1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      An phận thủ thường Cao Nhiên ơi, cận thận là bỏng tay còn lại đấy, kaka
      Lừa tình thích bài này.

    2. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 42. Thị uy

      Công phu hàm dưỡng của Cố Huy Ngạn vô cùng tốt, vẫn bình tĩnh y nguyên như trước, giống như nghe được gì. Chúng nha hoàn trong sảnh đường nhìn thấy Yến vương cùng thế tử tới, vội vàng hành lễ thỉnh an. Lâm Vị Hi nghe được tiếng cũng đứng lên, khẽ nhún gối: "Vương gia."

      Cố Huy Ngạn rất tự nhiên đỡ Lâm Vị Hi, lễ vạn phúc của Lâm Vị Hi mới làm nửa, chỉ có thể theo cánh tay của Cố Huy Ngạn đứng lên. Những người khác ở trong phòng nhìn thấy đều có chút kinh ngạc, Cao Nhiên nhìn chằm chằm cánh tay đỡ Lâm Vị Hi của Yến vương, thể tin được vậy mà Yến vương có thể làm được như vậy. Lâm Vị Hi nàng có tài đức gì?

      Tầm mắt của Cố Trình Diệutừ bàn tay chồng lên nhau của hai người thu lại,cụp mắt vấn an Lâm Vị Hi: "Mẫu thân."

      Lâm Vị Hi cũng nghĩ tới Cố Huy Ngạn ở trước mặt mọi người mà lại đỡ nàng đâu. Làm vợ người ta, việc cần làm chính là sinh con dưỡng cái nối dòng, quản lý hậu trạch. Còn người trượng phu tôn kính, tương kính như tân với thê tử của mình, chứ phải là ân ái. Từ rất lâu rồi Lâm Vị Hi vẫn luôn hiểu cuộc sống vợ chồng chính là mỗi ngày trôi qua đều như vậy. Chưa bao giờ nàng dám hi vọng xa vời người nam tử dụng tâm cư xử với nàng. Lâm Vị Hi vẫn chưa có cách nào phản ứng kịp, nàng có chút thụ động được Cố Huy Ngạn ôn nhu dắt đến chỗ ngồi, sóng vai ngồi cùng với Cố Huy Ngạn.

      Lập tức Cố Trình Diệu cũng ngồi xuống. Cả nhà tổng cộng cũng chỉ có bốn chủ tử, duy chỉ có vị trí của Cao Nhiên là lúng túng. Ở đây chỉ có nàng ta là thể ngồi, con dâu hầu hạ mẹ chồng dùng bữa là chuyện thiên kinh địa nghĩa, cũng thể ở trước mặt mẹ chồng mà ung dung ngồi xuống được.

      Vừa khéo, hôm nay tay của Cao Nhiên vẫn chưa khỏi hẳn. Sau khi thức ăn được đưa lên bàn, Cao Nhiên cầm đũa lên, làm bộ muốn chia thức ăn cho Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi nhìn qua tay nàng ta chút, : "Thế tử phi cũng cần vội vàng tận hiếu, tay của ngươi chưa khỏi hẳn, vẫn là ngồi , lại thành ta khắc nghiệt với ngươi. Đến lúc đó lại là người kế mẫu là ta đúng."

      Lâm Vị Hi là có dụng ý riêng. Cố Trình Diệu nghe nổi, chỉ có thể đứng lên, : "Hôm qua bất kính với mẫu thân là nhi thần đúng, mẫu thân hãy tha thứ cho nhi thần."

      hàng đơn vị quyền cao như phụ thân tốt, có thể đương nhiên để người khác phải tha thứ. Lâm Vị Hi cười khẽ, : " dám nhận. Thế tử lại là người thừa kế duy nhất của vương phủ, ta cũng chỉ là kế thất, nào có dám khoa tay múa chân với thế tử đây."

      Lời này vừa ra sắc mặt rất nhiều người cũng thay đổi. sai. Đúng là bọn họ có nghĩ như vậy. Thế nhưng là khi ra miệng, ý tứ ở trong đó cũng quá nặng rồi. Cho dù bọn họ có chướng mắt thế nào nữa, nhưng cũng thể thay đổi được Lâm Vị Hi chính là Yến vương phi, là kế mẫu của thế tử. Cố Trình Diệu nhíu mày, : "Nhi thần cũng nghĩ như vậy đâu. Sao mẫu thân lại có ý nghĩ như thế?"

      "Ngươi có loại ý nghĩ này, nhưng chưa chắc người phía dưới như thế." Đôi mắt Lâm Vị Hi chút lưu tình đảo qua cả người Bốc ma ma, lạnh lùng mà phiền chán. Trong phòng này, những người khác chưa hẳn có cảm giác gì, thế nhưng người trong cuộc là Bốc ma ma này nhất định thấy chột dạ. Sau khi Lâm Vị Hi mia mai xong, tùy ý : "Thế tử, thế tử phi, cùng ngồi ."

      Ánh mắt của Lâm Vị Hi mặc dù nhanh, nhưng ở đây người nào người nấy đều thông minh cả, sao lại sơ sẩy những chi tiết này. Cố Trình Diệu cảm giác được ánh mắt của Lâm Vị Hi dừng lại ở Bốc ma ma đứng ở phía sau ta. Trong lòng Cố Trình Diệu xấu hổ vô cùng, còn cảm thấy nghi hoặc, chẳng lẽ Bốc ma ma gì với Lâm Vị Hi? Bình thường Bốc ma ma cũng phải là người như thế.

      Cố Trình Diệu tiếp tục đứng đấy, chịu ngồi xuống, Cao Nhiên cũng đứng bên cạnh Cố Trình Diệu, nhăn mày : "Mẫu thân, có lẽ là trong chuyện này có hiểu lầm gì đó. Nếu như con dâu phục vụ tốt, mẫu thân hãy cứ đánh chửi, nhưng lại giận chó đánh mèo lên thế tử hay chút nào đâu."

      Cao Nhiên làm cho người ta chán ghét, mực bày ra bộ mặt đáng thương để làm gì? Từng câu từng chữ của nàng ta ám chỉ là Lâm Vị Hi cố tình gây , hơn nữa còn muốn giẫm lên Lâm Vị Hi để bảo vệ Cố Trình Diệu, thể cho mọi người thấy là nàng ta trung trinh như thế nào. Trong lòng Lâm Vị Hi phiền chán khi cứ nhìn mãi cái vẻ mặt vờ ôn nhu dịu dàng của nàng ta, giọng điệu cũng lạnh hẳn : "Ta cũng có gì liên quan đến ta, sao lại là giận chó đánh mèo? Ta biết tình cảm sâu đậm của thế tử phi với thế tử. Nhưng trước khi thế tử phi muốn bênh vực thế tử, tốt xấu hãy nghe chút xem người khác đến chuyện gì mới phải."

      Cố Trình Diệu nghĩ tới chuyện vậy mà náo thành dạng này, ta muốn chuyện, lại bị Cố Huy Ngạn chặn lại: "Vốn ta phải xin lỗi, nàng nhận lời là được."

      Cố Huy Ngạn mới mở miệng, lập tức tất cả đều dừng lại, Lâm Vị Hi cũng vậy.

      Cố Huy Ngạn nhìn thoáng qua Lâm Vị Hi, giọng điệu nhàn nhạt: "Nàng là Yến vương phi, lời của nàng cũng chính là lời của ta. Nếu như các ngươi dám chậm trễ mệnh lệnh của nàng, chính là chậm trễ mệnh lệnh của ta, sau này cũng cần ở lại phủ Yến vương nữa."

      Lời này vừa ra, chúng hạ nhân đứng ở trong phòng ăn đều biến sắc, bất kể là hầu hạ viện nào, lập tức tất cả đều tranh thủ thời gian quỳ xuống: "Vương gia. . ."

      Khắp bốn phía nhiều người quỳ như vậy mà đôi mắt Cố Huy Ngạn vẫn dừng ở ngay phía trước, cũng thèm nhìn tới. Thấy bầu khí cứng ngắc như vậy, Lâm Vị Hi chỉ có thể lặng lẽ kéo ống tay áo Cố Huy Ngạn, giọng: "Vương gia."

      Đôi mắt ngập nước của Lâm Vị Hi nhìn Cố Huy Ngạn, ánh mắt cẩn thận từng li từng tí, phảng phất còn mang theo ý tứ lấy lòng. Hôm nay lúc Lâm Vị Hi tức giận quả là cố ý. Bốc ma ma nhận người tân vương phi là nàng, còn mang nguyên phối ra để dọa nàng. Loại nô đại khi chủ này cảnh cáo lần, lần sau làm sao Lâm Vị Hi có thể lập uy tín cho mình đây? Nàng vốn có ý định cảnh báo cho Cố Trình Diệu, để cho Cố Trình Diệu nhìn xem những trung bộc trong suy nghĩ của mình đến cùng là hạng người như thế nào. Nhưng Lâm Vị Hi cũng nghĩ tới, Cố Huy Ngạn chuyện, mà vừa mới mở miệng trách cứ Cố Trình Diệu, vô điều kiện hướng về nàng.

      Trong lòng Lâm Vị Hi vừa cảm động vì Yến vương tỏ thái độ của , nhưng cũng áy náy vì mình có ý muốn lợi dụng. Hôm nay Yến vương giao thiệp ở trong cung cả ngày, còn nàng lại sinh ngay trong bữa cơm tối, mượn cơ hội để cảnh tỉnh hạ nhân. Trong lòng Lâm Vị Hi vô cùng áy náy, bây giờ lúc nhìn Cố Huy Ngạn, ánh mắt tự giác mang theo ý tứ lấy lòng.

      Bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, bất tri bất giác cơn tức giận của Cố Huy Ngạn lắng lại rất nhiều. Cuối cùng vẫn đành lòng cự tuyệt Lâm Vị Hi, bình thản : "Đứng lên ."

      Tất cả mọi người ở trong phòng đều nhàng thở ra, cúi đầu từ dưới đất bò dậy. Cố Huy Ngạn nhàng liếc mắt Cố Trình Diệu, giọng điệu bình thường: "Nàng cầu tình cho các ngươi, vậy việc này cứ như thế . Đều ngồi , hôm nay cần chia thức ăn nữa."

      Cao Nhiên tranh thủ thời gian tạ ơn, ngồi xuống cạnh Cố Trình Diệu. Bữa cơm này diễn ra vô cùng tĩnh mịch im ắng, nha hoàn mang thức ăn lên ngay cả tiếng bước chân đều cố gắng gây ra tiếng động. Chúng nha hoàn vú già đều đứng nghiêm chỉnh chờ ở phía dưới, suốt cả bữa cơm, đôi mắt vẫn nhịn được nhìn về phía Lâm Vị Hi.

      Vị tân vương phi này, vậy mà được vương gia coi trọng đến như thế. Đầu tiên là vương gia tự mình đỡ nàng, sau đó vì nàng mà khiển trách thế tử, uy hiếp người dưới. Lâm vương phi tuổi hơn Yến vương rất nhiều, bản nhân lại mỹ mạo như thế, tiểu kiều thê lung linh như này, khó trách Yến vương cưng chiều dung túng nàng vô cùng.

      Chúng hạ nhân mơ hồ cảm giác được, hướng gió trong vương phủ sắp đổi chiều rồi. Lúc trước bọn họ phỏng đoán vương gia vì thế tử nên phòng bị kế thất, chỉ sợ là sai lầm rồi.

      Sau khi dùng bữa xong, vợ chồng Cố Trình Diệu lặng lẽ thỉnh an lui ra, Lâm Vị Hi cũng theo Cố Huy Ngạn trở về phòng. Bước vào phòng, Lâm Vị Hi đưa mắt liếc qua cái, Uyển Tinh Uyển Nguyệt hiểu ý, liền cho nha hoàn phục vụ ra ngoài, chỉ để lại hai người bọn họ trong phòng.

      Chờ còn ai, Lâm Vị Hi cần để ý mặt mũi, lập tức ngồi cạnh Cố Huy Ngạn, dùng ngón út ôm tay áo của , hơi nghiêng đầu, đôi mắt cũng cong lên: "Vương gia, hôm nay ta đa tạ chàng."

      Kỳ Cố Huy Ngạn cũng cảm thấy nên như vậy, đáp ứng cưới nàng, còn có thể mặc cho gia nô trong phủ ỷ già lấn tới hay sao? Cuối cùng để cho những nô tài này lại đến trước mặt nàng những lời lập lờ nước đôi như thế. Là do sơ sót, lẽ ra ngay từ đầu nên cảnh cáo gia nô trong phủ, đem việc này ra. Trong lòng Cố Huy Ngạn vốn cũng để ý lắm, nhưng bây giờ tiểu nương này lại chủ động ngồi cạnh như này lại là . Chẳng biết tại sao trong lòng hơi động, thuận thế hỏi tới: "Sao lại phải cảm tạ?"

      "Tạ vương gia hôm nay trước mặt mọi người làm chỗ dựa cho ta." Ánh mắt Lâm Vị Hi nghiêm túc nhìn chăm chú Cố Huy Ngạn: "Ta biết lúc trước là ta đúng, cố ý dùng kế để vương gia cưới ta, nếu bởi vậy mà vương gia coi thường ta, ta cũng dám phàn nàn. Thế nhưng vương gia vẫn kính trọng ta như cũ, khắp nơi quan tâm, chăm sóc bảo vệ ta. Hôm nay trong cung vương gia theo hầu vua, vốn là chuyện hao tâm tổn trí. Sau khi trở lại vương phủ cũng được yên tĩnh. Bữa tối vốn là toàn gia đoàn tụ, ta lại gây như thế, trong lòng ta là. . ."

      Lúc mới bắt đầu Cố Huy Ngạn còn cố ý trêu đùa nàng, mỉm cười nghe, đợi đến về sau, nụ cười của có chút thu lại, giọng điệu cũng thành nghiêm túc: "Sao nàng lại nghĩ như vậy? Chuyện ngày đó. . . Tuy có chút lớn mật, nhưng quyết định của ta cũng phải do nàng thúc ép. Tất cả đều là do ta tự nguyện, làm sao ta có thể vì thế mà coi thường nàng được? Những lời như này về sau đến nữa. Như lời ta trong ngày đại hôn, ta cưới nàng chắc chắn để cho nàng phải khó xử. Nàng hãy cứ là chính mình, trước kia như nào sau này vẫn như vậy, cũng cần phải gánh vác nhiều việc làm gì."

      Lâm Vị Hi nghe được lời này, đáy mắt có chút ướt át. Những lời của Cố Huy Ngạn đánh sâu vào trong lòng của nàng. Thậm chí Lâm Vị Hi còn cảm thấy chân thực. Ngày đó nàng đến thư phòng của Yến vương những lời kia, dễ nghe là báo ân, khó nghe là thi ân cầu báo. Có khác gì là Lâm Vị Hi Nàng ép buộc Yến vương, loại tình huống nhà trai bị ép cưới này, ngày sau phát sinh chuyện gì quả thực liếc qua là thấy ngay. Thế nhưng cho dù ở trong tình huống này, Yến vương vẫn có thể là tự mình quyết định, phụ trách tới cùng. Nếu như Cố Trình Diệu có phần mười tinh thần trách nhiệm của phụ thân mình, kiếp trước nàng cũng náo thành như thế.

      Thế nhưng cuộc đời nào có nhiều nếu như đâu, huống chi, bây giờ nàng gả cho Yến vương, chuyện của kiếp trước thể nghĩ đến nữa. Lâm Vị Hi khẽ chớp mắt, kìm lại nước mắt, cố gắng cười với Cố Huy Ngạn: "Yến vương điện hạ, từ ta ngưỡng mộ chàng. Đến hôm nay mới biết, ngưỡng mộ của ta vẫn còn là quá ít. Chàng người rất rất tốt."

      Mấy hôm nay Lâm Vị Hi cố gắng xưng hô với Cố Huy Ngạn từ "Ngài" đổi thành "Chàng", bây giờ nàng phải là con của thuộc hạ nữa, mà là thê tử của . Lâm Vị Hi cũng hi vọng Cố Huy Ngạn còn dùng ánh mắt nhìn tiểu hài tử để nhìn nàng. Thế nhưng là giờ khắc này, Lâm Vị Hi ra câu này, là thực lòng từ ngưỡng mộ hai đời của nàng đối với vị hùng trước mặt này. Có thể gả cho Yến vương, là may mắn vô cùng của nàng.

      Cố Huy Ngạn được nghe nhiều lời ca tụng của người khác, nhưng thực tế, cũng để ý lắm tới những chiến công của mình. cũng cao thượng như trong trí tưởng tượng của người ngoài. Từ năm mười lăm tuổi quản lý quân đội là vì vương phủ cùng đất phong, năm hai mươi tuổi chinh chiến khắp nơi là vì quyền thế địa vị. Năm ba mươi tuổi vào kinh cần vương, cũng chưa hẳn là lòng vì thiên hạ. biết tâm tư của mình rất nặng, người ngoài hết lòng ca ngợi đến mức mỹ hóa. Về phần tòng quân đại thắng liên tiếp thua trận đến nay, Cố Huy Ngạn thân là chủ soái cũng cảm thấy đây là chuyện cần phải khoe khoang.

      Hành quân đánh trận phải trò đùa, nhất cử nhất động đều là mạng người. Bày mưu tính kế, cân nhắc thiệt hơn là trách nhiệm của người chủ soái.

      Cho dù Cố Huy Ngạn cảm thấy chuyện của có gì đáng để khoe khang, nhưng bây giờ được tiểu nương dung mạo xinh đẹp, tuổi trẻ mỹ lệ ngửa đầu, dựa sát vào mình dùng ánh mắt sùng bái như vậy nhìn chăm chú, Cố Huy Ngạn cũng ngoại lệ cảm thấy vui vẻ. Nhất là đây lại là kiều thê của nghiêm túc , ta ngưỡng mộ chàng.

      Dù tự nhận là năng lực tự chủ vô cùng tốt, nhìn quen sóng to gió lớn nhưng Cố Huy Ngạn cũng có chút khó mà tự nhiên được, cũng biết vì cái gì lại ngẩng đầu nhìn sắc trời bên ngoài.

      Lâm Vị Hi thấy Cố Huy Ngạn lời nào, lại ngẩng đầu nhìn trời, nàng tưởng từ ngữ của mình quá mức càn rỡ, làm cho Yến vương kiên nhẫn được nữa. Trong lòng Lâm Vị Hi khẽ giật thót, vòng tay lại ôm chặt hơn, vội : "Vương gia, từng câu từng chữ của ta đều là thực tình, cũng có ý mạo phạm chàng, lại càng phải cố ý hùa theo người khác."

      Cố Huy Ngạn đưa tay che miệng ho chút, che lấp bối rối của mình: "Ta biết." So sánh ra, tâm tư của lại càng bẩn thỉu. Lúc trước Lâm Dũng phó thác cho chiếu cố con duy nhất là tín nhiệm phẩm hạnh của , nếu Lâm Dũng biết được hành vi gần đây của , chẳng phải là phụ tấm lòng chân thành của cố nhân hay sao.

      Lâm Vị Hi nhìn vẻ mặt đăm chiêu của Cố Huy Ngạn, nhưng hình như giống tức giận. Nàng thoáng yên tâm, trong lòng nghĩ nghĩ, thăm dò hỏi: "Vương gia, hôm nay ta năng lỗ mãng với thế tử, chàng đừng giận ta nhé?"

      " có việc gì." Cố Huy Ngạn để ý: " ta da dày thịt béo, cũng chỉ hai câu thôi, có thể có cái gì. Ngược lại thân thể nàng yếu ớt, tính tình cũng nhàng. Nàng , cũng chẳng sao cả, nhưng đừng để chọc tức chính mình."

      Lâm Vị Hi hé miệng cười: "Tạ vương gia, vương gia trách ta. Kỳ ta cũng phải cố tình gây , lời ta đều là có lý do."

      Cố Huy Ngạn nhìn nàng cười, thấp giọng: "Ta biết."

      Đúng là già mà kính, lúc đó Cố Huy Ngạn nghe còn rất hưởng thụ đấy. Về phần nhi tử của , Cố Huy Ngạn cũng quá để ý. Ngươi lớn như vậy, làm sao đến hai câu giáo huấn cũng chịu nổi. Mẹ kế còn hơn so với Cố Trình Diệu, thân thể lại yếu ớt, Cố Trình Diệu nhường chút cũng là điều nên làm.

      Lâm Vị Hi được Yến vương đặc xá, đương nhiên trong lòng thoải mái vô cùng. Chức trưởng bối này nàng cầm chắc trong tay rồi. Ai có thể nghĩ tới, năm ngoái nàng còn bị Cố Trình Diệu làm cho tức giận đến chết sống lại, thể nhẫn nhịn chịu đựng lạnh lùng thờ ơ của ta. Mà hôm nay, nàng có thể danh chính ngôn thuận giáo huấn ta rồi.
      GáiNgoan, Ameri, Chalychanh42 others thích bài này.

    3. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Người xưa bảo " hùng khó qua ải mỹ nhân" là thế. 8-)8-)8-)8-)
      Lừa tình thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu! Tự dưng chỉ nghỉ tới câu này khi đọc tâm trạng của Yến Vương
      Lừa tình thích bài này.

    5. knh

      knh Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      36
      2 c đều còn rất ngây thơ trong tình nên rất dễ thương.
      Buồn cười tư duy của bạn Yến Vương, ngó sắc trời xem đến lúc "buông màn" dc chưa nè. Rồi còn vụ nghĩ cha của Hi Hi thế nào khi biết " làm gì" con cưng của ông.
      Mengotinh_Ranluoi, Lừa tìnhlevuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :