1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Phó thám hoa - [Hồ Điệp Seba] (33)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 33


      Đoàn người Kỷ Yến vừa tới Kinh thành, buổi chiều Quốc công gia liền phái ma ma hầu hạ Lão thái quân [ nương của Quốc công gia và Dung thái quân ], nghiêm khắc biểu đạt nỗi phẫn nộ và trách cứ, câu chốt Yến ca nhi ở lại Quốc công phủ chuẩn bị thi cử, cần Dung thái quân lo lắng.

      Dung thái quân tuổi to bó, ngay cả tằng tôn đều có cũng chỉ có thể cúi đầu nghe nương mắng, nén giận. Dù sao bà có hoành hành cỡ nào, cũng chỉ có thể hành Kỷ hầu phủ. Huynh trưởng đại biểu nhà mẹ đẻ là nơi mà bà dựa vào, bà có sao nữa cũng dám đắc tội đến vị huynh trưởng tính tình táo bạo này.

      Kết quả người vừa , bà lập tức bắt đầu ném đồ trang trí cùng đồ đạc, đập hết cũng xả hết được cơn tức của bà.

      Lật trời rồi! Thằng thứ tôn đáng lẽ có thể tùy ý xử trí, nghĩ rằng ôm được đùi của ca ca bà là có thể lật trời?!

      Quốc công gia so với bà lớn hơn mười tuổi, còn có thể sống mấy năm? Cái thằng Kỷ Yến chẳng ra gì kia cuối cùng cũng phải kiếm ăn dưới mái hiên nhà này! Đừng tưởng bước lên thanh vân lộ có gì đặc biệt hơn người, bà vẫn còn là Dung thái quân đứng đầu Kỷ hầu phủ! Trừ phi có thể lăn lộn đến mức độ như Phùng tể tướng…

      Phi! Cũng biết soi mặt vào nước tiểu mà nhìn, cái bản mặt cẩu cũng xứng được Hoàng đế sủng hạnh?!

      Bà vừa phát điên vừa tức tối, có đồ đập liền xé tranh chữ hết bức này đến bức khác. Bà phấn đấu cả đời ở Hầu phủ, rốt cục đạt đến thắng lợi cuối cùng – so với cha mẹ chồng lẫn trượng phu đều sống lâu hơn còn khỏe mạnh. Sống an nhàn sung sướng vài thập niên, quá lâu rồi còn ai dám can đảm khiêu chiến quyền uy của bà.

      Nếu phải Lão Hầu gia trước khi mất lặng lẽ đem di chúc sao chép ra ba bản giao cho hai trưởng lão trong tộc cùng đại học sĩ, bà tin tưởng tước vị nhất định tùy bà định đoạt.

      ai dám ngỗ nghịch bà.

      Nếu trước kia thích Kỷ Yến là vì đau lòng Kỷ Chiêu cùng thể địa vị tuyệt đối của bà tại cái nhà này, tại phẫn hận đối với Kỷ Yến muốn đạt mức độ đốt ruột đốt gan, giết nó được.

      ai có thể uy hiếp quyền uy của bà sau đó toàn thân trở ra! có! Bà có quyền tùy ý xử trí bất kỳ ai ở nhà này, đều là con cháu của bà!

      Bà cũng hận cả Thế tử. Bà tuy rằng ở chốn hậu trạch, nhưng có thể thắng lợi ở nơi tàn khốc này tất nhiên cũng là hạng người thông minh trí tuệ, trực giác sâu sắc. Tuy bắt được nhược điểm, nhưng bà cũng ràng cảm nhận được, Thế tử tuyệt đối chiếm vị trí trọng yếu trong chuyện này.

      Ở từ đường, tên tôn tử bất tài này làm bà mất mặt, liên quan gì bà tuyệt đối tin.

      Đừng tưởng rằng ngươi có việc gì!

      Dung thái quân giận dữ, bầu khí toàn gia đều trầm thấp. Ngay cả Kỷ Chiêu tuyệt đối được sủng ái cũng ngoan ngoãn nhiều, dám đâm đầu vào chỗ chết.

      Mặt ngoài, Thế tử gia cũng giống như những người khác, sợ hãi như phụ mẫu chết. thực tế, lúc đùa tới Tiểu Hồng còn vui vẻ giỡn cho Thế tử phu nhân nghe.

      Nhũ danh này là do Thế tử gia đắc ý mà đặt. Tiểu hài tử khó nuôi, ít nhất ở Kỷ hầu phủ là như thế, nhưng nếu để cho đặt cái gì mà cẩu thặng hoàng thỉ, tuyệt đối vui. Con của chính là Thế tử tương lai, tên Tiểu Hồng dễ nghe lại may mắn, phù hợp thân phận, còn ngọt ngào trăm phần.

      “Chàng còn vui cái gì.” Thế tử phu nhân đẩy đẩy , “Thái quân tức giận phải làm sao mới được?”

      có việc gì, lão nhân gia tức giận đến mức bốc lửa, hết lửa hết giận.” Thế tử gia thoải mái đáp, “Đúng rồi, muốn với nàng chuyện này. Hôm kia khiêng vào năm thùng đồ vật gì đó, để Dung thái quân thay, đừng xếp vào của công, là tôn tử ta hiếu kính.”

      Thế tử phu nhân chầm chậm trợn tròn, “Năm thùng đồ dỏm?”

      Thế tử gia bình tĩnh an nhiên, “Cho dù là đồ dỏm nữa, cũng tốn đống bạc của ta. Bất quá đồ dỏm hay đồ xịn, nện xuống đất cũng phát ra tiếng vang như nhau phải sao? Đừng có đập đồ xịn uổng phí vậy, đập cái đỡ tốn cái. Đây cũng là lòng hiếu kính của tôn tử ta, đành lòng lão tổ tông tạo nhiều nghiệp như vậy.”

      “Chàng còn đắc ý.” Thế tử phu nhân nhéo mặt , cực kỳ bất lực, “Bị phát biết sao hả?”

      Thế tử gia giả vờ giả vịt hô to gọi , Tiểu Hồng nhìn xem thực đau lòng, xin tha cho phụ thân của bé, bộ dạng giải trí đến mức Thế tử phu nhân cũng bật cười buông tay.

      “Vẫn là con ta đau ta.” Thế tử gia phi thường đắc ý, “Aiz, phu nhân tất nhiên cũng đau ta. Nhưng lão tổ tông… hắc hắc…” Ở trước mặt nhi tử, muốn bậy Dung thái quân, “Ngoại trừ phu nhân mắt sáng như đuốt, ai có thể nhận ra giả… lão nhân gia dù sao cũng phải đập đồ lần này rồi thôi.”

      Thế tử phu nhân lo lắng trong chốc lát, gật gật đầu, “Nếu được thay phu quân che giấu hai. Nhưng chàng cũng là, vì sao cứ gây với lão tổ tông?” Dung thái quân thành tinh, nhưng Thế tử phu nhân cũng yếu. Nàng cảm thấy chuyện hậu trạch vẫn có thể chơi đùa vòng quanh, Thế tử gia căn bản cần cứng đối cứng.

      Thế tử gia trầm mặt hồi, dịu dàng nhìn Tiểu Hồng mắt to đen trắng ràng, “Lão tổ tông có ôm qua Tiểu Hồng sao?”

      Thế tử phu nhân im lặng, Tiểu Hồng cực kỳ thành thực lắc đầu.

      “Đúng vậy, lão tổ tông cũng chưa từng ôm ta. Đại khái cũng ôm qua phụ thân ta.”

      Tiểu Hồng nghe hiểu vẫn thấy chua xót, đầy mắt đồng tình, “Con ôm phụ thân, chờ chút nữa ôm gia gia.” Sau đó mở ra cánh tay nho , ôm cổ Thế tử gia.

      Thế tử phu nhân vỗ về bả vai Thế tử gia, “Được rồi, ta hiểu.”

      Kỷ Yến hồi kinh, có đoạn thời gian thực bất an.

      lặng lẽ đoán mấy việc trùng hợp như vậy, thế nào cũng cảm thấy có liên quan đến Thế tử đường ca. được cữu tổ phụ cùng đại biểu ca che chở, nhưng mà đường ca vẫn còn phải kiếm ăn ở dưới mái nhà Dung thái quân.

      Nghe đường ca và Dung thái quân xung đột ở từ đường, càng đứng ngồi yên. Luôn cảm thấy đây là lỗi của .

      Kết quả Thế tử gia lặng lẽ đến thăm Kỷ Yến, bị Kỷ Yến khẩn trương bắt lấy hỏi han, biết nên khóc hay nên cười. Tuy rằng cảm thấy tiểu đường đệ có chút gà mẹ, nhưng mà vẫn dâng trào luồng ấm áp cảm động. có thân huynh đệ, bây giờ mới cảm giác được có huynh đệ tốt thế nào.

      “Đừng ngốc thế, ta phài vì đệ… chỉ là tiện tay thôi. Ta là vì chính mình, vì phụ thân ta.” Thế tử gia vỗ vỗ bả vai Kỷ Yến, “Có số việc đệ biết. Có người lòng muốn bất công, ngay cả thân sinh cốt nhục của mình cũng có thể xuống tay. Ta bất quá chỉ là tranh đường sống… Đương nhiên cũng là nhờ đệ chịu thua kém, bằng ai để ý đệ chi.”

      Kỷ Yến tuy rằng phải hoàn toàn cảm kích, nhưng mà sống ở hậu trạch hắc ám nơi Kỷ hầu phủ nhiều năm đến thế, lại rời trở thành người đứng xem bàng quang lặng lẽ cũng nhìn ra rất nhiều thói quen bất công kỳ quái.

      “Kỷ Yến tuyệt đối quên ân tình của bá phụ và đại ca.” lòng, nhưng mà Thế tử gia lại cất tiếng cười to, còn đấm quyền vào hõm vai .

      “Móa nó, giữa huynh đệ còn ân tình cái gì, nữa là đánh đệ!” Thế tử gia cố làm bản thân dữ tợn chút, đáng tiếc gương mặt văn nhược của làm nhìn thực buồn cười, “Đệ chịu thua kém, ca ca liền làm chỗ dựa cho đệ! Trời giúp người tự giúp mình, biết ?”

      Kỷ Yến biết gì hơn, chỉ cảm thấy trái tim kịch liệt nảy lên từng đợt. đối với tình thân sớm tuyệt vọng, nhưng mà bá phụ cùng chi và đường huynh vẫn mực giúp đỡ , chiếu cố , để nhận ra, ra tuyệt vọng quá sớm.

      Có lẽ vì từng tuyệt vọng, cho nên cảm thấy đường ca cực kỳ đúng. Dựa vào cái gì mà người thân phải giúp đỡ mình điều kiện? Là vì huyết thống sao? Vậy ngoại trừ có tâm cơ cùng Chiêu ca nhi kia có gì khác nhau?

      muốn trở thành người như vậy.

      Bá phụ cùng chi và đường ca vốn có thể lạnh mặt nhìn giãy dụa, phu tử cũng cần tốn nhiều tâm tư. Nhưng chỉ vì cố gắng, bọn họ liền nguyện ý nâng đỡ , che chở . Cữu tổ phụ và đại biểu ca đứng cùng phía với Dung thái quân, ngược lại còn tiếp nhận .

      “… Nếu đệ thi được tiến sĩ, làm sao đây?” có chút yếu đuối hỏi.

      “Thi lại! Thi đến khi nào đệ muốn thi nữa thôi!” Thế tử trả lời thực nhanh nhạy, “ muốn thi buôn bán với ca ca. Thiên hạ ở đâu có người sống?”

      Kỷ Yến rất muốn khóc, rốt cuộc vẫn rặn ra nụ cười tươi rất khó xem.

      Giờ khắc này, Thế tử gia Kỷ Trú đột nhiên tiếc nuối. Sao Kỷ Yến phải cùng bụng mẹ sinh ra với , có đệ đệ ruột, chuyện này đúng là quá thiếu thốn.

      Khó trách lão cha luôn luyến tiếc tiểu đường đệ này, luôn lải nhải nhớ nhung. Bây giờ cũng có chút luyến tiếc, trụ cột chi thứ hai… đúng là đoạn đường dài gian khổ.

      “Trung hiếu khó mà vẹn toàn, tiểu đệ, tương lai ngươi nên hận ca ca.” Thế tử gia giấu diếm .

      Kỷ Yến nghe hiểu, nhưng phản xạ trả lời, “Tiểu đệ nếu phạm quốc pháp, đại ca cứ việc đưa quan phủ xử trí là được.”

      Thế tử gia cười bí , “Chuyện khác cần , đệ để cho Phó tiểu tài tử chuyên tâm chút ở khoa thi, vậy là tốt lắm rồi.” Đề tài vừa chuyển, nổi hứng thú tán gẫu đến chuyện về Tiểu Hồng, bộ nhi khống.

      Giai Lam ở sau rèm, cũng bị hù dễ dàng vậy.

      Nàng nghĩ lại quá trình quay về, ngoại trừ có “quý nhân”, thế nhưng còn kết luận nào khác. Nhưng mà nàng chung quy lật lật lại Hồng Lâu Mộng đọc chục lần, hơn nữa còn đọc thêm mấy bản “tóm tắt trọng điểm” vô dụng trước đây, nàng đối với cái hồng lâu này có nhận thức vĩ mô.

      Ở góc nhìn chung, kỳ chi thứ hai cũng có thay đổi gì lớn. Triều Đại Yến phổ biến chuyện tảo hôn, Lữ biểu muội và Tằng biểu tỷ ràng qua tuổi thành thân tốt nhất, nghe còn trộn lẫn cùng chỗ với Nhị công tử, ngay cả nô bộc Quốc công phủ cũng nghị luận khắp nơi.

      Này ràng là triều Đại Yến Bảo Đại tranh nhau (!). Tranh giành vẫn là Giả Bảo Ngọc phiên bản Kỷ Chiêu công tử.

      (!) Trong Hồng Lâu Mộng, có chuyện tình tay ba Giả Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc, Tiết Bảo Thoa, nên tác giả gọi là Bảo (Thoa) Đại (Ngọc) tranh giành tình cảm Bảo Ngọc.

      Còn vị Kỷ viên ngoại lang Nhị lão gia chỉ biết đánh con, đại khái cũng sắp phạm tội. Dung thái quân bất công cưng chiều, Khổng phu nhân ngoan… Toàn bộ đều giống như kịch bản, hoàn toàn là vận mệnh đại lâu đổ vỡ, bầy khỉ tan đàn.

      Điểm khác biệt duy nhất chính là đại phòng hít thở đúng mức, thoát khỏi khả năng rơi vào bi kịch.

      Ách, đúng rồi, vận mệnh Kỷ Yến cũng trống đánh xuôi, kèn thổi ngược với Giả Hoàn, cũng có thể thoát thân giữa chốn đầm lầy nguy hiểm.

      Thế tử gia đơn giản, cực kỳ đơn giản. Lẽ ra nên là Giả Liễn của Kỷ hầu phủ (!), có lẽ cá tính có chút giống, nhưng mà vượt quá giới hạn bình thường, dã đem toàn bộ đại phòng cách rời kết cục bi thảm bị kéo xuống nước.

      (!) Giả Liễn là nhân vật trong Hồng Lâu Mộng, vợ là Vương Hi Phượng, trong truyện Giả Liễn có tước vị gia truyền, mà vua đặc cách cho tước vị. Giả Liễn được miêu tả có dung mạo đẹp đẽ nhưng lo học hành mà chỉ thích mưu toan xoay xở kiếm lời, lại hay trăng hoa, ve vãn ( vợ thiếp và ít nhất hai nàng hầu.)

      Người như vậy chỉ sợ tâm ngoan thủ lạt.

      Suy nghĩ lâu, nàng tự cười chính mình. Người như vậy cũng ân oán ràng, làm chuyện có lợi, cách khác, nếu muốn nhúng tay trở thành “quý nhân huynh đệ” của Kỷ Yến, phải là nhân vật phản diện trong sinh mệnh của bọn họ.

      Nhưng mà chi thứ hai có khả năng sắp xảy ra chuyện.

      Hiểu được việc này, trong lòng nàng đưa ra quyết định lớn. Nếu Thế tử gia muốn nàng dụng tâm, nhất định có đạo lý của . Nàng trở về phòng bắt đầu mài mực, muốn luyện chữ đẹp thêm chút.

      chừng cái công danh hư thực này có chút tác dụng, chứ chỉ là thoát nô tịch cùng tấm biển. Nếu bà tác giả chết tiệc kia có viết "tóm tắt" sai, chừng nàng vẫn có thể cùng với vị Hoàng đế lưu manh kia, liều cả đời này tranh tài trận.

      Trạng nguyên quá coi thường chư vị học sinh của triều Đại Yến quá. Nhưng mà nhất giáp ba hạng đầu, tốt xấu gì nàng vẫn có hy vọng.

      Ai bảo nàng đứng ở vai của người khổng lồ làm chi? Ở thế kỉ hai mươi mốt treo người học vấn to lớn, còn thi được top ba, ra ngoài ngượng ngùng chào hỏi với người ta…

      Xuyên lại đạp lên người ta treo biển chữ vàng, nàng muốn làm tội nhân thiên cổ.
      Happyanh, Iluvkiwi, linhdiep1711 others thích bài này.

    2. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      Chính thức lọt hố, truyện hay quá . Editor cũng edit rất tuyêt nữa.
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Asa Pham

      Asa Pham New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      11
      Huhu lâu lâu mình mới trở lại web, đọc lèo 3 chap mới nhất. Huhu hạnh phúc quá . Cảm ơn bạn nhiều lắm luôn.
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 34

      Cuộc sống của Giai Lam và Kỷ Yến ở Quốc công phủ khó mà tiến vào giai đoạn hoàn toàn yên ổn, phải âu lo.

      Quốc công gia chính là tộc trưởng truyền thống điển hình của Đại Yến. Công chính liêm minh, coi trọng huyết mạch con cháu. Kỷ Yến là tôn nhi của muội muội ông, trong mắt ông mà quan hệ cực kỳ thân cận, có thể bước lên thanh vân lộ cũng trông cậy gì việc có thể góp viên gạch thay Dung gia, nhưng cũng coi như là có sanh tôn có tiền đồ để làm gương, để cho con cháu noi theo, mà ông cũng có chỗ thêm vẻ vang.

      trắng ra trưởng tôn của ông là Hoa Đình hầu quân nhân huân quý đệ nhất, sanh tôn của ông là cử tử đứng hàng thứ năm, tương lai chừng có thể mò ra được cái tiến sĩ.

      Ông nghĩ mãi thông vì cái gì mà thân muội muội của mình hỏng não dữ vậy, cứng rắn muốn phế đứa này. Chỉ có thể là tóc dài kiến thức ngắn. Quốc công gia tức giận nghĩ, nếu muội tử còn muốn động tay lên người đứa , nếu bà cần… ông muốn!

      Tuy rằng làm con thừa tự cùng họ có chút trái với lệ thường, nhưng cũng thể để cho muội muội ngoan cố kia hủy hài tử tốt như vậy.

      Kỷ Yến trầm ổn rất được lòng ông, chợt cảm thấy người sĩ ly biệt ba ngày phải nhìn với cặp mắt khác xưa. Ông dặn dò trưởng tôn, tuyệt đối an bài thỏa đáng, quyền lợi thể có khác biệt với bọn công tử của Dung phủ, cứ dùng vào tiền riêng của lão nhân gia ông, cần sử dụng của công.

      Đại biểu ca Dung Nhạc Trì khôn khéo giỏi giang so với tổ phụ của còn cẩn trọng hơn, thực săn sóc đóng cửa viện từ chối tiếp khách, chuẩn bị thi khoa cử cần nhất vẫn là yên tĩnh.

      So với Kỷ Yến, Giai Lam càng cảm nhận được sâu sắc hơn. Mấy năm nay, dây thần kinh của nàng căng quá chặt, ngày nới lỏng. Hậu trạch tràn ngập ác ý, lẫn lộn tạp nham các loại ân tình tới lui, hà bao làm bao nhiêu cũng vĩnh viễn đủ, bốn tiểu thủy quả vô tri mù mờ, tương lai phía trước quá gian nan, Tam công tử lại cần phải chiếu cố.

      Kỷ hầu phủ là gian nan lắm.

      Ra Hầu phủ, lại càng gian nan theo kiểu khác. đám choai choai có người lớn chiếu cố, dân phong Chu gia thôn cũng quá chất phác. Mỗi ngày nàng đều ngủ nông, có chút động tĩnh liền trở mình nắm dao phay. Cũng nhờ có hiểu lầm nàng là đại tiên, cùng bao hao tâm tốn lực trù tính, may mắn trở thành miếng thịt bò thớt của người ta.

      Rời Kỷ hầu phủ, vẫn gian nan như xưa.

      Nhưng thân là người chỉ huy, để người khác thấy mình nhụt chí chắc chắn thua. Người ta nhìn nàng luôn bình thản vững vàng, ai biết được mỗi ngày nàng đều phải ngược hướng gió, trái tim chịu quá nhiều khảo nghiệm.

      Cho nên khi có được cơn gió thuận, nàng nhàng thở ra hơi dài, mệt đến mức chỉ muốn nhìn ít sách vở, cái gì cũng muốn xía vào.

      Lúc này, bốn tiểu thủy quả rốt cục biết được “Phó tiểu tài tử” thực thần thánh được người người truyền miệng kia, thế nhưng chính là Giai Lam tỷ tỷ của bọn họ, cằm thiếu nữa là trật khớp. Đào Nhi luôn lập chí phải làm đại nha hoàn hét lên tiếng, “Giai Lam tỷ tỷ còn làm cái gì mà làm? Mùa xuân sang năm phải thi tiến sĩ!”

      “Cái đó…” Nàng mới mở miệng kích động đám hoa quả vừa khuyên vừa dỗ, cướp hết mấy việc làm nhiều nhặn gì. Đào Nhi có khuôn có mẫu chỉ huy, Mận Nhi, Hạnh Nhi phân công hợp tác, Hạnh Nhi kích động bắt đầu cắt xén, thêu hà bao đến xiêm y, thề muốn thêu hết tất cả điềm tốt lành đời này.

      … Đám các ngươi kích cái gì mà động?

      Nhưng mà, nàng ngờ rằng bốn tiểu thủy quả tự tay mang theo lớn, hơn nữa còn thông minh lanh lợi, rất có phong thái nha hoàn gương mẫu.

      , chừng so với nàng còn giỏi hơn. Ở triều Đại Yến nhiều năm như vậy vẫn hoàn toàn mài mòn hết cá tính của thế kỷ hai mươi mốt. Có làm bộ giỏi đến mức nào vẫn chỉ là hàng giả.

      Nếu chiếu theo nha hoàn triều Đại Yến chân chính, nàng nhàn rỗi đến mức này, lấy chuyện kích thích công tử nhà mình để làm vui.

      Tiến bộ của Kỷ Yến nghi ngờ gì là nhanh đến đáng sợ, nhưng Giai Lam cũng phải dậm chân tại chỗ. Bọn họ cơ hồ là cùng vượt qua giới hạn của “người đọc sách” và “Nho gia”.

      Đó là cảnh giới thực diệu kỳ, rất nhiều người đọc sách đều thể đạt tới. Đọc sách hề là đọc văn tự cứng nhắc, lại càng là nước cờ đạt tới công danh. Mà là ngộ đạo thiên ngôn vạn ngữ, chẳng qua là bậc thánh tiên hiền giả ngày trước nhóm lửa cho các đệ tử sau này, ngọn đèn dẫn từng bước . Suy cho cùng chính là… nhân sinh.

      đến “đạo”, phải làm như thế nào mới thẹn với đất trời, thẹn với chính bản thân mình.

      Vì thế tất cả các điển tịch được nhớ đều “sống” tại lúc này, tại mỗi giờ mỗi khắc trong sinh mệnh đều có thể xác minh và nghiền ngẫm.

      Lúc này, bọn họ tự nhận là “Nho sinh”.

      nghĩ tới, bản thân ở thế kỷ hai mươi mốt chỉ biết chơi chữ đùa văn, ở triều Đại Yến dường như có lấy khắc sống yên ổn, sống hai đời người mới chính thức ngộ ra. Giai Lam yên lặng nghĩ.

      Đương nhiên, có thể lĩnh ngộ đến mức này, bọn họ vẫn chỉ được tính là đứng ở trước cửa của đạo Nho. Nhưng hiểu điểm này đủ để bọn họ đem phân nửa Nho sinh cho hít khói.

      Nhưng mà mục tiêu cho ý chí chiến đấu của Kỷ Yến đáng là thứ hạng trội hơn “Phó Giai Lam”, Giai Lam chỉ ôn hòa tĩnh lặng mà mỉm cười.

      Có lẽ do Kỷ Yến có tài nhưng trưởng thành trễ, vùng dậy đuổi theo vẫn mãi là đuổi ở phía sau. Cho dù là cùng ngộ đạo, nàng chung quy vẫn là có bề dày học thức để dùng, còn có siêu binh khí là học giả hơn ngàn năm sau cùng tích lũy tư duy triết học…

      Như vậy mà còn thua quá là có đạo lý.

      Giai Lam nghiêm chỉnh đứng lên lập uy, Kỷ Yến cảm thấy cả tâm linh đều bị đè nén tuyệt đối, thường xuyên buồn bực đến muốn hộc máu. Cái loại tuyệt vọng này đúng là dùng được bất kỳ sách luận nào biện chứng được.

      Lúc viết sách luận còn may chút… bởi vì sách luận của bọn họ ứng theo cầu của Phu tử, phải dán thiếp công bố ở trường học. Giai Lam cảm thấy đây phải là lúc nên ra tay quá tàn nhẫn cho nên đều nương tay chút, Kỷ Yến lại bị bức phải toàn lực ứng phó.

      Đoạn thời gian đó, trường học oanh động trận lớn, sách luận của hai người vừa dán lên liền có vạn người chép lại truyền , cử tử kinh đô cũng phải thống khổ thôi.

      Còn chơi cái gì mà chơi? Bỏ . Đồng khoa thi với hai tên tiểu quái vật này, đầu giáp ba tên đều cần suy nghĩ tới, từ nhị giáp đếm xuống, còn có cử tử từ bên ngoài kinh thành, quái vật giống vầy cần xuất quá nhiều.

      Mặc dù Giai Lam muốn tiêu diệt sạch , nhưng mà bài kiểm tra tinh thần này, cử tử Kinh đô chạm tới tầm cao mới, chính là nửa tâm hồn nay chết.

      Giai Lam đối với việc này tỏ vẻ tiếc nuối, hơn nữa nhận ra khả năng chống chọi với áp lực của học sinh kinh thành được đề cao ít.

    5. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Huhuhu
      Chào mừng nàng quay trở lại. Many thanks <3 <3 <3
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :