1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Thiên Kiều - Nhược Bàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Bảo Bảo
      huyetsacthiensu thích bài này.

    2. Mễ Đồng

      Mễ Đồng Well-Known Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      640
      Chương 103:
      Editor: Mễ Đồng
      có đầu , gương mặt nhắn phải là thanh tú, nhưng mà cục cưng cả thân mình đều hơn so với Dần Nhi chỉ vòng, cánh tay cánh chân cũng so với ca ca gầy hơn rất nhiều, thoạt nhìn hết sức đáng thương.

      Nhớ tới lúc sinh cục cưng gặp ít gian nan, Cố Thiền liền lập tức bối rối, hay là đứa có vấn đề gì rồi?

      có việc gì .” Hàn Thác lại gần, đem nàng ôm chầm lấy,“Ta hỏi qua, La thẩm , đứa trẻ song sinh có vóc dáng giống với những đứa trẻ bình thường, dù sao bọn chúng ở trong bụng mẫu thân cướp thức ăn này nọ, khó tránh khỏi việc thực phẩm phân phối đều, nên có bộ dạng giống với nhau.”

      ra là ca ca khi dễ muội muội......

      “Nhưng mà, con hơn nhiều như vậy......” Cố Thiền khoa tay múa chân ,“Người xem , Vương gia.”

      Trong lòng nàng sốt ruột, lúc chuyện liền khóc nức nở.

      Hàn Thác lập tức lo lắng :“Đừng nhìn cục cưngcủa chúng ta vóc dáng , thân thể vẫn là rất khỏe mạnh đó .”

      ?” Cố Thiền hỏi.

      , ta có khi nào lừa gạt nàng?” Hàn Thác hỏi lại.

      ràng là lừa gạt ......

      Cố Thiền thầm nghĩ, ngay cả chuyện lớn liên quan đến sông chết như vậy cũng lừa gạt rồi, còn có cái gì mà dám lừa?

      Nhưng mà, nàng tin tưởng Hàn Thác lấy chuyện đứa khỏe mạnh ra để giỡn, liền an tâm tin tưởng.

      “Chỉ cần thân thể khỏe mạnh là tốt rồi, về sau có thể bảo bà vú chú ý cục cưng nhiều chút, làm cho nàng lớn lên mau chút.”

      Cố Thiền liên miên, sau khi mang mấy lời cằn nhằn xong, vì thấy đứa như vậy nên tự giác mà tốn nhiều tâm tư hơn.

      Nhưng mà, vừa nhấc đầu liền đối mặt với Hàn Thác, nàng ràng thấy có biểu tình gì lớn.

      “Vương gia, ngươi làm sao vậy?” Cũng biết có phải là vì nàng làm mẫu thân nên mọi việc đều đặc biệt mẫn cảm, Cố Thiền có trực giác Hàn Thác là vì cục cưng nên mới như vậy, sợ hãi hỏi,“Chàng thích cục cưng sao?”

      Lúc nàng hỏi, phải là ủy khuất. Nàng liều mạng như vậy mới sinh hạ ra đứa , tại sao có thể thích?

      “Đừng nghĩ nhiều, chỉ cần là do Xán Xán sinh , ta đều thích.” Hàn Thác xoa đỉnh đầu của Cố Thiền, ôn nhu ,“Chỉ là con làm khổ nàng quá , ta tuy rằng thấy tận mắt , cũng biết so với lúc sinh Dần Nhi cũng khó khăn. như vậy”

      Cảm tình khi làm cha cũng là vì chuyện này ghi hận người nữ nhi của mình......

      Cố Thiền tất nhiên là đồng ý ,“ Vương gia cũng thể bất công như vậy, sinh hai hài tử ai cũng đều phải đau.”

      “Đó là lẽ đương nhiên .” Hàn Thác ngoài miệng đáp như vậy, nhưng trong lòng cũng nghĩ như vậy.

      Khi sinh Dần Nhi nhanh chóng như vậy, có thể thấy được là vì Dần nhi có hiểu biết, cách khác khi mang thai người tra tấn Cố Thiền vẫn luôn là cục cưng.

      Hàn Thác thân là phụ thân, tự nhận bản thân đương nhiên thích trưởng tử có hiểu biết kia nhiều, còn đối với tiểu nha đầu mang tâm can bảo bối Cố Thiền của tra tấn chết sống lại, sau này nhất định phải nghiêm khắc dạy dỗ.

      Nhưng mà, ngày sau này phần lớn thời gian chứng minh, chỉ riêng phán đoán về tính cách tiểu nha đầu sai lầm, mà còn phán đoán sai lầm tâm ý chính mình.

      được chốc lát, Cố Thiền bắt đầu buồn ngủ, lúc đầu vẫn còn khống chế được, sau đó liền ngáp mấy lần liền, trong hai mắt có sương mù nổi lên.

      Hàn Thác thấy, liền :“Nàng ngủ , ta sai bà vú đến để ôm đứa trở về.”

      “Cho bọn chúng ngủ cùng chúng ta được chứ?” Cố Thiền luyến tiếc rời khỏi đứa , giọng đề ra cầu.

      được,” Hàn Thác lắc đầu ,“Đứa vẫn còn quá , sợ bị người lớn đè nặng, vẫn là ngủ nôi tốt hơn.”

      Hơn nữa, lỡ như tỉnh ngủ , khóc muốn uống sữa làm sao bây giờ? phải còn phải kêu bà vú đến sao.

      Cố Thiền ngủ ngày đêm, cho nên cũng biết cái gì.

      Nhưng Hàn Thác lại thấy được tất cả.

      Hai hài tử trừ khi ngủ cũng chỉ uống sữa, nhất là cục cưng, vừa tỉnh lại khóc, thế nào cũng phải có người ôm vào trong ngực dỗ dành.

      Cố Thiền còn cần phải nghỉ ngơi, Hàn Thác cũng muốn cho đứa làm phiền đến nàng.

      Cho nên, Cố Thiền cho dù là tình muốn, cuối cùng vẫn phải nghe lời Hàn Thác, chỉ còn cách để cho bà vú vào ôm đứa mang .

      Lúc ở cùng đứa , bọn họ là cha mẹ. Nhưng khi chỉ có hai người ở chỗ, Cố Thiền giống như trở thành con của Hàn Thác, bị ôm vào trong lòng, la ngủ.

      “Vương gia, lúc trước người có mới trước đây, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Cố Thiền mơ mơ màng màng, lúc nửa ngủ nửa tỉnh, bỗng nhiên nhớ lại chuyện này, liền hỏi cho ra lẽ.

      Hàn Thác chỉnh đốn tay, ho tiếng, từ từ thuật lại chuyện năm đó, làm sao có thể U châu rồi đường gặp được Cố Thiền bị lừa bán ra sao, tại sao có thể nhận ra nàng, rồi mang nàng như thế nào, cuối cùng là khi trao đổi tín vật, ra lời hứa.

      Cố Thiền giống như nghe người bên ngoài chuyện xưa vậy, rồi chuyện xưa làm nàng dần dần ngủ......

      Ở trong mộng, Cố Thiền lại nhớ tới lúc hôn mê bất tỉnh nàng từng cái căn phòng kia.

      Lúc này, ngay từ đầu đó là thanh quen thuộc của nữ nhân đứng ở trước cánh cửa lớn đóng.

      Nàng qua đây......

      Cố Thiền đứng ở mặt sau của bình phong, mở to hai mắt ra nhìn chờ đợi.

      Gương mặt kia chậm rãi đến đây......

      Tuy rằng ràng là rất trẻ, Cố Thiền lại nhận ra nàng ta ở bên cạnh Tiết thị, bên cạnh còn có vị lão bà từng đem bức họa mà gia của Cố San vẽ đưa cho Tưởng lão thái thái.

      “A!”

      Nàng kêu lên tiếng sợ hãi tỉnh lại.

      “Làm sao vậy?”

      Hàn Thác vốn cũng ngủ, bị tiếng la dọa cho giật mình, mắt cũng chưa mở mở miệng hỏi trước.

      “Thiếp ở trong giấc mộng, mơ thấy thiếp phải bị người làm trong nhà bán ......” Cố Thiền biết phải thêm gì, xong mới ngẩng đầu lên rồi liền dừng lại.

      sao cả, đừng sợ, có ta ở đây, ngoan.” Hàn Thác kỳ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh, miệng lung tung xong, còn quên xoa thái dương của Cố Thiền, từ từ trấn an.

      “Ngô......” Cố Thiền hơi hơi từ chối chút, tiếp tục ,“Vương gia phải lúc nhặt được ta, ta vẫn còn đội đầy trâm quý hay sao, đó cũng là trang sức quý giá ở kinh thành, giá trị xa xỉ. Vương gia sao nghĩ tới, nếu như là thiếp bị lừa bán , làm sao có khả năng còn đội cái kia?”

      Trâm quý đương nhiên là có biết đến.

      Nhưng mà đại nam nhân, lúc đó lại mới chỉ mười sáu tuổi, làm sao biết thế nào là trâm quý do tinh hoa các chế tạo, làm thế nào phải......

      Hàn Thác nhíu mày, cùng với cơn buồn ngủ đấu phen, cuối cùng hỏi Cố Thiền,“Vậy trong mộng, nàng bị ai bán ?”

      “Là nhị thẩm thẩm và bà tử bên người, hơn nữa, nàng đối với vợ chồng họ có quan hệ họ hàng đều mang họ cố, cũng là nàng ta để chàng giả làm người mua ta, là sợ chịu phiền toái.”

      “Hạ nhân nhà nàng như thế nào lại có thể thêm người lại người dính vào?” Hàn Thác chút suy nghĩ liền ra.

      Lời tuy tốt, nhưng Cố Thiền lại nghĩ ra cách phản bác.

      “A, phải,” Cố Thiền nhớ lại lần,“Nàng ấy phải bán ta, là đem tặng ta, còn đưa lại bạc.”

      A, đây chính là chuyện lạ của thiên hạ.

      Đem chủ tử bán, ra thực to gan lớn mật, nhưng rốt cuộc là có thể vì lợi ích.

      Lòng người vì trục lợi, chuyện gì cũng làm được.

      Nhưng đem tặng lại đưa luôn cả bạc là vì cái gì?

      “Có phải nàng nhiws nhầm?” Hàn Thác đoán.

      Bằng nghĩ ra.

      đó là ba mươi lượng bạc, đối với vú già ở hầu phủ là số tiền rất lớn.

      Cố Thiền cũng nghĩ đến việc này , tiền của hạ nhân trong phủ Vĩnh Chiêu hầu nàng biết , so với bọn nha hoàn bình thường cũng cao quá năm trăm langj, cho dù là chủ tử với người được sủng ái , cũng chỉ hơn được hai thiên.

      Cho dù tiêu phí, ba mươi hai ngân, bà tử kia cũng phải tích góp hai năm.

      có bao nhiêu thù hận, mới có thể dùng toàn bộ tiền để hãm hại Cố Thiền?

      Đối với Tiết thị, ba mươi hai ngân đại khái chính là hai ba tháng tiêu dùng của nàng.

      Nếu là trước kia, Cố Thiền khó hiểu Tiết thị vì sao lại làm thế, nhưng trải qua chuyện đó của Trịnh thị, nàng hiểu được lòng người khó dò bao nhiêu,.

      Về phần động cơ của Tiết thị......

      Giống như có thần giao cách cảm, Hàn Thác đúng vào lúc này mở miệng hỏi :“Nàng ta thích nàng? Nàng lúc ấy còn có gì, như vậy vốn là đứa trẻ thôi, có thể gây trở ngại cái gì?”

      “Nàng ấy giống như ai, mừng rỡ vui mừng.” Cố Thiền nhớ lại biểu bình thường của Tiết thị,“lúc chúng ta cao hứng nàng cao hứng, chúng ta mất hứng nàng ngược lại cao hứng . Đại ca, khi nhị ca cùng Đồng Lâm có tiền đồ, nàng thích nhất châm chọc khiêu khích, ngược lại, Đồng Lâm trước đây bướng bỉnh thiêu thư phòng tổ phụ, nàng liền nhớ mãi quên......”

      Nghe đến đó, Hàn Thác liền hiểu được Tiết thị phải là người tốt tính ,“Người nhị thẩm thẩm sinh là nữ nhi, đúng ?”

      tổng cộng có hai lần quang minh chính đại tiến vào phủ Vĩnh Chiêu hầu, lần là đón dâu, lần là lại mặt, cho nên cũng còn nhớ Cố Thiền có tỷ tỷ.

      Cố Thiền “Ân” tiếng, tuy rằng nghĩ đến ý tứ của Hàn Thác, nhưng nàng tình nguyện đó .

      Tiết thị bình thường ác tính, rốt cuộc vẫn là người nhà, nàng muốn tin tưởng, Tiết thị bởi vì cảm thấy nàng gây trở ngại cho Cố San liền tìm người đem chính mình lừa bán......

      “Chúng ta đoán như vậy cũng đoán ra, chờ tương lai có cơ hội mới tra chút, nếu là nàng......” Hàn Thác dừng lại, chờ Cố Thiền ngửa đầu nhìn , mới cười ,“Ta đây muốn tạ ơn với nhị thẩm thẩm, ít nhiều nàng giúp cho nàng chỉ mới năm tuổi gả cho ta.”

      Cố Thiền ở trước ngực nhàng đẩy cái, nàng đương nhiên biết đây là giỡn.

      Nếu tương lai thực có cơ hội tra chút, cách khác đó là lúc Hàn Thác trở lại kinh thành, mưu đồ đại thành.

      Kỳ , Cố Thiền chưa bao giờ nghĩ tới việc Hàn Thác thể thành công. Kiếp trước có Cố Phong hỗ trợ, cũng có thể đánh hạ kinh thành, lên đế vị. Kiếp này có Cố Phong, chẳng phải lại như hổ thêm cánh.

      Nghĩ đến đây, nàng bỗng nhiên ý thức được việc.

      Mình trọng sinh trở lại là người mười hai tuổi, cách khác trước mười hai tuổi, mọi chuyện chỉ phát sinh có lần.

      cách khác, chuyện sau mười hai tuổi lặp lại, chuyện trước đó chỉ diễn ra lần

      Như vậy, mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, nàng đều được Hàn Thác nhặt được

      Nàng muốn hỏi Hàn Thác, rốt cuộc đối với mình kiếp trước có tâm tư gì

      Đáng tiếc, nàng thể quay về kiếp trước, tại Hàn Thác cũng có trí nhớ của kiếp trước, nên chuyện này nhất định là cái khó hiểu

      A, cũng tất cả.

      “Vương gia,” Cố Thiền cầm lấy vạt áo Hàn Thác hỏi,“Vương gia tại sao vẫn đem châu hoa của ta mang theo bên người?”

      Cố Thiền nhớ rành mạch, lúc ấy tại khách điếm, lấy trong ví ra châu hoa đưa cho nàng.

      “Khụ, ai vẫn mang theo ?” Hàn Thác tất nhiên là thừa nhận .

      ràng là vẫn mang theo , bằng như vậy , lần đó gặp được ta, mới đem châu hoa cất vào hà bao? Hơn nữa chàng cũng phải từ U châu ra, chàng là từ chiến trường trực tiếp hồi kinh, từ kinh ra mới gặp được ta.”

      thê tử thông minh rốt cuộc biết là tốt hay xấu?

      Hàn Thác tình nguyện là Cố Thiền vĩnh viễn tỉnh tỉnh mê mê, cũng tốt hơn bị nàng hỏi như vậy.

      Vấn đề này thể đáp.

      Bởi vì như thế nào cũng đáp được.

      Nếu đối với đứa năm tuổi, vẫn luôn nhớ thương , vẫn chờ nàng lớn lên, vậy thành người thế nào? chỉ buồn cười, còn đáng sợ.

      Nhưng nếu là , Cố Thiền tất nhiên mất hứng .

      “Ân, cũng chỉ là trùng hợp.” chỉ có thể miễn cường chống đỡ “Chứng minh chúng ta có duyên phận sâu, bằng sao có thể thành vợ chồng, đúng hay ?”

      xong lời này, cũng để Cố Thiền có phản ứng, liền trực tiếp chuyển đề tài.

      “Ta muốn cùng nàng chút về chuyện Đồng Lâm và Y Lan.”

      Cố Thiền vừa nghe như vậy, nụ cười nãy giờ đột nhiên đọng lại ở mặt.

      Trải qua sinh “Quỷ môn quan” khi sinh đứa , nàng thiếu chút nữa quên chuyện này rồi.
      Thích ăn thịt, Uyên Sama, Anhdva12 others thích bài này.

    3. Mễ Đồng

      Mễ Đồng Well-Known Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      640
      ☆, Chương 104:

      Editor; Mễ Đồng

      “Vương gia hy vọng Đồng Lâm đối phó việc này thế nào?” Cố Thiền hỏi.

      Hàn Thác đáp mà hỏi lại:“Xán Xán nghĩ như thế nào?”

      “Y Lan là nương tốt, hơn nữa lại đối với ta có ân cứu mạng. Nếu dưới tình huống bình thường, Đồng Lâm và nàng thành thân ta mừng còn kịp. Nhưng mà như bây giờ, nàng còn nguyện ý gả cho Đồng Lâm sao?”

      bên là đệ đệ song sinh, bên là người có ân cứu mạng, Cố Thiền đương nhiên hy vọng bọn họ đều có thể đạt được nhân duyên mỹ mãn, giống như nàng và Hàn Thác vậy.

      trong thơ Cố Phong viết, vì để cho Hàn Khải nghi ngờ, cũng vì có thể nắm trong tay bộ phận quân sĩ phục , nguyện ý cưới Phó Y Lan, chỉ là kế tạm thời.

      Nhưng, Phó Y Lan biết tình hình thực tế,? Cho dù bị Hàn Khải bức bách gả cho , nàng có thể cam tâm tình nguyện, cùng Cố Phong sống tốt sao?

      Đây phải là mở đầu tốt.

      Cố Thiền ra suy nghĩ:“Vương gia, thiếp xử trí theo cảm tính? Nếu Vương gia cảm thấy bọn họ thành thân là chuyện phải làm, ta phản đối , dù sao tình quan trọng, vẫn là lấy đại làm trọng.”

      Hàn Thác nghe vậy, trầm mặc , ngón tay đầu vai Cố Thiền nhàng trượt, lâu mới thở dài :“Xán Xán, ta chưa từng kể cho nàng chuyện thế tử An quốc công, đúng ?”

      Cố Thiền “Ân” tiếng.

      “năm ấy ta mười tuổi, lần đầu tiên tiến quân, theo An quốc công chống quân Thát Đát. Khi đó U châu vệ chủ soái vẫn là An quốc công, lúc ấy thế tử An quốc công vừa tròn mười sáu tuổi, nhưng thuở theo phụ thân ở trong quân doanh mà lớn lên, có mười phần lão luyện , là người có khả năng cao, nhậm chức ngũ phẩm trấn phủ. Phụ hoàng danh nghĩa là giao ta cho An quốc công, nhưng thực tế là để Phó Ninh theo ta, phụ trách dạy các loại công việc của ta. Có lần, chúng ta chiến thắng Thát Đát , ở đường hồi doanh, lại gặp được ba thích khách đánh lén. Lúc ấy Phó Ninh chỉ mamg đến ngàn người, số lượng đến nửa đội thích khách, tất nhiên là địch lại, chỉ có thể chống cự lui về phía sau. Nửa đường đùi ta bị thương, hành động tiện, khi đó tùy tùng và binh sĩ tử thương hơn phân nửa, phó ninh giấu ta ở trong sơn động, mà mang theo binh lính còn lại ở bên ngoài dụ dỗ quân địch chỗ hạ cạm bẫy. Cuối cùng thành công, nhưng bản thân bị trọng thương, khi An quốc công mang viện quân đuổi tới liền...... thấy......”

      Hàn Thác đến chỗ này, thanh có chút nghẹn ngào, hơi tạm dừng, bình phục cảm xúc, tiếp tục :“Có khi ta cũng tự trách, nếu lúc ấy có thể làm gì đó, có lẽ phó ninh phải có kết cục như thế...... Tóm lại, từ đó về sau, ta liền hiểu được chiến trường sinh tử tàn khốc, nếu muốn sống phải mạnh...... Cũng từ đó trở , ta xem người của phủ An quốc công là người nhà thân cận nhất, Y Lan giống như muội muội, trừ khi vạn bất đắc dĩ, có lựa chọn, nếu ta cũng ủy khuất nàng. Đồng Lâm cũng giống vậy. Ta biết Đồng Lâm tại làm việc cho ta vô cùng nguy hiểm, nhưng lúc ấy là người ta có thể tín nhiệm, lại thích hợp ở cùng Thái hậu và Hàn Khải , cũng chỉ có , bằng ......”

      “Thiếp biết,” Cố Thiền đánh gãy lời ,“Vương gia, Đồng Lâm từ sùng bái chàng, có thể được tín nhiệm như vậy, vui mừng còn kịp.”

      Tuy rằng Cố Phong lúc này nguy hiểm, nhưng kiếp trước luôn luôn an ổn lo.

      Cố Thiền với Cố Phong gia nhập quân Hàn Thác vì muốn cùng Hàn Thác xung đột vũ trang, cuối cùng chết trận.

      Nàng lo lắng cho Cố Phong, nhưng, nàng cũng tin tưởng Cố Phong thông minh có khả năng, bại lộ thân phận.

      Căn cứ lời Hàn Thác vừa mới , Cố Thiền liền phỏng đoán:“Cho nên, Vương gia là muốn cho Đồng Lâm cự tuyệt sao?”

      “Ân, nàng mình xử trí theo cảm tính, ta sao? Tuy rằng biện pháp đơn giản nhất là làm cho Đồng Lâm đáp ứng Hoàng thượng, cưới Y Lan, đem quân sĩ trấn an xuống dưới. Nhưng, ta muốn bước này. Cho nên, ta muốn cho Đồng Lâm cùng An quốc công thương nghị, làm cho An quốc công nghĩ ra biện pháp thuyết phục quân sĩ.”

      “Vương gia ý là...... Đem bí mật cho An quốc công sao?” Cố Thiền kinh ngạc .

      Hàn Thác lập tức giải thích :“, nhiều người biết lại nhiều thêm phần nguy hiểm.”

      nhiều người Biết đến, bí mật cũng còn là bí mật.

      Hàn Thác bí mật, cũng là tình liên quan đến sinh tử, chấp nhận được việc bị tiết lộ.

      “Ta phải tín nhiệm An quốc công, nhưng tình liên quan đến sinh tử, hơn nữa, tại ta phải chỉ có người, có nàng, còn có đứa , ta thể dễ dàng mạo hiểm như vậy. Cho nên, Đồng Lâm ra tình huống, nghĩ ra biện pháp thuyết phục An quốc công.”

      Hàn Thác đem Cố Thiền ôm chặt, có thê có tử ấm áp cũng sao, nay trải qua, thể chịu được ngày mất bọn họ, chỉ là tưởng tượng thôi cũng làm đau lòng thôi, cho nên tình này quyết thể phát sinh.

      sau Hừng đông, Hàn Thác gọi Cố Phong trở về.

      Nhưng mà, tình hoàn toàn theo ý đoán trước mà phát triển.

      An quốc công nhiều năm trướcđem quân quyền trả lại triều đình.

      phải biết có người bàn luận việc Cố Phong phản bội Hàn Thác, thậm chí phục Cố Phong còn có nguyên nhân -- muốn nhận phản đồ làm thống lĩnh.

      Nhưng, ý An quốc công lại khác bọn họ.

      Ông nghĩ dù Cố Phong phản bội Hàn Thác hay , cũng thể trở thành chủ soái U Châu.

      An quốc công đương nhiên muốn tạo phản, , chẳng qua là nhất thời phẫn nộ mà thôi.

      Nhưng khuyên mọi người là người tốt nên nghe theo, dù thế nào cũng là chủ soái, thế nhưng có người khoong nghe theo, vẫn đem tấu sớ dâng lên hàn Khải

      Tấu chương chỉ đơn giản là trẻ tuổi, kinh nghiệm thiếu, xuất chiến cũng quá hai lần, căn bản có tư cách làm thống soái quân đội.

      Mặc dù có lý, nhưng, là đúng dịp khéo, cố tình thọc tổ ong vò vẽ Hàn Khải.

      Thân là hoàng đế, Hàn Khải cũng như vậy --“Trẻ tuổi, kinh nghiệm thiếu”.

      Cho nên, đương nhiên nhận thức đạo lý tấu chương.

      thực tế, Hàn Khải chỉ ủng hộ, còn rất phản cảm.

      Lúc đăng cơ tới nay, cũng thiếu câu này “Lớn tuổi, kinh nghiệm nhiều” những lão thần tử làm khó dễ, chỉ hai người mà làm khó dễ đủ điều.

      Người thiếu niên lại hiếu thắng như Hàn Khải, đương nhiên chịu nổi bị ngừơi khác ở trước mặt khoa tay múa chân.

      đăng cơ, lúc đầu còn tôn trọng lão thần tử, ở mặt ngoài thỉnh giáo bọn họ -- về sau có nghe hay khi khác .

      Đến sau này, Hàn Khải ngay cả cho họ mặt mũi cũng lười, cường ngạnh cho các vị quyền cao chức trọng lão thần kia cáo lão hồi hương, đem vị trí kia thay đổi giao cho tâm phúc của chính mình -- tất cả đều là người trẻ tuổi, kinh nghiệm thiếu, lại cùng tức giận.

      Cho nên, phong tấu chương kia ở trong mắt Hàn Khải, căn bản phải là buộc tội Cố Phong, mà là chỉ vào Hàn Khải mà mắng: Hôn quân, ngươi làm tất cả đều là sai lầm rồi! Ngu xuẩn! Ngươi cũng xứng làm hoàng đế!

      Thu được tấu, Hàn Khải liền ban thánh chỉ, cho Cố Phong cùng Phó Y Lan kết hôn.

      Về phần thời gian, còn là ba ngày sau.

      Cố Phong nhận được tin của hàn Thác, mặc y phục chú rể, chuẩn bị xuất phát đón tân nương.

      Đọc xong chỉ cảm thán tỷ phu nhân nghĩa, còn lại chỉ có bất đắc dĩ.

      Cố Phong còn nhớ lần trước Phó Y Lan đối với mình đao kiếm tung ra, lớn tiếng trách cứ, nếu thể ho nàng biết chân tướng, cũng có thể tưởng tượng sau này hai người thế nào

      Hôn làm cực kì long trọng, nhưng mà đương lại cảm thấy vui mừng.

      Phó Y Lan sao, tân nương tử có khăn voan chống đỡ nhìn thấy mặt, nàng cần giả bộ.

      Cố Phong thảm, ràng tình nguyện, còn phải ở mặt bày ra biểu cảm phấn chấn, vô cùng vui vẻ đến xã giao khách và bạn.

      Sau khi say rượu , bị đuổi về động phòng.

      Khi Y Lan ra thấy nằm chỏng vó ở giường.

      Trước giường có bốn nha hoàn, hai người là người nhà của chính nàng mang đến , hai người còn lại là người Cố gia hầu hạ Cố Phong .

      “Các ngươi xuống .” Phó Y Lan tiếp nhận canh tỉnh rượu ,“Ta đến hầu hạ gia, à , là tam gia.”

      Hôn làm dồn dập, kịp hồi kinh, cử hành ở U châu.

      Các nha hoàn nghe lời, đem canh đến lui xuống

      Cố Phong nằm ở giường, đỏ mặt, hai mắt nhắm nghiền, vẫn nhúc nhích, như là ngủ sâu.

      “Ai, họ Cố , ngươi tỉnh , ta có lời với ngươi.” Phó Y Lan bắt đầu đẩy phen.

      Cố Phong vẫn có phản ứng.

      Phó Y Lan có khuôn mặt bình thường bỗng trở nên đông cứng, lạnh lùng, đem chén vàng đặt bàn, khi quay lại tay cây chủy thủ
      Thích ăn thịt, Uyên Sama, Anhdva19 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn edit comeback, tưởng hố này bị quên lãng luôn chứ, huhu
      huyetsacthiensu thích bài này.

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Quốc công phu nhân mắt sáng như đuốc, lại là người từng trải, nhìn chút là phát được giữa hai người thích hợp, hơn nữa mặt mày Phó Y Lan cũng có chút e thẹn của người mới làm thiếu phụ.

      “Y nhi, hai người các con có chuyện gì vậy, con có thể với mẫu thân ?”

      Phó Y Lan làm sao hiểu được giữa phu thê có xảy ra quan hệ thân thiết nhất hay người có kinh nghiệm nhìn chút là có thể nhìn ra được, làm cho nàng nghĩ nát óc cũng thể nghĩ đến được.

      Lúc nàng nghe mẫu thân hỏi như vậy tất nhiên là kinh ngạc, khỏi ngẩng đầu há miệng, lúng túng biết trả lời thế nào.
      Thích ăn thịt, Uyên Sama, Anhdva18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :