1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

CHÂN LONG va phải ÁC NỮ - Đồng Linh Yểu (49/105c)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 5: Kiều gia nhị thiếu
      Editor: Yenhi



      Ngay chỗ ngoặt ở đầu hẻm, đám thanh niên say rượu kéo bè kéo phái mà cãi nhau, cách bọn họ xa chính là hộp đêm Nghê Hồng lập loè ánh sáng. Doãn Ninh trong lòng sáng rực, cơ hội tới. Vỗ vai chỉ chỉ hộp đêm đối diện : “Hoàng Thượng, ngài xem, vào cái đèn đuốc lung tung rối loạn koa, là có thể ra ngoài.”


      “Ngươi lừa trẫm?” có bệnh đa nghi rất nặng.


      Doãn Ninh vì làm tăng tính chân lời của mình, ưỡn ngực lên, vẻ mặt chắc chắn, “Đương nhiên!! Ngài thấy trễ như thế rồi, xung quanh có bao nhiêu người, nhưng chỗ đó vẫn luôn có người ra ra vào vào ngớt. ràng như thế, tôi lừa ngài cũng được.”



      ta suy tư chút, tự mình an ủi : “Nhìn ngươi cũng dám lừa trẫm.” xong liền hiên ngang khí phách thẳng tới hộp đem, đương nhiên quên kéo Doãn Ninh theo.



      Khi qua đám thanh niên cãi nhau ầm ĩ, Doãn Ninh cố ý dùng cánh tay đụng phải người trong đó, thanh niên phấn chấn nhiệt tình, hai lời lấp kín con đường, tất cả đều thống nhất dùng mũi nhìn hai người.



      bé, đường mang theo mắt hả?” bé? Đương nhiên là chỉ Doãn Ninh, cố ý làm bộ có nghe được, cũng giọng nhắc nhở nam nhân, “Hoàng Thượng chúng ta nhanh , chỗ kia sắp đóng cửa, chờ đóng cửa tôi cũng biết làm sao để trở về.”



      Nam nhân khinh bỉ nhìn cái, trả lời: “Ngươi ai là chúng ta với ngươi chứ?” xong chân liền bước về phía trước nhanh hơn.


      Nhóm thanh niên thấy Doãn Ninh muốn chạy, túm chặt lại, “Kêu đó, bé. đụng đau rồi. Tới đây nhanh lên, mặt đây sưng lên rồi.” Doãn Ninh quay người lại, nghiêm trang , “Thực xin lỗi! Tôi vội phiền nhường đường chút.”


      Giọng chỉ cho có lệ, lập tức khiêu khích đám đông tức giận, cũng nhanh chóng vây quanh , nam nhân kia chỉ quay đầu lại nhìn cái, thoáng do dự. Trong lòng Doãn Ninh quýnh lên, to hơn: “Hoàng Thượng ngài nhanh , sau khi vào nhớ ám hiệu ‘Tôi phải làm vịt’, nếu ra được. Lần sau khi gặp lại lần nữa, ngài nhất định phải cho tôi biết, bên kia tốt đẹp như thế nào nha.”



      Tôi phải làm vịt? Là ám hiệu?


      Được! nhớ kỹ, hề do dự nữa, đứng dậy bay thẳng đến chỗ hộp đêm, lưu lại Doãn Ninh vẻ mặt khiếp sợ. Khinh công? Đây là khinh công trong truyền thuyết ư? Khinh công? Hoàng Thượng?


      Trời ạ!!! nhất định là điên rồi.


      *


      Sáng sớm hoa thơm chim hót, Doãn Ninh mang theo hòm thuốc khám bệnh tại nhà, nếu phải đối phương là nhà giàu số số hai trong thành phố, cũng mạo hiểm đồng ý. Vốn dĩ muốn đánh nhanh thắng nhanh, ngờ bà lão Kiều gia này nhiệt tình vô cùng, hai đòi phải ở lại ăn cơm trưa. Được rồi, ăn xong cơm trưa. Lại ăn tới cơm chiều, thể từ chối bà Kiều được, chỉ có thể miễn cưỡng ở lại, ngày nghỉ ngơi vất vả mới có được cứ như vậy bị hoang phế mất.



      Bà Kiều nãy giống như đơn lâu lắm rồi, cả buổi trưa lôi kéo đông tây, vất vả lắm mới chịu đựng được đến khi ăn hết cơm chiều. nghĩ thầm cuối cùng cũng có thể rồi, bà Kiều lại nhiệt tình mời ở lại ăn điểm tâm ngọt, Doãn Ninh uốn lưỡi, có thời gian rảnh cũng phải tiêu xài hoang phí như vậy, ăn cơm nhiều quá, cũng có thói quen ăn đồ ngọt.



      Ngẩng đầu thấy đồng hồ treo tường ở phòng khách, bị dọa, 21 giờ tối, ngồi xe về nhà còn phải hơn 1 tiếng nữa. “Bà Kiều ơi, thời gian còn sớm nữa, con phải về, nếu quấy rầy bà nghỉ ngơi.” Bà Kiều vừa nghe phải , nóng nảy, “Tiểu Doãn, con từ từ, bà gọi điện thoại, rất nhanh trở lại, con đừng nha.” Bà Kiều yên tâm mà quay đầu lại liếc mắt nhìn cái, thấy đứng im lặng tại chỗ chưa động đậy, mới yên tâm rời .



      Nhìn bà lão hừng hực cầm điện thoại chạy đến góc, tuy rằng cảm thấy có chút quái dị, nhưng cũng cần phải suy đoán. Nhưng mà, bà Kiều lại hưng phấn xuất , lôi kéo tay , nhiệt tình : “Tiểu Doãn, làm phiền con thời gian dài như thế, cháu trai của bà trở về, để bà kêu nó đưa con về.”



      Doãn Ninh vừa nghe, cảm giác càng mơ hồ thêm, có người đưa về có thể tiết kiệm chút tiền xe, sao lại nhận chứ, nhưng ở bên ngoài vẻ mặt vẫn khách sáo như cũ, “Bà Kiều, bà làm như vậy phiền cháu bà quá, bây giờ con về vẫn có thể chuyến xe cuối cùng.”


      Bà Kiều vừa nghe thấy, càng muốn cho về, “Tiểu Doãn à, con nghe lời bà . Bà lớn tuổi rồi, thân thể tốt, thời gian con nghỉ ngơi cũng tới xem bệnh dùm bà, bà rất băn khoăn, cứ để cháu bà đưa con về nhà .” đến nước này, Doãn Ninh cự tuyệt được nữa, vốn dĩ cũng muốn từ chối, làm ra vẻ như vậy chỉ để giữ gìn chút hình tượng mà thôi.



      Hơn nửa tiếng sau, Kiều Nhạc Thần - Kiều nhị thiếu gia cuối cùng cũng phong trần mệt mỏi trở về, bà Kiều vội vội vàng vàng ra đón, vừa xách túi cho vừa oán trách trở về quá trễ, hề đem những lời để ở trong lòng. Kiều Nhạc Thần biểu cảm gì, từ khi vào cửa chỉ kêu tiếng “Bà nội”, về sau vẫn luôn duy trì vẻ mặt lạnh như tiền.


      “Tới, tới đây, Nhạc Thần, bà nội giới thiệu với con người. Người này chính là Doãn tiểu thư xem bệnh cho bà, Doãn Ninh, con nhìn xem dáng vẻ cũng thua kém gì so với mấy con thường tiếp xúc đúng .” Bà Kiều thẳng, làm Doãn Ninh bừng tỉnh ngộ ra. Bà lão này muốn làm bà mối.



      Bà Kiều liền đẩy Kiều Nhạc Thần tới trước mặt Doãn Ninh, bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ lẫn nhau, “Tiểu Doãn, đây là cháu trai thứ hai của nhà bà, Kiều Nhạc Thần. Thằng này cuồng công việc, suốt ngày chỉ biết làm việc, có thời gian quen bạn , làm bà nội như bà nóng vội thôi.”



      Doãn Ninh cười hì hì phụ họa, đôi mắt liếc trộm mà nhìn Kiều Nhạc Thần, nghĩ thầm người này lớn lên cũng kém, lại nhiều tiền, nếu có phụ nữ vậy nhất định chính là GAY. Thế nên quyết định cứ xem Kiều Nhạc Thần là Gay.


    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 6: Ánh mắt nghề nghiệp
      Editor: Yenhi



      Thấy bà Kiều dong dài ngừng, thể cắt đứt lời bà lần nữa, “Thực xin lỗi, bà Kiều, con phải rồi, ngày mai còn phải dậy sớm làm." Bà nội Kiều vỗ vỗ trán, giống như vừa tỉnh giấc mộng, “Ai nha, con coi trí nhớ của bà. Nhạc Thần con nhanh lái xe đưa Doãn tiểu thư về .”



      Doãn Ninh giống như e lệ mà cười cười, : “Vậy làm phiền Kiều tiên sinh rồi.” Đùa à, từ vùng ngoại thành bắt xe về nhà ít nhất cũng hơn 100, còn chưa chắctới đúng chỗ. Có xe sẵn tại nơi này mà xài, trừ khi bị hỏng não rồi.


      Đột nhiên chợt thấy đáy mắt Kiều Nhạc Thần có chút mất kiên nhẫn, làm ngờ tới. Tuy rằng trong lòng có chút khó chịu, nhưng ở trước mặt bà Kiều vẫn muốn bảo vệ hình tượng ngoan ngoãn dịu dàng, phải biết rằng bà Kiều trước mặt chính là Thần Tài, dỗ bà ấy vui vẻ quan trọng hơn.



      “Bà nội, bà nghỉ sớm chút, con đưa Doãn tiểu thư trở về.”


      Tuy rằng hai người ưa gì nhau, nhưng vẫn cực kỳ ăn ý giữ hòa khí ở trước mặt bà. Tạm biệt bà nội Kiều, hai người trước sau rời khỏi nhà, Kiều Nhạc Thần lại xoay người về phía gara, đột nhiên dừng lại, “Xin lỗi, Doãn tiểu thư, tôi có rất nhiều việc gấp, thể tiễn được. Phiền tự gọi xe trở về . xong lấy xấp tiền từ trong túi áo sơ mi ra, tùy ý rút mấy tờ đưa đến trước mặt Doãn Ninh……



      Nhìn bàn tay cầm mấy tờ tiền lớn kia, thủ đoạn xử lý rất chuyên nghiệp, ít nhất đây cũng phải hơn 60 vạn (khoảng 180.000.000 VND, hiểu sao cho nhiều vậy). Cái giá này đòi tống cổ cũng khá nhiều à!



      Kiều Nhạc Thần thấy nhìn tiền sững sờ, lại móc ra thêm mấy tờ đưa cho , “Nhiêu đây là đủ rồi đó.”


      Tuy rằng có tiền, nhưng phải nhà từ thiện, cho nhiêu đây tiền đủ để tới lui hai lần rồi. này quá tham lam.



      “Được rồi. Tôi miễn cưỡng nhận vậy.” Doãn Ninh thức thời mà giựt lấy tiền, tư thế cao ngạo đạp giày cao gót rời khỏi hoa viên . Kiều Nhạc Thần bị bỏ lại sau lưng sợ ngây người. này hề che dấu tham lam của mình, cũng cảm thấy hành vi này rất đáng xấu hổ. Khí thế bỏ lại cao ngạo như thế…. làm cho Kiều Nhạc Thần giật mình.



      Con thích tiền rất nhiều nhưng chưa từng gặp qua người nào thản nhiên giống như . Như vậy cũng tốt, có thể làm lá chắn cho trong thời gian, đưa tiền là có thể giải quyết vấn đề.


      kế hoạch kinh thế hãi tục (việc ngược quy tắc, khiến cho cả thế gian phải kinh hãi) chậm rãi hình thành trong đầu ……



      “Doãn tiểu thư, tôi nghĩ tôi có thể đưa về, tôi hủy bỏ tất cả lịch trình rồi.” Kiều Nhạc Thần đuổi theo Doãn Ninh chuẩn bị lên xe rời . Doãn Ninh tặng cho nụ cười tươi tắn, “Bang” tiếng đóng cửa xe lại, “Tôi nghĩ cần đâu.” xong phất phất tay với , quay đầu kêu tài xế lái xe .


      Kiều Nhạc Thần trơ mắt mà nhìn chiến xe phóng qua, cười ra tiếng. coi thường trình độ mặt dày xấu hổ của này rồi.


      Ban đêm mười hai giờ hai phút, người đường cũng ít, đây là thói quen sống về đêm của mọi người, thời gian này chỉ biết tìm chỗ nấp, làm chút ‘chuyện ai biết’.



      Bận rộn ngày, thể lực Doãn Ninh chịu hết nổi rồi, hai chân mỏi nhừ, nện bước mệt mỏi về nhà. Bụng thỉnh thoảng truyền đến tiếng “ùng ục” kháng nghị, chọc thấy phiền, lẩm bẩm: “Sớm biết rằng như vậy chờ ở bệnh viện đến rạng sáng, còn có thể ăn được bữa khuya.”



      vì tiết kiệm chút tiền, chỉ cần thêm mười phút, là có thể tiết kiệm mấy đồng. Lúc này đèn đường tắt ít, ngõ dân cư thưa thớt, ánh đèn lờ mờ, hẻm cũng nhiều. Bốn phía yên tĩnh có chút quỷ dị. Bụng kêu lớn nên Doãn Ninh cũng bất chấp. Giường và đồ ăn thơm ngào ngạt nhét đầy đầu rồi.



      Khi bước nhanh hơn, đột nhiên từ đầu hẻm xuất hai người đàn ông bị đụng trúng, Doãn Ninh vội nên cũng thèm nhìn bọn họ cái, cúi đầu , “Lần sau chú ý chút, phải ai cũng dễ chịu giống như tôi đâu, gặp người xấu bọn họ tìm các bồi thường tiền thuốc men.”



      “Dục! Hai em chúng ta muốn tìm người đền tiền thuốc men đây.” giọng khinh khỉnh truyền vào lỗ tai Doãn Ninh.



      sửng sốt, có xúc động muốn ngửa mặt lên trời cười dài tiếng, dám xảo trá đầu , quả thực là biết sống chết. Doãn Ninh có thể muốn sống, nhưng tuyệt đối thể tổn hao tiền của mình.



      như ăn gan hùng xốc lại tinh thần, đôi mắt sáng ngời quét qua hai người đàn ông, béo gầy, sau khi quét qua lại vài vòng, đột nhiên nhớ tới bộ phim ‘Lộc Đỉnh Ký’, hai nhân vật béo và gầy trong đó, cười cười, học theo giọng điệu của người gầy mới , “Dục! em chúng ta đường, tôi vừa lúc cũng muốn tìm người để vay tiền mua ‘hoa’, biết có gì giới thiệu ?


      mặt hai người đàn ông béo gầy đều lên biểu cảm kinh ngạc, sau đó người gầy nghiêm mặt, “Tiểu thư, hai em chúng tôi phải là đùa giỡn đâu, mau đem tất cả tiền người giao ra, chúng tôi lập tức thả , nếu hai chúng tôi động tay động chân, chỉ sợ tiểu thư chịu nổi.”



      Doãn Ninh giống như nghe hiểu ý của người gầy, gương mặt tươi cười tiếp tục , “Ý của đại ca tôi biết , nhưng mà đại ca, nhìn coi, dáng vẻ của tôi keo kiệt như vậy, sao giống kẻ có tiền chứ. Hai người có trình độ chuyên nghiệp chút được , hai người trộm cướp như vậy cả đời cũng chưa chắn trở thành kẻ có tiền, ánh mắt nghề nghiệp của hai người ở chỗ nào vậy?”



      Doãn Ninh vừa ra làm đống lời dạy dỗ, hai người bị sửng sốt, nửa ngày cũng chưa phục hồi tinh thần lại.



      Doãn Ninh thấy dáng vẻ bọn họ ngơ ngác nhìn mình, thế là hạ bút thành văn tiếp tục tiếp, “ sai, chúng ta là đồng nghiệp đó.” Sau đó, cười hì hì tiếp tục , “Nếu là đồng nghiệp nên bắt nạt nhau đúng , hai đại ca, hai người đúng ?” xong, lén lút móc mấy viên kẹo từ trong túi ra, đưa cho hai người, chỉ như vậy làm đau lòng vô cùng nhưng vẫn giả vờ hào phóng mà đem kẹo nhét vào trong tay hai người họ, “Hai vị đại ca cầm, trái tim ấm áp, cuộc sống khó khăn nên chúng ta phải cố lên, gần sáng rồi, tôi còn phải về nhà vo gạo nếu cơm cho mẹ già ốm đau liệt cả người, hai vị đại ca tiếp tục cố lên nha.” xong xoay người như gió xoáy rời khỏi trường.


      Hai người béo gầy nhìn viên kẹo trong tay, quay qua nhìn nhau lát sau mới tỉnh táo lại, trăm miệng lời cùng hô lên, “Đuổi theo.”


      Doãn Ninh đói bụng làm sao có thể chạy trốn khỏi hai người đàn ông, có ăn no cũng có khả năng. quay đầu lại liếc mắt cái, chỉ thấy khoảng cách giữa người gầy với mình còn đến mét, lập tức sợ tới mức kêu to, “Cứu tôi với! Cướp! Cướp!”



      kêu la gần chết, ngõ đen sì sì cũng có người sống tới phản ứng lại.


      Người gầy đương nhiên chạy rất nhanh, người gầy bắt lấy góc áo Doãn Ninh, túm lại ngã mặt đất, “Con đáng ghét dám chơi bọn tao.” Doãn Ninh lảo đảo cái ngã quỵ mặt đất.



      Sau đó người mập mạp cũng chạy đến, đè Doãn Ninh ở mặt đất dơ dáy, lập tức hét lớn như heo bị giết, “Đại ca tha mạng, đừng giết tôi.”



      Nhưng sau lúc lâu cũng thấy hai người có động tĩnh gì, bỗng nhiên người gầy chịu khống chế mà bay khỏi người , cả người như bao cát đập lên cột điện rồi ngất , tiếp tục người mập cũng cách nào nhúc nhích xảy ra tình huống giống như vậy.



      “Nữ nhân đáng chết, trẫm cuối cùng cũng tìm được ngươi rồi.”



      Kèm theo tiếng rống giận rung trời, đôi giày màu vàng dính đầy bùn đất thình lình xuất ở trước mắt ……


    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 7: Quan sát
      Editor: Yenhi


      Nhìn khăn trải giường trắng tinh dính vết máu màu đỏ, vẻ mặt Mộ Dung Phách Sùng hơi ngại ngùng, “Trẫm…… Cho rằng ngươi……”


      “Được rồi, đừng trẫm nữa.” Doãn Ninh nghe thấy từ “Trẫm” liền đau đầu, xốc chăn bông lên lộ ra thân thể trơn bóng mê người, đứng lên lấy đại mấy thứ vào phòng tắm. Nhìn bộ ngực rung động, mông đầy đặn, khí thế Mộ Dung Phách Sùng bị chọc giận lớn, “Ngươi…… Lớn mật, ngươi làm gì đó?” Doãn Ninh vứt lại cho cái nháy mắt, ái muội : “Đương nhiên là tắm gội.”


      Chớp chớp mắt, dụ hoặc : “ muốn tắm chung với nhau hay ?” Mộ Dung Phách Sùng có chút do dự nào, đứng lên liền nhanh qua, Doãn Ninh nhìn côn thịt thẳng thắn của cùng với khí thế bừng bừng, bị dọa hét lên tiếng, kéo cửa lại, nhưng vẫn bị bàn tay to của ngăn cản, cũng theo khe hở chui vào trong phòng tắm.


      Trong sương khói mờ mịt, da thịt trơn bóng của Doãn Ninh lộ ra trong hơi nước, thân thể dựa vào nền gạch men lạnh lẽo, nhìn thân hình cường tráng của Mộ Dung Phách Sùng bị cột nước từ vòi hoa sen bắn ra chạy xuống, nước từng giọt từng giọt chạy xuống người , dọc theo cổ đến bộ ngực, đến bụng , lại đến chỗ nhúm lông ngay hạ thể . Cây gậy đỏ sậm ở rừng rậm vẫn có tinh thần sáng láng như cũ, hề có dấu hiệu héo rút, làm nhìn thấy miệng khô lưỡi khô tâm ngứa khó nhịn.


      Dưới đánh giá của Doãn Ninh cũng đồng thời nhìn kỹ , nhìn biểu cảm hơi ngượng ngùng lại có chút mị của , côn thịt lại hung dữ thêm mấy phần. Doãn Ninh tự nhiên cũng chú ý tới, khi nhìn chỗ kia nhịn được nuốt nước miếng, trong đầu lên hình ảnh đem bảo bối nhét vào trong thân thể của mình, dùng sức va chạm thọc vào rút ra.


      “Ưm……” Doãn Ninh nhè thở dốc kích động rên lên, thân thể truyền tới cảm giác khô nóng làm ngâm khẽ tiếng, cảm giác suy yếu giữa hai chân lần thứ hai trở lại. Khóe môi Mộ Dung Phách Sùng giương lên, duỗi tay đụng vào đầu vú , “Muốn ?” ngửa đầu vẻ mặt hưởng thụ, cái mông chống nền gạch men sứ, đôi tay để bầu ngực, cảm nhận khoái cảm của hai tay vuốt ve bộ ngực.


      Mộ Dung Phách Sùng kinh ngạc, vừa mới nếm được ngon ngọt học được cách tự mình làm rồi? Chỉ là chưa đủ, dạy dỗ thêm thời gian, nhất định tự xử tìm niềm vui. khó tưởng tượng đến cảnh nằm ở giường hai chân giang ra, ngón tay mảnh khảnh tự mình bỏ vào trong hoa huyệt càng lúc càng gần, sau đó lại hung hăng cắm vào, cái miệng còn thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ cao vút mất hồn.


      bóng đen bao phủ lấy , khi chú ý tới, run rẩy cái, mới phát năm ngón tay của biết khi nào đặt bộ ngực cao ngất của , cônhanh chóng bình tĩnh lại, nhìn chóp mũi của mình đặt rất gần gương mặt của Mộ Dung Phách Sùng, hề che dấu phóng đãng của mình, nên nhìn thấy như thế cũng cho rằng là xử nữ. Nếu phải dấu vết khăn trải giường đỏ tươi tanh hồng, cũng tin tưởng.


      vặn vẹo thân hình chủ động dán lên người , dáng người mỹ diệu là vũ khí dụ hoặc đàn ông tốt nhất, hơn nữa khóe miệng kia còn mang theo vẻ tươi cười hồn nhiên ngọt ngào, quả thực là vũ khí trí mạng của nam nhân. bị mê hoặc… này rốt cuộc là người như thế nào?


      Vũ khí sắc bén của bị bàn tay mềm mại của Doãn Ninh nắm lấy, chôn ở ngực , thấp thấp hơi thở dốc, “Tôi thích nơi này của .” Mộ Dung Phách Sùng ngẩn ra, hít sâu hơi, ngón tay tìm tòi dưới thân , đầy cánh thịt mềm mại ra, trực tiếp cắm vào hoa huyệt, hào phóng mà ca ngợi: “Nơi này của ngươi có thể làm tất cả nam nhân mất hồn.”


    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 8: Tâm loạn
      Editor: Yenhi


      vươn ngón tay trắng nõn đụng vào hàm dưới của , “ có muốn tiến vào hay ?” Hơi thở của dụ hoặc, chiếm cứ hô hấp của , ngon miệng giống như đào, làm chỉ muốn ăn vào miệng, dùng cây gậy lớn dưới thân và mị lực độc đáo của mà làm , hòa tan .


      Đôi tay của Mộ Dung Phách Sùng phủ lên hai mông của , mông đung đưa, nhưng cây gậy lại vào trong động hoa, côn thịt thô dài dính ở bên ngoài cánh môi của ma sát, làm há mồm phát ra tiếng rên rỉ cao vút. Dâm thủy giống như thác nước chảy ra, ướt nhẹp cả hoa huyệt làm càng khó tiến vào hơn, côn thịt cứng như sắt lại vào được, thỉnh thoảng ma sát hoa huyệt, nhưng vẫn vào.


      Hoa huyệt vừa mới bị căng ra, vừa mới trải qua thống khổ bị xé rách, bị kéo ra lần nữa, vẫn trách được lúc đầu sao lại đau như vậy, cắn răng than , “Ư…… Đau……” Mộ Dung Phách Sùng giống như đứa con nít có chút vội vàng, ngón tay của từ chỗ mông di chuyển đến phía trong cúc huyệt. Nếp gấp ở cúc huyệt bị bàn tay kích thích, thân thể giật mình cái căng như dây đàn. Dục vọng vào giờ phút này, giống như miệng giếng mở rộng ra xuất mãnh liệt mênh mông.


      “A…… sao lại sờ chỗ đó…… A……” phản ứng rất mãnh liệt, thân mình đong đưa có chút trượt xuống, cũng may hai tay Mộ Dung Phách Sùng mạnh mẽ, mười ngón gắt gao dán mông . “ thoải mái sao?” Nhìn thấy biểu cảm của , Mộ Dung Phách Sùng rất tò mò cảm nhận của lúc này.


      “A…… thoải mái…… Thoải mái muốn chết…… A…… nhưng mà rất dơ……” Doãn Ninh cảm nhận được ngón tay mang đến cảm giác khuây khoả, cả người giống như lọt vào trong sương mù, lời gì cũng nghe . “Ngươi dâm đãng.” Trước nay hề có cảm giác như vậy với nào cả, phản ứng của Doãn Ninh làm cho giật mình, đồng thời cũng kích thích ham muốn ngược đãi trong lòng . “A…… Sao lại vào được……” Doãn Ninh sốt ruột phối hợp với động tác của tiến về phía trước, bất đắc dĩ là hoa huyệt quá trơn ướt, mà côn thịt của lại quá thô to, luôn hoạt động qua lại trước cửa động.


      “Xuống dưới.” vỗ vỗ mông của , để hai chân của giang rộng ra, đôi tay chống ở tường gạch men, mông nhếch lên cao. Doãn Ninh rất là phối hợp, Mộ Dung Phách Sùng đứng ở phía sau lưng , đôi tay vẫn đặt mông như cũ, cánh tay mạnh mẽ tách hai cánh mông ra, côn thịt thẳng đứng nhắm ngay khe hở đâm vào.


      “A……” Doãn Ninh hét lên tiếng, dòng điện từ hoa huyệt tràn ra, nhanh chóng khuếch tán đến mỗi chỗ toàn thân. cúi đầu nhìn côn thịt thô to của cắm vào rút ra trong cơ thể mình, cây gậy dính chất lỏng thuộc về tỏa sáng óng ánh.


      Động tác như vậy, Mộ Dung Phách Sùng cần tốn nhiều lực, côn thịt thoáng chút là có thể đâm vào chỗ sâu nhất trong thân thể , quy đầu đụng phải chỗ thịt non mềm mại trong cái miệng , cảm giác sảng khoái làm cầm lòng được duy trì động tác, lại đâm vào bên trong, chọc cho Doãn Ninh dâm đãng kêu ngừng, hai chân phát run.


      “A…… Thẳng tiến vào . A…… quá trướng…… cắm vào……” Doãn Ninh quên mất việc cảm thấy thẹn, cái miệng thở dốc thỉnh thoảng phun ra mấy lời dâm đãng xấu xa. Bởi vì dâm thủy quá nhiều, hoa huyệt của chặt giống như lần đầu, nhưng cũng ảnh hưởng đến việc Mộ Dung Phách Sùng tiến lên, lần đầu tiên tiểu huyệt của chặt, kẹp đến mức khó có thể tiến lui, mà lần này tuy rằng quá chặt nhưng lại có độ co dãn, có thể làm tận tình cắm vào bên trong.


      Nhìn da thịt bóng loáng sau lưng , mái tóc bị mồ hôi thấm ướt có vài sợi dính sau lưng , có phần lay động sau đầu . cúi người dán vào sau lưng , nắm lấy vài sợi tóc làm đau ngẩng đầu lên, mà lại tà mị liếm láp vành tai mượt mà của , hơi thở ấm áp của phun vào mặt , Doãn Ninh thoáng quay đầu, cái lưỡi dò ra khẽ liếm cánh môi chút, toàn thân Mộ Dung Phách Sùng ngẩn ra, giống như là dây thần kinh nào đó bị đâm trúng, dại ra hồi, ngay sau đó lập tức há mồm trực tiếp khẽ hôn lung tung lên cái miệng của .




      Hàm răng va chạm phát ra tiếng vang, đủ để chứng minh kỹ thuật hôn của thô bạo cỡ nào, cái miệng của Doãn Ninh bị gặm cắn phát đau, cánh môi bị va chạm sưng đỏ, cẩn thận đem đầu lưỡi vói vào miệng lần nữa, giống như trêu đùa. Đầu lưỡi nho linh hoạt của tạo cho kích thích cực lớn, tiếng lòng rối loạn, những tiếng rên rỉ phát ra từ cái miệng của đều bị nuốt lấy, thậm chí muốn lấp kín những tiếng rên rỉ khi phát tiết của , đè đầu lại, giống như muốn nuốt cả người vào bụng.


    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :