1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Vào clb tình nguyện làm bao cát cho em đánh. Làm đệm lưng khi em ngã. Làm trụ để em vịn... đây, mời em xài :yoyo38::yoyo38:

    2. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 17: Chạy trời khỏi nắng

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Buổi chiều hết tiết, Kỷ An Ninh đưa xong đơn hàng, tới chỗ chuyển phát nhanh của trường thấy đồ của mình còn chưa tới, liền chạy về nhà trước.

      Bà ngoại vẫn như trước ngồi ghế sô pha xem ti vi. Kỷ An Ninh vào phòng, lập tức dìu bà mình: “Bà đừng ngồi ở đây, chỗ này bị sập, qua chỗ này ngồi .”

      Bộ ghế sofa có sẵn từ trước. Vừa cũ vừa hỏng, phía dưới tay vịn bị gãy khúc, mặc dù ở có để nệm, nhưng nếu đặt mông ngồi bị lọt xuống.

      Kỷ An Ninh vẫn thấy cảm ơn vì trong phòng còn có ti vi. Bà ngoại bị nhốt trong phòng cả ngày, thú vui của bà chỉ có cái TV.

      bưng nước ấm cho bà uống, dăn dò linh tinh “Tự bà phải nhớ uống nước nhé”, “Bà phải nhớ xả bồn cầu nhé” các kiểu, mặc dù biết chắc rằng bà nhớ được, nhưng trong phòng này chỉ có hai người là và bà, nếu chuyện với bà ai đây.

      hôm nay phải làm, làm đồ ăn mới cho bà ngoại, bưng ra cùng bà ăn cơm. Cơm nước xong xuôi nhanh chóng đem chén đĩa rửa, nhìn thời gian, lau tay rồi với bà ngoại: “Trong trường cháu có hoạt động của câu lạc bộ, cháu về sớm, buổi tối về tắm cho bà.”

      xong, hôn bà ngoại cái rồi chạy về trường học.

      Lịch sử Hoa đại lâu đời, học sinh đông đảo, đủ loại câu lạc bộ trong trường. Trường đại học từng nâng đỡ mấy câu lạc bộ như đội bóng rổ, đội bóng đá, cờ vây, cũng có sinh viên tự tìm kiếm nguồn tài trợ, như CLB COS, câu lạc bộ truyện tranh. Kiếp trước Kỷ An Ninh vội vàng làm thêm, tham gia câu lạc bộ nào, trước giờ cũng quan tâm những hoạt động này.

      Cần phải ăn no mới tính chuyện đương hoặc giải trí, mà luôn phải vất vả giãy dụa bên ranh giới sinh tồn.

      Làn này muốn xem thử câu lạc bộ kickboxing như thế nào, nếu có thể học được mấy chiêu cận chiến hoặc kỹ xảo phòng thân, cố gắng luyện chút.

      cầm tờ rơi lấy vào buổi trưa hôm đó, nhìn vào địa chỉ để tìm đường, ở góc hẻo lánh nào đó trong trường học có tòa nhà nhìn hơi cũ nát, nhà lầu cảm giác rất cổ kính.

      Lịch sử Hoa đại lâu đời, trong trường có ít kiến trúc khá cổ kính kèm theo nhiều câu chuyện xưa, thậm chí còn có mấy tin đồn ma quái.

      Chắc là chỗ này rồi.

      Đúng lúc này có hai nam sinh tới hỏi thăm: “Bạn ơi, cho mình hỏi câu lạc bộ kickboxing ở đâu vậy?”

      “A?” Hai nam sinh ngẩn ngơ. “Bạn học…Cậu cũng…”

      Tay chân Kỷ An Ninh lèo khèo, thân thể mỏng manh tới mức làm người ta thấy xót, lại cười : “Ừ, tớ cũng muốn tham gia câu lạc bộ kickboxing, được à?”

      “Được chứ, được chứ, đương nhiên là được!” Hai bạn nam sinh bắt đầu đỏ mặt. Ôi mẹ ơi, nữ sinh xinh đẹp thế này mà muốn tham gia câu lạc bộ kickboxing? Đúng là may mắn mà.

      Ba người cùng đẩy cửa vào trong tòa nhà, vào cửa ở sảnh, lại đẩy cửa bên trong, lúc này đúng là rộng rãi thông thoáng.

      Bên ngoài thấy đây là tòa nhà bé cũ nát, nhưng bên trong lại thấy rất tiện nghi. Nguyên bộ thiết bị chuyên nghiệp, phân khu huấn luyện hợp lí, cho dù những người ngoài ngành như Kỷ An Ninh và hai bạn kia, cũng đều cảm thấy… tệ.

      Tốp năm tốp ba thành viên lâu năm huấn luyện. Nhìn thấy bọn họ tới, hướng vào trong bĩu môi: “Ở bên trong, vào trong .” xong cũng nhịn được mà nhìn chằm chằm Kỷ An Ninh.

      Kỷ An Ninh theo hai nam sinh kia tiến vào trong, bên trong đám nam sinh ở đó trước, nhưng đều ngơ ngác đứng quanh sàn thi đấu.

      Ba người Kỷ An Ninh qua, so với mấy nam sinh kia được tính là thấp, bị mấy nam sinh phía trước che khuất tầm nhìn, phải cố gắng tìm khe hở chui vô quan sát.

      Ngẩng đầu cái, sàn thi đấu chỉ có người con trai ở trần, chỉ mặc mỗi quần đùi, vai rộng eo hẹp, cơ bắp cuồn cuộn, đeo găng tay quyền , tấn công mãnh liệt vào trang bị tập luyện.

      Bên trong tòa nhà ấm áp hơn so với bên ngoài, nhưng cũng đến nỗi nóng, nhưng sau lưng chàng trai trẻ tuổi lại đầy mồ hôi.

      ra quyền nhanh như điện, mỗi cú đấm đều phát ra thanh trầm đục rung động. Cơ bắp người vì động tác ra quyền mà kéo căng, đường cong trập trùng trôi chảy, tràn đầy hormone nam tính.

      chỉ Kỷ An Ninh, các nam sinh cũng bị cảnh tượng đẹp đẽ này làm rung động, ai cũng như mấy con chim chỉ biết há miệng ngơ ngác nhìn.

      đài, chàng trai trẻ tuổi bỗng giơ chân đá.

      Chân dài, bắp thịt rắn chắc, con đường ngắn nhất nhưng lại phát ra sức lực kinh người, đá vào giữa ngực người hỗ trợ. Người hỗ trợ bay ngược ra ngoài, đụng phải dây thừng, bị bắn ngược trở lại.

      Tất cả mọi người đều sợ ngây người.

      Bọn họ…Bọn họ chỉ rảnh rỗi có việc gì làm nên muốn tới xem câu lạc bộ thôi mà. Cái này, cái này mẹ nó trình độ cũng cao quá đấy.

      Suy nghĩ của Kỷ An Ninh cũng khác mấy nam sinh này, cũng sợ đến ngây người.

      Lúc này, cái người mời chào đường kia - phó đội trưởng câu lạc bộ Trần Hạo vỗ tay hai lần, xông lên đài gọi: “Đội trưởng, chắc người tới đủ rồi, chúng ta bắt đầu .”

      Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm chàng trai trẻ tuổi được gọi là đội trưởng kia. Người kia tới kéo người hỗ trợ đứng dậy, còn vỗ vai ta hai lần. Nghe thấy tiếng Trần Hạo gọi, lấy xuống mũ bảo hộ, lắc lắc đầu.

      Chắc chắn bên trong tòa nhà này được cải tạo qua, thiết bị chiếu sáng đầu rất chuyên nghiệp. Tia sáng chiếu xuống dưới, mọi người đều thấy mấy giọt mồ hôi óng ánh bay ra từ trong tóc .

      Tất cả mọi người đều tự chủ được mà có chút khẩn trương.

      Người kia sau khi vuốt tóc cái, quay người lại.

      Kỷ An Ninh liền ngây dại.

      Văn Dụ đến bên kia dây thừng nhìn xuống, ánh mắt quét qua, từ trong đám người phát bóng dáng mảnh khảnh của Kỷ An Ninh. Lông mày nhướn lên, khóe miệng khẽ nhếch.

      Nhìn bộ dạng tươi cười quen thuộc này, Kỷ An Ninh nhắm mắt nâng trán, cảm thấy cả đầu đều đau.

      vẫn biết Văn Dụ đánh nhau rất giỏi, nhưng ngờ hóa ra lại là đội trưởng câu lạc bộ kickboxing của Hoa đại. Sao mà kiếp trước lại hề hay biết chứ?

      Kiếp trước, trong trường học Kỷ An Ninh quá đơn độc, tin tức bế tắc, chỉ biết rất giàu, được nhiều nữ sinh theo đuổi mà nổi danh. người phô trương như thế, ngờ lại có hứng thú khiêm tốn như thế, đúng là giống nhau gì cả.

      Trưa hôm đó, cũng ở sau lưng , thấy hỏi thăm gian hàng kickboxing, có quỷ mới tin. Kỷ An Ninh vừa nghĩ mình vậy mà chủ động chạy vào địa bàn của Văn Dụ, nhịn được mà xoa huyệt thái dương.

      “Tôi là Văn Dụ.” Văn Dụ vừa chuyện vừa tháo cái bao tay, cạch tiếng ném mặt đất, “Người sáng tạo câu lạc bộ kickboxing kiêm đội trưởng câu lạc bộ. Câu lạc bộ kickboxing do tôi tự thành lập, muốn cùng những người có chung sở thích cùng nhau vui chơi. Lợi ích do tôi lo hết, cụ thể là cái gì, chút nữa Trần Hạo cho mọi người. Nhưng mà, tôi có cầu, ở nơi này đừng mong đến để kiếm lợi, vào đây rồi phải luyện được bộ dạng mà tôi muốn. Bên trong câu lạc bộ có tiêu chuẩn khảo sát, nếu cảm thấy mình chống được ra, cũng đừng mong phải huấn luyện mà ngồi hưởng lợi ích.”

      Câu lạc bộ người ta đều tốn nước bọt để giữ lại thành viên mới, thế mà Văn Dụ lại lấy uy trước mặt mọi người. vốn người cao chân dài, cơ bắp tráng kiện, đứng ở đài bễ nghễ nhìn đám tiểu học đệ tuổi, dùng khí thế đè người.

      Nhóm học đệ nhịn được lặng lẽ nuốt nước bọt.

      Cạch tiếng, Văn Dụ đem cái găng tay còn lại ném xuống đất.

      Nhóm học đệ rụt cổ co đầu, lại nuốt thêm ngụm nước bọt.

      Trần Hạo vỗ tay mấy lần, cao giọng : “ nào, qua bên này với tôi.”

      Tất cả mọi người tranh thủ quay chỗ khác, về phía Trần Hạo, tránh khí thế của Văn Dụ.

      Kỷ An Ninh theo đám người quay sang chỗ khác, đứng quay lưng về sàn thi đấu, giả bộ thấy Văn Dụ.

      Hai tay Văn Dụ chống lấy dây thừng, cúi người nhìn xuống dưới, mỉm cười.

      So với khí thế trâu bò của Văn Dụ Trần Hạo trông giống với đội trưởng câu lạc bộ hơn, nước miếng bay tứ tung mà giải thích cho mọi người những lợi ích của câu lạc bộ.

      học kì có hai lần khảo sát, nếu hai lần đều đạt phải rời khỏi câu lạc bộ. Những người hợp lệ tháng được trợ cấp hai trăm đồng, năm người đứng đầu có thành tích tốt nhất, mỗi người được thưởng ngàn đồng.

      Đội trưởng câu lạc bộ định kỳ hoặc định kỳ phát cho mọi người đồ như giày thể thao, quần áo thể thao, găng tay… Nội dung rất nhiều, ta nhớ cái gì cái đó.

      “Ví dụ như cái này.” Trần Hạo giơ chân lên, cho mọi người nhìn đôi giày của vận động viên nổi tiếng chân ta, “Cuối kỳ trước, đội trưởng chúng ta xem trận bóng rổ, thấy vui vẻ thế là cho mỗi người đôi.”

      Con trai ai mà thích giày chơi bóng, lập tức phát ra tiếng than “Wow~”.

      Về phần ba năm liên hoan chút đây là chuyện thường ở câu lạc bộ. Nếu so với mấy câu lạc bộ động tí là bắt thành viên đóng tiền lợi ích của câu lạc bộ kickboxing tính ra rất phong phú.

      Kỷ An Ninh nghe , câu lạc bộ này Văn Dụ dùng tiền lập ra để thỏa mãn sở thích, đơn giản là để thoải mái vui chơi.

      Đợi đến lúc Trần Hạo lên tiêu chuẩn khảo sát, tiêu chuẩn đầu tiên là “100 cái hít đất”, cảm thấy mình cần phải nghe tiếp, lặng lẽ dịch chân về sau, nhân lúc người ta để ý mà bỏ chạy.

      Trong mười mấy tên con trai có đẹp, mà Văn Dụ vẫn luôn đứng ở cao nhìn chằm chằm , sao có thể để chạy được?

      “Này, bạn nữ kia.” đứng cao từ tốn gọi, “Bạn nữ kia, đúng, là bạn đấy. Qua bên này với tôi, lúc nãy là tiêu chuẩn khảo sát của nam sinh, nữ sinh khảo sát qua bên này.”

      Giả bộ gì chứ, ngay cả tên Kỷ An Ninh cũng gọi, mở miệng ngậm miệng đều gọi “Bạn nữ kia”, giống như biết nhau vậy.

      Phía trước có mấy bạn trai bắt đầu cởi áo chuẩn bị hít đất, Văn Dụ vừa gào to như thế, lập tức mấy chục ánh mắt tập trung về phía Kỷ An Ninh.

      Mấy người phía trước lúc này mới phát có bạn học xinh đẹp đứng phía sau, vội vàng cầm áo lên che ngực, làm mọi người cười vang.

      Kỷ An Ninh thấy Văn Dụ cười xấu xa biết mình thể nào toàn thân mà lui rồi. Nếu bây giờ muốn , với trình độ mặt dày của Văn Dụ chắc chắn gì đó làm mọi người chú ý.

      Nghe thấy mấy nam sinh xung quanh khe khẽ bàn luận “Oa, xinh đẹp như vậy cũng muốn tham gia câu lạc bộ kickboxing kìa.” nghiến răng, hứng trọn mấy chục ánh mắt mà về phía Văn Dụ.

      Văn Dụ cố nhịn cười, tay khẽ chống, nhàng nhảy xuống từ sàn thi đấu, nghiêm trang : “ theo tôi.”

      Kỷ An Ninh bị dẫn vào trong, đến khu vực ít người, thấy Văn Dụ dừng bước, nheo mắt thấy người xung quanh nhiều, giọng : “Văn Dụ, tôi chỉ tới xem thử, chỗ này của hợp với con lắm, tôi cũng qua nổi kì khảo sát đâu, hay là tôi rút lui nhé.”

      Văn Dụ mắt điếc tai ngơ, tùy tiện : “Tý nữa rồi .”

      xong, về phía khác: “Tôn Khải, mang cái kia cho tôi, 20 cái kia.”

      nam sinh cường tráng mang 20 đĩa sắt qua, Văn Dụ nhận lấy rồi ước lượng, quay người kín đáo đưa cho Kỷ An Ninh: “Cầm thử xem.”

      Kỷ An Ninh: “???” Vô thức đưa tay nhận.

      Văn Dụ buông tay ngay mà còn nhắc nhở : “Cẩn thận chút, hơi nặng đấy.”

      Kỷ An Ninh nhìn mỏng manh gió thổi là bay, nhưng người rất chắc. Văn Dụ nhìn hai tay ôm 20 kí đĩa sắt còn khá , lúc này mới buông tay.

      Hai tay khoanh trước ngực, nhìn Kỷ An Ninh gật đầu, quay đầu với Tôn Khải: “Ghi tên , bạn nữ này thông qua khảo sát.”

      Kỷ An Ninh: “…”

      Excuse me???

      trăm cái hít đất đâu?

      “Cái đó là tiêu chuẩn khảo sát của con trai.” Văn Dụ chút chột dạ mà , “Con nếu nâng được hai mươi kí đĩa sắt coi như qua.”
      Last edited: 17/11/20
      rabbitphan, AikoNguyen, tieunai69199342 others thích bài này.

    3. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Gặp bạn Ninh tất cả tiêu chuẩn gì đó chỉ là mây bay nhé
      Thanks editor

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Văn Dụ, bạn chính thức lọt hố tình rồi đấy.haha.
      Trần Hạo: sao khi mình quảng cáo 1 lúc cảm giác như quà tặng nhiều khi tham gia đa cấp thế nhỉ??mà thôi kệ , đại ca muốn tán phải cho đàn em hưởng ké với chứ.kaka

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ôi, chỉ là hình thức tán cấp độ cao í mà

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :