1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi một chút cũng không đáng yêu [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 16: Gặp mặt

      Lúc máy bay tới thành phố Thanh Viễn là 1 giờ sáng, nhưng cho dù là thời gian này, lại vẫn là có fans xuất ở sân bay.

      Trong lòng Lê Dữ bất đắc dĩ, nhưng vẫn là cẩn thận dặn dò các ấy: “Lúc về nhà phải cẩn thận, tốt nhất theo nhóm về nhà, còn có sau này lịch trình trễ như thế liền cần theo.”

      “Biết rồi!” Các fans tới gần như đều lớn hơn Lê Dữ, đối với lời này của Lê Dữ lại cảm thấy ấm lòng, nhưng vẫn là rất muốn cười.

      Lúc Lê Dữ dặn dò, mày hơi hơi nhíu lại, giống như ông cụ vậy.

      “Lê Dữ, hôm nay có phải chụp tạp chí gì đó hay ?” Trong đó có fans hỏi.

      Đồng tử Lê Dữ sợ hãi, vội vàng : “Tôi biết.”

      “Ha ha ha ——”

      Biểu tình này dừng ở trong mắt các fans chính là thừa nhận. Fans hiểu biết Lê Dữ đều biết, Lê Dữ vô cùng biết dối, thường xuyên lơ đãng xuyên thấu đóng kịch.

      “Đáng ~”

      Lê Dữ: “……”

      cái gì cũng chưa .

      Tần sau khi lên xe liền vui sướng khi người gặp họa mà cười rộ lên, “Chỉ bằng như vậy mà em còn đương sao, khẳng định bị fans phát chỉ trong giây.”

      Lê Dữ mím môi, “Em mới có ngốc như vậy.”

      “Hai ngày nay nhìn chằm chằm vào em, để tránh cho em gây ra rắc rối gì.” Tần , ta chính là nghe thấy được, Lê Dữ ngày mai gặp người kia.

      Nhìn bên ngoài đèn neon muôn màu muôn vẻ còn có dấu hiệu của vật kiến trúc, biết nơi này là Thanh Viễn.

      Lê Dữ hiểu ý cười, Thanh Viễn cho cảm giác khác biệt so với Tân Thành, làm cho vô cùng thả lỏng, có lẽ là nơi này có người làm cho cảm thấy nhàng ở đây.

      ***

      Ngày hôm sau Thư Trừng rời giường, mới tự giác mà bật cười, Lê Dữ choáng váng, cũng choáng váng theo.

      Hôm nay là ngày cuối tuần, Lê Dữ đóng phim, nhưng lại cần làm.

      đến trường học, hai người gặp mặt như thế nào.

      Quả nhiên, Lê Dữ nhắn tin lại đây.

      Lê Dữ: Hôm nay chị làm! [phát điên][phát điên]

      Thư Trừng: Bây giờ ở bên ngoài văn phòng của tôi sao?

      Lê Dữ: Tôi vất vả tránh khỏi người đại diện, kết quả chị lại ở đây. [phát điên]

      Thư Trừng: Ha ha, ngày hôm qua tôi quên .

      Lê Dữ: Ngày mai tôi lại tìm chị thôi. ╯^╰

      ***

      Thứ hai Thư Trừng làm, tự nhiên chắn được gương nhiều chuyện của Giả Dung Dung.

      “Như thế nào? Thứ bảy cùng người ta làm gì? Ăn cơm? Xem phim?” Giả Dung Dung vừa buông túi xách xuống vừa hỏi.

      Thư Trừng cười cười, “Lời cái gì cũng chưa xảy ra.”

      Giả Dung Dung lập tức lộ ra biểu tình thất vọng, “Quá cho lực (*).”

      (*) cho lực, nguyên văn “bất cấp lực” (不给力): Dùng để hình dung khi tình huống thực và dự đoán mục tiêu của chính mình kém khá xa. Có ý là “Chẳng ra gì a”. Vốn là thuộc về ngôn ngữ internet, xuất sớm nhất ở bản phối tiếng Trung của hoạt hình Nhật Bản hài hước《Tây Du Ký: Điểm cuối của chuyến 》.

      Thư Trừng cười cúi đầu thu dọn đồ, có trả lời.

      “Người đàn ông kia rất kỳ ba (*) sao? Hoặc là lớn lên đẹp trai?” Giả Dung Dung chính là ở mạng xem qua rất nhiều ví dụ xem mắt kỳ ba, tự nhiên có chút nghi hoặc nguyên nhân của Thư Trừng.

      (*) Kỳ ba (奇葩): có ba ý nghĩa:

      1. Đóa hoa xinh đẹp hiếm có.
      2. So sánh người nào đó (hoặc chuyện gì đó) vô cùng ly kỳ, giống thế tục, vô cùng cá tính, thế gian hiếm có.
      3. Nghĩa xấu. Hình dung người làm ra hành động phi nhân loại, tư tưởng đặc biệt ấu trĩ, tự phụ, hoặc là quá mức tự đại, lấy mình làm trung tâm, để ý tới cảm thụ của người khác, não tàn. Nguồn: hanguyet2012.wordpress.com


      Thư Trừng lắc đầu, “Người bình thường, chỉ là thích hợp.”

      Giả Dung Dung tay chống cằm, ấy thở dài : “Ngày hôm qua mẹ tôi cũng gọi điện thoại lại đây thúc giục tôi, bảo tôi mau chóng mang bạn trai trở về, cái này làm cho tôi đâu mang về đây.”

      gặp được thôi, cần phải gấp gáp.” Thư Trừng an ủi ấy.

      Giả Dung Dung tin mà : “Gặp được.” Sau đó ấy thở dài , “Nếu là quốc gia phân phối bạn trai tốt rồi, tôi liền cần vì chuyện này mà buồn rầu, mẹ tôi cũng cần thúc giục tôi.”

      “Quốc gia phân phối?” Thư Trừng cảm thấy chính mình giống như nghe lầm cái gì, buồn cười mà liếc mắt nhìn Giả Dung Dung cái, “Vậy còn bằng nằm mơ tới cho nhanh, trong mơ cái gì cũng có.”

      Giả Dung Dung cảm thấy trái tim của mình ăn mấy nhát dao, “Thư Trừng, nghĩ tới lại độc như thế! Tôi liền thể tưởng tượng chút sao.”

      “Sắp mở họp rồi, thôi.” Thư Trừng cắt đứt ảo tưởng của ấy.

      ***

      Ba tiết học rất nhanh liền trôi qua, trước khi sắp tan học, Thư Trừng cho bài tập về nhà.

      Trường học có quy định, mỗi học kỳ có bốn lần ra bài tập, đây là lần thứ ba ở cái lớp này ra bài tập.

      Quả nhiên, cho bài tập về nhà, phía dưới liền mảnh kêu rên.

      Thư Trừng cười : “Lại phải đề tài khó, lại có sách vở và internet giúp đỡ các em, các em hẳn là cười trộm chứ.”

      ơi, giảng viên môn chuyên ngành của chúng em cho rất nhiều nhiệm vụ đó, siêu cấp vội.” sinh viên lớn tiếng .

      “Đúng vậy đúng vậy.” Sinh viên xung quanh phụ họa.

      Thư Trừng chút nào dao động, bình tĩnh mà cầu, “Số lượng từ 1000 chữ trở lên.”

      “A ——”

      Chuông tan học vang lên, Thư Trừng liền rút USB ra, tiếp tục : “Cuối tuần sau lúc học nộp cho .”

      ơi thay đổi rồi!”

      để ý tới các sinh viên lên án, Thư Trừng cất giáo án, đeo túi xách lên liền rời , hoàn toàn làm lơ tiếng chuyện của các sinh viên sau lưng.

      Đoàn phim “Thời gian” hôm nay đến ký túc xá đóng phim, nơi đó cách văn phòng của Thư Trừng còn rất xa, gần như vòng toàn bộ đại học sư phạm Thanh Viễn.

      Lúc Thư Trừng nghe thấy tin tức này, vốn là ôm hy vọng gì cả.

      Rốt cuộc trong trường học có nhiều sinh viên, mình ra lại quá mức đáng chú ý, bị phát tốt.

      có thể hiểu được, Thư Trừng đến dưới mấy tòa nhà giáo dục tư tưởng kia, lúc chuẩn bị lấy ra di động nhắn cho Lê Dữ tin nhắn cần tới.

      chỉ cảm thấy bên hông có bàn tay nhanh chóng ôm , rồi mới nhàng đặt thắt lưng, Thư Trừng bị kéo vào trong gian ở dưới lầu .

      Thư Trừng chuẩn bị kêu cứu, bị người tới bưng kín miệng, ngẩng đầu, Lê Dữ dùng ánh mắt ý bảo đừng chuyện.

      Rất nhanh, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.

      Cùng với còn có tiếng chuyện, “Lạ , thằng nhóc chết tiệt này chạy đâu rồi.”

      Thư Trừng vốn dĩ liền có chút khẩn trương, hơn nữa tay của Lê Dữ còn ở đặt lên miệng , có chút hít thở khó khăn.

      Thư Trừng giật giật cổ, giãy giụa lên.

      Lê Dữ dùng khẩu hình với : cần chuyện.

      Thư Trừng lập tức gật gật đầu, nhưng ngay sau đó nghĩ tới lần trước, vì tránh né Vạn Vi, cũng là kéo Lê Dữ vào như thế này.

      Suy nghĩ chút, con ngươi liền mang theo ý cười nhìn về phía Lê Dữ.

      Lê Dữ buông tay, nhưng vẫn là cẩn thận mà nghe thanh bên ngoài.

      Tần đuổi theo Lê Dữ, đơn giản từ bỏ, ta vừa vừa lẩm bẩm lầm bầm, “Chờ cậu ta trở về, mình lại trừng trị cậu ta.”

      Người vừa , Lê Dữ liền thở dài nhõm hơi, khó hiểu hỏi: “Vừa rồi chị cười cái gì vậy?”

      còn nhớ lần trước tôi vì tránh né Vạn Vi, kéo vào lần đó sao? Cùng tình huống lần này cũng rất tương tự.” Thư Trừng mím miệng cười .

      Lê Dữ hồi tưởng chút, hình như là sai, chỉ là bọn họ trao đổi mà thôi.

      Hai người ngồi xổm trong gian chật chội, cũng là giống y hệt với lần trước.

      ***

      “Tôi cũng là có biện pháp, muốn ra tìm chị, lại có người cho.” Lê Dữ , trong giọng còn lộ ra vài phần ủy khuất.

      “Là người hồi nãy kia sao? Người kia là người đại diện của à?” Thư Trừng hỏi.

      Lê Dữ gật đầu, “Đúng vậy, ấy biết tôi là ra tìm chị, cho nên ngăn cản tôi.”

      Thư Trừng kinh ngạc, “ với ta là là tới tìm tôi?”

      “Vậy có, tôi chưa chị là ai.” Lê Dữ ngoan ngoãn mà trả lời.

      “Vậy ta vì sao ngăn cản ?” Thư Trừng nghi hoặc, chợt liền suy đoán, “Các …… cũng thể gặp bạn bè sao?”

      Nếu là như thế này, vậy ngôi sao cũng quá thảm , chút tự do cũng có.

      Lê Dữ tính che giấu mà ho khan tiếng, “Người đại diện của tôi quản có hơi nhiều, ấy thường xuyên cho tôi làm cái này, cho tôi làm cái kia.”

      Mắt Thư Trừng mang đau lòng mà nhìn Lê Dữ, “Vậy người đại diện của các đáng giận.”

      “Ừm ừm!” Lê Dữ tán đồng gật gật đầu, rốt cuộc có người có cùng ý tưởng với .

      “Hai ngày nay hẳn là rất mệt ?” Thư Trừng hỏi.

      mặt Lê Dữ đeo khẩu trang, nhìn ra được sắc mặt như thế nào, nhưng trong mắt lại có ít tia máu, nhưng ra có thể nhìn ra được rất mỏi mệt.

      Lê Dữ nhìn thấy Thư Trừng, thể xác và tinh thần cũng thả lỏng ra, híp mắt cười : “Vẫn ổn, loại cuộc sống này tôi quen rồi, biết thừa lúc có chút thời gian ngủ bù.”

      Thư Trừng thấy như vậy, cũng trêu chọc, “Nghe khi còn quá mức mệt mỏi cao lớn được.”

      “Cho nên tôi kiên trì uống sữa bò uống nhiều năm, bây giờ chưa đủ cao lắm sao.” Lê Dữ ở trong lòng so sánh chiều cao của mình với Thư Trừng, cảm thấy vừa vặn tốt.

      “Bây giờ sao? Còn uống nữa ?”

      Lê Dữ nhanh chóng lắc đầu, nhíu mày, vẻ chán ghét từ mặt chợt lóe mà qua, “ muốn uống nữa, bây giờ ngửi được mùi sữa bò liền muốn ói.”

      “Vậy nếu là lúc đóng phim cầu uống sữa bò sao?” Thư Trừng có chút tò mò.

      Vấn đề này đối với Lê Dữ mà , hình như rất là bối rối, suy nghĩ hồi lâu mới : “Nếu bất đắc dĩ nhất định phải uống, tôi chịu đựng.”

      Thư Trừng có chút kinh ngạc, Lê Dữ mới 22 tuổi, nhưng tinh thần chuyên nghiệp của lại thua kém vài diễn viên gạo cội, thở dài: “Lê Dữ, nhất định rất hot.”

      Nghệ sĩ như vậy rất đáng giá được fans thích.

      “Hot lên mà , đối với số việc biết là tốt hay là xấu.” Lê Dữ thầm câu.

      “Hả? Cái gì?” Thư Trừng nghe .

      có gì, những việc này lại tiếp còn quá sớm, vẫn là nên tập trung chuyện trước mắt .” Lê Dữ .

      Bên ngoài sớm còn người, Thư Trừng ngồi xổm lâu rồi, chân cũng có hơi tê, hỏi: “Bây giờ chúng ta có thể ra ngoài chưa?”

      Lê Dữ khom người đứng lên, hai người vừa mới chuẩn bị ra ngoài, bên ngoài trận tiếng bước chân lại đây, hai người sợ tới mức lại lùi về phía sau.

      Nghe giọng , là giảng viên và lãnh đạo của trường học, vừa vừa cười mà cùng nhau lên lầu. Lúc này nếu như bị thấy được, Thư Trừng biết chính mình phải giải thích như thế nào.

      Sau khi chờ đám người hết, Thư Trừng thăm dò nhìn ra bên ngoài, lúc này cũng còn người, vừa lúc có thể rời .

      “Chúng ta thôi, bây giờ có ai.” Thư Trừng lần nữa đeo xong túi xách, với Lê Dữ.

      “Thư Trừng.” Lê Dữ kêu tiếng.

      “Hả?” Thư Trừng nghiêng đầu, khó hiểu mà nhìn .

      Lê Dữ hơi hơi mỉm cười, “Kỳ tình huống hôm nay so với hôm đó vẫn là có chỗ giống nhau.”

      Thư Trừng suy nghĩ chút, nghĩ ra được, liền hỏi : “Có sao? Chỗ nào?”

      Vừa dứt lời, tay của Lê Dữ ôm eo , tay cầm bả vai , đè Thư Trừng lên bức tường ở phía sau.

      “Ngày đó ràng chị đè tôi lên tường.” Lê Dữ hơi ủy khuất mà mở miệng.

      Lê Dữ hề cho Thư Trừng thời gian phản ứng, loạt động tác này làm cho Thư Trừng ngẩn ra, khiếp sợ mà nhìn Lê Dữ sát gần .

      Mà sau khi Lê Dữ những lời này, khiếp sợ của liền biến thành hoảng loạn.

      Tinh thần và vẻ mặt hoảng loạn.

      Nhịp tim cũng loạn cả lên.
      Last edited: 19/11/20
      Lee Đỗ, Tiểu Ly 1111, nkhanh332419 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ồ ố, Lê Dữ cố ý đấy Thư Trừng ơi

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      Truyện hay quá. Thanks bạn
      Mèo Lười Cận Thị thích bài này.

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 17: Tạp chí

      Hơi thở của Lê Dữ phun ở cổ Thư Trừng, giống như mang theo độ nóng, làm lỗ tai đều nhiễm ý nóng.

      Vành tai của Thư Trừng giống như bốc lửa bỏng cháy lên vậy, rồi mới liền bắt đầu lan tràn ra, tiến về phía cổ và gương mặt.

      Thư Trừng đối diện ánh mắt chứa ý cười của Lê Dữ, trong nháy mắt, trái tim cũng theo đó mà đập loạn lên.

      vội vàng đẩy ra, “Người rồi, tôi muốn về trước.”

      có chào hỏi, Thư Trừng thậm chí có liếc mắt nhìn Lê Dữ cái, liền vội vàng lên cầu thang, tựa như trốn mà rời .

      Chạy về văn phòng, Thư Trừng vội vội vàng vàng buông túi xách, liền cầm cái cốc đến cây nước nóng lạnh kia rót ly nước.

      Ừng ực ừng ực uống nước xong, Thư Trừng mới cảm giác nhịp tim của mình trở nên bình thường chút.

      xảy ra chuyện gì vậy?” Giả Dung Dung thình lình mà tiến đến phía sau hỏi.

      Giả Dung Dung đột nhiên lên tiếng, Thư Trừng sợ tới mức tay cầm cái cốc run lên, nhanh chóng quay đầu lại, “ làm tôi sợ muốn chết.”

      “Là ở đây kỳ kỳ lạ lạ, xảy ra chuyện gì thế?” Giả Dung Dung tò mò hỏi.

      có gì.” Thư Trừng lắc đầu, trở về chỗ ngồi.

      Giả Dung Dung nghiêng đầu, lẩm bẩm câu, “Kỳ lạ.”

      ***

      Đoàn phim “Thời gian” ở Thanh Viễn quay phim tiến vào kết thúc, Lê Dữ rất bận, trừ bỏ ngẫu nhiên gửi tin nhắn cho Thư Trừng, hai người gần như có cơ hội gặp mặt.

      Nhưng mà như vậy ngược lại làm Thư Trừng thở dài nhõm hơi.

      Hai người có gặp mặt, lấy phương thức liên hệ bằng tin nhắn, làm cho Thư Trừng cũng cảm thấy càng thêm thoải mái.

      Buổi tối Lê Dữ ngẫu nhiên tìm Thư Trừng chuyện phiếm, trò chuyện chút liền có động tĩnh, Thư Trừng đại khái có thể đoán được, bởi vì quá mệt mỏi mà ngủ rồi.

      Mấy lần bảo ngủ sớm, nhưng Lê Dữ cố tình nghe.

      Thư Trừng cũng có biện pháp làm gì .

      Lần trước ảnh chụp của tạp chí chụp phong cách vận động cũng được tạp chí báo trước đăng lên mấy tấm ra.

      Các fans tuy rằng đoán được là tạp chí, nhưng chờ đến khi nhìn thấy tấm ảnh lớn cao ngạo trong trẻo, đám cũng kích động mà đến được.

      Bán trước liên tiếp vừa ra, các fans sôi nổi chạy tới tranh mua, hận thể ôm bản thân Lê Dữ về nhà mới giải hận.

      Tui là con cá mặn: Tạp chí này nhất định phải mua đó, chỉ hướng về phía gương mặt này của Lê Dữ, mua phải người hệ liệt.

      Là Lê Dữ đó: Con trai tui thiếu niên này cảm thấy tuyệt vời!! [quỳ xuống][quỳ xuống]

      Tiểu khả ái Phao Phao: Tại sao lại có thể cười đáng như thế!! [khóc thút thít], ngọt quá mất! [phát điên]

      Bánh quy vị ngọt: Mẹ ơi, ở đây có người trêu con!!!

      Kẹo bông gòn có nhân: Đừng nữa, giường gặp nha. [tạm biệt]

      Gấu con mù: Tạp chí để lại cho mấy bạn đó, đem người cho tui là được. [cười gian]

      Ngắn ngủn vài phút, bán trước liền đạt tới 10000 cuốn, hơn nữa số lượng này còn gia tăng.

      Các fans của Lê Dữ tuổi đa phần lớn, năng lực mua sắm cũng là hạng nhất, rất nhiều người đều coi Lê Dữ như con trai mà nuôi dưỡng, đương nhiên càng nguyện ý vì mà tiêu tiền.

      Rất nhiều fans ở Weibo chụp hình cái loại khoe mua sắm đều là mấy chục cuốn này, thậm chí có mấy người mua hơn trăm cuốn.

      Vì tỏ vẻ ủng hộ, mắt cũng nháy chút.

      chỉ có như thế, tạp chí còn để cho các fans ăn no, ở official Weibo đăng lên ít ngoài lề trường chụp tạp chí của Lê Dữ, lại còn có đăng lên cuộc phỏng vấn ngắn .

      Các fans ở dưới official Weibo kêu ai oán, bảo tạp chí nhanh chóng đăng lên hết toàn bộ nội dung.

      Ảnh chụp phong cách vận động của Lê Dữ khi công bố, chỉ có ở trong các fans nhấc lên làn sóng, còn lên hot search.

      đám người qua đường chân tướng mà nhấn vào, rồi mới nhìn thấy khuôn mặt này cũng quỳ.

      Thông báo với bạn: là người qua đường, khuôn mặt này thực có thể kêu gọi nha.

      Vương Nhị Nhị: Tui chính là tò mò mới click vào, ấy quá đẹp trai, xin mãnh liệt đề cử!

      Hot search thậm chí leo đến trước mười, ở phía ước chừng đợi bảy tiếng đồng hồ.

      đợt tạp chí này báo trước hút đủ tròng mắt, độ hot rất cao. Lê Dữ đóng phim biết, Tần nhìn lại vui vẻ.

      ***

      Chờ đến ngày tạp chí được bán ra kia, các fans đám kích động mà đến được.

      Video phỏng vấn hoàn chỉnh và đáp án của vấn đề đều đăng lên.

      Các fans nhạy bén phát ít khác biệt, câu hỏi về loại hình lý tưởng này, Lê Dữ trước kia từng được phỏng vấn rất nhiều lần, đáp án của , các fans cũng nhớ kỹ trong lòng.

      Nhưng đáp án lần này lại so với trước kia thực giống nhau.

      Có mấy fans cho rằng chỉ là thuận miệng chút, có mấy fans lại cảm thấy có chút tình huống.

      Hai bên bên nào cũng cho là mình đúng, thiếu chút nữa làm ồn lên.

      Cuối cùng fans lý trí đứng ra khuyên can, chuyện này mới xem như kết thúc.

      Nhưng qua mấy ngày Lê Dữ tham gia cuộc phỏng vấn, rồi lại làm các fans cảm thấy kỳ lạ.

      Đây là video phỏng vấn ngôi cao mười phút, mỗi lần hỏi vấn đề chỉ cho hai đáp án, sau đó hai chọn , vô cùng nhanh chóng.

      Những câu hỏi trước, Lê Dữ trả lời rất thông thuận, tốc độ cũng rất nhanh.

      Chờ khi hỏi đến trái cây mình thích, phóng viên chỉ cho hai đáp án trái cây và chuối.

      Lê Dữ do dự hồi lâu, mới ngẩng đầu : “Hai cái tôi đều chọn, tôi muốn chọn quả cam.”

      Phóng viên bị loại cách này của dựa theo lẽ thường hoảng sợ, ta đành phải hỏi: “Vì sao chọn quả cam?”

      “Bởi vì tôi thích ăn quả cam nhất.” Lê Dữ vẻ mặt đứng đắn mà trả lời.

      Có fans quay lại đoạn này, hơn nữa cuộc phỏng vấn trước kia đặt cùng nhau, liền hình thành đối lập ràng.

      Trước kia trong lúc phỏng vấn, Lê Dữ trái cây ghét nhất chính là quả cam, hỏi ra nguyên nhân, bởi vì ăn vào phiền toái.

      Lúc ấy fans nhìn thấy đoạn này, còn cười mắng đây là lười.

      Nhưng lúc này mới qua bao lâu, liền trái cây thích nhất là quả cam?

      (*) Giải thích lại cho những nàng nào quên, chữ Trừng trong tên của Trừng tỷ có cách phát giống với chữ Chanh trong từ quả cam => Dữ ca với mọi người là người mà ca ấy chính là Trừng tỷ.

      Blogger đặt hai đoạn ở cùng nhau @Lê_Dữ: Tự nhìn xem, mặt đau ? [tạm biệt][tạm biệt]

      Tiểu khả ái Phao Phao: A, đàn ông.

      Là Lê Dữ đó: A, người đàn ông hay thay đổi.

      Tự quải đông nam chi (*): A, người đàn ông buồn cười.

      (*) câu thơ trong đoạn 4 của bài Vợ Tiêu Trọng Khanh, miêu tả Trọng Khanh tự tử.
      Nguyên văn:
      府吏闻此事,
      心知长别离。
      徘徊庭树下,
      自挂东南枝。

      Hán Việt:
      Phủ lại văn thử ,
      Tâm tri trường biệt ly.
      Bồi hồi đình thụ hạ,
      Tự quải đông nam chi.

      Dịch nghĩa (Điệp Luyến Hoa):
      Phủ lại nghe việc,
      Thấu hiểu, mãi xa nhau.
      Cây bên đình bước tới,
      Hướng cành đông nam treo.
      (Nguồn: tieuphongnhat.wordpress.com)


      Lê Tiểu Dữ: @Lê_Dữ, thay đổi rồi.

      Cá chép tinh: Em từng vì mà từ bỏ thích ăn cam nhất, bây giờ lại thích nó?

      có mấy fans lại cảm thấy có chút thích hợp, sở thích của người như thế nào đổi liền đổi, lại kết hợp chuyện loại hình lý tưởng lần trước, có mấy fans lâu năm ngửi ra được tia thích hợp.

      Ngẫm lại Lê Dữ 22 tuổi, cũng tới tuổi có thể đương. Nhưng tưởng tượng như thế, trong lòng liền khỏi ê ẩm.

      Các ấy cảm thấy, giống như con trai chính mình nuôi lớn, đột nhiên cầm bắp cải (*).

      (*) Cầm cải trắng, nguyên văn “củng bạch thái (拱白菜): Bắp cải tốt đều phải bị heo vây quanh. Nó có nghĩa là thứ tốt phải kém người hoặc là người khác chiếm lấy. Thường được dùng trong tình cảm của con người, tỷ như mỹ nữ bị xấu nam đuổi tới, phụ nữ tốt bị người xấu chiếm lấy.

      Cảm giác này có chút phức tạp.

      ***

      Weibo của Thư Trừng tên là Quả Cam Thoải Mái (*), ngẫu nhiên vào Weibo nhìn xem, tự nhiên cũng thấy được tạp chí lần này.

      (*) Nguyên văn là "Nhất Chỉ Thư Phục Đích Chanh Tử" (一只舒服的橙子). Họ Thư của Thư Trừng là cùng chữ Thư 舒 với từ "thoải mái" (thư phục 舒服). Chữ Trừng trong tên của Thư Trừng đồng với chữ Chanh 橙 trong "quả cam" (chanh tử 橙子).

      Trong ảnh chụp Lê Dữ có cảm giác thiếu niên mười phần, lại mang theo đặc biệt có vẻ hoạt bát và ánh dương của con trai, liền giống như thiếu niên nhà bên rút ánh sáng của ngôi sao, làm cho người ta tự giác muốn gần gũi.

      thể nghi ngờ, tổ chụp ảnh này chụp rất tốt.

      Cho dù gặp qua bản thân Lê Dữ, nhưng nhìn những bức ảnh này lại vẫn có cảm giác kinh diễm.

      Huống chi là những fans đó, phỏng chừng hận thể đầu chui vào tạp chí mới được.

      Thư Trừng click mở tấm Lê Dữ đeo dây băng đô nam kia, nhàng mà nhấn lưu lại, cảm thấy bức ảnh này hợp tâm ý nhất.

      Thư Trừng nhấn vào bình luận, phát mọi người thích đều có khác biệt, có người thích đứng ở ván trượt, có người thích cầm ván trượt, có người thích dựa vào tường.

      kéo xuống dưới, rốt cuộc nhìn thấy có hai người có phẩm vị giống với mình như vậy, vì thế liền vừa lòng mà đăng xuất Weibo.

      Ngày hôm sau làm, liền thấy Giả Dung Dung mang theo cuốn tạp chí kia lại đây.

      “Sao cũng mua tạp chí?” Thư Trừng ngạc nhiên hỏi, và Giả Dung Dung làm việc chung hơn năm, nhưng cho tới bây giờ chưa thấy qua ấy mua tạp chí.

      Giả Dung Dung đưa bìa mặt đến trước mặt Thư Trừng cho xem, “Đây là Lê Dữ, đẹp trai hay ?”

      Thư Trừng gật gật đầu.

      “Tôi ở tiệm bán báo nhìn thấy, bởi vì quá đẹp trai tôi liền mua cuốn.” Giả Dung Dung vui vẻ mà cười.

      Thư Trừng cười : “ nghĩ tới thích cậu ấy như thế.”

      “Nghe doanh số của cuốn tạp chí này rất tốt.” Giả Dung Dung trầm mê mà lật tạp chí, ấy lật vài trang, liền kinh hô: “Những ảnh chụp này của Lê Dữ chụp rất khá đó, nếu mà tôi có đứa em trai như vậy tốt rồi.”

      Thư Trừng lại để ý đến ấy, trở về chỗ ngồi, di động của ở trong túi xách run lên vài tiếng.

      mở ra vừa thấy, là mẹ của gửi đồ tới rồi.

      Trước đây, Thư Trừng với Phùng Lan gửi trái cây khô tới, thứ này bây giờ cũng tới rồi.

      có gửi về nhà mà là gửi đến trường học, là bởi vì muốn đem trái cây khô này toàn bộ cho Lê Dữ.

      Thư Trừng biết Phùng Lan gửi mấy hủ, chờ tới sau khi nhìn thấy hộp giấy lớn, mới bất đắc dĩ.

      Mẹ quá rồi, đây là đem trong nhà tất cả đều gửi lại đây sao……

      Thư Trừng ôm hộp giấy có hơi nặng chuẩn bị trở về, đường gặp được sinh viên trong lớp, nhàng gật đầu với cậu ta.

      Nam sinh kia thế nhưng trực tiếp tới, “ ơi, em giúp ôm nha.”

      Thư Trừng nhanh chóng cự tuyệt: “ cần, có thể ôm được.”

      “Em đến ôm cho.” Nam sinh để cho cự tuyệt, trực tiếp từ tay Thư Trừng cầm lấy hộp giấy.

      Nam sinh ôm hộp giấy thẳng về phía trước, Thư Trừng nhìn bóng dáng của cậu ta, có biện pháp làm gì cậu ta, chỉ có thể theo.

      đường , nam sinh chuyện với Thư Trừng, “ ơi, hộp chuyển phát nhanh lần này của là cái gì vậy?”

      “Đồ ở trong nhà gửi lại đây.” Thư Trừng trả lời.

      “Em còn tưởng rằng là lên mạng mua đồ trang điểm đó, còn rất nặng.” Nam sinh cười .

      Mắt thấy tới tòa nhà giáo dục tư tưởng, Thư Trừng vội vàng dừng lại, từ tay nam sinh cầm lấy hộp giấy, “ tới rồi, cảm ơn em giúp đỡ.”

      Nam sinh lúc này mới chưa thèm mà buông tay, “Được rồi, tạm biệt .”

      Thư Trừng khẽ cười cười, liền trực tiếp lên lầu.

      “Tất cả tôi đều nhìn thấy hết rồi.” Giả Dung Dung cười lại đây.

      “Chỉ là sinh viên nhiệt tình giúp đỡ mà thôi.” Thư Trừng lắc đầu .

      “Tôi xem là ý của Túy Ông phải ở rượu ?” Giả Dung Dung cười hắc hắc.

      “Tôi là giảng viên, tôi bảo trì khoảng cách với bọn họ, xảy ra chuyện gì.” Thư Trừng biểu tình kiên định mà .

      Giả Dung Dung thở dài, “Quả nhiên là giáo Thư cánh tay sắt phòng ngự trong miệng sinh viên truyền lại.”

      Thư Trừng cười trở lại chỗ ngồi mở ra hộp chuyển phát nhanh, đối với lời của Giả Dung Dung có trả lời.

      Phùng Lan hơi quá rồi, Thư Trừng mời đồng nghiệp ăn, lần này bà ấy lại gửi sáu hủ trái cây khô tới, đủ loại kiểu dáng đều có.

      “Woa! Đây là cái gì?” Giả Dung Dung thấy, liền lại đây hỏi.

      “Trái cây khô mẹ tôi làm, muốn ăn ?” Thư Trừng hỏi.

      Giả Dung Dung do dự chút, “Có thể chứ?”

      Thư Trừng cười cười, “Đương nhiên có thể.”

      Chia cho đồng nghiệp ít, Thư Trừng còn dư lại bốn hủ, mấy cái này đều là để lại cho Lê Dữ.

      ***

      Lê Dữ sắp đóng máy, mấy ngày nay đều rất bận, Thư Trừng muốn tìm , rút ra chút thời gian riêng tới gặp .

      Thư Trừng đưa Lê Dữ tới phòng họp bên cạnh, đưa bốn hủ trái cây khô dùng túi đựng xong chuẩn bị tốt cho .

      “Chị đây là về nhà lấy?” Lê Dữ kinh ngạc.

      “Tôi bảo mẹ tôi gửi lại đây, phải thích ăn sao? Để dành cho đó.” Thư Trừng cười .

      Lê Dữ mím môi, con ngươi trong suốt nhìn chằm chằm, “Cảm ơn.”

      thích là được.” Thư Trừng cong cong môi.

      Yết hầu của Lê Dữ lăn lộn vài cái, giọng cay chát mà : “Ngày mai tôi liền phải đóng máy, sau đó liền rời khỏi thành phố Thanh Viễn.”

      Đột nhiên nghe thấy tin tức này, Thư Trừng ngây ngẩn cả người tại chỗ, chậm rãi, : “Vậy chúc thuận buồm xuôi gió.”

      “Chị liền có lời gì khác muốn với tôi sao?” Lê Dữ mở miệng .

      “Chúc bộ phim mới của được hot.”

      “À……” Lê Dữ mất mát mà lên tiếng.
      Last edited: 14/1/22
      Lee Đỗ, Tiểu Ly 1111, nkhanh332418 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hãy : tôi cảm thấy có chút mất mát!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :