1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tận Xương - Tô Lưu

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      đợi nè edit ơi, mau mau cho chúng tôi ăn kẹo cưới
      Người ngoài hành tinh thích bài này.

    2. Người ngoài hành tinh

      Người ngoài hành tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      131
      Được thích:
      387
      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      thể chiếu ́ lẫn nhau. Nếu , kết cục của bà chưa chắc đã tốt hơn của tôi đâu."

      Thần sắc Vưu Tố Cầm dần dần trở nên ảm đạm. Quả , bà ta đã còn đường nào để , chỉ có tiếp tục con đường sai trái với Hứa Minh Lượng. Bây giờ, trong lòng bà ta vô cùng rối bời, luôn có cảm giác trống trải. Chuyện đến bước đường này đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát của bà ta, bây giờ, mỗi một hành động đều là đánh cược, hơn nữa, dù biết rõ khả năng giành được phần thắng sẽ rất , nhưng lại chịu từ bỏ.

      Đối mặt với sống với chết thì muốn sống chính là bản năng của con người.

      Vì thế bà ta cắn răng : "Được, vậy theo nên làm gì bây giờ?"

      Hứa Minh Lượng vừa lòng cười: "Bà lái xe tới sao?"

      "Ừm."

      "Được, vậy bây giờ chúng ta . Ngoài ra, tôi muốn tìm giúp tôi ít đồ, càng nhanh càng tốt."

      Hứa Minh Lượng và Vưu Tố Cầm vừa vừa xuống lầu, nhanh chóng chui một chiếc xe hơi màu đỏ đậu ở gần đó, chỉ trong nháy mắt đã biến mất khỏi đây.

      Mà trong khách sạn Lệ Tinh cách đó xa, Nghiêm Túc ngồi trong một góc của phòng nghỉ, cầm phần bản đồ toàn cảnh Hongkong nghiên cứu cặn kẽ. Viên Mộc đã đưa toàn bộ những tài liệu liên quan đến Hứa Minh Lượng và công ty Vĩnh Vượng của hắn đến tay . Nghiêm Túc ngồi sô pha nhúc nhích, đôi mắt nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó bản đồ.

      ̣nh đứng dậy nói gì đó với cảnh sát Sở thì di động nhàng reo lên, tin nhắn gửi tới. Nghiêm Túc cầm lên nhìn, là một dãy số lạ, trong tin nhắn chỉ có câu: "Phương Châm ở trong tay tôi."

      My Nam Anh, linhdiep17, mattroiden28105 others thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Quá tò mò về lão tứ..đây có phải là chàng nam phụ si tình vạn năm đây ?
      Người ngoài hành tinh thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Mình nghi là nam phụ bác sĩ á
      Người ngoài hành tinh thích bài này.

    5. Người ngoài hành tinh

      Người ngoài hành tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      131
      Được thích:
      387
      ☆Chương 67. Mạo hiểm

      Biên tập: Hoa giấy
      Nghiêm Túc làm bộ để ý bỏ di động vào túi rồi xoay người ra khỏi phòng nghỉ.

      Khi tới cửa thì đụng mặt cảnh sát Sở, ta hỏi : " đâu vậy?"

      "Ra ngoài hít thở khí một chút."

      Cảnh sát Sở đáp lại bằng một nụ cười đã hiểu. ta đã từng xử lý rất nhiều vụ án có người bị hại là người nhà, Nghiêm Túc cũng được xem như là người bình tĩnh nhất. Thông thường, khi gặp phải một vụ án có người thân nhất bị bắt cóc, thì tinh thần ai cũng sẽ suy sụp ngay lập tức. Mới đầu sẽ là cảm giác bất lực, càng về sau thì càng kinh sợ, nếu sau vài tiếng mà vụ án vẫn tiến triển gì đáng kể, thì bọn họ chuyển sang trạng thái phẫn nộ, ̉nh điểm là chỉ trích cảnh sát vô dụng phá được vụ án.

      Nhưng từ đầu đến cuối Nghiêm Túc đều rất bình tĩnh, nhìn qua cứ như là có chuyện gì xảy ra. Nhưng trong lòng cảnh sát Sở biết , nội tâm chắc chắn chịu sự dày vò cực lớn trong giờ phút này. Nên ta ngăn Nghiêm Túc ra ngoài hít thở khí, mà ngược lại còn vỗ vỗ vai đã hiểu.

      Nghiêm Túc vào hoa viên bên ngoài, cầm điện thoại bấm dãy số kia. Nhưng trong điện thoại chỉ vang lên hai tiếng rồi bị người ta cúp máy. hiểu rằng đối phương muốn nhận điện thoại của , vì thế đổi thành gửi tin nhắn: " cầu của ra ."

      Lời ít ý nhiều, trực tiếp thể hiện cầu . Ở đầu kia điện thoại, sau khi Hứa Minh Lượng nhìn thấy tin nhắn, hắn có hơi phấn khích, trốn trong xe cầm điện thoại gõ chữ nhanh.

      "Muốn gặp được Phương Châm còn sống thì ngay bây giờ, một mình hãy đến ̣a chỉ dưới đây."

      Tin nhắn vừa gửi tới, lập tức lại có một tin nhắn khác gửi đến cho Nghiêm Túc, bên địa chỉ. vừa thấy địa chỉ này cảm thấy quen quen, nhớ lại vừa nãy xem bản đồ và tài liệu về công ty Vĩnh Vượng, thoáng cái đã hiểu.

      Đây vốn là nơi có hạng mục hợp tác của Thâm Lam và Vĩnh Vượng, chỗ đó có số lượng lớn nhà cũ bỏ hoang chờ phá dỡ. Sau khi phá dỡ hết sẽ xây một trung tâm thương mại tổng hợp. Nhưng vì bản thân Vĩnh Vượng có vấn đề, nên Nghiêm Túc mới hủy bỏ hạng mục này.

      Bây giờ, Hứa Minh Lượng muốn đến đó, nhất ̣nh là có mục ́ch của hắn.

      Nơi này từng là nơi Hứa Minh Lượng gửi gắm toàn bộ hy vọng, nhưng chỉ vì câu của , chuyện làm ăn của hắn ta đã rơi vào hiểm cảnh rồi vào ngõ cụt. Nay bắt cóc Phương Châm trả thù , lựa chọn ̣a điểm như vậy chắc chắn là bao hàm cả thâm ý của hắn. Nghiêm Túc nhìn ba chữ trong tin nhắn điện thoại: một mình , mặt lộ ra một ý cười phức tạp.

      Hứa Minh Lượng biết bây giờ bên cạnh có bao nhiêu cảnh sát vây quanh sao? Hay là hắn cố ý hẹn ở đó, còn dùng điện thoại di động liên lạc với còn dùng tay máy cùng liên hệ, hắn sự sợ cảnh sát tra ra được ̣a chỉ của sao?

      Có lẽ những điều này hắn đều biết cả, nhưng vẫn làm vậy, hoặc hắn là một người vô cùng thông minh, hoặc là một tên điên cuồng quá mức, ̣nh ôm tâm lý mọi người cùng chết nên quyết liều mạng tới cùng.

      Nếu quả là vậy, Nghiêm Túc càng hi vọng là kiểu phía trước. Vì như vậy thì còn có thể thương lượng với hắn cứu Phương Châm ra. Còn nếu là kiểu phía sau...

      Nghiêm Túc đột ngột cắt đứt dòng suy nghĩ của mình, cầm điện thoại quay về phòng nghỉ. đưa tin nhắn cho cảnh sát Sở xem, ông lập tức cảnh giác hơn. Nhân viên kỹ thuật của bên cảnh sát nhanh chóng định vị di động, đồng thời xe cảnh sát cũng được cử . Nghiêm Túc bên cạnh nhân viên kỹ thuật, nhìn chằm chằm điểm đỏ đứng yên màn hình trầm tư lát, rồi đưa ra kết luận: "Chắc là hắn ta đã ném di động rồi."

      Nhân viên kỹ thuật bất giác quay lại nhìn Nghiêm Túc, vừa đúng lúc đối diện với ánh mặt kiên ̣nh của , trong lòng khỏi run lên. Cảnh sát Sở cũng tiêu hóa những lời này của Nghiêm Túc. Theo kinh nghiệm xử lý vụ án của ta, lời của Nghiêm Túc có khả năng rất lớn. Trong lúc chờ cảnh sát được cử gửi tin tức về, ta hỏi Nghiêm Túc: "Bây giờ cậu có ý kiến gì ?"

      "Tôi nghĩ Hứa Minh Lượng nên biết là tôi đã báo cảnh sát rồi. Nhưng ta vẫn muốn tôi đến đó, nếu đã như vậy bằng tôi cứ lái xe đến đó trước, còn các vị sẽ cử xe theo phía sau. Bây giờ, chúng ta khá bị động, ngoài nghe theo sự sắp xếp của hắn thì cũng chẳng có biện pháp gì khác."

      "Nhưng làm như vậy có thể cậu sẽ gặp nguy hiểm, cảnh sát chúng tôi..."

      "Cảnh sát Sở, tôi biết cảnh sát điều tra các cũng có nguyên tắc." Nghiêm Túc cắt lời đối phương, "Cứu người còn phải bảo đảm sự an toàn tính mạng và tài sản của những người khác. Có lẽ các vị nghĩ như vậy, trong trường hợp thể cứu được Phương Châm, các vị sẽ đồng ý việc tôi mạo hiểm bất chấp tất cả. Nhưng với tôi mà , Phương Châm còn quan trọng hơn cả bản thân tôi, dù nguy hiểm tôi vẫn muốn thử lần. cũng là đàn ông, bỏ qua cương vị là một người cảnh sát, thì nếu có một ngày người quý của cảnh sát Sở gặp nguy hiểm, thì làm gì?"

      Chức vụ của cảnh sát Sở nhỏ, tuổi tác cũng quá lớn, mới khoảng 30 mấy. Sau khi nghe được lời nói của Nghiêm Túc, sắc mặt của ta hơi thay đổi, lập tức nở một nụ cười. Sự ngầm hiểu giữa những người đàn ông chẳng cần dùng nhiều từ ngữ để biểu đạt, có đôi khi chỉ cần ánh mắt thôi đối phương đã hiểu rồi.

      Cảnh sát Sở đã hiểu ý của Nghiêm Túc, ta cũng đã rõ ràng về những suy nghĩ tương tự của Nghiêm Túc. Vì thế ta ngăn cản Nghiêm Túc, chỉ nhanh chóng triệu tập năm chiếc xe cảnh sát, một mạch theo xe của Nghiêm Túc đến ̣a điểm hẹn gặp của Hứa Minh Lượng.

      Từ Lệ Tinh đến khu nhà cũ bỏ hoang kia khoảng chừng một tiếng lái xe, dọc đường Nghiêm Túc vẫn dùng chiếc điện thoại dự phòng cảnh sát đưa cho để liên lạc với họ. Đồng thời, cảnh sát Sở cũng nói cho biết những manh mối mới nhất mà cấp dưới của ta thu thập được.

      Đúng như dự đoán của Nghiêm Túc, chiếc điện thoại Hứa Minh Lượng dùng để liên lạc với chỉ dùng có một lần như vậy, rồi bị hắn vứt trong bụi cỏ ven đường. Khi cảnh sát đuổi tới chỗ đó, hề nhìn thấy bóng dáng của hắn ta, phí sức hồi lâu mới tìm ra chiếc điện thoại di động trong bụi cỏ. Manh mối này cũng theo đó mà bị gián đoạn.

      Nhận được tin tức này Nghiêm Túc cũng suy nghĩ gì, vẫn im lặng lái xe như trước. Trong đầu có rất nhiều hình ảnh chợt lóe lên, chỉ là những thứ nhỏ nhặt với Phương Châm, mà còn có vẻ mặt của Vương Tử tạm biệt lúc vừa rồi.

      Vẻ mặt người bạn nhỏ nghiêm túc nhìn , nặng nề gật đầu nói: "Ông nhất ̣nh phải quay lại đấy, cũng phải cứu được Phương Châm nữa. Tôi tin ba của tôi chắc chắn là người giỏi nhất."

      Khi nó chữ "ba" còn cố ý nhấn mạnh, lộ ra vẻ cực kì trịnh trọng. Đây là lần đầu tiên Nghiêm Túc thấy Vương Tử như vậy, y như là sau một đêm nó lại trưởng thành hơn, gánh nặng vai cũng tựa như nặng thêm một ít.

      Sau khi Vương Tử biết chuyện phải ba ruột của nó, thì nó lại đối xử với tốt hơn trước khá nhiều. Có lẽ tâm tư giống nhau, lúc trước là có chút chờ mong, tất cả những điều làm cho thằng bé đều là đương nhiên. khi làm tốt sẽ làm cho thằng bé thất vọng.

      Nhưng bây giờ Vương Tử chờ mong nữa, mỗi một chuyện làm cho nó đều là một niềm vui bất ngờ, nên thằng bé cũng học cách nói lời cảm ơn.

      Nếu biết trước là như vậy, có phải bản thân nên nói chuyện này cho Vương Tử sớm hơn ?

      đường Nghiêm Túc đã nghĩ đến việc này, dẫm mạnh chân ga, chỉ tốn khoảng bốn mươi mấy phút đã tới nơi hẹn gặp Hứa Minh Lượng.

      Đây là công trình xây dựng khá hoang vắng. Những người sống trong tòa nhà cũ đã dọn ra khỏi đó từ sớm, vốn là Vĩnh Vượng và Thâm Lam hợp tác đấu giá đất xây dựng, nhưng vì Thâm Lam rời khỏi, sự tranh giành khu đất giảm mạnh, vụ đấu giá lần đó thành công, giá được đưa ra thua xa với giá đã đề ra trong bản kế hoạch, nên đến bây giờ vẫn để , chưa hề động thổ phá dỡ nhà.

      Ba phía của khu đất này đều có các đội công nhân xây dựng. Chắc ba mặt của khu đất này ̣ng lại có thể xây được khoảng năm mươi sáu mươi khu chung cư và cao ốc, nên tòa nhà cũ ở trung tâm mảnh đất này rất có triển vọng. Nếu sau này thật sự xây dựng nơi này lên, cả một khu hoang vắng suy bại này đều sẽ trở nên vô cùng náo nhiệt.

      Nhưng bây giờ nó vẫn chỉ là nơi hoang tàn. Tòa nhà cũ bị phá dỡ, nó cứ đứng sừng sững trong bóng đêm tối tăm. Đội xây dựng gần đó cũng đã kết thúc công việc từ sớm. Có mấy người công nhân ở trong nhà kho dựng tạm thời ngay tại công trường, có một chút ánh sáng hắt ra từ cửa sổ của nhà kho hai tầng thô sơ mới làm cho khu đất này trở nên có sức sống hơn.

      Khi cách khu chung cư còn khoảng mấy chục mét, Nghiêm Túc ra hiệu cho cảnh sát Sở bảo bọn họ mở rộng cự ly, nên cách quá gần. Mặt khác, nương vào ánh sáng đèn xe dừng xe lại trước tòa nhà cũ. Vừa mới dừng xe tắt chìa khóa, di động đã vang lên.

      Lần này, Hứa Minh Lượng lựa chọn nói điện thoại trực tiếp với : "Xuống xe rồi đứng ở đầu xe , tôi muốn nhìn thấy cả người ."

      Nghiêm Túc từ chối cho ý kiến, nghe lời hắn xuống xe, hơn nữa còn bật đèn lên, bản thân thì đứng trước xe, hai tay giơ lên vẫy vẫy, để Hứa Minh Lượng hoàn toàn thấy cả người , cũng là để hắn biết hề mang theo vũ khí.

      Điện thoại vẫn thông, Nghiêm Túc nhìn quanh một lượt rồi mở miệng : "Tôi đến đây một mình, mang theo bất kỳ một loại vũ khí nào. Bây giờ, nói cho tôi biết suy nghĩ của ."

      "Suy nghĩ? Suy nghĩ của tôi rất đơn giản, chính là muốn cho tận mắt thấy người phụ nữ nhất chết như thế nào."

      " làm vậy đâu. Đối với mà nói, Phương Châm rất có giá trị lợi dụng, sao để ấy chết được. Nếu ấy chết thì làm sao sống được? Dùng mạng của đổi lấy một mạng của Phương Châm, có thấy đáng ?"

      "Ha ha." Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng cười lạnh lẽo của Hứa Minh Lượng, " thể con người rất thông minh. Được, tôi thích người thông minh như , chuyện với phí sức."

      " cũng nên học hỏi tôi đấy, làm một con người thẳng thắn . Có cầu gì cứ nói với tôi, tôi nghe đây."

      [Truyện được edit tại Cungquanghang.com]

      "Được, đã vậy tôi sẽ khách sáo. Tôi muốn bao đảm tôi được sống."

      "Bảo đảm như thế nào?"

      Hứa Minh Lượng ở bên kia trầm ngâm suy nghĩ, rõ ràng là lựa chọn từ ngữ. Nghiêm Túc lại thẳng: " cần khách sao, cứ tùy tiện mà nói , chỉ cần là việc tôi có thể làm được, đều làm cho ."

      " sẽ làm chuyện phạm pháp vì tôi sao?"

      "Vì Phương Châm, cái gì tôi cũng có thể làm."

      " đúng là cái loại si tình. Phương Châm quen được người như hề lỗ chút nào, tốt hơn so với La Thế. Nghiêm Túc, hãy nghe cho kĩ đây, tôi muốn cho tôi một khoản tiền, đồng thời sắp xếp cho tôi rời khỏi Hongkong ra nước ngoài. Tôi phải tuyệt đối an toàn."

      Tuyệt đối an toàn. Trong lòng Nghiêm Túc khỏi cười lạnh. Trời đất bao la nơi nào là nơi tuyệt đối an toàn. Hứa Minh Lượng phải biết bây giờ có bao nhiêu cảnh sát vây quanh nơi này muốn trực tiếp bắt , chỉ là lo lắng cho tính mạng của Phương Châm nên mới thể ra tay mà thôi. Cứ coi như giúp hắn trốn ra nước ngoài được, thì cảnh sát Hongkong cũng có thể đạt được hiệp nghị dẫn độ với những nước đó.

      Đương nhiên trong tình huống này Nghiêm Túc vạch trần, chút nghĩ ngợi mà đồng ý nói: "Được."

      " sao?"

      "Nếu tìm tôi, nhất ̣nh là cho rằng tôi có thể làm được. Nếu tin còn tìm tôi làm gì."

      Đầu kia điện thoại lại là một hồi im lặng, sau lúc mới nghe Hứa Minh Lượng nói: "Được, tôi tin ."

      xong, cúp điện thoại, hề nói thêm nửa chữ nào với Nghiêm Túc. Nghiêm Túc cầm di động ngẩn người, chờ bĩnh tĩnh lại mới thấy xuất hiện một luồng ánh sáng mạnh trước mặt, đối diện là một chiếc xe lao về phía với tốc độ cực nhanh, trong đêm tối yên tĩnh, tiếng lốp xe ma sát với mặt đất nghe rất chói tai, giống như một con quái thú lồ lao về phía .
      My Nam Anh, Suuuly, xiu lão gia3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :