1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Haha.sao tớ có cảm giác như kiểu đội vợ lên đầu trường sinh bất tử thế này... yến vương cứ việc sủng vợ và rải cẩu lương thoy!!
      Lừa tình thích bài này.

    2. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      @knh đúng là nhìn xem tối chưa để buông màn đó, haha
      @levuong chắc là thê nô rồi, mắng ai cũng đừng để chọc tức lại chính mình
      Ameri, Bảo Vy197huyen1604 thích bài này.

    3. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      <3
      Lừa tình thích bài này.

    4. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 43. Hầu hạ

      Lâm Vị Hi vô cùng vui vẻ, chợt nghĩ đến những chuyện xảy ra trong quyển sách kia, vui sướng trong lòng lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ lo lắng. Nụ cười của nàng nhạt dần, Cố Huy Ngạn bén nhạy cảm giác được thay đổi của Lâm Vị Hi, ánh mắt khẽ động, trầm giọng hỏi: "Nàng sao vậy?"

      " có gì." Lâm Vị Hi lắc đầu, nàng cũng có ý định với Yến vương những chuyện này, dù sao quyển sách kia là quá sức tưởng tượng của con người, mà có liệu Cố Huy Ngạn có tin tưởng nàng hay ? Bây giờ cũng chỉ là nàng sợ bóng sợ gió mà thôi, còn chưa xảy ra chuyện gì phỏng đoán này nọ. Lâm Vị Hi nghĩ đến Cố Huy Ngạn, biết vì sao lại vô cùng tin tưởng , dường như bất kể có xảy ra chuyện gì, người trước mặt này vẫn đáng giá để mình ỷ lại. Lâm Vị Hi bị người ta đầu độc rồi, nàng nhìn Cố Huy Ngạn, hơi ngập ngừng hỏi: "Vương gia, chàng cảm thấy Trương thủ phụ là người như thế nào?"

      Ánh mắt Cố Huy Ngạn thay đổi, mặt đều là vẻ ngoài ý muốn. Lúc đầu cho là tiểu thê tử của mình lại suy nghĩ lung tung cái gì. Dường như nàng rất hay chìm vào hồi ức, có đôi khi khuôn mặt còn lộ ra vẻ đau thương, có vẻ như từng xảy ra vài chuyện vui với nàng. Nhưng những cảm xúc này, so với trưởng thành của nàng vạn vạn lần thể có. Cố Huy Ngạn chỉ có thể để chuyện này ở trong lòng, bình thường cũng tỏ vẻ gì. vốn cho rằng hôm nay lại là tình trạng tương tự như vậy, thế nhưng cũng thể nghĩ tới, vậy mà từ trong miệng của Lâm Vị Hi nghe được vấn đề này.

      Nàng có thể hỏi như vậy, chắc chắn điều muốn nghe phải là Trương Hiếu Liêm thơ văn nhất đẳng, tân tâm tận trách, lao tâm khổ tứ dạy dỗ hoàng đế các loại. Cố Huy Ngạn cảm thấy kỳ lạ, lấy tuổi tác cùng từng trải của Lâm Vị Hi, vốn tiếp xúc đến cấp độ triều chính đại mới phải chứ. Cố Huy Ngạn nghĩ như vậy, lập tức hỏi: "Vì sao nàng lại hỏi như vậy?"

      " có gì, chỉ là hôm nay gặp hoàng thượng, mới giật mình hóa ra thánh thượng lớn nhanh như vậy, cũng kém ta là bao nhiêu. Chắc hẳn đến sang năm, thánh thượng chắc cao hơn ta rồi, cho nên mới suy nghĩ chút." Lâm Vị Hi thấp thỏm , ở trước mặt Yến vương những này, hơi có chút cảm giác múa rìu qua mắt thợ, nàng vụng trộm nhìn Yến vương, cẩn thận hỏi, "Vương gia, suy nghĩ của ta có chút thô thiển, lại còn với chàng, có phải là buồn cười lắm ?"

      " có." Cố Huy Ngạn bật cười, nhịn được đưa tay ra vuốt vuốt đỉnh đầu của nàng: "Làm sao lại như vậy? Nàng có thể nghĩ như vậy, rất khá rồi."

      Đế vương tuổi lớn lên từng ngày, mà ba vị thần tử vẫn còn nắm giữ triều chính, tựa như những điệu ca múa mừng cảnh thái bình chôn lôi hỏa ngàn dặm, mà hết lần này tới lần khác chúng đại thần trong triều đình vô tri vô giác, vẫn đắm chìm trong rượu thịt nữ sắc. Chỉ sợ ngay cả Trương Hiếu Liêm cũng chưa từng nghĩ đến những nguy cơ này . tiểu nương mười sáu tuổi như Lâm Vị Hi, chỉ tiến cung chuyến mà có thể nhìn ra, là rất hiếm có rồi.

      Vẻ mặt của Cố Huy Ngạn trở nên thâm trầm, nhìn thấy Lâm Vị Hi khẩn trương nhìn mình, đôi mắt ướt át, dường như chỉ khắc sau trời đất sụp xuống. Cố Huy Ngạn nhàng cười tiếng, khí thế quanh người cũng thả lỏng, còn vẻ nghiêm nghị nữa: "Từ bây giờ đến ngày đó còn xa, ít nhất cũng còn khoảng năm năm thái bình nữa, nàng lo lắng cái gì? Huống chi, dù cho ngày như vậy cũng còn có ta ở đây. Hi nhi, có việc gì đâu."

      Bởi vì Lâm Vị Hi nhìn thấy nguyên nhân ở trong quyển sách kia, nàng biết sau này án của Trương thủ phụ có liên luỵ rất lớn, cho dù bây giờ vẫn còn liêm chính ngay thẳng, nhưng ai biết được lòng người? Trong lòng nàng mây đen giăng đầy. Bây giờ nghe được Cố Huy Ngạn lời như vậy, nàng thầm thở phào tiếng, lúc này cười : " đúng lắm, vẫn còn có vương gia chàng ở đây."

      Tâm trạng của Lâm Vị Hi nhõm hơn rất nhiều, nhìn sắc mặt của Cố Huy Ngạn, có vẻ như cũng luôn đề phòng chuyện này. Có lẽ ngay từ lúc bước chân về kinh thành phụ chính hoàng đế tính đến những chuyện như vậy rồi. Yến vương là ai? Kể cả Lâm Vị Hi may mắn từ trong quyển sách nhìn thấy tương lai cũng dám so sánh với Cố Huy Ngạn. Nếu như đề phòng, nàng lại lo lắng chẳng phải là buồn lo vô cớ hay sao?

      Tảng đá trong lòng Lâm Vị Hi thả xuống, hai đầu lông mày cũng thả lỏng rất nhiều. Mặc dù Cố Huy Ngạn muốn an ủi Lâm Vị Hi, thế nhưng khi thấy phản ứng của nàng, vẫn rất kinh ngạc: "Nàng cứ tín nhiệm ta như vậy? Ta cũng chỉ là suông mà thôi, chuyện tương lai, khó mà trước đươc."

      "Ta đương nhiên tin." Lâm Vị Hi đổi lại vẻ ủ rũ trước đó, nàng cười duyên dáng với Cố Huy Ngạn tiếng, gương mặt là lúm đồng tiền : "Bởi vì ngài là Yến vương a."

      tiểu nương tín nhiệm vô điều kiện làm cho thể cưỡng lại được, bên môi Cố Huy Ngạn mang theo ý cười, ánh mắt cũng bắt đầu trở nên nhu hòa.

      Cố Huy Ngạn là kết hôn có bảy ngày nghỉ, thực tế, từ ngày thứ ba sau khi vào cung diện thánh trở về, kỳ nghỉ của kết thúc, bắt đầu xử lý triều chính rồi.

      Lâm Vị Hi cố gắng dậy sớm, kiên trì tự tay mặc cho Cố Huy Ngạn triều phục nhất phẩm thân vương. Cố Huy Ngạn thấy khóe mặt Lâm Vị Hi đỏ au, ràng còn chưa tỉnh ngủ. Nàng chỉ mặc quần áo ngủ, lúc đứng dậy thay y phục cho , cả người còn khẽ run lên. Dù cho đốt địa long, trời sáng sớm mùa đông vẫn còn rất lạnh. Cố Huy Ngạn thương tiếc nàng còn chưa tỉnh ngủ, lại xót xa nàng đứng ở bên ngoài chịu lạnh, mấy lần bảo nàng trở về tiếp tục ngủ, Lâm Vị Hi đều lắc đầu từ chối. Đây là lần đầu tiên nàng thay trang phục cho nam tử, Cố Huy Ngạn bởi vì địa vị cao, triều phục khá rườm rà, Lâm Vị Hi đưa tay, cố hết sức kéo đai lưng cho Cố Huy Ngạn.

      Bả vai Cố Huy Ngạn rắn rỏi, eo gầy, hai chân cân xứng lại thon dài, lúc đứng dậy uy nghiêm thẳng tắp, nhìn là biết người quanh năm ở trong quân ngũ. Lâm Vị Hi đứng ở trước mặt Cố Huy Ngạn tinh tế của nàng. Bây giờ nàng chỉ mặc quần áo ngủ, toàn bộ mái tóc dài thả ở sau lưng, lúc đeo đai vòng quanh eo Cố Huy Ngạn, dường như chủ động ôm eo của Cố Huy Ngạn. Mà Cố Huy Ngạn áo mũ chỉnh tề, toàn thân là cả bộ nhất phẩm triều phục, Lâm Vị Hi lại tóc dài tới eo, quần áo đơn bạc mỏng manh, bức tranh đối lập này lại mang đến cảm giác ướt át khó tả.

      Lúc Lâm Vị Hi đeo đai lưng cảm thấy bối rối, mà nàng còn ràng cảm giác được bây giờ Cố Huy Ngạn cúi đầu nhìn mình, ánh mắt vô cùng chuyên chú. Lâm Vị Hi biết làm sao, động tác tay có chút lúng túng, mãi mà vẫn chưa cài xong đai lưng. Lâm Vị Hi nôn nóng. Vào triều là đại , bất kể thất lễ hay đến muộn đều là chuyện rất nghiêm trọng. Lâm Vị Hi vội vàng rút dây đai lưng, Cố Huy Ngạn đột nhiên vươn tay, cầm tay nàng buộc đai lưng lại. Bàn tay của Cố Huy có vết chai mỏng, phủ lên tay nàng hơi thô ráp, thế nhưng lại mang theo an tâm ấm áp. Mặt Lâm Vị Hi ửng đỏ, nàng cố gắng bình tĩnh lại, cầm ngọc bội, túi thơm…những vật này, từng cái treo lên đai lưng.

      Chờ mặc hoàn chỉnh bộ nhất phẩm triều phục xong, thời gian muộn hơn so với ngày trước. Lâm Vị Hi lui ra phía sau bước, nhìn ngắm lại Cố Huy Ngạn ung dung cao quý trong bộ triều phục này. Nàng mìm cười với Cố Huy Ngạn, hành lễ vạn phúc: "Hôm nay để vương gia phải đợi lâu, thiếp thân ở đây chờ chàng trở về."

      Cố Huy Ngạn gì, nhìn chăm chú Lâm Vị Hi, lát sau sau, lên đỡ cánh tay Lâm Vị Hi, hơi dùng lực liền đỡ cả người nàng dậy. thuận tay đưa lên gương mặt Lâm Vị Hi, dịu dàng vuốt ve cằm của nàng mấy lần, rồi xoay người .

      Lúc Lâm Vị Hi mặc quần áo cho Cố Huy Ngạn, ràng xung quanh có rất nhiều thị nữ, nhưng ai dám lên nhúng tay. Vương phi chuyên chú thay quần áo cho Yến vương, Yến vương cũng chăm chú nhìn Lâm Vị Hi, cho dù câu Yến vương cũng , nhưng nha hoàn xung quanh đều biết, Yến vương cho phép bọn họ lên quấy rầy.

      Chờ cho Cố Huy Ngạn rời , tất cả mọi người trong phòng đều nhàng thở ra. Lúc này Uyển Tinh Uyển Nguyệt mới dám lên, dìu Lâm Vị Hi hỏi: "Vương phi, sắc trời vẫn sớm, ngài có muốn về nằm thêm lát ?"

      Lâm Vị Hi nhìn ra bên ngoài, mặc dù trời vẫn đen, nhưng ở phương đông nổi lên dải màu xanh rồi. Lúc nãy mới đứng dậy cảm thấy chỉ muốn ngủ tiếp, nhưng sau khi thay triều phục cho Cố Huy Ngạn xong, cơn buồn ngủ của nàng cũng tiêu tan ít. Lâm Vị Hi lắc đầu, : " dậy rồi lại trở về nằm ra thể thống gì. Thay quần áo ."

      Bởi vì trong vương phủ chỉ có Cố Huy Ngạn cần vào triều, cho nên lúc Cao Nhiên đến đây thỉnh an, vị mẹ chồng Lâm Vị Hi này ngồi ngay ngắn từ lâu rồi. Trước đó lúc Cao Nhiên kính trà phải chờ Lâm Vị Hi khá lâu, lại thêm ngày hôm qua tiến cung cũng phải chờ, trong nội tâm nàng ta khẳng định Lâm Vị Hi là người ham ăn ham ngủ, cho nên hôm nay lúc ra cửa khỏi có chút coi thường. Ai ngờ vậy mà hôm nay Lâm Vị Hi dậy sớm, Cao Nhiên thấy Lâm Vị Hi trang điểm chỉnh tề, ngồi mình bên cửa sổ uống trà, nàng ta chợt giật mình, lập tức nhanh tới, cúi đầu : "Con dâu thỉnh an mẫu thân. Hôm nay con dâu đến chậm, vẫn mong mẫu thân thứ tội."

      Lâm Vị Hi liếc qua, : " phải tay ngươi vẫn còn bị thương, mấy ngày nay liền miễn thỉnh an? Tại sao ngươi lại tới?"

      "Mẫu thân thương xót, con dâu cảm kích vô cùng, nên càng phải hiếu kính mẫu thân nhiều hơn, làm sao dám chậm trễ ạ."

      Những lời sáo rỗng như này Lâm Vị Hi cũng lạ gì. Nếu như nàng ở vị trí con dâu, được mẹ chồng thương tiếc bị thương mà miễn hầu hạ sớm chiều, tuy miệng nàng cảm kích, nhưng cũng dám coi là . Lúc Lâm Vị Hi còn ở phủ quốc công nhìn quen diễn xuất của tổ mẫu là phu nhân quốc công rồi. Mẫu thân nàng là con của trưởng công chúa mà cũng chưa từng dám sao nhãng việc thỉnh an mỗi ngày. Trong ấn tượng của Lâm Vị Hi, chỉ có mấy ngày mẫu thân Vệ thị sinh non, bởi vì dậy nổi, mới được đặc xá miễn thỉnh an. Sau này thân thể của mẫu thân ngày càng sa sút, mới thể đến hầu hạ mẹ chồng nữa.

      Lâm Vị Hi nhớ tới mẫu thân Vệ thị, khỏi lại nghĩ tới Hàn thị cùng đứa con trai kia từng là thứ đệ của nàng. Nghĩ tới những cố nhân thoải mái này, Lâm Vị Hi mất hết hứng, thần thái mặt cũng càng lãnh đạm: "Thế tử phi có lòng, khó trách trước đó luôn luôn nghe người khác tán thưởng thế tử phi hiếu thuận. Nghe lúc chưa xuất các có hiền danh. Hôm nay xem ra, quả nhiên là danh bất hư truyền."

      "Mẫu thân quá khen rồi, những lời này cũng chỉ là quý phu nhân cho con dâu mặt mũi, nên mới may mắn ở kinh thành có chút tài năng và hiếu danh thôi. Con dâu làm sao dám coi là , mẫu thân chớ có như vậy, con dâu xấu hổ vô cùng."

      Miệng lời khiêm tốn, nhưng lại cố ý cho nàng biết trước lúc Cao Nhiên xuất các vừa có tài danh lại có hiếu tên. Lâm Vị Hi cười cười, đặt chén trà xuống, nhìn Cao Nhiên cười : "Danh tiếng của thế tử phi vậy mà lại lớn như vậy, phủ Yến vương ta có thể cưới được ngươi, là may mắn. Nếu như trước khi xuất các thế tử phi nổi danh, vậy việc phụng dưỡng trưởng bối, quản lý việc nhà, thêu thùa bếp núc, đều có vấn đề gì rồi."

      Sắc mặt Cao Nhiên có chút cứng ngắc, yên lành lại bị Lâm Vị Hi như vậy, có khác nào bảo nàng ta giống như nha hoàn hầu hạ trong phủ đâu. Thế nhưng dù cho cam lòng cũng có cách nào, cầu của người đời đối với con dâu chính là trước mặt mẹ chồng giống nha hoàn hầu hạ, trước mặt trượng phu người hoàn mỹ, còn trước mặt hạ nhân lại phải giống Bồ Tát.

      Nếu như Lâm Vị Hi coi Cao Nhiên là nha hoàn sai sử, ngoại trừ có thể truyền ra bên ngoài kiếm chút nước mắt đồng tình, còn đâu Cao Nhiên cũng phải cam chịu còn cách nào khác.

      Lâm Vị Hi dùng khăn lau khóe môi, vịn tay làm bộ đứng dậy, Cao Nhiên thấy thế cho dù trong lòng chán ghét, cũng chỉ có thể nhanh tới trước đỡ."Mẫu thân cẩn thận."

      Sau khi Lâm Vị Hi đứng vững, bất động thanh sắc hất tay Cao Nhiên ra. Nàng đến sảnh phía trước, hỏi: "Thế tử phi dùng đồ ăn sáng chưa? Nếu chưa kịp dùng, có thể ở chỗ này dùng chút."

      Cao Nhiên vội vàng "Con dâu dám". Hôm nay nàng ta tới thỉnh an muộn, nếu còn ở viện của Lâm Vị Hi dùng đồ ăn sáng, chẳng phải là có cớ cho người ta chuyện hay sao. So ra, Cao Nhiên tình nguyện bị đói.

      Lâm Vị Hi cũng chỉ làm ra vẻ hỏi chút thôi, chứ trong nội tâm cũng hề muốn ngồi cùng bàn với Cao Nhiên. Nàng ngồi vào trước bàn, nha hoàn đem trà bánh còn bốc hơi nóng bưng lên, mỗi đĩa đều tỉ mỉ tinh xảo, nhìn xem là biết có giá trị . Sau khi Lâm Vị Hi ngồi xuống, Cao Nhiên liền vội vàng tiến lên bước, với nha hoàn chia thức ăn: "Ta đến hầu hạ mẫu thân dùng bữa, ngươi xuống ."

      Nha hoàn thấy Lâm Vị Hi tỏ vẻ gì, hai tay đem đũa đưa cho Cao Nhiên, sau đó hành lễ, cúi đầu lui ra.

      Lâm Vị Hi khách khí cười: " Tay của thế tử phi còn bị thương, loại chuyện của hạ nhân này sao lại đến tay thế tử phi làm, quá vất vả rồi."

      "Hầu hạ mẹ chồng, sao có thể gọi là vất vả ạ?" Cao Nhiên vẫn dịu dàng cười như cũ, nhìn ra điểm khó chịu nào. Ánh mắt Lâm Vị Hi mới chỉ khẽ động, Cao Nhiên gắp món ăn mà Lâm Vị Hi hướng tới vào trong bát của nàng rồi, căn bản cần Lâm Vị Hi phải thêm cái gì. Lúc Lâm Vị Hi còn ở phủ quốc công mới chỉ thấy Cao Nhiên nịnh bợ tổ mẫu. Khi đó cho dù nàng cảm thấy Cao Nhiên tận lực hiếu kính, nhưng thể thừa nhận, nhãn lực hầu hạ người khác của Cao Nhiên cao hơn chính mình rất nhiều. Đổi lại thành Lâm Vị Hi, khẳng định nàng làm được việc tự tay bưng trà, ân cần hầu hạ dùng bữa như này, bất kể đối với trưởng bối hay là trượng phu của mình.

      Nàng từng để vào mắt chút diễn xuất này của Cao Nhiên, nhưng bây giờ đứng ở góc độ khác, đột nhiên Lâm Vị Hi cảm thấy còn rất thoải mái. Khó trách phu nhân quốc công luôn luôn Cao Nhiên tốt. Được hầu hạ chu đáo như này, ai mà tốt đây?

      GáiNgoan, lisa0801, Ameri36 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      là rất bất bình, ko có cảnh xôi thịt ướt át nào trong đêm luôn hả trời ạ? Goai???
      Thích ăn thịt, Lừa tìnhA fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :