1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Cám ơn ed. Truyênn hấp dẫn quá. Mình lọt hố a
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Lại lọt hố của Ngân rồi :)))
      Thích cái câu “Tiền chỉ là con số”
      C ơi c có biết áo của ảnh đáng giá bn ko hả???
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 13
      Edit: Ngân Nhi

      Lúc Diệp Tuệ biết được tin tức mạng là đêm khuya rồi, những tấm ảnh kèm theo mấy câu thêm mắm thêm muối của các fan thành công thêu dệt lên hẳn vở kịch.

      Các bình luận ở blog của Diệp Tuệ thể nhìn nổi, fan của tiểu hoa đán nổi tiếng cả nước kia quả nhiên là có sức chiến đấu rất kinh khủng.

      “Đúng là phiền phức như thuốc cao bôi da chó vậy, muốn vứt cũng được, dựa hơi của Thường Huỳnh để nổi tiếng rồi mà giờ còn muốn hãm hại ấy, sao lại độc ác thế?”

      còn lâu mới đủ tư cách để so sánh với Thường Huỳnh!”

      “Đừng có bám dính lấy em Thường Huỳnh của bọn tôi nữa, xin hãy cút khỏi giới giải trí !”

      Đối mặt với phẫn nộ ngày dâng cao của cư dân mạng, người trong cuộc Thường Huỳnh chút ý định muốn lên tiếng giải thích, cứ để kệ cho mọi người làm to chuyện.Hẳn là ta ưa Diệp Tuệ từ lâu rồi, tranh thủ lần này đem Diệp Tuệ giẫm dưới chân mình luôn.

      Mà ekip của Diệp Tuệ thể làm gì được, vốn ít người rồi, thế bọn họ còn rất thiếu thốn kinh nghiệm.

      Đột nhiên xuất tin tức này, mà trong tay họ lại có những tấm ảnh chụp khác, cho nên có cách nào làm sáng tỏ mọi chuyện.Thế là ekip của Diệp Tuệ nhân lúc tin tức còn nóng hổi liền chia sẻ lên trang của mình với nội dung “#ThườngHuỳnhDiệpTuệ #DiệpTuệngãxuốngnước #Xinhđẹpnhưtiênnữgiángtrần.”

      Làm thế này phải càng khiến cho người ta ghét hơn sao? Diệp Tuệ giơ tay đỡ trán, bảo sao mà danh tiếng của nguyên chủ Diệp Tuệ lại kém đến vậy.

      Trải qua việc này, lượng follow blog của Diệp Tuệ tăng lên vài chục vạn người, chủ yếu là muốn vào để chửi , nào ngờ lại góp phần khiến cho nổi lên.

      Những người follow vẫn rình rập từng phút cuối cùng cũng thấy Diệp Tuệ online rồi.

      bị chửi như thế mà vẫn còn dám lên mạng sao?

      Diệp Tuệ đăng dòng trạng thái “Thanh giả tự thanh*, là gì mọi người đều biết hơn tôi.”, ý rất ràng, buộc đoàn làm phim phải ra mặt.

      *Mình có trong sạch hay bản thân mình biết .

      biết là tổ làm phim thông đồng với Thường Huỳnh hay là họ muốn bị cuốn vào vụ việc này, mà từ khi việc xảy ra cả tổ phim lẫn Thường Huỳnh đều có bất cứ động tĩnh gì.

      lâu sau, dân mạng lại tiếp tục chửi Diệp Tuệ lên thẳng hot search luôn.

      Chuyện đến nước này cũng chẳng thể nào xoay chuyển được, lúc này Diệp Tuệ hoàn toàn bất lợi, sau này có khi thể dùng gương mặt đẹp để lăn lộn trong giới giải trí nữa.

      lúc ekip của Thường Huỳnh tưởng là mình chơi ván bài rất tốt rồi, nào ngờ bỗng dưng lại có người đăng lên đoạn clip.

      Người ấy lúc xảy ra việc trùng hợp cũng dạo chơi ở đó, chụp lại rất nhiều ảnh, hình ảnh sau khi hai người bị ngã xuống nước là Diệp Tuệ kéo Thường Huỳnh lên bờ, còn cấp cứu cho ta nữa.

      phải chứ? Diệp Tuệ những đẩy Thường Huỳnh xuống hồ, mà còn cứu ta?

      Những fan của Thường Huỳnh mắng chửi cả buổi tối cuối cùng cũng thấy là mình trách sai người ta rồi, mỗi câu chửi của bọn họ tạo thành tổn thương rất lớn với Diệp Tuệ, thể thu hồi lại được.

      Ekip của Thường Huỳnh thấy tình hình xoay chuyển đành phải ra mặt giải thích mọi việc, Thường Huỳnh rất cảm ơn giúp đỡ của Diệp Tuệ, mong rằng đừng ai nghĩ xấu về mối quan hệ giữa hai người họ.

      Blog của Thường Huỳnh vẫn yên lặng như chết rồi, chỉ có mỗi phòng làm việc của ta lên tiếng.

      Dân mạng lúc trước mắng chửi Diệp Tuệ bây giờ lại thầm trách móc Thường Huỳnh, sao lúc người ta chửi Diệp Tuệ thấy ta ra mặt giải thích chứ?

      Sau khi ekip của Thường Huỳnh làm sáng tỏ mọi việc, cả bọn lại trơ mắt nhìn Thường Huỳnh hết đăng nhập rồi lại đăng xuất trang cá nhân, cứ như vậy biết bao nhiêu lần, thế còn chẳng năng gì.

      Chắc là muốn theo dõi bình luận của dân mạng đây mà.

      Cuối cùng fan của Thường Huỳnh cũng đứng ra rửa oan cho , cả hội vào trang cá nhân của Diệp Tuệ công khai xin lỗi , cảm ơn cứu Thường Huỳnh, hi vọng sau này hai người hợp tác vui vẻ.

      Thái độ phải là thay đổi hoàn toàn luôn.

      Diệp Tuệ nhận được điện thoại của ông Thẩm, bảo và Thẩm Thuật ngày mai về nhà chuyến, Diệp Tuệ đồng ý, thầm nghĩ ngày mai đâu phải là ngày tụ tập hàng tháng đâu, sao ông Thẩm lại bảo họ về làm gì?

      lại nghĩ mấy hôm trước mạng nổi lên vụ với Thường Huỳnh rơi xuống hồ, ông Thẩm phải muốn về chuyện đó chứ?

      Hai người là vợ của Thẩm Thuật, người là bạn Thẩm Tu, chuyện ấy chắc là làm kinh động đến ông Thẩm rồi.

      Diệp Tuệ cũng suy nghĩ nhiều, lại lần với Thẩm Thuật, nét mặt nghe xong vẫn tỏ ra bình thường như mọi khi.

      Hôm sau, cả hai cùng nhau về nhà họ Thẩm.

      Lúc đến nơi ông Triệu, quản gia của nhà họ Thẩm ra đón, ánh mắt ông ta cực kì thờ ơ khi nhìn thấy Thẩm Thuật và Diệp Tuệ.

      Ở nhà họ Thẩm ai là người có tiền đồ nhất? nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là Thẩm Tu rồi, còn Thẩm Thuật ấy à, chẳng làm ăn được gì mà mệnh lại xung khắc, ai thèm đến nịnh nọt ta chứ.

      Thẩm Tu và Thẩm Thuật khi ngồi cùng nhau, Triệu quản gia luôn luôn chỉ pha trà cho Thẩm Tu, còn Thẩm Thuật sao? Đừng là pha trà, ngay đến ánh mắt ông ta cũng lười nhìn.

      Lần này trông thấy Thẩm Thuật Triệu quản gia vẫn lạnh lùng như cũ, mắt ngước tận đâu rồi : “Cậu ba tới ạ.”

      Thái độ của ông ta như muốn rằng: Đến tự mà vào ngồi, đừng mơ mà tôi hầu hạ.

      Diệp Tuệ cau mày, Thẩm Thuật dù gì cũng là con trai của ông Thẩm, ông ta ở trước mặt người khác còn dám tỏ thái độ như thế, lúc ở riêng với nhau biết còn ghê gớm đến mức nào.

      Diệp Tuệ quay sang nhìn Thẩm Thuật, thể cảm xúc gì cả, dường như quá quen với chuyện này rồi, chẳng thèm bận tâm đến nữa.

      Diệp Tuệ định chuyện bỗng dưng lại thấy con ma lặng yên tiếng động bay tới bên cạnh Triệu quản gia, nó mặc quần áo thời cổ đại, là cậu học trò lòng muốn thi đậu công danh, ngày nào cũng học đến mất ăn mất ngủ.

      Vậy mà dù học ngày học đêm nhưng lại thi đậu, nó cảm thấy cực kì chán nản và suy sụp, trước khi chết vì treo cổ tự tử đùi còn bị đâm rất nhiều nhát.

      Con ma tú tài có đôi mắt bị quầng thâm rất đậm, nhìn cứ tưởng là thức mấy trăm năm rồi, đùi máu chảy đầm đìa, biết là bị đâm bởi cái gì.

      Cảnh tưởng này quá kinh khủng, Diệp Tuệ đầu cứng ngắc quay sang nhìn sắc mặt bình tĩnh của Thẩm Thuật, nhàng lên tiếng muốn ra ám hiệu với : “ có thấy hơi lạnh ?”

      phải lạnh bình thường đâu, mà là lạnh đến từng lỗ chân lông luôn.

      Thẩm Thuật nhìn Diệp Tuệ, đầu tiên ánh mắt lướt qua cái áo dài tay của , sau đó lại nhìn xuống chiếc quần bò mặc, tỏ vẻ ràng là em mặc đâu có ít.

      Sau đó mắt lần nữa nhìn thẳng mặt Diệp Tuệ, chậm rãi : “Nếu em thấy lạnh …Về sau ra ngoài nhớ mặc thêm áo.”

      Diệp Tuệ: “…” Sớm biết trả lời vậy em rồi, em đâu có ý đó chứ!

      Nhìn Thẩm Thuật với luồng dương khí rất mạnh, hoàn toàn bị ma quỷ làm ảnh hưởng, Diệp Tuệ cảm thấy bi thương khó thành lời, đành phải cố gắng tránh con ma tú tài kia xa thôi.

      Phía bên kia, con ma trông thấy Thẩm Thuật sợ run hết người, lập tức muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng lại chợt nhớ tới điều gì đó nên lại quay lại trừng mắt với Triệu quản gia cái.

      Con ma trông có vẻ ốm yếu nhưng lúc mắng chửi người ta rất ghê gớm: “Ta nhổ vào! Ngươi dám có thái độ bất kính như thế với Thẩm tiên sinh sao? Thẩm tiên sinh có thân phận gì, còn ngươi có thân phận gì, còn mau nhận lỗi!”

      Nó vừa vừa dùng hết sức lực từ lúc bú sữa mẹ đến giờ mà ấn vai Triệu quản gia xuống: “Nếu đây là ở triều đại của ta ngươi phải chịu tội chết đấy, mau quỳ xuống trước mặt Thẩm tiên sinh!”

      Diệp Tuệ nhìn con ma hăng quá đến mức nước bọt phun như mưa, bắn hết lên mặt Triệu quản gia.

      Nếu chỗ nước bọt nó mà là vũ khí e là Triệu quản gia tử trận ngay tại chỗ rồi.

      Con ma tuy trải qua mấy trăm năm, nhưng trong xương tủy vẫn rất tuân thủ các nguyên tắc của thời đại mình sống, cực kì cố chấp và kiên định muốn ông ta phải quỳ xuống trước mặt Thẩm Thuật.

      Nó tỏ ra rất trung thành và nhiệt tình với Thẩm Thuật, vừa liếc cái mà nó lại sợ run người, lập tức biến nỗi sợ thành động lực, ra tay còn nặng hơn trước.

      “Thẩm tiên sinh, ta bắt phải quỳ xuống để nhận tội với người!”

      Triệu quản gia vẫn hồn nhiên biết chuyện gì, ông ta chỉ cảm thấy vai hơi trĩu nặng, mặt cũng hơi lạnh, chân khống chế được mà khuỵu xuống.

      Chậc, mệt mỏi quá, hay tại dạo gần đây mình ngủ được ngon giấc nhỉ?

      Diệp Tuệ cứ trơ mắt nhìn Triệu quản gia khom lưng xuống, hai chân run rẩy, giây sau có khi quỳ xuống cũng nên.

      Ông ta giơ chân lên, chuẩn bị vào nghỉ ngơi chút, nào ngờ vừa bước được bước thân thể liền bổ nhào về phía trước, mặt hướng thẳng xuống đất, ngã sấp mặt vô cùng đau đớn.

      Lại ngã đúng ngay trước mặt Thẩm Thuật và Diệp Tuệ.

      Con ma tú tài cuối cùng cũng đạt được mục đích của mình, nó cúi người chào Thẩm Thuật rồi vui sướng bay .

      Triệu quản gia giãy dụa đứng lên, chân vẫn còn hơi đau chút, nhưng hai vai còn thấy nặng nữa, người cũng ớn lạnh, thoải mái hơn lúc nãy rất nhiều.

      Ông ta vừa đứng dậy, ngẩng đầu lên thấy ngay mặt của Thẩm Thuật.

      hiểu vì sao mà bỗng có suy nghĩ lướt qua trong đầu ông ta, vừa rồi ông ta khó chịu như vậy, lẽ là vì bất kính với cậu ba?

      Từ xưa đến nay thái độ của ông ta mấy tốt đẹp với cậu ba, vừa rồi chỉ ngã xuống trước mặt cậu ba cái thôi là thấy khỏe lại ngay, đúng, chắc chắn là như vậy rồi.

      Hiểu ra được , Triệu quản gia đưa tay lau máu mũi, lập tức thay đổi thái độ của mình, muốn lễ phép bao nhiêu lễ phép bấy nhiêu: “Cậu ba, mời cậu vào phòng khách ngồi, tôi pha trà cho cậu.”

      Sau đó ông ta vội vã rời , dáng vẻ ân cần như người khác vậy.

      Diệp Tuệ, người chứng kiến toàn bộ việc: “…”

      Thẩm Thuật và Diệp Tuệ vào phòng khách ngồi, lâu sau Thẩm Tu cũng tới, trông thấy hai người họ trong lòng rất bực bội, khẽ hừ tiếng.

      Mấy người cùng ngồi trong phòng khách, có ý muốn chuyện với nhau, Triệu quản gia tới phá vỡ bình tĩnh, ông ta bưng trà, mắt chớp nhìn chằm chằm cái chén, chỉ sợ bị té ngã.

      Ông ta qua chỗ Thẩm Tu, Thẩm Tu rất tự nhiên đưa tay ra, chuẩn bị nhận lấy tách trà.

      Kết quả Triệu quản gia lại chẳng buồn nhìn Thẩm Tu cái, ông ta qua luôn rồi bước đến trước mặt Thẩm Thuật, cẩn thận dâng tách trà hãm rất ngon cho , sau đó còn lấy lòng : “Cậu ba, cậu uống thử xem trà này có hợp khẩu vị của cậu ạ? Nếu hài lòng tôi làm tách khác cho cậu.”

      Tay của Thẩm Tu cứ lúng túng giơ ra như cũ, bị người ta hoàn toàn ngó lơ: “…”

    4. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Có mấy bạn cameo vui phết nhỉ...
      Biết bao h tình cảm của ac mới phát triển đây, 170 chương chắc cũng khá lâu đấy nhỉ
      Ri NguyenNgân Nhi thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Thẩm tu: tại sao...tôi đây này bác quản gia ơi.. tôi chỉ vào sau tẹo mà sao bác trở mặt với tôi thế???:yoyo25::yoyo25:
      Quần chúng vây xem: vai vế thấp hơn chắp nhận cưng!cố gắng lắm các chế xin tác giả cho cưng làm nam phụ số 4 nhé! Thế là nhiều đất diễn lắm rồi:yoyo27::yoyo27:
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :