1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Cách biểu đạt ko tốt lại trách người khác hiểu nhầm ý mình. Bó tay.
      Lừa tình thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Chuyện trong tầm tay của chụy. Yến vương chỉ cần về vỗ tay thôi :yoyo38:
      Lừa tình thích bài này.

    3. Phanlibra

      Phanlibra New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      11
      Ừm ncl thà rằng xây dựng nam phụ thủ đoạn sắc sảo thông minh chút, ngu ngơ như thế tử này thấy nó hơi phí đất diễn, nhân vật chả có ý nghĩa gì mấy, nhưng mình thích trưởng thành từ từ của nữ chính, bị buff quá
      Lừa tình thích bài này.

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 47. Hỏi tội

      Cố Trình Diệu muốn giải thích, nhưng lại biết thế nào, Lâm Vị Hi nhìn thấy im lặng trái tim càng băng giá. Nàng cười lạnh tiếng, cũng tiếp tục nhìn Cố Trình Diệu nữa, trực tiếp vòng qua ta, nhìn về bà tử cúi đầu khom lưng ở bên ngoài tấm bình phong, hòng muốn giấu cả người mình : "Lúc nãy ta dạy dỗ ngươi như thế nào, mà ngươi có những suy nghĩ gì? những nhận sai, còn đem chuyện ở nội viện nháo đến trước mặt thế tử, xúi giục thế tử đến đây tranh chấp với ta. Các ngươi đúng là vô pháp vô thiên!"

      Bà tử ở điền trang dám ngẩng đầu từ lâu, bây giờ nghe được giọng rét lạnh của Lâm Vị Hi, bị dọa đến chân khẽ run rẩy, lập tức quỳ xuống: "Vương phi bớt giận, nô tỳ cũng dám châm ngòi ly gián giữa thế tử với vương phi a! Nô tỳ chỉ là còn cách nào cả. nhà lớn bé của nô đều ở tại phủ Yến vương, cũng hầu hạ ở vương phủ đến mười năm rồi. Nếu vương phi đuổi cả nhà nô , nhà nô cũng biết làm thế nào, cũng chỉ có con đường chết đói mà thôi!"

      Lâm Vị Hi quả thực tức giận đến bật cười: " như vậy là vẫn còn oán ta hay sao?"

      Bỗng nhiên Cố Trình Diệu thích Lâm Vị Hi có vẻ mặt như vậy, ta ra: "Là con ngẫu nhiên gặp được, cho nên mới dẫn bọn họ tới hỏi thăm ràng, liên quan đến bọn họ."

      Cố Trình Diệu ra còn tốt, vừa lên tiếng lập tức đem hỏa khí Lâm Vị Hi khó khăn lắm mới đè xuống bùng trở lại. Ở đây có nhiều người như vậy, nhưng Lâm Vị Hi muốn mắng nhất chính là Cố Trình Diệu.

      "Ngẫu nhiên gặp được? Thế tử dám đem lời này nhắc lại lần nữa ? Ngươi dám trước khi vào đây, những nô tài này ở trước mặt ngươi loay hoay miệng lưỡi?"

      "Con. . ." Cố Trình Diệu nghẹn lời, thực là Bốc ma ma có chút, mà quản kia cũng thừa cơ tố khổ. Cố Trình Diệu cũng biết có lẽ có tình khác, thế nhưng Lâm Vị Hi chỉ bởi vì trời giá rét cá bột bị chết, lợi dụng chuyện này mà thay đổi thực đơn, còn muốn bỏ chức vị quản , cũng quá cay nghiệt độc đoán rồi.

      Thế tử mâu thuẫn với vương phi, thị nữ trong phòng đều cúi đầu nín thở, chỉ có Bốc ma ma nhìn quanh lần, trong lòng đắc ý, đứng ra : "Vương phi, lão nô biết ngài trẻ tuổi nóng tính, muốn đạt được chút thành tích cho mọi người nhìn thấy. Thế nhưng tuy có gấp cũng nên khai đao với người trong nhà, chớ là mấy trung bộc này vẫn hầu hạ trong vương phủ hơn mười năm rồi, có công lao cũng có khổ lao. Nếu vương phi đuổi bọn , mới làm cho lòng người rét lạnh."

      Lâm Vị Hi thèm để ý đến Bốc ma ma, trực tiếp nhìn về phía Cố Trình Diệu: "Ngươi cũng nghĩ như vậy?"

      Cố Trình Diệu lúc đầu muốn đáp phải, thế nhưng khi ta nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo thất vọng của Lâm Vị Hi, chẳng biết tại sao lại ra lời. Bốc ma ma cũng coi như người mẫu thân thứ hai của ta, nhiều năm rồi vẫn hết lòng hết dạ, đương nhiên láo, mà Cao Nhiên cũng đồng ý với ý kiến của Bốc ma ma. Cho nên khi nghe được hai người này chuyện, phản ứng đầu tiên của Cố Trình Diệu chính là Lâm Vị Hi lại làm cái gì rồi. Nghe xong Bốc ma ma kể lại, Cố Trình Diệu khỏi nhíu mày. Lâm Vị Hi xử phạt quá nặng, rốt cuộc là lão bộc hầu hạ nhiều năm như vậy, sao có thể đuổi là đuổi đâu?

      Đây chính là chỗ cao minh của Bốc ma ma, hoặc là của Cao Nhiên. Bọn họ thẳng Lâm Vị Hi phá vỡ quy củ của Thẩm vương phi để lại, mà quanh co vòng vèo, dùng chuyện ở trước để phản lại Lâm Vị Hi. Chỉ cần xử trí của Lâm Vị Hi bị bác bỏ, danh mục quà tặng rồi thực đơn ngày lễ sửa lại còn có người nghe hay ?

      Lâm Vị Hi cười tiếng, giọng mỉa mai rất nặng. Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, người đứng ở ngoài cửa, khom người : "Tiểu thư."

      Lâm Vị Hi thu liễm cơn giận, : "Vào ."

      Cố Trình Diệu vô ý thức nhíu mày, đây là người nào, vậy mà bỏ qua danh hào vương phi, lại trực tiếp xưng tiểu thư với Lâm Vị Hi? Sau khi người tới vào nhà, chỉ dập đầu với Lâm Vị Hi, Lâm Vị Hi dùng ngón tay chỉ vào Cố Trình Diệu, : " được vô lễ, đây là thế tử phủ Yến vương."

      Lúc này người tới mới hành lễ với Cố Trình Diệu. Tất cả mọi người đều ngơ ngác ràng vị này có lai lịch gì mà dám lớn lối như thế. Lâm Vị Hi giải thích: "Đây là gia thần của phủ Trung Dũng hầu, quản lý điền sản ruộng đất ở ngoại ô kinh thành cho ta. Vừa khéo, cũng ở Đại Hưng phía nam ngoại ô."

      Cố Trình Diệu lúc này mới nhớ tới, trước đó triều đình phong thưởng Lâm Dũng làm Trung Dũng hầu, ngoại trừ trăm ngàn mẫu ruộng tốt, còn ban thưởng nhóm nô bộc, chắc hẳn đây chính là trong số đó. riêng gì Cố Trình Diệu, những người khác cũng cảm thấy hoảng hốt. Mặc dù Lâm Vị Hi mang mười dặm hồng trang gả vào vương phủ, thế nhưng trong lòng mọi người vẫn cảm thấy Lâm Vị Hi là bé mồ côi nơi nương tựa, suýt nữa quên, danh nghĩa nàng cũng là công hầu chi nữ.

      Lâm Vị Hi tiếp: "Sáng hôm nay ta tiếp quản điền trang vào vương phủ bẩm báo cảm thấy kỳ quái. Vị trí cũng tương đương nhau, vì sao điền trang của ta lại bị sao cả. Ta liền phái người thông tri quản ở đó, để bọn họ tới điền trang ở vương phủ xem sao."

      Bà tử ở điền trang sắc mặt có chút thay đổi, gia thần Lâm gia tiếp lời, : "Thuộc hạ vâng mệnh tiểu thư, chuyến tới trang viên của quý phủ. Cá ở trong hồ nhanh nhẹn là , nhưng cũng phải bởi vì bị rét lạnh hay là bị bệnh, mà là bởi vì quản trông giữ tận lực. Nước ở trong hồ đến bảy tám ngày thay, trong nước tạp vật ô uế rất nhiều, khó trách cá lại có tinh thần, nếu như chậm trễ thêm mấy ngày nữa, chỉ sợ là chết hết."

      Sau khi đối phương xong, Lâm Vị Hi nhìn về phía Cố Trình Diệu, trong ánh mắt sáng ngời chính là mỉa mai: "Nghe chưa, căn bản phải là ta khắc nghiệt gia nô, mà là bọn nô đại khi chủ, hòng tham ô bạc đút túi riêng. Bọn họ trông giữ trang viên thành như này, lại còn lấy cớ vì trời đông giá rét mà gặp tai ương, muốn ta cấp cho trăm lượng bạc để bổ cứu. Thế tử, điêu nô như này, cũng phải thương cảm, thể phạt nặng hay sao?"

      Cố Trình Diệu nhìn bà tử quỳ mặt đất run lẩy bẩy, dám đáp lời, còn có cái gì hiểu nữa. Nếu như gia nô của Lâm Vị Hi dối, bà tử này sớm nhảy dựng lên náo loạn rồi, nhưng bà ta đến cử động cũng dám. Vậy là , đây chính là thực.

      Đột nhiên Cố Trình Diệu sinh ra hoài nghi đối với chính mình. Mới chỉ trước đó thôi, ta còn cảm thấy Lâm Vị Hi trẻ người non dạ mắc phải sai lầm, nên đến để sửa sai cho nàng. Thế nhưng ngắn ngủi trong khoảnh khắc chứng minh cho ta thấy, cũng phải là Lâm Vị Hi hà khắc, mà chính ta mới là người ngu muội vô tri, lại bị mấy điêu nô xảo quyệt che giấu, bị lừa quay quanh!

      Sắc mặt Cố Trình Diệu tốt, Bốc ma ma nhìn thấy hoàn cảnh đúng, theo kế hoạch ban đầu, lập tức vội vàng tiến lên : "Là do bà tử này quá mức xảo trá, thế tử lòng hướng thiện, nào có nghĩ được bà ta lại bịa đặt dựng chuyện như thế! Nhưng bà tử này cũng chỉ là cái cớ, bởi vì vương phi giận giữ nên mới giận chó đánh mèo tất cả mọi người, còn muốn lật đổ quy củ mà Thẩm vương phi tỉ mỉ thiết lập tốt, cái này là đạo lý gì?"

      Lâm Vị Hi nặng hừ tiếng, giương mắt cất giọng mỉa mai cười, nhìn về phía Cố Trình Diệu: "Thế tử cũng cảm thấy như vậy? Chỉ cần là đồ vật mà mẫu thân thân sinh của ngươi lưu lại, ta thể thay đổi được sao?"

      Cổ họng Cố Trình Diệu dường như bị chặn lại. Quả ta rất kính trọng mẹ đẻ, thế nhưng kính trọng này khác hoàn toàn so với những nữ quyến như Bốc ma ma. ta cũng quá coi trọng những quy củ mà Thẩm vương phi lưu lại. Bây giờ Lâm Vị Hi mới là vương phi, nàng muốn thay đổi, đương nhiên là tùy theo ý nàng rồi. Cố Trình Diệu đại khái hiểu được, hôm nay Bốc ma ma cố ý tìm ta cuối cùng là vì cái gì. Cái gì đau lòng kế sinh nhai của người khác, cái gì con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, Bốc ma ma ràng là vì quyền hành trong tay mình bị tước đoạt. khiếp sợ trong lòng làm cho Cố Trình Diệu khó lên lời. Từ ta tôn kính tin cậy Bốc ma ma, làm sao bà ta lại làm ra loại chuyện này? Vậy trước kia có những tình huống tương tự như thế hay ?

      Bốc ma ma thấy Cố Trình Diệu vẫn lời nào, trong lòng có chút luống cuống, Cao Nhiên vốn định tham dự vào vở kịch này, nhìn thấy dáng vẻ Bốc ma ma thành có bại có thừa, nàng ta tức giận ít. Trong phòng chính rối bời, đột nhiên bên ngoài truyền đến giọng oai nghiêm, giận tự uy: "Các ngươi làm gì?"

      Yến vương?

      Tất cả mọi người kinh ngạc giật thót cái, Yến vương trở về lúc nào, vậy mà tiếng thông báo cũng có. Tất cả mọi người trong phòng đều lập tức thu lại vẻ mặt, cuống quít hành lễ với Yến vương. Lâm Vị Hi cũng kinh ngạc, nàng vòng qua án thư, đứng cạnh cái bàn hành lễ vạn phúc. Đúng lúc Cố Trình Diệu cũng đứng đấy, cứ như vậy, dường như hai người bọn họ sóng vai hành lễ.

      Lúc Cố Huy Ngạn vào cửa nhìn thấy màn này, trong lòng chẳng biết tại sao lại trầm xuống, khi lý trí có ý thức được tình huống, trong tiềm thức cực đoan cự tuyệt loại khả năng này. Cố Huy Ngạn hiểu sao sinh ra loại nóng giận, trận nộ khí này tới quá nhanh, thậm chí còn chưa kịp áp chế, để cho chính mình bình tĩnh trở lại.

      Mọi người trong phòng ràng cảm giác được, sau khi Yến vương vào nhà khí thế phát ra càng đáng sợ, bọn dám nhìn đông nhìn tây, chỉ dám cúi đầu thấp. Tuy vậy nhưng trong lòng lại sinh ra rất nhiều phỏng đoán đối với việc Yến vương hiếm khi tức giận như này. Trong lòng Bốc ma ma sinh ra tia hi vọng, Cao Nhiên lại càng mừng như điên. Nàng ta đoán sai, Yến vương quả nhiên có tình cảm rất sâu nặng đối với vợ trước, Lâm Vị Hi tùy tiện động chạm vào đồ vật của Thẩm vương phi, chính là đụng phải vảy ngược của Yến vương rồi.

      Đương nhiên Lâm Vị Hi cũng phát thay đổi cảm xúc của Cố Huy Ngạn, càng thể tưởng tượng chính là, Yến vương là nhìn thoáng qua về phía nàng, sau khi thấy cái gì mới phát ra uy thế khiếp người. Nơi này chỉ có hai người nàng cùng Cố Trình Diệu, Yến vương nhìn ai? Hẳn là Lâm Vị Hi vẫn quá coi thường rồi. Giữa nàng với thế tử, Yến vương vẫn y nguyên chút do dự hướng về nhi tử của mình?

      Lâm Vị Hi duy trì tư thế cúi người, trong lúc nhất thời nỗi lòng hỗn loạn. Cũng may chỉ trong giây lát, Cố Huy Ngạn thu hồi uy áp của mình, lại khôi phục thành Yến vương điện hạ dáng vẻ bình tĩnh dù cho trước mặt thái sơn có sập cũng loạn. nhìn thoáng qua về phía Lâm Vị Hi với Cố Trình Diệu, vẫn cảm thấy quá chói mắt, trầm giọng : "Đứng lên ."

      Lúc này Lâm Vị Hi mới dám đứng thẳng, sau khi nàng đứng vững mới phát vậy mà Cố Trình Diệu đứng cạnh mình. Lâm Vị Hi lập tức làm bộ vô ý mà lui về sau hai bước.

      Mặc dù Cố Huy Ngạn lạnh lùng về phía trước, nhưng tâm trí vẫn luôn mực chú ý phương hướng này. Trong lòng của cũng hiểu sao tà hỏa lại khá hơn chút. Cố Huy Ngạn đứng giữa nhà chính, nha hoàn thấy thế cả gan chuyển ghế dựa đến, bị ta phất tay ngăn lại. Ánh mắt Cố Huy Ngạn đảo qua cả phòng yên tĩnh, lại lần nữa hỏi: "Đây là thế nào?"

      Đôi mắt Triệu bà tử quay tròn loạn chuyển, Bốc ma ma vững vàng hơn, cúi đầu , mà Cao Nhiên lại lướt qua Bốc ma ma, trong ánh mắt tràn đầy suy tính. Động tác của mỗi người ít, nhưng có ai dám chuyện.

      Lâm Vị Hi xoắn xuýt ý nghĩ chợt lóe, liền bước lên bước, giọng gọi: "Vương gia. . ."

      Cuối cùng Cố Huy Ngạn cũng có cơ hội ra câu này, đưa tay ra với Lâm Vị Hi, giọng điệu nặng nề: "Tới đây"

      Tất nhiên Lâm Vị Hi cũng bất ngờ, nàng vòng qua mọi người bước nhanh về phía Cố Huy Ngạn. Cố Trình Diệu đứng ở tại chỗ, lúc Lâm Vị Hi qua người ta, dường như mang theo cơn gió, đúng lúc lúc này đế đèn bàn khẽ lay động, theo Lâm Vị Hi xa, tựa hồ mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ tối.

      Từ khi Cố Huy Ngạn bước vào đến bây giờ, Cố Trình Diệu chẳng hề câu, ta cũng kịp phản ứng, nhìn thấy Lâm Vị Hi mới còn đối chọi gay gắt với mình bước nhanh qua bên cạnh, về phía phụ thân. Lâm Vị Hi vừa mới đến gần, liền bị Cố Huy Ngạn nắm tay, nhàng cho cự tuyệt kéo đến bên cạnh.

      Cố Huy Ngạn cúi đầu, ràng vẫn là nghiêm nghị như cũ, nhưng giọng điệu hòa hoãn ít: "Đây là thế nào?"

      Lâm Vị Hi nhìn qua bà tử quỳ sàn chút, lại nhìn về phía Bốc ma ma da mặt căng cứng, bộ dáng đàng hoàng chính nghĩa, nàng tự nhận là bản thân cố gắng để cho giọng trở nên lạnh lùng cứng rắn, thế nhưng khi vào trong tai Cố Huy Ngạn, khá là giống ủy khuất cáo trạng: "Hôm nay bà tử ở điền trang huyện Đại Hưng phía nam ngoại ô đến bẩm báo về điền sản ruộng đất, chỉ là bà ta quản lý tận tâm, vẫn còn muốn dùng bạc của vương phủ để che đậy bề ngoài hòng lừa dối bề . Ta hủy bỏ chức vụ quản của bà ta, chưa từng nghĩ mới qua buổi chiều, các bà dẫn thế tử tới, còn bày ra dáng vẻ ta đây oan ức."

      Lời của Lâm Vị Hi coi như công bằng, nhưng Cố Huy Ngạn cúi đầu nhìn thần thái của Lâm Vị Hi, cảm thấy Lâm Vị Hi chỉ còn thiếu nước đem mấy chữ "Vương gia, bọn họ khi dễ ta." bày lên mặt.

      Mấy năm nay Cố Huy Ngạn thường xuyên ở trong phủ là , nhưng nếu như vậy mà bảo biết tình hình ở vương phủ là như thế nào lại sai rồi. Chủ nhân vương phủ bây giờ dù sao cũng là Yến vương. Từ chìm đắm trong binh pháp với mưu quyền, còn có thể sơ sót đối với nội trạch nhà mình được ? Dù sao cũng vô cùng hiểu đám người Bốc ma ma là dạng người gì. Lúc trước mặc kệ chẳng qua là cảm thấy cũng chỉ là chút chuyện vặt vãnh nơi nội trạch của nữ nhân, so với chiến trong tay cùng sóng gió ở triều chính, thực đáng để phải phí tâm tư. Nhưng nếu bởi vậy mà lừa gạt biết gì, mưu toan lừa gạt giấu diếm tư lợi riêng, vậy quá ngu xuẩn và kiêu căng rồi.
      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh38 others thích bài này.

    5. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      @Phanlibra cũng có bạn khen tính cách tâm lý nữ chính đc xây dựng rất đời thường, k kiểu bàn tay vàng đó b
      Ameri, Pi_Sang_0908, huyen16043 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :