1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Italy, Nhật Ký Tình Đầu - Thảo Đăng Đại Nhân (Chương 9)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tầm Nhiên

      Tầm Nhiên Active Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      136
      Mục lục

      Chương 8:
      Ngày thứ 8​


      -55-


      Lúc rảnh Linh Quân lục xem tin tức của bạn bè, vừa hay trông thấy ảnh con của bạn học .

      Thằng nhóc này quay sang u oán bảo tôi: "Nhìn nè, đây là bạn học của , con người ta cũng lớn nhường này rồi..."

      Tôi ngẩng đầu, đúng lúc đối diện với ánh mắt nóng bỏng của , bị phỏng đến độ cả người ngứa ran, tôi vội vã cuống cuồng: "Thế nhìn em làm gì!"


      -56-


      Linh Quân nghĩ tôi ít quan tâm săn sóc ấy, chỉ biết mình hưởng thụ quan tâm của . Mỗi khi cái chuyện cầu về tâm tư thiếu nữ gì gì đó với tôi, tôi dùng chiêu nhõng nhẽo để qua cửa.

      Lần nọ, Linh Quân nhịn hết nổi, oán hận với tôi: " nhau lâu như vậy, em có ý nghĩ gì đặc biệt ư? Ví dụ như làm món tình đơn giản cho ăn?"

      Phương diện nấu ăn của tôi rất đoản. Nhớ có lần Linh Quân ngã bệnh, tôi mua mỳ Ý bán ở siêu thị mang về cho , nấu thêm nồi nước và dưa chuột cắt lát. theo cách đặc biệt tôi khổ cực nấu nồi súp mì.

      cảm động suýt khóc, luôn miệng khen đó là món ngon nhất trong số những món mà từng ăn trong đời.

      Tôi mỉm cười, yên lặng nghĩ thầm: Mặt hàng này ở siêu thị phải có rất nhiều sao? Ngày nào cũng thấy, nhưng cũng thấy mua mà!

      Vì thế, tôi cũng muốn lừa dối Linh Quân, rất thành thừa nhận sở đoản của mình: " phải biết là, em biết nấu cơm."

      Nhưng lần này Linh Quân cũng định học tôi ăn vạ: " quan tâm nhiều vậy, dù sao bữa sáng ngày mai em phải chuẩn bị cho ăn."

      "Được rồi." Tôi bất chấp khó khăn đồng ý.

      Hôm sau, lúc gặp Linh Quân, tôi móc sandwich ra, đưa đến trước mặt . Ngàn lời vạn chữ còn chưa , thấy Linh Quân xanh cả mặt, khóe miệng mím chặt thành đường.

      " hài lòng hả?"

      "Em thấy sao?" Trong lời của chứa đầy hàm ý.

      Tôi cũng bất mãn: "Cái sandwich này, do em chính tay lấy từ tủ lạnh ra đó. biết bây giờ thời tiết lạnh bao nhiêu ? Nửa đêm nửa hôm em phải bò ra khỏi chăn, chân trần mở cửa tủ lạnh có nhiệt độ còn thấp hơn cả nhiệt độ bên ngoài, lấy bữa sáng xong còn phải nhét vào túi xách. Cái này mà vẫn chịu nữa sao? Trong tình huống bình thường, em vốn nghĩ tới chuyện mang sandwich . Vì muốn ăn bữa sáng do chính tay em chuẩn bị, vì nghĩ đến thôi!"

      "Vậy nên, đấy là lí do em mang cho món lạnh như đá thế này hả?" Linh Quân trong tiếng gió lạnh thổi vù vù, tôi vô thức rụt cổ lại.


      -57-


      Hôm qua tôi muốn uống đồ uống có ga, nhưng Linh Quân cho tôi uống.

      Có lẽ thấy tâm trạng của tôi tốt, lần đầu tiên mua cho tôi lon Sprite.

      Gần đây tôi xem nhiều clip ngắn, tôi cười nhạt bảo: "Hôm qua muốn, hôm nay em hết thèm rồi, những thứ xuất trong những năm tháng tươi đẹp nhất, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ."

      "Ỏ..."

      Linh Quân dỗ dành tôi như dự đoán, mà lại giấu kĩ lon Sprite, cho tôi nhìn thấy.

      Đương nhiên, tôi cũng nghĩ tôi là người dễ dàng vứt bỏ tình xưa như vậy. Hôm qua tôi muốn uống Sprite. Sau hồi than trách thói đời bạc bẽo, lúc nhiệt độ chưa giảm, tôi vẫn muốn uống.

      Tôi vênh mặt lại gần, bảo: "Sữa tươi uống xong rồi, hình như dạ dày cũng đau nữa.

      Ngụ ý là: Vậy cho em uống hớp Sprite thế nào?

      Linh Quân liếc mắt nhìn tôi, thong thả trả lời: "Vậy uống nước."

      "Ỏ..."


      -58-


      Linh Quân thích ngủ. Bình thường lúc xe lửa, luôn là ôm tôi ngủ. Còn tôi nằm trong vòm ngực ấm áp của nghịch điện thoại.

      Dạo này bị cảm, tôi hắt xì liên thanh. Linh Quân ngủ mê man giật mình vội vàng tỉnh giấc, sau đó tức tốc co tay, giam chặt tôi vào lòng, xoa xoa cái bụng , hôn vào trán tôi như thể trấn an.


      -59-


      Trước khi nấu cơm trưa, Linh Quân luôn theo lệ thường dắt tôi dạo siêu thị. xách theo cái giỏ, chọn lựa ở quầy rau dưa rồi hỏi: "Muốn ăn rau gì nào?"

      "Ai muốn ăn rau chứ!" Tôi ghét bỏ nhìn thoáng qua mớ rau màu xanh lá trong tay , như bay tới quầy thịt, giơ cao thịt gà lên.

      Mặt Linh Quân có biểu tình: "..."


      -60-


      Có đôi lúc tính bạn trai của Linh Quân rất mạnh. Gặp chuyện bất mãn vô thức nhấc tay lên che mặt, rồi cúi đầu mắng tôi câu: "Đừng quá đáng!"

      Tôi chọt chọt hai ngón tay vào nhau, ấp a ấp úng: "Em chỉ muốn thu hút chú ý của thôi mà..."

      "Đấy là lý do em hôn đầy nước dãi vào mặt à?" Linh Quân bất đắt dĩ hỏi.


      -61-


      Tôi và Linh Quân xem vài video Youtube, trong video có người tự giễu về trình độ kém cỏi đối với số học.

      Bởi thế, ta làm thực nghiệm , hỏi bạn cùng lớp người Italy: "8 x 9 = ?"

      Cậu bạn người Italy mỉm cười, đắc ý trả lời: "64, khó lắm à?"

      Linh Quân trầm mặc lúc lâu, câu cũng chẳng .


      -62-


      Linh Quân chỉ là bạn trai của tôi, mà còn người thầy trong cuộc sống của tôi, và kiêm cả chức bác sĩ tâm lí.

      Khi tôi có phiền muộn và áp lực, ngừng công việc trong tay lại, ngồi đối diện với tôi, cùng tôi trò chuyện.

      Linh Quân : "Nếu đến áp lực, em có biết mỗi ngày phải làm gì ? Mỗi sáng, phải dậy sớm hơn tiếng, nấu cơm cho em. Mỗi trưa phải tốn giờ để ngủ trưa với em, thường phải vỗ về tâm trạng của em, phải tự hỏi cân bằng phương diện ăn uống ngày ba bữa của em như thế nào. Dạo này sức khỏe em thế nào? Kinh nguyệt có thường tới đúng ngày hay ? Có muộn mấy ngày so với ghi chép của lần trước ? Chứng táo bón khỏi hay chưa, thậm chí đợt kiểm tra gần nhất của em có đạt chuẩn hay cũng nằm trong phạm vi quản lí của ... chỉ là chuyện của em, còn cả chuyện sinh hoạt và học tập của nữa. Mỗi ngày phải "tăng cường" thế nào, mệt mỏi hơn em nhiều nhiều lắm, em còn có tư cách gì mà muộn phiền nữa hả?"


      -63-


      Nhờ Linh Quân mua giúp tôi vài cuốn vở, kết quả lại mơ mộng như thiếu nữ, ôm trái tim bé của mình, mua kiểu tình nhân.

      Linh Quân ngượng ngùng bảo: "Quyển đó của em vẽ mèo, quyển này của vẽ sói cơ mà."

      Tôi cẩn thận nhìn lúc lâu, nghi hoặc hỏi: " phải chó hả?"

      Nụ cười tươi tắn của tan biết trong nháy mắt, nhạt nhẽo lên tiếng: "Ờ."


      -64-


      Thi thoảng tôi vài câu rất ngu ngơ với Linh Quân: "Em là nàng tiên , là gì?

      Linh Quân đành bất đắc dĩ trả lời cho có lệ: " là thầy giáo bự."

      "Hở? Em là nàng tiên , sao lại là thầy giáo bự?"

      "Bởi vì là thầy giáo của nàng tiên ."

      "Thế dạy em cái gì dzị?"

      Linh Quân nghiêm túc trả lời: "Cấu tạo cơ thể người."

      Tôi khiếp sợ, muốn gì đó, rồi lại lắp ba lắp bắp.

      Lúc ấy, thằng nhóc này cúi đầu cười khẽ tiếng, hỏi tôi: "Thú vị ?"

      Cảm giác, được tốt lắm nhỉ.
      Last edited: 20/6/19
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Tầm Nhiên

      Tầm Nhiên Active Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      136
      Mục lục

      Chương 9: Ngày thứ 9

      -65-


      Lúc năm giờ chiều, tôi ngồi xe lửa từ chỗ thực tập về nhà Linh Quân.

      Nghe tin này, nấu sủi cảo và tỉ mỉ chế biến canh bổ từ rất sớm. Sau đó lại sạc điện cho túi chườm nóng, sưởi ấm toàn bộ chăn... Vì chân tay tôi bị lạnh bẩm sinh, nếu chăn đủ dày và ấm, tôi tuyệt đối bò lên giường.

      Tôi vừa vui vẻ vùi vào ổ chăn ấm áp, vừa nhâm nhi món sủi cải nóng hổi. Còn Linh Quân vừa xem video, vừa ngồi cạnh tôi.

      Tôi hỏi : "Sao lại giúp em làm ấm giường?"

      "Vì thấy em đáng thương."

      "Đáng thương?"

      "Vì cảm thấy em mệt, cần phải nghỉ ngơi."

      Khóe miệng tôi bất giác cong lên, vẽ thành đường vòng cung. Tôi hỏi : "Là vì thương em à?"

      Giọng Linh Quân hạ xuống, rồi trả lời: "Thương, tất nhiên phải thương rồi, với lại em chưa ăn cơm, rất tội nghiệp."

      Chắc vì bầu khí ấm áp và sức mạnh tình chống rét, nên dù ràng là mùa đông, tôi cũng thấy lạnh.


      -66-


      Ăn xong bánh sủi cảo đầy thịt, Linh Quân rón rén ôm tôi vào lòng, ôm chặt.

      Như nghĩ về điều gì đó, chán chường hỏi tôi: "Nếu em biến thành đàn ông, em thành kiểu nào?"

      Tôi cũng nghĩ tôi là người tốt, tôi hỏi : "Muốn nghe lời hả?"

      "Ừ."

      Tôi nghĩ ngợi hồi, rồi đàng hoàng bảo: "Em nhất định ghẹo khắp nơi, kỷ xảo bắt chuyện của em rất tốt. Còn nữa, em nhất định để ý đến chuyện lần đầu, vì tính chiếm hữu của em rất mạnh. Em chỉ cho phép con dỗ em, vì em là công chú bé bỏng. Chuyện quan trọng nhất, khi em chơi game nhất định được quấy rầy em..."

      Khóe miệng Linh Quân giật giật, phẫn nộ bảo: "Em đúng là chúa cặn bã. May mà em là nữ, chứ nếu em mà là con trai, chắn chắn để ý đến em..."

      Tôi phản ứng, bẻ các đầu ngón tay rồi hỏi: "Thế còn ? Nếu là nữ làm thế nào?"

      " đối xử với người tốt. Vì thích cậu ta, nên hy sinh tất cả. phải dạo này có trend "học trưởng đáng ghét" và "tiền bối đáng ghét" đấy à? cũng có thể học như vậy."

      Tôi khinh bỉ liếc nhìn : " buồn nôn quá , em tuyệt thích kiểu này của ."

      "Vậy em thích kiểu nào?"

      Tôi lại nghĩ ngợi, chần chờ lát rồi đáp: "Hình như em thích con ."

      "..." Linh Quân cạn cmn lời.

      "Em đoán em là GAY, em chỉ có hứng thú với đàn ông thôi." Tôi trịnh trọng bổ sung thêm câu khó đỡ.

      Linh Quân thể làm gì khác hơn là liếc mắt nhìn tôi, tựa như : Coi như chưa gì.


      -67-


      Hôm qua Linh Quân mua nguyên liệu để nấu gà rán cho tôi. Mới sớm tinh mơ tôi rời giường, cõi lòng đầy mong đợi đến trạm xe lửa chờ .

      Kết quả là, trong giây phút trông thấy gà rán, tôi đông cứng như hóa đá.

      Vì để bắt tôi ăn rau, Linh Quân từ bất kì thủ đoạn tồi tệ nào. Tôi thấy bên trong lớp rán có kèm theo ba bốn lá rau salad lớn hơn bàn tay, cuốn mấy lớp xung quanh miếng thịt gà to cỡ đầu ngón út.

      Ăn xong, tôi cực kì bất mãn, che bụng rên rỉ: "Đau bụng."

      Linh Quân căng thẳng nhìn tôi, hỏi: "Lạnh hả, hay là... em ăn được rau salad?"

      Tôi trả lời nghiêm túc: "Chắc là do ăn được rau salad đó."

      "Nhảm nhí." Vừa nghe câu trả lời của tôi, biết tôi có chuyện mờ ám, nhanh chóng yên tâm.

      -68-

      Hôm nay theo Linh Quân tập lái xe.

      Người khác đều dùng kính chiếu hậu để quan sát người đường. Chỉ có hý hoáy nửa ngày với kính chiếu hậu, chỉ vì để tìm được góc độ thích hợp, ngắm được mặt của tôi.


      -69-


      Lần đầu Linh Quân hôn môi với tôi, kỹ thuật hôn có gì đáng để .

      Tôi còn nhớ, ấy đứng ngược chiều sáng trước bậu cửa sổ. Bên ngoài nhuộm lớp sáng mờ ảo, những tia sáng ấm áp xuyên qua song cửa, phủ lên chân mày và tóc , dát lên đó lớp trắng lấp lánh.

      Cửa phòng đóng chặt, trong nhà có người khác.

      Chắc do khẩn trương, Linh Quân chỉ dám uống nước trước song cửa sổ cách tôi hai mét. ngụm tiếp ngụm, chẳng biết uống được bao nhiêu. Khi ấy, ánh mắt hai đứa chưa từng chạm nhau.

      Tôi sợ mình bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có như thế, lại sợ lát nữa có người quấy rầy. Thế là tôi đành mặt dày, dè dặt gợi ý cho : "Bây giờ có ai, có phải nên làm việc gì đó nhỉ?"

      Linh Quân kinh ngạc cúi đầu, ánh mắt chạm nhau, rồi lại nhanh chóng tránh .

      lấy lại tinh thần, cẩn thận ngồi cạnh tôi, sau đó khẽ chạm vào tai tôi, rồi thuận thế vân vên gò má dần nóng lên của tôi.

      Lúc gần lúc xa như vậy chẳng duy trì được bao lâu, Linh Quân cuối cùng cũng lấy dũng khí, cúi đầu chạm vào bờ môi tôi.

      Có thể là đặc biệt, nhưng cũng chẳng có gì đặc biệt.

      Lần đầu hôn nhau, ngay cả đầu lưỡi cũng biết duỗi, qua quýt rồi kết thúc.

      Cho đến bây giờ, tôi cũng chỉ nhớ khi ấy tim mình đập rất nhanh. Trong khoảnh khắc Linh Quân sát lại gần, hơi thở tôi hỗn loạn, cả quả tim cũng loạn theo.

      Sau đó chúng tôi còn tiếp xúc thân mật. nhớ là vì nguyên nhân gì, có lẽ là để dỗ Linh Quân vui vẻ, hoặc có lẽ là tôi lại mắc lỗi gì đó. Nhưng chung, tôi lòng dạ muốn khiến vui vẻ.

      Tôi lấy hết dũng khí, phủ lên đôi môi mát lạnh của ... Rồi sau đó, xuất phát từ tính tò mò, tôi thè lưỡi, thử thăm dò với mưu đồ cạy mở hàm răng của .

      Chắc khi ấy tuổi quá bé, trong giây phút tỉnh dậy từ giấc mơ, tôi lập tức thả ra như lâm trận bỏ chạy.

      Đầu lưỡi của tôi thể dễ dàng chạm vào cánh môi Linh Quân, cũng thể đan vào lưỡi , khuấy đảo đẩy đưa như lời lẽ trong tiểu thuyết. Nhưng hành vi chủ động to gan như thế, sợ là để lại ấn tượng khó phai trong lòng Linh Quân.

      Mãi về sau, khi nhắc lại chuyện cũ, tôi hỏi : "Lúc đó có cảm giác gì?"

      Linh Quân suy nghĩ chút rồi trả lời: " ra cũng khá ngạc nhiên, ngờ em chủ động như thế... Cũng có chút đáng tiếc nữa, nguyên nhân cụ thể, em nên tự hiểu."


      -70-


      khoảng thời gian tươi đẹp, Linh Quân thầm mến tôi. Vậy nên, mượn danh nghĩa học thêm, chiếm đoạt thời gian của tôi, để tôi tiếp xúc với những người khác.

      Lần học từ vựng nọ, đột nhiên đề cập với tôi: "Nếu như em thuộc được 200 từ vựng, em thưởng cho em."

      "Nếu thuộc được sao."

      Linh Quân gần như thốt lên: " em thơm cái." Nhưng nhanh chóng phản ứng lại, lúng túng tiếp lời: " đùa thôi, em đừng tưởng ."

      Khi ấy, tôi và Linh Quân chỉ mới có quan hệ phiên dịch viên và học sinh. Quan hệ cá nhân cũng rất tốt, nhưng đến độ nhau. Vậy nên tôi cũng cố tình để lời đùa của trong lòng.

      Vả lại, tôi rất ngông, khá tự tin với trí nhớ của mình, chấp nhận như thể khiêu khích : ", cứ vậy , thế lời định."

      Hôm sau, tôi chỉ thuộc được 150 từ, tất nhiên là thất bại.

      Linh Quân cũng muốn thừa nước đục thả câu. định bỏ qua phần này, nhưng lại bị tôi kéo sang phòng học trống khác.

      Làm người ý hả, tất nhiên phải biết chấp nhận thất bại.

      Tôi chặn trong góc tối, ngắm nhìn chàng trai này lúc. Gần như trong tích tắc, tôi kiễng chân, nhanh chóng thơm cái lên má , sau đó chạy trối chết.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :