1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 52. Thứ đệ

      Cố Huy Ngạn cúi người thấp giọng hỏi thăm, Lâm Vị Hi cau mũi cái, khẽ : "Cũng được."

      Túm cũng túm rồi, phải thế còn có thể làm sao?

      Cố Trình Diệu mơ hồ cảm giác được cái gì, ta lui ra sau bước, cúi đầu : "Nhi thần còn có bài học chưa hoàn thành, quấy rầy phụ thân, mẫu thân thưởng tuyết. Nhi thần xin cáo lui."

      Cố Huy Ngạn gật đầu, : " , kỳ thi xuân sắp tới, cẩn thận ôn luyện mới là chuyện quan trọng, nên bị ồn ào mấy ngày nay làm phân tâm. Hiểu ?"

      "Nhi thần hiểu , cám ơn phụ thân dạy bảo." Cố Trình Diệu đáp ứng, lại ngẩng đầu nhìn Lâm Vị Hi chút, xa xa chắp tay, liền xoay người .

      Cố Huy Ngạn dạy con, Lâm Vị Hi đứng ở bên nghe, chờ Cố Trình Diệu quay người trở về, Lâm Vị Hi mới nhớ tới cái gì, nghi hoặc hỏi: "Lúc đầu thế tử tới là định làm gì? Cứ như vậy trở về?"

      "Có lẽ là ngồi trong thư phòng khó chịu, ra ngoài hít thở khí ." Cố Huy Ngạn nhìn Lâm Vị Hi chút, , "Mấy ngày nay trờ lạnh, nàng mà tùy hứng chạy ra bên ngoài, coi chừng nhiễm lạnh."

      " , ta cũng phải loại người thất thường như thế." Lâm Vị Hi lầm bầm câu, cũng lười quản chuyện của Cố Trình Diệu. Dù sao Cố Trình Diệu như thế nào cũng còn quan hệ gì với nàng, nàng đem quyền quản Thanh Tùng viên giao cho của hồi môn mà Thẩm vương phi lưu lại rồi, thể nhúng tay vào chuyện của thế tử hết sức ràng, bất kể trong viện của Cố Trình Diệu phát sinh chuyện gì, đều là chuyện của chính bọn hắn, cùng với kế phi là nàng có liên quan gì.

      Về phần Cao Nhiên với Bốc ma ma là gió đông thổi bạt gió tây hay gió tây áp đảo gió đông, việc này phải nhìn thủ đoạn của hai vị này rồi, đại khái Lâm Vị Hi có thể đếm xỉa đến, chỉ nhìn náo nhiệt là đủ.

      Chờ sau khi trở lại Cảnh Trừng viện, Lâm Vị Hi trước phân phó phòng bếp bày cơm, sau đó mới đến nội thất thay quần áo bị tuyết thấm ướt. Đống tuyết kia là khéo, vừa vặn rơi xuống người Lâm Vị Hi. Nước tuyết đọng tóc cũng thôi, còn rơi trong áo rất phiền phức. Tuyết vốn lạnh buốt, rơi vào trong cổ đầu tiên là đông lạnh, sau đó bị nhiệt độ cơ thể làm cho thành nước tuyết, bây giờ thấm ướt hết sau lưng Lâm Vị Hi, những khó chịu còn dễ dàng bị nhiễm lạnh.

      Lâm Vị Hi chỉ có thể xõa tóc ra, thay bộ quần áo mới khô ráo ấm áp, sau đó tùy ý búi tóc, ra bên ngoài bồi Cố Huy Ngạn ăn cơm. Cố Huy Ngạn thấy Lâm Vị Hi ra, đầu tiên là đưa tay áp trán để kiểm tra nhiệt độ, phát bị sốt, lúc này mới yên tâm : "Vẫn tốt, bị sốt, trước tiên uống tách trà gừng ."

      Lâm Vị Hi nhìn trà gừng, còn chưa lên tiếng, Cố Huy Ngạn liền nhìn ra tâm tư của nàng, ra: " cho phép giảo biện, nhất định phải uống. Thân thể nàng vốn yếu ớt, hôm nay nghịch tuyết lâu như vậy, còn rơi cả vào quần áo, bây giờ cẩn thận, ngày mai bị sốt làm sao?"

      Tốt a, Lâm Vị Hi cũng biết bây giờ thân thể của chính mình cũng tốt, nàng chỉ có thể bưng chén trà, từng chút từng chút uống trà gừng nóng hổi. Lâm Vị Hi chăm chú nhìn cái ly trong tay, trà gừng bốc hơi nóng, gặp khí lạnh ngưng kết thành hơi nước màu trắng, vừa vặn đọng lông mi của Lâm Vị Hi, ngưng tụ thành giọt nước.

      Cố Huy Ngạn nhìn lúc lâu, nhịn được, đưa tay chạm vào hàng mi dài của Lâm Vị Hi. Lông mi của Lâm Vị Hi rất dày, phần đuôi hơi nhếch lên, bây giờ đọng lại giọt nước, nhìn trông yếu đáng thương cực kỳ. Ngón tay Cố Huy Ngạn chạm vào hàng mi, Lâm Vị Hi hiểu, ngẩng đầu hỏi: "Sao vậy?"

      Cố Huy Ngạn lắc đầu cười, cũng trả lời. Lâm Vị Hi khó khăn uống xong, nhận khăn lụa từ trong tay Uyển Tinh, lau sạch nước đọng bên khóe miệng. Cố Huy Ngạn thấy nàng thu thập xong, lúc này mới truyền cơm.

      Mặc dù từ hai mươi ba tháng chạp đến mười bảy tháng giêng đều là nghỉ đông, nhưng thân phận Cố Huy Ngạn khác biệt, đồng thời vừa chiếu cố mười vạn đại quân lại là đại thần phụ chính trong triều đình, cho dù ra khỏi cửa, nhưng cũng có rất nhiều việc tìm đến cửa. Huống chi mấy ngày nay gần tới tết, chỉ riêng người cửa sau cũng có rất nhiều. Sau khi Cố Huy Ngạn bồi Lâm Vị Hi dùng cơm trưa, cũng ngồi lâu, liền đến phía trước giải quyết công việc.

      Sau khi Cố Huy Ngạn , Lâm Vị Hi cũng muốn giải quyết chuyện của mình. Mấy ngày nay riêng Cố Huy Ngạn bận bịu, Yến vương phi nàng cũng vội vàng chân chạm đất. Dịp cuối năm người tới bái phỏng rất nhiều, mỗi ngày người gác cổng thu lễ vật càng là xếp thành núi . Cuối năm, quan viên tỉnh ngoài đều phải vào kinh thành báo cáo công tác, những lễ vật này đều là bọn họ đưa tới hiếu kính. Mặc dù hầu hết mọi người ngay cả cửa vương phủ cũng vào được, nhưng những lễ vật này Lâm Vị Hi lại thể tùy tiện nhận được. Nếu như sở cầu, ai đến tặng lễ đâu? Nhất là bây giờ địa vị của Yến vương lại tế nhị. Vương thúc mang binh cần vương quá mức sắc sảo cũng phải là chuyện tốt. Mà Lâm Vị Hi cũng phải người kiến thức hạn hẹp, nàng quan tâm tài vật bên ngoài đưa tới, nàng càng để ý yên ổn lâu dài của phủ Yến vương hơn.

      Cho nên khi xử lý những lễ vật này phải rất cẩn thận chú ý, quá mức quý giá thể nhận, mà người có chút giao tình đưa tới lễ vật tốt như thế cũng thể ngang nhiên nhận lấy. Lâm Vị Hi muốn chuẩn bị phần lễ vật phù hợp lại quý giá chút để đáp lễ, phái hạ nhân đưa đến phủ trạch của đối phương. Cứ như vậy, chỉ riêng mỗi ngày xử lý danh mục quà tặng cũng là việc cực kì hao tâm tổn sức.

      Lâm Vị Hi suy nghĩ quà đáp lễ cho Kinh triệu doãn, đột nhiên nghe phía bên ngoài truyền đến thông báo. nha hoàn chải đôi búi tóc đứng ngoài màn cửa vén áo thi lễ, : "Vương phi, lão phu nhân, lão thái thái phủ quốc công tới."

      "Phủ quốc công?" Lâm Vị Hi nghe được cái tên này giật mình, rất nhanh nàng hồi thần lại, hỏi: "Hôm qua ta cũng thu được bái thiếp của phủ quốc công, là người gác cổng bỏ sót hay sao?"

      " phải ạ." Nha hoàn tiến lên đưa lên danh thiếp, : "Đây là thiếp mời của phủ quốc công."

      Lâm Vị Hi để Uyển Tinh đón danh thiếp, chờ lấy tới, Lâm Vị Hi cũng cần mở ra, hiểu đây là có chuyện gì.

      Những người huân quý, bất kể thăm người thân hay là tới bái phỏng nhà bạn, cũng đều trước hai ngày đưa bái thiếp cho người gác cổng nhà đối phương, thứ nhất thể tôn trọng đối với chủ nhân, để chủ nhà có thời gian chuẩn bị, thứ hai cũng là biểu lễ tiết giáo dưỡng của chính mình. Bái thiếp của mỗi gia tộc đều tỉ mỉ chuẩn bị, chủ mẫu nào có kinh nghiệm nhìn trang bìa chút là có thể đoán được đây là danh thiếp của phủ đệ nào. Thế nhưng sớm đưa danh thiếp, cùng ngày trực tiếp đến trước cửa, là rất ít. Cho dù các tiểu thư xuất các về nhà ngoại, cũng phải phái người trở về tiếng, chứ thể trực tiếp tới cửa.

      Phủ quốc công làm như vậy thể nghi ngờ có chút thất lễ, nếu như bây giờ đương gia chính là Cao Nhiên cũng làm gì, đều là người trong nhà, thoải mái chút cũng sao. Nhưng bây giờ chủ mẫu chính là Lâm Vị Hi, mẹ chồng của Cao Nhiên. Phủ quốc công dám khinh thường thông gia như này, nếu phải bị điên, chính là có chuyện đột nhiên xảy ra, quá mức sốt ruột mà để ý được cái khác.

      Phủ quốc công tốt xấu là công phủ, phu nhân quốc đến nỗi ngay cả điểm lễ nghi xã giao ấy cũng hiểu, công phủ làm như vậy, chỉ sợ thiếu được là công lao của con dâu nàng.

      Trong lòng Lâm Vị Hi sáng như gương, nhưng vẫn giả bộ như biết tình hình, khép danh thiếp lại, : "Mau mời phu nhân quốc công đến phòng khách. Uyển Nguyệt, dâng trà nóng cho phu nhân cùng thái thái."

      Mà Lâm Vị Hi đứng lên, đến nội gian thay quần áo. Lúc nãy nàng ăn cơm với Cố Huy Ngạn, ăn mặc đều thoải mái dễ chịu, nhưng bây giờ gặp khách quá thích hợp. Lâm Vị Hi cũng để cho người chải tóc lại, chỉ là nhanh chậm đổi trang phục khác, sau đó chậm rãi về phòng khách.

      Phủ quốc công hỏi mà tới, vậy là bọn tôn trọng người làm gia chủ là nàng, Lâm Vị Hi cũng cần quá quan tâm đạo đãi khách, để khách nhân chờ lúc cũng sao.

      Chờ mấy người phủ quốc công uống xong hai chén trà, mới có thể chờ được Lâm Vị Hi thong thả từng bước tới. Nghe được bên ngoài tấm bình phong liên tục "Vương phi vạn an", phu nhân quốc công biết đây là Lâm Vị Hi tới, trong lòng khỏi hừ lạnh tiếng.

      Lâm Vị Hi đến, tất cả mọi người trong phòng đều đứng lên nghênh đón, chỉ có phu nhân quốc công vẫn yên vị ngồi tại chỗ, cũng có ý tứ đứng dậy. Nhìn thấy Lâm Vị Hi tiến đến, phu nhân quốc công nghiêm mặt để chén trà lên bàn, vẻ mặt đạm mạc thận trọng: "Yến vương phi đại giá, lão thân vốn nên đứng lên, nhưng lão thân đứng tiện, chỉ sợ khó mà nghênh đón vương phi."

      Phu nhân quốc công sáu mươi tuổi, bà ta tuổi tác lớn, ỷ vào bối phận nể mặt Lâm Vị Hi, những người trẻ tuổi như bọn họ cũng có cách nào cái gì. Lâm Vị Hi đương nhiên nghe được câu kia của phu nhân quốc công là châm chọc nàng thân là chủ nhân mà lại tới chậm, Lâm Vị Hi cũng thèm để ý, mà chỉ cười ngồi vào vị trí bên đối diện với phu nhân quốc công, lập tức bày ra dáng vẻ ngang hàng phải lứa: "Lão phu nhân quá khách khí. Ngài tự mình mang theo phu nhân thái thái quốc công phủ, hạ cố đến đây, vốn nên do ta là vãn bối đến nhị môn nghênh tiếp. Nhưng mà quý phủ đến khéo, đúng lúc ta trang điểm thay y phục, chỉ có thể tạm thời đè xuống, để ngài cùng Cao gia thái thái chờ lâu. Lão phu nhân cùng thái thái trách ta tội tiếp đón chu đáo chứ?"

      Lão phu nhân quốc công bất mãn Lâm Vị Hi để bọn họ đợi lâu, Lâm Vị Hi cũng đều có thể luôn việc quốc công phủ báo trước mà tới. Ai bảo phủ quốc công thất lễ trước đây, lão phu nhân quốc công càng nháo chỉ tổ mất hết mặt mũi, chỉ có thể nhịn cơn tức giận này xuống.

      Chờ sau khi người ngồi xuống, Lâm Vị Hi nhìn về phía những người từng rất quen thuộc với mình, nhưng bây giờ nên là lần đầu tiên chính thức gặp nữ quyến của Cao gia. Ánh mắt của nàng nhìn mọi người lượt, đột nhiên nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, ánh mắt Lâm Vị Hi u, nhưng vẫn là dáng tươi cười thay đổi hỏi: "Lão phu nhân, vị này là?"

      Lão phu nhân nhìn sau lưng mình, lúc này mới ý thức được mình còn chưa giới thiệu với Lâm Vị Hi. Mặc dù trước đó ở thủy lâm hoàng gia gặp qua, nhưng khi đó Lâm Vị Hi vẫn chỉ là bé mồ côi. Lão phu nhân quốc công mắt cao hơn đầu sao có thể để ý loại người này, về sau Lâm Vị Hi đại hôn cùng Yến vương, phủ quốc công phủ cũng tới tham gia tiệc cưới, nhưng mà xen lẫn trong đống khách, tân nương Lâm Vị Hi sao có thể nhớ được. Cho nên nghiêm chỉnh mà , Lâm Vị Hi còn quá nhận biết người Cao gia.

      Lão phu nhân quốc công chỉ có thể để nàng dâu cùng cháu trai tiến lên, : "Đây là con dâu thứ hai của ta, còn đây là cháu trai trưởng của ta. Các ngươi còn mau tới hành lễ với vương phi?"

      Cao nhị thái thái tiến lên hành lễ vạn phúc với Lâm Vị Hi, Lâm Vị Hi nhìn người từng là nhị thẩm của mình, cười cười để Uyển Tinh Uyển Nguyệt nâng đỡ dậy, nàng : "Nhị thái thái khách khí, ta trẻ tuổi, đảm đương nổi lễ của ngươi."

      Cao nhị thái thái : "Yến vương phi khiêm tốn, mặc dù ngài tuổi trẻ, nhưng cũng là nhất phẩm vương phi bên ngọc điệp hoàng gia. Mặc dù thiếp thân dựa vào việc hôn nhân của nữ nhi mà ngang hàng với ngài, nhưng vẫn nên theo quy củ mà hành lễ."

      Cao Nhiên là cháu Cao nhị thái thái, mà Lâm Vị Hi là mẹ chồng của Cao Nhiên, từ góc độ này, đúng là Lâm Vị Hi cùng vai vế với Cao nhị thái thái. Thế nhưng lão nhị Cao gia, cũng chính là người từng là nhị thúc thúc của Lâm Vị Hi đến nay vẫn có công danh, bất quá là do gia tộc góp bạc mua chức tiểu quan ngũ phẩm kiếm sống, từ góc độ phẩm cấp, Cao nhị thái thái cũng dám coi mình cùng vai vế với Lâm Vị Hi, vẫn phải hành lễ vấn an như bình thường.

      Lâm Vị Hi cười cười, cũng nhiều lời, mà khách khí để nha hoàn chuyển ghế ngồi cho Cao nhị thái thái. Chờ Cao nhị thái thái ngồi xuống sau, người khác mới lên trước dập đầu với Lâm Vị Hi: " Yến vương phi vạn an."

      Dáng vẻ tươi cười của Lâm Vị Hi vẫn đoan trang như cũ, thế nhưng bàn tay dưới váy dài lại nắm chặt, tiết lộ tâm tình thực cũng như vẻ bề ngoài. Cao nhị thái thái nghĩ Lâm Vị Hi biết, vẫn ngồi ở bên giới thiệu: "Đây chính là con trai độc nhất của thế tử phủ quốc công chúng ta, mặc dù là con thứ, nhưng lại chiếm chữ trưởng, cũng vô cùng thông minh lanh lợi. Thầm ca nhi, mau tới gần để vương phi nhìn xem."

      Bỗng chốc ánh mắt Lâm Vị Hi trở nên sẫm lại, làm sao nàng lại biết người này? Cao Thầm, thứ đệ của nàng, em ruột của Cao Nhiên, cũng là người năm đó gián tiếp hại chết đứa bé kia của mẫu thân Vệ thị.

      chừng sau này vẫn là quốc công.

      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh30 others thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Thù xưa khó trả :yoyo68::yoyo68:
      Yến vương chăm con.á nhầm chăm vợ khéo, nghịch thế mà k bị ốm :yoyo60:2
      Lừa tình thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Để xem Lâm Vị Hi xử trí nhà hám tài nên! Kaka
      Lừa tình thích bài này.

    4. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Á à thế này dâng cho Cao Hi xử rồi :3
      Lừa tình thích bài này.

    5. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 53. Quản giáo

      Cao Thầm nghe theo trưởng bối phân phó, tiến lên dập đầu với Lâm Vị Hi. Dập đầu xem như là lễ tiết chính thức, chỉ có trưởng bối cùng trưởng giả quyền cao chức trọng mới xứng đáng nhận lễ này. Nếu theo trước kia, mặc dù Lâm Vị Hi là trưởng tỷ, nhưng vẫn ngang hàng với Cao Thầm, nàng nhận nổi lễ dập đầu này. Mà bây giờ, Lâm Vị Hi lại vững vàng đàng hoàng ngồi, nhìn tận mắt Cao Thầm dập đầu ba cái rắn chắc với mình.

      Đôi mắt nàng chăm chú nhìn động tác của Cao Thầm, sâu trong ánh mắt tựa hồ có vòng xoáy u ám. Cao Thầm dập đầu xong, hồi lâu nghe được tiếng gọi ta dậy ở phía , Cao Thầm hiểu, vẫn duy trì tư thế dập đầu như cũ. Lúc đầu Cao nhị thái thái cười cười, nhìn đến đây cũng có chút nghi ngờ. Đây là lần đầu tiên Yến vương phi gặp Cao Thầm a? Cao Thầm có chỗ nào thỏa đáng hay sao, mà vương phi nhìn ta chăm chú như vậy?

      Uyển Nguyệt từ phía sau nhàng gọi Lâm Vị Hi tiếng: "Vương phi?"

      Lâm Vị Hi lấy lại tinh thần, lãnh đạm quét nam hài quỳ áp sát mặt sàn kia, thờ ơ : "Đứng lên ."

      Giọng của Lâm Vị Hi tính là nhằm vào, nhưng cũng có ý tứ thích gì. Hôm nay trước khi Cao Thầm nghe di nương với nhũ mẫu , muốn ta phải biểu tốt, có thể làm cho Yến vương phi thích là tốt nhất.

      Con của Hàn thị là con dâu của Lâm Vị Hi, còn con trai sau này chỉ sợ vẫn phải dựa vào trợ giúp của Yến vương để thuận lợi kiếm chức quan, thậm chí là tước vị, đương nhiên thị dám đắc tội Lâm Vị Hi, thậm chí ước gì có thể lấy lòng vị vương phi trẻ tuổi này. Nghe Yến vương vô cùng sủng ái tân vương phi, ban đầu Hàn thị tính toán rất tốt, tiểu hài tử như Cao Thầm nuôi tốt, trắng trắng mềm mềm, môi hồng răng trắng, làm gì có phu nhân nào nhìn thích? Mà Lâm Vị Hi còn chưa có con, thích nhất là dính loại hỉ khí của nam hài này. Cho nên Hàn thị cảm thấy, chỉ cần Cao Thầm làm ra hành động bất nhã nào làm cho người ta chán ghét, có lý do gì mà Lâm Vị Hi thích Cao Thầm.

      Trước khi ra cửa Cao Thầm được di nương tận tâm chỉ bảo, đường lại bị tổ mẫu, thẩm mẫu dặn dò trận, ta cũng biết hôm nay tới gặp phu nhân hề tầm thường, cho nên khi tới vô cùng cẩn thận. Sau khi nhìn thấy Lâm Vị Hi, Cao Thầm cực kỳ kinh hãi, đây chính là vị phu nhân mà ta phải cẩn thận lấy lòng? Thế mà còn trẻ như vậy, xem ra ràng cùng tầm như tỷ tỷ của ta a.

      Nhưng bất kể trong lòng Cao Thầm nghĩ như thế nào, ta cũng dám thể ra ngoài, mà là lấy ra vẻ vui vẻ hàng ngày khi gặp tổ mẫu cùng phụ thân, các động tác dập đầu vấn an làm nước chảy mây trôi lại hồn nhiên đáng , đảm bảo tất cả mọi người nhìn vào đều cười khen ngợi. Mọi ngày ta đều như vậy được các phu nhân đến quốc công phủ làm khách khen thưởng. Thế nhưng hôm nay, trán của ta vẫn cúi sàn nhà lâu, cũng thấy vương phi ngồi cao lên tiếng. Cao Thầm dám ngẩng đầu, chỉ có thể duy trì động tác ban đầu, mặt và hai tay đều áp mặt sàn. Ở trong phòng thoang thoảng hương hoa mai, vương phi mỹ lệ rực rỡ trẻ tuổi cao quý ung dung, mà ta còn quỳ mặt đất, đột nhiên Cao Thầm sinh ra cảm giác hèn mọn.

      biết qua bao lâu, thời gian cũng dài, nhưng đối với Cao Thầm mà , lại phảng phất như cả đời. Giọng Lâm Vị Hi dễ nghe, tựa như châu ngọc vang lên, nhưng lại hờ hững: "Đứng lên ."

      Lúc này Cao Thầm mới dám cẩn thận từ dưới đất bò dậy, chỉ là trong khoảnh khắc, đối với vị vương phi trước mặt này, Cao Thầm vừa kính lại sợ, ngay cả nhìn thẳng cũng dám. lần nữa ta ý thức được, mình chỉ là con thứ, so với phu nhân cao quý như vậy chính là khác nhau trời vực, mà cũng thẹn dám so sánh cùng.

      Trước khi ra cửa Hàn thị cố ý dặn dò, bất kể tổ mẫu tỏ thái độ như nào, Cao Thầm vẫn phải tôn kính vui vẻ với vương phi. Đạo lý này rất dễ hiểu, quốc công phủ bọn họ sao có thể so với Yến vương. Ngay cả Cao Hi thân phận cao quý như vậy gả cho Cố Trình Diệu còn là trèo cao, mặc dù sau đó có Cao Nhiên thay thế, nhưng cũng như nhau đều là vãn bối. Bây giờ quốc công phủ muốn gặp mẹ chồng Cao Nhiên, chính là Yến vương phi, Hàn thị cùng thế tử quốc công làm sao dám khinh thường. Nhưng mà lần này bọn họ tới đây chung quy là làm chỗ dựa cho Cao Nhiên, cho nên trước khi ra cửa đám người phủ quốc công liền thỏa thuận, phu nhân quốc công đóng vai mặt đen, Cao nhị thái thái đóng vai mặt trắng, lại có tiểu hài tử Cao Thầm ở giữa điều hòa. Yến vương phi xem tiểu hài tử ngây thơ vô kỵ, nên dễ chuyện hơn chút.

      Trước khi ra cửa phủ quốc công nghĩ rất vẹn toàn, nhưng thể nghĩ đến khi tới phủ Yến vương, ngay cả Cao Thầm đứa bé này Lâm Vị Hi đều dầu muối vào. Lão phu nhân quốc công cùng con dâu liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy ngỡ ngàng ngoài ý muốn cùng khó xử.

      cân bằng được khí, vốn nên đóng vai mặt đen là lão phu nhân quốc công lúc chuyện cũng cảm thấy chắc chắn lắm. Bà ta hết sức căng thẳng, xuất ra tư thái trưởng giả tiền bối: "Yến vương phi, vãn bối quốc công phủ tinh nghịch, để ngươi chê cười rồi."

      Lâm Vị Hi nghe vậy cười cười, quả nhiên, cái này tới. Nàng hơi dựa vào ghế, khuỷu tay nghiêng nghiêng tỳ vào tay vịn, tay khác cầm nắp trà, tiếng hững hờ: "Phủ quốc công tàng long ngọa hổ, lời này của lão phu nhân khiêm tốn rồi. Còn chưa hỏi thăm lão phu nhân mang theo con dâu cùng cháu trai, tự mình tới cửa phủ Yến vương, là có chuyện gì?"

      Lâm Vị Hi bộ điềm nhiên để ý, mà bọn họ lại tư thế sẵn sàng đón quân địch. Còn chưa giao chiến, đối phương đánh xuống đòn phủ đầu rồi. Lão phu nhân quốc công nhíu mày, hài lòng lắm loại dáng vẻ mặc kệ thèm để ý này của Lâm Vị Hi, khỏi cũng quá xem thường người rồi.

      "Lão thân chống đỡ bộ xương già này tự mình tới cửa, tất nhiên là có mục đích. Chỉ là biết, tam tiểu thư nên thân nhà chúng ta ở đâu rồi? Tổ mẫu cùng thẩm mẫu đến, nàng ta thân là vãn bối, vậy mà cũng ra thỉnh an?"

      "A, đây là lão phu nhân hỏi thế tử phi." Lâm Vị Hi vẫn lười biếng dựa vào ghế bành bên , tùy ý : " Bây giờ thế tử phi còn chép sách trong Phật đường. Chuyên này từ cuối tháng trước đến giờ cũng hơn hai mươi ngày rồi, thế tử phi vẫn chưa chép xong, nên mới thể ra gặp lão phu nhân. đến chuyên này người mẹ chồng là ta cũng phải, thể sớm dạy dỗ nàng ta cho tốt, để thậm chí ngay cả chép mấy quyển Hiếu kinh cũng làm được. Lão phu nhân ngài nếu như nhớ thương thế tử phi, ngại chờ chút, đợi nàng ta chép xong, ta để nàng ta tranh thủ thời gian tới gặp ngài?"

      Lão phu nhân quốc công bị chẹn họng phát nghẹn, nữ tử xuất giá tòng phu, chức trách giáo dưỡng từ mẫu thân chuyển vào tay mẹ chồng. Người làm mẹ chồng đương nhiên có quyền quản giáo nàng dâu, nhiều trường hợp chính là mẹ đẻ cũng thể lắm miệng. Lâm Vị Hi quản giáo Cao Nhiên là chuyện đương nhiên, mà Lâm Vị Hi Cao Nhiên quy củ tốt, ngay cả Hiếu kinh cũng chép xong, những người nhà mẹ đẻ phủ quốc công như lão phu nhân này còn mặt mũi. Từ xưa đến nay chữ hiếu đè chết người, nữ tử xuất giá được giáo dưỡng tốt, bị nhà chồng ghét bỏ tài thậm chí bất hiếu, cho dù là nhà mẹ đẻ cũng vô cùng hổ thẹn.

      Chính lão phu nhân quốc công cũng là mẹ chồng, có thể là cũng hiền lành gì với con dâu, nhưng đối với cháu của mình, lão phu nhân cũng rất vui.

      Trước đây lâu phủ quốc công nhận được lời nhắn của Cao Nhiên, Cao Nhiên sai hạ nhân truyền lời, mẹ chồng thích mình, gần sang năm mới rồi mà còn bị giam tại Phật đường lạnh lẽo chép sách, còn lâu mới được ra ngoài. Người trong nội viện thấy thế tử phi ở đây, có chút dã tâm có ý nghĩ muốn bò lên giường chủ tử rồi.

      Chỗ dựa lớn nhất của phủ quốc công chính là thể tử phi Cao Nhiên được thế tử rất thích. Tuy Cao Nhiên là thứ nữ, nhưng chỉ cần có thể mang lại lợi ích cho phủ quốc công, đích hay thứ cũng sao cả. Cố Trình Diệu dụng tâm với Cao Nhiên là điều mà phủ quốc công đều nhìn thấy. Nhưng mọi thứ sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu như thừa dịp Cao Nhiên ở đây, có nữ tử khác bò lên giường, mượn cơ hội cướp sủng ái của thế tử, vậy phải làm thế nào? khi Cao Nhiên thất sủng, quan hệ thông gia lại trở lại thời điểm lúc Cao Hi ở đây, vô cùng nguy hiểm. Thân phận của Cao Nhiên còn bằng Cao Hi, sau lưng có đại trưởng công chúa Thọ Khang, quan hệ giữa phủ quốc công với phủ Yến vương càng mỏng manh mờ nhạt.

      dưới cả nhà phủ quốc công đều mong mỏi Cao Nhiên sớm ngày sinh hạ nhi tử, bám chắc lâu vào chiếc thuyền lớn Cố Huy Ngạn này. Bây giờ lại nghe Cao Nhiên bị mẹ chồng khắt khe, còn có nguy cơ bị thất sủng, lão phu nhân phủ quốc công hoảng hồn, bất chấp mặt mũi cùng thân phận, lập tức muốn ra xe, bà ta tự mình mang người đến chuyện với Cao Nhiên.

      Lão phu nhân quốc công hướng mặt ra hiệu chút, Cao nhị thái thái hiểu ý, để cho nha hoàn ôm Cao Thầm ra. Chờ trong phòng có tiểu hài tử, lão phu nhân cũng có thể càng thêm thẳng thắn: "Vương phi, lúc ở nhà mẹ đẻ tam tiểu thư nhà chúng ta mặc dù có chút ngang bướng, nhưng cũng phải là người biết nặng , càng làm ra chuyện đại nghịch bất hiếu. Vương phi tam tiểu thư bất hiếu, còn phạt chép Hiếu kinh ở Phật đường, biết trong chuyện này có nguyên nhân gì ?"

      Lâm Vị Hi cười khẽ tiếng, từ ghế dựa đứng lên, ánh mắt tỏa ra ánh sáng lung linh, sóng mắt lưu chuyển: "Ta còn lão phu nhân làm sao ngay cả bái thiếp cũng đưa, đột nhiên mang theo người tới cửa, hóa ra là ngài đến đây hưng sư vấn tội. Cũng được, mặc dù đây vốn là việc nhà của phủ Yến vương, nhưng nếu như tiểu thư của quý quốc công phủ chịu được phạt, vậy ta đành phải mang việc xấu trong nhà ra rồi. Tam tiểu thư của quý phủ bị phạt, là bởi vì trước mặt mọi người nàng ta chống đối Yến vương, còn hư hư thực thực chỉ trích vương gia xử trí bất công. Ta biết ta là kế mẫu, tình ngay lý gian làm gì đều có đạo lý. Nhưng ngay trước mặt mọi người thế tử phi chống đối Yến vương, lão phu nhân ngài có nên phạt hay ? Ta nể tình nàng là nữ quyến, mỏng manh yếu ớt, nên mới miễn gia pháp, chỉ phạt nàng ta chép sách trong Phật đường, bế môn hối lỗi, cũng có thể thuận tiện tĩnh tâm. Chưa từng nghĩ hai mươi ngày trôi qua, Hiếu kinh thế tử phi còn chưa chép được nửa, làm cho nhà mẹ đẻ tới cửa giải oan ức rồi."

      Lão phu nhân cùng Cao nhị thái thái nghe Cao Nhiên bị phạt là do đắc tội Yến vương, ngay lập tức kinh sợ đứng ngồi yên, chờ sau khi nghe Lâm Vị Hi xong, càng cảm thấy hoảng sợ, còn dâng lên cơn tức giận. Cao Nhiên cũng dám chống đối Yến vương? Còn dám chất vấn Yến vương xử trí bất công? Trời ạ, đây là Yến vương, ngay cả hoàng đế cũng dám với Yến vương loại lời này, Cao Nhiên nàng làm sao dám !

      Lâm Vị Hi nhìn người từng là tổ mẫu cùng nhị thẩm vừa hối hận vừa phẫn nộ, trong lòng cười lạnh tiếng, làm bộ muốn đứng dậy: "Tiểu thư quốc công phủ là phạt được, vậy ta gọi thế tử phi ra. Ta trẻ tuổi, vốn khó mà phục chúng, hôm nay mới biết hóa ra con dâu chống đối cha mẹ chồng, nhà mẹ đẻ mang người tới, khí thế hung hăng hỏi tội. Lão phu nhân cùng Cao thái thái cho phép ta phạt thế tử phi sớm, sau này ta xuất phát từ hảo tâm quản giáo, đỡ bị lão phu nhân tới cửa chỉ vào mặt mà mắng, ta kế mẫu độc ác, khe khắt con dâu."

      "Ai, vương phi!" Đám người lập tức tiến lên ngăn cản, lão phu nhân quốc công còn ngại bối phận động đậy, Cao nhị thái thái lại cố kỵ, bà ta nhanh tiến lên giữ chặt cánh tay Lâm Vị Hi, Lâm Vị Hi làm bộ muốn ra rồi, cũng bị Cao nhị thái thái ngăn lại: "Vương phi, là chúng thần thiếp đúng, chỉ nghe được hạ nhân đôi câu vài lời vội vội vàng chạy tới, lại nghĩ ngược lại là ái nữ gây ra sai lầm. Vương phi ngài là mẹ chồng của tam tiểu thư, lúc chưa xuất các là do mẫu thân quản giáo, sau khi qua cửa rồi, còn phải trông chờ vào vương phi ngài dạy bảo nàng ta hay sao? Lão thái thái nhà thần thiếp vừa rồi là gấp quá nên mới vậy, nhưng cũng phải có ý oán trách vương phi, ngài muốn quản giáo tam tiểu thư như thế nào, người nhà mẹ đẻ chúng thần tuyệt dám này nọ."

      Lâm Vị Hi cười cười, mặc dù cánh tay bị Cao nhị thái thái ôm, nhưng thần sắc mặt vẫn là mảnh lạnh lùng: "Ta cũng dám. Ta với thế tử phi tuổi tác tương đương nhau, trước đó lại sống ở kinh thành, đột nhiên liền trở thành mẫu thân của thế tử phi. Nếu ta là người nhà mẹ đẻ thế tử phi, ta cũng phục. Ta có thể hiểu được suy nghĩ của lão phu nhân cùng nhị thái thái, thôi để ta cho người gọi thế tử phi đến, sau này thế tử phi có như thế nào, đại khái là do lão phu nhân cùng quốc công phủ dạy bảo, ta quản việc này nữa."

      "Ai u vương phi, ngài đây là gì vậy." Cao nhị thái thái để ý xấu hổ, lập tức khom người, mặc kệ mặt mũi chính mình hơn ba mươi tuổi đầu, lời với nữ tử tuổi tác cũng chỉ tương đương con mình: "Vương phi, là do chúng thần thiếp đúng, trách lầm vương phi. Mặc dù vương phi còn trẻ, nhưng đến thái hậu cũng tán thưởng ngài. Lễ vật cuối năm từ phủ Yến vương, có cái nào phải là tay ngài lo liệu đâu, trong kinh thành dưới già trẻ nhà nào khen ngợi. Chúng thần thiếp chưa từng coi thường vương phi ít tuổi, lại càng dám bởi vì vương phi vừa mới vào cửa mà khinh thị ngài. Vương phi làm việc đương nhiên là có đạo lý, phải tự nhiên mà ngài phạt tam tiểu thư, đem tam tiểu thư giao cho ngài dạy bảo, phủ quốc công đều vô cùng an tâm a."

      Lâm Vị Hi bị đống người giữ tay, chỉ có thể dừng bước, còn lộ ra vẻ muốn ra ngoài, nhưng sắc mặt của nàng vẫn lạnh lùng, hỏi: "Nếu như vậy, sau này ta lại giao cho thế tử phi việc gì. . ."

      Cao nhị thái thái lời thề son sắt : "Ngài cứ việc phạt nàng, phủ quốc công chúng thần thiếp tuyệt dị nghị. Lúc này cũng là do chúng thần bị ác nô lừa gạt, nên mới hiểu lầm vương phi. Loại chuyện như này, sau này xảy ra nữa."

      Ngay trước mặt mọi người Cao nhị thái thái những lời này, tất nhiên sau này còn mặt mũi lại đến chỉ điểm chuyện mẹ chồng nàng dâu nữa. Về sau chỉ cần phải Lâm Vị Hi làm ra chuyện như giữa mùa đông bắt Cao Nhiên dùng nước đá giặt quần áo, hay là làm những hành vi độc ác khác, chỉ sợ phủ quốc công còn là chỗ dựa của Cao Nhiên nữa rôi.

      Cao Nhiên chuyên mời nhà mẹ đẻ tới cửa thị uy, chỉ sợ cũng có lường qua loại kết quả này .

      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh32 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :