1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      đọc chương này quá lun.
      heavydizzy thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Uầy, màn hùng hội ngộ mỹ nhân gì mà..., mún phụt cơm, phụt nước, mẹ tác giả lại chạy sai kịch bản rồi, há há lãng mạn gì gì đó, chắc có trong mơ,
      Hale205heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 29. Động tác vừa rồi của nàng có ý gì?

      Đây là trận chiến hỗn loạn, hai bên đều mang ý xấu, cho dù ngoài mặt nhìn qua là cùng trận doanh, nhưng tâm tư khác nhau, liền tạo thành kết quả càng thêm hỗn loạn.

      Nguyên bản Đô tướng quốc lâm trận phản loạn, phối hợp với Tần Nam Vương cùng nhau giết chết Tư Mã Tiêu, nhưng nghĩ tới, thế cục chuyển biến bất ngờ, Tần Nam Vương bên thương vong thảm trọng, bản thân Tần Nam Vương cũng bị trọng thương.

      Bọn họ nhận được tin tình báo là giả, kẻ gọi là bệ hạ bị bọn họ giết chết kia, căn bản phải Tư Mã Tiêu, chính là hàng giả để dẫn bọn họ chịu chết. Mà Tần Nam Vương bị thương, ngoại trừ kế sách của Đô tướng quốc, còn có Trần Uẩn ở sau lưng quạt gió thêm củi.

      Trần Uẩn nghĩ, Tần Nam Vương cũng đúng lúc đáng chết, nếu nắm chắc thời cơ tử vong này, càng có thể kích thích phủ binh Nghiêu Châu báo thù cho chủ—— lúc này tướng sĩ nô bộc phần lớn ngu trung, cũng chỉ có thể ngu trung.

      Diệt Tư Mã Tiêu, giết Tần Nam Vương, bắt Đô tướng quốc, Trần Uẩn nghĩ kỹ kế sách cục đá hạ ba con chim, lại ngờ kế hoạch theo kịp biến hóa, vẫn cứ ra ngoài ý muốn. Tần Nam Vương trọng thương hấp hối, còn tính là phù hợp với thiết tưởng, nhưng Tư Mã Tiêu là giả, thế này làm cho trở tay kịp. Càng làm cảm thấy ngạc nhiên chính là Đô tướng quốc, vì để Tần Nam Vương tin tưởng, làm màn diễn, cũng trọng thương giống Tần Nam Vương, cuối cùng lại ở phía sau chuẩn bị giết ngược lại .

      Đúng vậy, trận chiến dịch này là trai cò đánh nhau, Trần Uẩn ngầm có đám quân khởi nghĩa được lôi kéo hỗ trợ nạn dân, nguyện ý vì ra sức. Nguyên bản trai cò đánh nhau rồi, hai bên nguyên khí đại thương, sớm chuẩn bị tốt quân khởi nghĩa có thể ở phía sau quân triều đình, đánh bọn họ lần trở tay kịp.

      Kết quả Đô tướng quốc cùng với Tần Nam Vương trận này xác máu chảy thành sông, nhưng quân khởi nghĩa Trần Uẩn an bài ở phía sau thể nhân dịp xông vào, con trai Đô tướng quốc mang binh canh giữ ở phía sau, cùng quân khởi nghĩa đánh trận, bởi vì sớm có đoán trước, trận này bọn họ đánh xinh đẹp, lấy ít thắng nhiều, quân khởi nghĩa còn làm nên trò trống gì bị đánh đến tơi bời.

      Trận này vốn phải là chiến dịch cuối cùng phát sinh ở phụ cận Lạc Kinh, bởi vì đường cốt truyện chếch mà sửa lại là ở ngoài thành Nghiêu Châu, rốt cuộc từng giọt từng giọt chồng lên, tạo thành kết quả hoàn toàn bất đồng.

      Trần Uẩn vô cùng hài lòng, càng làm cho hài lòng còn ở phía sau, hệ thống nhắc nhở cốt truyện lần thứ hai chếch quá lớn, nữ xứng quan trọng Tần Vô Hạ chết, chết sớm khoảng hai mươi năm.

      Trần Uẩn thu binh về thành, đóng cửa thành ra, lúc ai nhìn thấy, biểu tình mặt hung hăng run rẩy lên.

      Đến tột cùng sao lại thế này? phái người điều tra, liền phát ngoài bí đạo thi thể bị người ta dọn ra, còn từ trong rừng cây bắt được hán tử gầy run bần bật, người này có chút cơ linh, là Trần Uẩn vì phòng ngừa ngoài ý muốn, an bài ở ngoài thành tiếp ứng nữ chính Liêu Đình Nhạn, mang nàng nơi mới an trí tạm thời. tình chính là trùng hợp như vậy, hán tử gầy này trốn ở trong rừng cây, chính mắt thấy cảnh tượng Tư Mã Tiêu mang người , lại hơi giết người diệt khẩu, sợ tới mức thiếu chút nữa đái trong quần.

      Còn may những người áo xám quay lại vội vàng, thể chú ý tới là nhân vật trốn ở trong rừng cây, nếu chỉ sợ cũng trốn nổi cái chết.

      Trần Uẩn đem người tìm được hỏi tỉ mỉ, hơn nữa những thi thể đó bày ở trước mắt, còn có gì ràng nữa. Tư Mã Tiêu xác tới, lại ném chiến sang bên, tự mình đến đón nữ nhân rời , quả là việc hôn quân màng đại cục có thể làm ra.

      Còn Tần Nam Vương, nhìn thấy thi thể Tần Vô Hạ kia cơ hồ chảy khô máu, hô to tiếng nữ nhi a, ngay sau đó thở hắt ra hơi, kéo thân mình trọng thương trực tiếp cứ như vậy tắt thở. Trần Uẩn lại tốn phen thủ đoạn để thượng vị, đồng thời sai người lặng lẽ tìm tung tích của Tư Mã Tiêu.

      Tư Mã Tiêu lúc này tới Nghiêu Châu, là minh tu sạn đạo ám độ trần thương, vì để người phát , chỉ ngầm dẫn theo mấy chục người tùy thân. Trần Uẩn suy đoán ta tìm Đô tướng quốc, Đô tướng quốc lâm trận thay đổi khẳng định là vì có nhược điểm ở trong tay Tư Mã Tiêu, nhưng Tư Mã Tiêu bởi vậy mà yên tâm, cho nên Trần Uẩn dám khẳng định, ta đường dấu diếm hành tích, tuyệt để người của Đô tướng quốc biết được.

      Trần Uẩn muộn khen ta tiếng lá gan lớn.

      Nếu Tư Mã Tiêu bên cạnh chỉ có chừng này này người, vậy chẳng phải là thời cơ diệt trừ tốt nhất sao? Cơ hội đưa tới cửa tới, sao có thể bỏ qua, chiến trường tuy thể giết ta, nhưng tại cũng quá chậm.

      Trần Uẩn giờ nghĩ đến cốt truyện phải như thế nào, chỉ muốn sớm chút giết Tư Mã Tiêu cái biến số này, chính là bởi vì ta mới tràn ra nhiều khúc chiết như vậy. Tư Mã Tiêu chết, rất khó thực kết cục nguyên bản.

      Cùng lúc đó, nơi triều đình đóng quân, Đô tướng quốc cũng trọng thương trị nổi, nuốt xuống hơi cuối cùng. Con quỳ gối trước giường, hai mắt đỏ bừng dập đầu với . Cao thái bảo bên, tiếng nén bi thương.

      giờ đại tướng chết, con trai Đô tướng quốc lại có năng lực lớn như cha mình, vì phòng ngừa áp chế được mà sinh ra nhiễu loạn, Cao thái bảo chỉ có thể lưu lại nơi này trông coi.

      thực tế, ngay cả cũng biết, bệ hạ ở Hà Hạ chờ đợi tin tức Nghiêu Châu, kỳ lặng lẽ vào Nghiêu Châu.

      Tư Mã Tiêu bạo quân này, Thiên Vương lão tử còn quản được, nghỉ ngơi ở khách điếm, bởi vì Quý Phi cần băng bó vết thương, còn phải uống thuốc.

      Băng bó xong vết thương, Liêu Đình Nhạn nằm giường ngủ, bởi vì miệng vết thương cánh tay tới gần bả vai, áo kéo lên, đến ngực cũng hở tảng lớn, Liêu Đình Nhạn ngủ say, hề phát , Tư Mã Tiêu bên cạnh nhàm chán, nhìn chằm chằm ngực nàng.

      Hình như thực mềm, Tư Mã Tiêu giơ tay nhéo hai cái. Giống đậu hủ, niết lên cũng kì quái, quá mềm. nhàm chán lại nhéo hai lần.

      Liêu Đình Nhạn mấy ngày nay quá mệt mỏi, cũng thể nghỉ ngơi tốt, lúc này vừa thả lỏng, ngủ đến cơ hồ như chết ngất, cũng phát Tư Mã Tiêu làm cái gì. Kết quả tỉnh lại, liền nhìn thấy bàn tay chộp lên ngực mình, ngực còn có chút đau.

      đúng, ngươi vốn có cảm giác với ngực ta, sao lại ở đây sờ loạn cái gì! Liêu Đình Nhạn thấy Tư Mã Tiêu cảm thấy thẹn thùng mà thu hồi tay, bộ dáng để bụng, yên lặng kéo kéo cổ áo.

      Cẩn Đức bưng thuốc vào, đưa đến trước mặt Liêu Đình Nhạn. mùi cay đắng xông thẳng vào chóp mũi, Liêu Đình Nhạn quen cay đắng, nàng cũng phải trẻ con bởi vì đắng chịu uống thuốc, sinh bệnh uống thuốc là thường thức. Nàng bưng chén thuốc lên hít hơi, vừa mới chuẩn bị uống, Tư Mã Tiêu liền cầm lấy, uống ngụm.

      Liêu Đình Nhạn: “……”

      Cẩn Đức: “……”

      Gia hỏa này lại làm cái thao tác gì?!

      Tư Mã Tiêu buông thuốc, ghét bỏ : “Cái hương vị gì, khó uống như vậy, đừng uống.”

      Liêu Đình Nhạn: “……” Tổ tông, đây là ta uống, lại phải để ngươi uống, ngươi ngại đắng cái gì.

      Tư Mã Tiêu: “Chờ về cung, cho mấy người kia lấy dược làm thành thuốc viên cho nàng, nuốt là được, cần uống loại đồ vật khó uống này.”

      Nhìn chút cũng giống đùa, cho nên, nghiêm túc? Chuẩn bị đường cho nàng người bị thương này uống thuốc? Liêu Đình Nhạn trong nhất thời cảm xúc phức tạp, biết Tư Mã Tiêu rốt cuộc là muốn hại nàng hay là đau lòng nàng, hoặc là lại phát bệnh rút não.

      Chờ Tư Mã Tiêu ở trong phòng nghỉ ngơi, Liêu Đình Nhạn ra khỏi phòng, Cẩn Đức ở phòng bếp bên kia chờ nàng, thấy nàng tới, bưng cho nàng chén thuốc, giọng hoảng hốt: “Quý Phi mau uống thuốc, vết thương nhất định sớm đỡ hơn, là bệ hạ đau lòng, bất quá ngàn vạn đừng để bệ hạ phát , bằng lại mất cái mạng của nô.”

      Liêu Đình Nhạn cảm thấy mình thảm, vì cái gì còn phải lén lút uống thuốc, cũng phải loại thuốc gì kỳ quái.

      Uống xong thuốc, súc miêng, làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh trở về phòng, ai ngờ mới vừa tới gần giường, Tư Mã Tiêu liền liếc nhìn nàng cái, “Uống thuốc.”

      Ngươi mũi chó sao!

      “Nàng muốn uống uống, lén lút làm gì, chẳng lẽ ngăn nàng uống sao.” Tư Mã Tiêu rất cao hứng.

      Ngươi lời này cũng chột dạ sao? Vừa rồi gia hỏa kia trực tiếp ném chén thuốc của ta ra ngoài cửa sổ, quá đắng cần uống, còn phải ngươi? Liêu Đình Nhạn ở trong lòng ha hả cười cái, tự cho mình, lão bản đều đúng, làm trái lão bản là có kết cục tốt. Vì thế nàng giả cười, “Bệ hạ rất đúng.”

      Tư Mã Tiêu: “……”

      Hơn nửa đêm, Liêu Đình Nhạn bị Tư Mã Tiêu đánh thức, thế nhưng có loại cảm giác ôn lại ấm áp hôm qua—— nếu Tư Mã Tiêu phải vừa dậy niết ngực nàng, Liêu Đình Nhạn có lẽ cảm thấy càng đáng hồi ức.

      Nửa đêm túm người tỉnh dậy là để niết ngực, đại móng heo này là ngứa chân sao. Liêu Đình Nhạn bắt lấy tay , nhìn động tác của giống như niết khí cầu, vô ngữ lát, kéo tay xuống eo, “Bệ hạ, hay là sờ eo .” Niết ngực nàng ngủ được.

      Tư Mã Tiêu sờ sờ eo nàng, bụng cũng chưa nhéo tới, rất bất mãn mà ý bảo nàng nhìn, “Thịt cũng có, nàng bảo ta sờ cái gì?”

      Vậy ngươi sờ ngực cũng đừng chỉ sờ bên a, ngực lớn ngực , vấn đề này thực nghiêm trọng ngươi biết ?! Liêu Đình Nhạn hít sâu hơi.

      mặt chút thịt cũng có.” Tư Mã Tiêu tiếp tục càu nhàu.

      Liêu Đình Nhạn: Ngươi có việc sao? Mặt trái xoan siêu tuyệt đẹp như vậy, thiên hạ này ai có cằm gày hơn ta!

      “Bệ hạ có phải ghét bỏ thiếp gần đây tiều tụy, mỹ mạo còn như trước hay .” Liêu Đình Nhạn kiều kiều nhược nhược làm nũng.

      Tư Mã Kiều làm nũng quen, ăn nàng làm nũng, trả về cho nàng là cười ầm lên.

      Liêu Đình Nhạn: Ta biết như vậy, bất quá tốt xấu chọc cười người trước, biết dỗ cao hứng rồi có thể thả cho ta ngủ hay .

      Tư Mã Tiêu cười xong bỗng với nàng: “Lúc ta quen biết nàng, chỉ cảm thấy nàng lớn lên tồi, rất là đẹp, nhưng mặt mũi rốt cuộc trông như thế nào vẫn nhớ quá ràng, mãi đến sau này mới chậm rãi quen mắt.”

      Liêu Đình Nhạn: Gì, mặt manh?

      Tư Mã Tiêu chậm rì rì: “Rốt cuộc ta nhìn quá nhiều mỹ nhân, chuyên tâm, rất khó nhớ kỹ mỗi người trông như thế nào.”

      Liêu Đình Nhạn bỗng nhiên nhớ đến cung yến, mỗi lần Tư Mã Tiêu muốn làm gì, gọi mỹ nhân phía dưới đáp lời, phần lớn dùng màu sắc quần áo tới tỏ vẻ là với ai, lúc ấy nàng còn tưởng rằng Tư Mã Tiêu ở quá xa, mắt cận thị thấy phân những người màu sắc rực rỡ đó là ai, nguyên lai phải mắt cận thị, là trí nhớ được. Phải biết rằng, đến nàng đều có thể nhận ra hơn nửa mỹ nhân trong hậu cung.

      Tư Mã Tiêu nhìn nàng, đợi trong chốc lát, “Sao nàng phản ứng?”

      Liêu Đình Nhạn sờ được đầu óc, phản ứng cái gì, ngươi lại muốn cái phản ứng gì? Cho bệnh nhân đường sống được sao? Cho Quý Phi thịnh thế sủng ái của ngươi lần nghỉ ngơi được sao? Ngươi mất công như vậy, từ xa chạy tới cứu ta chính là vì để nửa đêm phiền chết ta sao?

      Liêu Đình Nhạn thở ra, đột nhiên xốc chăn, lên lộ vai ngọc nằm thẳng giường, mở tay chân ra, dọn xong tư thế, “Bệ hạ, đến đây .”

      Tư Mã Tiêu phản ứng là đẩy đẩy eo nàng —— “Nàng chiếm nhiều chỗ như vậy ta ngủ ở đâu?”

      Còn ngủ cái rắm a, ta xem đời này ngươi đều thể ngủ rồi.

      Liêu Đình Nhạn yên lặng lăn vào trong giường, nhường ra cho chỗ. Nghỉ ngơi chưa đến chốc lát, lúc nàng buồn ngủ càng nhiều lại đột nhiên bị Tư Mã Tiêu kéo tỉnh.

      Tư Mã Tiêu biểu tình thực cổ quái hỏi nàng, “Vừa rồi động tác của nàng là có ý tứ gì?”

      Động tác gì có ý tứ gì? Liêu Đình Nhạn chưa phản ứng lại.

      Tư Mã Tiêu tiếp tục thần sắc vi diệu, “Là cầu hoan?”

      …… Tổ tông ngươi phản ứng quá chậm, chờ ngươi phản ứng lại, chỉ có rau kim châm lạnh, đến hoàng hoa khuê nữ cũng lạnh rồi.

      Tư Mã Tiêu đánh giá: “Lá gan nàng .”

      Liêu Đình Nhạn: A ha, đây là lá gan lớn, ngươi là thần tiên chuyển thế, phàm nhân có can đảm ngủ ngươi hay là thế nào?
      Last edited: 18/7/19

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Hại não với bé Kiều, chế Vương cần thêm chất xám để vuốt cho thuận, online chờ gấp, thịt trong chiền thiết tới chửa vậy mấy , tui thấy 2 chữ CẦU HOAN rồi đó, tỉnh cả ngủ hen

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Haha, chờ xôi chờ thịt, ko biết có ko hay là mạn cầu huyết treo tim, kkaa
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :