1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chú khai trai, kèm khai thông tình củm, nên độ chai lỳ tăng lên gấp 10 nhỡ! Bá đạo nhưng mà ta thik, há há
      Mieu1810 thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Nhờ cái dây chuyền của Nam, kích thích hũ giấm trong , kèm con đường thê nô ngày càng tới đích, hay quá
      Mieu1810 thích bài này.

    3. sún bấy bì

      sún bấy bì Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      29
      Đấy đấy a sắp bắt đầu bộc lộ thú tính rồi đấy :xitmau:
      Mieu1810 thích bài này.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 99: CHỈ LIẾC MẮT THÔI MÀ LÒNG NHẢY ĐIÊN CUỒNG RỒI.
      Edit: Miêu - CQH​

      Hôn tỉnh?

      !

      Tuyệt đối cần!

      Bùi Vân Khinh mở mắt ra, nhìn chăm chút vào khuôn mặt tuấn nhã kia, vẫn xác định được.

      Câu kia có ý gì, là chú cao lãnh gặp hoa hoa nở nhà mình sao?

      mở mắt?”

      Trong con ngươi người đàn ông, thoáng lên ánh cười yếu ớt.

      “Khụ!” Bùi Vân Khinh làm bộ tằng hắng cái, buông lông mi dám nhìn ánh mắt “Em biết chú cái gì, cái gì ‘ mở mắt’?”

      Người đàn ông này nheo mắt, chậm rãi phun ra bốn chữ.

      “Tiếp tục giả bộ.”

      thanh của nghe ra cảm xúc , lại làm cho khống chế được trái tim rung lên.

      Chuyện ngày hôm qua, có khả năng tránh qua được, sớm muộn gì cũng phải đối mặt.

      Dù sao đều là chết, chết sớm còn hơn chết muộn.

      Bùi Vân Khinh nhấp nhím môi, thấp giọng mở miệng.

      “Ngày hôm qua… Cảm ơn chú .”

      “Cảm ơn cái gì?”

      “Cám ơn chú … Cứu… Cứu em trở về.”

      “Còn có….”

      “Giúp… Giúp…. Em…. Giải thuốc.”

      “Như thế nào cảm ơn?”

      Như thế nào cảm ơn?

      Làm ơn, chuyện này ràng là chiếm tiện nghi mà?

      Bùi Vân Khinh thầm cắn răng, ngoài miệng vẫn như cũ là mang theo lòng.

      “Em… Em báo đáp chú tốt.”

      “Báo đáp thế nào?”

      “Em… làm theo chú rồi.”

      “Còn có.”

      “Còn có… học giỏi, dành lấy thành tích tốt làm cho chú tăng thể diện.”

      “Còn có…”

      Còn có….

      Còn có cái gì nha?

      “Chú …. thể cho chút gợi ý sao?” dè đặt hỏi.

      nhóc chết tiệt này, ngủ xong nghĩ tiếp thu chuyện tại sao?

      Đồng tử Đường Mặc Trầm chặt lại.

      “Tự mình suy nghĩ !”

      làm sao mà nghĩ cái gì?

      Bùi Vân Khinh lặng lẽ ngước mắt lên, vốn là muốn trộm nhìn biểu tình, vừa nhấc mắt, vừa chống lại ánh mắt trầm trầm người đàn ông.

      Chỉ liếc mắt cái, lòng của liền nhảy loạn lên.

      khi nào mà cách gần như vậy, chóp mũi đụng đến chóp mũi rồi.

      Bùi Vân Khinh theo bản năng nắm chặt mắt lại, lặng lẽ dưới gối rụt cái.

      “Cái kia… Chú…Chú , có thể ra ngoài trước chút hay , em…Em mặc quần áo trước ?”

      Bây giờ mới muốn mặc quần áo, phải ngày hôm qua thúc dục cởi quần áo hay sao?

      Đường Mặc Trầm nghiễn ngẫm nhìn dáng vẻ quẫn bách của , chậm rãi ra hai chữ.

      thể!”

      Này… Đây phải là khi dễ người khác hay sao?

      phải là hỗ trợ giải thuốc thôi sao, đến cùng còn phải là chiếm tiện nghi sao, tại giống như là nợ vậy.

      Bùi Vân Khinh thẹn quá thành giận, mạnh mẽ ngước mắt lên, chống lại ánh mắt .

      “Dù sao em có tiền, đòi người có, chú nhìn làm gì!”

      Chính là ngủ với , dù thế nào cũng vậy!

      Nhìn trước mắt là nhóc con này nổi giận, đáy mắt Đường Mặc Trầm lên nếp nhăn khi cười.

      liền muốn làm người tốt!”

      Muốn… Đòi người?

      Bùi Vân Khinh mở to hai mắt.

      “Chú …. …. có gì…. Ngô…”

      Lời còn chưa dứt, bị ngăn ở miệng.

      Đồng tử phóng đại, Bùi Vân Khinh mắt mở to nhìn chăm chú đối phương chỉ gần trong gang tấc, trong nhất thời còn có chút phản ứng kịp.

      Chú hôn mình?

      lại uống say?

      giống a….

      có uống say, sao lại hôn mình, vì… Vì sao?

      Cảm giác được phân tâm, Đường Mặc Trầm nhàng cắn ở môi .

      Môi cũng bị chà đạp quá mức, lúc này còn có chút ứ máu hơi sưng, lập tức trận tê dại chảy khắp.

      theo bản năng tách môi, liền thừa cơ hội tiến nào, chút khách khí chiếm lĩnh răng và môi lưỡi của .

      Đến khi thở hồng hộc, hai mắt hơi nước mênh mông, Đường Mặc Trầm mới khẽ cong thở gấp đem buông ra.

      “Từ này về sau, em chỉ thuộc về !”

      ….
      Miêu - CQH
      ….

      Lời tác giả: được phép chơi liền , vô tình, chỉ muốn gặp chú học tập, hảo hảo cưng chiều ta ~! ~

      Cuối tuần mọi người vui vẻ nhé!!!
      Tiểu Ly 1111, thanhbinh, Pe Mick17 others thích bài này.

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 100: GIỐNG NHƯ CON CỌP CON, Ở DƯỚI CHĂN UỐN TỚI ẸO LUI.
      Edit: Miêu​

      “Từ nay về sau, em chỉ thuộc về !”

      Chỉ chín chữ ngắn ngủi, mỗi chữ cũng giống như trống vậy, vang lên ở trong lòng Bùi Vân Khinh.

      Khẽ cong khóe môi, Bùi Vân Khinh giơ cánh tay lên, ôm ấp gáy người đàn ông.

      “Chỉ cần chú ghét bỏ, Vân Khinh vĩnh viễn ở bên cạnh .”

      Ngoài miệng vừa xong, ngày nào đó, em muốn em, rời khỏi em!

      Cảm giác thân cận, ánh mắt Đường Mặc Trầm càng phát ra nhu hòa mấy phần, đưa cánh tay kéo chăn qua, dừng tấm lưng trần trụi của , ngay cả chăn cùng người đều ôm vào lòng, bàn tay to thương phủ tóc dài rồi tung của .

      “Còn khó chịu chỗ nào ?”

      Bùi Vân Khinh mặt đỏ giống như đốt lửa đốt, đem mặt chôn ở cần cổ , giống như muỗi hừ hừ giống nhau.

      có.”

      Đường Mặc Trầm nhàng thở ra.

      “Lần này là chú xuất trễ, bất quá, em biểu rất xuất sắc.”

      ở dưới tình huống đó, có thể nghĩ biện pháp trốn thoát bảo toàn chính mình còn có thể chính tay đâm kẻ địch, biểu của vòng nhưng chính xác.

      Nhận được lời khen ngợi của , Bùi Vân Khinh cảm thấy vui vẻ, nhìn chăm chú vào sườn gáy sáng bóng của người đàn ông, lấy hết dũng khí ở cổ khẽ hôn cái.

      “Đều do chú dạy giỏi!”

      cảm thấy cao hứng, muốn cùng thân cận chút lại chú ý đến động tác này có bao nhiêu kích thích .

      Chăn sớm ở người trượt xuống, lúc này cả người đều dán người , cách tầng áo sơ mi đơn bạc ngực ngực , làm cho tâm lay chuyển.

      Trong lòng đè nén muốn đem ăn vào bụng, Đường Mặc Trầm vỗ lưng.

      “Ăn chút gì .”

      tham luyến ôn nhu của , làm sao buông tay được đây, lúc này liền làm nũng.

      “Ôm chút thôi!”

      thanh cứ vang ở bên tai, hơi thở xẹt qua lỗ tai cùng tóc mai khác gì đổ dầu vào lửa.

      Đường Mặc Trầm nhíu mày, như như trước chịu đựng.

      “Ngoan, nghe lời!”

      !”

      chẳng nhưng buông tay, ngược lại còn dùng thêm sức ôm chặt.

      Người đàn ông này nhíu mày.

      “Bùi Vân Khinh!”

      thanh đột nhiên tăng cao làm Bùi Vân Khinh hoảng sợ, vội vàng rút tay về, ánh mắt đảo qua ngực , Đường Mặc Trầm nắm chăn che kín người .

      “Che lại!”

      nhóc chết tiệt này, nếu sợ chịu nổi, làm xuống giường được! ( ơi, đè luôn )

      Bùi Vân Khinh liếc cái chăn ngườm lúc này mới phản ứng được, lập tức hai gò má nóng như lửa đốt, vội vàng kéo chăn lên, nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh che mình lại.

      Đem cháo đưa cho , Đường Mặc Trầm xoay người ra khỏi phòng ngủ chính.

      Bùi Vân Khinh vừa ăn vài hớp, muốn mà quay lại trong tay còn cầm T-shirt của , áo lót còn có quần lót.

      Còn tưởng rằng tức giận bỏ , ra lấy quần áo.

      Bùi Vân Khinh nhanh chóng đem bát cháo ăn xong, nhìn còn đứng tại chỗ dừng động tác lại.

      “Chú …. có thể tránh ra chút hay ?”

      phải ôm buông tay sao?

      Đường Mặc Trầm nâng hai tay lên, cho vào túi quần, ung dung nhìn .

      thể!”

      Trước kia phát , lưu manh như vậy!

      Bùi Vân Khinh nhìn Đường Mặc Trầm đứng ở mép giường, cảm thấy bất đắc dĩ.

      Cho dù hai người đến quan hệ thân mật nhất, nhưng mà để thay đồ trước mặt vẫn có ngượng ngùng.

      Tay cầm quần áo, xoay người kéo chăn đến đắp người rồi ở dưới chăn mặc quần áo.

      Nhìn giống như con cọp con, ở dưới chăn uốn tới ẹo lui mặc quần áo, Đường Mặc Trầm chỉ dở khóc dở cười.

      Ngủ cũng ngủ rồi, tại sao sợ nhìn?
      Last edited: 2/6/19
      linhdiep17, 1012, Tiểu Ly 111122 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :