1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cổ đại ko có thuốc ngừa dại đâu chị ơi
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 9. Ban đêm nguy hiểm
      Ngoài Phù Dung Điện có ao nước trong, bậc đá cẩm thạch trắng dẫn vào trong nước, lan can khắc hoa phù dung vây quanh hơn phân nửa Phù Dung Điện. Tư Mã Tiêu phất qua những bạch ngọc phù dung đó, nghe Cao thái bảo bên cạnh việc Hưng Châu.

      “Nô điều tra xong, thái thú Vương Lăng Dư xác cùng với Tần Nam Vương ngầm có lui tới, Vương Lăng Dư kia còn lợi dụng quan hệ gia tộc, chế tạo binh khí cho Tần Nam Vương, xưởng đặt ở Lộ quận, Hưng Châu. Trừ Vương Lăng Dư, còn có mấy quan viên cũng có tiếp xúc với Tần Nam Vương, địa hạt của Tần Nam Vương cơ hồ càng có vẻ thành quốc gia độc lập …… Bệ hạ, chuẩn bị xử trí thế nào?”

      Tư Mã Tiêu ác liệt bứt lên khóe miệng, hai mắt đen nhánh phảng phất như giếng sâu đáy, “Nếu đều đầu phục Tần Nam Vương, còn giữ làm gì, tất cả đều giết .”

      nhàng, phảng phất phải muốn giết rất nhiều quan viên mấy châu quận, mà người nghe cũng có chút nào kinh ngạc, Cao thái bảo biểu tình thay đổi, chỉ mỉm cười gật gật đầu: “Nô minh bạch, chỉ là có mấy người có thể trắng trợn trực tiếp giết , có mấy người lại được, nô cẩn thận an bài xuống.”

      Tư Mã Tiêu vuốt ve chút mộc châu cổ tay, ừ tiếng, “Vương Lăng Dư kia, ta muốn cắt đầu , đưa lên bàn Tần Nam Vương.”

      “Vâng, bệ hạ.” Cao thái bảo vẫn cứ mỉm cười.

      Hai người đến trước thềm ngọc, Cao thái bảo bỗng nhiên mở miệng : “Lần này trở về, tâm tình bệ hạ dường như tốt hơn rất nhiều, nghe đều là công lao của vị Liêu Quý Phi kia?”

      Tư Mã Tiêu nghe đến Liêu Đình Nhạn, biểu tình hơi hòa hoãn, “Ngươi vừa rồi cũng nhìn thấy nàng, thế nào, xác là mỹ nhân , ta từ Hà Hạ đưa về đó.” Ngữ khí có chút giống tiểu hài tử đắc ý khoe ra với trưởng bối.

      Cao thái bảo cười gật đầu: “Xác là nữ tử tồi, tâm tư nhiều lắm, nếu bệ hạ thích, bằng ban đêm lệnh nàng thị tẩm?”

      Tư Mã Tiêu nghe xong lời này, lại trầm mặt xuống, nếu phải Cao thái bảo lời này, đổi là người khác, chỉ sợ lúc này bị cho người kéo xuống.

      “Cao Mịch, ngươi biết, muốn lưu lại huyết mạch.”

      Nghe dùng ‘ ta ’, mà tự xưng là ‘ ’, Cao thái bảo liền biết trong lòng cực cao hứng, tuy là như thế vẫn ra. Trong lòng thở dài, Cao thái bảo ngữ khí ôn hòa: “Bệ hạ, muốn lưu huyết mạch, lưu là được, nhưng ban đêm bệ hạ ngủ an ổn, thường xuyên thể ngủ, nô nghĩ, nếu để Quý Phi làm bạn, có lẽ bệ hạ có thể cao hứng chút, chừng cũng có thể ngủ tốt hơn.”

      Tư Mã Tiêu chớp chớp mắt, “Nhưng ban đêm ta luôn đau đầu, vạn nhất ngày nào đó cao hứng giết nàng làm sao bây giờ?”

      Cao thái bảo sửng sốt, ở trong lòng lắc đầu cười than, nếu giết nàng, làm sao lại phiền não việc này? Xem ra, chừng bệ hạ sắp có chuyển cơ. ngữ khí càng thêm hòa ái, “Bệ hạ cần lo lắng, nô bảo đảm có việc gì.”

      Tư Mã Tiêu nhìn người này từ khi sinh ra vẫn luôn làm bạn cùng, phảng phất giống như phụ thân, nhìn kỹ sau lúc, rốt cuộc vẫn gật gật đầu, “Vậy cứ như thế .”

      Rời khỏi Phù Dung Điện, Cao thái bảo triệu vị hoạn quan tới, phân phó vài câu.

      Hoạn quan kia kinh ngạc lại sợ hãi: “Này! Nếu để bệ hạ biết được……”

      Cao thái bảo liếc cái, “Cho nên phải tìm kiếm cơ hội, hơn nữa ngươi cũng cần làm quá nhiều, chỉ cần vào lúc thích hợp nhàng đẩy lần là được rồi. Bệ hạ tuy rằng nhìn như đần độn, kỳ trong lòng thanh minh, trong ngoài cung đình, thậm chí thiên hạ to lớn này, đều ở trong lòng , bất luận ai cũng thể tính kế mà có thể toàn thân lui ra.”

      “Bất quá, ta cũng phải tính kế bệ hạ, chỉ là nhìn bệ hạ lớn lên cũng nên đến lúc này, vẫn phải giúp mới được.” Cao thái bảo cười ràng hơn, thanh bỗng nhiên trở nên thấp đến nghe thấy, “Thiên hạ này to như vậy, sao có thể có người kế nhiệm. Huyết mạch…… Cho dù là…… huyết mạch của điện hạ cũng cần phải kéo dài.”

      Trùng hợp qua Thái Cực Điện, Cao thái bảo nhịn được dừng bước chân, nhìn về phía cung điện to lớn kia. Cho đến ngày nay, còn có thể nhớ ràng, mười mấy năm trước là mảnh lửa hừng hực thiêu đốt, cùng tiếng cười to điên cuồng trong ngọn lửa. Máu tươi dọc theo thềm bạch ngọc uốn lượn chảy xuống, thi thể vương khắp nơi và cung điện hoa mỹ cùng rơi vào biển lửa, đốt thành tro tàn.

      Bất tri bất giác qua hơn mười năm, năm đó hài đồng kia đầy người máu tươi ngồi ở bên biển lửa, dần trưởng thành, thành vị…… quân vương đáng sợ.

      ……

      “Chúc mừng Quý Phi, tối nay bệ hạ triệu ngài thị tẩm.”

      “…… Ngươi lặp lại lần nữa?”

      “Bệ hạ mới vừa rồi truyền ý chỉ tới, để Quý Phi tối nay thị tẩm.”

      Liêu Đình Nhạn từ khi nghe thấy tin tức này rồi vẫn luôn ở trong trạng thái hoài nghi, hoài nghi nguyên tác có phải có độc hay , tại sao chỗ nào cũng thích hợp; hoài nghi Tư Mã Tiêu có phải có độc hay , sao lại đường bình thường; hoài nghi mình có độc, thay đổi tim mới đưa đến hoàng đế thế nhưng muốn ngủ nàng.

      Tự trách mình mị lực quá lớn? Liêu Đình Nhạn cuối cùng hoài nghi đến nhân sinh. Lúc trước ngày ngày làm mệt thành cẩu, nàng làm sao nghĩ đến, có ngày, chính mình thế nhưng cần phải ngủ hoàng đế.

      đường tẩm điện hoàng đế, Liêu Đình Nhạn vẫn luôn mắng chửi ở trong lòng. Lúc trước nàng mới vừa tiến cung tính đến chuyện tệ nhất này, khi đó Tư Mã Tiêu cũng ngủ nàng, cố tình chờ tới bây giờ nàng thả lỏng lại cảm thấy mình phải bối rối về phương diện này, Tư Mã Tiêu lại đột nhiên tuyên bố muốn ngủ nàng, người này có bệnh. Hơn nữa bây giờ nàng lo lắng nhất chuyện, kỳ là Tư Mã Tiêu rốt cuộc được , vạn nhất bây giờ bốc lên hứng thú, nhưng lên xe, chạy được nửa tắt máy, nổi trận lôi đình, thẹn quá thành giận, muốn giết nàng ?

      Bị ngủ là chuyện , bị giết là chuyện lớn.

      Thực nhanh, Tư Mã Tiêu lại lần nữa dùng hành động cho Liêu Đình Nhạn, nghĩ quá nhiều căn bản vô dụng, bởi vì nàng vĩnh viễn cũng thể tưởng được làm cái gì.

      Trai đơn chiếc ở chung phòng, còn là vợ chồng hợp pháp, nhà lớn lên dung mạo như thiên tiên, ăn mặc mát mẻ động lòng người, nhưng Tư Mã Tiêu thế nhưng có ý tứ muốn ngủ nàng, ngồi ở mép giường ánh mắt nhìn nàng còn có điểm ghét bỏ.

      Liêu Đình Nhạn: Ghét bỏ cái đầu a! phải ngươi đòi ta tới thị tẩm sao!

      Tư Mã Tiêu: “Sao lại mặc thành như vậy?”

      Liêu Đình Nhạn: “Nhóm nữ hầu chuẩn bị.” Làm nha, nàng cũng muốn mặc, còn phải cho rằng đây là thích đặc biệt phân phó, mới chịu đựng thẹn thùng, căng da đầu mặc vào!

      Hai người nằm ở cái giường, Tư Mã Tiêu căn bản có ý tứ ngủ nàng, Liêu Đình Nhạn khẩn trương rồi khẩn trương, tới giờ bình thường ngủ, buồn ngủ tự nhiên mà nhảy đến, đôi mắt cũng chậm rãi nhắm lại.

      Tư Mã Tiêu vẫn giống xưa nay ngủ được, nhưng nghe Liêu Đình Nhạn bên cạnh hô hấp chậm rãi vững vàng xuống, nhịn được ngồi dậy, đẩy tỉnh Liêu Đình Nhạn.

      Liêu Đình Nhạn cả kinh, tỉnh lại, “Bệ hạ, làm sao vậy?”

      Tư Mã Tiêu nhìn nàng, “ có việc gì, nàng tiếp tục ngủ.”

      Liêu Đình Nhạn đợi trong chốc lát, tựa hồ có việc gì, lúc này mới hồ nghi tiếp tục nhắm mắt lại ngủ, chờ nàng lại mơ mơ màng màng ngủ rồi, thân mình lại bị người ta loạng choạng lắc tỉnh.

      Liêu Đình Nhạn miễn cưỡng lộ ra tươi cười: “…… Bệ hạ?”

      Tư Mã Tiêu ngồi ở bên cạnh nàng, “ có việc gì, nàng ngủ a.”

      Lần thứ ba bị đẩy tỉnh, Liêu Đình Nhạn bày ra nổi gương mặt tươi cười, nàng bị làm tỉnh rất tức giận, hơn nữa năm lần bảy lượt bị người đẩy tỉnh như vậy, nếu phải còn có chút lý trí biết bên cạnh là Tư Mã Tiêu, biết nhìn như tiểu bạch kiểm kỳ là con cá mập trắng, nàng lúc này khắc chế được động thủ đập lên đầu chó của .

      “Bệ hạ, đây là ngủ được sao?” Liêu Đình Nhạn nghiến răng nghiến lợi bài trừ ra những lời này.

      Tư Mã Tiêu quấn vòng quanh sợi tóc dài trước ngực nàng, hề có vẻ buồn ngủ, “Ừm, ngủ được, nàng ngủ như thế nào? Lập tức chú ý nàng liền ngủ rồi.”

      Liêu Đình Nhạn: “Bệ hạ bằng nằm xuống trước, nhắm mắt lại, lát là có thể ngủ rồi.”

      Tư Mã Tiêu bất mãn : “Nàng dỗ tiểu hài tử sao, nào dễ dàng ngủ như vậy.”

      Liêu Đình Nhạn: “ bằng thiếp hát tiếu khúc yên giấc cho bệ hạ?” Vì có thể an tâm ngủ giấc, Liêu Đình Nhạn đành làm bất cứ giá nào.

      Tư Mã Tiêu vừa nghe, cảm thấy còn rất mới mẻ, chống đầu nằm bên cạnh nàng, “Hát .”

      Liêu Đình Nhạn thanh thanh giọng, bắt đầu hát, giọng nàng là tiêu chuẩn nữ chủ, hát rất dễ nghe, Liêu Đình Nhạn tự mình nghe còn cảm giác thập phần vừa lòng, nhưng Tư Mã Tiêu càng nghe càng có tinh thần, thậm chí đột phát kỳ tưởng, muốn triệu mấy nhạc sư tới đệm nhạc.

      Mẹ! Dùng sai kỹ năng. Liêu Đình Nhạn giờ cái gì cũng muốn, chỉ muốn ngủ, nàng thậm chí sinh ra can đảm, muốn ngủ cái đồ phiền nhân này đến còn sức lực lăn lộn, quản rốt cuộc là thận mệt hay là đầu óc có bệnh, may mắn lý trí còn sót lại ngăn trở nàng.

      Trong lòng phát điên trận, Liêu Đình Nhạn uể oải ngồi dậy, chuẩn bị liều mình bồi bạo quân thức đêm. bao lâu thức đêm thế nên quen, nàng ngáp hai cái, “Bệ hạ muốn nghe khúc, vậy gọi nhạc sư đến đây , thiếp bồi ngài nghe.”

      Tư Mã Tiêu liếc thần sắc của nàng, bỗng nhiên : “ muốn nghe, hay là ngủ .”

      Liêu Đình Nhạn tin cái đại móng heo này, ha hả cười hai tiếng, nằm ở kia chờ tiếp tục làm trò. Nhưng vừa ngủ là đến bình minh, từ giường Tư Mã Tiêu tỉnh lại, Liêu Đình Nhạn mới phát tối hôm qua Tư Mã Tiêu quấy rầy nàng nữa.

      Bất quá, giường cũng sớm có thân ảnh Tư Mã Tiêu. Người này ngủ cũng ngủ, ăn cũng ăn, mỗi ngày từ đâu ra nhiều tinh thần làm trò như vậy? Liêu Đình Nhạn hiểu được.

      Từ ngày này, Liêu Đình Nhạn mỗi đêm đều được triệu đến chỗ Tư Mã Tiêu, ngủ giường của , đắp chăn của . Mỗi đêm nàng ngủ rồi lại đánh thức nàng, biến thành tiết mục thường xuyên của Tư Mã Tiêu, đến nỗi muốn đẩy nàng tỉnh mấy lần, tất cả đều phải xem tâm tình Tư Mã Tiêu trong ngày thế nào, nếu tâm tình tốt, quá độ thiện tâm, chỉ đánh thức Liêu Đình Nhạn lần, lăn lộn nàng cho nàng tiếp tục ngủ, nếu tâm tình tốt, chỉ đánh thức nàng vài lần đơn giản như vậy.

      Hôm nay nửa đêm, Tư Mã Tiêu từ trong ác mộng bừng tỉnh, đồng thời đầu truyền đến cơn đau đớn quen thuộc. mở đôi mắt mang theo tơ máu, ngồi dậy táo bạo dùng sức xoa ấn cái trán co rút đau đớn. Nghe thấy động tĩnh bên trong, hoạn quan Cẩn Đức giọng vào trong điện, có chút kinh hãi nhìn Tư Mã Tiêu giường.

      mặc áo ngủ màu đen, đầu tóc cũng đen như mực rũ ở bên gương mặt, càng nổi lên sắc mặt tái nhợt, hai mắt che kín tơ máu phảng phất giống ác quỷ địa ngục đỏ máu giết chóc.

      Mặc dù thấy mấy lần, Cẩn Đức nhìn bệ hạ dáng vẻ này, trong lòng đều theo bản năng nổi lên sợ hãi. Bệ hạ mỗi lần phát bệnh đều khắc chế được dục vọng giết người, nếu tình huống nghiêm trọng còn tốt, nghỉ ngơi ngày cũng có việc gì, nếu tình huống nghiêm trọng, đôi mắt kia cơ hồ đều biến thành màu đỏ, người bên cạnh liền bị xui xẻo…… Quý Phi còn ngủ ở kia có cảm giác đâu.

      Cẩn Đức dẫn theo tâm, nhìn thấy bệ hạ chuyển ánh mắt đến Quý Phi bên cạnh. Lúc nâng cái tay đầy gân xanh kia lên, duỗi đến cổ Quý Phi, Cẩn Đức cơ hồ hô ra tiếng.

      Nhưng mà ngay sau đó, Cẩn Đức chậm rãi há to miệng, ngạc nhiên nhìn giường.

      Liêu Đình Nhạn nằm mơ, mơ thấy con chó ngốc của bạn cùng phòng của mình kia, con chó ngốc kia gọi là Đại bảo bối, làm ầm ĩ, sáng sớm thích nhảy lên giường chủ nhân, vừa cọ lại liếm, ngẫu nhiên cửa phòng nàng bên này có khóa, Đại bảo bối còn biết tự mình mở cửa chạy vào gọi nàng rời giường, vì thế Liêu Đình Nhạn biết kháng nghị mấy lần với bạn cùng phòng, nhưng cuối cùng đều thua vì biểu tình đáng thương hề hề của con chó ngốc đó.

      Nàng trong mơ hồ cảm giác cổ ngứa, hình như có thứ gì cọ, duỗi tay giữ chặt rồi xoa vài cái, miệng hàm hồ : “Nào, Đại bảo bối đừng nháo.”

      Mặt cũng ngứa, như có lông tóc gì cọ lên, Liêu Đình Nhạn lại thuận tay chà xát lông ‘ Đại bảo bối ’, hôn hai cái, “Ngoan, đừng nháo ta ngủ.”

      ……

      Tư Mã Tiêu vươn cánh tay tái nhợt, chậm rãi vuốt chút đầu tóc bị xoa loạn, lại dùng mu bàn tay xoa xoa gương mặt mình, thần sắc cổ quái mà nhìn chằm chằm Liêu Đình Nhạn vẫn ngủ như chết rồi.

      Nhìn chằm chằm hơn nửa đêm, cái gì cũng làm.

      Tác giả có lời muốn : ban đêm nguy hiểm …… Cũng gặp phải nguy hiểm.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      may chị mê ngủ, nếu ko trong lòng nghĩ," đệch, xém nưac lãn cơn hộp của mẹ tác giả rồi", chơi nhau á, bàn tay vàng mà, sao dễ die được,
      heavydizzy thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hú hồn con chim yến, cũng may mơ về đại cẩu chứ mơ về đồ ăn là bị thịt rồi
      heavydizzy thích bài này.

    5. A- Ying

      A- Ying New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      13
      May mà mớ nên tránh được kiếp :010:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :