1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Má Cao Nhiên làm mất mặt dân đại quá đê. :yoyo65:
      Lừa tình thích bài này.

    2. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 34. Đáp lễ

      "Ta phải đến xem, thế tử phi làm chính mình bị thương có nặng hay a."

      Lúc đầu Cao Nhiên còn lo lắng liệu Yến vương có thấy hay . Bây giờ nàng ta nghe được giọng điệu ràng cười nỗi đau của người khác của Lâm Vị Hi, dường như cũng cần duy trì nụ cười ở môi nữa. Sắc mặt nàng ta lạnh lẽo, hỏi lại: "Con nghe hiểu ý của mẫu thân là gì."

      Ý cười dạt dào trong mắt Lâm Vị Hi :"Là ta quan tâm thương thế của ngươi ", nhưng khi nhìn về phía Cao Nhiê bên trong toát ra chút rét lạnh: "Ngươi cho rằng ta hỏi cái gì?"

      Câu hỏi này của Lâm Vị Hi câu hai nghĩa. Nếu như là người ngoài biết tình hình mà nghe được, đương nhiên cảm thấy đây là Lâm Vị Hi quan tâm đến con dâu. Thế nhưng là người hiểu lòng dạ của đối phương như Cao Nhiên, đây chính là Lâm Vị Hi thầm giễu cợt.

      Qua nhiều năm như vậy, Cao Nhiên ỷ vào tuổi tác ưu thế, ỷ vào kiến thức của mình mà ở bên trong nội trạch dường như mọi việc đều thuận lợi. Lâu dần, nàng ta cũng cảm thấy chính mình muốn làm cái gì là đều có thể thành công, mà chắc chắn là thành công, kích tất trúng. Ở trước mắt bao người quẳng chén trà, việc này cầu cả về kỹ xảo lẫn thời cơ đều vô cùng nghiêm ngặt, mà rủi ro trong đó nghĩ thôi cũng biết. Mình vừa bị thương, chằng may lại bị người khác nhìn thấy. Nếu như là người khác Cao Nhiên chỉ cảm thấy mưu kế này quả là vừa ngu xuẩn lại thua thiệt. Thế nhưng nếu như trực tiếp ra tay nàng ta vẫn tự tin nhất định có vấn đề gì, trót lọt hất chậu nước bẩn về phía Lâm Vị Hi.

      Ban đầu giống như Cao Nhiên dự tính, tình thế thiên về bên. Tay áo của nữ nhân vừa dài lại rộng, mà Cao Nhiên lại chờ đợi lúc tay của Lâm Vị Hi chạm vào chén trà mới dùng sức, thiên thời địa lợi nhân hoà đều có. Ngay trước mặt mọi người mà Lâm Vị Hi dám giày vò con dâu như vậy, cho dù ai biết đều tức giận. Lâm Vị Hi mới xuất phạm phải loại sai lầm lớn như thế này. Nàng ta định ra oai phủ đầu với ai đây? Mặt mũi của tân vương phi mất hết, chắc hẳn sau này cũng dám đến đoạt quyền chưởng gia với Cao Nhiên đâu.

      Nhưng mà Cao Nhiên ngờ tới đột nhiên Yến vương lại như vậy.

      Lúc Cố Huy Ngạn mới chỉ câu đầu tiên thôi, mà Cao Nhiên khẩn trương đến nỗi trái tim đập bang bang như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Yến vương nhìn thấy được Lâm Vị Hi đẩy chén trà? Hay là chỉ vì mặt mũi của Yến vương phi nên mới miễn cưỡng giảng hòa? Cao Nhiên hoảng sợ lát, liền nghe được Yến vương kết luận, chuyện này chỉ là ngoài ý muốn.

      Chỉ là ngoài ý muốn. Cao Nhiên nhàng thở ra, Yến vương nghi ngờ nàng ta là tốt rồi. Thế nhưng sau đó Cao Nhiên suy nghĩ lại, lập tức có chút mất hứng. Nếu như đây chỉ là việc ngoài ý muốn, Yến vương lại làm chứng cho trong sạch của Lâm Vị Hi, vậy việc Cao Nhiên bị bỏng nặng như vậy là vì cái gì?

      Mục đích thành, còn làm thương chính mình. Lỗ nặng a.

      Cao Nhiên vừa tức lại vừa đau, nàng ta cố gắng khuyên chính mình quên chuyện này . Mà Lâm Vị Hi lại ngồi lên mép giường, ân cần kéo cánh tay Cao Nhiên, nhìn kỹ vết bỏng cánh tay của nàng ta.

      "Ách... Vừa đỏ lại sưng, nổi bong bóng nước rồi, thêm vài ngày nữa chỉ sợ còn muốn lột lớp da . là nghĩ thôi cũng thấy đau rồi. Chằng may mà để lại sẹo còn gì là làn da tì vết nữa đây?"

      Lúc đầu Cao Nhiên đem tâm tình của mình điều chỉnh tốt, bị Lâm Vị Hi như vậy, dường như vết thương lại bắt đầu ỉ đau nhức. Sắc mặt Cao Nhiên cứng ngắc, miễn cưỡng cười định rút tay mình về: "Tạ mẫu thân quan tâm. Vết thương bất nhã, con cũng muốn làm ô uế đôi mắt của mẫu thân đâu."

      Cao Nhiên vừa vừa rút tay mình về, lại bị Lâm Vị Hi dùng sức giữ lại. Nàng ngẩng đầu cười rạng rỡ với Cao Nhiên tiếng, nụ cười kia muốn bao nhiêu lòng có bấy nhiêu lòng: "Trà vừa mới pha, vậy mà đổ toàn bộ vào cánh tay, may mắn là ngươi tránh được. Nếu , chén trà nóng kia sợ là muốn hất lên mặt rồi." Ánh mắt Lâm Vị Hi dừng lại nhìn khuôn mặt của Cao Nhiên, bàn tay trắng nõn khẽ nâng cằm của Cao Nhiên, chậm rãi : "Nếu là hất lên mặt, chỉ sợ gương mặt này bị hủy ngay lập tức."

      Cao Nhiên bị Lâm Vị Hi soi xét từng tấc từng tấc, làn da khuôn mặt trơn nhẵn tựa hồ cũng lâm râm nóng bừng, dường như nơi này bị dội cho tách nước nóng. thế tử phi bị hủy dung... Cả người Cao Nhiên giật mình cái, lập tức tránh khỏi ánh nhìn lạnh lẽo của Lâm Vị Hi, nàng ta có chút giận dữ: "Mẫu thân, ngài tự trọng!"

      "Ngươi sợ cái gì, có phải là dội mặt ngươi đâu." Mặc dù Lâm Vị Hi như vậy, nhưng giọng điệu tựa hồ còn có chút đáng tiếc, nàng rũ mắt xuống kiểm tra vết thương sưng đỏ của Cao Nhiên, , "Nhưng mà dội cánh tay cũng còn tốt, cho dù lúc bong da có bị sẹo, mùa đông có quần áo che lấp, mùa hè mặc quần áo kín đáo chút cũng bị người nhìn thấy đâu. Cũng chỉ là bị đau chút, thế tử phi cũng tổn thất cái gì." ( haha)

      Lời này làm Cao Nhiên đau răng. Cái gì gọi là cũng chỉ bị đau chút. Mục tiêu phấn đấu cả đời của con người, vì bản thân mình còn vì cái gì nữa? Vốn Cao Nhiên có cảm giác thất bại mất cả chì lẫn chài, bị Lâm Vị Hi như vậy, trong lòng càng cảm thấy khó chịu hơn.

      Sắc mặt Cao Nhiên lạnh xuống. Quan hệ của nàng ta cùng với Lâm Vị Hi tan vỡ ngay từ hồi tháng năm nàng ta có ý định nhận lời cầu thân của Tiền gia rồi. Bây giờ cũng chỉ là cố làm ra vẻ ngoài mặt mà thôi. Cao Nhiên bị Lâm Vị Hi nắm cổ tay, lại còn dùng ánh mắt " đáng tiếc a" bắn phá miệng vết thương của mình, như thế có là Bồ Tát sống cũng nhịn được. Cao Nhiên bỗng nhiên rút tay mình về, bởi vì quá mức dùng sức, vậy mà chạm vào vết thương. cánh tay truyền tới cảm giác căng cứng đau đớn, Cao Nhiên bỗng nhiên nhíu mày, lại lập tức che giấu, giả bộ như có chút đau đớn nào, với Lâm Vị Hi: "Cùng mẫu thân chuyện phiếm vốn là vinh hạnh của con, thế nhưng đáng tiếc hôm nay con bị thương, lúc nãy lại bị giày vò lâu như vậy, con có chút mệt mỏi."

      Ý tiễn khách hết sức ràng. Mà vẻ tươi cười của Lâm Vị Hi càng thực tình, nàng liếc qua phía dưới, nhíu mày : "Vừa rồi như vậy, còn kéo tay chắc rất đau . Chu thái y để lại thuốc, nếu như dưỡng tốt vết thương lại phụ lòng khổ tâm của ông ấy. Người tới, mang dược cao của Chu thái y ra đây, tự ta bôi thuốc cho thế tử phi."

      Nha hoàn ma ma hầu hạ Cao Nhiên nghe xong cũng có chút hoảng: "Vương phi..."

      " nghe được lời ta sao?" Giọng Lâm Vị Hi nâng cao, thanh yếu ớt nhưng lạnh lùng: "Vậy là các ngươi định coi thường vị vương phi là ta phải ?”

      Uyển Tinh thấy vậy, tức giận trừng đám người Ngưng Phù chút: "Vương phi là mẹ chồng của thế tử phi. Mẹ chồng tự tay bôi thuốc cho con dâu. Đây là chuyện vinh hạnh cỡ nào, vậy mà các ngươi cũng dám chậm trễ?"

      "Nô tỳ dám." Mấy người Đào ma ma chỉ có thể thấp đầu, sắc mặt uất ức lấy dược cao mà Chu thái y để lại, bất đắc dĩ đưa cho Lâm Vị Hi.

      Cao Nhiên nhìn thấy Lâm Vị Hi muốn bôi thuốc cho nàng ta, cả mặt trắng bệch: "Mẫu thân, cũng chỉ là vết thương ngoài da đáng ngại, cần đến mẫu thân phải tự làm đâu ạ."

      "Ngươi cũng gọi ta tiếng mẫu thân, sao còn phải từ chối làm gì." Lâm Vị Hi cười híp mắt nhìn Cao Nhiên:"Trưởng bối ban thưởng được từ chối. Bây giờ ta cũng mang theo thứ gì, đành phải tự tay bôi thuốc, coi như đây là tâm ý của mẫu thân ta ."

      Lâm Vị Hi xong, thèm đợi phản ứng của Cao Nhiên, lập tức kéo cánh tay của nàng ta, hung hăng múc thìa thuốc chụp xuống. Làn da ở vết bỏng đặc biệt yếu ớt, chỉ cần chạm vào cái thấy đau rồi, Cao Nhiên nhịn được kêu tiếng, Lâm Vị Hi ra vẻ giật mình che miệng lại, ánh mắt long lanh: "Đau ?"

      Hôm nay Lâm Vị Hi mặc quần áo màu đỏ tươi, giờ phút này đôi mắt vô tội mở to, ở bên trong còn ngập nước mắt, là người gặp người thương. Đáng tiếc Cao Nhiên vẫn biết ràng trong mắt của Lâm Vị Hi có hơi nước phải vì đau lòng, mà là bởi vì cố gắng nhịn cười.

      Hàm răng Cao Nhiên cắn chặt đè nén tức giận, nhưng vẫn nặn ra nụ cười: "Mẫu thân, con sao."

      " đau tốt rồi. Ta cũng chưa bao giờ làm việc này, khó tránh khỏi phân nặng . Nếu như ta làm đau, thế tử phi hãy cứ ra." Lâm Vị Hi xong, liền tiếp tục múc dược cao tô trét cánh tay của Cao Nhiên. Những năm này Cao Nhiên được nuôi chiều đến da mịn thịt mềm, bị bỏng nước trà đau lắm rồi, sau đó lại bị Lâm Vị Hi bôi thuốc như này. đau đớn trong đó khó mà thành lời. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, Cao Nhiên khổ có chỗ . Mẹ chồng tự tay bôi thuốc cho nàng dâu, đây quả thực là tin tức kinh động người khác đến cỡ nào. Nếu nàng dâu còn bất mãn, vậy đơn giản là biết tốt xấu.

      Lâm Vị Hi sảng khoái trong lòng đắp thuốc cho Cao Nhiên, nàng nhìn thấy bộ mặt Cao Nhiên muốn tránh mà được, sắc mặt tái mét như ngậm phải hoàng liên mà hả hê vô cùng. Mấy người Đào ma ma ở bên cạnh cũng đều tức giận mà dám gì, Lâm Vị Hi nín cười đến nỗi cả khuôn mặt đều căng cứng. Chờ Lâm Vị Hi hoàn toàn xả hết giận, mới chịu bỏ hộp dược cao xuống. Tất cả mọi người trong phòng, thậm chí cả Cao Nhiên đều lặng lẽ nhàng thở ra.

      Lâm Vị Hi cười như cười nhìn Cao Nhiên, : "Thế tử phi, bây giờ ngươi có thể dưỡng thương tốt rồi?"

      Cao Nhiên ngoài cười nhưng trong cười giật giật khóe miệng: "Con dâu tạ ơn mẫu thân."

      " cần cám ơn." Lâm Vị Hi đứng người lên, cụp mi mắt, từ cao nhìn xuống Cao Nhiên: "Thế tử phi kính trà cho ta. Ta cũng nên có qua có lại mới toại lòng nhau. Thế tử phi hôm nay vất vả, an tâm dưỡng bệnh ."

      Dám dùng khổ nhục kế tính toán nàng, hôm nay Cao Nhiên bị thế là đáng đời!

      Lâm Vị Hi báo xong mối thù bị tính kế, từng bước chân đường đều là tinh thần sảng khoái. Hôm qua lễ bái đường ở tận phòng bên trong cùng của vương phủ. Nội trạch bên trong các thế gia vọng tộc thường để ra nơi chuyên tổ chức những việc trọng đại như hiếu, hỉ và thờ cúng. Phòng kia chính là để dùng làm hỉ đường. Bây giờ hôn lễ kết thúc, Lâm Vị Hi cũng từ hỉ đường chuyển về chủ viện của vương phủ, Cảnh Trừng viện.

      Cảnh Trừng viện ở chính giữa của vương phủ, chiếm diện tích rộng lớn, uy nghi tráng lệ. Yến vương và Yến vương phi sinh hoạt thường ngày hay tiếp khách đều ở chỗ này. Lúc Lâm Vị Hi vào Cảnh Trừng viện, bên trong đen kịt đầy ắp nô tài hạ nhân rồi. Thấy nàng vào, hạ nhân đồng thanh : "Nô tỳ/ Nô tài bái kiến vương phi, Vương phi cát tường."

      Những người này đều là nô bộc phục vụ ở Cảnh Trừng viện, Lâm Vị Hi hơi dừng lại, ánh mắt chậm rãi quét từ đỉnh đầu của mọi người quỳ. Nàng lời, lập tức những nha hoàn lui lại lối cho nàng qua.Chờ ngồi ngay ngắn ghế ở chính phòng, lúc này nàng mới từ từ : "Đứng lên ."

      "Tạ ơn vương phi."

      loạt tiếng xột xoạt vang lên, bọn nô bộc cho dù đứng lên cũng dám ngẩng đầu, cung kính nín thở ngưng thần, cúi đầu nhìn sàn nhà.

      "Hôm nay thế tử phi cẩn thận bị thương, làm chậm trễ chút thời gian. Nếu như vậy, ta cũng cần nhiều lời, dựa theo danh sách từng cái điểm danh . Đầu tiên là quản đứng ra, mấy người các ngươi đem công việc chủ quản của mình ra. Sau đó dựa theo chức trách, năm người tổ, đem những tiểu nha hoàn phía dưới đứng ra để cho ta nhận mặt."

      Kỳ Lâm Vị Hi vẫn nhận ra những người đứng ở phía dưới này, thế nhưng nàng gần như chỉ sống nhờ ở vương phủ khoảng thời gian, nhớ hết được nha hoàn bà tử hầu hạ ở chủ viện. Cho nên, Lâm Vị Hi mượn cơ hội này, để cho từng người ra, coi như để nhớ lại cho .

      Đợi cho mọi người quỳ lạy tân chủ mẫu Lâm Vị Hi xong cũng đến buổi trưa rồi. Hôm nay Lâm Vị Hi dậy sớm, kết quả đầu tiên là lễ kính trà xảy ra chuyện, ở phòng của Cao Nhiên mất nửa buổi sáng, sau đó điểm tên nha hoàn lại mất ít thời gian. Chờ cho lễ quỳ lạy kết thúc, Lâm Vị Hi từ ghế đứng dậy, đến giường La Hán phía tây phòng tạm ngồi nghỉ lát. Uyển Nguyệt tới xin chỉ thị: "Vương phi, phải chăng nên bày cơm?"

      Suýt nữa Lâm Vị Hi muốn gật đầu, thế nhưng đột nhiên nàng nhớ tới chính mình bây giờ là Yến vương phi rồi, còn là tiểu nương mình làm chủ viện, muốn làm gì cũng tự mình quyết định cần để ý tới người khác. Bây giờ nàng còn phải quan tâm tới sinh hoạt thường ngày của trượng phu mình. Lâm Vị Hi dừng chút, : "Chờ chút đã. Uyển Tinh, em tiền viện hỏi tiếng, lúc nào vương gia trở về dùng cơm."

      Trong thư phòng, Cố Huy Ngạn nghiêm mặt dạy dỗ Cố Trình Diệu. Cố Trình Diệu cúi đầu nghe dạy bảo, tuy ta cẩn thận ứng đối nhưng sắc mặt Cố Huy Ngạn vẫn được tốt, chỉ có thể cẩn thận hỏi: "Phụ thân, hôm qua thủ phụ cùng Phùng chưởng giám đến vương phủ..."

      Yến vương, Trương thủ phụ, Phùng công công gặp mặt là kiện mà toàn kinh thành đều chú ý. Cả trong lẫn ngoài triều đình, ai cũng muốn biết rốt cuộc bọn cùng nhau chuyện gì.

      Đáng tiếc Cố Huy Ngạn cũng nửa lời, thản nhiên : "Vẫn chưa tới thời điểm ngươi nên biết những chuyện này. Ngươi cứ an tâm đọc sách, chuẩn bị cho kỳ thi mùa xuân năm sau hơn."

      "Vâng." Cố Trình Diệu cung kính trả lời.

      Cố Huy Ngạn lấy quân công lập nghiệp. Mà phủ Yến vương cũng đời đời đóng quân nơi trọng địa. Sau này Cố Trình Diệu cũng muốn tòng quân. Thế nhưng tình hình bây giờ ở kinh thành, chỉ sợ cho phép người thừa kế của phủ Yến chỉ hiểu về quân là đủ. Thần tử được tiên đế ủy thác khó mà có thể chết già. Cao điểu tận, lương cung tàn, đạo lý này Cố Huy Ngạn vẫn hiểu, và cũng tự tin cảm thấy nhất định mình là ngoại lệ. Thừa dịp bây giờ vẫn còn ở kinh thành, thế lực khắp nơi hỗn tạp, để cho Cố Trình Diệu học hỏi thêm chút kinh nghiệm cũng tốt.

      (Cao điểu tận, lương cung tàn: Chim chết cung tốt bị cất xó)

      Bây giờ Cố Trình Diệu cũng hiểu chắc hẳn phải như vậy. Từ lâu Cố Huy Ngạn đồng ý, cho nên bác bỏ ý kiến của thuộc hạ, mà nhất quyết để Cố Trình Diệu tới những bộ ngành quan trọng trước, từ tầng chót rèn luyện từng chút . Bởi vì có phụ thân là Cố Huy Ngạn, Cố Trình Diệu nhận được quá nhiều ưu đãi, vầng sáng của phụ thân làm cho cuộc sống từ bé đến lớn của ta luôn thuận buồm xuôi gió. Lúc trước Cố Huy Ngạn còn bận rộn nhiều việc chiến có tâm sức để quan tâm. Nhưng bây giờ mà tiếp tục mặc kệ được.

      Cố Huy Ngạn nhớ tới con dâu có tâm địa lắt léo kia, ánh mắt nặng nề. Đây chính là Cố Trình Diệu để ý tang vợ mà khăng khăng cầu hôn "Ân nhân cứu mạng". Thất vọng của Cố Huy Ngạn đối với Cố Trình Diệu càng nhiều hơn, nên cầu cũng càng ngày càng khắt khe.

      Hình như Cố Trình Diệu cũng nhớ tới chuyện kính trà lúc nãy, ánh mắt ta ngập ngừng, hỏi: "Phụ thân, lúc nãy người vừa mới thấy được..."

      Ngay tại lúc đó, tiếng ở ngoài cửa vang lên: "Vương gia, vương phi phái người đến, hỏi ngài lúc nào có thể trở về dùng cơm."

      Cả Cố Huy Ngạn và Cố Trình Diệu đều sửng sốt chút. Lúc trước phải có người thúc giục Cố Huy Ngạn dùng bữa, nhưng khi đó là thời gian chiến tranh, lại bận bịu xử lý quân vụ, tiểu binh đưa cơm đem hộp cơm đặt ở bên bàn của , thỉnh thoảng hỏi câu, đây chính là cực hạn. Còn giống bây giờ có người lo lắng, cố ý dặn dò, vẫn là lần đầu tiên.

      Hiển nhiên Cố Trình Diệu cũng có chút quen. Trong ấn tượng của ta hình như phụ thân luôn ở tại thư phòng, thao trường, hoặc là chiến trường. Đa số những lúc ta tới gặp phụ thân là bởi vì có vấn đề cần hỏi. Bất kể ta cái gì, phụ thân luôn có thể câu trúng trọng điểm, Cố Trình Diệu càng khâm phục phụ thân, sau đó giấu kính nể trong lòng mà lui ra. ta đương nhiên là kính trọng phụ thân, hỏi thăm phụ thân là xuất phát từ cầu của đạo hiếu. Còn khi nào phụ thân ngủ, khi nào ăn cơm... Hình như Cố Trình Diệu cũng để ý tới. Trong ấn tượng của mọi người hình tượng Yến vương luôn luôn cao thể tới, là chiến thần được mọi người kính sợ nắm chắc thắng lợi trong tay, tự nhiên họ cũng cảm thấy thần minh cần phải dùng bữa ngủ. ( Chắc cũng cần nhà xí quá ^^ )

      Tận đến khi nghe được Lâm Vị Hi phái người đến truyền lời, Cố Trình Diệu mới kinh ngạc phát , phụ thân cưới tân vương phi rồi, thậm chí còn có gian riêng tư của hai người nữa.

      Trong lòng Cố Trình Diệu hơi phức tạp, mà Cố Huy Ngạn cũng có chút ngoài ý muốn. lần nữa lại ý thức được chính mình thành hôn rồi. Mà đối tượng thành hôn lại là tiểu nha đầu mọn nhiều tâm tư. Cố Huy Ngạn coi là đứng lên ra ngoài: "Ta lại quên thời gian, hôm nay thế tử phi bị thương, ngươi trở về bồi tiếp nàng ."

      Cứ như vậy Cố Trình Diệu bị đuổi , hết lần này tới lần khác lý do còn kín kẽ có chỗ hở. Cố Trình Diệu nhớ tới vấn đề mình hỏi còn chưa hết, lần đầu tiên có chút cam tâm, ta nhịn được đuổi theo bước: "Phụ thân, hôm nay kính trà, ngài ..."

      Cố Huy Ngạn giơ tay ngắt lời Cố Trình Diệu: "Muốn biết cái gì, tự mình tìm hiểu ."

      GáiNgoan, Ameri, BigCute→_→32 others thích bài này.

    3. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      bênh vợ quá nhá háháhá
      Lừa tình thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      màn mẹ chồng chăm sóc nàng dâu đọc gì đâu án, hí hí
      Lừa tình thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Này đau này..
      Này bỏng này...
      Bớt đau chưa con?
      Đọc mà thấy gì đâu. Lâm vị hi 1 -0 cao nhiên nhé!
      Nghỉ giải lao, mai đấu tiếp!
      ......Ta chỉ là đường phân cách Hóng vụ chưởng gia, giành quyền lo bếp núc thôi...........
      Bảo Vy197, Lừa tìnhMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :