1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Mệt mỏi mấy người này hà! Còn cái Thế Tử nữa, lưu luyến vợ cũ, rồi nhắc thêm mẹ kế vô nữa, mắc mệt nha
      Lừa tình thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Cao nhân có cao nhân trị. Chúc bạn cao nhiên may mắn lần sau!
      Lừa tình thích bài này.

    3. Phanlibra

      Phanlibra New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      11
      biết có phải vì k phải nhân vật chính nên đc miêu tả kĩ hay nhưng thế tử kiểu gì mà suốt ngày suy nghĩ mấy chuyện nữ nhi tình trg vậy. An an ổn ổn sống vs người là vợ mình mới phải, cứ suy nghĩ đâu đâu đứng núi này trông núi nọ
      Lừa tình thích bài này.

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      @Phanlibra mình nghĩ này mặc dù lấy vợ nhưng chưa làm ý, vẫn còn học đợi thi cử mà, nên vẫn như thanh niên bây giờ chìm trong nữ nhi tình trường, có p nào cũng lớn sớm đâu
      với lại có cái bóng vĩ đại của cha là Yến vương r nên có khi cũng chưa cần lớn vội :v
      Ameri, Bảo Vy197, Phanlibra2 others thích bài này.

    5. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 46. Khởi binh

      Bốc mụ mụ hành lễ với Cao Nhiên: "Thế tử phi."

      "Ma ma ngài làm gì vậy." Cao Nhiên vội vàng tiến lên đỡ Bốc ma ma, vờ giận trách: "Ngài là ma ma hồi môn của mẹ chồng, lại còn nhìn thế tử từ lớn lên, coi là nửa trưởng bổi của ta cũng quá đáng, sao ta có thể để ngài hành lễ đây?"

      Bốc ma ma được đỡ dậy mà toàn thân thoải mái. Bà ta vẫn biết mình cho dù thế nào nữa cũng chỉ là phận nô tài. Thế tử cho bà ta thể diện là bởi vì nể mặt Thẩm vương phi, thế nhưng nếu như bà ta coi là mà lên mặt chính là biết tốt xấu. Nhưng mà con người vốn là như vậy, trong lòng hiểu , nhưng hành động luôn luôn chịu nhún nhường mất mặt mũi. Cao Nhiên thân là tiểu thư quốc công phủ lại có thể hạ thấp tư thái như này, trong lòng Bốc ma ma vô cùng đắc ý.

      Bốc ma ma được Cao Nhiên nhiệt tình chu đáo đưa đến nội thất, ngồi đối diện với Cao Nhiên. Hạ nhân ở trước mặt chủ tử cũng thể ngồi đàng hoàng được, cho dù được chủ tử ban thưởng ghế ngồi cũng chỉ dám ngồi nửa người mà thôi, chứ chẳng ai lại thẳng lưng an vị ghế cả. Thế nhưng Bốc ma ma những đàng hoàng ngồi xuống, lại còn ngồi đối diện với Cao Nhiên. Mặc dù Cao Nhiên vẫn cười tươi nhưng trong lòng lại giễu cợt tiếng.

      Bốc ma ma thấy thái độ của Cao Nhiên khiêm nhường sinh lòng cảm khái. Nếu là tiền thế tử phi kia, loại đãi ngộ này nghĩ thôi cũng đừng nghĩ. Cũng chỉ mới ngày thứ hai Cao Hi vào cửa, bà ta đến chút quy củ, dẫn Vân Tuệ tới cho thế tử phi nhận thức, vậy mà vị kia lập tức nóng giận. Vân Tuệ hầu hạ bên người thế tử nhiều năm như vậy, dường như là nửa người ở trong phòng rồi, Bốc ma ma dẫn Vân Tuệ tới, để cho tiền thế tử phi cùng Vân Tuệ tỷ muội giúp đỡ lẫn nhau. Điều này cũng xuất phát từ việc hầu hạ thế tử, Cao Hi có tư cách gì mà bày ra thái độ? Mặt mũi của Bốc ma ma bị mất hết ,đương nhiên là thoải mái, sau đó ở trước mặt thế tử, tự nhiên cũng lời hay về Cao Hi.

      Nhưng vị thế tử phi này lại giống thế, có đôi lúc Bốc ma ma cảm thán, hai tỷ muội cùng phủ cùng cha, sao lại có khác nhau lớn đến thế này? Thế tử phi Cao Nhiên ôn nhu quan tâm, rất trọng đãi Vân Tuệ, còn đối với Bốc ma ma lại càng bày ra vẻ vãn bối. khách khí Cao Nhiên chỉ còn thiếu đem Bốc ma ma thành nửa mẹ chồng mình mà phụng dưỡng thôi.

      Nếu như lúc trước đối với chuyện này Bốc ma ma chỉ cảm thấy là đương nhiên, nhưng giờ có vị ở Cảnh Trừng viện kia so sánh, Bốc ma ma cảm thấy quả thực Cao Nhiên quá uất ức quá ngoan ngoãn rồi. Bốc ma ma nghĩ đến vị Lâm vương phi kia cảm thấy đau đầu, vị này những thay thế vị trí của tiểu thư nhà các bà, bây giờ còn muốn thay đổi lại thực đơn, danh mục quà tặng mà tiểu thư để lại. Bốc ma ma tức giận ít đâu. Đáng giận nữa là lúc bà tử ở điền trang kia bẩm báo tình bà ta có ở đó. Triệu bà tử lại miệng lưỡi lưu loát, lại vị kia, để cho vị kia đạt được mục đích.

      Việc này sao có thể như thế được, Bốc ma ma tuyệt đối cho phép. Có kẻ địch chung, lập tức Bốc ma ma nhìn Cao Nhiên thuận mắt hơn nhiều. Hôm nay bà ta đến đây, là do nghe được Triệu bà tử truyền lời, đến chuyện với Cao Nhiên: "Thế tử phi, hôm nay nghe vị kia giữ ngài lại để dựng lên quy củ, tay của ngài còn bị thương. Vương phi làm thế chẳng phải là cố ý giày vò con dâu hay sao?"

      Cao Nhiên nghĩ đến chuyện xảy ra buổi sáng cũng rất sốt ruột, tay nàng ta để lên chỗ bị thương tay còn lại của mình, cúi đầu cười cười: " cũng biết làm thế nào, ai bảo bây giờ nàng là mẹ chồng của ta."

      câu thản nhiên kia làm cho Bốc ma ma á khẩu trả lời được. Cũng đúng, ai bảo vị kia bây giờ là vương phi. Cho dù các bà nhìn thuận mắt cũng có thể làm được gì, ai bảo Yến vương hết sức dung túng nàng ấy, đến thế tử cũng muốn chống đối với mẹ kế còn trẻ hơn mấy tuổi so với mình đâu.

      thuận mắt, nhưng có nghĩa làm gì được nàng ấy. Bốc ma ma sửng sốt nửa ngày, thể tin : "Thế tử phi, ngài cứ nhẫn nhịn như vậy? Chẳng lẽ ai quản được vị kia hay sao?"

      Cao Nhiên chán nản : "Ta thân là vãn bối, phụng dưỡng vương phi vốn là điều hiển nhiên, chớ vương phi chỉ cho ta chia thức ăn để lập quy củ. Kể cả có bắt ta làm đồ ăn hay là rửa chân, thậm chí nhét người vào trong phòng ta, ta cũng thể phản kháng. đúng hơn là ở bên ngoài, bao giờ người ta cũng thiên vị mẹ chồng. Huống chi bây giờ phụ thân còn ở trong phủ, vương phi tuổi trẻ lại xinh đẹp, còn được sủng ái, ta chịu chút ủy khuất, cũng là gì cả. Chỉ cần thế tử có việc gì, là ta thỏa mãn rồi."

      Bốc ma ma bị những lời hư tình này làm cho chua xót, bà ta cầm khăn lau nước mắt vì Cao Nhiên, cũng là vì thế tử. Bốc ma ma vừa khóc vừa : " Tiểu thư của lão nô đáng thương bạc mệnh phải trước, để lại thế tử tuổi còn , lẻ loi trơ trọi mình đến bây giờ, vất vả mới cưới được thê tử, mà còn bị kế thất mới vào cửa khắt khe. Lão nô vô cùng đau lòng. . . Người trà lạnh. Đáng tiếc tiểu thư của lão nô mất sớm, nếu như người vẫn còn, làm gì đến phiên nàng ta..."

      Cao Nhiên thấy con cá mắc câu, trong lòng cười cười, nhưng vẻ mặt buồn rười rượi thành khẩn nắm chặt tay Bốc ma ma: "Bốc ma ma, ngài cần phải , đơn giản là vương phi nhằm vào ta mà thôi. Sao nàng dám khoa tay múa chân với thế tử đây? Huống hồ thế tử vẫn vô cùng hiếu thuận với mẹ chồng, Yến vương lại vô cùng thương nguyên phi. Địa vị của mẹ chồng há lại để người khác thay thế dễ dàng thế hay sao? phải ngài , năm đó trong loạn quân vương gia cứu được mẹ chồng, hai người vừa gặp thương, lúc này mới thành mối lương duyên à? Có Yến vương lại có thế tử, địa vị của nguyên phi vô cùng vững chắc. Nếu người nào có mắt, ngông cuồng coi thường mẹ chồng, Yến vương chính là người đầu tiên tha thứ đâu."

      "Thế tử phi đúng lắm." Bốc ma ma theo Thẩm vương phi nhiều năm, bà ta chưa bao giờ thấy bộ dáng ôn hòa như thế của Yến vương. Cho nên hôm đó ở nhà ăn Yến vương tự mình đỡ Lâm Vị Hi, đằng sau lại làm chỗ dựa vô điều kiện cho Lâm Vị Hi, Bốc ma ma bị thay đổi khác thường của Yến vương làm cho khiếp sợ, lúc này mới nhất thời dám làm gì. Bây giờ được Cao Nhiên nhắc nhở, Bốc ma ma mới giật mình làm sao bà ta già nên hồ đồ rồi, vậy mà lại quên mất thế tử!

      Về phần Cao Nhiên có Yến vương làm chủ, điều này Bốc ma ma cũng dám hi vọng xa vời, Cao Nhiên vừa gả đến nên biết nông sâu, nhưng bà ta lại biết tình huống năm đó là như thế nào. Yến vương thể trêu chọc, nhưng thế tử là con ruột của Thẩm vương phi, các bà có thể tìm thế tử, để thế tử lấy lại công đạo thay Thẩm vương phi a!

      Đôi mắt của Bốc ma ma khẽ đảo, trong lòng quyết định được chủ ý. Cao Nhiên nhìn thấy thần thái của Bốc ma ma, nhàng cười cười, tự mình châm trà cho bà ta. Bốc ma ma suy nghĩ lượt những lời định ra, bà ta nhìn Cao Nhiên, nhịn được nắm chặt tay, thiết tha : "Thế tử phi, mặc dù ngài gọi vị kia tiếng mẫu thân, nhưng vẫn nên nhớ kỹ, tiểu thư nhà lão nô mới là mẫu thân thân sinh của thế tử."

      "Ta hiểu ." Tay của đối phương vừa nhăn nheo lại khô khốc, Cao Nhiên nhịn giật tay ra, cố nén khó chịu : "Ta đương nhiên biết, Thẩm vương phi mới là mẹ chồng của ta. Ta luôn luôn hướng về thế tử cùng Thẩm vương phi. Nhưng đáng tiếc ta thể tận hiếu với mẹ chồng được, các ngài những lão bộc này, chính là nửa trưởng bối của ta, sau này ta còn phải dựa vào các ngài rất nhiều."

      Có câu này của Cao Nhiên, Bốc ma ma vô cùng an tâm. Bà ta cười : "Thế tử phi hiểu trong viện này chân chính ai mới là người nhà tốt rồi. Bên ngoài lão nô còn có việc, quấy rầy thế tử phi dưỡng thương nữa."

      Cao Nhiên rốt cục có thể rút tay mình về, cảm giác thô ráp tay nàng ta cực kì khó chịu, kém chút nữa là ngay lập tức chùi vào váy lau sạch . Thế nhưng cuối cùng Cao Nhiên cũng cố nhịn, dịu dàng cười, tự mình đưa Bốc ma ma ra ngoài.

      Chờ cho người xa, nụ cười mặt Cao Nhiên dần dần thu lại, cuối cùng chỉ còn lại vẻ lạnh lùng, nào còn có thể nhìn thấy hớn hở từ lúc nãy. Cao Nhiên nhìn lát, vén rèm trở về phòng, gọi nha hoàn thay quần áo cho mình.

      Nếu như đoán sai, lát nữa ở chủ viện có náo nhiệt, tràng diện trọng đại thế này sao nàng ta có thể vắng mặt được đây. Lần này nàng ấy cũng dám động vào di vật của nguyên phi. Lâm Vị Hi xong đời rồi.

      Lâm Vị Hi ngồi giường La Hán, hạ bút đặc biệt lưu loát, soạt soạt soạt mấy lần, ngay lập tức hủy bỏ mấy món đồ ăn tốn công phí sức lại có ý nghĩa kia. Cố Huy Ngạn cũng thích ăn cá, nhưng tiệc giao thừa đại đoàn viên đến nửa là tôm cá tươi, cái này cũng có ý nghĩa rồi. Lâm Vị Hi tham khảo thực đơn của lão Yến vương phi lúc còn sống, lại cố gắng nhớ lại lúc dùng bữa Cố Huy Ngạn ăn nhiều ở món nào, khó khăn lắm mới nghĩ ra phần thực đơn mới.

      Về phần điêu nô cậy già lên mặt kia, còn quản ở điền trang muốn thừa dịp ngày tết lừa bịp chủ nhà chút bạc, đúng là ai hầu hạ người đó . Quả Lâm Vị Hi để trăm lượng bạc vào mắt, nhưng điều đó cũng có nghĩa người khác có thể coi nàng tiêu bạc như rác, từng người từng người đến đòi nàng được. Kiếp trước Lâm Vị Hi là thế tử phi bỏ rất nhiều công sức để chỉnh đốn lại thói xấu này. nghĩ tới mới chỉ có năm, lá gan của những người này lại bắt đầu to ra, mới mở miệng chính là trăm lượng. Loại nô bộc này đúng là lợi hại, bây giờ Lâm Vị Hi là vương phi, ra tay lại càng cần cố kỵ nữa, chờ mùa xuân sang năm đem nhà bọn họ đuổi , cũng là đòn cảnh cáo cho những điêu nô vô pháp vô thiên ở trong phủ.

      Lâm Vị Hi để cho nha hoàn trải giấy, tự mình kiểm tra kỹ thực đơn được sửa lại, sau đó đưa cho Uyển Nguyệt, : "Đem thực đơn này sao chép lại. Gia yến giao thừa năm nay dựa cái này chuẩn bị ."

      Uyển Nguyệt tiếp nhận tờ thực đơn nặng nề đỏ chót, nhịn chút, vẫn uyển chuyển ra: "Vương phi, tờ thực đơn kia vẫn là do nguyên phi lưu lại. Ngài vừa mới vào cửa muốn thay đổi lại rồi, như thế có phải là quá gấp gáp ạ?"

      "Nếu thế làm thế nào?" Lâm Vị Hi hỏi lại: "Ta cũng muốn tết nhất an ổn, thế nhưng những điêu nô xảo quyệt này cậy già, dùng cái gọi là thể thống để bắt chẹt người khác. Nếu như ta cảnh cáo phen, để cho bọn được như ý, truy cứu tội thất trách, ngược lại còn lấy trăm lượng cho bọn tiêu xài hay sao?"

      Uyển Nguyệt im lặng, ai cũng biết dâu vào cửa nên gióng trống khua chiêng, nên lộ ra sắc sảo của mình. Thế nhưng phủ Yến vương là loại tình huống này, muốn bị tai tiếng phải để cho người khác bắt chẹt. Tính cách của Lâm tiểu thư đến vương gia cũng dám bày ra sắc mặt, làm sao lại có thể thuận theo bọn họ đây?

      Uyển Nguyệt gì. Nàng ta cúi người hành lễ với Lâm Vị Hi, cung kính xuống dưới an bài mọi chuyện. Cuối năm mọi nhà đều bận rộn, chỉ riêng chuyện chuẩn bị bàn tiệc lúc ăn tết, rồi lễ tế tự tổ tiên cũng đủ rắc rối rồi. Mà phủ Yến vương phủ lại là vương hầu quý tộc, việc lên danh sách tặng quà đáp lễ các vị đại thần quyền thế chính là đại liên quan đến mặt mũi nên cũng thể qua loa được. Cho nên sau khi thực đơn lễ tết được xem xét kỹ rồi, khi quyết định xuống cũng có thời gian để thay đổi lại nữa.

      Thế nhưng lúc Uyển Nguyệt vừa bước ra cửa, liền đụng vào đám người. Uyển Nguyệt đành phải dừng lại, đứng qua bên, nhún gối hành lễ với người tới: " Nô tỳ thỉnh an thế tử, thế tử phi."

      Sắc mặt Cố Trình Diệu tốt lắm, ta trực tiếp vào nhà, Cao Nhiên liếc qua tờ thực đơn đỏ chót trong tay Uyển Nguyệt, hé miệng cười cười, vào theo Cố Trình Diệu.

      Uyển Nguyệt im lặng thở dài, cũng vội tới phòng bếp với khố phòng đưa danh sách, mà theo cuối cùng, chậm rãi vào trong nhà.

      Lâm Vị Hi nghe thấy tiếng ồn ào ở bên ngoài, nàng chép miệng, trong lòng hừ . Chờ đầy đủ mọi người vào phòng, nàng cũng cảm thấy bất ngờ: "Thế tử, ngọn gió nào thổi ngươi tới đây?"

      Lại là dáng vẻ thờ ơ để ý, còn mang theo giọng điệu trào phúng, ban đầu Cố Trình Diệu cũng có nhiều cảm xúc, thế nhưng khi nhìn sắc mặt của Lâm Vị Hi, dường như có chậu nước lạnh dội thẳng vào mặt ta, giọng điệu cũng trầm xuống: "Nghe mẫu thân muốn thay quản ở điền trang Đại Hưng phía nam ngoại ô?"

      Ồ! Hóa ra là việc này. Lâm Vị Hi còn tưởng Cố Trình Diệu là tới chất vấn nàng vì chuyện của Thẩm vương phi. Lâm Vị Hi : "Đúng, là ta muốn thay người. Loại chuyện lông gà vỏ tỏi này, mà cũng bay đến trước mặt thế tử rồi?" Lâm Vị Hi nhìn lướt qua người đứng phía sau Cố Trình Diệu. Cao Hi bị nhìn thấy lập tức cúi đầu, Lâm Vị Hi khẽ cười tiếng, che giấu chút mỉa mai nào trong lời : "Cũng quản nhiều chuyện ."

      Cố Trình Diệu nhíu mày, bất tri bất giác giọng trở nên cứng rắn: "Mọi việc ở bên trong đương nhiên là tùy ý mẫu thân an bài, chỉ là quản ở điền trang cũng có chút bản lĩnh. Giờ bọn họ gặp thiên tai, thu hoạch tốt, mẫu thân thư thả cho bọn hai tháng là được. Sao có thể vì vài chỗ còn chưa chu đáo, muốn chặt đứt sinh kế của nhà rồi? Việc này truyền ra bên ngoài, chẳng phải bị người khác phủ Yến vương chúng ta khắc nghiệt với nông dân ở điền trang hay sao?"

      "Khắc nghiệt với nông dân ở điền trang?" Lâm Vị Hi ném bút lông cạch tiếng, đứng lên, ánh mắt sáng rực nhìn về phía Cố Trình Diệu, mặt là mảnh băng giá: "Thế tử nghĩ ta chính là ngươi như vậy? Ngươi chỉ dựa vào lời bên của bọn , mà dám tới đây hưng sư vấn tội sao?"

      Cố Trình Diệu muốn cũng phải như vậy. Chỉ là ta đành lòng vì chuyện này mà Lâm Vị Hi bị mang tiếng là khắc nghiệt với người nông dân, cho nên mới đến đây nhắc nhở thôi. Thế nào lại thành hưng sư vấn tội rồi? Thế nhưng khi Cố Trình Diệu nhìn vào đôi mắt sáng rực của Lâm Vị Hi, lời cũng được. Bỗng nhiên ta sinh ra loại cảm giác vừa hoang đường vừa quen thuộc, dường như từng rất nhiều lần, ta chuyện với Cao Hi, cũng là hiểu nhầm như thế này, dần dần trở nên thể cứu vãn được nữa…

      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh36 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :