1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] CHUYỆN THƯỜNG NGÀY CỦA HOÀNG KHỐ SỦNG THÊ - Lục Thập Giáp Tử [update c31/71]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Mắm Tiêu Nguyệt làm như người ta có tình ái sâu sắc với mình bằng, mặt có đẹp như hoa như nguyệt, mà lòng như rắn rết cũng như đám cỏ bên đường thôi ạ. Người ta đến liếc cũng chả buồn nhìn nữa mà!
      tart_trungChris thích bài này.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 13: Lại mặt (3)

      Nghiêm lão phu nhân kéo tay Nghiêm Tiêu Nghi, cẩn thận đánh giá lượt. Bà thấy sắc mặt nàng hồng nhuận, tinh thần tệ, lúc này mới thoáng an tâm chút.

      “Hôm nay nhìn thấy con, lão bà tử ta rốt cuộc cũng có thể an tâm chút. Sau này có gặp phụ mẫu con, ta cũng có thể mấy lời trấn an bọn chúng”. giọng của lão phu nhân mang theo nghẹn ngào.

      Ôn thị đứng ở bên lên trước : “Lão phu nhân phúc thọ, hôm nay là ngày Nghi nhi về lại mặt, ngài vừa vừa khóc phải khiến con bé khó xử sao?”

      Lão phu nhân lau lệ, gật đầu bảo đúng. “Đúng vậy! những lời này nữa”. Bà xong liền nhìn về phía Khương Kỳ.

      Khương Kỳ chống tay vịn vào xe bốn bánh cố gắng đứng lên, thân mình lung lay sắp đổ, bộ dáng có vẻ đứng vững. Nghiêm Tiêu Nghi muốn tiến lên đỡ , may mà Lâm ma ma lanh tay lẹ mắt, vội vàng đỡ lấy Khương Kỳ. Khương Kỳ dưới giúp đỡ của Lâm ma ma, chắp tay hành lễ với lão phu nhân.

      “Tôn tế gặp tổ mẫu”. Khương Kỳ tuy rằng hình dạng gầy yếu, nhưng nâng tay nhấc chân vẫn lộ ra cổ quý khí.

      Tình trạng thân thể Khương Kỳ bọn họ đều biết đại khái, tuy vậy Nghiêm Tiêu Nghi cũng chưa từng nghĩ tới bất chấp bản thân được khỏe đứng dậy hành lễ với lão phu nhân. Phu thê Nghiêm Bồi Luân đứng bên thấy vậy, ý tưởng trước đó nhất thời đều bị đập nát. Bọn họ vốn cho rằng Khương Kỳ mang theo tư binh tới là vì việc đổi người, muốn tỏ vẻ bất mãn với Nghiêm Gia, nhưng những phủ binh kia nào phải nhằm vào Nghiêm Gia chứ, bọn họ ràng nhắm vào phòng Nghiêm Bồi Luân, thái độ khi đối đãi với lão phu nhân hoàn toàn khác hẳn.

      Lão phu nhân thấy Khương Kỳ cố ý đứng dậy hành lễ với bà, ngoại trừ giật mình, trong lòng bà càng thêm yên tâm. Gương mặt đầy nếp nhăn của bà mỉm cười, nâng tay : “Thế tử miễn lễ, nhanh nhanh ngồi xuống rồi chuyện”.

      Người này từ khi vào cửa tới giờ, ánh mắt chưa từng rời khỏi Nghi nhi, thái độ với bà cũng càng cho thấy coi trọng Nghi nhi. Lão phu nhân sợ Khương Kỳ chỉ làm dáng bên ngoài, bà nhìn bộ dạng khẩn trương của tôn nữ cũng có thể xác định giả.

      Sau khi Khương Kỳ được đỡ ngồi xuống, nhìn thấy vẻ mặt cảm kích của Nghiêm Tiêu Nghi nhìn mình, chút khỏe người cũng bị ném ra sau đầu. nhìn nàng, chớp mắt mấy cái, hoàn toàn là bộ dáng ta làm tốt phải , mau mau khích lệ ta .

      Nghiêm Tiêu Nghi thấy như vậy, lập tức chuyển tầm mắt, ra vẻ để ý tới.

      “Tổ mẫu, Đại Trưởng Công Chúa biết hai ngày nữa người phải về Kiến Châu, liền cố ý dặn dò tôn nữ mang tới ít thuốc bổ cũng những dược liệu thường thấy ở phía nam. Còn có ít vải dệt mới ra năm nay, chất vải rất thích hợp với người”. Lúc Nghiêm Tiêu Nghi chuyện, Tiêm Nhu đứng bên cạnh khẽ cúi người, ra cửa gọi bà tử sớm chuẩn bị sẵn lễ vật mang vào phòng.

      Khương Kỳ thấy Nghiêm Tiêu Nghi để ý tới mình, mím môi, có chút thất vọng. Nhưng lại lập tức khôi phục gương mặt tươi cười, tới sát chỗ nàng, với lão phu nhân công dụng của những dược liệu đó.

      Mặc dù có vàng bạc hay đồ quý báu gì, nhưng đưa qua đều là những thứ hữu dụng. chỉ có dược liệu vốn vô cùng trân quý, ngay cả vải vóc được Đại Trưởng Công Chúa coi trọng đưa tới sợ cũng là đồ mà quý nhân trong cung mới được dùng.

      “Con thay ta cảm tạ Đại Trưởng Công Chúa”, nụ cười mặt lão phu nhân càng sâu hơn. Có thể để Đại Trưởng Công Chúa tự mình an bài dặn dò, xem ra bà ấy đối với Nghi nhi cũng rất hài lòng.

      Ôn thị chẳng thèm để ý những dược liệu kia, nhưng bà ta nhìn tới vải vóc trong cung đưa tới liền có chút đỏ mắt. Có điều màu sắc hoa văn của vải có chút tối, Ôn thị thầm cảm thấy đáng tiếc cũng nhìn lại nữa.

      Nghiêm Tiêu Nguyệt lặng lẽ quan sát Khương Kỳ và Nghiêm Tiêu Nghi, thấy bọn họ yên tĩnh mà hòa hợp, gương mặt tinh xảo lóe lên chút cam lòng. Nàng ta từng vì phụ thân có tước vị mà bị bỏ qua, đồ nào tốt trước hết đều được đưa tới Đông Viện, tới chỗ nàng ta đều là đồ được Nghiêm Tiêu Nghi chọn qua. Đợi tới khi Nghiêm Tiêu Nghi còn là tiểu thư hầu phủ nữa, Nghiêm Tiêu Nguyệt dù như mẫu thân nàng ta, khắp nơi gây với Nghiêm Tiêu Nghi, nhưng trong lòng lại vô cùng đắc ý. Còn việc nàng ta tìm Nghiêm Tiêu Nghi thị uy chẳng qua là vì chướng mắt mà thôi. Theo nàng ta, Nghiêm Tiêu Nghi ngoại trừ thân phận ra, chẳng có chỗ nào có thể so sánh với bản thân nàng ta cả.

      Nàng ta lại nghĩ tới, vận khí Nghiêm Tiêu Nghi lại tốt như vậy. Vốn tưởng rằng còn ai để nương tựa, ai ngờ Dương gia vẫn còn; ràng là quả phụ gả xung hỉ, nhưng hôm đó Khương Kỳ liền tỉnh lại; mà Khương Kỳ vốn ban đầu để ý nàng ta lúc này lại đem nàng ta để vào mắt.

      lấy lòng Nghiêm Tiêu Nghi. Khương Kỳ tiếng xấu đồn xa vậy mà lại lấy lòng Nghiêm Tiêu Nghi. đúng, đây vốn dĩ phải thuộc về nàng ta mới đúng. Nghiêm Tiêu Nguyệt cảm thấy cam lòng. Cho dù Khương Kỳ là do nàng ta buông ra, nàng ta cũng cam lòng Khương Kỳ chuyển quan tâm cho người khác, huống gì đó còn là người mà nàng ta xem thường – Nghiêm Tiêu Nghi.

      Nghiêm Bồi Luân và Ôn thị chờ trong giây lát, thấy Nghiêm Tiêu Nghi và Khương Kỳ có ý định hành lễ với bọn họ, gương mặt tươi cười có chút gượng ép dần trở nên căng cứng.

      Ôn thị thấy sóng mắt lưu chuyển giữa Nghiêm Tiêu Nghi và Khương Kỳ, bà ta lôi kéo Nghiêm Tiêu Nguyệt tới trước mặt hai người bọn họ, : “Nguyệt nhi, còn hành lễ với tỷ phu ”.

      Bà ta cho rằng Khương Kỳ chỉ bị Nghiêm Tiêu Nghi mê hoặc chốc lát thôi, tại Nghiêm Tiêu Nguyệt nhà bọn họ đứng ở đây, đối lập càng thêm ràng. Ôn thị tin Khương Kỳ nhìn trúng Nghiêm Tiêu Nghi.

      “Nguyệt nhi gặp qua tỷ tỷ… tỷ phu”. Nghiêm Tiêu Nguyệt thuận theo mà cúi đầu, giọng mềm mại uyển chuyển, cho dù là nữ tử, nghe vào đều cảm thấy trong lòng như bị cái gì cào cái. Mà cái tạm dừng tưởng chừng như vô tình kia của nàng ta, đặt vào trong mắt người có tâm lại mang theo hàm ý khác.

      Sắc mặt lão phu nhân cứng đờ, ngước mắt nhìn Ôn thị có chút đắc ý. Ôn thị thân là mẫu thân lại dùng cái thủ đoạn bỉ ối này. Trước kia bà cảm thấy gì, nhưng bây giờ xem ra, Nguyệt nhi sớm bị Nhị phòng dưỡng sai rồi.

      Sắc mặt Nghiêm Tiêu Nghi cũng tốt, nhưng nàng thấy Khương Kỳ thèm liếc mắt nhìn người ta cái, ngược lại tiếp tục chuyện với lão phu nhân, khóe môi nàng tự chủ được mà hơi cong lên.

      cần đa lễ”. Nàng chờ lát mới đỡ Nghiêm Tiêu Nguyệt dậy. Thời gian tuy rằng dài, nhưng đối với Nghiêm Tiêu Nguyệt hành lễ mà , nàng ta cảm thấy Nghiêm Tiêu Nghi cố ý khiến nàng ta khó xử.

      “Tỷ biết muội thường thích đồ thanh nhã, những vật vàng rực kia sợ khiến muội thích. Đây là bộ văn phong tứ bảo, coi như chút tâm ý của tỷ tỷ”. Những món đồ này tuy rằng rẻ, nhưng cũng được coi là quý giá.

      Nghiêm Tiêu Nguyệt làm vẻ cao hứng nhận lấy, lời cảm tạ. Nghiêm Tiêu Nguyệt phải con buôn như Ôn thị, tất nhiên để ý tới giá trị này nọ của đồ vật. Cái mà nàng ta khó chịu là cho dù nàng bày ra đủ loại tư thái, nhưng Khương Kỳ vẫn chuyển lực chú ý lên người nàng ta.

      “Nhị thúc, còn lại đều là của ngài và Nhị thẩm. Hy vọng Nhị thúc Nhị thẩm đừng ghét bỏ”. Giọng điệu Nghiêm Tiêu Nghi thân mật, giống như tình cảm giữa thúc chất của bọn họ vốn dĩ rất tốt vậy.

      Lúc này Khương Kỳ liền xen vào: “Bản thế tử và phu nhân tới thăm, đúng là quấy rầy Kiến An Hầu, có chút áy náy”. Lời của Khương Kỳ hoàn toàn đem Nghiêm Bồi Luân gạt ra ngoài phạm vi người thân của Nghiêm Tiêu Nghi.

      Nghiêm Bồi Luân chắp tay, xấu hổ vô cùng, trong nhất thời ông ta biết nên cái gì cho đúng. Ôn thị ở bên nghiến răng nghiến lợi lại dám làm ầm ĩ trước mặt Khương Kỳ. Nghiêm Tiêu Nguyệt còn bận chìm đắm trong can tâm của bản thân, về phần Nghiêm Tiêu Nghi có nhận thân với bọn họ hay , Nghiêm Tiêu Nguyệt căn bản chẳng để ý tới.

      Cuối cùng Nghiêm Bồi Luân lấy cớ có việc rời . Ôn thị và Nghiêm Tiêu Nguyệt lại thể làm như vậy, chỉ có thể ngồi bên nghe Khương Kỳ cùng Nghiêm Tiêu Nghi chuyện với lão phu nhân.

      biết qua bao lâu, Lâm ma ma đứng bên ghé người xuống, thấp giọng với Nghiêm Tiêu Nghi: “Phu nhân, thời gian còn sớm nữa”.

      Nghiêm Tiêu Nghi sửng sốt, vẻ mặt áy náy với lão phu nhân: “Tổ mẫu, lát nữa chất nữ muốn cùng thế tử bái tế phụ mẫu, thế tử muốn thay bọn họ thắp ngọn nến. Cho nên…”

      Nghiêm Tiêu Nghi ra được lời cáo từ, hai ngày nữa lão nhân gia về Kiến Châu, biết tới ngày tháng năm nào mới có thể gặp lại.

      Lão phu nhân vỗ vỗ tay nàng, an ủi : “Trước khi tổ mẫu rời còn có thể gặp lại Nghi nhi, ta cũng an tâm. Phụ mẫu con là cũng rất muốn gặp hiền tế. Hai đứa !”

      Lão phu nhân biết, nếu phải bà vẫn còn ở đây, chỉ sợ hôm nay đại chất nữ này cũng trở về. phô trương của Phủ Ninh Quốc Công và thái độ của Khương Kỳ chính là để cho Nhị phòng nhìn thấy. Nếu bà lưu Nghi nhi lại dùng cơm với Nghiêm Gia, Phủ Ninh Quốc Công hẳn cũng tìm cớ từ chối. Tuy rằng Nghiêm Bồi Luân cũng là nhi tử của bà, nhưng lão phu nhân lại càng thương chất nữ có phụ mẫu làm chỗ dựa này nhiều hơn. thôi thôi, cần cầu quá nhiều, bà chỉ cần Nghi nhi có được ngày lành tháng tốt, lão bà như bà rốt cuộc cũng có thể an tâm được rồi.

      Cuối cùng Nghiêm Tiêu Nghi có chút vương lệ, nhều lần bái biệt mới cùng Khương Kỳ rời khỏi Nghiêm Gia.

      Ôn thị nhìn lễ vật bọn họ đưa tới, liền mắng to Nghiêm Tiêu Nghi khinh người quá đáng. Tuy rằng những thước vải tặng bà ta đều là hàng tốt, nhưng giá cả chẳng bằng phần ba những khúc vải Nghiêm Tiêu Nghi tặng cho lão phu nhân. Còn có những vật trang trí kia nữa, trong nhà người bình thường có thể coi là đồ tốt khó có, nhưng cũng chỉ là những món thông thường mà thôi. Ôn thị cam lòng, đánh chủ ý vào những món đồ Nghiêm Tiêu Nghi tặng cho lão phu nhân.

      Nếu lão phu nhân về Kiến Châu, những thứ đó liền mang cùng. Những khúc vải đó tuy rằng bà ta mặc được, nhưng bà ta có thể tặng cho thân mẫu của mình. Còn những dược liệu kia nữa, cũng đều dùng được.

      Có điều bà ta còn chưa xong những lời này bị Nghiêm Bồi Luân mắng cho trận. Ôn thị muốn cầm đồ này nọ tặng cho Ôn gia, ông ta ngại. Nhưng đó là lễ vật người ta tặng cho mẫu thân ông ta, dược liệu mà Phủ Ninh Quốc Công mang tới chỉ là đồ hiếm ở Kiến Châu, mà còn là những món tốt đối với người có tuổi; cả những thước vải kia đều là trong cung đưa ra, chỉ bằng Ôn gia chẳng có chức tước gì mà cũng dám mặc ra ngoài sao.

      Bên trong xe ngựa, Khương Kỳ cầm khăn lụa cẩn thận giúp Nghiêm Tiêu Nghi lau nước mắt. nhìn hốc mắt phiếm hồng thương tâm của nàng, trong lòng cũng thấy đau.

      có chuyện gì, chờ thân thể ta tốt hơn rồi, khi nào nàng nhớ lão phu nhân, vi phu liền cùng nàng Kiến Châu thăm bà”. Khương Kỳ an ủi.

      Nghiêm Tiêu Nghi xác nhận lại: “Lời thế tử ?”

      “Tất nhiên!” Khương Kỳ nghiêm túc . “Lúc đó ta còn muốn tới trước mộ nhạc phụ nhạc mẫu thắp nén hương, để bọn họ thấy con rễ bọn họ tốt thế nào, cho họ an tâm”.

      Lộ trình từ kinh thành tới Kiến Châu khá xa, Quốc Công Gia và Đại Trưởng Công Chúa hẳn an tâm để Khương Kỳ và nàng xa như vậy. Nhưng dù thế nào, Nghiêm Tiêu Nghi vẫn cảm tạ Khương Kỳ.

      -=========

      Tác giả có lời muốn :

      Khương Kỳ: Nam nhân được làm được, muốn mang nàng dâu nhà mình du sơn ngoạn thủy…

      Nghiêm Tiêu Nghi: Lúc trước sao chàng lại thích Nghiêm Tiêu Nguyệt?

      Khương Kỳ: quên rồi, khả năng là lúc đó đầu óc ta hỏng rồi!
      minhminhanhngoc, levuong, Parvarty16 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Lâu lâu edit mới nhả đc 1 chương, huhu, dù sao cũng cảm ơn edit nhiều

    4. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chào mọi người.

      tại cả mình và cả bạn beta đều trong tình trạng công việc quá tải, nên 2 tuần rồi mình vẫn chưa edit được chương nào hết.

      Sau khi thảo luận với nhau, 2 đứa mình quyết định thông báo tạm drop tới hết tháng 8, đầu tháng 9 bọn mình quay trở lại với các lịch post hàng tuần đều hơn.

      cảm ơn mọi người rất nhiều và hy vọng mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ khi bọn mình quay lại.

      :yoyo56::yoyo56::yoyo45:
      levuong, Thanh Hằng, Chris5 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hixhix, biết tin truyện bị drop mà buồn ghê, hi vọng 2 edit sớm comeback nhé

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :