1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều thê nhà ta - Mạt Trà Khúc Kỳ (Trọng sinh, gia đấu, sạch, cực sủng)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cầu edit biến hình lấp hố
      Kimchiii thích bài này.

    2. Phuongphuong57500

      Phuongphuong57500 New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0
      Hóng ....... Chuong mới admin oi ......

    3. 12345

      12345 Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      103
      Chương 128


      Edit: Nhà kế bên có soái ca, Kye, Mira


      Beta: Twins


      Khương Lệnh Đề da mặt mỏng. Lúc này bị nhìn có chút đỏ, môi hơi mím hướng lên , trong lòng tất nhiên là vui.


      Sau khắc, thấy Tạ Trí Phong thu hồi ánh mắt, giơ tay lên, nhanh chậm bắt đầu lật cuốn thư tịch nhìn ròng rã ngày trong tay, ngôn từ lạnh : " cần."


      Khuôn mặt của Khương Lệnh Đề nhất thời cứng đờ, nắm chặt bùa hộ mệnh trong tay. Ngón tay tinh tế, lòng bàn tay hơi trở nên trắng. Nàng sau khắc liền nhịn được lệ rơi xuống, "tách" tiếng, nước mắt ấm áp rơi xuống mu bàn tay.


      Khương Lệnh Đề hít sâu hơi, lấy dũng khí chạm vào cánh tay Tạ Trí Phong, : "Phu quân, thiếp đến tột cùng làm sai điều gì, chọc đến chàng vui? Chàng cho thiếp chút, có được hay ?"


      Nàng ngốc. , nàng liền biết.


      Kết hôn mấy tháng, nàng hiểu Tạ Trí Phong phải loại người vô duyên vô cơ nóng tính. đối xử với nàng vẫn luôn rất tốt.


      Từ Khương Lệnh Đề sống ở Vệ Quốc Công phủ, tiếp xúc nhiều với nam nhân, coi như có huynh trưởng là Khương Lộc, quanh năm suốt tháng cũng được mấy câu. Cha nàng là Khương Nhị gia lại là người nóng nảy, nổi giận lên đáng sợ, chỉ có khi đối xử với mẹ cả Diêu thị mới ôn hòa hơn chút. Nàng là thứ nữ, tất nhiên được Khương Nhị gia coi trọng. Mà Tạ Trí Phong giống, là nam tử ôn nhu như nước, là lòng tôn trọng.


      Tạ Trí Phong cũng gì thêm, chỉ : "Ta có việc phải làm, nàng ra ngoài ."


      Khương Lệnh Đề cũng phải loại người bám riết người khác, tính tình dịu ngoan, chung vẫn là quả hồng mềm dễ bị người ta nắn bóp. Bây giờ lời cũng , thái độ vẫn như vậy, nàng tự nhiên cũng có cách nào hỏi tiếp. muốn , sợ là thực giận nàng. Tính tình nàng yếu đuối, ở chung cũng làm gì được. Khương Lệnh Đề bỗng nhớ đến hai thiếp thất xinh đẹp kia, tuy thân phận bằng nàng, nhưng mỗi người đều trẻ tuổi xinh đẹp, lại dẻo miệng, là niềm vui của mẹ chồng. Tay chân nàng vụng về, cũng biết chuyện, nam tử như , khẳng định là....


      Khương Lệnh Đề nhàng thả bùa hộ mệnh bàn sách, rũ mắt : "Vậy thiếp thân ra ngoài trước."


      Thấy nàng rồi, Tạ Trí Phong cảm thấy trong lòng trống rỗng, vươn tay cầm lấy bùa hộ mệnh kia, vuốt nó trong lòng bàn tay.


      ... Lấy tính tình của nàng, làm được đến mức này, dễ dàng.


      Hôm nay nàng gặp Lục muội muội, sợ là Lục muội muội khai thông cho nàng phen.


      Lông mày Tạ Trí Phong nhíu lại, trong lòng dâng lên trận lửa giận, rồi mới lấy tập thơ từ trong ngăn kéo ra.


      Đây là tập thơ của Tạ Trí Thanh.


      Nhưng lại tìm thấy trong ngăn kéo của nàng.





      Xưa nay Khương Lệnh Uyển tin tưởng mắt duyên, chỉ cần liếc mắt cái liền biết Tứ tỷ phu Tạ Trí Phong này là người tốt, cảm thấy hai người xứng đôi. Nhưng tính tình Tứ tỷ tỷ nàng hiền lành, Tạ Trí Phong lại là người an tĩnh đọc sách, nếu giữa hai người xảy ra chuyện gì, gạt nhau , sớm muộn cũng xảy ra chuyện sớm. Chuyện Tạ Trí Phong nạp thiếp đúng là đúng, nhưng cũng giống như lời nương nàng , nam nhân muốn nạp thiếp là chuyện thể ngăn cản được. Nàng muốn để Tứ tỷ tỷ cúi đầu trước để tìm chỗ có vấn đề rồi giải quyết mới là điều then chốt.


      Cứ tưởng rằng Tứ tỷ tỷ chuyện ràng với Tạ Trí Phong chuyện này được giải quyết, ngờ rời mấy ngày, nàng liền nghe tin Tứ tỷ tỷ sinh bệnh.


      Khương Lệnh Uyển đứng ngồi yên.


      Tứ tỷ tỷ gả , nàng muốn gây chuyện gì đỡ đến lúc Tứ tỷ tỷ lại bị người ta gây khó dễ. Nhưng dù sao cũng là tỷ muội ruột nhà mình, thăm vẫn là chuyện hợp tình hợp lý.


      Lục Tông cũng biết nàng quan tâm đến Tứ tỷ tỷ, bây giờ thấy nàng vẫn quan tâm như vậy, đúng là có chút thoải mái, liền dặn dò: "Tính nàng nóng tính, cẩn thận đừng làm lớn chuyện."


      Nghe vậy, Khương Lệnh Uyển có chút bất mãn, nghiêm túc : "Ta cũng là người biết đạo lý. Hôm nay chỉ qua thăm Tứ tỷ chút, lại phải đến gây . Thường ngày Tứ tỷ tỷ là người hiền lành ngoan ngoãn, ta còn tưởng Tứ tỷ phu là người đọc sách, đạo lý tối thiểu cũng phải hiểu ràng, ngờ lại ức hiếp tỷ ta như vậy. Tuy Tứ tỷ là thứ nữ, nhưng thế nào cũng là người của Vệ Quốc Công phủ, Nhị thẩm thẩm có khuê nữ, xem Tứ tỷ như con ruột mà chăm sóc, chi phí ăn mặc khác gì đích nữ. Bây giờ... Còn xem Vệ Quốc Công phủ ra gì, xem Tứ tỷ tỷ là quả hồng mềm mà nắm."


      Lục Tông nhìn khuôn mặt tức giận của nàng, còn năng lộn xộn, liền giờ tay nhéo nhéo, khẽ cười : "Còn giảng đạo lý. Nhìn xem, tức giận lớn như vậy."


      Khương Lệnh Uyển nhe răng, thuận thế cắn tay Lục Tông cái, căm tức : "Trong lòng ta thoải mái thôi. Nhưng nếu ta là Tứ tỷ tỷ, ta cũng nhẫn nhịn. Nếu hôm nay ta nhịn được phát hỏa, sau này Tứ tỷ tỷ ở Tạ gia cũng dễ chịu."


      Thấy nàng hiểu chuyện như thế, Lục Tông cũng yên lòng. cúi đầu nhìn dấu răng hổ nhợt nhạt, càng nhìn càng cảm thấy đáng , tròng mắt ôn hòa : "Vậy về sớm chút."


      "Ừm. Ta biết." Nàng nhón chân lên, thân mật ôm cổ , hôn lên cằm cái. Nàng chớp mắt : "Chút nữa ta còn chọn ít tổ yến, mang sang cho Tứ tỷ bồi bổ thân thể."


      Lục Tông ừ tiếng, : " nhà kho lấy là được."


      Khương Lệnh Uyển lắc đầu cái. Bây giờ nàng quản gia, chìa khóa nhà kho là Phan Trắc phi quản, nếu nàng muốn đụng đến nhà kho, đương nhiên phải qua tay Phan Trắc phi... Nàng vừa mới gả vào, liền đem đồ của Vương phủ tặng người... Tuy đáng giá mấy đồng tiền, nhưng vẫn cảm thấy tốt. Khương Lệnh Uyển : " cần, ta lấy tiền riêng."

      Ngụy di nương nhìn Vinh Thế tử phu nhân này, tuổi trẻ mỹ mạo, ra tay lại rộng rãi, lời cử chỉ, xem ra rất quan tâm Khương Lệnh Đề. Ngụy di nương bỗng nhiên có chút vui mừng, vui mừng vì mình làm khó dễ con dâu quá mức, mà dường như con dâu cũng xấu nàng với Vinh Thế tử phu nhân. Có điều, sau này nên đối với con dâu tốt hơn chút. Chí ít sau này có thể có tác dụng lớn.


      Chờ Ngụy di nương rồi, Khương Lệnh Đề mới nháy mắt mấy cái với Khương Lệnh Uyển, ánh mắt nghi ngờ hỏi: "Lục muội muội, tỷ khi nào cùng muội nương thích trân châu?" Nàng chưa bao giờ đề cập tới Ngụy di nương trước mặt Khương Lệnh Uyển. Khương Lệnh Đề lại , "...Hơn nữa, tỷ cũng biết nương thích trân châu a."


      Khương Lệnh Uyển nở nụ cười tươi, : "Muội cũng lắm. Có điều tỷ lúc nãy thấy sao? Búi tóc Ngụy di nương cắm cây trâm đính trân châu, vành tai cũng đeo khuyên tai trân châu bạc, có điều nhìn hình thức, là kiểu dáng năm ngoái. Ngụy di nương cũng được sủng ái, tự nhiên thiếu đồ trang sức, nhưng lại cứ thích đeo hai thứ này, coi như phải tha thiết, nhưng về phần thích trân châu chắc hẳn sai."


      Hơn nữa, nữ nhân nào có thể từ chối đô trang sức đẹp đẽ?


      Dù Khương Lệnh Đề ngốc đến mấy cũng hiểu Lục muội muội cố hết sức lấy lòng Ngụy di nương. Lục muội muội của nàng, từ được người khác lấy lòng, khi nào lại lấy lòng người khác? Nàng lại phải người mù, hôm nay Lục muội muội như thế là vì cái gì, thể hiểu hơn được nữa.


      Chóp mũi Khương Lệnh Đề cay cay, mở miệng : "Cảm ơn Lục muội muội."


      "... Nhìn tỷ như vậy, trách người khác đều bắt nạt tỷ." Khương Lệnh Uyển lấy khăn tay lau nước mắt của Khương Lệnh Đề, : "Có thể sử dụng đồ trang sức để giải quyết vấn đề vẫn là có chuyện gì. Hơn nữa, vài lời hay ý đẹp cũng mất khối thịt nào a. Nếu là người khác, tất nhiên muội khách khí, nhưng Ngụy di nương là mẫu thân của Tứ tỷ phu, là mẹ chồng của tỷ, nếu cả đời tỷ đều nhìn sắc mặt của bà ta mà sống, lúc này có muội bất bình cùng tỷ, nhưng muội rồi, bà ta đem cơn tức giận đổ lên đầu tỷ, vậy muội càng làm càng rối a. Đó là hại tỷ. Tứ tỷ tỷ, sau này Ngụy di nương có chuyện gì muốn tìm tỷ muội hỗ trợ, tỷ cứ . Nếu phải chuyện gì quá phận, muội có thể giúp nhất định giúp."


      Khương Lệnh Đề nghe xong, gật đầu "ừ" tiếng.


      Khương Lệnh Uyển nhìn nàng, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Chuyện của tỷ và Tứ tỷ phu... còn chưa tốt sao?"


      Nhắc tới Tạ Trí Phong, mũi Khương Lệnh Đề cay cay, rũ mắt : "Tỷ có hỏi qua, nhưng mà... vẫn chịu ."


      Khương Lệnh Uyển hiểu chuyện phiền phức này phỏng chừng hơi lớn. Nhưng chuyện giữa phu thê nhà người ta, nàng là người ngoài thể giúp đỡ gì được, chỉ có thể lo lắng suông.


      Chính vào lúc này, sắc mặt Khương Lệnh Đề bỗng nhiên trắng bệch, ôm ngực nôn khan trận.


      Khương Lệnh Uyển sững sờ, vội vàng vuốt vưng cho Khương Lệnh Đề, lo lắng : "Tứ tỷ tỷ, tỷ sao vậy?"


      Khương Lệnh Đề nôn lúc, lại nôn được cái gì, chỉ là sắc mặt có chút dễ nhìn. Tập Hương tiến lên bưng nước trà cho Khương Lệnh Đề súc miệng, súc miệng xong nàng mới lắc đầu : "Cũng chẳng có gì, có lẽ là bệnh cảm chưa khỏi hẳn. Mấy ngày nay đều cảm thấy buồn nôn."


      Buồn nôn


      Hẳn là...


      Bỗng đôi mắt Khương Lệnh Uyển sáng lên, nghiêng đầu nhìn Tập Hương : "Mau mời đại phu đến đây."


      Khương Lệnh Đề là người hiền hòa, thích động tí là mời đại phu, vội vàng ngăn cản noai: " sao, tỷ có chuyện gì, cần mời đại phu."


      Khương Lệnh Uyển nhìn Khương Lệnh Đề cười cười, cầm tay nàng : "Tỷ tỷ ngốc, triệu chứng này của tỷ giống lúc tẩu tẩu muội lúc mang thai y như đúc. Muội xem a, tám chín phần là có a."


      Lời này vừa dứt, Khương Lệnh Đề liền sửng sốt, dáng vẻ ngu ngơ.


      Nhìn bộ dáng ngốc nghếch này của Tứ tỷ tỷ, Khương Lệnh Uyển cũng gì, liền nhanh chóng gọi Tập Hương mời đại phu.


      Đại phu đến xem mạch xong, là mạch hỉ, Khương Lệnh Đề mang thai hơn tháng. Có điều thân thể hơi yếu, cần phải uống thêm mấy thang thuốc dưỡng thai. Tin tức này lập tức truyền đến tai Ngụy di nương.


      Ngụy di nương nghe tin vội vã chạy đến, đúng lúc ở hành lang gặp được Tạ Trí Phong vừa mới trở về phủ.


      Tạ Trí Phong cao to tuấn dật, thân xiêm y cổ tròn màu thiên thanh bên có thêu hình áng mây, người tỏa ra hơi thở sách vở làm người ta thoải mái.


      Tạ Trí Phong thấy mẫu thân mình vội vã chạy đến, nhưng mặt vẫn mỉm cười, khỏi hiếu kỳ hỏi: "Nương, có chuyện gì sao?"


      Ngụy di nương lôi kéo nhi tử : ", thăm vợ con."


      Vừa nhắc đến Khương Lệnh Đề, sắc mặt Tạ Trí Phong hơi biến đổi, trầm mặt : "Nương, nhi tử có việc bận, phải bây giờ."


      Ngụy di nương cũng biết mấy ngày nay con trai và con dâu có chuyện vui, nhưng vào lúc này trái tim Ngụy di nương lòng hướng về phía con dâu. Bà nhíu mày : "Có cái gì quan trọng hơn nhi tử? sắp làm cha mà còn phóng khoáng như thế. Có chuyện gì cùng vợ con chuyện ràng được sao, cần gì hàng đêm phải đến ngủ thư phòng?"


      Tạ Trí Phong sửng sốt lúc mới : "Nương.... Đây là có ý gì?"


      Con trai ngốc. Ngụy di nương vừa buồn cười vừa tức giận, : "Có ý gì? Chính là vợ con mang thai, làm sao? Còn đến nhìn sao?"


      Dứt lời, gương mặt tuấn tú căng thẳng tháng của Tạ Trí Phong rốt cuộc lên nụ cười. gì thêm, vội vàng đến Hiệt Phương cư.


      Lúc này Ngụy di nương mới lập tức đuổi theo.
      jennytruong, dhtt, Betty15 others thích bài này.

    4. 12345

      12345 Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      103
      Chương 129 - Trang 7 - YY Team
      Khương Lệnh Uyển ngẩng đầu : "Tứ tỷ tỷ là nương tốt, bây giờ có Tứ tỷ phu lời này, muội cũng cảm thấy vui mừng. Nếu Tứ tỷ tỷ ngủ, vậy muội cũng ở lại lại lâu nữa, xin cáo từ."


      Chung quy nam nữ có khác. Tạ Trí Phong cũng có tự mình tiễn , chỉ để Tập Hương tiễn em vợ này ra ngoài phủ.


      Lên xe ngựa, Kim Kết nhịn được : "Vị Tứ gia này này đúng là đối xử với Tứ tiểu thư rất tốt."


      Khương Lệnh Uyển cũng gật đầu.


      Hy vọng Tạ Trí Phong cứ đối xử tốt với Tứ tỷ tỷ như vậy. Dù sao kiếp trước cũng là do nàng hại tỷ ấy có cách nào lập gia đình.





      Trở về Vinh Vương phủ, Lục Tông ở trong sân làm cái bàn đu. nhìn thấy nàng, lúc này mới ngừng lại, đôi mắt trong trẻo : "Lại đây."


      Khương Lệnh Uyển ngoan ngoãn qua.


      Nàng : "Bàn đu này đẹp mắt." Nàng thử đứng lên , hai tay nắm hai bên dây. Đứng như vậy, mới cao hơn Lục Tông chút. Khương Lệnh Uyển lần đầu cảm nhận cảm giác ưu thế cao, tâm tình tất nhiên tốt hơn mấy phần, nhất thời cười tươi như hoa, , "Tông biểu ca tự mình làm sao?"


      Lục Tông thấy nàng thích, lúc này mới đưa tay nặn nặn mặt nàng, : "Thích ?"


      Khương Lệnh Uyển gật đầu, : "Thích." Sau đó chia sẻ tin tức Tứ tỷ tỷ có thai với . Lục Tông nghe xong, sắc mặt nhàn nhạt ừ tiếng, bộ dáng liên quan tới mình. Khương Lệnh Uyển biết trong lòng nghĩ gì,dù sao Tứ tỷ tỷ mang thai, quả cùng liên quan. Nhưng nàng hài lòng nha.


      Hôn kì của Lục Tông còn hơn nửa tháng, sau đó liền mỗi ngày đều quân doanh.


      Khương Lệnh Uyển lại thể ăn ngồi rồi, theo Phan Trắc phi quen thuộc vụ trong vương phủ. Phan Trắc phi có ý định làm khó dễ Khương Lệnh Uyển, mỗi lần đến chuyện trọng điểm, liền sơ lược, điểm trọng yếu, nhưng có thể liên miên cằn nhằn nửa ngày.


      Phan Trắc phi thấy nàng nghe chăm chú, trong lòng nhịn được thấy nàng ngốc. Đến cùng vẫn còn trẻ.


      Khương Lệnh Uyển biết Phan Trắc phi muốn đem quyền hành giao cho nàng, này nàng chậm rãi quen thuộc vụ trong vương phủ, Phan Trắc phi , nàng tất nhiên có thể nghĩ cách biết. Nhưng vì vậy, nàng mỗi ngày đúng là còn bận rộn hơn Lục Tông, mỗi lần về, liền nhìn nàng nằm nhoài giường lật sổ sách.


      Ngày hôm đó Lục Tông trở về, liền tiến đến ôm thê tử, hôn lên mặt nàng cái.


      Khương Lệnh Uyển nghiêm túc xem sổ sách, vừa nghe mùi mồ hôi người Lục Tông, liền dùng sổ sách tay mạnh mẽ đập lên đầu Lục Tông cái, ghét bỏ : "Hôi chết rồi."


      Lục Tông cười cười, thơm lên mặt nàng cái, liền tịnh thất tắm rửa.


      Thay thân xiêm y sạch , Lục Tông mới toại nguyện ôm tức phụ chuyện: "Đừng lúc nào cũng xem, cẩn thận hại mắt."


      Khương Lệnh Uyển lật tờ, thở dài : "Nếu muội có thể giống như tẩu tẩu, đọc qua là quên, vây tốt quá."


      Lục Tông vươn tay xoa đầu nàng, : " đủ thông minh." Thông minh quá hại thân, chỉ hy vọng mỗi ngày nàng đều vui vẻ là được rồi.


      Khương Lệnh Uyển bỏ sổ sách tay xuống, ở trong lòng Lục Tông cọ cọ: "Hôm nay còn bận chuyện gì sao?"


      Lục Tông : " có chuyện gì. Hôm nay Thái tử và Nhị hoàng tử cùng nhau tới."


      Nhị hoàng tử à.


      Khương Lệnh Uyển biết dưới khuôn mặt hào hoa phong nhã của Nhị hoàng tử này nhưng lại cất giấu dã tâm rất lớn. Có điều như vậy cũng rất bình thường, dù sao vị trí kia ai muốn ngồi vào. Có điều Lục Tông thích nàng tiếp xúc với người bên Mộ quý phi. Khương Lệnh Uyển nghe xong cũng ừ tiếng, nhưng sau khắc, thân thể liền bị đôi cánh tay mạnh mẽ ôm lấy nâng lên.


      Khương Lệnh Uyển thấy như vậy, vội vàng ôm cổ của , đỏ mặt sẵng giọng: "Ban ngày ban mặt, chàng làm cái gì đấy?"


      Lục Tông cũng để ý, cúi người hôn thê tử, hôn cho nàng ra lời, lúc này mới bỏ qua.


      Khương Lệnh Uyển có cách nào khác, đẩy lồng ngực cái : "Đừng nghịch, ngày mai muội muốn tiến cung tham Tranh biểu tỷ đấy." Sức lực lớn, mỗi lần cùng lăn lộn, chỗ ấy của nàng rất là xót, hai chân bước muốn run lên. Trong cung mỗi người đều có nhãn lực, nàng cũng muốn bị người ta trêu chọc.


      Lục Tông hai lời mà vào . thoả mãn than tiếng, hôn lên mặt nàng cái, ách : "Xán Xán, ta cũng muốn làm cha."


      ... Vậy.


      Khương Lệnh Uyển trợn to hai mắt, bỗng nhiên ý thức được —— đại khái hôm nay Thái tử lại đứng trước mặt Lục Tông khoe khoang. Nhưng tính tình Lục Tông sao chứ? Trước mắt núi Thái Sơn có sập cũng biến sắc. Thường ngày Thái tử có nhiều hơn nữa mặt đều hề có cảm xúc, hôm nay đúng là bị kích thích.


      Nhưng hai người bọn họ mới thành thân hơn tháng thôi.


      Nhìn bộ dạng ấu trĩ "Người khác đều có, chỉ có ta có" của Lục Tông, nhất thời cảm thấy buồn cười, có điều tiếp đó, cái miệng của nàng phải dùng để cười nữa.
      jennytruong, Phương Lăng, dhtt15 others thích bài này.

    5. 12345

      12345 Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      103
      Chương 130 - YY Team
      Nhìn bộ dáng vui mừng của nữ nhi, Phan Trắc phi tươi cười : "Nhìn con thường ngày có bạn gì, bây giờ nương mang thai hài tử, sợ sau này thể chăm sóc tốt cho con. Nhạn biểu tỷ thông minh hiểu chuyện hơn con, hai người ở cùng với nhau, cũng nên học chút sở trường của nàng."


      Lục Bảo Yên tâm tư đơn thuần, tất nhiên cũng nghĩ gì khác, chỉ nghĩ sau này có bạn chơi, kích động thôi.


      Phan Trắc phi có thai, đối với Vương phủ là chuyện lớn. Ai bảo Vinh Vương chỉ có đứa con trai là Thế tử? Nếu lúc này bên dưới Phan Trắc phi có đứa con trai, vậy Vương phủ chắc chắn càng thêm bình thường. Hơn nữa Phan Trắc phi xuất thân từ gia đình giàu có, nhà mẹ đẻ cũng là thế gia, Vương gia lại chậm chạp tái giá, sau khi Phan Trắc phi sinh con trai xong, Vương gia chừng cố gắng nâng đỡ nàng ta. Dù sao những năm này những gì Phan Trắc phi vì Vương phủ mà làm, người trong Vương phủ đều để trong mắt.


      Lúc dùng bữa tối, Khương Lệnh Uyển lén lút nhìn vẻ mặt Lục Tông, thấy chút phản ứng, đúng là có chút kỳ quái.


      Buổi tối ngủ, Khương Lệnh Uyển lăn lộn, hơi khó ngủ.


      Lục Tông ôm lấy eo thê tử, ôn nhu hỏi: " ngủ được?"


      Khương Lệnh Uyển thấy Lục Tông cũng còn chưa ngủ, liền muốn chuyện với : "Tông biểu ca, hôm nay lúc Bảo Thiền nghe tin Phan Trắc phi có thai, có chút vui..." Đâu chỉ vui? Quả mặt cũng trắng . Hiền nhiên là đối với người cha là Vinh Vương này thất vọng cực độ. Nhưng đến cùng Vinh Vương vẫn là nam nhân, dù thâm tình với Vinh Vương phi ra sao, cũng thể từ đó đụng vào nữ nhân. Có điều nàng cũng ràng, chuyện này nếu đặt người nàng, nàng cũng cảm thấy thoải mái. Nhưng mà —— lúc Phan Trắc phi mang thai Lục Bảo Yên, Vinh Vương phi cũng trùng hợp mang thai Lục Bảo Thiền, hai người cách nhau chỉ mấy tháng. Vinh Vương nếu có thể ở thời điểm Vinh Vương phi mang thai để nữ nhân khác có hài tử của mình, vậy bây giờ chuyện Phan Trắc phi mang thai cũng có gì đáng ngạc nhiên.


      Có ai ghét Vinh Vương như mình :))) dị ứng ghê (-Kye)


      Hơi thở mát lạnh của nam nhân áp lại gần, Khương Lệnh Uyển cảm giác mặt ướt át, mềm mại, sau đó lại nghe : "Xán Xán, nàng cần để ý những thứ này."


      ra nàng thích cái cảm giác này lắm, luôn cảm thấy mình có tác dụng gì. Nàng rầu rĩ vui "ồ" tiếng, liền gì nữa.


      Qua lúc, bên cạnh vang lên tiếng Lục Tông: "... Tức giận?"


      Khương Lệnh Uyển lên tiếng.


      Lục Tông hít hơi, cúi người bắt lấy môi nàng, trực tiếp hôn đến khi nàng thở hồng hộc, lúc này mới ôm chặt, nhắm mắt ngủ.


      Khương Lệnh Uyển phiền muộn lúc, nhưng cũng ngủ thiếp .


      Buổi sáng ngày tiếp theo, Khương Lệnh Uyển có chút muốn gặp Lục Tông, trực tiếp tới Đông cung gặp Tiết Tranh.


      Tính ngày tháng, gần đến ngày Tiết Tranh lâm bồn.


      Song thai rốt cuộc vẫn là khác biệt, bụng Tiết Tranh so với phụ nữ có thai bình thường lớn hơn vòng. Khương Lệnh Uyển trong tâm thầm than: Cũng may Tranh biểu tỷ nàng thân thể tốt, ôm cái bụng lớn, lúc chuyện vẫn mười phần khí lực như thường, như chiến trường chỉ huy thiên quân vạn mã.


      Sau khi lấy chồng, số lần Khương Lệnh Uyển đến Đông cung tất nhiên ít hơn so với trước chút. Lúc này là lần thứ hai sau khi xuất giá. Tiết Tranh vừa thấy nàng, liền đánh giá dưới phen, cảm thấy Lục Tông có bắt nạt nàng mới coi như yên tâm


      Khương Lệnh Uyển nháy mắt mấy cái: "Tranh biểu tỷ, nhìn cái gì chứ?"


      Tiết Tranh nghiêm túc : "Lục Tông từ tập võ, mình muội là tiểu nương kiều kiều nhược nhược, nếu sau này cùng ầm ĩ, tránh được nếm chút khổ. Đợi tỷ sinh xong hai đứa trong bụng, liền tự mình dạy muội võ nghệ, đỡ đến lúc đó bị Lục Tông bắt nạt."


      Khương Lệnh Uyển dở khóc dở cười, cảm thấy nàng quan tâm mù quáng.


      Khương Lệnh Uyển ngồi cùng Tiết Tranh, phần lớn đều là nghe Tiết Tranh lải nhải. Tiết Tranh đột nhiên nghiêm túc : "Đúng rồi, Hoàng thượng tứ hôn cho Vanh nhi, muội có biết ?"


      Chuyện lớn như vậy, nàng tất nhiên biết.


      Khương Lệnh Uyển gật gù, : "Ân. Chân nương là nương tốt."


      Nhắc tới Chân Diệu, Tiết Tranh cũng có chút hài lòng.


      Chân Diệu là cháu ruột Thái phó của Thái tử, ngoan ngoãn, là thiện tâm đáng , nàng cũng gặp qua vài lần. Đệ đệ muốn kết hôn với nương như thế, nàng đúng là yên tâm. Tiết Tranh ung dung : "Định ngày cuối tháng tám. Lần trước tỷ thể tận mắt nhìn muội thành gia, bây giờ Vanh nhi cưới vợ, tỷ còn có thể mang theo hai hài tử nhìn lần."


      Khương Lệnh Uyển nhìn Tiết Tranh, thấy khí chịu khuất phục giữa hai lông mày lúc trước, dường như dần dần bị hoàng cung này mài mòn góc cạnh, càng ngày càng nó tư vị nữ nhân. Tiết Tranh ra đời sớm hơn Tiết Vanh phút, lớn hơn nàng tuổi, nhưng từ tới lớn, luôn bảo hộ nàng cùng Tiết Vanh dưới đôi cánh của mình. Nàng kết hôn, Tiết Vanh cưới vợ, đối với Tiết Tranh mà , cũng như nữ nhi xuất giá nhi tử cưới vợ, có gì khác biệt.


      Khương Lệnh Uyển hàm ý cười cười, ánh mắt dừng lại, rơi vào giữa hai chân Tiết Tranh. Nàng ngẩn người, kinh ngạc : "Tranh biểu tỷ!"


      Tiết Tranh tuy rằng lẫm lẫm liệt liệt, nhưng cực kỳ coi trọng hai hài tử trong bụng, phụ nữ có thai ít thường thức cơ bản vẫn là biết đến. Bây giờ là tình trạng gì, nàng tất nhiên hiểu.


      Tiết Tranh nhíu mày, khuôn mặt xinh đẹp lên vẻ bình tĩnh, hấp háy môi lẩm bẩm: "Khó trách có cảm giác rơi rơi..."


      Đến lạy chị :)))))) đẻ tới nơi rồi còn ngồi đó mà lẩm bẩm có cảm giác rơi rớt (-Mira)


      Khương Lệnh Uyển có kinh nghiệm, lúc này sợ đến mức mặt trắng bệch, hoang mang hoảng loạn, thanh run rẩy : "Tranh biểu tỷ, này, đây là —— "


      Tiết Tranh giương mắt, sắc mặt bình tĩnh nhìn tiểu biểu muội, sau đó nhàng sờ cái bụng tròn vo, : "Ồ. Vỡ nước ối. Tỷ đại khái là muốn sinh ."
      jennytruong, xukem, Phương Lăng16 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :