1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

SỔ TAY THƯỢNG VỊ HẬU CUNG - THỊNH THẾ THANH CA

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 66: Dấm tính quá độ
      Editor: chôm chôm
      Chuyện trong lòng Thiến Nhi nghĩ, kỳ rất nhiều người cũng suy đoán, chẳng qua đám phi tần kiêu ngạo đó thừa nhận.
      Các nàng kiên quyết thừa nhận mình kém hơn Viên Diệu Diệu, ở trong lòng các nàng, Viên Diệu Diệu chỉ là người đáng nhắc đến, tiểu phi tần có bối cảnh, Hoàng thượng chỉ là nhất thời mới mẻ mới sủng nàng, bao lâu Hoàng thượng chán ngấy.
      Chờ tới lúc đó, Viên Diệu Diệu còn sủng ái, quyền nuôi nấng Tam Hoàng tử khó giữ được, những phi tần bị nàng ức hiếp nghĩ đến nó liền phấn khởi.
      Trong điện ít ngừoi ôm mộng xuân thu (giấc mộng to lớn), Viên Diệu Diệu đứng ở đó cũng cảm nhận được ghét bỏ và ác ý của họ.
      Nhưng từ đầu đến cuối nàng đều nhiều lời, hay nhiều hơn chút biểu cảm gì, vẫn bình thản đứng yên, phảng phất như ánh mắt xung quanh đều được ngăn cách lại.
      “Ôi, từ lúc vào cung của Thái Hậu, Miêu Tần đều đứng im như cọc gỗ lời nào. Có phải do trong lòng vui ? Ta tin lúc ngươi nhìn thấy Hoàng thượng cũng trầm mặc như vậy!”
      chính tứ phẩm dung hoa vui cười mở miệng, tuy mặt nàng ta tươi cười, giọng cũng cố thu liễm, còn quá mức chua ngoa, nhưng loại ác khí ràng như vậy vẫn thể che dấu mà truyền tới, trong điện mọi người đều nghe ràng.
      chừng là Miêu Tần muội muội sợ ngừoi lạ đó.”
      “Sợ người lạ? Vậy sao nàng ở trước mặt Hoàng thượng lại sợ? Lúc trước tổ chức yến hội, cũng có đống ngừoi quen biết đến, nàng vẫn là bộ dạng đại gia cười vui vẻ, chút cảm giác sợ người lạ cũng có.”
      ……
      Các phi tần trong điện thi nhau về đề tài nàng có sợ người lạ hay , kịch liệt thảo luận, ít lời nghe ngoài tai có vẻ là thay nàng giải thích, nhưng bên trong đều chứa đao đâm nàng.
      Người chân chính giúp nàng chuyện hầu như có, hai người Toàn mỹ nhân có quan hệ tốt với nàng vì phân vị đủ nên thể tới nơi này. Người phúc hậu nhất trong điện cũng chỉ bảo trì im lặng, đối với nàng bỏ đá xuống giếng.
      Biểu tình mặt Viên Diệu Diệu vẫn có biến hoá gì lớn, nàng vẫn duy trì bình tĩnh, giống như mấy ngừoi muốn giũ bụi vào nàng đều tồn tại.
      thực tế là nàng cũng để bụng, còn nếu muốn lộ ra biểu cảm gì, chính là cười nhạo.
      là dù cách rất xa, cũng có thể ngửi được mùi dấm chua. chuyện cũng mang theo ác khí, Hoàng thượng độc sủng người, là ngừoi đó trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đây là chuyện vô cùng bình thường.
      Viên Diệu Diệu hai lần trải qua cảm giác này, lần đầu là lúc phân vị của nàng cũng chưa cao, hơn nữa còn là lần đầu tiên gặp phải chuyện này.
      Lúc ấy nàng vẫn còn thuộc dạng tiểu nữ nhi, cảm thấy hậu cung có ai bầu bạn, giống như trừ Hoàng thượng ra, có ai thích nàng.
      Huống hồ người như ncn thể đặt vào quá nhiều tình cảm, nàng cực kì sợ hãi, sau khi suy nghĩ kĩ càng mấy ngày, trong lòng nàng liền có quyết định.
      Đó chính là nâng đỡ người mà nàng thấy hợp ý, hình thành loại thế lực, làm cho những nữ nhân Hoàng thượng sủng hạnh đều theo nàng.
      Sau đó nàng làm vô cùng thành công, người theo phe nàng ngày càng nhiều, cho dù là người theo nàng cũng dám ở trước mặt nàng điều gì, nhìn thấy nàng đều phải mang bộ mặt nịnh nọt, tung hô, cầu xin nàng ở trước mặt Hoàng thượng nhắc tới họ chút, nâng đỡ họ.
      Nàng bò lên đến vị trí Hoàng Quí phi, còn làm cho Hoàng thượng phân sủng đều, và hạ sinh Tam Hoàng tử.
      Tất cả mọi chuyện đều theo hướng nàng muốn, nhưng cuối cũng vẫn là giỏ tre múc nước, công dã tràng. (Ý là làm chuyện vô ích)
      Cho nên lần này nàng giẫm vào vết xe đổ, nàng độc chiếm sủng ái của Hoàng thượng, cũng thành công trở thành kẻ thù của tất cả nữ nhân trong hậu cung.
      “Chư vị tỷ muội gì vậy, ta hiểu. Chủ yếu là do tần thiếp nhìn thấy Thái Hậu, nhất thời kích động biết phải gì. Huống hồ Hoàng thượng lại thích nữ nhân ồn ào, nếu các vị tỷ muội hi vọng Hoàng thượng rủ lòng thương, có thể nên ít chút.”
      Viên Diệu Diệu giọng tinh tế mở miệng, nàng đắn đo câu chữ, kiều dịu dàng, như giọng của nương đến từ vùng sông nước Giang nam, ra lời làm người nghe cảm thấy tim cũng mềm mại.
      Đáng tiếc trong lời của nàng lại tràn ngập cảm giác công kích, cộng thêm nàng lại là người mà các phi tần đều ghét. Nên khi nàng càng đắn đo tiếng mở miệng, lại càng làm các phi tần phát hoả, tức giận đến đau gan.
      Nhưng lại thể mở miệng phản bác, ý của Viên Diệu Diệu là phải các nàng được sủng mà là do quá mức dong dài, nên Hoàng thượng mới muốn phản ứng lại?
      Lời nàng ra có nghĩa lý gì, Hoàng thượng sủng hạnh vẫn là sủng hạnh, Viên Diệu Diệu chỉ là dùng cách khác để với các nàng: CÂM MIỆNG.
      Nàng vừa dứt lời, Thiến Nhi bên hầu hạ thiếu chút nữa là nhịn được cười ra tiếng.
      Vị Miêu Tần này quá thú vị, lúc trước các phi tần Viên Diệu Diệu ở trước mặt Hoàng thượng trầm mặc như thế, ý để Thái Hậu ghi hận nàng. giờ Miêu Tần liền gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng, lấy Hoàng thượng ra để áp chế các phi tần đó, làm các nàng ngậm miệng thể gì, mặt đỏ tía tai, trong lòng khẳng định là cực kì ghi hận.
      “Nếu tới ngồi .”
      Thái Hậu nheo đôi mắt đánh giá nàng, đối với cái cách Viên Diệu Diệu phản kích, Thái Hậu cũng có chút kinh ngạc.
      Viên Diệu Diệu nhìn qua tuổi lớn, hơn nữa trước kia trong hậu cung cũng được sủng ái, ở góc tối tiếng tăm gì, cảm giác như chờ tự sinh tự diệt.
      Ai mà biết được tiểu phi tần bị người lãng quên lại lắc mình biến thành phi tần được Hoàng thượng sủng ái nhất.
      chỉ giúp Hoàng thượng thoát khỏi bi thương khi Hoàng hậu mất, thậm chí còn được độc sủng, hậu cung ba ngàn giai lệ chỉ sủng người.
      tại ở nơi này bị mọi người dồn ép, người là đồng minh, nàng vẫn có thể tự nhiên trấn định, thong dong làm người ta líu lưỡi.
      hổ là nữ nhân được Hoàng thượng sủng ái, phẩm chất làm người khác rớt tròng mắt vẫn đáng giá và được khẳng định.
      “Lần này ai gia gọi ngươi lại đây là vì chuyện Hoàng thượng chỉ độc sủng mình ngươi. Ai gia nhiều năm để ý chuyện này, nhưng chịu nổi việc bọn tiểu bối thỉnh thoảng tới khóc cầu. Hôm nay gọi tất cả các ngươi tới, muốn đối mặt , đừng để có chuyện lần thứ hai.”
      Thái Hậu trầm giọng mở miệng, nhắc tới chuyện bị ngừoi dây dưa có chút vui chau mày, hiển nhiên rất chán ghét có người tới quấy rầy nàng.
      “Thần thiếp / tần thiếp biết sai.”
      Vừa dứt lời, các phi tần nháo nhào đứng dậy hành lễ tạ tội.
      Thái Hậu xua tay, “Thôi, giờ vị trí chủ hậu cung người giữ, các ngươi có chuyện khó giải quyết cũng chỉ có thể tìm tới ai gia. Nhưng ai gia là người đặt chân vào quan tài, căn bản muốn quản chuyện này. Cũng muốn bức bách ai phải làm gì, các ngươi tự mình thương lượng, ai gia là người làm chứng cho các ngươi.”
      Năm nay Thái Hậu tính là lớn tuổi, thực tế, lúc tiên đế còn tại vị, Thái Hậu là người thứ hai đảm đương vị trí Hoàng hậu, nên còn tương đối trẻ.
      Hơn nữa, nàng có con trai ruột, Hoàng thượng là được nhận đến nuôi bên người nàng. Mẹ đẻ của Hoàng thượng thích trẻ , năm đó lúc chăm sóc Hoàng thượng bị bại lộ, tiên đế tức giận mới đưa Hoàng thượng cho Thái Hậu tại nuôi nấng.
      “Thái Hậu, ngài đừng doạ bọn thần thiếp, ngài thân thể an khang, nhiều phúc nhiều thọ.”
      Thục phi nghe Thái Hậu , lập tức đứng ra hoà giải, nếu để cho Thái Hậu tiếp, các nàng mời Thái Hậu rời núi trở thành tội nhân thiên cổ.
      Giống như bắt người sắp tiến vào quan tài phải làm chuyện xấu xa gì đó. Loại tội danh này các nàng gánh vác nổi. Nhưng Thái Hậu ra những lời này, có thể thấy được người cũng vui vẻ, vì thế cả đám đều chảy mồ hôi lạnh đầy tay.
      Chỉ mong việc hôm nay có thể thuận lợi như trong mong muốn, xảy ra chuyện xấu gì.
      “Được rồi, ai gia vậy phải để hù doạ các ngươi. Ai gia phải mẹ đẻ của Hoàng thượng. Mẹ đẻ của Hoàng thượng vẫn còn tại thế, chuyện các ngươi mời ai gia rời núi có lần sau.”
      Thái Hậu lại lần nữa phất tay, thở dài hơi.
      Nàng ra những lời này, các phi tần trong điện dám thêm gì, thầm buồn bực, ra Thái Hậu sợ chuyện này.
      Mẹ đẻ của Hoàng thượng Tiêu thái phi đúng là vẫn còn đời, nhưng bởi vì vẫn còn Thái Hậu, nên nàng thể trở thành Thái Hậu, cho nên vẫn luôn cảm thấy bị Thái Hậu áp chế đầu, tức giận đến mức dọn ra khỏi cung.
      Hoàng thượng vì tránh cho Thái Hậu và Tiêu thái phi xung đột nên đồng ý cho Tiêu thái phi dọn đến hành cung khác. Chẳng qua uy danh của Tiêu thái phi vẫn còn, Thái Hậu lại là ngừoi ngại phiền toái, cho nên phản ứng như vậy cũng là bình thường.
      “Các ngưoi muốn , đợi lát nữa Hoàng thượng tìm tới cửa.”
      Thái Hậu thả ra lời này, mọi người nhìn nhau lát, có chút biết phải làm sao.
      Những người ở đây vốn chuẩn bị đủ đao kiếm hướng về Viên Diệu Diệu, bỗng nhiên giờ phút này muốn lùi bước.
      Hoàng thượng sắp tới? Vậy các nàng phải làm sao bây giờ? tại nhìn thế nào cũng thấy là các nàng tụ lại bắt nạt Miêu Tần, nếu để Hoàng thượng biết, vậy khó ổn thoả được.
      Nhưng vất vả mới có cơ hội, nếu cứ vậy mà từ bỏ, phỏng chừng có lần sau.
      Hiền phi ho tiếng, biểu cảm mặt thể nào tốt nổi.
      “Miêu Tần, chắc ngươi biết câu “mưa móc đều dính” phải . Đó là vì hoàng gia có thể khai chi tán diệp, từ khi ngươi được sủng ái, Hoàng thượng liền đến cung khác, cũng chiêu hạnh phi tần khác. Nếu để nhóm lão tổ tông biết, chỉ sợ trách phạt Hoàng thượng.”
      Hiền phi mở miệng là chuyện nhân đức, ý tứ nhường nhịn ai, có sách mách có chứng, quả thực người nào phản bác nổi.
      Viên Diệu Diệu đến mày cũng nhăn chút, chỉ ngẩng đầu nhìn nàng, giống như xem xiếc khỉ.
      “Miêu Tần, ngươi sinh ra ở gia đình bình dân, nhưng quy củ chắc hiểu. Ta trắng ra như vậy, ngươi còn điều gì sao?”
      Đối với loại biểu tình giả ngu này của nàng, Hiền phi cảm thấy vô cùng chán ghét.
      Năm đó Viên Diệu Diệu cũng dùng chính loại vẻ mặt này lừa gạt nàng, kết quả Dung Chiêu hoa bị hàng vị, Hứa tiệp dư đến giờ vẫn còn bị cấm túc.
      Hiền phi là thầm hận chính mình lúc trước có mắt, ràng Viên Diệu Diệu trước mặt phải là ngốc bạch ngọt mà là “‘mè đen nhân nhi”.
      Ps: ngốc bạch ngọt và mè đen nhân nhi t biết thay bằng từ gì trong tiếng việt, nàng nào thấy nên để là gì góp ý với t nhé. Thanks.
      yuki0129, minmapmap2505, Parvarty9 others thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 67: Dấm tính quá độ (tiếp)
      Editor: Chôm Chôm
      Có Hiền phi đầu, các phi tần khác có mặt trong điện cũng mạnh dạn hơn ít.
      “Hiền phi tỷ tỷ rất đúng, Miêu tần ngươi thể biết tốt xấu, quy củ của lão tổ tông chính là như thế, trong hậu cung phải là mưa móc đều dính, thể làm cho hậu cung hỗn loạn, nếu chính là đại bất kính, phạm vo đại tội.”
      “Miêu tần sinh ra ở gia đình bình dân, chỉ sợ hiểu quy củ, có giáo dục nên mới thế.”
      ……
      Tiếng phụ hoạ cho Hiền phi vang lên khắp nơi, hơn nữa còn vô cùng vang dội, Viên Diệu Diệu nghe được vô cùng ràng.
      mặt nàng có biểu tình gì đặc biệt, chẳng qua cảm thấy buồn cười.
      Những người mà năm xưa bách bức nàng so với giờ thay đổi gần hết, rốt cuộc hậu cung ba ngàn giai lệ, Hoàng thượng lúc trước lại phải là người thâm tình, cho nên nhân viên thường xuyên biến động.
      Cộng thêm sau đó nàng lại bồi dưỡng thế lực cho bản thân, cho nên ngày càng nhiều người mới xuất .
      Tuy rằng người giống nhau, nhưng lời lại chẳng mấy khác biệt.
      Đại khái mấy nữ nhân hậu cung chiếm được sủng ái, đều có chung bộ dạng oán phụ. chỉ có oán giận giống nhau, mà cách thức bức bách người cũng giống nhau như đúc.
      Viên Diệu Diệu vẫn nghe các nàng , giống như nàng khơi dậy phẫn nộ trong dân vậy, trong thời gian ngắn mà từng đợt tiếng khiển trách dâng lên, căn bản cho nàng thời gian cãi lại.
      Nàng vẫn duy trì trầm mặc, thậm chí còn ngẩng đầu lên, bộ dạng lắng nghe nghiêm túc.
      Những câu mà bọn họ , căn bản đều bị lặp lại, quanh quẩn lại vẫn là mấy câu đó. Tựu chung lại chỉ muốn biểu đạt điều, đó chính là Viên Diệu Diệu nên tìm mọi cách để bá chiếm Hoàng thượng, phải nhanh khuyên Hoàng thượng sủng hạnh cách phi tần khác.
      Những thanh ồn ào dần , rốt cuộc chuyện cãi nhau này, phải là hai bên cùng oán giận, hận thể nhào lên xé nát đối phương, mới có thể càng cãi càng hung hăng, còn như bây giờ chỉ có mình các nàng áp đảo phê phán, Viên Diệu Diệu chữ cũng đáp lại, ngay cả “Ừ” cũng có, vậy có ý nghĩa gì.
      Phe do Hiền phi dẫn đầu cũng dần tiếng lại, hơn nữa, chính các nàng cũng phát , lại vẫn là cùng 1 ý tứ, chẳng thuyết phục gì.
      “Miêu tần, sao ngươi gì? Có phải do chột dạ ? ra ngươi đều hiểu đạo lý mưa móc đều dính đúng ? Chẳng qua là vẫn luôn giả ngu ngơ?”
      giọng sắc nhọn từ trong đám người truyền ra, nàng ta xong câu này, lập tức cảm thấy cực kì bực bội, lại tiếp tục xéo sắt Viên Diệu Diệu, giống như nàng phạm phải tội ác tày trời nào đó, tại nên bị lăng trì.
      Viên Diệu Diệu vẫn duy trì im lặng, thậm trí bên kia càng ác liệt mặt nàng càng biểu hiền lành, giống như lộ ra nụ cười cổ vũ.
      Giống như muốn với các nàng: mắng nữa , mắng mạnh nữa vào, hung hăng lên, như bão táp kéo đến càng tốt.
      Trạng thái này của nàng, quả nhiên càng làm cho người khác thêm bực bội. Hiền phi giờ nhìn thấy Viên Diệu Diệu, giống như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.
      Nàng ta sắc mặt luôn trầm, nhìn Viên Diệu Diệu trước sau đều ưu nhã hào phóng, mà các nàng bên này như những người đàn bà chanh chua chửi đổng, trong lòng càng thêm thoải mái.
      “Mọi người đừng tranh cãi với Miêu tần nữa, chúng ta đều có thân phận phi tần, phải tự nhiên hào phóng. Giờ nhiều người ở đây như vậy, mà chỉ có Miêu tần còn giữ dáng vẻ tốt nhất, quá bắt mắt.”
      Hiền phi phất tay, giọng càng trở lên u vài phần. Nhưng lời của nàng vẫn làm mọi người nghe lọt.
      “Miêu tần là giảo hoạt.”
      Viên Diệu Diệu nghe được câu đó thấy mệt tim. Nàng căn bản còn chưa làm gì, bị chụp cái mũ như vậy.
      “Mọi người hình như hiểu lầm ta, giống như vừa rồi, ta còn chưa câu nào, bị các vị gán cho tội danh. Giảo hoạt, lòng tham đáy, bằng mặt bằng lòng, biết mà vẫn phạm, tội ác tày trời... nhiều đếm hết. Nếu giờ để chư vị tiếp, có phải là ngay cả giết người phóng hoả ta cũng làm qua hay .”
      Nàng mở hai tay, mặt tràn đầy bất đắc dĩ.
      Đương nhiên Viên Diệu Diệu vô cũng ràng, nàng phải bày ra biểu tình gì để có thể chọc tức đối phương.
      Quả nhiên nàng vừa tỏ vẻ vô tội, người đối diện lập tức có cảm giác phát điên.
      đám người đều là biểu tình oán giận, nhưng bởi vì có Hiền phi và Lương phi khống chế, các nàng muốn chỉ có mình Viên Diệu Diệu biểu được khéo léo, còn mình ở bên cạnh bày sắc mặt oán phụ làm nền, cho nên đám đều cố căng mặt, bảo trì dáng vẻ hoàn hảo.
      “Còn nữa, chuyện Hoàng thượng có làm chuyện chia đều sủng ái hay , ta đâu có thủ đoạn thông thiên, cũng thể khống chế xem Hoàng thượng muốn sủng hạnh ai. Các ngươi tìm đến càng làm ta ki hiểu nổi. Các ngươi chính bản thân chịu cố gắng mà lại trách ta?”
      Viên Diệu Diệu duỗi tay sờ búi tóc đầu, mặt vẫn mang theo tươi cười khéo léo, chẳng qua câu kia, lại kết hợp với vẻ mặt quan tâm đó, giống như ném bom vào hội nghị, làm mọi người tức sôi mắt, chỉ muốn xông lên xé rách nàng.
      “Miêu tần, lá gan của ngươi cũng lớn, nể mặt Thái hậu, với chúng ta là đại bất kính. Các phi tần nơi này cơ bản đều có phân vị cao hơn ngươi, ngươi vậy mà dám mấy lời đó ra.”
      Đôi mắt Lương phi đỏ lên, thầm cắn chặt răng ra, mặt đều là biểu cảm thống hận.
      Viên Diệu Diệu cười khẽ tiếng:
      “Tần thiếp biết sai. Tần thiếp nên như vậy. Tần thiếp phải rằng chư vị ở chỗ này đối phó ta, bằng trở về nghĩ xem nên làm thế nào để làm Hoàng thượng cảm thấy vui vẻ. Hoàng thượng ở nơi nào mà cảm thấy vui vẻ người ở lâu hơn chút. Lúc Tiên hoàng hậu còn ở đời cũng là như thế. Nghe lúc Tiên hoàng hậu còn ở phân vị thấp, cũng từng bị người khác ép hỏi qua.”
      Nàng đứng dậy, yểu điệu lượn lờ hành lễ, cả người đều tự nhiên hào phóng, mặt mày đều mang theo ý cười.
      bộ dạng thèm để ý nhưng lại làm người hận đến ngứa răng.
      Thậm chí nàng còn to gan lớn mật mà nhắc tới Tiên hoàng hậu, chút ý kiêng dè sợ hãi đều có, điều này càng làm người xung quanh sửng sốt chút.
      “Miêu tần, ngươi to gan!” Hiền phi trực tiếp đứng dậy, duỗi tay chỉ vào nàng, mặt đầy vẻ phẫn nộ.
      Nàng ta có vẻ phi thường kích động, chỉ mình nàng ta, mọi người xunh quanh cũng đều có cảm giác bị xâm phạm.
      “Tiên hoàng hậu là người ngươi có thể so sánh sao? Khi nàng còn ở đời, đều luôn khuyên Hoàng thượng mưa móc đều dính, nên vắng vẻ ai, như vậy là tốt cho viện sinh con nối dõi cho Hoàng thượng, cũng có lỗi với lão tổ tông...”
      thanh ong ong xung quanh lại tiếp tục. Toàn bộ đều tốt về Tiên hoàng hậu, khó để biết mối quan hệ của Tiên hoàng hậu rất tốt. Thế nhưng để được nhiều người tung hô như vậy cũng làm nhiều mở rộng tầm mắt.
      Nếu phải cố khắc chế chắc giờ nàng ngửa đầu cười vang.
      chọc cười chết nàng, nếu phải nàng có cơ hội lần hai, nàng nhất định biết bản thân được hoan nghênh đến thế. Còn cái gì mà Tiên hoàng hậu khởi xướng mưa móc đều dính, có trời mới biết trong lòng nàng thống hận nhất chính là chuyện này.
      Từ trước hay về sau, Viên Diệu Diệu luôn là người keo kiệt ích kỉ, nàng phi thường chán ghét việc có người cùng nàng tranh đoạt.
      Bất kể là người hay vật, , năm đó nàng bất đắc dĩ phải thoả hiệp, nhưng hôm nay .
      Nhưng nhìn sắc mặt của những người này, các nàng lại hề cho rằng Viên Diệu Diệu là bất đắc dĩ, ngược lại còn ca tụng công đức của Tiên hoàng hậu, rằng nàng vĩ đại đến nhường nào, cống hiến bao nhiêu cho hậu cung. Quả thực là cực kì buồn cười.
      giờ Viên Diệu Diệu thực hận là thể chạy tới hoàng lăng. Linh hồn nàng trở lại nơi mai táng, bám vào thi thể mình, bò ra từ trong quan tài tới tìm các nàng tính sổ.
      Nàng như vào cõi thần tiên, nghĩ rằng nếu mấy phi tần này mà thực gặp được hài cốt của nàng, là cảnh tượng như thế nào, có thể bị doạ khóc hay .
      Nghĩ tới vậy, tâm tình nàng trở lên vô cùng sung sướng, khỏi gợi lên ý cười, cừoi đến dị thường vui vẻ.
      “Người đến cùng là cười cái gì, trong lòng chắc chắn là có ý nghĩ xấu phải ?”
      Viên Diệu Diệu thu hồi tươi cười mặt, trở thành khuôn mặt nghiêm túc nhìn các nàng.
      “Ta có thể nghĩ cái gì, bất kể suu nghĩ điều gì, đều bị chư vị chụp cho cái mũ sai lầm. Thái hậu, thần thiếp biết nên đáp lại chư vị tử muội như thế nào, nên đơn giản là nghe các nàng , muốn tần thiếp phải làm ra sao để Hoàng thượng có thể mưa móc đều dính?”
      mặt Viên Diệu Diệu lộ ra thần sắc bất đắc dĩ, nàng hề dây dưa với các phi tần khác, xoay người đối mặt với Thái hậu, rất đáng thương mà .
      Thái hậu cười khẽ tiếng, mặt là bộ dạng xem kịch vui.
      “Miêu tần đúng là nghịch ngợm”
      “Thái Hậu!” Lương phi cùng Thái Hậu có chút quan hệ họ hàng, cho nên lúc Thái hậu ra lời này, nàng ta khỏi làm nũng.
      Thái hậu xua tay, “Nếu Miêu tần vậy, các ngươi hãy cho nàng biết, phải làm thế nào Hoàng thượng mới mưa móc đều dính. Các ngươi cứ trách nàng cũng có tác dụng, đến cho nàng biết xem phải làm gì.”
      Lời Thái hậu ra, vài vị phi tần liếc mắt nhìn nhau, gật đầu.
      “Đầu tiên, ngươi với Hoàng thượng về quy củ của lão tổ tông, nên sủng hạnh người, phải chia đều ân sủng, như vậy là vì muốn tốt cho chuyện con nối dõi. “
      “Tiếp theo, nếu Hoàng thượng đến cung của ngươi, mỗi tháng ngươi luôn có vài ngày thoải mái, thể thị tẩm, vậy có thể khuyên giải Hoàng thượng.”
      “Còn nữa, trong hậu cung các phi tần chung sống, đáng lý nên giống như tỷ muội ruột hoà thuận, ngươi nên suốt ngày ở Như Ngọc cung, nên gặp mặt chơi đùa cùng các phi tần khác.”
      ……
      có người đem những lời này ra, tổng kết đạo lý ràng, mỗi chữ ra đều như chân lý.
      Lúc Viên Diệu Diệu nghe những lời này, mật trước sau duy trì cười , nhưng là rất tích cực tiếp thu.
      “Những điều vừa rồi, Miêu tần ngươi có thể làm được ? Nếu có thể làm được sau này chúng ta là tỷ muội tốt.”
      Lương phi khinh thanh tế ngữ khuyên dạy, thái độ cực kì ô nhu, mang theo vài phần dỗ ngọt, so với thái độ hùng hổ doạ người lúc trước khác trời vực.
      Viên Diệu Diệu cừoi khẽ, trực tiếp gật đầu.
      “Chuyện cuối cùng, lúc trước ta làm rồi, nhưng chư vị hình như quá thích ta, dù ta lấy lòng như thế nào cũng đều là uổng phí. Vừa rồi cũng có người nhắc, ta trước kí rất thích tổ chức yến hội, hơn nữa đều rất nhiệt tình phát thiệp cho mỗi vị phi tần. cũng đông vui được mấy ngày, sau đó Hoàng thượng sủng hạnh ta nữa, chư vị cũng liền tới, có tới cũng là để chê cừoi ta...”
      đến đây, Viên Diệu Diệu chính là ngậm bụng nước đắng chờ đợi, giống như tất cả đều là do nàng sai, quả thực buồn cười.
      yuki0129, kabi_ng0k, thuyt9 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      đám vịt bầu ăn hiếp thiên nga hả, ko có cửa đâu nhá
      Chôm chôm thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 68: Dấm tính quá độ (cuối)
      Editor: Chôm Chôm
      Sau khi Viên Diệu Diệu nhắc tới chuyện này, trong điện rơi vào mảng yên tĩnh vi diệu, hầu như tất cả phi tần đền trầm mặc.
      đúng là có khoảng thời gian như vậy, Viên Diệu Diệu bị thất sủng, lại đúng là lúc sau khi nàng tổ chức yến hội vài lần. Những người ngày thường xem nàng vừa mắt, đương nhiên bỏ qua cơ hội này, chạy tới cười nhạo, đó là điều thể tránh được.
      đám người nhìn nhau, đây là việc có , dù cho các nàng có uốn lưỡi như thần, cũng thể cãi lại được.
      Lương phi cười gượng hai tiếng:
      “Muội muội cần so đo nhiều như vậy, lúc ấy mọi người chỉ là nhất thời ghi hận ngươi, giờ như vậy nữa.”
      Giọng của Lương phi có chút chột dạ, hiển nhiên lời ma quỷ này chính bản thân nàng ta cũng tin.
      Người trong hậu cung vốn là như vậy, đa số đều giả tạo, có tình cảm chân gì đáng .
      , vừa rồi về chuyện giao lưu tình cảm, còn nhắc tới cái gì mà tình như tỷ muội, các nàng chính mình còn cảm thấy ghê tởm.
      Nhưng có cách nào khác, muốn lừa gạt được Viên Diệu Diệu, phải vừa đe doạ vừa dụ dỗ, dùng bất cứ thủ đoạn nào.
      Viên Diệu Diệu chỉ cười mà , quay đầu lại nhìn các nàng, giống như rất nghiêm túc thưởng thức bộ dạng quẫn bách lúc này của các nàng ta.
      “Điều cuối cùng theo như muội thích , chúng ta quản được, nhất định tất cả đều phải là tỷ muội tình thâm. Nhưng hai điều trước, muội nhất định có thể làm được đúng ?”
      Lương phi vẫy tay, trực tiếp bỏ qua đề tài về tình tỷ muội, chính nàng cũng muốn cùng với người phân vị thấp hơn xưng hô tỷ muội, nên thể quá nghiêm khắc với Viên Diệu Diệu.
      Viên Diệu Diệu nhún vai, cuối cùng nhàng gật đầu, xem như đồng ý.
      “Có thể. Thái Hậu vừa mới mời Hoàng Thượng tới đây, vậy chư vị hay là chúng ta cùng nhau chờ, sau đó ta làm điều mọi người bảo, cùng Hoàng Thượng chuyện này, xem Hoàng Thượng phản ứng ra sao?”
      Giọng nàng mềm mại hơn, bộ dáng thương lượng.
      Các phi tần nhìn nhau, đều thấy mặt đối phương vài phần biểu tình vừa lòng, thậm chí số còn kịp chờ đợi, nghe Hoàng Thượng muốn đến đây, đám mắt toả sáng như kim quang, giống như sắp được gặp trân bảo duy nhất thế gian.
      Đối với biểu quái dị như vậy của các nàng, Viên Diệu Diệu chỉ khẽ thở dài, căn bản thể hiểu nổi Vệ Cẩu tử có điểm tốt nào, mà có thể làm tất cả nữ nhân trong điện đều bỏ xuống được.
      Tuy rằng chính bản thân Viên Diệu Diệu cũng thể bỏ xuống được, nhưng cảm giác lại hề giống nhau.
      Rốt cuộc nàng và Vệ Cẩu tử tình cảm nhiều năm sâu đậm. Nhưng đối với chuyện tiếp theo phải với về việc mưa móc đều dính như thế nào, nàng cũng cảm thấy có chút khó khăn.
      Ngôi cửu ngũ sở dĩ bị gọi là Vệ Cẩu tử, chính bởi vì tên mắt chó.
      sủng hạnh phi tần khác là bởi vì nàng. Nàng có khả năng phá đám chính mình, đẩy Hoàng Thượng từ bên mình đến chỗ người khác. Nhưng nàng cũng muốn để mấy phi tần này có cơ hội công kích hãm hại nàng, cho nên cần phải có biện pháp đẹp cả đôi đường, giải quyết hết vấn đề.
      Chúng phi tần đồng ý cùng đợi, thậm chí còn có ít chờ mong, khí trong điện lập tức trở nên hài hoà.
      Còn có mấy phi tần vì muốn Viên Diệu Diệu làm sai, bất kể cấp bậc cao quý mà ngồi bên cạnh nàng, giọng dạy dỗ nàng nên với Hoàng Thượng như thế nào.
      đám người biểu cực kì nhiệt huyết, còn rằng bất kể ra sao, nàng phải chuyện với Hoàng Thượng bằng giọng điệu kiều vui vẻ, nếu ngôi cửu ngũ rất dễ nổi giận.
      Đặc biệt là khi về chuyện phân chia sủng ái này, Hoàng Thượng rất chán ghét chủ để này, lúc trước còn...
      Có người còn giả vờ tốt bụng đem chuyện trước kia phát sinh triều cho nàng nghe, cũng biết đến cùng là giấu tâm tư gì.
      Là muốn cho Viên Diệu Diệu sợ hãi lâm trận lùi bước? Hay là đe doạ nàng, để khi thấy Hoàng Thượng, để lại bóng ma tâm lý, lúc chuyện rãng làm Hoàng Thượng sinh ra chán ghét.
      Viên Diệu Diệu nghe thanh ồn ào xung quanh, khỏi bĩu môi, nàng cảm thấy chẳng hề thú vị.
      Mỗi người xung quanh đều mang theo mặt nạ. Tuy đều là gương mặt xinh đẹp đầy ý cười, nhưng sau bên trong gương mặt tươi cười đó chỉ sợ hiền lành như thế.
      “Thái Hậu, xin mượn nội điện của ngài dùng chút ạ.” Lương phi tiến đến bên người Thái Hậu, thấp giọng thầm vài câu.
      Thái Hậu vẫy tay đồng ý, cung nữ Thiến Nhi bên người lập tức dẫn Lương phi vào nội điện.
      Qua thời gian, Lương phi mới ra, nhưng Viên Diệu Diệu phát ra búi tóc của Lương phi thay đổi chút, cung trang cũng có vẻ càng thêm chỉnh tề, cả người so với lúc trước càng thêm toả sáng.
      “Thái Hậu...” lúc này Hiền phi cũng đứng dậy.
      Thiến Nhi lại lần nữa đưa Hiền phi vào nội điện, đương nhiên lúc nàng ta ra cũng trở nên có tinh thần hơn , hết thảy đều thu thập thoả đáng.
      Cũng có ngừoi phát ra, tuy rằng hầu hết các phi tần ở đây đều muốn tiến vào nội điện để chỉnh trang, nhưng trong này có rất nhiều phân vị thấp, dám lên tiếng, cho nên chỉ có thể im lặng ngồi chỗ, cực kì hâm hộ nhìn những người có thể thu thập thoả đáng.
      “Miêu Tần, ngươi có muốn mượn nội điện chút hay ?” Thái Hậu luôn là người hiểu lòng người, giọng hỏi câu.
      Viên Diệu Diệu nghiêng đầu, giống như suy nghĩ kĩ, mới nhàng lắc đầu.
      cần ạ, tần thiếp tự nhận là xinh đẹp trời cho, tất cả đều ổn thoả.”
      Nàng trả lời cực kì nghiêm túc, thậm chí lúc lời này, còn quay về phía Thái Hậu mỉm cười, muốn bao nhiêu ngoan ngoãn có bấy nhiêu ngoan ngoãn.
      Nàng vừa dứt lời, khí trong điện ràng cứng đờ, ai lời, tầm mắt quét tới quét lui ngừoi những phi tần vào nội điện, ý vị đáng giá trong đó cần cũng biết, giống như đối lập, mấy phi tần vừa chỉnh trang cùng với Miêu Tần, so sánh đến cùng xem ai mới là xinh đẹp trời cho.
      Hiền phi, Lương phi và Thục phi đều vào nội điện thu thập, khi nghe lời nàng , liền dâng lên lửa giận trong lòng, giống như tuỳ thời đều có thể phun trào. Nhưng nghĩ đến lát nữa Viên Diệu Diệu với Hoàng Thượng chuyện phân sủng, mỗi người đều nhịn xuống.
      Tuy rằng các nàng đều cảm thấy cơn giận này thể nuốt xuống, nhưng giờ phải thời điểm hợp để phát giận, lỡ như Viên Diệu Diệu mượn chuyện này, vậy nỗ lực trước kia liền thất bại trong gang tấc.
      Ba người trong lòng đều suy nghĩ như vậy, cho nên ba phi tần mắt cao hơn đầu thường xuyên lui tới phải cùng nghẹn lại, bày ra bộ dạng như có chuyện gì.
      Các phi tần xung quanh đều ngừng thở, giống như yên lặng để nghênh đón cơn giận của các nàng. Nhưng sao mà nghĩ được rằng những người này những tức giận, thậm chí còn rất bình tĩnh.
      Các nàng đều thở dài nhõm hơi, đồng loạt tự an ủi dưới đáy lòng, chờ đến khi Viên Diệu Diệu bị thất sủng, các nàng liên thủ trừng trị Viên Diệu Diệu, làm cho nàng hiểu người sống đời cần tuân theo quy củ.
      Dưới tình huống quỷ dị như vậy, rốt cuộc bên ngoài truyền tới thanh thông dẫn, Hoàng Thượng tới rồi.
      Mọi người đều thở phào nhõm, Viên Diệu Diệu nhìn người xung quanh đều như bị làm phép giống nhau, đầu cùng nhìn về cửa, biểu tình mặt cùng thấp thỏm mà nghênh đón người sắp tới .
      Nàng cười , chỉ cảm thấy tình cảnh này vô cùng thú vị, đôi mắt nàng chớp chớp thần thái giảo hoạt, sau đây là lúc nàng tận tình phát huy.
      Hu vọng những phi tần trang ngập chờ đợi này, đến lúc nghe được lời nàng , cảm thấy quá khổ sở, nếu chả còn gì thú vị.
      Vệ Cảnh bước vào, người vẫn mặc long bào lúc thượng triều, hiển nhiên là vội vàng chạy tới.
      “Nhi thần gặp qua mẫu hậu.” hành lễ.
      “Hoàng Thượng tới à, mau ngồi. Ngươi làm các phi tần nghĩ đến ngươi mà bộ dạng gầy như hoa cúc.”
      Thái Hậu duỗi tay chỉ ghế dựa bên người, mặt mang theo vài phần tươi cười.
      “Thái Hậu.”
      Lời Thái Hậu vừa ra, lập tức có mấy tiếng nũng nịu vang lên, hiển nhiên muốn Thái Hậu vạch ngọn ngành như vậy, nhưng cũng lại mang theo vài phần chờ mong, tựa như hy vọng Thái Hậu nhiều thêm vài câu.
      Nhớ thương của các nàng đối với Hoàng Thượng chỉ hai câu là có thể ràng, nhưng chính bản thân lại ngượng ngùng mở miệng ra, chỉ có thể mượn người khác hộ.
      giờ Thái Hậu đem những lời này ra, khiến cho tâm tình các nàng trở nên ngọt ngào, chờ mong, lại có chút thẹn thùng ngượng ngùng.
      Các cảm xúc này nảy lên trong lòng, sợ biết, lại sợ biết.
      Đương nhiên ngôi cửu ngũ có tốn sức phản ứng lại tâm trạng thiếu nữ của các nàng, ngược lại còn bày ra bộ dạng quan tâm. thẳng đến chỗ Viên Diệu Diệu, đưa mắt nhìn về phi tần ngồi cạnh Viên Diệu Diệu.
      Vì biểu tình mặt quá lạnh lùng, ánh mắt bắn ra cũng mười phần lạnh lẽo, cho nên có ai hiểu lầm rằng Hoàng Thượng vứt mị nhãn cho các nàng.
      Ngược lại những người tiếp nhận ánh mắt này của , lập tức hiểu ý của Hoàng Thượng, nhanh chóng đứng lên, nhường vị trí.
      Vệ Cảnh cứ trắng trợn mà ngồi xuống cạnh Viên Diệu Diệu, nhìn hướng về phía nàng.
      Viên Diệu Diệu cho nụ cười, ra nàng muốn đưa cho ly trà, nhưng những phi tần xung quanh quá nhiệt tình, loại chuyện này căn bản đến lượt nàng làm.
      Trong tầm tay Hoàng Thượng bày ra vài ly trà, đều do mấy phi tần nhanh tay lẹ mắt dâng lên, cho nên Viên Diệu Diệu cũng cần thiết phải tranh đoạt ly trà.
      Nhưng Vệ Cảnh lại hài lòng với biểu của nàng, nhìn chằm chằm tay nàng mà nhíu mày.
      Viên Diệu Diệu biết trong lòng nghĩ gì, nghiêng đầu nhìn về phía , tựa như hỏi làm sao vậy.
      “Trẫm muốn uống trà.” chỉ ngắn gọn bốn chữ.
      Viên Diệu Diệu nhướng nhướng mày, đợi nàng mở miệng chuyện, lập tức có phi tần gần đó cẩn thận đem ly trà bàn dâng lên cho Hoàng Thượng.
      “Hoàng Thượng, trà này là tần thiếp mới pha, mời ngài dùng.”
      “Đây là tần thiếp pha.”
      Trong khoảng thời gian ngắn, hết người này đến người khác dâng trà lên, trong đó có vài vị giống như gấp chờ nổi, muốn trực tiếp đứng dậy, đưa ly trà của mình đặt vào tay Hoàng Thượng.
      Viên Diệu Diệu nhìn bộ dáng nhiệt tình của các nàng, suýt nhịn được mà cười ra tiếng.
      Chân tình của các nàng đối với Vệ Cẩu tử đúng là tuyệt đối, còn có phi tần có ánh mắt, trực tiếp mang điểm tâm bưng tới, mời ăn.
      yuki0129, kabi_ng0k, cỏ287 others thích bài này.

    5. sakura318

      sakura318 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      2
      thêm 1 bộ trùng sinh
      ta đào hố đào hố
      Chôm chôm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :