1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Thi thi à, người ta và kết giới đấu ác ma chỉ tập trung giết ác ma và tránh bị thương thôi, ai còn quan tâm ác ma mặc gì với tóc dài hay tóc ngân đâu ơi. :059:
      haimap2346buithuyngan thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 91: Đài tụ hồn


      Dãy núi Kỳ Liên là trong số ít nơi của Trung Hoa có linh mạch hội tụ, có lẽ vì có kết giới nên linh mạch ở đây bị phá hỏng. Cho nên động thực vật ở núi Kỳ Liên có vẻ khác hơn so với những nơi khác, nhất là vào mùa xuân, hoa tươi đầy đất, cỏ xanh mơn mởn, ngay cả khí cũng tươi mát hơn nhiều, đây là thắng cảnh du lịch nổi tiếng của cả nước.

      Trần Ngư nhìn dòng du khách nối liền dứt cùng với vô số khách sạn xây dựng triền núi nghi ngờ hỏi “Ông lão, nhiều người như vậy mà kết giới bị phát hay sao?”

      “Kết giới ở chỗ kia.” Ông Ngô đứng ở chân núi, chỉ lên đỉnh núi cao ngất chìm trong màn mây.

      Ông Ngô vừa dứt lời, hai người nước ngoài đứng cách đó xa, cũng giơ tay làm động tác giống ông Ngô, trong miệng còn thầm gì đó. Ông Ngô hiểu lắm, quay đầu hỏi Trần Ngư “Bọn họ gì vậy?”

      “Bọn họ , hôm nay nhất định phải trèo lên đến đỉnh Kỳ Liên.” Trần Ngư quay đầu nghe lúc rồi phiên dịch lại.

      “A … Nằm mơ .” Ông Ngô xì tiếng “Kết giới chưa bị phá, ta xem ai có thể vào.”

      “Vậy núi Kỳ Sơn là trong những ngọn núi cao khó trèo nhất, nguyên nhân lớn nhất chính là do phái Lạc Sơn chúng ta đặt kết giới ở đó sao?” Trần Ngư kinh ngạc .

      “Đúng thế.” Ông Ngô thừa nhận.

      ra là thế.” Trần Ngư đột nhiên có suy nghĩ, thế giới có những truyền thuyết có lời giải đáp hoặc những nơi mà con người thể nào đặt chân tới được, có phải cũng là do có kết giới hay ?

      thôi.” Ông Ngô xong quay đầu ngược hướng cổng vào núi Kỳ Sơn ra.

      “Chúng ta lên núi sao ạ?” Trần Ngư ngạc nhiên hỏi.

      mua vé trước .”

      “Mua vé? Vé gì ạ?” Trần Ngư vẫn hiểu gì.

      “Mua vé lên cáp treo a.” Vẻ mặt ông Ngô vô cùng ghét bỏ, dường như muốn ‘con là đồ đầu đất à’.

      “…” Cho nên cái người gọi là cao nhân trong giới huyền học, về đến nhà tổ của mình mà cũng phải ngồi cáp treo sao? chẳng có dáng vẻ của cao nhân gì cả!

      Dù trong lòng Trần Ngư có oán thầm như thế nào nữa (nguyên tác là từ viết tắt BGM, mình biết từ này nghĩa là gì, có bạn nào biết mình sửa lại nha), cuối cùng hai người vẫn mua vé lên cáp treo lên núi Kỳ Sơn. Núi Kỳ Sơn có độ cao năm ngàn mét, cáp treo chỉ có thể lên được đến độ cao bốn ngàn mét, phần còn lại vẫn chưa được khai phá du lịch. Những người thích leo núi vẫn có thể tiếp tục leo lên, nhưng từ xưa đến giờ chưa có người nào có thể leo lên đến đỉnh, mà nguyên nhân là …

      Vừa rồi chắc là mọi người biết nguyên nhân rồi ha.

      Trần Ngư ngồi trong buồng cáp treo, nhìn ông Ngô ngồi bên mở mở điện thoại di động, khóe miệng giật giật “Ông làm gì mà như lần đầu tiên đến đây thế.”

      “Tuy phải là lần đầu tiên ta tới đây nhưng là lần đầu tiên cầm theo điện thoại di động chụp hình nha.” Ông Ngô rồi đưa điện thoại cho Trần Ngư “Mau lên, chụp cho ông tấm, ông muốn lấy hình phong cảnh biển mây đó nha.”

      Trần Ngư nhận điện thoại, qua ống kính nhìn ông Ngô giơ động tác chữ V kinh điển, hình ảnh đó cay mắt đến mức làm Trần Ngư phải mở to mắt.

      “Con có muốn chụp tấm ?” Ông Ngô nhiệt tình hỏi cháu nhà mình.

      “Con muốn.” Trần Ngư ngại mất mặt.

      “Chụp tấm sau này về nhà đưa cho Ba của con xem.” Ông Ngô liếc cháu .

      Trần Ngư khựng lại, nghĩ nghĩ, rời lâu như vậy, hay là chụp tấm rồi gửi cho Ba, nhắc được quên . Nghĩ thế, Trần Ngư lập tức đưa điện thoại di động của mình ra đưa cho ông Ngô “Vậy ông chụp cho con tấm.”

      “A … phụ nữ.”

      Nè, cái giọng điệu của tổng tài bá đạo này là cái gì vậy, với lại ông lớn tuổi lắm rồi có được hay , con còn là cháu của ông nữa đó.

      Khi cáp treo lên đến nửa chừng, cần đổi buồng, hai người xuống buồng cáp treo để lên cái lớn hơn. Lúc này trong buồng cáp treo chỉ có Trần Ngư và ông Ngô mà còn có mấy thanh niên có linh khí quanh mình nữa.

      Vừa liếc mắt, Trần Ngư nhận ra mấy thanh niên này là Thiên Sư đến tham gia giải thi đấu Huyền Linh.

      “Trời ạ, cao quá trời luôn. Thời của ông nội bọn mình phải leo bộ lên sao.” thanh niên liếc ra ngoài, kinh ngạc kêu lên.

      “Khi đó có cáp treo, phải leo bộ lên chứ sao.”

      “Vậy số chúng ta may mắn hơn, may mà có cáp treo.”

      “Vẫn còn hơn ngàn mét cho chúng ta leo mà, có người leo hơn ngàn mét này phải mất hai ba giờ đấy.”

      “Mất hai ba giờ quan trọng, tớ lên mạng tra rồi, núi Kỳ Liên rất là dốc, đoạn sau rất là khó leo.”

      “Đó là vì có kết giới, ông nội tớ là người có linh lực vào được đâu.”

      “Dù sao giải thi đấu còn mấy ngày nữa mới bắt đầu, hôm nay chúng ta khảo sát tình hình trước .”

      “Vị đạo hữu này, em cũng tới khảo sát tình hình sao?” Trần Ngư ngồi bên yên tĩnh nghe mấy thanh niên chuyện, đột nhiên bị hỏi đến, trong lúc nhất thời còn chưa phản ứng lại.

      “Con bé cùng ta tới đây du lịch.” Ông Ngô trả lời thay Trần Ngư.

      “A?” Thanh niên vừa hỏi hơi kinh ngạc “Vị đạo hữu này tham gia giải thi đấu Huyền Linh sao?”

      “Tham gia cái đó làm gì? Còn phải là vì pháp khí sao? Nhà chúng ta có rất nhiều, nếu cháu ta muốn ta đều cho nó, cần phải khổ sở đến đây tranh đoạt.” Ông Ngô cũng đợi Trần Ngư , chính mình giành trước, hơn nữa còn lộ ra khí thế nhà giàu ‘nứt đố đổ vách’.

      “A …” Cho nên những người như bọn họ đến tham gia đều là vì nghèo sao?

      “Tiền bối, giải thi đấu Huyền Linh là kiện quan trọng của giới huyền học, hầu hết các Thiên Sư trẻ đều tham gia, chúng tôi tham gia chỉ vì có pháp khí đâu.” Thanh niên bên cạnh thấy vừa mắt, thêm vào.

      “A, nếu có pháp khí các cậu có tới tham gia ?” Ông Ngô liếc mắt hỏi.

      Tất nhiên là rồi.

      Mấy thanh niên bị ông Ngô mà nghẹn đỏ mặt, luôn cảm thấy có chỗ nào đó đúng nhưng lại biết phản bác như thế nào, buồn bực hừ tiếng rồi thèm phản ứng với hai ông cháu nữa. Chờ xe cáp đến điểm cuối, mấy thanh niên cũng chờ hai người mà tự trước luôn.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Ông Ngô mà PK ai ng thắng vẫn luôn là ông, hahahahaaa
      haimap2346 thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      (tiếp theo)

      Trần Ngư nhìn mấy thanh niên có dáng vẻ chạy trối chết, nhịn được hỏi ông Ngô “Ông làm gì mà móc người ta vậy?”

      “Nào có? Ta toàn là mà, đúng ?” Ông Ngô hỏi ngược lại.

      Trần Ngư sững người, hình như, dường như, đúng là . Giữ vai trò chủ nhà, pháp khí của phái Lạc Sơn đều phải là pháp khí của nhà mình.

      bên này.” Ông Ngô dẫn Trần Ngư phía bên kia, khi quay người nhịn được mà thở dài, con bé này có phải ngốc hay , thấy là vừa rồi mắt của mấy thằng nhóc thúi đó đều dán hết lên người con bé sao?

      Bạn muốn hỏi, vì sao cháu nhà mình coi trọng Lâu Minh ông lại tức giận, đó đương nhiên là bởi vì: Con nhóc ngốc nhà ông coi trọng người khác, cùng người khác coi trọng con bé nhà ông có thể giống nhau sao?

      Ông Ngô dẫn Trần Ngư theo đường núi lòng vòng mấy đường, đến hang động, vị trí hang động này tương đối vắng vẻ, hơn nữa huyệt động sâu nên được mở thành địa điểm du lịch.

      Hai người đứng trước vách núi, ông Ngô đưa tay lên lấy hòn đá đó ra. Trần Ngư ghé đến nhìn kĩ mới phát chỗ vách núi mà hòn đá vừa che lên có khe hở.

      “Ở đây là chỗ vào.” Ông Ngô “Bên trong có chốt mở, đưa linh lực vào là có thể mở ra.”

      Ông Ngư vừa vừa đồng thời đưa tay truyền linh lực vào, chỉ chốc lát sau, Trần Ngư nghe thanh của cơ quan chuyển động, ken két vang lên, ba mươi giây sau vách núi trước mặt hai người bỗng nhiên mở ra, lộ ra cầu thang sâu thăm thẳm hướng về phía trước.

      Mặc dù biết ở đây có cơ quan nhưng lần đầu tiên được chứng kiến cảnh này, Trần Ngư vẫn nhịn được mà bật lên tiếng xuýt xoa.

      “Vào thôi.” Ông Ngô mở đèn pin điện thoại, vào trước.

      Trần Ngư theo vào, khi hai người được khoảng mười mét vách đá đằng sau lại vang lên tiếng ầm ầm đóng lại.

      thanh vang dội làm Trần Ngư nhịn được mà lo lắng “ thanh lớn như vậy có bị người biết sao ạ?”

      “Nơi này là ở bên trong kết giới rồi, bên ngoài nghe được thanh gì đâu.” Ông Ngô .

      ở trong kết giới rồi? Sao con chẳng có cảm giác gì hết vậy.” Khi tiến vào kết giới có cảm gì đó mà.

      “Kết giới là để ngăn cản người ngoài, con là đệ tử phái Lạc Sơn, kết giới nhận biết ngầm thừa nhận cho con vào.” Ông Ngô “Chốt mở ở cửa nếu phải là dùng linh lực công pháp của phái Lạc Sơn để mở cũng mở được.”

      Đây cũng là lý do vì sao, giải thi đấu Huyền Linh được tổ chức năm trăm năm, tất cả mọi người biết bên trong kết giới có pháp khí nhưng cũng chỉ có thể mười năm vào được lần.

      “Đến rồi.” khoảng nửa giờ, hai người đến căn phòng bằng đá (thạch thất), chùm sáng từ đỉnh thạch thất tỏa ra làm cho cả căn phòng sáng bừng lên.

      Trần Ngư ngẩng đầu nhìn vòm trần cong cong rộng lớn đỉnh đầu, nhịn được cảm thán “Nơi này nhìn giống miệng núi lửa hả ông.”

      Trần Ngư quan sát thạch thất trong giây lát, lúc quay đầu nhìn thấy ông Ngô đứng ở góc phòng cách đó xa hình như nhìn vật gì đó. Trần Ngư tò mò tới, phát đó là bệ đá, đó có bốn pháp khí. Ông Ngô sờ cằm, hình như suy nghĩ điều gì đó.

      Trần Ngư nhạy cảm, thể tin hỏi “Ông lão, đây chính là nơi đặt pháp khí của phái Lạc Sơn chúng ta sao?”

      “Đúng vậy.” Ông Ngô còn rối rắm về việc đưa pháp khí nào ra cho năm nay, trả lời tập trung.

      “Còn có mấy cái này thôi ạ?” Trần Ngư nhịn được “Vậy ba mươi năm nữa giải thi đấu Huyền Linh còn tổ chức được nữa sao?”

      Bốn pháp khí, năm nay đưa ra món, còn lại ba món cũng chỉ có thể sử dụng trong ba mươi năm mà thôi.

      “Sao có thể được chứ.” Ông Ngô “Năm trăm năm qua, người ta cũng chỉ lấy được có sáu pháp khí sao? Nên ba món pháp khí này ít nhất cũng phải được hai trăm năm mươi năm nữa.”

      “Nếu như gặp được người có thực lực mạnh sao? Trần Ngư hỏi

      “Vậy cũng sao.” Ông Ngô vô cùng tự tin .

      “Vì sao?” Trần Ngư hỏi.

      “Còn phải xem pháp khí có tự nguyện theo người đó nữa hay .” Ông Ngô “Chỗ đặt pháp khí là chốt mở khác của kết giới, nếu pháp khí thích chủ nhân mới của nó ngay lập tức phát ra linh khí đóng cửa kết giới, sau đó, kết giới tống tất cả mọi người bắn ra.”

      Trần Ngư kinh ngạc nhìn ba món pháp khí thoạt nhìn vô cùng bình thường nằm bệ đá, tụi nó có thể tự lựa chọn chủ nhân nữa sao? (Lúc đầu có bốn, sao giờ còn có ba, hiểu lắm, hay cái tự đến chỗ đặt khác rồi)

      “Cho nên … giải thi đấu Huyền Linh phải là Thiên Sư tranh đoạt pháp khí mà là pháp khí lựa chọn chủ nhân mới.” Ông Ngô .

      Trần Ngư hiểu gật đầu.

      “Vù vù vù …”

      La bàn người bỗng nhiên rung động, Trần Ngư liền lấy chuông chiêu hồn và la bàn ra, đặt bên cạnh ba pháp khí khác, “Biết rồi, biết rồi, mày vui vì được về với ông bà tổ tiên đúng , tao để cho mày ở cùng bạn bè nha.”

      “Vù vù vù …”

      La bàn vui vẻ lại rung lên.

      Trần Ngư cười, rồi lại nghĩ đến chuyện “Đúng rồi, lần trước Mao đại sư , la bàn là ông lấy ra từ giải thi đấu Huyền Linh, vậy là la bàn chọn ông nội sao.”

      Nghe Trần Ngư xong, dường như ông Ngô nhớ đến kí ức vui nào đó, vẻ mặt buồn bực “La bàn và chuông chiêu hồn là tín vật của chưởng môn.”

      “Tín vật của chưởng môn?” Trần Ngư kinh ngạc “Tín vật của chưởng môn sao lại đưa ra giải thi đấu Huyền Linh.”

      “Còn phải là do lão già chết tiệt kia …” Ông Ngô cắn răng .

      Lão già chết tiệt …

      “Ông ấy pháp khí của phái Lạc Sơn nhiều lắm, nếu có thể tiết kiệm tiết kiệm , liền đem la bàn bỏ vào kết giới rồi ta thắng giải mang trở về.” Ông Ngô xì tiếng khinh bỉ “Đúng là chó má mà, tất cả đều là vì ông ta đánh cuộc với người khác xem đồ đệ nhà ai có thể giành được quán quân giải Huyền Linh, nhất quyết bắt ta ăn gian, quả biết xấu hổ.”

      “Là … sư phụ của ông nội sao?” Trần Ngư dám khẳng định.

      “Cái gì mà sư phụ, nhiều lắm là lão già chết nhiều năm rồi mà thôi.” Chỉ bởi vì ông ta là chó độc thân mà cũng làm cho đồ đệ thành chó độc thân như mình sao chứ?

      Nếu như ông biết sớm người đối đấu với mình là ấy, lại còn là đệ tử của người đối đầu với lão già chết tiệt kia ông tuyệt đối lấy la bàn .

      Trần Ngư thấy cảm xúc của ông Ngô bất thường nên tiện hỏi thêm. tiếp tục quan sát thạch thất, sau đó phát ở phía đông thạch thất phát chiếc bàn bằng ngọc rất lớn đó bày trận pháp (trận bàn), chất ngọc trắng, trong suốt nhìn rất đẹp. Trần Ngư tò mò tới, sau đó nhấc chân đứng lên , trong nháy mắt cảm nhận được nguồn linh khí ấm áp, ôn hòa thấm đẫm từ dưới lòng bàn chân lên, lưu chuyển toàn thân, vô cùng thoải mái.

      “Ông lão, đây là cái gì?” Trần Ngư hỏi.

      Ông Ngô quay đầu, nhìn thoáng qua rồi “Đó là đài tụ hồn.”

      “Đài tụ hồn?”

      “Khi con còn bé, suýt nữa ta phải đưa con tới đây.” Ông Ngô nhớ lại chuyện xưa năm cũ.

      “Là vì hồn phách lúc con còn ổn định sao ạ? Vậy tại sao lại dẫn con đến đây nữa?” Trần Ngư biết khi còn , hồn phách của ly thể (rời thân thể) lần nên có thời gian hồn phách ổn định.

      “Ba hồn bảy vía của con ta thu hồi về rồi, hơn nữa con bắt đầu tu luyện huyền học nên hồn phách cũng từ từ ổn định, ông cũng lười mang con …” Ông Ngô chợt dừng lại, thể tin nhìn đài tụ hồn dưới chân Trần Ngư.

      “Ông lão, sao đài tụ hồn này lại sáng lên?” Trần Ngư xong định bước xuống.

      “Con đừng xuống!” Ông Ngô vội ngăn cản.


      Tác giả có lời muốn :

      Lúc còn trẻ, khi ông Ngô tham gia giải đấu Huyền Linh, coi trọng nương rất dễ thương. Sau khi kết thúc giải đấu lôi kéo làm quen.

      Chàng trai họ Ngô: tên là Ngô Lễ, còn em tên gì vậy?

      nương: …

      Sư phụ của nương: Cậu là đồ đệ của tên Tư kia hả?

      Sư phụ của chàng trai Ngô: Ha ha, đồ đệ của tôi mạnh hơn đồ đệ của bà rồi.

      Sư phụ của nương: Đồ nhi, con nhớ cho , được đội trời chung với bọn họ.

      nương: Đồ nhi biết rồi.

      Thế là năm đó chàng thanh niên họ Ngô thất tình …

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      tội cho ông ngô giờ mới biết vì sao ông ngô lấy dc vợ
      haimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :