1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Học Thần trnh thủ ghê gớm nhỉ . Chút chút lại đòi ôm hôn , nâng lên cao kkkkk
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Á trời, đòi hôn kìa...càng ngày càng lộ ra roài :))))
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Học thần đúng là k phải dạng vừa, k những nộp bài sớm mà còn rảnh rỗi sang trong thi phòng bạn :yoyo36:
      Thầy lưu manh qá ta đòi hôn thưởng cơ đấy:yoyo36:
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Thất sách,thất sách. Thâỳ giáo kêu vào làm giám thị mà học thần việc đầu tiên khi vào phòng là chỉ bài cho vợ và giám sát tình địch kkk
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 55
      Edit: Ngân Nhi

      Ý Mặt Chữ: “…”

      Ý Mặt Chữ: “ ngủ ngon.”
      Gõ xong, liền tắt điện thoại , mặt nóng bừng nhắm mắt ngủ.

      Ngày thứ hai của kì thi.

      Cố Tư Ức vẫn cảm thấy rất hài lòng, hết thảy kiến thức đều nắm trong lòng bàn tay.

      Ngày thi thứ ba trừ tiếng ra là hai môn Sử Địa khá dễ, các học sinh đến hôm nay đều khá thoải mái, còn căng thẳng lo lắng như hai hôm trước nữa.

      Lúc phát đề thi , Cố Tư Ức sững sờ, lượng từ vựng lớn như vậy, đây là kì thi cấp sáu đấy à?

      Kiến thức căn bản của khá yếu, bây giờ được làm cán môn của lớp nên dám lơ là, đối với nội dung trong sách giáo khoa tiếp thu rất tốt, phát được Hạ Chi Tuyển dạy nên năng lực cũng khá lên nhiều, nhưng đối diện với bài thi này, vẫn phải cố gắng hết sức…

      Cuối cùng Cố Tư Ức hoàn thành kì thi trong trạng thái vừa thả lỏng lại vừa hồi hộp như thế.

      Tóm lại là vẫn rất hài lòng, nghĩ mình có khả năng nằm trong top 10.

      Khác biệt hẳn với những lần thi trước, khi đó nhìn đề mà chẳng hiểu gì cả, cố mãi cũng ra được kết quả, có muốn viết bừa cũng chẳng biết viết thế nào.Đến lần thi này có cảm giác như bay lên trời vậy, bài nào bị bỏ trống hết.

      Sau ngày thi cuối là đến Chủ Nhật, các học sinh ngày để nghỉ ngơi.

      Bố mẹ của Cố Tư Ức đến thăm con , vốn muốn mời nhà họ Hạ ăn bữa cơm, nhưng tiếc là bố mẹ Hạ Chi Tuyển lại công tác rồi, chỉ còn mình Hạ Chi Tuyển ở thành phố C, Cố Tư Ức liền dẫn cậu đến ăn cơm với bố mẹ mình.

      Cố Trí Viễn mấy tháng rồi mới gặp lại Hạ Chi Tuyển, cảm thấy khí chất của cậu con trai này càng thêm xuất chúng, cực kì chững chạc.

      Tuổi còn trẻ nhưng lại tỏ ra hoạt bát năng động mà rất điềm đạm chín chắn, dù ở trong tình huống nào, đối mặt với ai vẫn tỏ ra sợ hãi.

      Tất nhiên tính cách này chắc chắn có liên quan tới gia đình, với gia thế ấy, từ có chuyện gì mà cậu chưa từng trải qua đâu.

      Trong bữa cơm, Cố Trí Viễn chân thành : “Chuyện lần trước may mà có cháu ở bên cạnh bảo vệ Tư Ức, con bé này lần đầu tiên học xa nhà, chưa quen với môi trường ở đây, tính cách lại vô tư quá, có khi gây với ai cũng biết.Có cháu ở đây, chú với mẹ nó cũng yên tâm hơn nhiều."

      Hạ Chi Tuyển : “Bố mẹ cháu lúc nào cũng dặn cháu là phải chăm sóc cho Tư Ức tốt, với lại cháu thấy tính cách của Tư Ức rất tốt, chúng cháu ở trường là bạn thân, để ý quan tâm đến Tư Ức là chuyện nên làm ạ.”

      Cố Tư Ức: “…”

      …Bạn thân? Học thần à, được làm được đấy nhé, bọn mình chỉ làm bạn thân thôi nha?

      Hứa Giai Tuệ cười hỏi: “Trong trường có đứa con trai nào để ý đến Tư Ức, làm ảnh hưởng đến việc học hành của nó ?”

      Cố Tư Ức đơ luôn rồi…Bố mẹ gọi Hạ Chi Tuyển tới là muốn điều tra chuyện này đấy à?

      Nét mặt của Hạ Chi Tuyển rất nghiêm túc, cậu đáp: “Có ạ.”

      Cố Trí Viễn và Hứa Giai Tuệ đều giật mình, yên lặng chờ cậu tiếp.

      “Có tên vẫn luôn công khai tặng quà cho Tư Ức, còn trêu ghẹo em ấy nữa, dù Tư Ức từ chối rồi nhưng cậu ta vẫn chưa từ bỏ ý định ạ.”

      “Ai vậy?” Cố Trí Viễn hỏi.

      “Cậu ta tên là Lục Minh ạ.”

      Cố Tư Ức: “…”

      “Lục Minh?” Cố Trí Viễn thấy cái tên này nghe rất quen.

      Cố Tư Ức nhắc bố: “Là con trai của chú Lục đó bố, lần trước ăn cùng nhà mình ý.”

      Hứa Giai Tuệ nhớ ra: “Hai đứa còn cùng nhau xem phim đúng ? Thằng bé đó nhìn có vẻ ngoan ngoãn, ngờ…”

      Cố Trí Viễn : “Chuyện này bố lại với bố của thằng bé, sau này con cần để ý đến nó nữa, nó còn bám theo con cứ gọi điện cho bố, bố đến tận trường để dạy dỗ nó trận.”

      Cố Tư Ức liếc nhìn Hạ Chi Tuyển, người này đúng là quá xấu xa mà.

      Hứa Giai Tuệ hỏi: “Lần thi giữa kì này con thấy ổn ?”

      Cố Tư Ức cười : “Con làm bài tốt lắm ạ, đề cũng khá dễ.”

      “Giỏi lắm, hổ là trường có tiếng trong nước, đến cả con cũng có tiến bộ rồi.”

      Cố Tư Ức hề bỏ quên công lao của Hạ Chi Tuyển, vội : “Cũng nhờ có Hạ dạy kèm con học đấy, ý soạn bài ôn tập cho con bám sát vào đề thi lắm.”

      Hai vợ chồng nghe thế cười rất tươi, Hứa Giai Tuệ : “Thế con phải cảm ơn Hạ đấy nhé.”

      Hạ Chi Tuyển chỉ cười mà .

      Bữa ăn kết thúc trong bầu khí vui vẻ hòa thuận, ăn xong bố mẹ Cố Tư Ức lại đưa hai đứa trẻ đến trung tâm thương mại.

      Thời tiết dần trở lạnh, họ mua thêm cho con mấy bộ quần áo mùa đông và đồ dùng sinh hoạt, đồng thời cũng mua luôn cho cả Hạ Chi Tuyển.

      Vào cửa hàng quần áo nam, Hạ Chi Tuyển thấy hơi ngượng, : “ cần đâu ạ, cháu thiếu quần áo.”

      “Vào mà, em chọn đồ cho , đảm bảo mặc vào trông càng đẹp trai hơn.” Cố Tư Ức kéo cậu vào trong.

      Hạ Chi Tuyển chống cự lại được nhiệt tình của , cũng muốn từ chối ý tốt của bố mẹ , cho nên đành vào.

      Vào cửa hàng, Cố Trí Viễn ngồi ngay xuống ghế salon, Cố Tư Ức cùng với mẹ vui vẻ chọn đồ cho Hạ Chi Tuyển, ông ở bên cạnh nhận xét vài câu, lại bị vợ con trách móc.

      Hạ Chi Tuyển thấy quen chút nào…

      Quần áo của cậu đều là do cậu tự mua, hoặc do cấp dưới của bố cậu chuẩn bị cho, chứ cậu chưa từng cùng nhau dạo mua sắm với bố mẹ như bây giờ.

      Ở bên gia đình của Cố Tư Ức, cậu mới biết thế nào là cảm giác đầm ấm hạnh phúc của gia đình bình thường.

      Hạ Chi Tuyển thầm nghĩ, có lẽ chỉ những người bố người mẹ như vậy mới có thể nuôi dạy nên con xinh xắn đáng đến thế, lại rất hay cười nữa.

      Thu hoạch được đống chiến lợi phẩm, bốn người lại dùng bữa tối, sau đó hai vợ chồng mới lưu luyến rời đưa con về trường học.

      Xuống xe, Hạ Chi Tuyển chủ động xách đồ.

      Hai người chậm rãi bước trong sân trường, Cố Tư Ức cười : “ đừng nên miễn cưỡng bản thân, nếu thấy mệt khi phải với bố mẹ em lần sau em đảm bảo gọi tới nữa đâu.”

      Hạ Chi Tuyển: “ đâu, rất muốn làm quen với việc này.”

      “Tại sao phải làm quen?” Cố Tư Ức hỏi.

      “Đó là bố mẹ vợ tương lai của , chẳng lẽ lại tránh né chịu gặp sao?”

      Cố Tư Ức đờ đẫn mấy giây, lúc hiểu ra mới xấu hổ quát: “ tránh xa em ra, hồi trưa với bố mẹ em bọn mình là bạn thân còn gì! Đừng có mà lật lọng!”

      “Thời điểm này là bạn thân phụ huynh mới dễ dàng chấp nhận.”

      “…”

      “Với cái bộ dạng như con chim cút này của em cũng có làm được gì đâu, chẳng khác gì bạn thân cả.” Giọng của cậu tỏ ra hơi hờn giận và buồn bã.

      “…” Vậy là có ý gì? còn muốn làm cái gì nữa chứ?

      Trong đầu tự chủ được mà liên tưởng đến mấy phim thần tượng, nam chính ép nữ chính vào tường rồi hôn các kiểu…Hôn kiểu trao đổi nước miếng…Rồi hôn kiểu nóng bỏng…

      Cố Tư Ức đỏ bừng mặt vì chính suy nghĩ của mình, đẩy Hạ Chi Tuyển ra xa: “Đồ lưu manh! cho phép nghĩ linh tinh!”

      Hạ Chi Tuyển: “…”

      Cậu giữ bình tĩnh : “ cũng phải là thái giám, chẳng lẽ được có chút suy nghĩ với bạn của mình hay sao?”

      “…Em thèm nghe nữa! Dù sao cũng cho nghĩ!” Cố Tư Ức cắm đầu chạy .

      Hạ Chi Tuyển yên lặng theo sau bạn rất dễ xấu hổ của mình.

      Ai bảo cậu lại gặp năm 16 tuổi chứ, chỉ đành phải chờ đợi thôi.

      Ba ngày sau có kết quả kì thi giữa kì, bảng xếp hạng thành tích cũng được công bố luôn.

      Cố Tư Ức tim đập thình thịch, hồi hộp vô cùng, Trịnh Bồi Bồi chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, thay vì kì vọng vào bản thân, bằng kì vọng vào mấy người bạn học bá của mình còn hơn.

      Bảng xếp hạng được phát tới tay, Cố Tư Ức nhìn từ người đứng thứ nhất xuống.

      Hạ Chi Tuyển vẫn giữ vững phong độ, đứng thứ nhất của lớp và thứ nhất toàn khối luôn.

      Nhìn sang điểm số của cậu…Đúng là non sông dải gấm vóc, hơn nửa số môn đều đạt điểm tuyệt đối.

      Cố Tư Ức lại nhìn xuống vị trí thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm…

      Chu Kiêu xếp thứ mười, ra cậu ấy cũng học rất giỏi.

      Top 10 có tên mình, chắc là trong top 15 nhỉ…

      Cố Tư Ức lại tiếp tục nhìn xuống, xếp thứ 15 là Tô Hàn.

      Cuối cùng, cũng nhìn thấy tên mình ở vị trí thứ 20.

      Trịnh Bồi Bồi xếp thứ 35, Lục Gia Diệp là 36, cũng là vị trí nhất nhì từ dưới lên.

      Hết tiết học, Lục Gia Diệp với Trịnh Bồi Bồi, “Thấy tôi được chứ hả? Tôi làm đệm lót cho cậu đấy.”

      Trịnh Bồi Bồi lườm cậu ta: “Cút ! ràng là thực lực của tôi hơn cậu.”

      Lục Gia Diệp: “Là tôi nhường cho cậu đấy biết hả?”

      Hạ Chi Tuyển mặt biểu cảm : “Cùng là gà với nhau thôi.”

      Trịnh Bồi Bồi: “…”

      Lục Gia Diệp: “…”

      Trịnh Bồi Bồi bắt đầu công kích Hạ Chi Tuyển: “Tôi này, có phải cậu dạy sai phương pháp cho Tư Ức thế? Tôi cứ nghĩ là ít nhất cậu ấy cũng ở trong top 3 cơ, sao lại tận thứ 20 vậy?”

      “Cậu nhìn , Tư Ức đáng thương, từ khi cầm bảng xếp hạng chẳng năng gì, cứ đắm chìm trong nỗi bi thương cách nào kiềm chế nổi.”

      Trịnh Bồi Bồi xong, ánh mắt của mọi người đều quay sang nhìn Cố Tư Ức.

      Cố Tư Ức ngơ ngác ngẩng đầu lên: “Gì vậy? Mình nhìn lại lỗi sai trong bài.”

      “Bảo bối à, đừng buồn nhé, lần này thi tốt vẫn còn lần sau mà.” Trịnh Bồi Bồi an ủi.

      “Hả?” Cố Tư Ức ngây ra, “Sao mình lại phải buồn chứ?”

      Trịnh Bồi Bồi: “…”

      “Mình cực kì vui đó biết ?” Cố Tư Ức nở nụ cười, cái má lúm cũng ra.

      “Đây là lần đầu tiên điểm Toán của mình lên đến 100 điểm đó! Lý và Hóa cũng điểm trung bình!” Cố Tư Ức che miệng cười, nét mặt rất vui vẻ.

      Học trong trường hội tụ toàn học sinh giỏi này, điểm số của lại nằm ở tầm trung của khối, thế là quá tốt rồi!

      cực kì mãn nguyện, nếu suy nghĩ thiếu cẩn thận ở vài câu kết quả của có thể tốt hơn rồi.

      Trịnh Bồi Bồi chậc lưỡi lắc đầu, sờ đầu : “Dễ thỏa mãn như thế là tốt.”

      còn lo là Cố Tư Ức buồn rơi nước mắt cơ, cho nên cả tiết học đều dám quay sang chuyện.

      Hạ Chi Tuyển nhìn cười khúc khích, tự chủ được mà cười theo.

      Buổi chiều sau khi tan học, Hạ Chi Tuyển với Cố Tư Ức: “Buổi tối em cầm bài thi đến phòng tự học, giảng mấy lỗi sai cho em.”

      Cố Tư Ức gật đầu lia lịa, trải qua lần thi này, càng thêm tín nhiệm cậu hơn, nếu đổi lại là người có thực lực, được cậu bồi dưỡng như thế chắc chắn thi tốt hơn rất nhiều.

      Ăn xong cơm tối, Cố Tư Ức vui vẻ cầm theo bài thi đến phòng tự học.

      Trịnh Bồi Bồi nhìn bóng lưng , bắt đầu nghĩ lại mình, “Có phải mình cũng nên học tập Cố Tư Ức, coi học hành là việc rất vui vẻ ?”

      cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Tô Hàn: “[Khóc] [Khóc] [Khóc].”

      Tô Hàn: “Sao vậy?”

      Trịnh Bồi Bồi: “Mình thi tệ quá [tan nát cõi lòng] [tan nát cõi lòng].”

      Tô Hàn: sao mà, điểm số đâu có quan trọng.”

      Trịnh Bồi Bồi: “Mình cũng muốn nghiêm túc phấn đấu lắm, nhưng mình có học thần phụ đạo cho…”

      Tô Hàn: “Nếu cậu bằng lòng mình phụ đạo cho cậu, nhưng mà mình được giỏi như A Tuyển đâu.”

      Trịnh Bồi Bồi cười tươi, nhắn lại: “Mình bằng lòng! Học thần có giỏi hơn nữa cũng là của Tư Ức rồi, chẳng liên quan gì đến mình hết.”

      Trong phòng tự học, Hạ Chi Tuyển phân tích lại lượt các lỗi sai cho Cố Tư Ức, lỗi làm cẩu thả chiếm nửa, còn lại là do nắm chắc kiến thức.”

      Cố Tư Ức nhìn vào mấy lỗi sai, ngượng ngùng : “Đại ca, em có lỗi với công bồi dưỡng của rồi…”

      hiểu cái gốc của em, kết quả này là rất tốt rồi.”

      Cố Tư Ức vui vẻ : “ sao? cũng thấy được hả? Em với rồi đó, đây là lần đầu tiên em thi tốt thế này đấy.”

      Hạ Chi Tuyển nhìn dáng vẻ ngây ngô của , bỗng cảm thấy lời Trịnh Bồi Bồi rất đúng, dễ thỏa mãn là tốt.

      Hai người rời khỏi phòng tự học, Hạ Chi Tuyển : “Em theo qua bên kia lát.”

      Cố Tư Ức theo Hạ Chi Tuyển đến vườn hoa, bốn bề vắng lặng, chỉ có ánh trăng rất sáng.

      Cố Tư Ức có phần chột dạ : “ còn sớm nữa, bọn mình nên về phòng nghỉ ngơi thôi.”

      Hạ Chi Tuyển bắt lấy tay : “Có phải em quên mất chuyện gì rồi ?”

      Cố Tư Ức: “…Chuyện gì?”

      Nét mặt cậu thâm sâu, lòng dạ rối bời.

      “Hôn cái.” Ánh mắt của cậu chứa chút ngượng ngùng, .

      “… được! được đâu!” Cố Tư Ức chút do dự mà từ chối, lập tức hất tay cậu ra.

      “Ồ.” Hạ Chi Tuyển hờ hững , “Qua cầu rút ván.”

      “…”

      “Thi xong là quỵt nợ, em quên mất là còn có kì thi cuối kì nữa à?”

      “…”

      Cậu nhìn tiếp: “Hai năm rưỡi tiếp theo vẫn còn vô số các kì thi lớn khác, cho đến tận lúc thi tốt nghiệp cơ.”

      Cố Tư Ức sững sờ đứng im tại chỗ, Hạ Chi Tuyển dựa vào tường, chậm rãi : “Làm bạn trai em, rồi kiêm cả gia sư luôn, thế mà đến cái hôn cũng có, chi bằng…”

      Cậu bỗng dưng dừng lại chút, hỏi: “Chi bằng cái gì?”

      Cậu tiến lại gần , thẳng thừng kéo vào lòng: “Chi bằng cưỡng hôn em.”

      “Aaaa --- Đừng mà ---!!!” Cố Tư Ức sợ hãi che mặt, như chim sợ ná thun.

      Hạ Chi Tuyển buông lỏng tay ra, cười : “ trêu em thôi, về nào.”

      Cố Tư Ức ngẩng đầu lên, thấy nét mặt cậu có phần mất mát.

      Nhưng giây sau cậu xoay người rời ngay.

      Cố Tư Ức bên cạnh cậu, hai người ai câu nào, trong lòng như bị thứ gì đó gặm cắn, ánh mắt thất vọng của cậu mãi biến mất khỏi tâm trí của được.

      Dưới bóng cây chỉ có hai người họ, phía xa chính là kí túc xá.

      Cố Tư Ức đột ngột dừng bước, chỉ tay ra phía xa bên cạnh, tỏ vẻ ngạc nhiên : “ nhìn xem kia là cái gì?”

      Hạ Chi Tuyển quay đầu nhìn.

      Trong khoảnh khắc đó, có đôi môi rất mềm hôn lên mặt cậu…

      Hạ Chi Tuyển quay lại, thấy Cố Tư Ức mặt đỏ bừng, ánh mắt bối rối và ngượng ngùng.

      Ánh mắt hai người chạm nhau, Cố Tư Ức vội vàng cúi thấp đầu bỏ chạy.

      —-
      25 nồi bánh chưng rồi mà giờ lại hồi teen nhờ hai đứa này :)))) Bạn học thần cứ bình tĩnh chờ đợi, sau này đòi lại cả vốn lẫn lãi cũng ko muộn mà :v
      Last edited: 8/7/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :