1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sholom

      Sholom Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      52
      Thích ngựa đực dễ dụ. Chị Thái phi lại đùa với lửa. Lăn qua lăn lại mấy đợt lại dính chặt lấy Hoàng thượng, kẻo bỏ xuống được ấy chưa
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      "Đạo cao thước, ma cao trượng" chỉ có điều giữa Thích và Du ai là Ma, ai là Đạo còn phải nghiên cứu thêm:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Đầu năm nay, Hoàng đế nước cũng chỉ đc coi là con vịt thôi. Ta rất chờ mong có ngày Thích dại có năng lực của Edward Cullen để biết đc hình tượng của mình trong lòng Du nó tuột dốc phanh dưới đáy vực ntn :hoho::hoho::hoho:
      P/s: Hnay lỡ ăn vạ nàng @Haruka.Me0 đòi chương mới mà k biết do chỉ like k comt mà nó cắt tbao:061::061::061:
      gió đông bắc, Seen.173, levuong2 others thích bài này.

    3. Linh_lung_co_nuong

      Linh_lung_co_nuong Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      164
      Giấy gì giấy kiểu gì Thích mặt dày chả lật lọng được. Cứ cảm thấy Du bày cho Thích ăn bị lỗ vốn.
      gió đông bắc, Trang4496Haruka.Me0 thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Xin hỏi cảm nghĩ của thích về chị tần.
      thích: đúng là vưu vật trời ban!!:5:
      Còn chị tần sao ạ?
      Chị tần: đẹp trai đủ để cảnh đẹp ý vui, lưng dài vai rộng...e hèm..khỏe, phục vụ chu đáo tận tình. chung tại hài lòng
      thích: sao cứ thấy gì đó sai sai nhỉ?
      Có ai như tui k? Khi a thích bị vật ra giường, chị du đòi ăn thích, tui lại nghĩ đến cảnh cấm trẻ em khác chứ k phải cảnh này..:xitmau::xitmau:.chắc do tui xem đông cung đồ nhiều quá:ex10::ex10:
      gió đông bắcHaruka.Me0 thích bài này.

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 36

      Vu Trung tự mình đem cháo và điểm tâm bày trước mặt Mục Thư Du, cười híp mắt : “Thái phi thừa dịp còn nóng ăn chút, bữa tối còn phải đợi lát nữa mới tới, ngài đừng để đói bụng, nghỉ ngơi lâu như vậy nên uống chút cháo trước cho thấm giọng rồi hãy ăn điểm tâm.”

      hổ là người hầu hạ bên cạnh Tần Thừa Thích, chỉ mấy câu đó làm cho người ta cảm thấy được quan tâm, Mục Thư Du với Vu Trung: “Đại tổng quản, canh tránh thai...”

      “Thái phi cần vội, chờ ngài dùng xong điểm tâm uống cũng muộn.”

      Mục Thư Du lúc này mới yên tâm cầm lấy khối điểm tâm bắt đầu ăn.

      Tần Thừa Thích xem tấu chương trong tay, thỉnh thoảng liếc nhanh Mục Thư Du, nữ nhân trong cung ăn cái gì cũng đều là miệng nhai kĩ nuốt chậm, Mục Thư Du mặc dù cũng ăn rất văn nhã, nhưng nhìn xem bộ dáng kia cũng làm cho người khác cảm thấy ngon miệng, Tần Thừa Thích nhìn trong chốc lát cũng có cảm giác đói bụng.

      Mục Thư Du muốn cầm khối điểm tâm thứ hai thấy Tần Thừa Thích tới, vì vậy vội vàng đứng lên, Tần Thừa Thích đưa tay ngăn lại, cười : “ cần đứng lên, trẫm nhìn thấy nàng ăn ngon miệng nên cũng đói bụng chút.”

      Vu Trung vội vàng đỡ Tần Thừa Thích ngồi xuống: “Hoàng thượng, nô tài cho người mang cháo lên cho ngài.”

      cần, trẫm thấy trong chén của Thái phi cũng còn nửa bát, trẫm cũng phải là rất đói bụng, như vậy là đủ rồi.” Tần Thừa Thích xong liền cầm bát cháo Mục Thư Du để ở bên lên ăn.




      Vu Trung đứng ở phía sau nhìn thấy vậy khỏi trừng mắt hé miệng, Hoàng thượng cũng quá thân mật rồi, sao lại có thể ăn chung chén với Thái phi chứ?

      “Hoàng thượng, sao có thể làm vậy, hãy là cứ để cho đại tổng quản bưng chén lại đây .” Mục Thư Du cũng nghĩ tới Tần Thừa Thích có thể hèn hạ như vậy.

      “Thái phi, ngài cứ trực tiếp gọi tên nô tài là được, nô tài ở trước mặt Hoàng thượng và Thái phi chịu nổi hai chữ tổng quản kia đâu, là ngại chết nô tài.“


      “Ngươi là tên nô tài bất trung, mau lui ra . Trẫm chỉ là nhìn thấy nàng ăn rất ngon miệng, chắc hẳn là chén cháo này của Thái phi có gì đặc biệt, cần đổi nữa.” Tần Thừa Thích vừa vừa nhìn chằm chằm Mục Thư Du cười.

      Mục Thư Du để ý đến nữa, hai người lặng yên ăn cháo và điểm tâm xong, Vu Trung lại cho người đem chén thuốc dâng lên, Mục Thư Du hơi uống hết, sau đó : “Hoàng thượng, thần thiếp hồi Hòa An điện trước, nếu để cho người khác trông thấy thần thiếp và Hoàng thượng cùng ra khỏi Trường Tuyên điện sợ là tốt lắm.”

      sao, trẫm vừa đồng ý với nàng làm sao có thể để nàng chịu ủy khuất nữa, trông thấy sao, trẫm đây ưa thích Thái phi, chuyện như vậy nàng cần phải lo lắng, có trẫm đây.”

      Sau hơn canh giờ Tần Thừa Thích xem mấy quyển tấu chương, định ngày mai thương nghị, rồi lại cùng Mục Thư Du ở Trường Tuyên điện dùng bữa tối, sau đó hai người chậm rãi bộ về phía Hòa An điện, đám cung nhân phía sau cách vài mét.

      Thời gian này đúng là lúc trong hậu cung người đến người , dọc theo đường cũng biết gặp được bao nhiêu người quỳ lạy thỉnh an, Mục Thư Du theo sau lưng Tần Thừa Thích bình tĩnh tự nhiên đối mặt với ánh mắt khác thường của mọi người, nàng vốn là muốn nháo lớn, Tần Thừa Thích làm như vậy rất hợp ý của nàng, tùy tiện quan sát cũng rơi mất cục thịt nào.

      “Thái phi lại có vẻ rất tốt nhỉ.” Chờ đến lúc đến góc vắng vẻ, Tần Thừa Thích dừng bước nghiêng người nhìn Mục Thư Du, cả đoạn đường vừa rồi mỗi khi gặp người vấn an, đều tự chủ được quan sát vẻ mặt của Mục Thư Du, vốn tưởng rằng nàng có chút được tự nhiên, kết quả lại là đoán sai, nha đầu kia vẫn luôn giữ thần thái ung dung, ung dung tự nhiên chưa đến còn làm cho người ta cảm thấy tôn quý thể , ngẫm lại khi nàng ở Trường Tuyên điện với lúc mềm mại đáng lúc lại mê hoặc quyến rũ lòng người, trong lòng nhất thời có cảm giác như mèo cào.


      “Thần thiếp chỉ là học được tâm tĩnh như nước, nếu cũng chỉ có bản thân khổ sở mà thôi.” Mục Thư Du vẫn giữ dáng vẻ đoan trang lạnh nhạt trả lời.

      “Thái phi là vừa hiểu biết vừa kiều mị làm cho trẫm thích thôi.” xong liền ôm chầm lấy Mục Thư Du muốn hôn miệng nàng.

      Mục Thư Du sợ hết hồn, lập tức né tránh: “Hoàng thượng!”

      Tần Thừa Thích thấy Mục Thư Du bị hù dọa đến mức hai mắt trợn tròn, lập tức cười ha ha: “Trẫm trêu chọc Thái phi thôi.”

      Mục Thư Du nhịn được liếc mắt lườm Tần Thừa Thích, lại quét qua bóng người nhanh chóng trốn , nhìn bộ dáng đó giống như là Vương Chiêu hoa, nữ nhân này bởi vì ở chỗ Hoàng hậu mở miệng lỗ mãng mà bị Tần Thừa Thích hạ chỉ cho phép xuất trước mặt hai người, nữ nhân này có cái miệng tốt, hôm nay lại thấy chuyện này, hậu quả cần phải nghĩ.

      Sau khi vào Hòa An điện, Mục Thư Du dâng trà cho Tần Thừa Thích: “Hoàng thượng thỉnh dùng trà.”


      “Thái phi ngày thường ở Hòa An điện làm những việc gì?” Tần Thừa Thích nhận trà chậm rãi thưởng thức.

      “Chỉ đơn giản xem chút sách để giải trí mà thôi, Hoàng thượng có cần nhìn qua chút ?”


      Tần Thừa Thích đặt chén trà xuống, đứng dậy kéo tay của Mục Thư Du cười khẽ: “ nhìn vội, trẫm mệt mỏi, Thái phi cùng trẫm an giấc .”

      Lúc này mới giờ nào mà mệt mỏi? Mục Thư Du nhìn khóe môi Tần Thừa Thích nhếch lên đầy mập mờ, sao có thể biết trong lòng suy nghĩ cái gì, chỉ là lúc này cự tuyệt cũng được đành phải để Tần Thừa Thích lôi kéo bản thân vào nội thất, Vu Trung, Như Lan Như Ý thức thời ra bên ngoài chờ.

      “Tối hôm nay, để trẫm phụng dưỡng Thái phi.”


      Tần Thừa Thích xong ép Mục Thư Du ở trước bàn, đem y phục của nàng cởi ra từng thứ , da thịt trắng noãn dần lõa lồ, nhìn đôi nhũ kiều trắng nõn, Tần Thừa Thích nhịn được vùi mặt vào, bàn tay nắn lấy bên, mơ hồ : “ là người ngọc mà.” Tiếp đó nhịn được mà vuốt ve ngậm lấy, chỉ lâu sau lại bắt đầu mút sâu nhay cắn.

      “Hoàng thượng chút, thần thiếp có chút đau.” Mục Thư Du bị Tần Thừa Thích làm cho đau nhói thôi, người lại cảm thấy mỏi nhừ trướng đau, nhịn được lên tiếng cầu xin tha thứ.

      Tần Thừa Thích cũng nhả ra, đưa tay lần tới giữa hai chân Mục Thư Du sờ soạng, cảm giác ngón tay trơn trợt khắc cũng trễ nải ôm nàng đặt lên bàn, tách hai chân ra, ngẩng đầu lên chặn môi Mục Thư Du, hai cái lưỡi xoắn lại với nhau, long căn đầu tiên là thử thăm dò cọ xát ở bên ngoài vài cái, sau đó giữ chặt lấy nàng thẳng tắp vọt vào.

      Mục Thư Du bị mạnh mẽ đẩy vào chỉ cảm thấy thân thể khó lòng chống đỡ, cảm giác tràn đầy, vừa nóng vừa sưng còn có chút đau nhức, cảm thấy sắp ngất đến nơi.

      Tần Thừa Thích đem môi thoáng dời chút ít, thở hổn hển cười : “Thái phi siết trẫm chặt, xử nữ cũng khó lòng so được với Thái phi đây.”

      Xú nam nhân này ở cùng với nữ nhân nào mang tấm thân xử nữ đây? Kể cả nàng cũng như vậy, mặc dù Mục Thư Du đối với chuyện nam nữ thái độ cởi mở, nhưng nghe thấy lời của Tần Thừa Thích khỏi tức giận, vì vậy thầm hóp bụng co lại muốn làm cho Tần Thừa Thích phải xấu mặt.

      “Hư! Thái phi đúng là vội vàng mà, thiếu chút nữa làm cho trẫm mất mặt rồi.” Tần Thừa Thích lập tức hít khí có chút buồn cười .

      Cảm giác bị Mục Thư Du bao chặt lấy như vậy là tuyệt thể tả, Tần Thừa Thích chỉ cảm thấy toàn thân tê dại đến câu hồn, làm cho khắc chế được mà bắt đầu đâm vào rút ra từng phát từng phát, đồng thời ôm sát Mục Thư Du, làm cho hai luồng mềm mại trước ngực nàng theo động tác của va vào ngực , tư vị này là vừa thống khoái vừa khổ sở.


      bàn Như Lan Như Ý bầy bầu và chén rượu, lúc này cũng bị động tác của hai người làm cho ngừng rung động, Tần Thừa Thích thấy cao hứng: “Tâm can bảo bối, trẫm mặc dù tạm thời thể cho nàng danh phận, nhưng rượu giao bôi này có thể uống trước.” Sau đó tiện tay cầm lấy bầu rượu đổ ngụm lớn vào miệng, nâng cằm Mục Thư Du lên, miệng đối miệng mớm cho nàng.

      Mục Thư Du chỉ cảm thấy từ cổ họng đến dạ dày cay nóng, khó chịu nhưng lại cự tuyệt được, sau khi bị đút liên tiếp mấy lần, sắc mặt trở nên đỏ bừng, hai mắt mê ly đầy men say.

      Tần Thừa Thích lại cảm thấy sảng khoái mỹ mãn, động tác từ chậm rãi đâm vào trở nên mạnh hơn.

      biết qua bao lâu, Mục Thư Du chậm rãi mở mắt ra, đập vào mắt chăn giường lộn xộn, đầu cũng ngây ngất, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra cảm thấy có bóng đen ở đầu giường, nhìn kĩ mới thấy là Tần Thừa Thích, miệng lại bị chặn lấy.

      Lúc này nàng mới hiểu được mình bị ôm đến giường, hai chân bị Tần Thừa Thích giữ cánh tay, mà cái thứ kia vẫn ở trong cơ thể nàng đảo quanh, lực đạo so với trước khi nàng bất tỉnh mãnh liệt hơn rất nhiều.

      Mục Thư Du bị lăn qua lăn lại đến đổ mồ hôi đầm đìa, xương yếu thịt mềm tê dại thôi, nghĩ muốn kêu ra lại phát ra tiếng, cho đến khi Tần Thừa Thích cả người đều đè ép lên nàng ra vào ngừng, hai chân nàng loạn đạp ô ô buồn bực kêu lên, lâu sau cảm thấy thân thể nàng căng lại sau đó mềm nhũn ra.

      Tần Thừa Thích cũng bị siết chặt đến tê dại, hút cắn cái lưỡi thơm tho của nàng, liên tục xông tới, cuối cùng đơn giản chỉ đẩy vào thêm vài cái rồi chống đỡ nổi mà từ bỏ, vui mừng nếm qua mùi vị của tiên cảnh.

      “Hoàng thượng là muốn lấy mạng của thần thiếp sao?” Mục Thư Du lần nữa tỉnh lại nhịn được oán hận, người này mới vừa rồi là muốn làm chết nàng đây mà.

      “Trẫm làm sao lỡ, vừa rồi là hưởng thụ vô cùng thoải mái, tâm can của trẫm thích sao?”

      “Eo chân đều chua xót đau đớn, Hoàng thượng đứng lên .” Mục Thư Du bị ép rất thoải mái, lăn qua lăn lại quá mức lợi hại rồi, thân thể căn bản chịu nổi.

      Tần Thừa Thích lại cảm thấy chưa đủ, nhưng nhìn Mục Thư Du rất mệt mỏi, đành phải thở dài : “Trẫm còn muốn tái chiến, nhưng lại sợ nàng chịu nổi, nàng nằm nghỉ , trẫm phiền nàng nghỉ ngơi nữa.”

      xong ôm Mục Thư Du trở mình, lại cười ngừng: “Hãy là để nàng đè nặng trẫm , long căn của trẫm muốn rời xa nơi ấm áp căng chặt đến mất hồn của Thái phi đâu.”


      Mục Thư Du sớm mất hết khí lực phản kháng, tuy rất thoải mái nhưng so với việc lăn qua lăn lại tốt hơn nhiều, vì vậy đành phải chịu đựng khó chịu nhắm mắt nghỉ ngơi, lâu sau nàng mệt mỏi mà ngủ thiếp .

      Tần Thừa Thích đẩy mái tóc dài mướt mồ hôi của Mục Thư Du ra, hôn chút lên đôi môi sưng đỏ của nàng, hai tay cầm lấy đoi nhũ hoa của Mục Thư Du xoa nắn, cho đến cảm thấy thỏa mãn mới vào giấc ngủ.


      Ngày kế tiếp, Tần Thừa Thích sảng khoái tinh thần lên triều, nghỉ trưa lại cho gọi Mục Thư Du đến Trường Tuyên điện xoa nắn phen mới bằng lòng thả người, buổi tối cũng trực tiếp đến Hòa An điện dùng bữa tối, bàn ăn còn muốn ôm Mục Thư Du sờ sờ ngực nàng, miệng đối miệng đút cho nhau ăn, chờ đến khi lên giường lại càng hận thể làm tới bến, đối với Mục Thư Du quả là quấn quýt si mê.

      “Thái phi, Thái phi, ngài tỉnh.” Như Ý đứng ở ngoài trướng khẽ gọi.

      Mục Thư Du cố sức mở mắt, họng đau rát: “Chuyện gì?”

      Nàng quá mức mệt mỏi, ở với Tần Thừa Thích ba ngày liền ngoại trừ vào triều và phê duyệt tấu chương chỉ cùng nàng ở trong phòng tầm hoan, lăn qua lăn lại như vậy sao thấy tên khốn Tần Thừa Thích có chuyện gì mà nàng lại sắp bị bệnh đến nơi, suốt ngày đều cảm thấy mất tinh thần.

      là buổi trưa, Hoàng hậu phái người đến mời ngài Vĩnh Hoa cung ạ.” Nếu phải Hoàng hậu triệu kiến, nàng ấy cũng dám phiền nhiễu Thái phi an giấc.


      Mục Thư Du nghe vậy, thoáng lên tinh thần, để Như Ý đỡ nàng đứng lên: “Gọi Như Lan vào, chuẩn bị cho ta đến chỗ Hoàng hậu.”

      Nên tới cuối cùng cũng tới, Hoàng hậu mấy ngày nay có động tĩnh gì, nàng sắp hỏng trong tay cái đồ háo sắc Tần Thừa Thích kia rồi!


      Dang Du San, Kimanh1257, Khủng Long44 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :