1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vân Thủy Giá Y - Tinh Oánh Tinh Oánh (update C50)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 22: Vạch trần
      Mộc gia.
      Xe ngựa dừng trước cửa Mộc phủ, Mộc lão gia nổi giận từ ngoài tiến nhanh vào, Giá Y bình tĩnh sát theo sau.
      Ở đại sảnh, vừa thấy Mộc lão gia, Mộc phu nhân ngồi dậy, “Lão gia, kết quả sao rồi?”
      Vân Thủy buông sách, “Nương tử, các người trở lại!” Giá Y đến bên người Vân Thủy, kéo ngồi xuống, ý ám chỉ ngồi yên đó, đừng đứng lên.
      Mộc lão gia trả lời, ngồi xuống ghế chủ vị, “Phu nhân, mang gia pháp ra đây!”
      “Gia pháp? Lão gia, vì sao lại phải dùng đến gia pháp a?”
      Mộc phu nhân vẻ mặt khó hiểu, ra ngoài chuyến, trở về liền kêu mang gia pháp, rốt cuộc bên ngoài xảy ra chuyện gì? Nàng hướng Giá Y nháy mắt, Giá Y khẽ lắc đầu, Mộc phu nhân dù khó hiểu nhưng cũng làm gì khác được, bèn kêu tỳ nữ Tâm Lan theo mình đến từ đường thỉnh gia pháp.
      “Lão gia, có chuyện gì sao lại tức giận như vậy a?”
      “Đúng vậy! Phụ thân, vì chuyện gì khiến người tức giận?”
      Thiên Thủy đứng dậy hỏi, Mai Hương vẻ mặt đắc ý cười, “Phụ thân, có phải hay lần này chúng ta được thượng tuyển a?”
      “Hừ! Mai Hương cũng quan tâm đến Mộc gia chúng ta sao?”
      Mộc lão gia lạnh giọng hỏi.
      Mai Hương vẫn nhận ra có gì đó ổn, đáp: “Phụ thân, con là người Mộc gia, tất nhiên là phải quan tâm Mộc gia a!, con thực rất lo lắng cho lần tham tuyển, Hoa gia tiểu thư kia chắc vì từng cùng với nhị đệ đính thân, cố ý chọn chúng ta, người đừng có tức giận! Còn có……”
      “Lão gia, gia pháp mang tới!”
      Tâm Lan cầm tay cây roi mây. Mộc lão gia liền cầm lấy, phất tay đánh thẳng về hướng Trương Hương.
      “A! a…….” Mai Hương bị đánh chúng cánh tay, kinh hoàng bật ra tiếng, “Phụ thân, người như thế nào lại đánh con!”
      “Đánh ngươi!”
      Mộc lão gia giận dữ hét: “Đánh là vì cái đồ độc phụ biết xấu hổ! ngươi quỳ xuống mau cho ta!”
      Thiên Thủy đỡ Trương Hương, vẻ mặt kinh ngạc lẫn khiếp sợ, “Phụ thân, Mai Hương rốt cục làm sai chuyện gì, mà người lại phải nghiêm trọng đến độ dùng đến gia pháp. Nàng vừa mới sinh non, thân mình………”
      “Ngươi câm miệng! Thê tử mình là độc phụ mà ngươi cũng biết, đêm nay ngươi cũng ra quỳ ở từ đường ! Mai Hương, mau quỳ xuống, đừng để ta lần nữa!”

      Hoa thị thấy thế, đẩy Thiên Thủy ra, kéo Trương Hương quỳ xuống, “Lão gia, đứa chính là làm sai chuyện gì, người cũng nên ra, nếu mình bạch mà dùng gia pháp như vậy, có phải hay …….”
      Trương Hương khóc lớn, “Phụ thân, người muốn đánh con, cũng nên nguyên nhân a! Người làm thế con thực cam tâm!”
      Mộc lão gia để roi nên bàn, ngồi xuống ghế, “Hảo, ta liền hỏi ngươi, ngươi khi nào thích họa phục trang?”
      Trương Hương nức nở, trong lòng thầm suy nghĩ, việc đó với việc tuyển y có gì can hệ.
      !” Mộc lão gia đập bàn lớn tiếng chất vấn.
      Trương Hương thân mình hơi động, “Phụ thân, con dâu lâu chưa từng họa qua phục y”
      “Chưa từng? Vậy thúc phụ ngươi như thế nào trang phục của đường tẩu ngươi mặc là do ngươi họa ra?”
      Mộc lão gia nhìn chằm chằm Trương Hương, khiến cả người Hương lạnh toát.
      có khả năng, có khả năng, có khả năng!” nàng miệng ngừng , “Tuyệt có khả năng này!”
      có khả năng! Ta cùng Giá Y cả hai đều chính tai nghe thấy, có cả Hoa tiểu thư cũng nghe được, cần ta phải mời người đến làm chứng chứ!”

      Mai Hương hoảng loạn, Thiên Thủy tiến đến quỳ cạnh nàng, : “Phụ thân, nếu là do Mai Hương họa thế nào? Bất quá cũng chỉ là bộ trang phục mà thôi, Mai Hương vẽ ra, đưa cho đường tẩu của nàng cũng là bình thường, đâu có thể là việc gì nghiêm trọng!”
      “Hừ! Bình thường, y phục nếu do nàng họa ra, đó là bình thường, còn nếu là sao chép sao có thể là bình thường!”
      Mộc lão gia vỗ bàn .
      “Sao?” Thiên Thủy vẻ mặt kinh ngạc, đứng phía sau Mộc phu nhân, Tâm Lan cũng bắt đầu run run, Giá Y vẫn giữ Vân Thủy ngồi bên, nhìn việc cách lạnh lùng, nàng muốn xem hai người kia còn có chiêu trò gì!
      “Lão gia, cho dù Mai Hương, nàng có sao y dạng cũng đến mức dùng gia pháp như vậy a! Cũng phải , Mai Hương cả ngày đều quanh quẩn ở nhà, có thể sao chép họa y của ai a, chuyện này cần phải hảo hảo điều tra lại chút a!” Hoa thị khuyên giải.
      “Chính là ở nhà sao chép, mới khiến người ta hận! bộ trang phục kia là do Giá Y cùng Vân Thủy cùng nhau họa, độc phụ này dám sao chép, là……” Mộc lão gia cầm roi toan đánh Trương Hương, Thiên Thủy ôm bảo về nàng ta, Hoa thị cùng Mộc phu nhân dùng sức ngăn cản Mộc lão gia.
      “Nương tử, đại tẩu sao chép họa y của chúng ta sao?” Vân Thủy kéo kéo tay áo Giá Y hỏi .
      Giá Y gật gật đầu, “Chính là họa y ngày ấy, chính ngươi tự tay chọn màu cho váy đó!”
      “Trong sách , sao chép chính là tiểu nhân, nàng là người xấu! Nương tử, ngươi đừng sợ!”
      Vân Thủy nghe xong, vỗ vỗ tay Giá Y trấn an, nàng cúi đầu nhìn tay Vân Thủy nắm bàn tay nàng, đành phải nén ý cười.
      “Phụ thân, Mai Hương sao chép cũng phải có chứng cớ! Người thể chỉ nghe phía từ đệ muội là nàng họa! Có lẽ chính là Mai Hương tự mình họa ra cũng đâu thể biết được! Tục ngữ ‘Bắt trộm phải bắt tận tay, gian dâm phải bắt tại giường’ người thể võ đoán như vậy được!” Vân Thủy kéo Mai Hương nức nở, biện giải, vẻ mặt phẫn hận nhìn Giá Y.
      Giá Y đứng dậy, “Đại ca rất đúng! Hay cho câu bắt tận tay, chuyện này nếu đơn thuần đại tẩu chỉ muốn sao chép họa y của muội, muội nhất định cho phụ thân! Nhưng là đại tẩu muốn làm hại đến Mộc gia! Đại ca, người cần chứng cớ có phải hay ! Hảo, muội liền cho ca chứng cớ!” Giá Y đến bên cạnh Tâm Lan, “Tâm Lan, tại nếu ngươi ra thực ta cho ngươi con đường sống!”
      “Giá Y, này Tâm Lan.....”
      Mộc phu nhân vẻ mặt kinh ngạc, Tâm Lan là thị nữ bên cạnh nàng, như thế nào lại cùng Mai Hương chộm họa y a?
      Tâm Lan quỳ xuống đất, “Nô tỳ, biết, thiếu phu nhân người đừng oan cho ta a! Nô tỳ cái gì cũng biết, biết! Thiếu phu nhân, người thể như vậy đổ oan cho ta cùng đại thiếu phu nhân a!!”
      Chương tiếp theo - C23:Chân tướng
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 23: Chân tướng


      Mọi người tại đó đều bất ngờ, Mộc lão gia cũng phải ngoại lệ quay qua nhìn Giá Y, chuyện như vậy sao lại có thể liên quan đến Tâm Lan được?

      “Oan uổng?” Giá Y cười mỉa mai, “Y dạng ta họa ngày đó chỉ có ngươi tiến vào trong phòng, lúc đó ta cảm thấy có gì đó bình thường, nhưng phát ra ….. #%^$%*)(*)*^& Tâm Lan ngươi đừng là cái gì cũng biết nga!” Giá Y lấy từ ống tay áo ra chiếc khuyên tai giơ ra trước mặt Tâm Lan “Khuyên tai này của ngươi phải , ngươi đừng với ta cái khuyên tai này tự nó xuất ở phòng ta! Tâm Lan có lẽ ngươi cần mạng mình nữa rồi, ta nhớ nhầm ngươi còn mẫu thân ở nhà nữa phải ?”

      Tâm Lan lúc nhìn thấy khuyên tai hoảng loạn tinh thần, lại bị Giá Y uy hiếp, cả người đều run lên, quỳ sụp xuống, “Thiếu phu nhân, ta thể chết được! ta và mẫu thân thể ly khai, ta , ta hết, là do đại thiếu phu nhân bức ta làm, là đại thiếu phu nhân bức ta………”

      “Tâm Lan, ngươi được ngậm máu phun người, ta khi nào bức ngươi?” Trương Hương kêu to, vẻ mặt hoảng sợ.

      Giá Y ngồi xuống ghế, cười lạnh “Còn mau ra!” Khí thế uy nghiêm của nàng làm mọi người ở đây chấn động.

      “Lão gia, là đại thiếu phu nhân bức ta, ta muốn……..” Tâm Lan vừa mở miệng, lại khiến Trương Hương giống như phát điên nhào tới hướng nàng lao vào đánh, được , được ……..”

      Mộc lão gia vỗ mạnh bàn, “Thiên Thủy, giữ chặt thê tử ngươi cho ta, hôm nay chuyện này nhất định phải làm cho ràng!”

      Thiên Thủy tiến lên giữ chặt lấy Mai Hương, Tâm Lan vừa khóc vừa : “Ca ca ta ở nhà mẹ đẻ của đại thiếu phu nhân làm người giúp việc, nhưng lần sơ ý đánh mất xe vải dệt, chuyện này nếu để người trong thành biết, ca ca có cơ hội được người khác thuê nữa, ta và mẫu thân có người chiếu cố, vì thế ta mới cầu xin đại thiếu phu nhân giúp ca ca ta vài lời, nhưng đại thiếu phu nhân ta phải giúp nàng trộm được bản họa y của nhị thiếu phu nhân, nếu đem chuyện ca ca ta ra ngoài, nếu làm những ca ca ta bình an mà còn được thăng cấp bậc. Lão gia, ta cũng vì bất đắc dĩ mới đáp ứng đại thiếu phu nhân a! Ta nghĩ, …….”

      Tâm Lan còn chưa xong, Mộc phu nhân tiến đến tát thẳng vào mặt nàng “Tâm Lan, ngươi ở cạnh ta bốn năm, vậy mà ngươi, ngươi dám…….”

      Giá Y tiến tới đỡ người Mộc phu nhân run lên vì tức giận, “Nương, Tâm Lan dù gì cũng có khổ tâm, người đừng tức giận!”

      “Mai Hương, tại tình đều sáng tỏ, ngươi có còn gì muốn !” Mộc lão gia lớn tiếng hỏi, “Ngươi là nữ nhân hiểm a! Nếu ngươi trộm được y phục tham tuyển, Mộc gia chúng ta phải bị hủy trong tay ngươi ư!”

      Mộc lão gia vừa dứt lời, Thiên Thủy cũng buông tay Trương Hương, “Ngươi, ngươi muốn trộm y phục tham tuyển, Trương Hương, sao ngươi có thể ngoan độc như thế, ngươi…….!”

      Mai hương thấy tình bại lộ, hét lớn: “Phụ thân, người tin tưởng ta, người quên ở lần sơ tuyển con cũng thấy qua họa y sao? Nếu muốn hại Mộc gia, sao lại có cho bọn họ? Phụ thân, người tin con, người phải tin tưởng con! Tướng công, ta có, có a! Là nàng, là nàng muốn đổ oan cho ta, là nàng muốn đổ oan cho ta!”

      “Ngươi lung tung, nương tử ta bao giờ dối đâu!” Mai Hương định đánh về phía Giá Y, Vân Thủy đứng dậy lao ra phía trước Giá Y bảo vệ, lớn tiếng cãi lại. Giá Y cầm tay Vân Thủy lôi lại, trong lòng cảm động, có Vân Thủy ở bên, nàng cái gì cũng thấy sợ hãi!

      “Tẩu, người đừng nghĩ ta biết, vì sao đường tẩu của người vẫn mặc y phục kia tham gia tham tuyển a! Sau lần sơ tuyển, ngươi biết y phục ngươi trộm với phục y tham tuyển phải là , chỉ trách Tâm Lan trộm sai, tẩu sợ bại lộ, liền truyền tin về bên nhà mẹ đẻ, : ‘Y phục hủy, thể dùng’, có phải vậy ?”

      Hương hoảng hốt, ánh mắt mở to, “Ngươi sao lại biết, ngươi như thế nào lại biết được?”

      “Ta như thế nào biết sao, bởi vì tờ giấy kia căn bản thể truyền , tại nó ở trong tay ta!” Giá Y mang tờ giấy đưa cho Mộc lão gia, “Phụ thân, chữ viết của đại tẩu người hẳn biết , người xem !”

      Mộc lão gia xem xong, liền vứt xuống mặt đất, “Thiên Thủy, ngươi tự mình nhìn ! Giá Y, nơi này giao cho ngươi xử lý, lão phu mệt rồi, ta về phòng nghỉ!” Dứt lời, xoay người đỡ Mộc phu nhân rời .

      Mộc lão gia vừa rời khỏi, Hoa thị liền ngồi dưới đất khóc lớn, “Ngươi là đồ tiện nhân, đồ tiện nhân a! Ngươi như thế nào lại muốn hại ta cùng Mộc gia, thâm độc a! Thiên Thủy, ngươi hưu nàng, hưu nàng…….”

      Lời Hoa thị vừa ra, khiến Mai Hương choáng váng, nàng hốc mắt ướt đẫm lôi kéo Thiên Thủy, “Tướng công, thể được, thể a! Tướng công, tướng công……….”

      Thiên Thủy nhìn Mai Hương, ánh mắt dù còn chút do dự, nhưng trong đó đưa ra được quyết định, “Mai Hương, ta ngờ ngươi lại làm chuyện đó, giờ cơ như vậy rồi, ngươi nghĩ mình tại còn có thể trụ tại Mộc gia được hay sao? Ngươi trước tiên về nhà mẹ đẻ mấy ngày !”

      cần a! Tướng công, cần đuổi ta , đừng mà!” Mai Hương điên cuồng gào khóc. “Tướng công, xin người, xin người, ta xin người mà, tướng công………..”

      Giá Y muốn nhìn cảnh này, xoay ngươi với Vân Thủy: “Tướng công, ta cũng mệt rồi, chúng ta trở về phòng !”

      Vân Thủy đỡ Giá Y, gật gật đầu, trong phòng khóc nháo láo loạn hết thảy đối với đều có quan hệ gì! Giá Y vừa nhấc chân, Tâm Lan liền giữ chặt góc áo của nàng, “Thiếu phu nhân, ta……..”

      “Ai! Ngươi đứng lên ! Trước rửa mặt, ngày mai hãy qua phòng ta hầu hạ!”

      “Thiếu phu nhân?” Tâm Lan vẻ mặt kinh ngạc, Giá Y cùng Vân Thủy xoay người rời . Tâm Lan, nàng ta có khổ tâm, lúc Mộc phu nhân tát nàng cần nàng ta nữa, dù gì cũng là kẻ đáng thương, nàng cũng muốn đuổi tận giết tuyệt ai cả!

      “Tướng công, người như nào lại gì? Có chuyện gì sao?” Giá Y kéo Vân Thủy ở trước cửa phòng hỏi, từ đại sảnh về khuê phòng, Vân Thủy tiếng nào.

      nắm tay, “Nương tử, đại tẩu có phải bị hưu a? Ta thấy trong sách , nếu bị hưu, nữ nhân luôn là người bị thiệt thòi, thực đáng thương!”

      Giá Y ngẩn người, theo sau : “Tướng công, hưu hay là chuyện của ca ca và đại tẩu hai người bọn họ. Bất quá, đại tẩu lần này có ý muốn làm hại Mộc gia chúng ta, dù ca ca có hưu nàng cũng là hợp tình hợp lý! Nếu có ngày, ta làm chuyện như vậy, phụ thân cũng bắt ngươi hưu ta àh!”

      Nàng vừa dứt lời, Vân Thủy liền ôm cổ nàng, liều mạng lắc đầu, , ta bao giờ hưu nương tử đâu! Trong sách , người tốt giống như nương tử bao giờ bị hưu! Cho dù nương tử biến thành người xấu, cũng đối tốt với ta, cho nên ta vĩnh viễn hưu nương tử!”

      “Ha ha!” Giá Y nhàng cười, vòng tay ôm thắt lưng Vân Thủy. “Tướng công, ta hay giỡn, ngươi đừng tin là . Ngươi nhớ kỹ, ta vĩnh viễn bao giờ rời xa ngươi, vĩnh viễn là như thế……..”
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 24: Thanh Lâu


      “Nương tử tốt!” Vân Thủy ngốc nghếch , “Nương tử ta định thư tứ mua chút sách, ngươi, ngươi muốn cùng ta sao?”

      Giá Y gật đầu, “Ừm ! Bất quá lão bản thư tứ hồi cố hương, ở ngoài quan môn, ngươi biết sao?”

      “Quan môn?” Vân Thủy vẻ mặt ảo não, “Như thế phải làm sao? Ta từ ra thư tứ mua sách, sao giờ?”

      Giá Y nháy mắt, “Có biện pháp, tướng công theo ta ra đây!” Nàng vào phòng lấy mấy họa y cầm theo rồi kéo Vân Thủy ra khỏi phủ.

      “Nương tử biết nơi có thư tứ khác sao?” Vân Thủy tò mò hỏi.

      “So với thư tứ còn tốt hơn! thôi! Mau chút, chậm trễ là chúng ta khó kịp!” Giá Y vội vàng kéo Vân Thủy hướng cửa tới, xe ngựa của Mộc gia ở sẵn bên ngoài, vừa thấy Giá Y cùng Vân Thủy, mã phu xốc màn che cho hai người lên.

      “Thiếu gia, thiếu phu nhân hảo! đây là muốn ra cửa hàng sao?” Mã phu hỏi.

      Giá Y bước lên xe, phải ra cửa hàng, ‘Xuân Phong Như Ý lâu’!”

      “Xuân Phong Như Ý lâu?” Mã phu sửng sốt, trong lòng thầm nghĩ, hiểu thiếu phu nhân như thế nào lại mang thiếu gia đến kĩ viện a? “Thiếu phu phân, người biết ‘Xuân Phong Như Ý lâu’ là nơi nào chứ?”

      “Tất nhiên là biết, bằng sao lại đến đó? Chính là ‘Xuân Phong Như Ý’ lâu, nhanh !” Giá Y dứt lời.

      “Nương tử, ‘Xuân Phong Như Ý lâu’ là thư tứ sao? Cái tên lạ quá! ở nơi nào vậy? ta như thế nào cho tới giờ vẫn chưa biết?” Vân Thủy lôi kéo nàng hỏi.

      Nàng che tay áo cười, mã phu vừa mới nghe thấy nơi đó biểu như vừa ăn nhầm phải con sâu! Nếu Vân Thủy mà biết mình dẫn đến thanh lâu biết có biểu gì! Ha ha “Tướng công, ‘Xuân Phong Như Ý lâu’ phải là thư tứ!”

      phải thư tứ? Vậy chúng ta đến đó làm gì?” Vân Thủy khó hiểu hỏi.

      phải thư tứ có nghĩa là có thứ chúng ta cần nha! Ngươi còn nhớ người đưa thùng thư cho ta ?” Giá Y hỏi.

      Vân Thủy nghĩ nghĩ, “Có ấn tượng, hình như là người cùng chúng ta ăn bữa sáng phải ?”

      “Đúng rồi, chính là !”

      Nhưng là với việc chúng ta muốn đến thư tứ có gì quan hệ?” Vân Thủy vẻ mặt ngây ngốc, làm Giá Y phải gõ vào cái trán của cái.

      “Này ngốc tử, phải tặng ngươi thùng thư kia sao? Đó chứa toàn những sách quý, chỉ sợ chuẩn bị chốc được chỗ đó, cho nên nhất định vẫn còn cất rất nhiều, chúng ta đến chỗ phải là có thể tìm được thứ mình muốn sao?” Giá Y cười duyên , những lời này mà để Trường Suất nghe thấy chỉ sợ cũng phải hộc máu!

      “A! đúng nha!” Vân Thủy ngây ngô cười, “Nương tử thông minh nha!”

      Xuân Phong Như Ý lâu

      Xe ngựa dừng trước cửa thanh lâu, rèm cửa được vén lên, “Thiếu phu nhân, đến nơi! Nhưng tại có mở cửa, những nơi như thế này thường chỉ mở vào buổi tối!” Mã phu xấu hổ , như là người kĩ viện vậy.

      về phía sau, đến cái ngõ có cây tùng kia rẽ vào” Giá Y vừa , khóe miệng tự giác nhếch lên.

      “Vâng, thiếu phu nhân!” Xe ngựa chạy chậm chậm, rồi dừng hẳn, mã phu tiến đến cửa để gọi người, Vân Thủy đỡ Giá Y xuống xe.

      “Ai a! là ai! Mới sớm làm phiền đây? biết lão nương còn chưa có ngủ đủ àh? Tìm nương tối hãy đến!” bên trong vọng ra tiếng mắng chửi, mã phu mặt đỏ lên, ứng tiếng : nương, ta phải đến tìm nương! Thiếu gia cùng thiếu phu nhân chúng ta đến cầu kiền, thỉnh nương mở cửa.”

      “Thiếu gia, đến chỗ chúng ta rất nhiều, nhưng sao lại còn thiếu phu nhân gì ở đây nữa a?” Cửa chậm rãi mở ra, nữ tử mặc bộ đồ ngủ ngáp ngắn ngáp dài ra, “Ai a? rốt cục là ai vậy?”

      Nữ tử áo ngủ trong suốt, đồ án bên trong cái yếm ngay đến mắt thường cũng có thể nhìn từng đường chỉ, mã phu là người thành , vừa thấy nữ tử như vậy, đầu cúi xuống thấp đến độ thể thấp hơn! “Uy, là ngươi gõ cửa sao? Ngươi tìm ai vậy?”

      Mã phu giọng đáp lời, “Là, là, là ta, nhà của ta……..”

      “Ha ha ha, vị đại ca này, ngươi, ngươi, ngươi gõ cửa làm cái gì a?” Nữ tử bắt chước cách của mã phu, đùa .

      “Ta, ta, nhà của ta, gia thiếu phu nhân, thiếu gia………”

      Giá Y lắc đầu thở dài, kéo Vân Thủy tiến lên, nên tiếng giúp mã phu giải vây, “Hồng tỷ, ngươi đừng đùa nữa!”

      Bị kêu ‘Hồng tỷ’ nữ tử đảo mắt về phía Giá Y, vẻ mặt kinh hỉ, “Tiểu Giá Y, tiểu tinh bao lâu rồi đến thăm Hồng tỷ, ngươi là cái đồ vô lương tâm, thành thân liền thành thân, ta lại thể đến đại hôn, vì sợ làm hỏng thanh danh của ngươi, ngươi còn đến thăm ta, có lương tâm àh! khổ cho ta bình thường chuyện gì cũng muốn tốt cho ngươi , đồ ăn ngon cũng lưu cho ngươi, vậy mà ngươi lại đối với ta như vậy, có lương tâm mà!” Hồng tỷ xong dùng tay vỗ vào vai Giá Y cái.

      Giá Y cười yếu ớt, Vân Thủy liền kéo nàng lại phía sau, trong mắt có tức giận, lớn tiếng quát: “Ngươi, ngươi được khi dễ nương tử ta!”

      Hồng tỷ đầu tiên bất ngờ, sau đó liền cười to ra tiếng, “Ha ha ha, ha ha ha, tiểu Giá Y, đây hẳn là tướng công của ngươi! Hẳn là ha ha ha chính là ……….ha ha ha!”

      Mỗi lần Vân Thủy bảo hộ cho nàng, trong lòng Giá Y luôn cảm thấy ngọt ngào, mặt tự giác nóng lên, gắt giọng: “Hồng tỷ, ngươi đừng có mà cười!” xong, liền giật ống tay áo Vân Thủy, “Tướng công, Hồng tỷ với ta có quen biết, nàng có khinh dễ ta, chính là chỉ đùa giỡn mà thôi!”

      “Nhưng là, nàng vừa mới đánh ngươi! Hơn nữa……..” Vân Thủy liếc mắt Hồng tỷ cái, ghé vào tai Giá Y : “Nương tử, ngươi xem bộ đồ nàng ta mặc, trong sách nữ nhân ăn mặc như thế là phải người tốt! xem là nàng chính là hoa nương mà trong sách viết đó!”

      Giá Y nhịn được cười lên tiếng, lần này ngốc tử đoán đúng rồi! “Tướng công, Hồng tỷ quả là hoa nương, nhưng nàng phải người xấu, tựa như trong truyện ‘Hành Bộ Tầm Lan” có về hoa nương, liều mình cứu thư sinh mạng sao? Hồng tỷ cũng chính là hoa nương tốt như vậy!”

      “Nàng cứu thư sinh?” Vân Thủy vẻ mặt tin.

      “Hồng tỷ, chưa có cứu qua thư sinh! Là ta nàng với hoa nương cứu thư sinh kia đều là người tốt!”

      vậy chăng?”

      Giá Y vỗ vỗ bả vai , “Tướng công, đương nhiên đó là ! Bằng sao ta lại mang ngươi đến gặp nàng!”

      Vân Thủy nghĩ nghĩ, dùng sức gật đầu, “Nương tử rất đúng, ta tin tưởng nương tử!” Dứt lời, liền xoay về hướng Hồng tỷ cúi đầu : “ nương, tại hạ thất lễ, mong được nương tha thứ!”

      Hồng tỷ bị Vân Thủy làm hoảng sợ, bất đắc dĩ cười, “Tiểu Giá Y, ngươi đúng là chọn được tướng công tốt a! thú vị, thú vị! Mau vào thôi! Lão bản thấy ngươi, nhất định cao hứng!”

      Giá Y cũng cười gì, kéo Vân Thủy vào trong, mã phu đứng ngoài cửa bộ dạng biết làm sao. Nàng lấy ra chút bạc vụn, đưa cho mã phu, “Ngươi qua trà lâu đối diện nghỉ ngơi chút ! Ăn chút điểm tâm, uống chút trà, khi nào chúng ta về, có người qua đó gọi ngươi lại!”

      Cảm ơn thiếu phu nhân, cảm ơn thiếu gia!” Mã phu tiếp nhận bạc, đánh xe ngựa rời .
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương 25: Tâm Tư


      Thời điểm này ‘Xuân Phong Như Ý lâu’, người ra vào thưa thớt, các nương đều ở trong phòng ngủ, Hồng tỷ dẫn Giá Y cùng Vân Thủy xuyên qua lầu, tới phòng Phong Trường Suất, nơi Phong Trường Suất ở là tòa trúc lâu hai tầng. “Lão bản còn ngủ, ngươi muốn gặp ?”

      Giá Y vừa nghe, liền biết ý tứ Hồng tỷ, hiểu rằng Phong Trường Suất chỉ ngủ có mình! Liền : “Hồng tỷ, thư phòng Trường Suất ở nơi nào, để ta đến thư phòng đợi vậy!”

      “Thư phòng, ngươi qua phòng khách đợi sao? Nơi đó có sẵn điểm tâm.” Hồng tỷ vẻ mặt khó hiểu, mọi lần Giá Y nàng đến đều qua phòng khách đợi, lần này như thế nào lại muốn đến thư phòng!

      “Hồng tỷ, người kêu nha hoàn mang  điểm tân đến thư phòng, rồi mình gọi Phong Trường Suất phải là được rồi sao?” Giá Y cười duyên, lắc lắc cánh tay Hồng tỷ, giống như tiểu nương làm nũng.

      Hồng tỷ cười, “Ngươi tiểu nha đầu, lại theo ta làm nũng, tốt lắm, tốt lắm, để ta kêu nha hoàn mang đồ điểm tâm đưa đến thư phòng, ngươi tự mình mang “Tiểu tướng công” của ngươi đến thư phòng ! Cứ xuyên qua phòng khách, quẹo trái, gian thứ hai chính là thư phòng! Còn ta gọi lão bản!”

      “Cảm ơn Hồng tỷ!” Nàng buông tay Hồng tỷ, xoay người bắt lấy tay Vân Thủy hướng đến phòng khách, “Tướng công, chúng ta thôi!”

      Hồng tỷ nhìn theo bóng dáng của Giá Y và Vân Thủy, lắc đầu, lẩm bẩm: “Ai! Tiểu nha đầu này thông minh như vậy, như thế nào lại nhìn ra tâm tư của lão bản chứ! Ha ha, dù sao tên ngốc kia cũng có vẻ đối với nàng rất tốt      ! Thôi quên ! Ta phải nhanh đánh thức lão bản dậy !”

      ‘Xuân Phong Như Ý lâu’ kĩ nữ chia làm ba loại, là thành bài, chính là bán nghệ bán thân, loại này lão bản cũng được phép chọn. Thứ hai là hồng bài, chính là vừa có mĩ mạo hơn người, tài nghệ xuất chúng, có thể tự mình chọn khách nhân phục vụ, còn có cơ hội cùng lão bản thân mật. Thứ ba chính là hoa bài, là kĩ nữ cùng với khách nhân mua vui và thân mật, được quyền chọn khách, là tầng thấp nhất trong thanh lâu! Hồng tỷ trưởng quản hồng bài, nữ nhân cùng Phong Trường Suất hàng đêm đều là do nàng an bài.

      qua tiểu trúc, chính là phòng ngủ của Phong Trường Suất , chỉ thấy Phong Trường Suất nằm mình giường, mặt thần sắc có chút vui vẻ, sắc mặt còn có chút hơi tái nhợt.

      “Chuyện gì?” Thanh lạnh lùng, Hồng tỷ nghe thành thói quen.

      “Lão bản, tiểu Giá Y đến!” Nàng cung kính , lúc này hồng tỷ dám có chút lỗ mãng.

      “Giá Y!” mặt Phong Trường Suất tự giác tươi cười, ngồi dậy, nhưng là vừa cử động liền nhíu mày, che bụng! Hồng tỷ vừa thấy khẩn trương tiến lại bên giường, “Lão bản, ngươi sao chứ! Nếu được, để ta cho nàng là ngươi thể qua! Lão bản, kẻ kia khinh người quá đáng, chúng ta lần nữa nhường nhịn, mà còn……..”

      “Hồng tỷ!” Phong Trường Suất phát ra cảnh cáo, “Giúp ta lấy bộ quần áo màu đỏ qua đây.”

      “Nhưng lão bản, thương thế của ngươi………”

      Phong Trường Suất lắc đầu, đứng lên, “ có gì đáng ngại, chỉ là bị thương ngoài da thịt, vài ngày nữa ổn thôi, dù sao người của cũng giết được ta, nhanh lấy quần áo ! Giá Y thích đợi!”

      Hồng tỷ đứng lên, thở dài đến tủ quần áo mang bộ đồ qua, giúp Trường Suất mặc vào. Nàng lớn hơn Trường Suất bốn tuổi, từ vốn là nhi được sư phó thu dưỡng, thời điểm đó cũng là lúc gặp Phong Trường Suất, khi đó nàng sáu tuổi, vẫn chỉ là đứa trẻ. Sư phó với nàng, đứa trẻ này sau chính là chủ tử của nàng, cà đời là chủ tử! Lúc sư phó qua đời, đem ‘Nguyệt Ảnh lâu’ trao lại cho , từ đó nàng làm hộ pháp của . muốn mua lại ‘Xuân Phong Như Ý lâu’ nàng oán, hận làm hoa nương.

      Có đôi khi, tình cảm con ngươi khó hiểu, vì Giá Y làm mọi việc đều cần suy nghĩ đến bản thân, có lẽ nàng cũng vậy. Chỉ cần thấy người đó hạnh phúc, như là bản thân mình hạnh phúc!


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 26: Huynh trưởng
      “Lão bản, tiểu Giá Y nàng ở thư phong chờ ngươi, ta trước phân phó đầu bếp chuẩn bị cơm chiều cho các ngươi!” Hồng tỷ vừa phía sau Phong Trường Suất vừa .

      Phong Trường Suất vừa nghe xong, vẻ mặt vui sướng trầm xuống, tay tựa vào thành cửa, “Thư phòng? Nàng phải đến mình?”

      “Nga! Đúng vậy! tiểu Giá Y dẫn trượng phu của nàng cùng đến, sao ngươi lại biết?” Hồng tỷ khỏi tò mò, bản thân mình mới Giá Y ở thư phòng, chỉ với chi tiết đó sao lại biêt Giá Y đến mình?

      “Hừ! ‘Hồng ảnh’, ngươi trả nhẽ biết trượng phu của nàng là con mọt sách sao? Ngươi là người của ‘Nguyệt Ảnh lâu’ mà lại nhận ra chi tiết đó!” Dứt lời, tiếp tục hướng đến thư phòng, cước bộ từ tốn, cấp bách như lúc đầu, cần chuẩn bị cơm! Bọn họ nhất định ở lại đâu!”

      Hồng tỷ đứng yên tại chỗ, trong lòng chua xót. ‘Hồng ảnh’ là biệt hiệu của nàng ở ‘Nguyệt Ảnh lâu’, đó cũng là thân phận mà nàng ghét nhất. Bởi vì khi vào ‘Nguyệt Ảnh lâu’, thái độ của Phong Trường Suất hoàn toàn thay đổi, lạnh lùng, vô cảm. Có đôi khi, nàng chỉ muốn Trường Suất mãi là lão bản của thanh lâu, còn nàng là hoa nương! Có lẽ tốt, có lẽ……..Hồng tỷ lắc đầu, muốn nghĩ nữa.

      Trường Suất đến cửa thư phòng, chợt nghe bên trong truyền ra từng tiếng chuyện. “Nương tử, đây là độc bản a!”

      “Nương tử, quyển sách này rất hay nga!”

      dừng lại để điều chỉnh lại cảm xúc, nhếch miệng cười, đẩy cửa phòng tiến vào, “Tiểu Giá Y, ngươi mang tên mọt sách đến thư phòng của ta, ta xem trong đầu ngươi có rắp tâm gì?”

      Giá Y vừa thấy Phong Trường Suất tiến vào, liền buông điểm tâm tay xuống, cười : “Trường Suất, ta nào dám có rắp tâm gì a! Chỉ là chủ thư tứ rời quan ngoại, ta đến đây để xem có quuyển sách nào thú vị cho tướng công ta đọc cho vui thôi?”

      “Hừ! Nơi này của ta là thư tứ sao? Ta nhớ là ta tặng các ngươi thùng sách quý nha!” Trường Suất xong ngồi vào ghế phía , miệng vết thương chưa khép vẫn khiến khá khó chịu.

      Vân Thủy nhìn thấy hảo thư, căn bản phát ra Phong Trường Suất tiến vào, chỉ lòng chú tâm vào đọc. Giá Y nhìn cười , đảo mắt : “Thùng thư kia của ngươi rất tốt a!, Làm hại ngốc tử này suốt ngày ôm lấy nó, chỉ thiếu nước mang nó lên giường ngủ nữa thôi!”

      “Ha ha ha ha.” Trường Suất cười lớn, trong mắt đầy chêu tức, cười vui vẻ: “Tiểu Giá Y à! Ngươi đừng là ngươi hướng ta để chút oán giận nha!” Ánh mắt đảo qua người Giá Y, điềm tĩnh : “Xem ra ngươi và ngốc tử vẫn chưa cùng nhau viên phòng? Tiểu Giá Y, ngươi có cần ta kêu Hồng tỷ kiếm nương hảo hảo dậy như thế nào viên phòng ?”

      Giá Y đỏ mặt, tức giận chỉ vào , “Ngươi, ngươi lung tung gì vậy!”

      Trường Suất lại càng cười lớn, “Ta lung tung sao? Tiểu Giá Y, thân làm đại ca ta cũng thể để ngươi như vậy thủ tiết cả đời nga! Ta xem ra phải kêu Hồng tỷ kiếm nương dạy dỗ !”

      Giá Y giận dữ dậm chân, kêu to “Ngươi câm mồm !”.

      Phong Trường Suất đắc ý cười, nhưng nhất thời cười lớn khiến động vào miệng vết thương, khiến hơi nhăn mày. Giá Y thấy bỗng dừng ý cười, nhìn qua sắc mặt tái nhợt, trong lòng có chút lo lắng, nhưng ngoài miệng vẫn chêu đùa : “Uy uy, ngươi có chỗ nào thoải mái sao? Sắc mặt tái nhợt như vậy, xem ra ngươi tửu sắc quá độ rồi!”

      Trường Suất trong lòng muốn Giá Y phát ổn, vừa cười vừa : “Tiểu Giá Y, ta cho tướng công của ngươi mấy bản ‘Đông cung đồ’ để nâng cao hiểu biết, giờ xem ta nhận được gì, hay lại bị ngươi mang ra để chút oán! Aiza tâm tư của ta uổng phí mà!”

      “Tâm tư?” Giá Y kêu to, “Ngươi đấy, còn ta oán trách ngươi, uổng công ta hôm nay cố ý đến để cảm ơn ngươi, giờ ngươi còn mang ta ra làm trò cười! Vân Thủy, Vân Thủy chúng ta !”

      Vân Thủy chăm chú đọc sách, đột nhiên nghe thấy Giá Y kêu , khiến giật mình, “Nương tử, ngươi gọi ta sao?”

      Giá Y thấy bộ dạng ngơ ngác của , phía kia điệu cười xấu xa của Phong Trường Suất, trong lòng lại càng tức giận. “Đúng vậy! Ta gọi ngươi đó! Chúng ta thôi!”

      ? Nhưng mà vẫn chưa xem xong mà! Phía bên kia sách ta còn chưa có xem qua!” Vân Thủy nhíu mày .

      Trường Suất cười trộm tiếng, khiến chú ý, “Di? Ngươi phải là người lần trước mang tặng thùng sách cho nương tử ta hay sao? Vị công tử này, là phải cám ơn ngươi, thùng sách đó rất quý, tất cả chỗ sách đó ta xem qua. Trong sách có , nhìn món quà được tặng có thể biết chủ nhân của nó là người thế nào, xem ra công tử cũng là văn nhân!”

      “Văn nhân? Tướng công, người như là văn nhân cái gì! Là lưu manh có!” Giá Y căm giận .

      Trường Suất cười to, đúng là mở rộng tầm mắt, lần đầu nhìn thấy Giá Y có bộ dạng giận dữ như vậy! “Tiểu muội phu! Nương tử ngươi đúng đấy! ta đính thị phải là văn nhân a!”

      “Muội phu, ai kêu ngươi gọi muội phu a! Phong Trường Suất, ngươi lên sửa lại cách gọi !” Giá Y nghe kêu ‘Tiểu muội phu, tiểu muội phu’ cảm thấy thực chói tai!

      Nương tử, vị này là ca ca của ngươi sao? Ngươi phải độc nữ à?” Vân Thủy thấy hai người họ tranh cãi, khó hiểu hỏi.

      Nàng thở dài, từ này về sau dẫn Vân Thủy đến chỗ Phong Trường Suất nữa, hai người kia ở cùng chỗ khiến nàng đau đầu a! “Tướng công, ta là độc nữ, Phong Trường Suất là bằng hữu nhiều năm, so với ta lại lớn hơn vài tuổi, cho nên mới gọi ta là muội muội!”

      “A! ra là thế!” Vân Thủy nghe xong, hướng phía Phong Trường Suất thi lễ, “Tiểu đệ xin chào huynh trưởng, lần đầu gặp mặt có gì thất lễ, mong huynh trưởng lượng thứ!”

      Vân Thủy trong lòng tự đắc, nhưng Giá Y cùng Trường Suất mặt mày choáng váng, sau hồi lâu Giá Y mới định thần, bất đắc dĩ lắc đầu, Trường Suất bất giác cười to thành tiếng, “Ha ha ha ha, ha ha ha, tiểu Giá Y, ngươi, ngươi tìm được cái bảo bối a! Muội phu, muội phu, tốt, rất tốt, haha!”

      “Nương tử, huynh trưởng vì cái gì mà cười ra thành cái bộ dạng này? Chẳng lẽ ta làm cái gì đó đúng sao? Nhưng ràng trong sách có , lần đầu tiên gặp huynh trưởng của nương tử phải làm như vậy mà!”

      Tướng công, ngươi có làm gì sai cả, chỉ là Phong Trường Suất. cao hứng thôi, chính là lâu cao hứng được như thế!” Giá Y nghiêm mặt nhìn về phía Trường Suất.

      Trường Suất vẫn thể thu lại ý cười, “Đúng, là ta tại rất cao hứng, muội phu à! Ta nghĩ ngươi lên kiếm ít thoại bản về đọc ! Bằng ngươi biến thành người viễn cổ đấy! ha ha ha ha!”.
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :