1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bệ hạ luôn thích giả đứng đắn - Vân Sơ Chi Sơ

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 8.2: OAN GIA
      Edit: Miêu
      Beta: Chị Hằng Lê
      Cung Quảng Hằng
      Tạ Hoa Lang trầm mặc.

      Tứ công tử Tạ gia – Tạ Đàn là thị thiếp Điền thị sinh ra, năm nay mười tám tuổi, còn Nhị nương là thị thiếp Tương thị sinh ra, lớn hơn Tạ Hoa Lang hai tháng, cũng mười sáu tuổi rồi.

      Nhà cao cửa rộng, quy củ nghiêm khắc, thị thiếp sinh ra đứa sau liền bị đưa đến chủ mẫu nuôi dưỡng, Lư thị có con trai với con , nhà mẹ đẻ cường thịnh cũng cần hà khắc với bọn họ.

      Mọi việc trong phủ, Tạ Yển đều hỏi qua, toàn quyền giao cho Lư thị. Những năm gần đây, trong phủ từng có thị thiếp động tâm tư khác, Lư thị biết được cũng nổi giận, cười tủm tỉm gọi người đem thị thiếp bán , nữ tì bên người đều bị đánh giết, quay đầu lại tìm mua thêm vài nữ tì xinh đẹp vào trong phủ, xem như bồi thường cho Tạ Yển.

      Giết gà dọa khỉ, từ đó về sau hậu trạch Tạ gia cũng an ổn.

      Điền thị cùng Tương thị mặc dù cũng sinh con rồi, nhưng ở trước mặt chủ mẫu là Lư thị cũng dám làm càn phần nào, mỗi khi đều cúi người hành lễ, hết sức kính cẩn nghe theo.

      Đây mới là cuộc sống của chủ mẫu nhà cao cửa rộng.

      Lo liệu mọi chuyện, chấp chưởng bếp núc, nữ nhân sau hạ sinh dạy dỗ, giáo dưỡng cho bọn họ thành tài, thị thiếp tôn kính, từ trong ra ngoài phủ đều tán thưởng.

      Nếu ngoài ý muốn, sau khi Tạ Hoa Lang xuất giá, cũng trải qua cuộc sống như thế.

      Mà giờ này, nàng im lặng lâu, vẫn : “Nương à, con muốn cuộc sống như thế.”

      con hẹp hòi cũng được, con ghen tị cũng tốt, trong lòng chỉ có thể có mình con, còn về phần người khác, dù là bóng dáng cũng được.”

      “Nương hiểu được tâm tư của con, nhưng vẫn phải khuyên con thôi.” Lư thị thành khẩn : “Nữ nhân thế gian này, có ai lại muốn trượng phu của mình tâm đầu ý hợp, tình ý dài lâu? Nhưng mà tựa như theo như lời của con lúc trước, nếu con toàn tâm toàn ý thương , lòng với , tương lai nếu được như ý, rất khổ.”

      ra nương cũng nhát gan, cũng lo sợ, cũng sợ mình thương tâm cho nên từ đầu đến cuối, ta đối với phụ thân con cũng chỉ là kính trọng, mà có tình nam nữ.” Lư thị ôn hòa : “Đối với nữ nhân mà chỉ cần con động tâm trước, có ai có thể thương tổn được con.”

      “Nương, con muốn thử lần.” Tạ Hoa Lang thấp giọng : “Nguyện tìm được người động tâm, dù có già cũng phân ly.”

      “Cũng được.” Lư thị ôn nhu ôm lấy nữ nhi, : “Con dũng cảm hơn nương. Có lẽ, cũng có phúc hơn nương.”

      …… Cung Quảng Hằng

      Ngày hôm sau, Tạ Hoa Lang xuất môn về hướng đạo quan, đến hậu đường hiếm thấy mở miệng trước, sau khi ngồi xuống cũng im lặng.

      Hành gia mang trà lên, thấy nàng như thế có chút kỳ quái, chỉ là hai người ở chung những người xung quanh lui ra, ta hướng Tạ Hoa Lang cười cung kính, rời với bụng đầy nghi hoặc.

      Cố Cảnh Dương lại hề động đến chén trà, mà giọng gọi : “Chi Chi.”

      Trong lòng Tạ Hoa Lang ràng, mặt cũng lộ ra, nghiêm mặt xoay người qua nhìn .

      Cố Cảnh Dương ân cần : “Làm sao vậy?”

      Tạ Hoa Lang rũ mắt xuống, trong lòng nén cười, lại bưng lên cốc trà uống hớp, rầu rĩ : “ có gì.”

      gương mặt trong trẻo nhưng lạnh lung của Cố Cảnh Dương cũng lên vẻ lo âu, đứng dậy đến cạnh nàng, đưa tay lên sờ trán nàng, hơi nhíu mày: “ thoải mái sao?”

      Tạ Hoa Lang : “ có chuyện gì.” Ngữ khí có chút sa sút tinh thần.

      Cố Cảnh Dương thấy thế, lại càng thêm lo lắng, do dự trong chớp mắt, từ trong ngực lấy ra cái khăn, nhàng đắp ở cổ tay nàng, bắt mạch cho nàng.

      Tạ Hoa Lang cảm thấy ngạc nhiên: “Đạo trưởng, chàng còn biết về y thuật sao?”

      Cố Cảnh Dương : “Đừng lộn xộn.”

      Tạ Hoa Lang thực thích hợp với giả bộ thâm trầm như vậy, trong chốt lát liền có chút nhịn cười vén cái khăn kia lên, cười : “Hai người hôn cũng hôn, ôm cũng ôm, bắt mạch mà thôi mà đạo trưởng lại tái phát cơn bệnh giả vờ nghiêm chỉnh.”

      Cố Cảnh Dương lườm nàng cái, hướng đến án thư ngồi xuống, nhấc bút rồi : “Nóng nảy dẫn đến tinh thần yên, đêm thể chợp mắt, ta cho cái toa thuốc này, nàng nhớ uống.”

      Tạ Hoa Lang cũng đến, cười : “Đạo trưởng, chàng biết y thuật nha?”

      Cố Cảnh Dương : “Ừ.”

      Tạ Hoa Lang : “Vậy chàng có thể nhìn ra, vì sao ta lại nóng nảy dẫn đến tinh thần yên hay ?”

      “Bởi vì nhớ chàng nha.” Tạ Hoa Lang cười khanh khách : “Đêm trằn trọc, thể chợp mắt được.”

      chỉ là đêm thể chợp mắt, còn cái khác nữa.” Tạ Hoa Lang cũng them để ý đến lời , chỉ nỗi khổ của mình: “Cũng biết là làm sao nữa, nhiều ngày nay luôn cảm thấy cả người đều đau.”

      Vừa , nàng gật cái cằm xuống.

      Cố Cảnh Dương tin là trong lòng liền lo lắng, bất chấp để ý xoay người lại xem xét thử.

      Tạ Hoa Lang thấy tiếp cận gần như vậy, bởi vì cúi đầu, vẻ mặt giống như màng danh lợi, có lẽ là bởi vì thích người này, ngay cả rũ xuống lông mi xuống cũng cảm thấy mê người.

      Trong lòng nàng ngứa chút, giống như bị cái gì đó quấy nhiễu, thế nào cũng phải cởi ra được mới tốt, chút nghĩ ngợi, liền ở gò má , hôn cái mạnh.

      Cố Cảnh Dương đầu tiên là giật mình cùng với xấu hổ xuật , chợt phục hồi lại tinh thân biết được rằng nàng cằm đau là lừa bịp: “Chi Chi, nàng lại càn quấy rồi!”

      “Đạo trưởng.” Tạ Hoa Lang cười : “Hôm nay chàng mới biết sao?”

      Cố Cảnh Dương cả giận, : “ cảm thấy thẹn?”

      “Cửu ca ca, chàng xong chưa? Mấy câu này, chàng phiền ta nghe cũng thấy phiền đấy!” Tạ Hoa Lang chẳng hề để ý, trong miệng cười : “Vả lại, chỗ này vừa rồi có người khác, hôn cái có sao đâu?”

      Cố Cảnh Dương quả nhiên biết gì, tất nhiên là tranh cãi lại nàng, xoay người lại, Tạ Hoa Lang nhắm mắt, truy vấn: “Cửu ca ca, Cửu lang, lúc trước có người nào hôn ngươi sao?”

      Cố Cảnh Dương : “Có sao, sao?”

      Tạ Hoa Lang giật mình cái: “ có sao?”

      Cố Cảnh Dương chưa tả lời, ngữ khí nàng phai nhạt, : “Nếu có, về sau ta hôn nữa.”

      xong, cũng nhìn phản ứng của , xoay người muốn .

      Trong lòng Cố Cảnh Dương như bị kiềm hãm, theo bản năng đưa tay giữ chặt ống tay áo, cho nàng , môi giật giật, muốn cái gì đó.

      thực tế, các loại hành động này đối với , là hiếm có.

      Tạ Hoa Lang biết được tính tình , vừa ép cũng hối, chỉ nhịn.

      Mặt Cố Cảnh Dương mỏng, vừa bị kiềm chế và buộc chặt bởi các phép tắc, nhưng từ khi kết giao với Tạ Hoa Lang đều thay đổi, nếu đổi là trước kia chỉ sợ là xấu hổ và giận dữ mà chết.

      Mặc dù hôm nay, hai người là lưỡng tình tương duyệt, nay cũng lặng im lâu, mới thấp giọng : “ có.”

      cầm bàn tay nàng, lông mi có chút thẹn thùng run rẩy: “Chỉ có mình Chi Chi thôi.”

      Tạ Hoa Lang biết được như vậy, mặt nào còn tức giận nữa, ràng đều là vui vẻ: “Đạo trưởng, tại sao chàng lại như vậy chứ? Nếu bị ép đến góc tường, nửa chữ cũng chịu .”

      Cố Cảnh Dương : “Nàng lại trêu chọc ta.”

      có biện pháp nha.” Tạ Hoa Lang cười : “Ai bảo chàng chỉ thích ta như thế này chứ.”

      Cố Cảnh Dương rũ mắt nhìn nàng, Tạ Hoa Lang nhìn lại e dè chút nào, biết qua bao lâu, chợt nở nụ cười.

      Tạ Hoa Lang ngạc nhiên : “Có gì đáng cười?”

      là mệnh định cũng bằng trời định.” lại khẽ thở dài, đưa tay tới, nhàng véo mũi nàng cái: “Cố tình gặp được oan gia như nàng.”

      …… Cung Quảng Hằng

      Thẳng đến chạng vạng, Tạ Hoa Lang mới rời , Cố Cảnh Dương dặn nàng nhớ uống thuốc, tự mình đưa nàng ra khỏi cửa.

      “Hành gia, hôm qua xảy ra chuyện gì?” Nhìn bóng dáng nàng xa, đáy mắt mới thu hồi lại, giọng trầm xuống: “Mặc dù Chi Chi chịu nhưng vẻ mặt lại đúng lắm.”

      Từ lúc sáng sớm, Hành gia cảm thấy kỳ quái, cho nên cố ý cho người tìm hiểu, nghe vậy đáp: “Nô tài nghe , Chu vương điện hạ tặng phần hậu lễ cho Tạ gia.”

      Cố Cảnh Dương vẻ mặt lạnh nhạt, : “ ta muốn làm gì?”

      là mừng hôn sắp đến của Nhị công tử Tạ gia, nhưng trừ cái đó ra.” Hành gia dừng chút, cúi đầu : “ lại tặng cho Tam nương phần hậu lễ.”

      Cố Cảnh Dương : “Tạ gia nhận?”

      có.” Hành gia cung kính : “Tạ phu nhân cho người trả về, chỉ nhận phần.”

      Cố Cảnh Dương thản nhiên : “Ngày kị (*) của Hiến Chương thái tử gần đến rồi, phái Chu vương đến để tế .”

      (*): ngày mất của người đó.

      “…” Hành gia đờ ra, càng thêm cẩn thận bẩm báo: “Bệ hạ, khoảng cách đến ngày kị của Hiến Chương thái tử còn hơn nửa năm nữa.”

      cần phải .” Cố Cảnh Dương : “Tùy tiện tìm đại lý do nào đó, kêu càng xa càng tốt.”

      Trong lòng Hành gia thắp ba nén nhang cầu phúc cho Chu vương, trong miêng đáp: “Vâng, nô tài biết.”

      ……. Cung Quảng Hằng

      Tạ Lương kết hôn với tiểu thư của Thẩm quốc công, nguyên quán của Thẩm gia ở Dương Châu, thành hôn cần hồi hương tế lễ, Thẩm phu nhân định hồi hương cùng nữ nhi, cũng là tế tổ luôn, xem như du ngoạn lại phái người Tạ gia hỏi, xem người Tạ gia có muốn hay .

      Thẩm gia Dương Châu, thế tử ở bên ngoài, bên trong đều là nữ quyến do nam nữ khác biệt, lang quân (**) Tạ gia cùng cũng tốt.

      (**): con trai

      Về phần trong các nữ quyến, Tạ Oánh cũng chuẩn bị hôn , đương nhiên cũng xuất môn, Tạ Huy là thứ nữ, tùy tiện cũng như là coi thường, người được chỉ là Tạ Hoa Lang.

      Nàng cũng thích tham gia náo nhiệt, nhưng Lư thị cũng biết trong lòng nữ nhi chỉ muốn gần, cũng nguyện ý xa, liền có chút quyết định được, đặc biệt phái người hỏi ý nữ nhi thử.

      ạ, Dương Châu phồn hoa lộng lẫy, tại sao chứ?” Tạ Hoa Lang tủm tỉm cười, : “ báo lại với nương, giúp ta thu thập hành lý.”

      “Lần này đến Dương Châu, ít nhất là nửa tháng.” Thải Thanh có chút ngạc nhiên: “Tiểu thư có ý định… gặp vị kia sao?”

      “Ngươi ngu ngốc sao?” Tạ Hoa Lang bật cười, : “Ta muốn Dương Châu, tại sao thể được chứ?”

      “Vâng ạ!” Thải Tố có chút giật mình: “Tiểu thư với người kia tiếng trước sao?”

      .” Tạ Hoa Lang trang điểm nhàng, thần thái nhàn nhạt: “Ta lúc nào là mỗi ngày đến gặp ? Nếu chưa từng ước định, nếu đến, cũng coi là thất hứa.”

      “Nhưng mà.” Thải Thanh do dự : “Vị kia có thể nóng lòng chờ hay ?”

      “Cứ để nôn nóng . Nếu có tâm , liền biết làm như thế nào. Nếu là vô tình, cưỡng cầu cũng có ý nghĩa.”

      Tạ Hoa Lang đem trâm bích ngọc cài lên đầu, nhìn người trong gương cười dịu dàng, như tuyết rơi cánh hoa, rực rỡ lóa mắt: “Nếu ta quá mức ân cần, luôn gấp gáp ngược lại hề đáng giá.”

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Đạo trưởng là chuẩn bị rối loạn , bất quá đúng, người như thế rất buồn bực, liền rối loạn vô cùng.

      Rất nhanh liền ra được tâm tư của mình.
      Kimkimdao, Chôm chôm, Phương Lăng10 others thích bài này.

    2. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Bệ Hạ còn muóin giả đứng đắng đến bao giờ
      Mieu1810 thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chiêu này của bạn Lang chính xác quá chừng, phải giãn ra xem Bệ hạ còn giả đừng đắn hoài được ko?
      foureyeMieu1810 thích bài này.

    4. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Bệ hạ ngài chính là tiêu biểu cho nghiện lại còn ngại :yoyo60::yoyo60:
      Mieu1810 thích bài này.

    5. foureye

      foureye New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      12
      Thanks bạn, để xem bệ hạ sốt ruột đến ntn, hêhhehehh
      Mieu1810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :