1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

CHA TÔI LÀ TỶ PHÚ - TUYẾT MẶC

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 4

      [​IMG]

      Tốc độ xe của bọn họ trước sau cũng từng vượt qua 40km/h, nên dùng từ nhanh như điện để về tốc độ thế này, đúng là làm nhục tốc độ cách thảm khốc nhất từ trước đến nay!


      Lúc này, đám thanh niên choai choai chạy xe đạp leo núi vượt lên. Lúc sắp vượt qua họ, có cậu trai tinh nghịch cười với : “Chị , chị có thể chạy chậm hơn chút nữa ? Xe đạp cũng vượt qua mặt chị rồi!”

      [​IMG]

      Lăng Sanh nghĩ thầm, mình là người giầu có, có 48 vạn gởi ngân hàng làm sao để cấp dưới của Lăng ba ba mời uống trà sữa được chứ. Vì thế nhanh chóng lấy lại tinh thần : “Để tôi mời , thuận tiện mua cho ba ba, A Hữu, chú Lý và Tiểu Đào mỗi người phần luôn.”
      A Tả khép lại mũ lần nữa, xuyên qua kiếng chắn gió của mũ bảo hiểm, ấy cười dịu dàng, rực rỡ dưới ánh mặt trời, đáng đến lạ. Cùng thân thể nhưng khác linh hồn, quả là hai người hoàn toàn khác nhau.

      [​IMG]


      “Được rồi, tạm nghỉ ngơi trước , ngày mai tiếp tục luyện.” Lăng ba ba vỗ tay giải tán, còn thêm: “Ba nghe A Tả con còn bị đám nhóc con miệng còn hôi sữa giễu cợt? Con của Lăng Chấn Thần ta tuyệt đối thể chịu uất ức như thế được, nếu lần âu có đứa nào dám giễu cợt con, con cứ trực tiếp thẳng tay trừng trị tụi nó, có nghe , dám ra tay cứ bảo A Tả làm!”

      [​IMG]

      Lăng Sanh:……
      Lăng ba ba, tại xã hội đều có pháp luật quản chế, pháp chế xã hội, ngài bạo lực như vậy có ổn đấy? Chú cảnh sát mời ngài đồn công an để uống trà đó!!!

      [​IMG]



      “Ba cháu ở đâu?” Lăng Sanh nhận mệnh hỏi.


      Chú Lý vẫn vui tươi hớn hở, “Ông ấy ở phòng giải trí, tiểu thư theo tôi đến đó .”


      Chân của Lăng Sanh như bước mây, lơ lửng bần thần như hồn dã quỷ theo m sau chú Lý thẳng tới khu vực giải trí. Liếc mắt cái nhìn thấy bàn mạt chược bày ở giữa phòng. ra mở màn chính là chơi mạt chược nha! Lại là hạng mục mà hề biết!
      Lăng ba ba ngồi chễm chệ ở nơi đó, “Biết chơi mạt chược ?”

      [​IMG]

      Lăng Sanh đối với mạt chược là dốt đặc cán mai, may mắn ba người còn lại đều là cao thủ, chơi vài bàn, Lăng Sanh cơ bản nắm được quy tắc trò chơi, chỉ là……

      “Mấy cái thẻ đánh bạc này, chơi chơi thôi phải ?” yếu ớt hỏi câu, từ lúc bắt đầu đến giờ toàn thua thẻ đánh bạc, chỉ mới mấy ván bài số vốn ban đầu của gần như thua sạch. Lăng ba ba ghét bỏ hừ lạnh tiếng, cũng lười trả lời câu hỏi nhược trí này cười càng thêm như tắm mình trong gió xuân, “Tiểu thư, thẻ đánh bạc đại diện cho trăm đồng.”
      Lăng Sanh:!!!!

      [​IMG]
      cha của con là người rất biét kiếm tiền, cho dù con xài như núi lở số tiền cha con có cũng lở hết được, hiểu ?”

      Lăng Sanh gật gật đầu với tâm trạng phức tạp, có thể dễ dàng cảm nhận được tình thương con của Lăng ba ba, loại tình thương như thế vốn dĩ hề sai, nhưng phương thức biểu đạt giống như có chút gì đúng lắm. Vừa đưa tiền vừa nhông chiều, rất dễ chiều hư đứa trẻ.


      Lăng Chấn Thần nhíu mày, nghiêng người tới gần chú Lý dặn dò gì đó, chú Lý gật gật đầu, đứng lên rời khỏi phòng giải trí.

      Lăng Sanh nhìn đồng hồ, 11 giờ rưỡi rồi, có lẽ vẫn chưa đến giờ ‘ngủ trễ’, có lẽ ít nhất phải thức đến 12h mới xong.

      “Buồn ngủ à?” Lăng ba ba hỏi .

      [​IMG]
      Lăng Sanh nhìn số mã tài khoản điện thoại của , lập tức nghẹn lời, chấp nhận số mệnh mà ấn vào nút chuyển khoản, ngay sau đó tài khoản của bị trừ 1500 đồng, vừa nhập mật mã vừa nghiến răng nghiến lợi : “Lần sau tôi nhất định lấy lại tất cả.”
      A Hữu cười hì hì : “Tiểu thư sai rồi, hẳn là ‘ kiếp sau nhất định lấy lại tất cả ’”

      Lăng Sanh:……

      [​IMG]


      Lăng Sanh: ...


      Đây đúng là quá ép buộc làm khó người khác, dùng đến cách này để học cách tiêu tiền.


      Cho dù đứng trong phòng điều hòa, sau lưng của Lăng Sanh vẫn ngừng đổ mồ hôi lạnh, bị dọa sợ.


      Phải muốn khí thế vf còn phải làm cho người ta chịu phục sao?


      Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Lăng Sanh đưa tay vỗ mạnh lên sấp tiền kia, nhịp tim thể kiềm được, ngừng tăng tốc, hít ột hơi sâu, tập trung ổn định cảm xúc, sau đó với chú Lý và A Hữu: "Mỗi người hai vạn đồng, cầm lấy và chia nhau xài , xem như là tiền boa tiểu thư thưởng cho mọi người.”


      Mọi người đều sửng sốt, bọn họ chờ nghe mua món gì đó, ngờ nghe được đó là tiền boa thưởng cho mọi người.


      Chú Lý lúc này cũng quên nở nụ cười, "Tiền boa?"


      Lăng Sanh : " Đúng, chú, A Tả, A Hữu và tiểu mỹ. Số còn lại mọi người chia nhau xài chơi .”


      Chú Lý, A Tả, A Hữu: "Tiểu thư uy vũ! ! !"


      Lăng ba ba cũng là sửng sốt hồi lâu, cuối cùng kiềm được đưa tay lên xoa đầu Lăng Sanh, bật cười sảng khoái, "Ha ha ha, quả khí phách, con có thể ngủ."


      Tác giả ra suy nghĩ của mình:


      Rất nhiều bạn nhắn tin hỏi nữ chính có thể xuyên trở về hay , ta thống nhất trả lời mọi người đây, xuyên về đâu nhé!


    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Haha.nhanh gọn.thổ hào uy vũ !!!

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      Truyện hay quá

    4. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      [​IMG]
      Người giúp việc và quản gia thực dụng như thế, cần có được ?!

      Sau khi ăn xong, Lăng Sanh còn chưa kịp tiêu hóa, bị Lăng ba ba đuổi ra ngoài học lái xe máy. Lúc này bên ngoài là lúc nóng nhất, giống như cái lồng hấp lớn, Lăng Sanh nghiêm trọng hoài nghi Lăng ba ba trả thù vì mình bị vắng vẻ.

      "Hôm nay tiếp tục lái xe điện cừu con thêm ngày nữa, ngày mai phải bắt đầu học lái xe gắn máy, cho nên học nghiêm túc cho ba, tốc độ nhất định phải bảo trì từ 60km/h trở lên, nghe ? ! !" Lăng Chấn Thần uy phong lẫm lẫm ra lệnh.

      Lăng Sanh rụt cổ cái, "Nghe rồi."

      Lăng ba ba lại : "Hôm nay nếu bị người ta giễu cợt, phải làm sao?"

      "Giáo huấn bọn họ!"

      "Tốt lắm, lên đường !"

      Lăng Sanh với tinh thần liều chết đẩy cửa ra ngoài, hoà mình vào luồng hơi nóng từ bên ngoài ập đến, đến bên cạnh chiếc xe điện dưới bóng cây, A Tả cũng vừa đem xe máy lái ra.

      " thôi A Tả." Lăng Sanh nhấn tay ga, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang liền xông ra ngoài.



      Lăng ba ba ở trong nhà nhìn bóng dáng rời , vô cùng vui mừng thở hơi, "Đứa này rất cố gắng."

      Chú Lý bên cạnh gật gật đầu, "Mấy đứa trẻ bây giờ, rất ít ai ngoan ngoãn như vậy."

      Lăng ba ba: "Đáng tiếc chính là học xấu! Buồn chết ta!"

      Chú Lý: ...

      Cha mẹ bình thường khác ki phải lo đứa học tốt sao!



      Rất hiển nhiên, Lăng ba ba vui mừng quá sớm, vừa lên giữa sườn núi, tốc độ xe của Lăng Sanh lại hạ xuống.

      "Tiểu thư, lúc này có người, tiểu thư có thể đem tốc độ đề cao đến 40km/h." A Tả đề nghị.

      Lăng Sanh : "A Tả, nếu cứ luôn tăng tốc, làm bỏ qua rất nhiều phong cảnh dọc đường, bằng chậm lại, từ từ thưởng thức."

      A Tả: ...

      Lại còn có cách đầy hùng hồn này?

      Lúc này, Mấy cậu nhóc hôm qua lại xuất , có lẽ là ở nhà nhàm chán, ra ngoài đạp xe giết thời gian, còn có thể xem như tập thể dục.



      Hôm nay bọn họ lại lần nữa vượt qua xe của Lăng Sanh, người trong đó lại : "Chị ơi, chúng em lại qua mặt chị nữa rồi! Khặc khặc khặc khặc ha ha!

      Lăng Sanh: ...

      Lại có thể cười đến kiêu ngạo như vậy!

      Lăng Sanh nhức đầu liếc mắt nhìn A Tả bên cạnh, A Tả cũng quay đầu lại nhìn , giống như chờ đợi ra mệnh lệnh dạy tụi nhóc này bài học.

      Lăng Sanh ngượng ngùng cười : "Kỳ bọn họ chỉ đùa thôi, cũng đâu gây hại gì, chúng ta so đo với tụi trẻ con đúng ? Lát nữa về nhà, cũng đừng đề cập đến việc này."

      A Tả: " được, bọn họ cười nhạo người khác!"

      Lăng Sanh: ...

      Nghĩ nghĩ, Lăng Sanh tăng thêm tốc độ, đuổi theo đám người kia, vốn muốn bảo bọn họ lời xin lỗi, kết quả bọn họ nhìn thấy Lăng Sanh đuổi theo, cười càng khoa trương hơn, "Ôi chị , chị đuổi kịp bọn em rồi, có tiến bộ nha!”

      Lăng Sanh: ...

      cũng nhiều lời, ý bảo A Tả đuổi theo, sau đó nhấn tốc độ xe điện đạt đến 60km/h chạy thẳng xuống chân núi.

      Dừng xe trước cửa hàng trà sữa, Lăng Sanh với A Tả, " bắt hết bọn họ giải đến đây. Cứ là tôi mời bọn họ uống trà sữa.”

      A Tả: ...

      phải muốn dạy bọn họ bài học sao? Sao lại mời bọn họ uống trà?

      Lăng Sanh vẫy vẫy tay với , "Mau ." xong tự mình bước vào quán trà sữa trước để ngồi máy điều hoà, sắp bị mặt trời nướng chín luôn rồi.

      Chờ A Tả áp giải đám thanh niên giống như lùa bầy vịt đến tiệm trà sữa, trà sữa mà Lăng Sanh gọi trước đó bày sẵn bàn.

      Chỉ thấy mặt nghiêm nghị ngồi ở đó, hai tay vòng quanh ngực, hai chân tréo nguẩy, tầm mắt thẳng tắp nhìn bọn chằm chằm, "Người cười lớn tiếng nhất ban nãy là ai ?"

      Mấy đứa trẻ lúc này còn có chút choáng váng, nhưng bản năng cảm thấy sợ hãi, bọn họ đẩy đẩy chen lách chen lách, đem nam sinh cười to nhất trước đó đẩy ra.

      "Tuổi còn lông bông, dám chạy ngông nghênh đường, các cậu là tiểu lưu manh sao?" Lăng Sanh hừ lạnh tiếng, tiếp: "Các cậu từng nghe danh Lăng gia núi này chưa?"

      Hai từ Lăng gia khiến đám thanh niên xôn xao, bọn họ hiển nhiên đều nghe qua.

      Lăng Sanh hài lòng gật đầu, "Đó là nhà của chuỵ."

      Câu này làm những người khác đều trợn to mắt, lộ ra vẻ hoảng sợ, Lăng Sanh cảm thấy muốn cười, bây giờ mới biết sợ, sao trước đó còn làm?

      chỉ chỉ mấy ly trà sữa trân châu đường đen trước mặt: “Bây giờ mỗi người ly, uống xong tại chỗ mới có thể ."

      Mấy ly trà sữa ngoài nhìn hơi đen hơn bình thường chút, còn lại có gì khác biệt, nhưng mọi người sau khi biết thân phận của Lăng Sanh, khỏi sinh lòng phòng bị.

      Có người bạo gan hỏi: "Đó là cái gì ?"

      Lăng Sanh cười ngọt ngào, "Đương nhiên là trà sữa ‘đường đen'."

      "Chúng tôi uống!"

      A Tả ở bên cạnh phối thời siết quả đấm cái, phát ra tiếng vang răng rắc, lãnh khốc vô tình : " muốn bị đánh uống ngay!"

      Cuối cùng đám nam sinh khóc sướt mướt uống sạch đống trà sữa, sau đó ôm bụng chạy.

      A Tả cảm thấy thú vị, phương thức giáo huấn khác hẳn bình thường này lần đầu tiên mới được chứng kiến, “Bên trong trà sữa thêm nguyên liệu gì?”

      Lăng Sanh bưng ly chanh dây hoàng kim lên uống vài hớp, "Chỉ bảo chủ tiệm thêm Oreo nhiều hơn chút, đường đen nhiều hơn chút. Nhìn qua quả cực giống độc dược.”

      "Với mấy hài tử nghịch ngợm này, hù dọa chút là được rồi, cần ra tay thực ." .



      A Tả khỏi liếc mắt nhìn thêm mấy lần, tuy rằng Lăng Sanh lựa chọn dùng phương thức của chính mình giáo huấn bọn họ, nhưng ở trong mắt của A Tả, làm rất được.

      Bên ngoài quá nóng, hai người uống xong trà sữa liền về nhà.

      Lăng Sanh kinh ngạc vui mừng phát , Lăng ba ba tại có ở nhà, điều này chiều nay có buổi huấn luyện ma quỷ nào cả! !

      Kết quả vui mừng đến 5 phút, chú Lý chạy đến tuyên bố nhiệm vụ mà Lăng ba ba lưu lại, "Tiên sinh bảo tiểu thư lêu lổng với đám bạn xấu của tiểu thư, phải qua 12h đêm mới được phép quay về.”

      Lăng Sanh: ...

      "Nhất định phải sao? Nhưng ngay cả chú cũng nhận ra bọn họ!"

      "Tiên sinh , tiểu thư cũng thể trốn ở nhà cả đời."

      Lăng Sanh bất an trong lòng, "Nhưng... Nhưng..."

      "Tiểu thư yên tâm, tiên sinh cho A Tả theo hầu bên cạnh tiểu thư, nếu tiểu thư có thắc mắc gì, cứ việc hỏi ."

      Lăng Sanh: ...

      "Ba còn gì nữa, chú cứ lần cho xong."

      Chú Lý cười híp mắt : "Tiên sinh bảo tôi với tiểu thư là nên rộng rãi chút, cứ tiêu xài thoải mái tiền người tiểu thư, ăn chơi đàng điếm cũng được, cặp bồ cũng thành vấn đề nhưng tuyệt đối thể phát sinh loại quan hệ đó."

      Lăng Sanh nhất thời phản ứng kịp, "Loại quan hệ nào?"

      Chú Lý ho khan cái, biểu tình nghiêm túc : "Quan hệ tình dục..."

      Cả khuôn mặt Lăng Sanh "xoẹt" cái, biến thành cái đèn lồng màu đỏ, thiếu chút nữa bốc khói, chỉ hận thể đào cái động mặt đất chui vào.

      Thay đổi quần áo xong, ăn chút điểm tâm, Lăng Sanh bị đuổi ra khỏi nhà đầy lạnh lùng.

      Ngồi ở vị trí phó lái của chiếc Land Rover, Lăng Sanh lướt weibo, bên trong có đến mấy nhóm, biết nên nên vào nhóm nào để ‘phóng khoáng’ rủ mọi người ra ngoài chơi.

      Khi chuyện ăn chơi biến thành loại nhiệm vụ làm được chỉ thú vị, ngược lại còn rất thống khổ.

      Loại thời tiết như thế này, nên ở nhà, vừa bật điều hoà lên, vừa đọc sách uống trà, ra ngoài lêu lổng chính là tự mình hành xác!

      Cuối cùng lựa chọn trò chuyện riêng Cố Điềm Điềm, "Làm gì thế? Ra ngoài chơi ?"

      Cố Điềm Điềm hồi ngay lập tức, " nhàm chán đến mốc meo, mấy ngày nay chị làm gì vậy? chút tin tức cũng có."

      Lăng Sanh tránh nặng tìm , "Nhàm chán nên ra ngoài chơi."

      "Chuyện pk bóng rổ lần trước, chị chọn ngày xong chưa, bọn họ cứ luôn quấn lấy em mà hỏi!"

      Lăng Sanh: ...

      gần như sắp quên vụ này, còn có mấy vị bạn trai dự bị chờ triệu kiến.

      kiên trì nhắn tin trả lời: "Ngay bây giờ , gọi mọi người đến sân vận động .”

      Chỉ có thể ứng phó trước, đến lúc đó lại mượn cớ đuổi người là xong.

      với A Tả đứng bên cạnh, "Dẫn tôi đến sân bóng rổ bình thường tôi hay đến."

      A Tả gật đầu, nhấn mạnh chân ga vọt về hướng trung tâm thành phố, kết quả chưa tận hưởng tốc độ nhanh như gió được bao lâu, bọn họ bị chặn ở nửa đường.

      "Giờ này sao có thể kẹt xe chứ?"

      "Hẳn là gặp cố thôi." A Tả .

      Xem ra ô tô phân khối lớn siêu ngầu siêu đắt đến đâu, khi bị kẹt xe cũng đành nằm đó chịu trận.

      Chờ khi hai người chạy tới sân bóng, là chuyện của giờ sau, Cố Điềm Điềm gọi mọi người đến, ngoài mấy người bạn trai dự bị, còn có hồ bằng cẩu hữu khác, có lẽ do chờ lâu nhàm chán, đám người tự bắt nhóm bắt đầu chơi bóng cho nóng người trước.

      Lăng Sanh nhìn đám người trẻ tuổi kia từ đằng xa, trong lòng có chút rụt rè, tự khuyến khích bản thân mình cố lên phía sau lại có người tới.

      quay đầu liếc mắt nhìn, lập tức sửng sốt, người đến là nam sinh rất cao, ít nhất khoảng 1m9, vai rộng chân dài, mặc quần jean rách cực có phong cách, tươi mát rạng rỡ như ánh mặt trời, nhưng làm cho sửng sốt phải của thân thể cao ráo của , mà là gương mặt của .

      Nam sinh cực kì tuấn tú, mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, đôi môi hoàn mỹ, vừa nhìn thấy còn tưởng rằng nhân vật từ truyện tranh bước ra.

      Đối phương hiển nhiên quá quen với ánh mắt chăm chú của những người chung quanh, thờ ơ về phía trước bước, liếc mắt nhìn Lăng Sanh cái, sau đó lại đem tầm mắt phóng tới sân bóng rổ cách đó xa.

      "Người nào là thủ lĩnh của các người?" bâng quơ hỏi câu.

      Thanh cực kì êm tai, tràn đầy uy lực của phái nam.

      Lăng Sanh sửng sốt chút, mới phát đối phương là hỏi , vì thế ngây ngốc hỏi ngược lại câu: " tìm thủ lĩnh của chúng tôi làm gì?"

      Nam sinh nhíu mày, : "Theo đuổi ấy.”

      Lăng Sanh: ...


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: nam chính ra sân, rất dễ dàng.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Kaka màn xuất của n9 ko thể độc hơn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :