1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi có mắt âm dương - Bệ Hạ Bất Thượng Triều (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Lót dép hóng nà~ :yoyo63:

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      up mấy chương cho tụi em đọc chị Hằng ơi

    3. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      @Hằng Lê Sao chế bảo thẩm định mà quăng văn án lên đây cho dân chúng thèm vậy ạ

    4. Mochii

      Mochii Well-Known Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      898
      May mới là chụp ảnh cùng chứ bà lão lại bảo " Đầu tôi đây chúng ta đá bóng giết thời gian " hay " Nhìn rất giống con tôi, muốn đến ở cùng tôi " chết :)))
      Tuanh83 thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 1
      Edit: Nguyệt Lạc Trường An
      Beta: Ngân Nhi

      Diệp Tuệ nghe thấy giọng thể kiềm chế được cơn giận của mình. Vốn là giọng nam trầm dễ nghe nhưng bởi vì tức giận nên giọng trở nên cao vút, hét vào mặt , hoàn toàn hề có ý định nể mặt .

      “Rốt cuộc có nghe tôi đấy?”

      Diệp Tuệ mở mắt, đáy mắt mang theo vẻ mờ mịt, hồi lâu mới mở to mắt lên nhìn, nhưng chỉ do dự vài giây thôi sắc mặt người đàn ông kia lại trở nên rất khó coi.

      "Tôi nhiều như thế, sao lại ..." Người đàn ông còn muốn quở trách Diệp Tuệ vài câu, ngờ lại bị cắt ngang.

      " xong chưa?" bình tĩnh của Diệp Tuệ tạo thành khác biệt với gã đàn ông gầm rú.

      Gã đàn ông dường như ngờ tới mình lại nhận được câu trả lời này, cố gắng nặn ra câu hỏi từ yết hầu: "Cái gì? Diệp Tuệ, ..."

      Chưa xong bị Diệp Tuệ cắt ngang: "Quá ồn, tôi đau tai quá."

      "..."

      Diệp Tuệ cầm túi lên đứng dậy : " có việc gì tôi trước nhé." Hành động của sạch lưu loát, hoàn toàn nhìn thấy gã đàn ông sa sầm mặt, chẳng những có chuyện, còn rất tức giận!

      Diệp Tuệ cũng để ý, trực tiếp vẫy chiếc taxi ở ven đường.

      " đâu ạ?" Tài xế nhìn Diệp Tuệ vài lần, cảm thấy hơi quen quen.

      Diệp Tuệ suy nghĩ hồi, moi địa chỉ từ trong trí nhớ, xe taxi lái thẳng về phía trước, người đàn ông từ trong phòng ăn chạy theo ra chỉ còn hít ngụm khói.

      Thế giới yên tĩnh trở lại, Diệp Tuệ bắt đầu kiểm soát lại những chuyện xảy ra xung quanh . giống như vô số người bị vận mệnh chọn trúng, đua nhau trong cơn lốc xuyên vào tiểu thuyết rồi!

      Khi Diệp Tuệ biết tình cảnh tại của mình, liền bắt đầu chửi thầm trong lòng.

      Trong tiểu thuyết người ta hay xuyên sách thay đổi vận mệnh, hào quang từ bàn tay vàng của nữ chính có thể chiếu khắp đại địa, thiên thiên vạn vạn người qua đường Giáp, Ất, Bính có thể quỳ dưới bàn tay vàng rực rỡ của nhân vật chính xuyên sách… đều là giả dối!

      Bởi vì, người vừa được kể phải , bởi vì xuyên thành nhân vật nữ phụ ác độc xui xẻo đến mức thể xui xẻo hơn.

      Người đàn ông ở nhà hàng tên Thẩm Tu, là nam chính trong truyện 《 Tổng tài hàng tỷ sủng ái 》, sau khi chia tay với nữ chính Thường Huỳnh, vẫn nhớ mãi thể quên ta, trùng hợp lại gặp được có dáng vẻ khá giống với Thường Huỳnh, cũng chính là vật hi sinh nữ phụ, Diệp Tuệ đây.

      Thẩm Tu là nam chính, tất nhiên vì nữ chính thủ thân như ngọc, cho nên vẫn giữ giới hạn với Diệp Tuệ, như gần như xa. Dựa theo sở thích của Thẩm Tu nên mỹ nhân Diệp Tuệ có nét đẹp kiêu sa rực rỡ lại thay đổi phong cách của bản thân, bắt chước style trong sáng ngây thơ của nữ chính.

      Cho đến khi nữ chính xuất trước mặt Thẩm Tu lần nữa, mới chợt nhận ra, nên lời chia tay với tình chân của mình, sau đó đá bỏ vật thay thế là Diệp Tuệ chút lưu tình.

      Nếu Diệp Tuệ là nữ phụ ác độc chắc chắn là phải góp viên gạch con đường tình của nam nữ chính rồi. Dưới quấy nhiễu liều mạng của , mối tình của nam nữ chính càng ngày càng bền chắc. Đừng là người sống sờ sờ như Diệp Tuệ, cho dù là con ruồi cũng thể chen vào tình cảm keo sơn của bọn họ.

      Dựa theo phát triển giờ của nội dung quyển sách, Thẩm Tu bắt đầu cùng Thường Huỳnh tương thân tương ái, mà Diệp Tuệ lại ngừng dây dưa nên làm cho phiền chán, vừa rồi hai người nổi lên tranh chấp.

      Diệp Tuệ vỗ trán, tạo hình nam chính của quyển sách này còn gì để , tra nam tẩy trắng đoạt về tình đích thực phản đối, nhưng chuyện này có thể đừng liên luỵ đến có được ?

      Đèn đỏ sáng lên, xe taxi dừng lại, hai bên đường là những tấm biển quảng cáo rất lớn, nữ minh tinh hình chính là nữ chính Thường Huỳnh.

      Tài xế vừa nhìn thấy quảng cáo của Thường Huỳnh cứ liên tục quay đầu nhìn về phía Diệp Tuệ vài lần. Diệp Tuệ rất đẹp, ngay cả góc mặt nghiêng cũng có thể tôn lên chiếc cằm tinh xảo xinh xắn của , đẹp đến mức chê vào đâu được, nhưng lại hoàn toàn phù hợp với khí chất trong sáng ngây thơ người.

      giây sau, hai mắt tài xế sáng rực lên: " là tiểu, tiểu... Tiểu Thường Huỳnh!!!"

      Diệp Tuệ phủ nhận, chỉ cười : "Tôi là Diệp Tuệ."

      Tài xế lúc này hoàn toàn nghe được Diệp Tuệ gì: "Tôi, tôi gặp, gặp tivi rồi, tiểu Thường Huỳnh."

      Tài xế hoàn toàn nhớ tên của tiểu Thường Huỳnh, có gương mặt cực kì xinh đẹp nhưng lại mô phỏng theo tiểu hoa đán nổi khác, theo hình tượng ngây thơ trong sáng của người ta.

      Thường Huỳnh vừa bước vào giới giải trí mang theo hình tượng ngây thơ trong sáng, nay lại xuất thêm con gà rừng muốn biến thành phượng hoàng là tiểu Thường Huỳnh, nên trở thành đối tượng bị fan công kích. Diệp Tuệ có gương mặt xinh đẹp rực rỡ lại mặc chiếc váy trắng tinh khôi càng tăng thêm vẻ bắt chước kệch cỡm, gu thẩm mỹ quả thực rất có vấn đề!

      Điều này cũng thể trách nữ phụ Diệp Tuệ được, có nam chính cầu mặc váy trắng bay bay, gương mặt mộc mạc giản dị làm sao có thể theo phong cách đó?

      Xe taxi nhanh chóng dừng lại, sau khi xuống xe, tầm mắt Diệp Tuệ nhìn về phía khu chung cư cao cấp cách đó xa, đáy mắt lộ ra vẻ đồng tình.

      Xui xẻo hơn cả Diệp Tuệ đó chính là chồng của ấy, nữ phụ vì muốn làm cho nam chính bức bối, thấy bản thân có hy vọng gả cho nam chính nên chấp nhận gả cho người chú bất tài vô dụng của nam chính.

      Cậu ba của nhà họ Thẩm, Thẩm Thuật, kẻ nhu nhược bị đoạt quyền thừa kế, có tương lai, chỉ sống nhờ vào chu cấp của gia tộc.

      Người bên ngoài đều nghĩ rằng ông Thẩm của tập đoàn Thẩm thị chỉ có hai đứa con trai, biết Thẩm Tu còn có người chú nữa tên là Thẩm Thuật.

      Nghe lúc Thẩm Thuật vừa mới sinh ra có đạo sĩ đoán mạng cho có mạng khắc thê. Thẩm Thuật sinh vào ngày dương tháng dương năm dương, vật cực tất phản, bởi vì dương khí của Thẩm Thuật quá thịnh, thể áp chế, cho nên phải cưới người vợ sinh vào ngày tháng năm , bằng thể sống quá ba mươi tuổi.

      Nữ phụ Diệp Tuệ phù hợp với cầu, nên dưới sắp xếp của người nhà họ Thẩm, gả cho Thẩm Thuật như thế, trở thành thím út của nam chính.

      Thẩm Thuật có tính cách quái gở, thích độc lai độc vãng, hay chuyện với người thân trong nhà.

      còn có quy tắc của riêng mình, ví dụ như đồ đạc của để đâu phải để nguyên đấy cho , tuyệt đối được dịch chuyển dù chỉ chút. Thêm nữa cũng có những món ăn cố định từ trước đến giờ, bao nhiêu năm qua đều chưa từng thay đổi.

      Diệp Tuệ gả cho Thẩm Thuật để tiếp cận Thẩm Tu, ngờ chẳng những còn hy vọng theo đuổi Thẩm Tu, mà ông chồng Thẩm Thuật nhà mình còn là người lạnh lùng biết lãng mạn hay thể tình cảm gì cả, nên cương quyết đưa ra đề nghị ly hôn, Thẩm Thuật đồng ý ngay hề do dự.

      Ngày mai Thẩm Thuật cùng Diệp Tuệ đến cục dân chính để ly hôn, khi đó hoàn toàn giải thoát khỏi nhà họ Thẩm, tất nhiên ở trong sách kết cục sau khi ly hôn của tương đối thảm.

      có lớp bảo vệ là vợ của Thẩm Thuật, Thẩm Tu lại ra tay phong sát, đủ mọi chuyện làm cho Diệp Tuệ thể sống được ở giới giải trí này, fan của Thường Huỳnh cũng đồng loạt tấn công Diệp Tuệ, bắt buộc phải rời khỏi giới giải trí.

      Diệp Tuệ vào thang máy, còn chưa đắm chìm trong suy nghĩ của mình được bao lâu tiếng chuyện đột nhiên vang lên cắt ngang suy nghĩ của .

      “Ôi chao, đây phải bé ở căn hộ 1404 sao? Nghe dì Trương khuyên nè, mình còn trẻ đừng chiến tranh lạnh với chồng cháu lâu như thế. vậy còn ầm ĩ đòi ly hôn này nọ tốt đâu!”

      Giọng kia vẫn liên tục lầm bầm lầu bầu bên tai , giống như tự với mình, lại hoàn toàn có ý định nghe Diệp Tuệ đáp lại, cũng chờ đợi câu trả lời của .

      Diệp Tuệ rất chắc chắn vừa rồi khi bước vào thang máy, trong thang máy có ai, lạnh cả người, dám quay đầu lại nhìn, vách thang máy phản chiếu sắc mặt cực kì bình tĩnh của Diệp Tuệ.

      A a a a a a a! Chẳng lẽ gặp ma?

      Diệp Tuệ run rẩy lấy điện thoại di động ra, muốn dùng màn hình điện thoại xem thử động tĩnh sau lưng. vừa mở khoá bên tai có luồng gió lạnh thổi qua, bên cạnh Diệp Tuệ có cái đầu vươn đến chỉ đạo chụp ảnh.

      bé hiểu ý tôi ghê, tôi thích selfie nhất, giơ cao điện thoại lên chút như vậy làm mặt tôi trông gọn gàng hơn.”

      “Tay run như vậy làm gì, tối ngày cứ lo giảm béo, đến cái điện thoại cũng cầm xong.”

      Diệp Tuệ run rẩy nhìn theo hướng giọng lầm bầm lầu bầu kia, thấy bác đưa tay đỡ đầu của mình, và tạo xong tư thế chờ chụp ảnh chung với .

      Đừng hỏi vì sao bác kia lại phải dùng tay đỡ đầu, bởi vì đầu của bà ấy bị rơi ra khỏi cổ, thể đứng yên mà phải dùng tay để giữ chặt.

      Bác tuy già nhưng vẫn rất nhiệt tình: Chúng ta cùng nào, cheese!

      Lúc này, trong thang máy có thêm mấy người nữa bước vào, nhưng có ai nhìn thấy bác này hết, bi đát đó chứng minh là: Hồn ma này chỉ mình Diệp Tuệ mới có thể nhìn thấy thôi!

      Ting ~

      Diệp Tuệ với vẻ mặt chết lặng bước ra khỏi thang máy, cũng cảm nhận được hồn ma bác kia cũng bước theo ra ngoài, mắt nhìn thẳng, qua hành lang, bây giờ hoàn toàn muốn biết bảy tám sinh vật lướt hành lang bên cạnh tại rốt cuộc là người hay là ma nữa.

      Diệp Tuệ dùng tốc độ nhanh nhất của cuộc đời mình chạy đến mở cửa căn hộ ra, sau đó đóng sầm cửa lại.

      Đèn trong phòng khách còn sáng, người đàn ông ngồi sofa, nghe được tiếng Diệp Tuệ vào, ta cũng ngẩng đầu lên, tầm mắt vẫn nhìn vào màn hình điện thoại di động.

      là chồng tại của Diệp Tuệ, Thẩm Thuật, nhưng qua ngày mai phải nữa rồi.

      Căn hộ này theo lý là thuộc về nữ phụ Diệp Tuệ, nhưng từ khi kết hôn với Thẩm Thuật đến nay, gần như hề đến nơi này. Giờ phút này Diệp Tuệ đột nhiên xuất , tựa như vị khách mời mà đến vậy.

      May mắn là Thẩm Thuật có phản ứng gì đối với hành vi của Diệp Tuệ, rướn người nhìn vào mắt mèo cửa để quan sát tình hình ngoài hành lang.

      Diệp Tuệ muốn xác nhận thử xem, vừa rồi đột nhiên có mắt dương, có năng lực nhìn thấu vạn vật thế gian là hay giả. chừng là do vừa rồi quá mệt mỏi nên mới sinh ra ảo giác thôi.

      Diệp Tuệ vừa nhìn ra bên ngoài suýthét lên thành tiếng, hành lang này, chỉ có "người" qua lại, mà còn có cả nhóm xếp thành hàng dài đứng bên ngoài như tán gẫu với nhau vậy.

      Hơn nữa trùng hợp là, những “người” bên ngoài đó đều là các bác , túm tụm lại giống như mở tiệc trà. Nhưng ai trong bọn họ dám tới gần cửa nhà , có cảm giác dường như có gì đó làm họ kiêng kỵ.

      Bóng ma bác trong thang máy vừa rồi vẫnchưa mà liên tục loanh quanh bên cạnh thang máy, thỉnh thoảng dạo hành lang.

      Bóng ma bác vừa liếc cửa nhà Diệp Tuệ, vừa lầm bầm: "Chậc chậc, ông xã của bé đó lợi hại , dương khí vượng đến mức ai trong chúng ta dám tới gần nhà đó." Những bóng ma khác cũng gật gù phụ họa theo, đồng ý lời bà ấy vừa .

      Cái gì?

      Diệp Tuệ cẩn thận nghĩ lại câu vừa rồi của các bóng ma, chắc chắn mình hề nghe lầm. Thẩm Thuật vốn sinh ngày dương tháng dương năm dương mà, dương khí có thể vượng được sao?

      Mắt Diệp Tuệ sáng lên, nhanh chóng xoay người, quét mắt nhìn phòng khách vài lần, trong phòng khách hề có con ma nào, giống như có kết giới ở phía sau cánh cửa vậy.

      Chỉ cần Thẩm Thuật ngồi đâu là nửa con ma cũng dám đến gần.

      Diệp Tuệ đem tầm mắt dời đến người Thẩm Thuật, muốn xem thử người đàn ông có dương khí mạnh đến mức ngay cả đám ma kia đều sợ hãi là như thế nào.

      ngờ Diệp Tuệ vừa cúi đầu, liền đối diện với ánh mắt của Thẩm Thuật.

      Hơi thở của Diệp Tuệ như ngừng lại, ánh mắt Thẩm Thuật tối đen hẹp dài, đuôi mắt hơi nhướn lên, trong veo sạch lạ thường, đôi đồng tử trắng đen rệt, trộn lẫn bất kỳ tạp chất nào, tựa như có thể nhìn thấu lòng người.

      cười vẻ mặt Thẩm Thuật rất lạnh, ánh đèn làm cho ngũ quan của trông dịu dàng hơn. Kể cả khi đối diện với Diệp Tuệ trong mắt vẫn chỉ lên mấy chữ: quan tâm.

      Thẩm Thuật là chú út của Thẩm Tu, nhưng nhìn giống chút nào, trông chỉ như hơn hai mươi tuổi là cùng. Trẻ quá thể đáng mà đẹp trai cũng quá thể đáng luôn!

      Ánh mắt của Thẩm Thuật hề dừng lâu người của Diệp Tuệ, chỉ hờ hững liếc nhìn Diệp Tuệ cái, sau đó lại liếc xuống chiếc giày bên chân .

      Mày Thẩm Thuật hơi nhíu lại, dường như có chút nóng nảy, nhìn chăm chú đôi giày bị vứt lăn lóc, môi mím lại, muốn gì đó nhưng dáng vẻ lại như muốn chuyện với bất kì ai.

      Từ khi Diệp Tuệ vừa mới bước chân vào cửa, tựa như người xa lạ xông vào thế giới của Thẩm Thuật.

      Tất cả mọi thứ của Thẩm Thuật đều có vị trí cố định riêng của nó, tất cả mọi hành động đều có thể tiến hành lưu loát theo quy luật, mà bây giờ Diệp Tuệ làm rối loạn quy tắc của , nhiễu loạn cuộc sống của .

      Diệp Tuệ nhìn thoáng qua chân mình, cầm giày sắp xếp gọn gàng theo cầu của Thẩm Thuật, bỏ vào trong tủ giày bên cạnh.

      Khi Diệp Tuệ làm xong, lúc ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Thuật lần nữa, vẻ mặt khó chịu vừa rồi của biến mất, khôi phục lại vẻ an tĩnh lạnh nhạt trước đó.

      Diệp Tuệ đột nhiên nghĩ tới chuyện, nữ phụ cùng Thẩm Thuật hẹn sẵn thời gian, ngày mai là ngày bọn họ đến cục dân chính để ly hôn.

      Nếu Thẩm Thuật ở đây, liệu bản thân có tự tin đối mặt với căn nhà đầy ma như thế này ?

      Đáp án là, thể, đương nhiên thể, cho nên chuyện ly hôn này nhất định phải dời lại sau này rồi tính.

      Trước khi Thẩm Thuật vừa định đứng lên, Diệp Tuệ lập tứcgọi lại: "Thẩm Thuật." Vì Diệp Tuệ lên tiếng, Thẩm Thuật lại đem tầm mắt nhìn về hướng lần nữa.

      Thẩm Thuật lên tiếng, mắt nhìn thẳng vào Diệp Tuệ, chờ Diệp Tuệ .

      "Em muốn..."

      Diệp Tuệ dựa lưng vào cửa, cách cánh cửa, thế giới bên ngoài ầm ĩ ồn ào, bên trong lại yên tĩnh lạ thường. Diệp Tuệ hít hơi, lấy hết dũng khí để .

      "Từ hôm nay trở , em muốn chuyển về nhà ở."
      Last edited by a moderator: 1/3/20

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :