàn du lịch sáu người lên trước, tìm đến chỗ ngồi, lại giống như nổi lên tranh chấp, người đứng người ngồi mà thảo luận gì đó.

      Lúc Thời Tuấn ngang qua, nghe thấy người dẫn đầu là thằng nhóc tóc vàng hoe kia vui :" Tôi đây thèm vào mà ngồi cùng đồ mệnh quỷ đó !"

      " Ai là mệnh quỷ hả ?" bà cụ thắc mắc hỏi

      Tiền Gia Tô gì, từ trong lỗ mũi phát ra tiếng hừ, ánh mắt liếc xéo rơi đúng vào người đàn ông thương nhân vừa qua.

      Thời Tuấn có tâm trạng so đo với cậu, tự tìm đến chỗ ngồi của mình, cởi áo khoác, ngay ngắn ngồi xuống, khí chất cao quý.

      Chẳng ngờ bao lâu, thanh niên tóc vàng theo xu hướng lại trực tiếp về phía ta, hề khách sáo mà bước qua trước người ta, đôi giày thể thao màu trắng còn cẩn thận quẹt lên quần tây màu đen của ta.

      Tiền Gia Tô quay đầu nhìn lướt qua, lời xin lỗi nghe ra thành ý :" A, xin lỗi nhé ."

      Thời Tuấn dùng tay phủi phủi quần, hề liếc mắt nhìn đến cậu.

      Tiền Gia Tô đặt mông ngồi lên chỗ vốn dĩ là vị trí dành sẵn cho Chu Lăng, cởi áo khoác tiện tay vo tròn hai vòng, đặt đầu gối. Áo sơ mi màu trắng cổ bỏ trong quần jean, sành điệu lại đẹp trai, người sửa soạn đến là chỉnh tề, nhưng lại chẳng có tố chất gì cả, ngắm nhìn đường băng mênh mông bên ngoài cửa sổ máy bay, tâm trạng hết sức là hào hứng, vắt chân lên bắt đầu rung à rung đùi, rung à rung chân.

      Thanh niên theo xu hướng còn mắc thêm chứng tăng động, Thời Tuấn bị lắc lư đến là phiền, kêu tiếp viên lại, ý định muốn đổi chỗ ngồi.

      Mười hai chỗ ngồi trong khoang hạng nhất đủ khách, Tiền Gia Tô vểnh lỗ tai lên nghe thấy, ngồi bên cạnh rung chân châm chọc :" đổi đến khoang phổ thông là được rồi, có rất nhiều người chưa được ngồi khoang hạng nhất, cũng nên cho người khác hưởng thụ chút chứ. Tướng mạo này của xem ra lúc thường cũng tạo ít nghiệp chướng, thôi cứ xem như làm từ thiện ."

      Thời Tuấn cau mày lại, vẫn nhẫn nhịn như cũ, dáng vẻ đối với cậu nhắm mắt làm ngơ.

      Hành khách còn lại chủ yếu là các cặp nhau và các thành viên trong gia đình. Sau khi tham khảo ý kiến tiếp viên hàng , Thời Tuấn đổi chỗ ngồi với người đàn ông trung niên -- chính là ông ba đơn thuần của Tiền Gia Tô cậu.

      Thời Tuấn rời hề quay đầu nhìn lại, giọng ranh mãnh đuổi theo phía sau :" Bái bai ~"

      ta giống như nghe thấy, bước chân có nửa phần dừng lại.

      Thế nhưng, đổi được chỗ ngồi cũng chẳng khác trước là bao vẫn chẳng tránh khỏi có chút đắng lòng, khi mà ngồi an vị phía trước ta là Chu Lăng và Hướng Nghị, tuy nhìn thấy người, nhưng có thể nghe thấy thanh đùa giỡn vui vẻ, thậm chí thi thoảng còn nghe được câu trêu đùa giữa những người nhau, cũng hết sức ràng.

      Thời Tuấn đeo tai nghe lên, nhắm hai mắt lại.

      Thời gian bay lâu, sau khi đến đích, xe đón tại sân bay sẵn sàng . Đoàn khách thương gia hiển nhiên để chủ tịch mang theo nhóm du lịch dẫn đầu, đợi mấy vị đó ngồi lên xe rời , lúc này mới lên xe phía sau.

      Đến khách sạn dưới trướng tập đoàn Đại Nguyên, lúc nhận phòng, đoàn du lịch lại xảy ra tranh chấp.

      Hướng dẫn viên Tiền tuân thủ nguyên tắc tiết kiệm tiện lợi, tính toán thuê ba phòng thôi, cha mẹ già phòng, chị Lăng và bà ngoại phòng, họ và cậu phòng.

      Ai biết được họ cậu hề do dự, buông câu như gió thoảng :" Vì sao đây phải cùng phòng với chú mày chứ ?"

      Chu Lăng ở bên cạnh cười ngừng, cũng xen vào, vừa xem hai người họ ồn ào, vừa phân phó nhân viên quầy lễ tân, lấy căn hộ tổng thống cao cấp nhất, và phòng có ban công view đẹp .

      " Như vậy chỉ cần ba phòng, thỏa đáng nhất rồi đó." Tiền Gia Tô hùng hồn ," Cũng đâu phải ngủ chung giường, ở cùng với em làm sao hả ? Hồi em mình ngủ chung giường bao nhiêu năm như vậy rồi mà, ngủ thêm lần nữa có sao đâu chứ !"

      Hướng Nghị lườm cậu phát, vô cùng lạnh lùng :" Cự tuyệt ."

      Có chút tình em được ! Có chút tinh thần đồng đội được ! Tiền Gia Tô tức đến nhe răng, căm giận :" Vậy em và chị Lăng ở phòng !"

      Hướng Nghị vỗ chưởng lên đầu cậu :" Lặp lại thử coi ?"

      "Được rồi được rồi mà, đừng náo loạn nữa ." Chu Lăng lấy phòng xong, buồn cười túm lấy hai người sắp đánh nhau, và đưa mọi người lên lầu.

      Căn hộ tổng thống có diện tích ba trăm mét vuông, có phòng ngủ tổng thống, phòng ngủ phu nhân, và phòng làm việc. Tiền Gia Tô vốn kháng nghị phòng ngủ chỉ có hai có chỗ cho cậu dung thân, vừa vào cửa liền ngẩn người, lập tức chạy vọt vào trong tham quan vòng, sau đó ra ôm lấy bà cụ :" Ba mẹ ngủ phòng phu nhân ! Con và bà ngoại ngủ phòng tổng thống ! Wow thực quá tuyệt vời! "

      Vẻ mặt Chu Lăng nghiêm túc nhắc nhở cậu :" Vẫn còn phòng người hầu đấy ."

      " ," Tiền Gia Tô buông bà ngoại ra, lao nhanh về hướng phòng ngủ chính," Hôm nay em là tổng thống!"

      Phòng tổng thống lỗng lẫy ngờ, những người còn lại cũng là lần đầu tiên được chứng kiến cái này, lúc tham quan ngớt lời tán thưởng.

      Ngoại trừ Chu đại chủ tịch quen với bộ mặt thành thị, kể ra Hướng Nghị là bình tĩnh nhất, tầm mắt quét vòng, hiểu được bố cục bài trí, liền có hứng thú. Để hành lý xong, lúc ra bị Chu Lăng kéo lại, ghé vào tai thào :" Phòng của chúng ta ở lầu dưới."

      Nhiệt độ ở đây cao, người chỉ có cái váy dài đến mắt cá chân, vẫn nóng toát mồ hôi, khi kề sát lại, Hướng Nghị có thể ngửi được mùi hương cơ thể mà quen thuộc thấm vào xương tủy.

      Nét mặt thay đổi, nhưng bàn tay lại lẻn xuống, véo cái lên bờ mông tròn trịa của .

      Khi kích thích của mọi người qua , ai trở về phòng người ấy để thay quần áo và chuẩn bị xuống lầu ăn cơm.

      Chu Lăng chọn bộ váy Crop -top màu xanh nhạt, nhàng và thoải mái. Lúc mặc lại mất rất nhiều sức, bởi vì người nào đó nhanh gọn lẹ thay xong quần short và áo phông của mình liền tới động chân động tay với .

      Mấy tháng liền chỉ toàn nhìn thấy mặc cả đống quần áo dày cộm, Hướng Nghị thời gian dài nhìn thấy mặc quần áo mát mẻ như vậy, mặc dù mỗi tối đều " trực tiếp " gặp nhau, nhưng vẫn có cảm giác kỳ lạ vào lúc này. Có vải vóc bao lại và hoàn toàn trần trụi, là gợi cảm giống nhau.

      " Đừng quậy mà ."

      Chu Lăng nhấc bàn tay ra khỏi ngực mình, vậy mà cũng thuận theo, tiếp đó lại tập kích phía sau , vừa năng hùng hồn đầy lý lẽ:" giúp em."

      Giữ được mặt trước trụ được mặt sau, Chu Lăng vươn tay đánh , kiểu gì cũng chẳng đau, lại càng bướng bỉnh lì lợm, cùng lúc đó chơi xấu kéo cái váy mới mặc được nửa xuống, vừa ra vẻ đứng đắn mà hỏi :" phải mặc ngược rồi chứ ?"

      " .....................Trời ơi, phiền quá !" Chu Lăng quả thực dở khóc dở cười.

      Hai người ồn ào thân thiết, cái váy mà mặc mấy lần mới xong. Chu Lăng phối với đôi xăng đan nhàng, đôi khuyên tai dài và mũ, đúng phong cách hải đảo.

      Từ độ cao Hướng Nghị cúi đầu, vừa vặn là phong cảnh kiều diễm. Bản thân mình ăn được lại càng muốn những kẻ khác nhìn được, kéo kéo áo lên, cau mày :" Bộ này phải à ?"

      Chỗ cần che cũng che được.

      Chu Lăng bị giày vò đến bó tay luôn, để mặc hí hoáy vụng về ở nơi nào đó :" Chính là như vậy đó, bằng muốn kéo đến đâu hả ?"

      Hướng Nghị tập chung nghiên cứu làm cách nào mới có thể kéo váy lên cao chút, nghe vậy làm dấu chỉ chỉ vào vùng cổ của .

      Chu Lăng tức cười lên :" Đó phải là áo ngực, là cắt ngang ngực đấy."

      Hướng Nghị thử cả nửa ngày, hiệu quả chẳng đáng là bao, đành phải buông tha, phút chót cũng quên nhân cơ hội chấm mút ở nơi mềm mại của , ánh mắt sâu kín kia cứ gọi là hề cam tâm.

      Nếu phải còn nhớ đến có phụ huynh chờ, có lẽ phải ăn sạch mới cho qua.

      " Ngoan nào, buổi tối để sờ cho ." Chu Lăng cười, lại lấy móng vuốt của ra, tay trong tay xuống lầu tụ họp cùng nhóm Ba Kim

      Hướng Nghị mỉm cười, buổi tối đương nhiên là bỏ qua cho được rồi.

      Bữa tối được khách sạn chuẩn bị hết sức phong phú, nơi đây hải sản dư thừa, hương vị tôm cua tươi ngon vô cùng, trọng lượng cũng rất dồi dào. Cả nhà tưng bừng sôi nổi ăn đồ ăn ngon, vừa thảo luận về hành trình tiếp theo.

      Chu Lăng là công tác, nhưng những chuyện và xã giao có thể đẩy lùi được đẩy lùi hết, chỉ phải tham dự mấy cuộc họp còn lại, tính ra cũng bận mấy.

      Sáng ngày hôm sau phải họp, liền :" Mọi người chơi trước ạ, cháu xong việc tìm mọi người."

      lại :" có gì hết, cháu việc của cháu , buổi sáng chúng ta ở khách sạn, chờ cháu chiều về lại cùng nhau chơi thôi. Đúng dịp được thể nghiệm phục vụ của khách sạn năm sao, phòng tổng thống đó nha, cả đời cũng có lần này thôi!"

      Bà cụ húp canh cũng gật đầu, tuôn ra lời kịch kinh điển :" Người nhà cùng ở bên nhau là quan trọng nhất ."

      Chu Lăng vui vẻ.

      Ăn cũng kha khá rồi, đứng lên muốn toilet, Hướng Nghị cúi đầu lột cua đưa mắt nhìn lên :" cùng em nhé ?"

      Đối diện phì tiếng, bà phì cười, bà cụ cũng híp mắt cười rộ lên. Tiền Gia Tô nhân cơ hội cướp lấy thịt cua Hướng Nghị vừa lột xong, còn buông lời châm chọc :" vào toilet nữ bị đuổi ra ngay đó ."

      Hướng Nghị thèm để ý đến cậu, Chu Lăng lén gảy lên lưng cái :" cần đâu, em tự được rồi ."

      Từ trong toilet ra, mới vừa được hai bước cổ tay Chu Lăng bỗng nhiên bị người túm lấy, kéo tụt về phía sau .

      quay đầu lại, chạm ngay vào ánh mắt tức giận của Thời Tuấn." Cả nhà cùng du lịch, ấm áp quá nhỉ, em có biết mình làm gì hả ? giờ luật sư Trịnh biết cả rồi, em tính giải thích thế nào đây?"

      Nét mặt Chu Lăng lại bình tĩnh khác thường, dùng lực mới rút được tay mình ra." cần giải thích."

      Nét mặt Thời Tuấn trong nháy mắt trầm xuống, thu tay lại, gì nữa mà nhìn chằm chằm.

      " Cha mẹ vẫn còn chứ ?" Chu Lăng rủ mắt xoa cổ tay có hơi đỏ lên, bỗng dưng hỏi đầu đuôi," Có rảnh về thăm hai ông bà , lão Nguyên còn nữa rồi, chẳng có ai để ý chuyện này nữa đâu. Cho dù muốn gì nữa, có thể đạt được ngay lập tức."

      Thời Tuấn có loại dự cảm tốt, mày hơi nhíu lại :" Em có ý gì ?"

      Chu Lăng trả lời cái này, cúi đầu chăm chú nhìn sợi dây bện màu đỏ cổ tay -- Là vào buổi sáng nào đó thức dậy, đột nhiên phát tay. Mới đầu tưởng Hướng Nghị tặng, về sau mới biết, là bà cụ làm riêng cho , tiêu hết số tiền tích góp chẳng được bao nhiêu của mình .

      " Từ khi tôi lên tám tuổi, có gia đình." Trầm mặc lát, Chu Lăng ngẩng đầu lên, " Như bây giờ là tốt, cảm thấy sao ? Tôi sống rất vui vẻ, cũng có thể có được những gì muốn ."

      " Tất thảy những cái này, em quên như nào mà em có được rồi hả, buông bỏ chỉ vì tên sửa xe, em điên rồi sao !" Khuôn mặt Thời Tuấn hung ác chưa từng thấy, gần như có phần vặn vẹo.

      Chu Lăng tức giận, chỉ :" Sửa xe sao chứ, chẳng qua cũng là kẻ gian thương lòng dạ hiểm độc, còn bằng thợ sửa xe. "

      xong cũng nhìn sắc mặt biến hóa của Thời Tuấn, nhương nhướng mày:"Phía Trịnh luật sư đó tôi tự mình , cũng khỏi phải nhọc lòng, cứ vì mình tự vui vẻ trước . Sau này tôi và nước sông phạm nước giếng, còn liên quan gì nữa."

      nhếch khóe môi, hơi mỉm cười, quay người bước .
      conlu124, Hale205, Thuyphuong040417 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 53
      Edit : Michellevn


      " Sao lại quay về rồi ?" Tiền Gia Tô nhìn thấy vị họ ngay cả bạn toilet cũng yên tâm, làm ra vẻ khinh thường ," Có phải vào toilet nữ rình coi bị người ta hét lưu manh đuổi ra ?"

      Vẻ mặt Hướng Nghị có chút kỳ lạ, giống như nghe thấy gì, ngồi xuống cầm đũa lên, lại đặt xuống ; Lại cầm lên, đặt xuống. Tần ngà tẩn ngẩn, cũng biết suy nghĩ gì .

      Tiền Gia Tô chậc tiếng, giọng lầm bầm :" Nhìn thấy cái nên nhìn cho nên bị dọa ngốc luôn rồi hả ?"

      Vừa dứt lời bị bà cụ trừng mắt cái, sau đó quay qua Hướng Nghị vẻ mặt lo lắng :" Nghị à, cháu sao vậy ?"

      " sao ạ." Hướng Nghị lấy lại tinh thần, chầm chậm thở ra.

      Chu Lăng trở về sau đó, còn chưa ngồi xuống bị Hướng Nghị nắm lấy tay, đặt trong lòng bàn tay, nắm chặt. Dính nhau trở thành quen thuộc, Chu Lăng cũng suy nghĩ nhiều về hành động mờ ám này, đợi mọi người ăn xong cùng nhau ra khỏi nhà hàng.

      Vốn có dự định đưa bà nội và bà ra ngoài dạo, cuộc sống về đêm tại thành phố đảo mười giờ mới bắt đầu, lúc này hẵng còn rất sớm, thế nhưng bà nội ngồi máy bay mấy giờ mệt mỏi, đối với bà hứng thú lớn nhất lúc này là phòng tổng thống, thế nên mọi người lại về thẳng phòng.

      Cứ như vậy đúng là thỏa mãn ý của người nào đó, Chu Lăng cười liếc nhìn Hướng Nghị, nhận ra, quay sang, ánh mắt sâu kín.

      Chu Lăng cho rằng nóng vội khó nhịn, cười đến trong mắt đầy vẻ chế nhạo.

      Về đến phòng, sinh hoạt về đêm của họ liền bắt đầu.

      Cửa vừa mở, Chu Lăng nhảy lên lưng Hướng Nghị, vòng tay kéo cổ thò đầu tới hôn . Ấy thế mà Hướng Nghị lại phối hợp, bước nhanh đến bên giường, đặt xuống, sau đó ôm vào trong lòng.

      Bả vai Chu Lăng đập vào xương quai xanh , tức đau đến hít hà .

      Nhưng Hướng Nghị lại càng ôm càng chặt, cuối cùng cứ thế mà áp người giường, làm gì cả, cũng chẳng gì cả, chỉ đè cả người lên người , lồng hai bàn tay vào tay siết chặt.

      vốn to cao vạm vỡ, lượng cơ bắp lại dày, cả nửa sức nặng đè lên . Chu Lăng bị ép thể động đậy, gần như thở nổi, thanh ậm ạch :" So với bị đàn ông đè chết giường, em vẫn thích chết trong sung sướng hơn ......"

      Hướng Nghị bật cười, lúc này mới bò dậy, cánh tay và đầu gối chống bên sườn :" Trong đầu em sao mà cả ngày chỉ toàn chứa những thứ thuần khiết thế hả ?"

      "Trong đầu em tràn ngập đều là đó nha ." Chu Lăng chớp chớp mắt vô tội đáp ," chính mình thuần khiết đó hả ?"

      Hướng Nghị nhất thời sa mạc lời, nhìn đăm đắm, đầu ngón tay mang theo vết chai mỏng nhàng vuốt ve viền tóc mai của . Chu Lăng lắng lại trong ánh nhìn dịu dàng đột ngột này, sau lát khẽ cười lên :" Hôm nay sao lại khác thường thế này, lén lút làm gì sau lưng em rồi hả ?"

      Bỗng dưng cúi xuống, dán bờ môi lên đôi môi đỏ thẫm của , dịu dàng cọ sát, thấp giọng khàn khàn :" cũng em."

      Câu đầu đuôi, lại khiến cho Chu Lăng vốn dĩ cười vui vẻ ngây ngẩn cả người. Sau đó quay sang bật cười:" Cái từ ' cũng' này cần thảo luận lại nhá, em còn chưa em mà."

      " Giờ rồi." Hướng Nghị dùng răng nanh cắn cánh môi , day day mấy cái.

      Tối nay, đến lúc cuối cùng, căn phòng lãng mạn thân mật như thế, khí ôn nhu triền miên như thế, mà hai người họ lại hề làm gì cả, chỉ ôm chặt nhau, giấc ngủ hết sức là thuần khiết.

      Sáng sớm, ánh sáng vàng nhạt xuyên qua cửa kính sát đất chiếu vào hai người nằm chồng chéo nhau giường, Chu Lăng chớp mắt, khẽ động cơ thể, tiếp theo liền cảm giác có nụ hôn ấm áp rơi mi mắt, cực kỳ mềm mại.

      thoải mái rầm rì hai tiếng, mở ra ánh mắt còn mang theo hai phần mê man. Gần trong gang tấc chính là khuôn mặt ngăm đen của người đàn ông, ánh mắt trong trẻo, con ngươi phát sáng lấp lánh.

      " Ngủ ngon chứ ?" Hướng Nghị trầm thấp hỏi.

      " Cực kỳ dễ chịu." khẽ nhắm mắt lại, uốn lưng duỗi cơ thể, thuận thế gác chân lên đùi . Hướng Nghị nâng chân lên, kẹp lấy cẳng chân , sau đó ôm cả người lên, thu vào trong lòng ôm chặt.

      " Có đói ?" hỏi

      Chu Lăng cảm thấy có chút đói, cơn đói ràng, nhưng giấc ngủ này quá đẫy, mọi tế bào đều vô cùng thỏa mãn dễ chịu, lúc này đặc biệt có sức lực." Chúng ta xuống ăn sớm chút , có quán làm đồ ăn sáng ngon lắm, em dẫn ."

      " Được." Hướng Nghị, đáp lời, mà cánh tay ôm lại buông lỏng.

      " Dậy nào ." Chu Lăng giục .

      Hướng Nghị ừ tiếng, thế nhưng người vẫn như cũ hề có ý động đậy.

      Chu Lăng buồn cười quá, ủn vào trong lòng tiếp tục nghỉ ngơi: " Ngủ thêm chút , dù sao hẵng còn sớm."

      Yên tĩnh ôm nhau được bao lâu, phía dưới chăn Chu Lăng ngừng làm động tác mờ ám. Trong hơi thở đều là mùi cơ thể của Hướng Nghị, phải nước hoa, cũng phải sữa tắm, cũng biết đó là gì, có lẽ là mùi hương cơ thể đàn ông sao ? Dù sao cũng dễ chịu, nhịn được hít hít vào hai hơi.

      Mũi ngửi, còn tay chui vào trong quần áo , nhè sờ cơ bắp người , chân cũng bắt đầu cọ quẹt người .

      Hô hấp Hướng Nghị ràng nặng nề hẳn , vẫn gắng gượng chống đỡ, hề có động tác gì, hưởng thụ trêu chọc của Chu Lăng. Chẳng mất bao lâu, tiểu Hướng Nghị vừa sáng ra tinh thần dồi dào lập tức ngẩng đầu chào hỏi .

      Chu Lăng ấn nằm thẳng ra, dạng chân ngang eo , nằm sấp người hôn môi , sau đó dọc theo đường cong cương nghị của hàm dưới, trằn trọc xuống, dùng đầu lưỡi khẽ liếm hầu kết nổi lên của .

      Cổ họng Hướng Nghị lăn lộn, tay tự động đưa lên, lòng bàn tay nóng rực phủ lên váy ngủ bằng tơ tằm của .

      Thực tế xúc cảm hết sức thoải mái, nhưng hiển nhiên Hướng Nghị vẫn thích da thịt trắng mịn dưới lớp vật liệu may mặc hơn, đầu ngón tay túm lấy làn váy xốc lên, bàn tay trượt vào .

      " đừng động." Chu Lăng vùi đầu trước ngực , đùa nghịch hai trái đào nho kia.

      Cơ thể Hướng Nghị căng ra, tiếng khàn khàn:" động."

      Chu Lăng tức muốn phá ra cười, túm lấy cánh tay ở phía sau đưa ra trước mặt, ngẩng đầu hỏi :" Đây phải tay hả ?"

      " Tay em mà." Đáy mắt Hướng Nghị mang theo ý cười tí tách, sau đó hết sức nghiêm trang mà bậy :" Em nhìn xem, nó thích ở người em đó."

      Đồng thời, giống như để chứng minh tính xác thực của lời mình , lại đưa tay đặt lên bờ mông Chu Lăng.

      Lúc này Chu Lăng thể kìm nén được nữa, nằm bò người , cười ngặt nghẽo ngừng.

      Hai người cuối cùng làm xong "chính ", lúc gọi điện thoại cho Tiền Gia Tô , mọi người ăn xong từ sớm, e ngại quấy rầy vợ chồng son ngọt ngào, nên gọi hai người họ.

      Chu Lăng gọi bữa sáng đưa đến phòng, ăn xong thay quần áo rồi luôn đến nơi xử lý công việc.

      Xe phụ trách đón tiếp chờ bên ngoài khách sạn, Hướng Nghị đưa xuống lầu, nhìn lên xe, rồi cũng quay về khách sạn mà kêu taxi đến trung tâm mua sắm nào đó ở trung tâm thành phố.

      Buổi sáng gặp gỡ người phụ trách dự án tại địa phương và các quan chức bộ phận có liên quan, có lẽ bởi vì đây là công việc cuối cùng trước khi từ chức,Chu Lăng nghiêm túc và chú ý hơn trước kia , hoàn thành nhiệm vụ với biểu tượng chức trách của mình.

      Nhưng tham gia đãi tiệc như thường lệ, vừa kết thúc liền vội vã ngồi xe quay về khách sạn, tìm " người đàn ông hoang dã" của .

      Rất may là người đàn ông hoang dã ở đó, hơn nữa chẳng có ai biết đâu.

      Khi Chu Lăng cùng bà nội và bà mát xa, vừa chuyện với Tiền Gia Tô ở phòng nam bên cạnh. Thằng em từng bị nhục nhã vì ông họ cự tuyệt bèn nhân cơ hội thực lời thề son sắt phải bôi đen ông :" Thông thường loại tình huống này ấy mà, người đàn ông hiểu sao tìm thấy người, sau mấy tiếng quay trở về, vẫn chịu khai báo gì cả, chắc chắn là lén lút làm chuyện xấu rồi."

      Bà nội cũng nghe thấy, chửi luôn :" Cái thằng nhóc này, thể gì tốt về mày hả !"

      Chu Lăng chỉ cười, tuy rằng từ sau lần trước gặp hai em cùng tắm ở câu lạc bộ tắm xông hơi nào đó, thường đùa về lén lút làm chuyện xấu, nhưng cũng thực nghĩ rằng Hướng Nghị làm.

      Ngoài tự tin về quyến rũ của bản thân, nhiều hơn nữa là bởi vì cả hai đều "làm vận động" gần như mỗi ngày, động chút làm cả giờ, mỗi giờ ít nhất cũng là hai lần, Hướng Nghị lấy đâu ra còn tinh lực dư thừa, bị ép khô cũng là tốt rồi, khụ ......

      " Chị tin chút nữa gặp ấy chị hỏi thôi, coi ấy có biết thành khai báo hay ?" Tiền Gia Tô xong, còn bồi thêm câu vô trách nhiệm," Ờ mà, những nhận xét chỉ đại diện cho quan điểm của cư dân mạng, liên quan gì đến em nhá.╮(╯▽╰)╭"

      Kết thúc mát xa, đoàn người chuẩn bị tìm chỗ ăn cơm trưa, người mất tích nào đó rốt cuộc gọi điện thoại đến.

      Ấy vậy mà chẳng hiểu thế nào chỉ hẹn mỗi mình Chu Lăng ăn cơm. Ba vị phụ huynh hiển nhiên là vui mừng, ý kiến khác duy nhất chỉ có mình Tiền Gia Tô, nhưng ý kiến của cậu, trước giờ họ của cậu đều là méo quan tâm.

      Trước lúc ngắt điện thoại, đột nhiên Hướng Nghị lại :" Em thay quần áo , mặc váy ấy."

      Hôm nay mặc quần tây màu be và áo sơ mi theo phong cách nữ công sở , năng động gọn gàng, nhưng dùng để hẹn hò thích hợp lắm. Chu Lăng nhìn mấy người bên cạnh chút, hạ thấp giọng xuống :" Mặc váy cái gì chứ, chuyện tốt làm còn nhớ hả ?"

      Mỗi lần đều phải để lại đủ loại dấu vết người , đây là sở thích ác ôn của . giờ đùi Chu Lăng, lưng và eo hầu như vẫn còn, quá mức nhất là bên ngực trái , mặc váy căn bản thể che được.

      Kiệt tác của mình, vừa nhắc tới là Hướng Nghị nhớ ra liền, khẽ cười tiếng:" Vậy cần thay nữa, em mặc gì cũng đẹp."

      đặt phòng ăn cách khách sạn xa, cuối cùng Chu Lăng cũng quay về thay váy dài hoa màu trắng cổ tròn, cầm , xinh đẹp duyên dáng đến nơi hẹn.

      Trang phục của Hướng Nghị vẫn luôn là biết gì về chủ nghĩa lãng mạn, lần này biết hít trúng gió gì, áo thun quần short hồi sáng thấy, đổi thành áo sơ mi trắng cổ rất moden, quần tây màu đen, đôi chân dài tưởng, cả người phát ra vẻ đẹp trai chíu chíu .

      Chu Lăng vừa nhìn thấy trang phục này của , lập tức chu môi huýt sáo mấy cái liền, Hướng Nghị mỉm cười đợi tới, dắt tay .

      " Ăn mặc trang trọng như này, muốn kiếm chuyện sao ?" Chu Lăng theo tới vị trí đặt trước đó, trêu ghẹo .

      Hướng Nghị vẫn chỉ là cười, đưa menu cho .

      Hai người cùng ăn cơm tây, Chu Lăng vẫn luôn là người gọi món, thành thói quen, lật lật mấy cái, theo khẩu vị của hai người đặt món xong. định trả menu lại cho người phụ vụ, Hướng Nghị ấn lại:" gọi đồ ngọt hả ?"

      Chu Lăng thuận theo mở ra trang đồ ngọt, nhìn mấy cái, rất nhanh chọn xong :" Sô la mousse trứng kiểu Pháp."

      Hướng Nghị lại ấn lại, biểu tình vẫn như trước :" Trời nóng như vậy, ăn kem ."

      " Nhưng mà hôm nay muốn ăn kem lắm ." Chu Lăng nhìn , ánh mắt vô tội.

      Hướng Nghị biết nhìn ra, trả menu cho người phục vụ nhịn cười đứng bên cạnh , chờ người ta rồi, nét mặt hề thay đổi ra hai chữ :" ăn."
      conlu124, Hale205, garubi2949813 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 54
      Edit : Michellevn


      nghĩ tới bản thân mình sống tới từng này tuổi, vẫn có thể gặp phải loại mánh khóe cũ rích cả bao nhiêu năm trước thế này, sinh thời đó nha. Có điều mánh khóe tuy rằng cũ rích, nhưng đối với Chu Lăng cũng là lần đầu tiên, chỉ từng nghe người ta truyền miệng, có kinh nghiệm chiến đấu thực tế, muốn phối hợp diễn xuất mà biết diễn thế nào, suy cho cùng tâm trạng được bình tĩnh cho lắm, cho nên diễn xuất có phần tương đối gượng gạo.

      Thời điểm ăn bữa chính có hơi lơ đãng, trong đầu chỉ luôn nghĩ về " cái mánh khóe lớn", bản thân ăn cái gì thực ra cũng chẳng nhớ .

      Bữa chính kết thúc, món kem mong đợi cuối cùng đến, biết có phải mang kính lọc hay mà hình như kem hôm nay đẹp hơn tất cả các loại kem từng ăn trước đây. E sợ miếng quá to vô tình nuốt luôn " mánh khóe lớn", chỉ dùng thìa múc từng muỗng , nhấm nháp từng miếng .

      Thợ làm bánh khéo đấy, " mánh khóe lớn" biết vùi tận đâu rồi, Chu Lăng len lén chọc thìa vào bên trong hai cái, thấy gì. Động tác bị Hướng Nghị đối diện nhìn thấy, mặt hiếm khi ra tia xấu hổ.

      Ăn được phân nửa phần kem, rốt cuộc " mánh khóe lớn " mà muôn vạn người ....... À , chỉ có mình mong đợi xuất .

      --- Chu Lăng dùng muỗng múc lên cái nhẫn hết sức đơn giản, phản ứng đầu tiên phải về giai Hướng ngay cả kim cương tiêu chuẩn thấp nhất cũng có, mà là : Chiếc nhẫn này bị kem bọc thành màu trắng bóc, tóm lại nên ra tay thế nào.

      giương mắt nhìn nhìn Hướng Nghị, đối với quy trình này Hướng Nghị hiển nhiên cũng rành rẽ, vươn tay ra muốn nhận lấy, tay đưa ra giữa lại thu lại, lấy khăn ăn cầm lấy nhẫn bao lại, quan sát trong tay hồi lâu, hơi hơi do dự, đứng lên :" rửa chút."

      Sau đó thẳng đến toilet.

      Phì .......Chu Lăng phải cố ý, nhưng là thể kìm nén, cười phá ra.

      Cho dù tình tiết vở kịch xưa cũ, vì sao mà bầu khí chẳng có tí lãng mạn nào thế này ? cười lát, đứng dậy về toilet .

      Đó thực là chiếc nhẫn bạch kim cực kỳ đơn giản, có kim cương, cũng có trang trí gì khác, cũng chỉ có vòng, bên trong khắc tên của hai người họ : XY&ZL.

      Thể chữ hoa văn rất đẹp.

      Hướng Nghị cúi đầu chăm chú rửa nhẫn, Chu Lăng đến bên cạnh , chắp tay sau đít, dù bận rộn vẫn ung dung mà nhìn nơi đó.

      Loại tình cảnh này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Hướng Nghị, kế hoạch quỳ gối và vui phát khóc còn chưa kịp xuất , vậy mà hai người họ lúc này lại cùng nhau đứng trong toilet, còn nhìn rửa nhẫn.

      Nếu như có cơ hội, muốn nhắc nhớ đông đảo nam thanh niên chưa kết hôn, bằng kiểm chứng của bản thân mình, chiêu trò giấu nhẫn trong kem hoặc bánh ngọt thế này, thể được.

      Ở trong toilet mà rửa nhẫn quả rất khó chịu.

      biết có phải thẹn quá hóa giận hay , Hướng Nghị rửa nhẫn, hong khô, hề câu mà cứ thế túm lấy tay trái của Chu Lăng, lồng luôn chiếc nhẫn vào ngón tay áp út, vậy mà vô cùng vừa vặn.

      Chu Lăng lại còn cười lên :" Hey hey hey, làm gì ả, có người cầu hôn như sao ?"

      " Chưa thấy hôm nay cho em mở mang kiến thức chút." Trong giọng Hướng Nghị mang theo ý cười, nắm bàn tay , thích đánh giá, giữ trong lòng bàn tay với hài lòng.

      " được, như vậy phù hợp tiêu chuẩn quốc tế, tư thế cơ bản và lời kịch cũng chưa làm được, có thành ý." Chu Lăng bị nắm tay kéo ra ngoài, vừa vừa ," hỏi, sao biết em đồng ý chứ ?"

      Hướng Nghị khẽ cười :" đồng ý mà sao ra sức ăn kem vậy hả ?"

      " Em chỉ thèm ăn thôi mà."

      " Em lúc nãy còn muốn ăn."

      " Trước khi gọi thèm, gọi rồi đương nhiên muốn ăn mà, biết phụ nữ đối với đồ ngọt lực chống cự bằng hay sao ?Kem đẹp như thế đặt ở đó, thử hỏi người phụ nữ nào có thể trơ mắt nhìn động tâm?"

      " Vậy giờ em ăn nốt chỗ còn lại cho hết ."

      Hai người đấu khẩu cả đường về, cách đó xa người phục vụ hai người gọi món chiếu cái nhìn thiện cảm tới họ, tò mò phát triển của kết hợp giữa kẻ cơ bắp và đại mỹ nữ. Chu Lăng cong khóe miệng lên, nở nụ cười với ta, thần thái tươi đẹp mê hoặc người ta.

      Người phụ vụ tức có chút đỏ mặt, thẹn thùng cười đáp lại.

      Nhưng, nửa phần kem còn thừa kia, biết vì sao, bỗng dưng Chu Lăng muốn ăn nữa, bèn đẩy qua cho Hướng Nghị, đôi mắt cong cong ánh lên ý cười:" Chúc mừng cưỡng ép cầu hôn thành công, làm thôi, ông xã."

      Cả người Hướng Nghị cứng lại.

      Hai từ kia với vốn có nghĩa gì, nhưng nghe được từ trong miệng người phụ nữ của mình, ra lại có loại ........ cảm giác khó mà thành lời.

      Trái tim giống như mềm hẳn , tay chân nhũn ra, lúc này phỏng chừng kêu ăn cái đĩa cũng ăn luôn . Hướng Nghị bưng ly kem lên, hai ba miếng ăn sạch .

      Mặc dù chính cũng biết, rốt cuộc vì sao mà cần phải ăn cho hết.

      Lúc quay về khách sạn, bốn người còn lại chơi đánh bài, ba người đấu địa chủ, bà cụ ở bên cạnh góp vui. Kỹ năng đánh bài của Tiền Gia Tô rách nát, tay hôm nay lại thối, thua có phần thảm hại, trông thấy Hướng Nghị vội vàng kêu réo tới hỗ trợ:" Quần lót cũng sắp thua luôn rồi, nhanh giúp em thu lời lại !"

      Tâm trạng Hướng Nghị tốt, tới tiếp tay, Chu Lăng tách Tiền Gia Tô ra, ngồi xuống bên cạnh Hướng Nghị.

      Bà cụ lấy trái cây cho ăn, Chu Lăng đưa tay ra nhận lấy, bà cụ tinh mắt nhìn thấy chiếc nhẫn ngón tay , lập tức nắm lấy, kinh ngạc kêu lên :" Đây là gì hả ?"

      tiếng kêu này thành công thu hút ánh mắt của mọi người dồn về đây, Tiền Gia Tô ngây người, cái đầu gần như dính luôn lên tay Chu Lăng, giọng cũng biến đổi luôn :" Nhẫn ? Chuyện quái gì thế này ?"

      Chu Lăng gì, chỉ nhìn sang Hướng Nghị, mấy người khác liền nhìn theo .

      Hướng Nghị cầm bài, hề nhấc mắt, hết sức bình thản mà giải thích bằng câu :" Cầu hôn đấy ."

      " Nhanh thế á ?" Tiền Gia Tô vẫn trong trạng thái kinh hoàng.

      Bà cụ lại hoàn toàn ngược lại với cậu, cười đến ánh mắt đều híp lại, mỗi nếp nhăn đều lộ ra vẻ phấn khởi, nâng tay lên đập cái người Hướng Nghị:" Cuối cùng cháu cũng thông suốt rồi!"

      Nét mặt Hướng Nghị bình tĩnh, đùa nghịch những lá bài trong tay.

      " Sao tiếng cũng gì hết vậy, ta cũng được nhìn thấy." Dáng vẻ bà cụ có chút tiếc nuối," Cầu hôn ở đâu hả ? Có quỳ xuống ?"

      " Nhà hàng tây." Chu Lăng bắt đầu tố cáo," quỳ gì hết, còn nhẫn là cưỡng ép túm tay cháu đeo vào ."

      Bà cụ vội vàng nắm chặt tay , loại thời điểm này đương nhiên nên vì cháu nội nhà mình hai câu :" Ây da, những cái đó đều là hình thức thôi mà, cần để ý quá, hai người các cháu đều có tâm ý là quan trọng nhất rồi."

      " Đúng đấy đúng đấy !" Vẻ mặt bà cũng vui mừng mà phụ họa," Thằng này ăn vụng về, cháu hiểu trái tim nó là được."

      "Quay về tìm ngày xem sao, làm chuyện này sớm chút !" Bà cụ ," Tháng giêng nên kết hôn, nếu chúng ta tranh thủ làm trước năm luôn hả ?"

      Chu Lăng ngẩn người :" cần vội như thế đâu ạ ........"

      cũng :" Trước năm được, kịp rồi, nhà chúng ta khó lắm mới có chuyện vui, phải làm lớn chứ, chuẩn bị đàng hoàng vào. Hay là tháng hai , trước mắt nữa, để quay về chúng ta cùng chọn ngày, nhanh chóng chuẩn bị."

      " Em phải làm phủ rể ! Tính trước rồi đó nha, được bỏ qua em !" Phục hồi tinh thần từ trong khiếp sợ, Tiền Gia Tô cũng ngay lập tức tham gia hàng ngũ thảo luận," Họ hàng nhà chúng ta ít quá, có muốn kêu hết người ở quê ra để thêm phần náo nhiệt hay ?"

      cần gấp như vậy mà.

      Chu Lăng xoay đầu nhìn Hướng Nghị, cong khóe miệng, vẫn chỉ cười.

      Muốn kết hôn là chuyện đại , nhưng đối với Chu Lăng mà , người cầu thông báo, chỉ có mình Đinh Y Y. ấy xuất viện về nhà tĩnh dưỡng, mà từ lần tâm trước ở bệnh viện, trong lúc đó hai người cũng nhắc đến đề tài này.

      Cho nên lúc Chu Lăng chụp tấm hình gửi cho Đinh Y Y, ấy phát rồ luôn , gọi điện thoại cho Chu Lăng ngay lập tức:" Ôi đệch, là tôi ảo giác sao, cái thứ tay cậu là gì vậy hả ?"

      " đó ." Chu Lăng bật cười," Có cần tôi chụp cận cảnh cho cậu ?"

      "...........Khỏi ." Đinh Y Y có phần phản ứng kịp, tiêu hóa hồi lâu mới miễn cưỡng nhận ra chuyện tay Chu Lăng đeo nhẫn kết hôn là ." Giờ mới chỉ có mấy ngày thôi đó, cậu quyết định rồi sao ? Nhanh vậy à ?"

      Chu Lăng lúc đó nằm ghế treo ở ban công, nhàn nhã thưởng thức trà chiều, ngắm cảnh biển tươi mát hùng vĩ ngoài cửa sổ . :" Năm tháng đợi người nha, tôi cũng sắp ba mươi rồi ."

      "Cậu đúng là quả quyết." Dáng vẻ Đinh Y Y cảm khái vô hạn," Phụ nữ dễ dàng thay đổi quá, bộ dáng xoắn xuýt kể khổ ngừng với tôi dường như mới chỉ trong ngày hôm qua, nháy mắt cái giờ đeo nhẫn của người khác rồi."

      Chu Lăng hơn ấy hai tuổi, thời điểm mới quen biết chỉ là em hoàn toàn ngây thơ, về sau được mài dũa trong va chạm mà trở nên trưởng thành chín chắn hơn cả ấy, giờ phần tính cách này khi cần phán quyết hết sức quyết đoán, còn mạnh mẽ hơn ấy gấp trăm lần. Hình mẫu này được gầy dựng, khiến Đinh Y Y bỗng dưng cũng có phần hướng tới, cũng muốn dứt khoát lần, tranh luận đúng sai, cân nhắc được và mất, trải qua lần tùy hứng trong đời.

      " Cậu có thể nghĩ xong là được, ở bên họ, sau này có thể ở nhà cao cấp, có xe thể thao mà lái, ra cửa hề có tiền hô hậu ủng, việc nhà cũng phải tự mình vì mình mà làm, có kẻ hầu người hạ cho cậu nữa đâu."

      " Này vẫn có nha," Chu Lăng cười hì hì đáp," họ hầu hạ tôi, còn hầu hạ rất tốt nữa kìa."

      Đinh Y Y xí tiếng," Dù sao cậu cũng nghĩ thêm nhiều chút nữa , gì gì cũng phải giữ lại đường lui cho mình. nghe người ta sao, từ cuộc sống tiết kiệm, giản dị chuyển sang cuộc sống xa hoa giàu có tương đối dễ dàng đơn giản, nhưng sống cuộc sống xa hoa giàu có rồi mà chuyển về cuộc sống tiết kiệm khá khó khăn. giờ cậu quen thuộc cuộc sống trong xã hội thượng lưu xa xỉ, có thể thể thích nghi được với cuộc sống đơn giản mộc mạc. Hơn nữa ," ấy thở dài," Đàn ông ấy mà, dù sao vẫn thể tin cậy, ngàn vạn lần đừng có mà tin tưởng thái quá vào lời ngon tiếng ngọt thời kỳ đương cuồng nhiệt ----- kinh nghiệm đấy, cậu hiểu mà."

      " Tôi hiểu." Chu Lăng giọng trả lời, lại xoay qua bằng giọng cợt nhả," Song cậu cùng đừng quá coi thường tôi, mấy ngày này tôi chính là trải nghiệm cuộc sống đơn giản mộc mạc, giờ người của cả khu phố đều quen biết tôi, cảm giác cũng tệ nha. Huống hồ cũng phải tôi buông bỏ di sản lấy xu, vẫn còn nhà hàng chúng ta cùng mở và các khoản đầu tư khác, lái xe thể thao sống trong nhà cao cấp, nhưng nuôi sống chính mình nhân tiện bao dưỡng người đàn ông cầu cao, vẫn rất vô tư đấy."

      Đinh Y Y cười mắng mấy câu, tiếp :" Cậu nhìn thử coi, bây giờ lấy đâu ra đàn ông cầu cao, bằng lòng cho cậu bao dưỡng phải chỉ nhắm vào tiền của cậu thôi sao ," để Chu Lăng gì, lại tự mình bồi thêm câu,"-----Ngoại trừ loại người như họ quê mùa ngốc nghếch kia lao vào tiền của cậu mà chỉ xông vào ấy ấy của cậu ."

      Kẻ quê mùa ..........

      Từ này tương đối chính xác, Chu Lăng bị từ này chọc cười.

      Hướng Nghị thay quần áo xong tới, thấy ngừng cười rúc ra rúc rích, nhéo nhéo mặt , chen chúc cùng ngồi vào trong ghế treo.

      Tán gẫu thêm vài câu nữa, Chu Lăng bèn cúp điện thoại, nghe thấy Hướng Nghị hỏi bên tai :" Buôn chuyện gì vậy ?"

      Chu Lăng đặt điện thoại di dộng xuống, quay đầu qua, dáng vẻ tươi cười có chút giảo hoạt :" Buôn chuyện làm thế nào bao dưỡng tên quê mùa ngốc nghếch thích tiền của em mà chỉ thích ấy ấy của em ." dùng ngón trỏ khều khều cằm Hướng Nghị," có ý kiến gì hả ?"

      Hướng Nghị cúi đầu muốn cắn đầu ngón tay , cắn được, lơ lơ đãng đãng đáp :" thẳng ra phải chính là sao ."
      conlu124, Hale205, garubi2949814 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Mình vẫn hóng xem làm thế nào để nuôi vợ..

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :