1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuê Tú Cổ Đại Ở Năm 70 - Niên Đại (tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 17

      Tâm trạng của Chu Tùng Bách bị trai thứ ba doạ đánh gãy chân lúc này thể tốt hơn nữa.

      và vợ ở phía đông gian, mẹ tới, liền ngụ ở tây gian.

      Trước tiên sắp xếp chỗ ở cho nương xong xuôi, Chu Tùng Bách liền kéo mẹ vào phòng , Lâm Tư Tư cũng để ý, bởi vì nàng biết, đây nhất định là muốn với nương của .

      Bằng lão phu nhân qua tới bên này ở, buổi tối ra ngoài là thể gạt được bà.

      Lâm Tư Tư đoán sai, cách vách Chu Tùng Bách về việc này, và làm cho Chu lão thái sợ tới mức suýt xỉu.

      "Con trai à, con... Sao con có thể làm chuyện này chứ, con có biết nếu bị phát , bị bắn chết hay !" Chu lão thái sợ tới mức trái tim nhảy bang bang.

      Chu Tùng Bách thèm để ý, : "Bắn chết gì chứ? Nương cho là thế cục bây giờ còn chặt chẽ như trước sao, nương vào trong thành nhiều năm, nương có biết hay , tại ít tiểu thương đều trực tiếp bán hàng, việc mua bán ở chợ đêm cũng nhộn nhịp lắm.”

      Chu lão thái : "Con đừng lừa dối nương, nương còn có thể biết chuyện con làm nguy hiểm đến bao nhiêu sao? Con nghe lời nương, đừng làm nữa, tại Tư Tư có thể kiếm tiền như thế, cho dù con dựa vào con bé nuôi, cũng để con bị đói!"

      "Như vậy sao được, sao con có thể dựa vào vợ con ăn cơm chứ?" Chu Tùng Bách nghe vậy liền .

      "Sao lại thể? Có thể dựa vào nàng dâu ăn cơm, đó cũng là bản lĩnh, nếu bọn họ có thể, bọn họ cũng nguyện ý ăn." Chu lão thái lập tức .

      "Bọn họ là bọn họ, bọn họ thích ăn bọn họ ăn , dù sao con muốn ăn kiểu đó, hơn nữa vợ con cũng dễ dàng, tại lại đàn mang thai, mấy cái chuyện thêu thùa như thế hại mắt , nếu phải trong nhà có tiền, con cũng cho nàng làm." Chu Tùng Bách .

      "Dù sao con đừng làm chuyện đó nữa, nguy hiểm lắm, con mau bỏ , cùng lắm mẹ xuống ruộng làm nhiều công hơn chú, tóm lại đói đâu, bộ xương già của nương còn có thể hoạt động thêm vài năm nữa." Chu lão thái .

      "Nếu con thích xuống ruộng chấm công con làm chuyện này , hơn nữa nương à, con lấy hết tiền để dành của vợ con dồn hết vào đó rồi, nếu bây giờ con bỏ ngang, vậy phải bị mất hết vốn sao?" Chu Tùng Bách .

      "Tiền trong nhà đều dồn hết vào?" Chu lão thái than tiếng.

      Thanh này đều truyền tới bên ngoài, Lâm Tư Tư nghe xong sợ trượng phu của mình chọc giận nương giận sắp ngất xỉu, cũng dám bước vào.

      "Nương, nương đừng xỉu mà, nương đừng làm con sợ." Trong phòng Chu Tùng Bách vội vàng .

      "Tại sao con có thể đem hết tiền trong nhà đều dồn hết vào đó chứ, con như vậy trong nhà ăn gì uống gì dùng gì?" Chu lão thái : "Tư Tư ngăn cản con sao?"

      "Ngăn cản chứ, trước kia nàng cho con làm, còn uống thuốc trừ sâu để phản đối nữa, nhưng sau khi nghe nương khuyên xong, nàng mới đồng ý." Chu Tùng Bách hệch miệng cười .

      Chu lão thái tức sắp nôn ra máu a, nhịn được đấm con trai hai cái, bà cũng biết đâu là vì việc này chứ, bà cứ tưởng là vợ chồng trẻ lại cãi nhau .

      Nếu bà biết, dù thế nào bà cũng khuyên con dâu nghĩ thoáng chút, việc này tuyệt đối thể nghĩ thoáng, cũng thể nghĩ thoáng.

      "Nương cứ yên tâm , trong nhà tại có vợ con tạm thời chống đỡ, có việc gì, cuối năm là con có thể chia tiền ra rồi, đến lúc đó có thể lấy về tiền vốn." Chu Tùng Bách trấn an .

      "Việc này còn cách nào khác sao?" Chu lão thái .

      " có." Chu Tùng Bách buông tay.

      Chu lão thái liền : "Vậy con phải cẩn thận, nếu bị phát , con phải bỏ chạy biết ? Chạy về nhà, mẹ xem ai dám chỉ ra và xác nhận con, đến lúc đó mẹ người đó bậy cắn càn, việc này trừ nàng dâu của con ra, trong thôn còn có ai biết nữa ?"

      " có, có ai biết." Chu Tùng Bách lắc đầu .

      Chu lão thái lúc này mới phóng tâm, sau đó bước ra ngoài, nhìn bộ dáng nhu thuận dịu dàng của con dâu, bà cũng thở dài, giọng : "Tư Tư à, trước kia sao con kể chuyện này cho nương nghe?"

      "Con cãi với ấy, rồi cả việc uống thuốc trừ sâu nhưng ấy chết sống cũng muốn làm, con cũng có cách, cản ấy được." Lâm Tư Tư cũng thở dài như nàng, : "Cho nên sau đó con nghe nương khuyên xong, con liền nghĩ thoáng hơn, ngăn cản bằng khai thông, phải ấy muốn làm kiếm tiền sao, cứ để cho ấy làm là xong."

      "Vợ con lời này có lý." Chu Tùng Bách ra nghe như thế, liền cười .

      "Con ra sau hè thu dọn vườn rau ." Chu lão thái .

      Chu Tùng Bách liền thu dọn vườn rau, Chu lão thái tiếp tục : "Con muốn để nó làm, vậy con cũng phải nhìn xem là chuyện gì, loại chuyện này nguy hiểm biết bao nhiêu?"

      "Nương, đó cũng là còn cách nào khác, trước đó con cũng dám xác định tay nghề này của con có thể kiếm tiền, cho nên mới dám với nương, tại theo tốc độ kiếm tiền này của con, vậy chưa chắc kiếm tiền thua Tùng Bách, tháng là năm mươi đồng, xài hai mươi đồng còn thừa lại ba mươi, năm cũng có thể có ba trăm đúng ? Con nghĩ nếu thỉnh thoảng thêu nhiều hơn chút, năm cũng có thể kiếm được bốn năm trăm, cho nên nương à, con mới để cho ấy làm năm." Lâm Tư Tư .

      Chu lão thái tính toán thử thấy cũng như thế, Tư Tư có thể kiếm tiền như vậy, vậy Tùng Bách cũng cần ra ngoài bên ngoài lăn lộn nữa đúng ?

      "Bách nhi thể dựa vào con nuôi, mất mặt lắm." Chu lão thái cười .

      "Cái này có gì mất mặt, hơn nữa nhà này phải ấy là trụ cột chống đỡ gia đình sao, ấy cũng dễ dàng nha? Cho nên cứ để cho ấy ở nhà nghỉ ngơi cũng sao." Lâm Tư Tư vẻ mặt phu nô .

      Nhưng Chu lão thái lại vừa lòng thôi, lời này của vợ thằng út là rất hợp tâm ý bà.

      "Nương, nương giúp con nhồi bột , buổi tối nhà chúng ta ăn sủi cảo, con thêu thêm lúc." Lâm Tư Tư .

      "Đừng để mệt quá, vừa rồi Tùng Bách còn thêu thùa có hại cho mắt, con nhớ chú ý nghỉ ngơi." Chu lão thái nghe vậy liền .

      "Con chắc chắn chú ý nghỉ ngơi rồi, tại con mang thai con của Tùng Bách mà, đây là đứa bé đầu tiên của ấy, con nhất định bảo trọng." Lâm Tư Tư đối với việc mình mang thai là có chừa chỗ thương lượng , nhất định vì mình tranh thủ phúc lợi.

      "Con có thể nghĩ như thế là được rồi." Chu lão thái cũng rất hài lòng, thằng út của bà năm nay hai mươi ba , đến bây giờ mới được bảo bối như vậy, đó cũng phải nên cẩn thận sao?

      "Tối nay tùy tiện ăn chút là được, cần ăn sủi cảo." Chu lão thái .

      "Hôm nay là ngày đầu tiên nương dọn sang đây, dù thế nào cũng phải làm món ngon chút, làm sao có thể tùy tiện ăn, Tùng Bách đồng ý con cũng chịu đâu." Lâm Tư Tư .

      Chu lão thái xem vợ thằng út vừa biết kiếm tiền lại biết xử lý, đây là thấy thế nào nhìn như thế nào cũng vừa lòng.

      Nhào bột xong, bà lại bước ra sau vườn, Chu Tùng Bách trồng rau xanh, trồng trọt trong mảnh đất nhà mình vẫn vui lòng làm.

      "Nương, nương nghỉ lát ." Chu Tùng Bách thấy bà đến liền .

      " cần nghỉ, Tư Tư tối nay làm sủi cảo cho mẹ ăn." Chu lão thái cười .

      "Vợ con đúng là thực hiếu thuận, phía trước trong nhà có chút thức ăn ngon, Nàng cũng luôn nếu gọi được mẹ sang đây ở, vậy mẹ có thể ăn chung rồi, phải con khoe với nương, con chấp hết mấy đứa con dâu của nương gộp lại cũng hiểu thuận với nương bằng vợ của con đâu.”

      Chu Tùng Bách cũng ngẩng đầu lên .

      Câu này Lâm Tư Tư quả thực từng qua, cũng thể chỉ để nhà mình ăn ngon, mẹ chồng bên kia lại câu cũng đề cập tới .

      Nhưng Lâm Tư Tư cũng nghĩ tới, tướng công nhà mình lại tốt về mình như thế nha.

      Đương nhiên nàng nghe được cái này, nàng ở trong phòng thêu thùa.

      Bất quá cũng ảnh hưởng tâm trạng vui vẻ của Chu lão thái, bà cũng có thể cảm nhận được vợ thằng út hiếu thuận với bà.

      "Con yên tâm, về sau con có ở nhà, Tư Tư cứ giao cho nương chiếu cố, việc mệt nhọc để nương làm." Chu lão thái cũng .

      "Vợ con cũng có phúc , mới có được người mẹ chồng tốt như mẹ." Chu Tùng Bách khen xong nàng dâu nhà mình, lời xoay chuyển bắt đầu khen mẹ mình.

      Đem Chu lão thái khen đến vui vẻ thôi, sau đó liền nhìn thấy đám gà tơ trong chuồng gà, thất thần : "Sao lại nuôi nhiều gà như vậy, mình đâu được phép nuôi nhiều?"

      Bà biết trong nhà nuôi Vượng gia, nhưng đám gà tơ nuôi ở sau vườn bà vẫn chưa biết.

      " nuôi nhiều, là vợ con thấy con mỗi đêm đều ra ngoài làm việc đến sáng, là sợ con mệt nên muốn nuôi nhiều chút, đến tơ tơ là làm thịt bồi dưỡng thân thể, nuôi để đẻ trứng, sao đâu." Chu Tùng Bách nhìn nhìn liền .

      "Tư Tư quá quan tâm con rồi." Chu lão thái nghe vậy, nhịn được .

      "Tất nhiên rồi, con là chồng của vợ con mà, là ba ba của bé con trong bụng nàng sao vợ con quan tâm con cho được.” Chu Tùng Bách đắc ý .

      "Vậy trước kia hai con còn cãi nhau ầm ĩ." Chu lão thái đưa mắt nhìn bầy gà con tràn đầy tinh thần trong chuồng, tâm tình tệ .

      "Trước kia đó là do nàng dâu chịu thay đổi tính tình, tại nàng ấy biết suy nghĩ hơn rồi, nên làm sao còn cãi nhau." Khi Chu Tùng Bách chuyện, những hạt cải xanh đều rải hạt xong.

      Thực cần phải , bây giờ là cưng cưng vợ thôi , mềm mềm thơm thơm, nhìn thấy đều hận thể ôm ôm hôn hôn.

      "Có nên trồng thêm mớ rau cần hay ? Rau cần gói sủi cảo cũng cực thơm ngon." Chu lão thái nhìn nhìn mảnh đất trồng rau, .

      Số lượng rau củ quả mảnh đất này cũng nhiều, dưa chuột, cà chua, rau hẹ, rau cải xanh, số lượng còn nhiều, ăn qua đợt còn.

      "Nếu có hạt giống, nương mua thêm mớ giống đủ loại về đây trồng , về sau vườn rau này con giao cho nương xử lý." Chu Tùng Bách rửa tay tính trở về phòng bồi nàng dâu, .

      " Được, nương sang vườn rau của chị dâu cả của con lấy mớ giống về trồng." Chu lão thái .

      mớ giống rau mà thôi, phải thứ đáng tiền gì, nên Chu Tùng Bách cũng gì.

      Trở về phòng, liền nhìn thấy vợ ngáp, vội vàng : " buồn ngủ thành như vậy, vợ à em nghỉ ngơi chút ."

      " Được." Lâm Tư Tư cũng thực có chút mệt mỏi, gật đầu .

      Chu Tùng Bách liền đỡ nàng nằm xuống, bộ dáng thận trọng đó làm cho Lâm Tư Tư muốn phì cười, mặt đương nhiên cũng toát ra ý cười.

      "Vợ à, em đừng cười, bây giờ trong bụng em mang đứa , mọi chuyện em đều phải cẩn thận biết ?" Chu Tùng Bách .

      Nếu là người phụ nữ khác, chắc chắn cũng lười để ý, nhưng đây là vợ của a.

      Mấy ngày nay bởi vì có vài phần tâm tư đều thả người vợ , cho nên cũng nhìn ra, vợ của yếu ớt, nhất là khi ở giường bị lăn qua lộn lại, bộ dáng nũng nịu kia đúng là chết người.

      Nghĩ như vậy, nơi nào đó lại bắt đầu trỗi dậy, nhưng nhìn bụng của vợ , cũng chỉ có thể đè xuống ý niệm trong đầu.

      Ôm vợ ngủ giấc ngủ trưa đơn thuần, Chu Tùng Bách mới bước ra khỏi cửa cắt cỏ cho heo ăn, đây là cắt giúp nương .

      Chu lão thái , Chu Tùng Bách bảo bà đừng , ở nhà là được, Chu lão thái bởi vì có con dâu biết kiếm tiền là Lâm Tư Tư, cũng ràng , đem con dâu bà chăm sóc cẩn thận.
      Diệp Diệp, yuki0129, Nhok_Njco14 others thích bài này.

    2. pe_miss_u

      pe_miss_u New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      2
      Truyện hay lắm, cảm ơn bạn editor nhiều nhé, rất thích thể loại điền văn làm ruộng luôn ấy. Ủng hộ bạn hết mình nè.
      Chris_Luu thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Truyện nhàng tâm lý, thích ghê

    4. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 18.1

      Trận mưa này kéo dài liên tiếp bốn ngày trời mới chịu trong xanh quang đãng trở lại.

      Sau cơn mưa, thời tiết trở nên oi bức, càng ngày càng nóng, đến trung tuần tháng năm, các đội bắt đầu chuẩn bị sẵn lưỡi hái để bước vào mùa thu hoạch.

      Lâm Tư Tư hôm nay ăn quả đào Chu Tùng Bách mang về cho nàng, quả đào này ăn ngon, nàng cũng thích ăn.

      Ăn xong đào liền tính toán cũng đến lúc biểu lộ thái độ với mẹ chồng.
      cungquanghang.com
      Vì thế chờ Chu lão thái từ bên ngoài mang theo rổ rau dại mới hái trở về, Lâm Tư Tư liền : "Nương, mấy ngày tới là vào vụ thu hoạch hè thu, nhưng con mang thai ở thời điểm này thể xuống ruộng được.”

      Nàng vừa Chu lão thái liền hiểu, thu hoạch vụ hè thu là cực mệt, hơn nữa mang thai ba tháng đầu rất dễ xảy ra chuyện, nếu mệt mỏi quá độ, vậy có ngoài ý muốn .
      cungquanghang.com
      ít vợ chồng trẻ tuổi trong thôn đều như thế, thai đầu tiên có kinh nghiệm, biết mình mang thai, vì thế làm việc quá sức lực, sau đó xảy thai cũng ít.

      "Đến lúc đó để mẹ với Tùng Bách cùng nhau gặt là được, con ở nhà nấu cơm cho mẹ với nó .” Chu lão thái .

      "Con cảm ơn nương." Lâm Tư Tư nghĩ tới bà lại đồng ý nhanh như vậy, kiềm được cảm động .

      "Cái này có gì mà cám ơn, con cũng nghĩ đến, mới mang thai ở mấy tháng đầu thích hợp thu hoạch lúa." Chu lão thái .

      Nàng cảm thấy con dâu tại là quá khách sáo, văn vẻ dài dòng, khác gì mấy người có ăn học cao trong thành phố.

      Vả lại, thời tiết nay quá nóng bức rồi, mặt trời vừa lên cao chút nắng nóng chịu nổi, nếu lỡ trúng nắng càng nguy hiểm hơn, ai bồi thường cháu trai cho bà?

      Hơn nữa chỉ là thu hoạch lúa mà thôi, thiếu người phụ nữ mang thai như con dâu bà cũng có sao đâu, nếu đại đội trưởng đến đây, bà cũng có thể trả lời được.

      Bất quá đại đội trưởng hiển nhiên nhàm chán như vậy, phụ nữ có thai tham gia thu hoạch lúa trong thôn cũng chỉ , đương nhiên cũng có vài người nguyện ý tham gia.

      Hạ bận rộn nửa tháng, thu bận rộn bốn mươi ngày.

      So với thu hoạch vụ thu, thu hoạch vụ hè tất nhiên hơn chút, nhưng đối với Lâm Tư Tư mà , vẫn là mệt chết người.

      Việc thu hoạch vụ hè, kế hoạch lớn như thế ở trong thôn, tất nhiên

      dưới mắt cây trồng vụ hè hiển nhiên là muốn nhõm bất quá ở nơi này, vậy hay là Chu Tùng Bách là tránh khỏi, ngay cả cả nhà hai ở thành phố cũng đều phải trở về, lại có lý do gì từ chối?

      Đây cũng đồng nghĩa với, buổi tối Chu Tùng Bách phải đến chuồng heo trong rừng, đến gần sang mới về dù nghỉ ngơi nửa giờ cũng được, ăn bữa sang xong phải xuống ruộng làm việc.

      Mãi cho đến chạng vạng mới trở về, ăn cơm tối tắm rửa xong nằm dài giường ngồi nổi.

      Lâm Tư Tư đều đau lòng muốn chết.

      Bận rộn đúng là nàng thể giúp được, nhưng thức ăn của nàng là làm cực tốt.

      Mỗi bữa cơm nhất định phải có thịt, buổi sáng chiên trứng gà cho , làm thịt nướng ăn kèm với banh bao, và chén súp xương đậm đặc.

      Giữa trưa nàng tự mình đưa cơm qua, bởi vì phải mang theo được tiện, vì thế nàng liền trực tiếp làm bánh mì sswa sang, lại dùng ấm nước đun ấm súp bằng nước linh tuyền.

      Buổi tối trở về liền ăn mì hoặc là sủi cảo, nửa đêm cũng mang bánh bao đến chuồng heo.

      Chu lão thái tuy rằng đau lòng những món ăn ngon thế này tốn kém, nhưng bà thấy con dâu chăm sóc à con trai như vậy, trong lòng Chu lão thái cũng cảm động.

      Đây nếu đổi thành con dâu nhà khác, có ai nỡ tốn kém như thế?

      Nhưng Chu lão thái cũng nhắc nhở vài câu, bảo nàng đừng phung phí tiền mua thức ăn quá.

      Nhưng đứa con dâu hiếu thuận của bà lại như vầy: "Nương, nương cần đau lòng mấy thứ này, công việc mệt mỏi cực khổ như thế, ăn ngon chút làm sao được? Nếu mệt đến ngã bệnh, đến bệnh viện chuyến liền xài hết bao nhiêu tiền, chi bằng số tiền đó để dnafh mua thức ăn, thân thể mẹ khỏe mạnh, con và Tùng Bách cũng có thể yên tâm."

      Chu lão thái liền thêm gì nữa, nhưng trong lòng cũng thực rất thoải mái.

      Trưa hôm nay Lâm Tư Tư lại đưa cơm tới, cơm trưa là bánh bao, bột bắp chưng và thịt nướng.

      Lão Chu nhà bên kia cũng nhìn thấy, mấy ngày nay bọn họ đều thấy ở trong mắt, cuộc sống của nhà chú sáu tụi thời gian gần đây, quả rất tốt.

      Chu Tuyết Lê đương nhiên cũng đến tham gia thu hoặc vụ hè, nàng ta ăn bánh bắp cứng còng khô khốc, đưa mắt nhìn về phía Chu lão thái còn có Chu Tùng Bách vừa ăn bánh bao cùng thịt nướng, cuộc sống này quả thực thể sống tiếp nữa!

      "Trong nhà thằng sáu có phải phát tài hay , sao lại ăn uồng sang trọng như vậy?" Chu lão tam ca nhịn được .

      "Ăn phần của mày , có thể phát tài gì chứ, phải vợ thằng sáu thấy nó mệt mỏi nên lo lắng cho nó sao. " Xin phép trở về giúp Chu lão nhị ca .

      “Mấy món mà chú sáu ăn, còn ngon hơn cả thức ăn mà chúng ta ăn trong thành phố nữa.” Con trai của thứ hai là Chu Kiến Đảng bĩu môi .

      “Số tiền mà chú hai gửi về, nhà họ hưởng hết mà.” Chu Tuyết Lê liền hừ hừ .

      "Mày bớt chút !" Chu Kiến Vĩ cau mày .

      Chu Tuyết Lê mắng: "Còn cũng bớt bợ mông ông ấy , cũng đâu có thấy người ta mời qua ăn được miếng thịt nào!”

      ba tụi à, cũng đừng như thế, nếu chú sáu đến kêu hai qua đó ăn, vậy phải mời cả đoàn người bên đây sao? Thịt nào đủ?” Vương Phương bênh vực nam nhân nhà mình.

      Chu Tuyết Lê nghĩ, quả nhiên hai vợ chồng này là phe, trước kia nàng đúng là bị Vương Phương qua mặt mà!

      Bất quá, thầm như vậy cũng chỉ đám người nhà lão Chu v.v... A, từ lúc bắt đầu vụ thu hoạch đến nay, Lâm Tư Tư mỗi ngày đưa cơm lại đây, đám người trong thôn đều bàn tán về chuyện này.

      Lâm Tư Tư lại thèm để ý, tiền của nàng lai lịch chính đáng làm ra, ai dám nàng phải?

      Chu lão thái cũng là cực kỳ mệt mỏi, nên cũng quản được nhiều như vậy, ăn bánh bao kèm thịt nướng ngon lành.

      Chu Tùng Bách lại chỉ có vùi đầu ăn nhiều phần thích nhất, đó mà món thịt nướng mà nàng dâu nhà làm.

      Mấy đũa thịt nướng và vài cái bánh bao xuống bụng, Chu Tùng Bách lúc này mới cảm thấy mình như được sống lại, , quá mệt mỏi.

      "Tùng Bách mau thừa dịp lúc này ngủ chút ." Lâm Tư Tư .

      Chu Tùng Bách húp xong món canh tôm khô, liền gật đầu, : "Vậy vợ đợi lát nữa chung với Thái Chiêu Đệ trở về."

      Thái Chiêu Đệ bên kia cũng sang đây đưa cơm, nàng cũng vẫn chưa xong.

      Lâm Tư Tư gật đầu đáp ứng, Chu Tùng Bách uống xong liền ngủ ngay lập tức, bởi vì là quá mệt mỏi.

      Chu lão thái ăn xong rồi, cũng mau chóng nằm cỏ nghỉ ngơi chút, người cũng già, nên cũng chịu nổi khi làm việc quá mệt nhọc.

      Lâm Tư Tư cũng quấy rầy hai mẹ con bọn họ, theo Thái Chiêu Đệ về nhà.

      Thái Chiêu Đệ giọng : " chị có biết mọi người trong đội đều bàn tán về nhà chị đó.”

      "Hả?" Lâm Tư Tư chân tướng .
      Diệp Diệp, yuki0129, Nhok_Njco16 others thích bài này.

    5. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      "Mọi người đều nhà của chị phát tài." Thái Chiêu Đệ .

      "Nhà của tôi phát tài sao tôi lại biết vậy." Lâm Tư Tư liền nở nụ cười.

      "Đây phải là do thức ăn chị mang tới sao, bánh mì, bánh bao bột mì, bánh bắp áp chảo, thịt nướng...." Thái Chiêu Đệ .

      Lâm Tư Tư nhớ lại, hơi cau mày, mấy thứ này ở trong mắt của nàng xác thực chỉ là loại thức ăn tầm thường đến thể tầm thường hơn, nhưng hiển nhiên ở trong thôn, dường như chói mắt người khác phải.

      Vì thế chờ chạng vạng về nhà , Lâm Tư Tư việc này với Chu lão thái: "Nương, hay là con chuyện con thêu áo gối kiếm được tiền ra được ? Đừng để bọn họ cứ dồn mắt nhìn về nhà mình."

      Dù sao buổi tối Chu Tùng Bách còn phải ra ngoài làm việc, nếu cứ bị người ta nhìn chăm chú mãi cũng tốt.

      Chu lão thái cũng hiểu được, vì thế rất nhanh trong thôn liền truyền ra lời đồn, Lâm Tư Tư tháng có thể thêu được cặp áo gối cưới, nếu áo gối cưới được thêu xong, còn có thể mang đến trong thành, người bán hàng đồng ý thu vào.

      Hơn nữa nghe bộ áo gối có thể kiếm được hai mươi lăm đồng tiền, các mới lớn hay các nàng dâu trong thôn đúng là thể kiềm chế nổi.

      Lâm Tư Tư chờ các nàng từ sớm, cho vào trong nhà, nhà người quá nhiều, vì thế đứng tại ngay cửa chính, các nàng hỏi cái gì nàng đáp nấy.

      Ngay cả nam nhân mình và mẹ chồng đều ứng phó được, đối phó với các các bà ở trong thôn này càng dễ hơn còn gì để .

      Muốn nàng dạy bọn họ ư? Lâm Tư Tư chỉ cười rằng dạy nổi, bởi vì nàng cũng là tự học, biết nên dạy như thế nào, đám người đương nhiên là tin.

      Lâm Tư Tư liền lấy giá thêu ra, thêu trước mặt bọn họ, từng đường kim mũi chỉ, cứ thế và cứ thế.

      Hai bà lão trong thôn cũng biết thêu, nghe trước kia bọn họ đều là nha hoàn ở nhà quyền quý, hai lão phu nhân tại cảm thấy tay nghề vô cùng tốt, tay nghề thêu thùa cũng rất tệ, nhưng tuổi tác quá cao, đầu choáng mắt hoa, cũng thêu nổi, tuy thể thêu, nhưng có thể thưởng thức.

      Bọn họ nhìn phương pháp thêu của Lâm Tư Tư liền tán dương: "Cách thêu này bản thân tôi cũng chưa từng nghe qua, thêu khéo."

      "Đúng là khéo, với số tuổi này lại có thể thêu thành như vậy, so với lúc chúng tôi còn trẻ tuổi, đúng là dám so." lão phu nhân khác .

      "Tôi cũng biết phương pháp thêu của tôi gọi là gì, thêu như thế nào thoải mái liền thêu như thế ấy." Lâm Tư Tư khiêm tốn .

      Hai lão phu nhân liền xua tay đuổi những người khác: "Cách thêu thùa này ít nhất phải mất vài năm khổ học, còn các người ngay cả nhập môn cũng chưa chắc có cửa, nếu các người muốn học, có thể đến đây hỏi, nhưng chẳng lẽ các người cần làm việc nhà, đồng áng nữa?"

      "Vài năm? Vợ Tùng Bách à, gả lại đây cũng chỉ mới vài năm mà." Trong đám người, cũng là chị dâu thứ ba muốn lại đây học liền cười hớ hớ .

      "Là em có thiên phú tốt, Chị ba chị học được đâu, nhưng Tuyết Quyên có thể học, con bé chỉ mới mười lăm tuổi, học vài năm, đến lúc đó vừa vặn lập gia đình, gả đến nhà chồng , cũng coi như có tay nghề." Lâm Tư Tư .

      Chị dâu thứ ba cười ha hả xoay người rời .

      Bảo đưa con bà đến đây học vài năm, vài năm sau cũng phải lập gia đình , đây còn phải là tiện nghi nhà chồng sao, trong nhà cũng có ít công việc phải làm đó!

      Những người khác cũng chịu buông tha, tỷ như cháu dâu Tôn Hiểu Tuệ cùng Vương Phương, hai người bọn họ thực động lòng.

      Lâm Tư Tư dạy, nhưng chỉ điểm hai vẫn là có thể, về phần có thể đến trình độ gì, vậy phải xem bản lĩnh của bản thân rồi.

      Trong thôn còn vài hay phụ nữ có tuổi cũng hướng về số lợi nhuận hai mươi đồng cặp áo gối cũng muốn buông tay.

      Bất quá kiên trì được bao lâu liền sôi nổi tự động bỏ qua, rất mất giờ, trong nhà còn có bao nhiêu công việc cần phải làm!

      Cũng phải là ai cũng đều có bản lĩnh như vợ của Chu Tùng Bách, vừa học chính là hai năm, lại còn có thiên phú.

      Trải qua câu chuyện như thế, Lâm Tư Tư nay bắt đầu nổi tiếng hẳn lên.

      Bởi vì nàng như vậy biết kiếm tiền, hơn nữa nhìn bộ dạng chiều chồng và chăm sóc mẹ chồng của nàng, ít thanh niên trong thôn bắt đầu hâm mộ Chu Tùng Bách.

      Lão út nhà họ Chu này chơi bời lêu lổng lại tốt số đến thế.

      Trước kia có mẹ già bao bọc, cần làm công việc gì hay xuống ruộng chấm công, nay kết hôn rồi còn có nàng dâu cưng chiều, sao số mệnh người này lại tốt đến như vậy?

      Chu Tùng Bách ‘tốt số’ tại ăn thịt gà thơm lừng và uống canh gà bổ dưỡng.

      phải gà nhà nuôi, là Lâm Tư Tư hôm nay cùng Thái Chiêu Đệ lại đến thị trấn giao áo gối, nàng thấy có người mang theo con gà rừng này lòng vòng, nàng liếc mắt cái liền biết ý gì, nên mua về.

      con gà rừng, tốn xu rưỡi.

      Nhưng Lâm Tư Tư lại mua ngay hề chớp mắt.

      Lần này đây Thái Chiêu Đệ cùng mấy người phụ nữ trẻ tuổi khác đều chung, cũng chính mắt nhìn thấy Lâm Tư Tư và người bán hàng buôn bán áo gối ở cách đó xa.

      Hâm mộ vô cùng, nhưng thử qua, các nàng thêu được.

      Tiền vốn đôi áo gối là mười đồng, có bản lãnh đó nên uổng phí mười đồng tiền vốn!

      Xách gà rừng về nhà, Lâm Tư Tư liền bắt tay vào làm, đây là muốn bồi bổ cho Chu Tùng Bách, thời gian này đúng là đem hán tử này mệt muốn chết rồi.

      Cũng may tại thu hoạch vụ hè xem như qua, lương thực đều gặt hái và phơi chín xong, kế tiếp là gieo hạt mùa hè Chu Tùng Bách làm.

      Chu Tùng Bách nhận lấy phần lương thực được nhận của mình, sau đó liền về ngủ, hôm nay chính là ngày cuối cùng, bắt đầu từ ngày mai cần xuống ruộng nữa.

      "Thời gian này Tùng Bách đúng là mệt gầy ít." Lâm Tư Tư uống canh gà của mình, đau lòng .

      Chu lão thái: "..." đúng lương tâm mà tuy rằng thời gian này rất bận, bà thấy thằng út nhà bà mệt thành như vậy cũng đau lòng thôi, nhưng thằng út nhà bà hề gầy chút nào.

      Tuy rằng bị nắng phơi đen ít, nhưng lại càng thêm bền chắc a.

      Bà biết con dâu nhà bà rất cưng chìu chồng nó, nhưng bà lại biết nó lại chiều chồng đến mức này. Còn cưng chiều nó hơn cả người mẹ như bà.

      Như thế này thể được, làm vợ cũng nên để chồng sao nghe vậy, cũng có những lúc nó cũng đâu đúng, vợ cũng nên khuyên bảo chỉ dẫn chồng mới được.

      Chu lão thái vừa như vậy, bị cuồng ma bao che cho chồng là Lâm Tư Tư ngăn cản lại: "Nương, Tùng Bách cực ít làm sai chuyện gì, nương đừng thấy bộ dáng ảnh như cà lơ phất phơ, nhưng trong lòng ấy lúc nào cũng có tính toán sẵn, hoàn toàn cần con lắm miệng làm gì, ấy luôn biết mình nên làm gì và nên làm gì, nên cần khuyên ấy đâu ạ, ấy phải chống đỡ cả gia đình, cực khổ lắm, nên chuyện con chăm sóc ấy là việc cần phải làm.”

      Người chồng vừa biết lo cho gia đình, lại hết mực thương chiều chuộng vợ như thế, trong mắt của Lâm Tư Tư nhìn sao cũng thấy là người đàn ông hoàn hảo, khuyết điểm ư? Hoàn toàn tồn tại.

      Chu lão thái bật cười, nghe con dâu bà như thế, hình như cũng có lý.

      Lâm Tư Tư ăn xong cái chân gà, uống chén canh, Chu lão thái cũng ăn xong phần mình, còn dư lại tất cả đều là phần của Chu Tùng Bách, buổi tối lúc Chu Tùng Bách ra ngoài làm việc, Lâm Tư Tư cần chuẩn bị thức ăn cho , chỉ cần đem bánh bao cùng với thịt gà và canh gà còn dư lại ăn là xong.

      Trời vừa chuyển sang tháng sáu, bụng của Lâm Tư Tư cũng hơn hai tháng, nhưng hoàn toàn có phản ứng khó chịu nào, khẩu vị cũng tệ.

      Lâm Tư Tư mấy ngày nay ngoài việc theo nương nàng ra ngoài cắt cỏ cho heo ăn đều ở nhà thêu thùa, sau đó nghiên cứu thức ăn ngon cho Chu Tùng Bách, cuộc sống mặc dù có nô bộc vây quanh, nhưng cũng cực kỳ phong phú.

      Tuy rằng trong nhà chi tiêu , nhưng hai tháng qua, trong nhà vẫn để dành được ít, áo gối của nàng bán rất chạy, hoàn toàn hề lo là tồn hàng, cho nên trưa nay, Lâm Tư Tư bàn với Chu Tùng Bách về chuyện mua xe đạp.

      "Mua xe đạp?" Chu Tùng Bách thất thần .

      "Vâng, em có nghe Tiểu Lệ , là người hợp tác bán áo gối với em là trong thị trấn có chỗ mua bán xe đạp cũ, mua chiếc rồi đem tân trang lại, rẻ hơn rất nhiều, hơn nữa chỉ cần có cái để thay bộ là được rồi, ra ngoài làm, hay dùng nó chạy về nhà cũng nhanh hơn hẳn.”Lâm Tư Tư .

      "Nhưng mà cái đó cũng đâu có rẻ, trong nhà bây giờ còn có tiền sao?" Chu Tùng Bách nghi ngờ hỏi.

      "Em chiết ra ít là đủ, cứ cầm mua .” Lâm Tư Tư lấy ra tám mươi đồng tiền.

      Tháng trước nàng lên kế hoạch mua xe đạp này, nàng ở trong thành thấy, bay tới bay lui, tốc độ cực nhanh, nàng liền muốn mua cho chiếc, vì thế nên chăm chỉ thêu thêm đôi, tháng rồi nàng thêu được ba đôi áo gối.

      Trong nhà cũng còn tiền, nên lấy tám mươi đồng tiền mua vẫn thành vấn đề.

      Chu Tùng Bách cảm động thôi, ôm vợ rồi dùng sức hôn cái: "Vợ, tương lai, chồng của em chắc chắn cho em được sống cuộc sống tốt!"
      Diệp Diệp, yuki0129, huyen160414 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :