1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gả cho cha của nam chính - Cửu Nguyệt Vi Lam

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 60: Nàng đợi ngày này rất lâu rồi

      Giờ lành đến, người mới bái đường.

      Quan Tư Nghi cao giọng ra:

      "Nhất bái thiên địa!"

      Sau khi bái thiên địa, Dương Thư Thanh thân áo đỏ đứng bên người Tạ Cảnh Dực, phát giác được phía cao có hai ánh mắt chìn chằm chằm, cần phải , trong đó ánh mắt khẳng định là Khương Nịnh Bảo, ở dưới khăn che dâu khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân của Dương Thư Thanh có cảm xúc gì, khăn lụa đỏ bị nắm chặt trong tay.

      Dương Thư Thanh dù là sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng trong lòng vẫn như cũ cảm nhận được khuất nhục cùng cam lòng.

      "Nhị bái cao đường!"

      Quan Tư Nghi vừa dứt lời, ánh mắt của mọi người cùng nhau nhìn về phía cao đường bên hai người Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công.

      Trong đại đường nụ cười Tạ Nhị phu nhân biến mất, sắc mặt tái xanh nhìn con của mình chuẩn bị bái Khương Nịnh Bảo ngồi ngay ngắn ở cao đường bên .

      Đồng dạng sắc mặt khó coi còn có Tạ Nhị gia.

      Năm trăm vạn lượng bạch trắng. . .

      Nếu động tâm là gạt người.

      Con trai cưới người là ‘ếch vàng’, còn cùng An Viễn Hầu phủ có quan hệ thông gia quan hệ, tương lai nhi tử phía sau tươi sáng.

      Tuy máu mủ tình thâm, nhưng con trai tại quá kế đến phủ Định Quốc Công, ai biết con dâu thân phận cao quý này có thể nhận bọn hay .

      Bên cao đường Khương Nịnh Bảo bộ váy dài màu đỏ thẫm thêu hoa diên vĩ, đoan trang tươi cười, tựa như gió chạm vào mặt, cho người ta cảm giác như tắm mình trong gió xuân ấm áp, bên người nàng là Định Quốc Công Tạ Hành cũng thân cẩm bào đỏ thẫm thêu viền bạc, khuôn mặt tuấn, ngũ quan góc cạnh ràng, mặt khuôn mặt tuấn tú ngày thường cảm xúc ở ngày đại hỉ này, bộ mặt lạnh lẽo cứng rắn lên đường cong mềm mại chút.

      tháng trước, Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công là đôi tân nhân, tháng sau, hai người lại ngồi ngay ngắn ở bên cao đường chờ con trai con dâu bái đường.

      Tân lang cùng Định Quốc Công đều là tuổi trẻ , tương tự tuấn bất phàm, nhưng thời điểm khi đó bái đường, Định Quốc Công thân sát khí tràn ngập, người bên ngoài dám đến gần, nên bái đường đều ở khoảng cách cực xa.

      Bây giờ, khoảng cách hai cha con lại gần như vậy.

      đại sảnh triều thần cùng các nữ quyến thấy cảnh này, tâm tình có chút vi diệu.

      Khuôn mặt Dương Thư Thanh bị khăn dâu che phủ, hít hơi sâu, tay nắm chặt khan lụa đỏ cùng Tạ Cảnh Dực quay người, hướng phía cao đường Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công xoay người cuối xuống sâu bái cao đường.

      Động tác cử chỉ của Tạ Cảnh Dực tự nhiên, nhưng Dương Thư Thanh lại có vẻ cứng ngắc chậm chạp, nếu như quan sát kĩ càng nhất định nhìn ra, nhưng nơi đây toàn triều thần cùng nữ quyến đều là nhân tinh, tất cả mọi người đều biết được đích nữ An Viễn Hầu và phu nhân Định Quốc Công ân oán tình cừu, cho nên mọi chú ý đều đặt thân Dương Thư Thanh, trong tâm lặng lẽ lắc đầu.

      Nhìn tới vẫn là phu nhân Định Quốc Công hơn chút.

      Cử chỉ Khương Nịnh Bảo vừa vặn ưu nhã, mỉm cười nhìn thấy Dương Thư Thanh xoay người hành lễ động tác hơi cứng ngắc, đuôi lông mày khóe mắt nhiễm lên tia vui vẻ, quả nhiên a, nhìn thấy nữ chính cúi đầu bái lễ, trong nội tâm nàng liền có chút thoải mái sung sướng.

      Định Quốc Công ngồi ở bên, nhạy cảm đến cảm xúc biến hóa của tiểu thê tử, khóe miệng chịu được mỉm lên đường cong .

      "Phu thê giao bái!"

      Quan Ti Nghi giọng cao lanh lảnh .

      Dương Thư Thanh bị khăn dâu phủ xuống nên chỉ nghe được thanh Quan Ti Nghi, toàn thân buông lỏng, phân đoạn khuất nhục rút cục trôi qua, sau khi nàng cùng Tạ Cảnh Dực đối nhau bái, Quan Ti Nghi cũng ra: "Đưa vào động phòng!", sau khi bị mọi người quay quanh cuối cùng cũng tiến vào tân phòng Cẩm Hoa viện.

      Bên trong tân phòng.

      Hai tỳ nữ hồi môn cùng ma ma theo Dương Thư Thanh đều ở bên trong, sau khi tất cả mọi người rời , Dương Thư Thanh muốn xốc lên khăn dâu, nhưng nghĩ đến đây là lần đầu tiên ở hai đời nàng mặc hồng trang lấy chồng, liền nhịn xuống.

      "Tiểu thư, uống hớp trà, Tôn ma ma vừa cẩn thận kiểm tra, bàn đồ ăn cùng nước trà đều có vấn đề." Thiến Dung bưng chén nước trà tới, giọng .

      Khăn dâu được bỏ xuống, Dương Thư Thanh nhăn hạ đôi mi thanh tú, nghĩ tới Khương Nịnh Bảo dĩ nhiên có động thủ tay chân, nàng tiếp nhận nước trà nhấp miếng, thấp giọng hỏi Thiến Dung.

      "Thiến Dung, ngoài cửa có người trông coi sao?"

      Thiến Dung gật đầu: "Có, là người của gia."

      Dương Thư Thanh nắm chặt chén trà trong tay, mi tâm nhíu chặt, mắt thấy sắc trời bên ngoài dần dần tối xuống, trong lòng khỏi có chút bực bội: "Thiến Dung, tìm thấy cơ hội động thủ tay chân sao?"

      Tân khách tán , nếu như xảy ra chuyện gì, Định Quốc Công nhất định đè xuống.

      Chuyện này Khương Nịnh Bảo là đủ cẩn thận, chừa chỗ trống nào cho nàng chui.

      Thiến Dung cười khổ : "Tìm thấy, phủ Định Quốc Công to như vậy trừ viện tử gia, đều bị phu nhân Quốc Công quản lí, người của chúng ta cắm vào được, người cũng thu mua được."

      quản lí viện tử của gia, đó phải vì quản lí được, mà là muốn để cán dao cho người nắm.

      Thiến Dung khỏi lo lắng tới tiểu thư.

      Phu nhân Quốc Công khó đối phó, nhưng tiểu thư cùng phu nhân Quốc Công kết thù oán, phải gió tây áp đảo gió đông, chính là gió đông áp đảo gió tây.

      Tiểu thư ở phủ An Viễn Hầu rất lợi hại, nhưng nơi này là phủ Định Quốc Công, theo nàng quan sát, hạ nhân trong phủ ngay ngắn trật tự, mỗi người quản lí chức vụ của mình, cách nào vi phạm.

      Nhất là đồ ăn cùng phòng bếp, càng là quan trọng nhất, có ma ma tinh thông dược lý chuyên môn kiểm nghiệm.

      Cứ như vậy, thủ đoạn của tiểu thư chỉ có thể ở bên trong Cẩm Hoa viện của gia thi triển.

      Thiến Dung đem tin tức dò thăm năm mười cho tiểu thư, sợ tiểu thư bí quá hoá liều, lại cách nào đạt tới mục đích mong muốn, Cẩm Hoa viện bên trong hạ nhân đều là trung với gia.

      Tiểu thư ở đây thi triển thủ đoạn có bất kỳ cái gì tác dụng.

      " nghĩ tới phủ Định Quốc Công, so hoàng cung lại còn cẩn thận sâm nghiêm." Dương Thư Thanh khuôn mặt xanh xám sau khi bỏ khăn dâu xuống, nghiến răng nghiến lợi , đáy mắt tự chủ nhiễm lên màu đỏ ửng mang nét cam lòng.

      Chuẩn bị lâu như thế, vậy mà chút cũng dùng tới.

      chẳng lẽ chỉ có thể nhẫn hai năm?

      Nhưng nghĩ đến những gì mình chuẩn bị ở phía sau, Dương Thư Thanh ép buộc mình tỉnh táo lại.

      May mắn Dương Thư Thanh có tiếp tục tìm đường chết, bằng nàng nhất định biết mình bị thân vệ Định Quốc Công giám thị, bên trong tân phòng Tạ Thất núp lỗ tai giật giật, đem những lời của Dương Thư Thanh cùng tỳ nữ thu vào trong tai, cười lạnh.

      Dương tiểu thư đúng là an phận, quả nhiên như phu nhân dự đoán, dĩ nhiên muốn động thủ tay chân vu oan, may mắn nàng cuối cùng cũng có ra tay, bằng . . . Tạ Thất đáy mắt lên tia lạnh lẽo.

      Màn đêm buông xuống, tân khách cũng giải tán, phủ Định Quốc Công khắp nơi treo đầy đèn lồng đỏ, náo nhiệt ngày phủ đệ khôi phục yên tĩnh.

      Khương Nịnh Bảo và Định Quốc Công đến Vinh Hỉ đường cùng Tạ lão phu nhân dùng bữa.

      Hôm nay là thời gian đại hôn của Tạ Cảnh Dực,

      Tạ lão phu nhân mặt mũi tràn đầy nụ cười, nguyên nhân có lẽ là Định Quốc Công mỗi ngày đều bồi lão phu nhân dùng bữa, tinh thần lão phu nhân nhìn càng thêm toả sáng, tinh khí tràn trề.

      Theo Hoàng ma ma , lão phu nhân làm ba bộ đồ lót.

      Khương Nịnh Bảo im lặng.

      Tháng gần nhất, Tạ lão phu nhân thường xuyên đuổi Hoàng ma ma đưa chút thuốc bổ đến, nàng vụng trộm phái Xuân Hỉ hỏi thăm qua đại phu, đây đều là các loại nước thuốc bổ dưỡng giúp mang thai.

      Khương Nịnh Bảo xưa nay uống loại thuốc này, nhưng đó là Tạ lão phu nhân tấm lòng thành, cũng thông cảm nỗi niềm sốt ruột ôm tôn tử của bà, đành phải kiên trì uống.

      "Các ngươi nhanh về nghỉ ngơi."

      Sau khi ăn cơm tối xong, Tạ lão phu nhân nhìn xem Khương Nịnh Bảo uống xong chung canh bổ, cười ha hả thúc giục bọn trở về, ý tứ hết sức ràng, làm cho người ta nghĩ coi cũng khó khăn.

      Khương Nịnh Bảo nhìn quen trách, cùng Định Quốc Công rời Vinh Hỉ đường.

      Trở lại chủ viện , trong phòng dưới ánh nến.

      Sau khi hai người tắm rửa thay quần áo, Xuân Nhạc đem giường chiếu trải tốt, bên trong lư hương đốt lên mùi thơm hương dây hoa hồng mà Khương Nịnh Bảo nhất, Xuân Hỉ dùng khăn lông lớn lau sạch nước bám mái tóc dài đen nhánh của Khương Nịnh Bảo.

      Sau khi mọi thứ hoàn thành, Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc lui ra ngoài, Tạ Thất đến đây báo cáo động tĩnh Dương Thư Thanh, biết được nàng có tâm tư vu oan hãm hại, quanh thân Định Quốc Công khí tức đột nhiên thấp xuống.

      Hiển nhiên đối với Dương Thư Thanh, nàng dâu của con nuôi mới vào cửa cực kỳ bất mãn.

      Chuyện như dự đoán trước làm Khương Nịnh Bảo nở nụ cười, ôn nhu trấn an : "Quốc Công Gia, ngươi đừng nóng giận, đáng, may mắn Dương Thư Thanh coi như thông minh, biết thể làm, liền thu tay lại."

      Khương Nịnh Bảo hết biết gì, ai thích ở ngày đại hỉ xảy ra chuyện, nàng và Dương Thư Thanh dù có cừu oán đều muốn trong hôn lễ là tân nương xinh đẹp nhất, nhưng Dương Thư Thanh là tân nương lại nghĩ đến kiếm chuyện.

      Quả thực biết mùi vị.

      Định Quốc Công thu liễm khí thế người, mi tâm trầm ngưng: "Dương Thư Thanh phải thông minh, là nàng đem tất cả đường đóng kín, nên nàng ta có chỗ xuống tay."

      Tạ Thất đồng ý gật đầu.

      Định Quốc Công nhàng liếc qua Tạ Thất, Tạ Thất cái giật mình, thức thời lui ra ngoài, còn cố ý đem cửa cài đóng.

      Khương Nịnh Bảo thấy thế, cười khẽ tiếng, nét mặt tươi cười như hoa.

      Định Quốc Công ánh mắt tối ngầm, cánh tay dài duỗi ra, dùng sức nắm ở Khương Nịnh Bảo eo thon, ôm nàng chặt khảm vào trong ngực của mình, cúi đầu ở môi nàng ấn xuống cái hôn.

      Hôn đến dịu dàng lại triền miên.

      Khương Nịnh Bảo hai tay vòng lấy cổ của , đáp lại nụ hôn của .

      Chẳng biết lúc nào, Định Quốc Công mang người ôm đến giường lớn, giường lớn khắc hoa nhàng lay động, màn lụa màu đỏ cũng rơi xuống, theo giường lớn lay động nhàng chập chờn.

      Trong màn lụa, thân ảnh giao chồng lên nhau xước xước, đứt quãng rên rỉ cùng trầm thấp tiếng thở dốc đan vào chỗ, hết triền miên.

      Hết thảy lắng lại sau.

      Khương Nịnh Bảo mồ hôi đổ lâm ly, toàn thân như nhũn ra nằm trong vùng ngực cứng rắn Định Quốc Công, hai đầu lông mày còn có còn chưa hoàn toàn tiêu vui thích, gương mặt nổi lên từng vòm mây hồng, giống như hoa Đào nở rộ trong ba tháng, kiều diễm mê người.

      "Năm tháng làm người già , tháng trước, ta vẫn là tân nương tử trong veo như nước, tháng sau, ta liền thành mẹ chồng hoa tàn ít bướm, chờ con dâu kính trà."

      Khương Nịnh Bảo có chút thở dốc, làm bộ vuốt ve khuôn mặt nhắn bóng loáng non mềm của mình, cảm thán câu, trong lòng lại kích động phấn khởi, nghĩ đến ngày mai Dương Thư Thanh phải quỳ xuống kính trà cho mình, suy nghĩ thoáng qua làm Khương Nịnh Bảo nhịn được mà cười sung sướng.

      Mẹ chồng hoa tàn ít bướm. . .

      Ánh mắt Định Quốc Công xem xét dung nhan Khương Nịnh Bảo hồng nhuận kiều mị, da thịt trơn bóng như ngọc, có bỏ qua đáy mắt hưng phấn của nàng, trong mắt tự chủ hiển nụ cười thản nhiên, ở môi đỏ chói rơi xuống hôn.

      "Nịnh Bảo, nàng đáng ."

      Bên tai truyền đến tiếng trầm thấp bên trong lộ ra ý cười của Định Quốc Công, gương mặt Khương Nịnh Bảo nóng lên, chỉ cảm thấy lỗ tai có chút ngứa, điểm này ngứa, cấp tốc lan tràn đến đáy lòng, mang đến trận rung động khó tả.

      Nàng ngẩng khuôn mặt , cố ý ở hầu kết của cắn .

      "Nịnh Bảo, nàng châm lửa đó."

      Định Quốc Công đáy mắt tối sầm lại, lên ngọn lửa nhảy vọt, bàn tay lớn dao động đến phần bụng bóng loáng bằng phẳng nhàng vuốt ve, thanh khàn khàn , ánh mắt sáng rực nhìn nàng, thân thể biến hóa có giấu diếm được Khương Nịnh Bảo.

      Khương Nịnh Bảo hai tay vòng lấy eo gầy rắn chắc của , cái xoay người, đem Định Quốc Công ép đến dưới thân, lộ ra nụ cười tươi đẹp giảo hoạt, sóng mắt lưu chuyển, đều là dáng vẻ lả lướt say lòng người.

      "Quốc Công Gia, ta đây phải phụ trách dập lửa sao?"

      Khuôn mặt tuấn và đôi mắt Định Quốc Công bị ép dưới thân thể càng thêm thâm thúy cực nóng, tóc đen dài hơi có chút xốc xếch rối tung ở đầu vai, tản mát ra khí tức nam tính trí mạng cùng dụ hoặc.

      Khương Nịnh Bảo nhịp tim đột nhiên gia tốc, gương mặt nóng hổi, Định Quốc Công đáy mắt ánh nhìn u ám quang mang, dùng sức cái, hai người vị trí lần nữa đổi qua.

      Ngoài cửa sổ trăng sáng treo cao, đầy trời sao lốm đốm.

      Trong phòng ánh nến chập chờn, gối chăn điên đảo cùng chung mây mưa núi.

      Sáng sớm hôm sau, Khương Nịnh Bảo chậm rãi mở đôi mắt nhập nhèm, nhớ tới hôm nay tân nương tử Dương Thư Thanh muốn tới kính trà, Khương Nịnh Bảo lập tức tỉnh táo lại, cõi lòng đầy kích động.

      Nàng chờ đợi ngày này lâu rồi.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Đến mình ngồi đọc mà còn thấy hả hê sung sướng nữa là Nịnh Bảo
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    3. Sơn đầu hỏa

      Sơn đầu hỏa New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      19
      Lâu vào, vào cái là cày liền 10 chương sướng ghê luôn :v
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    4. giangktmt

      giangktmt Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      57
      10 chương ngắn thế ko bik, vẫn nghĩ có 5 chương editor à, chắc đọc hoàn luôn mới vừa ý à, kekekeke.

    5. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Ko biết đọc bao nhiêu chường nhưng thấy đúng là . Cái gì cũng thấy sung sướng. Thanks editor.
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :