1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cẩm Lý tiểu hoàng hậu - Cố Tranh (123 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      chả nhẽ là chương tặng hoa cho bạn Hoàng.
      sao đọc gần đoạn cuối chương này thấy có mùi dấm từ thái hậu nhỉ!
      thanks nàng nhiều. hóng chương mới
      Bổn Cô Nương thích bài này.

    2. Bổn Cô Nương

      Bổn Cô Nương Well-Known Member

      Bài viết:
      95
      Được thích:
      1,343
      Chương 9

      An Dương Hầu phu nhân khom lưng hạ người, kiêu ngạo siểm nịnh : “Nương nương, lời này đều phải là là thần phụ để khuyên nương nương.”

      “Ngươi đây là ý gì?” Thái Hậu nheo lại mắt, lạnh giọng chất vấn.

      “Nương nương, đây là ý tứ của cả triều .”

      “Buồn cười!” Thái Hậu cười nhạt ra tiếng, “Chuyện của Hoàng gia, khi nào đến phiên bọn họ quản? Ai gia mới là mẫu thân danh chính ngôn thuận của Hoàng đế! Hoàng đế phong hậu hay phong hậu, nên là ai gia định đoạt!”

      Nàng vất vả từ Thục phi ngồi vào vị trí ngày hôm nay, chưởng quản quyền hành hậu cung, còn chưa hưởng thụ thỏa thích, lại đâu nào chịu cùng người khác phân quyền?

      Cho dù trong lòng nàng biết được, cả triều văn võ can thiệp chuyện hậu cung của hoàng đế, phải lần hai lần. Lúc trước Huệ Đế cũng là như thế, hôm nay nghe , nạp vị quý nhân, ngày mai nghe , nạp vị chiêu nghi……

      Khi đó nàng cũng chỉ là 1 phi tần, tất nhiên có quyền lên tiếng.

      Nhưng hôm nay nàng là Thái Hậu!

      Lại có lý nào nghe bọn ?

      An Dương Hầu phu nhân gục đầu xuống, thấp giọng : “Nương nương, hôm nay là nhóm người thế gia, ngày mai là văn võ trong triều.”

      “Ai gia sao lại sợ bọn họ?”

      “Thái Hậu nương nương,ngài nên vì nhà mẹ đẻ cân nhắc.”

      câu, Thái Hậu liền tiết khí nóng.

      mặt nàng có cam lòng, giơ tay vuốt trâm hoàn, thanh lạnh lùng : “cho dù như thế,cũng là bọn họ tự mình tới gặp ai gia . An Dương Hầu phu nhân, ngươi trở về .”

      Dứt lời, Thái Hậu nhíu nhíu mày, giữa mày nếp nhăn cơ hồ có thể kẹp chết con muỗi.

      Nàng tưởng rằng An Dương Hầu phu nhân này là kẻ thông minh, tuy nhiên là kẻ chuyện xuôi tai! Nếu như thế, còn cho nàng tiến cung tới bồi cái gì? Cút nhanh lên, miễn cho nhìn phiền lòng.

      An Dương Hầu phu nhân cũng tức giận, đứng dậy liền cáo lui, mang theo nha hoàn chậm rãi khỏi Vĩnh An Cung.

      Chẳng qua là chân trước mới bước ra, sau lưng liền có cung nữ vào cửa, khom người : “Nương nương, Việt Vương điện hạ đến Thỉnh an nương nương.”

      mặt Thái Hậu hỏa khí nháy mắt biến mất, ngược lại vài phần ôn nhu.

      Nàng cười nhạt : “ còn biết thỉnh an bổn cung? Cho vào .”

      “Dạ.”

      Khi Tiên đế còn , ngay lúc đó Thục phi cũng chính là Thái Hậu giờ được sủng ái, lại sinh hoàng tử. Hoàng cung to như vậy, thế nhưng chỉ có vị hoàng tử là Tiêu Dặc. Huệ Đế thấy huyết mạch khó khăn, trong lòng cũng nôn nóng thôi. Lúc sau liền thỉnh vị đạo sĩ thanh danh hiển hách vào trong cung.

      Đạo sĩ , Tiêu Dặc từ khi hạ sinh bệnh tật ốm yếu, cho nên trong cơ thể khí hàn rất nặng, vì thế Huệ Đế nhận 1 hài tử làm con thừa tự, nhận làm hoàng tử, đứa này vì hoàng cung mang đến dương khí, xua hàn khí, tự nhiên có thể có con nối dõi.

      Vì thế Huệ Đế liền chọn lựa vương chi tử, Tiêu Chính Đình, nhận làm hoàng tử.

      Tiêu Chính Đình liền xưng tiên đế là phụ hoàng, Thục phi là mẫu phi.

      Chẳng qua là nhận hoàng tử, nhưng đến khi Huệ Đế chết, lại có huyết mạch nào ra đời.

      Huệ Đế chết , Tiêu Chính Đình liền được phong Việt Vương, ra vào hoàng cung, lâu lâu Thỉnh an Thái Hậu.

      Quan hệ nảy sinh với Hoàng Thượng cùng Thái Hậu, Tiêu Chính Đình cùng Thái Hậu giống như đôi mẫu tử thân thiết.

      Cung nữ dẫn Việt Vương bước vào cửa.

      Liền gặp người ăn mặc quần áo màu tím, đầu đội ngọc quan, thân hình nam tử cao lớn tuấn, tiến vào.

      Người còn chưa đến, chắp tay trước bái kiến, trong miệng : “Nhi thần bái kiến mẫu hậu.”

      Nam tử đến gần hơn , ngẩng đầu lên, liền thấy mũi cao, đôi mắt đào hoa, toát ra ràng.

      Các cung nữ Vĩnh An Cung nhìn thấy bộ dáng, đều lặng lẽ đỏ mặt.

      Việt Vương so Hoàng Thượng càng lớn tuổi, thân hình cũng càng khoẻ mạnh. Việt Vương lại thường ra vào Vĩnh An Cung, các cung nữ thường thường ở bên cạnh nhìn, tất nhiên tránh được động tâm.

      “Miễn lễ, đứng dậy .” Thái Hậu ngoài miệng tuy rằng là như thế, nhưng mặt lại thấy tia ôn hòa, nàng : “Mấy ngày nay Việt Vương điện hạ bận cái gì? Ngược lại đem ai gia vứt ra sau đầu.”

      “Nhi thần nào dám, nhi thần cũng nghĩ vì mẫu hậu phân ưu, cho nên trước đó vài ngày, liền theo cùng nhau tìm nữ tử Dân Trạch huyện…… Chỉ là kêu Lý đại nhân trước bước. Nhi thần thể giúp mẫu hậu, ngược lại mới có bất đắc dĩ này. Ai nghĩ đến trở lại trong cung, còn bị mẫu hậu trách cứ.”

      Thái Hậu mặt lúc này mới có tia ý cười: “Vũng nước đục này, trái phải cũng tới phiên ngươi tranh.”

      “Biết mẫu hậu đau lòng nhi thần.” Tiêu Chính Đình lại bái.

      “Thôi, việc này.” Thái Hậu che dấu tươi cười, nghiêm mặt : “Ngươi cũng biết giờ trong kinh là hoàn cảnh gì? Hôm nay An Dương Hầu phu nhân tiến cung, thế nhưng khuyên ai gia nhả ra, sớm ngày vì hoàng đế cùng kẻ ngốc kia, cử hành phong hậu đại điển!”

      “Kẻ ngốc?” Tiêu Chính Đình lại bị hai chữ này câu mất tâm tư.

      Thái Hậu lộ ra phiền chán, : “ tồi, Lý Thiên Cát từ Dân Trạch huyện mang về nữ tử, là 1 kẻ ngốc.”

      Tiêu Chính Đình gật đầu, nghiêm mặt : “Nhi thần cũng có nghe trong kinh họ đồn……”

      “Bọn họ đều cái gì?” Thái Hậu gấp chờ nổi hỏi.

      Nàng ở thâm cung, cho dù trong tay nắm quyền, rốt cuộc cũng thể biết được hết. Phía trước là cái hoàn cảnh gì , nàng chỉ có thể dựa Tiêu Chính Đình mới được biết.

      Tiêu Chính Đình đầy người tiền tài địa vị, đều là tay nàng cho, tất nhiên, so với người khác, nàng càng tín nhiệm Tiêu Chính Đình hơn .

      “Nhi thần có học lại để kể cho mẫu hậu nghe.” Tiêu Chính Đình buông tay cười, ngay sau đó lại : “Bất quá nhi thần cũng nghĩ khuyên mẫu hậu, sớm ngày vì Hoàng Thượng cử hành đại điển phong hậu.”

      Thái Hậu giờ nghe thấy bốn chữ “Đại điển phong hậu” , liền cảm thấy khí huyết dâng lên.

      Nàng lạnh giọng trách mắng: “Chẳng lẽ ngươi điên rồi? Lại tới khuyên ai gia? Đó là dạng nữ nhân gì? Đó là 1 kẻ ngốc! kẻ ngốc được đại điển, kêu ai gia giải quyết như thế nào?”

      Tiêu Chính Đình bất đắc dĩ : “Mẫu hậu trọng chính là mặt mũi, nhưng hôm nay quan trọng nhất là quyền lợi.”

      “Vậy càng thể cử hành.” Thái Hậu , “ khi cử hành, có lý do tự mình chấp chính.”

      Tiêu Chính Đình lắc đầu : “Các đại thần cũng nghĩ là như vậy.”

      “Có ý tứ gì?”

      “Bọn họ đều nghĩ như thế, nhưng bọn ra , người đọc sách chiếm đa số, càng có thế gia xuất thân quý tộc. Bọn họ muốn thể diện, muốn danh tiếng thanh cao. Bọn họ ngóng trông Hoàng Thượng tự mình chấp chính, nhưng bọn , làm. Bọn họ lựa chọn…… để cho ngài ngài làm. Ngài ngăn cản, nó là chuyện vốn phải làm, tuy rằng trong lòng bọn họ thất vọng, nhưng cũng như thế nào.

      Cuối cùng Thái Hậu ngẫm lại, nàng lẩm bẩm : “Nếu ai gia , làm, cản lại đại điển phong hậu. Vậy bọn họ ở tiền triều hưởng hết quyền lợi địa vị, oan ức được ai gia ôm hết. Lịch sử viết ai gia như thế nào? Viết ai gia rối loạn triều cương?……”

      Thái Hậu càng nhắc càng phát hỏa, nàng vỗ 1 cái ở bàn, thuận thế càng quét rớt ấm trà cùng vật trang trí bàn.

      " Đồ 1 đám hỗn trướng! Sài lang hổ báo! Bọn họ nghĩ đến ngược lại đẹp!”

      Tiêu Chính Đình lúc này mới lộ ra tươi cười, ngẩng đầu nhìn Thái Hậu, hỏi: “ giờ, mẫu hậu còn muốn cử hành phong hậu sao?”

      Thái Hậu mặt xấu hổ, phẫn nộ, cam lòng rối rắm ở bên nhau, nàng cúi đầu sửa sửa giáp bộ tay, sau lúc lâu, mới ngẩng đầu : “Ngươi chính là, ai gia nên chỉ nghĩ điểm mặt mũi này, mà cân nhắc đến đường dài.”

      Tiêu Chính Đình gật đầu, mặt tươi cười lớn hơn nữa, : “Đúng là cái lý này. Cho dù Hoàng thượng chấp nhận tự mình chấp chính, đến lúc đó đâu đầu chính là cả triều đại thần, bọn họ tự kiềm chế lẫn nhau, Hoàng Thượng muốn đoạt quyền, đâu còn xa……”

      Thái Hậu nghe , thần sắc mặt cuối cùng nhàng chút, nàng : “Cũng là. Huống chi…… Lấy thân thể Tiêu Dặc, đâu có thể sống bao lâu? Xung hỉ? kẻ ngốc tới xung hỉ. Ai gia tin.”

      “Hôm nay Thỉnh an mẫu hậu, chuyện mất hứng.”

      “Ân, ngươi cùng ai gia chơi bài.”

      “Dạ.”

      Vĩnh An Cung lúc này mới rút hơi thở giận dữ, ngược lại nhiều thêm vài phần sung sướng.

      Các cung nữ quỳ xuống đất thu thập hỗn độn mặt đất.

      Các nàng cúi đầu, cũng ngừng lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Việt Vương đánh giá.

      Việt Vương điện hạ là lợi hại, dăm ba câu liền dập tắt lửa giận của Thái Hậu, còn có thể đem Thái Hậu chọc cho lần nữa cao hứng. Các cung nhân nàng cũng có thể buông lỏng hơi.

      Tiêu Chính Đình ở Vĩnh An Cung bồi canh giờ, liền lấy lý do “ tiện ở lâu trong cung”, lui xuống.

      thường ra vào ở trong cung, đối với đường trong cung rất là quen thuộc, tất nhiên cần người Vĩnh An Cung đưa ra ngoài.

      Tiêu Chính Đình mang theo gã sai vặt mình đường.

      hỏi gã sai vặt: “Thái Hậu đem nữ tử Dân Trạch huyện, đưa đến bên người Hoàng Thượng chưa?”

      Gã sai vặt gật đầu: “ đưa , là chuyện lâu trước đây.”

      Tiêu Chính Đình mặt ôn hòa tươi cười lui sạch , nhàn nhạt : “ thôi, chúng ta hướng Hoàng Thượng thỉnh an, cũng tiện nhìn bệnh tình Hoàng thượng chút, có chuyển biến tốt đẹp.”

      “Dù sao, nhớ mong long thể, đây là bổn phận của người làm thần tử.” xong, lộ ra chút tươi cười cực nhạt, giây lát liền biến mất.

      dưới Yến Hỉ Đường được lệnh, là có thể dẫn Dương nương lại bên ngoài.

      Xuân Sa cùng Tiểu Toàn Tử thở dài nhõm hơi.

      Tiểu Toàn Tử cười : “Nhìn ta gì, ta trong lòng Hoàng Thượng hẳn là có vị trí cho nương. Ngày ấy Lưu ma ma trở về, tất nhiên báo cho Hoàng Thượng nghe, cho nên mới có ân điển hôm nay.”

      Xuân Sa cũng thay đổi lại buồn bực lúc trước, sảng khoái tinh thần đứng lên, nàng cười : “ bằng hôm nay mang theo nương ra ngoài dạo chút, nghẹn ở trong phòng, nương nghẹn hư.”

      Cung nhân Yến Hỉ Đường tính toán, liền quyết định Xuân Sa, Tiểu Toàn Tử, còn có người cung nữ khác, người thái giám, dẫn Dương Nhi gần Dưỡng Tâm Điện.

      Dương Nhi lúc này còn dựa vào giường, lười biếng mà nhìn chằm chằm tránh giường mơ màng sắp ngủ.

      Đám người Xuân Sa đem nàng nâng lên, thay đổi 1 thân váy áo. Bởi vì cần phải gặp người nào, Dương Nhi chải búi tóc, trâm hoàn trang sức cũng đều có mang.

      Xuân Sa quỳ xuống đất mang giày cho Dương Nhi, mặt giày thêu Cung trăng thỏ ngọc, xinh đẹp.

      Xuân Sa đứng lên, đánh giá bộ dáng Dương Nhi, : “ nương dưới chân mang giày, họa ánh trăng. Đem ánh trăng đạp dưới lòng bàn chân, đó là tiên tử hạ phàm.”

      “Hẳn là dẫm quế chi mới đúng.”

      “Dẫm thỏ ngọc cũng là giống nhau……”

      Mấy người ríu rít vài câu, sau đó mới thỏa mãn kinh ngạc mà đưa Dương Nhi ra khỏi cửa .

      Xuân Sa ở trong cung thời gian lâu, nàng liền dẫn đường ở phía trước.

      Bọn họ sợ nương mệt, đều cố tình thả chậm bước chân.

      Lần trước thời điểm Dương Nhi vào cung, bên người theo đều là người Vĩnh An Cung, bọn họ gương mặt xa lạ, còn đều là thần sắc lạnh nhạt, mặc kệ Dương Nhi có thể hay cùng . Khi đó Dương Nhi tự nhiên cũng hứng thú nhìn cảnh vật hai bên.

      Lúc này khác hoàn toàn, lúc này nàng cùng các cung nhân chậm rì đường, bởi vì bước chân quá chậm, Dương Nhi liền quay đầu tùy ý đánh giá chung quanh.

      Càng là lên phía trước, Dương Nhi liền tự giác há miệng.

      Nơi này lớn a……

      So với trong nhà lớn hơn nhiều rất nhiều……

      “Chỗ đó có hoa.” Xuân Sa đột nhiên lên tiếng, “Nô tỳ hái cho nương.”

      Lần trước bọn họ bắt gặp Dương Nhi chơi hoa dại, cho rằng Dương Nhi thập phần thích hoa.

      “A.. .” Dương Nhi gật đầu, có thể có có thể cũng sao, tầm mắt lại bị tường cao bầu trời bên ngoài dắt rồi.

      Ánh sáng bên kia, là màu vàng.

      là đẹp mắt.

      Lúc này lúc mặt trời chiều ngã về tây, ánh chiều tà bầu trời di động, khoác vai rơi xuống, rơi xuống người Dương Nhi.

      Xuân Sa hái được cành hoa hồng phấn, trở về đến bên người Dương Nhi.

      nương như vậy là đẹp mắt.” Nàng nhìn chằm chằm Dương Nhi khoác bộ dáng ánh vàng, ngơ ngác.

      Dương Nhi cũng mặc kệ cái gì đẹp hay , nàng chỉ vươn tay, tiếp nhận cành hoa.

      Xuân Sa cười : “ nương, nên cắm trong phòng mới đẹp.”

      Nhưng Dương Nhi lại chỉ giơ cành hoa, ngửa đầu nhìn đối với ánh sáng.

      Như vậy ánh vàng cũng liền theo chiếu lên cành hoa kia.

      là đẹp mắt.

      Dương Nhi liếm liếm môi, cảm thấy đói bụng.

      Hôm qua nàng ăn cái nắm trắng trắng, nhòn nhọn ở chút phấn, chút vàng , tựa như nhan sắc tại giống nhau.

      Xuân Sa nào biết đâu rằng Dương Nhi suy nghĩ cái gì, nàng nhìn Dương Nhi, lẩm bẩm : “Như vậy cũng đẹp…… nương cầm hoa, cắm hoa, đều đẹp.”

      Tiêu Chính Đình mang theo gã sai vặt vượt qua 1 con đường tới, rơi vào tầm mắt màn như thế.

      —— như có thần nữ, rơi xuống phàm trần

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ông Đình này thiết nghĩ cũng dạng tính dậu đổ bìm leo đó mà, mơ ku ơi!
      Bổn Cô Nương thích bài này.

    4. Bổn Cô Nương

      Bổn Cô Nương Well-Known Member

      Bài viết:
      95
      Được thích:
      1,343
      Xl a chỉ qua đường thôi ^^
      Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    5. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Nhảy hố

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :