1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Haha, lần này là Yến Vương ra đòn phủ đâu luôn, quá xứt xắc, quá kịch tính. Hay quá má ơi
      Lừa tình thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Yes i do- mãi mãi là thê nô của em!! Quớ quớ!!
      Hóng chương thọ khang công chúa làm bà mai. Thank nàng @Lừa tình edit năng suất nhá
      Bảo Vy197Lừa tình thích bài này.

    3. knh

      knh Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      36
      Hời ơi hời ơi hời ơi. Cái này giống nợ con cha trả quá. Vương gia im im tưởng phải vài ngày sau mới thông chứ ai dè tốc độ quá, hôm trước hôm sau là kiếm sẵn ng làm mai rồi.
      Lừa tình thích bài này.

    4. quynhkongu

      quynhkongu Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      37
      Chị chính chơi lớn phát chính cũng chơi lớn theo luôn :)))

    5. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 26. Làm mai - Ed: LừaTình

      Dáng vẻ tươi cười của trưởng công chúa Thọ Khang chợt cứng đờ. Bà nháy mắt mấy cái, cho là mình nghe nhầm.

      Cố Huy Ngạn vẫn duy trì bộ dáng ung dung, bình tĩnh nhìn chăm chú lên Thọ Khang đại trưởng công chúa.

      Thấy vẻ mặt Cố Huy Ngạn giống như đùa, trưởng công chúa Thọ Khang chậm rãi chép miệng, lúc này mới phản ứng Yến vương cái gì.

      Đại trưởng công chúa Thọ Khang kinh ngạc sặc cái, thị nữ tiến lên định vỗ lưng bà, bị trưởng công chúa đẩy ra: "Ngươi cái gì? Ngươi. . . Lời ấy là chứ?"

      " Vâng!"

      Trưởng công chúa Thọ Khang nhìn dáng vẻ bình tĩnh thong dong, dường như chuyện ăn cơm uống nước hàng ngày của Cố Huy Ngạn, trong lòng bà nổi lên sóng to gió lớn, đến nỗi còn duy trì dáng vẻ điềm đạm của trưởng bối nữa. Nếu như bà nhầm, mới tháng trước Cố Huy Ngạn còn nhờ bà tìm cho Lâm Vị Hi nhà chồng trong sạch đấy. Trong khoảng thời gian này xảy ra chuyện gì, vậy mà tình huống lại xoay ngược thế này?

      Đại trưởng công chúa Thọ Khang tranh thủ uống ngụm trà, chờ tâm tình bình tĩnh chút, lại nghĩ tới chuyện này, là bà vui mừng vô cùng. Sao lại có chuyện tốt như vậy. Trưởng công chúa Thọ Khang đương nhiên muốn ở kinh thành tìm nhà chồng trong sạch cho Lâm Vị Hi. Mấy ngày này bà cũng thầm tìm hiểu con trai của vài nhà sạch . Nhưng nhà quyền quý nào có thể so được với Yến vương?

      Mà dù cho trưởng công chúa Thọ Khang có chọn được, Lâm Vị Hi đến nhà khác thiếu được việc phải hầu hạ mẹ chồng, rồi quan hệ tốt với tiểu . Kể cả trưởng công chúa Thọ Khang tìm được gia đình nề nếp, đơn giản, nhưng suy cho cùng , nàng dâu với nữ nhi vẫn là khác biệt. Nàng dâu rồi cũng thành mẹ chồng, Lâm Vị Hi vẫn phải cẩn thận hầu hạ. Nhưng nếu như ở phủ Yến vương những phiền toái này đều tồn tại. Phụ mẫu Cố Huy Ngạn qua đời nhiều năm, vương phủ cũng chỉ có ba chủ tử. Ngoại trừ Yến vương, hai người còn lại đều là tiểu bối con trai con dâu. Nếu như Lâm Vị Hi gả cho Yến vương, vừa vào cửa là trưởng bối của thế tử với thế tử phi. Cả nhà dưới, ai dám bày ra sắc mặt cho Lâm Vị Hi?

      Đại trưởng công chúa Thọ Khang càng nghĩ càng cảm thấy đây là chuyện tốt. Thủ đoạn của Yến vương ai biết, quyền thế ngập trời, phải loại người bị chút mánh khóe ở hậu trạch lừa bịp. Sau này chỉ cần Lâm Vị Hi làm cho Yến vương tức giận, chắc chắn nàng phải chịu thiệt thòi nơi hậu trạch. Thế tử cũng trưởng thành, cũng hiểu nặng . Lâm Vị Hi cứ yên ổn làm mẹ kế thôi, ngược lại lại có thêm người con dâu hiếu thuận.

      Đại trưởng công chúa Thọ Khang nghĩ tới đây mà muốn cười thành tiếng. Cao Nhiên trăm phương ngàn kế đoạt hôn của Cao Hi, phải là vì quyền thế của phủ Yến vương sao? Nàng ta nghĩ làm đương gia chủ mẫu duy nhất ở vương phủ sao? Nhưng đừng quên chủ nhân chân chính ở phủ Yến vương là Yến vương chứ phải Cố Trình Diệu. Lúc chưa có Yến vương phi, thế tử phi Cao Nhiên thay quyền chấp chưởng việc bếp núc cũng sao. khi nữ chủ nhân chân chính vào cửa, Cao Nhiên tính là cái gì?

      Trong lòng trưởng công chúa Thọ Khang hết sức vui mừng. Bà cũng yên tâm với việc chung thân của Lâm Vị Hi. Lúc này mới có thời gian nghĩ tới dụng ý của Yến vương. Bát quái là thiên tính của nữ nhân mà. Trưởng công chúa Thọ Khang là công chúa cao quý cũng thể ngoại lệ. Bà hắng giọng thăm dò hỏi: "Yến vương, phải ta là trưởng bối già mà đứng đắn. Chỉ là thời gian trước còn rất tốt, bỗng nhiên hôm nay ngươi đến chuyện này, có phải có nguyên nhân gì ?"

      Đánh chết trưởng công chúa Thọ Khang cũng nghĩ ra được cái chủ ý này lại là Lâm Vị Hi chủ động nhắc tới. Bây giờ bà vẫn còn tưởng là do Yến vương vẫn chăm sóc cho Lâm Vị Hi suốt thời gian qua. Bây giờ mắt thấy Lâm Vị Hi muốn lấy chồng, có chút nỡ…. Hay là trong phủ Yến vương xảy ra chuyện gì mà người ngoài biết, nên mới thúc giục bà. . .

      Cố Huy Ngạn nhìn thấy ánh mắt hưng phấn kích động của trưởng công chúa Thọ Khang, làm sao mà đoán được trong lòng mẫu suy nghĩ gì. Lúc trở lại thư phòng suy nghĩ ràng rồi. Sau đó chuẩn bị ngựa, xuất phủ, đến đây thăm hỏi trưởng công chúa Thọ Khang. vô cùng hiểu chính mình làm cái gì, cũng sắp xếp thỏa đáng cho tương lai sau này. Bây giờ bị trưởng công chúa Thọ Khang hỏi tới, Cố Huy Ngạn cũng thấy băn khoăn. làm như vậy, là vì cái gì đây?

      Cố Huy Ngạn nhớ lại lúc Lâm Vị Hi gắng sức ra những lời này. Dưa theo tính cách của nàng, những lời này khi ra về sau có đường lùi. Hoặc là thành, hoặc là nàng rời khỏi phủ Yến vương, suốt đời còn gặp lại nhau. Cố Huy Ngạn thừa nhận, khá có thiện cảm với nương hoạt bát này. Nhìn nàng ầm ĩ, dường như cái đầm nước đọng ngàn năm là cũng trẻ lại ít. Nếu để cho Lâm Vị Hi rời khỏi vương phủ, vĩnh viễn còn gặp nhau, hiểu sao trong lòng Cố Huy Ngạn thấy bực bội. Nếu như vậy, vậy chỉ còn lại con đường khác có thể chọn.

      Hoặc như thế này hoặc như thế kia, logic rất đơn giản. Từ năm mười lăm tuổi Cố Huy Ngạn ra chiến trường, nửa đời lưng ngựa, cái am hiểu nhất chính là ra quyết định. Dứt khoát làm luôn việc gì cũng là loại quyết định. Chuyện liên quan đến Lâm Vị Hi còn đơn giản hơn nhiều so với thay đổi trong nháy mắt chiến trường. Lợi và hại trong đó quá ràng. Cũng phải loại trường hợp khó vẹn cả đôi đường như bỏ qua đội quân hay để bị diệt toàn quân mà phải đắn đo suy nghĩ cân nhắc. Cố Huy Ngạn thuộc trường phái hành động, chỉ mất chút thời gian quyết định mình cần phải làm gì.

      Nhưng Cố Huy Ngạn cũng quen trò chuyện thân thiết với người khác, cho nên nghe xong chỉ cười cười, : " hãy yên tâm. Trong chuyện này cũng có gì hiểu nhầm cần phải giấu. Chất tử vẫn biết chính mình làm gì." Sau khi xong, Cố Huy Ngạn lại bổ sung thêm câu: "Nàng cũng biết."

      Hi vọng nàng biết .

      Trưởng công chúa Thọ Khang làm ra vẻ yên tâm hiểu. Nhưng trong lòng bà lại biết nghe ngóng được cái gì rồi. Yến vương nhìn có vẻ nhiệt tình chuyện, nhưng ra điểm dừng của vô cùng nghiêm ngặt. Bà mà hỏi tiếp lại thành quá giới hạn rồi. Trưởng công chúa Thọ Khang cứ thế chuyển chủ đề, hỏi tới nữa.

      Trưởng công chúa Thọ Khang hôm nay hết sức hưng phấn. Ngoại tôn nữ duy nhất của bà nàng qua đời, tuy bà ra nhưng trong lòng vô cùng tiếc nuối nhớ thương. Bây giờ lại có Lâm Vị Hi, trưởng công chúa Thọ Khang vô cùng hăm hở muốn cho Lâm Vị hôn lễ thập toàn thập mỹ, để cho nàng bạc mệnh giống như Cao Hi. Sau khi Cố Huy Ngạn đem chuyện này giao phó cho trưởng công chúa Thọ Khang hỏi tới nữa. Về phần các loại nghi thức như lục lễ, cầu hôn… trưởng công chúa Thọ Khang cái gì chính là cái đó. Cố Huy Ngạn cũng để ý, về phần có nên phô trương lại càng cần suy nghĩ.

      Cố Huy Ngạn thấy bàn chuyện xong rồi, liền đứng dậy cáo từ. Trưởng công chúa Thọ Khang cười đưa Cố Huy Ngạn ra chính đường. Sau đó bà vẫn là vẻ mặt hưng phấn sai nữ quan mở khố phòng, bà tự mình chọn cho Lâm Vị Hi đồ cưới. khí vui vẻ tràn ngập khắp phủ trưởng công chúa Thọ Khang, trái ngược hoàn toàn với vẻ yên tĩnh trang nghiêm ở phủ Yến vương. Mấy ngày trước đó trời vẫn còn mưa. Hôm nay trong khí còn mang theo mùi ẩm ướt, cây cối trong sân bị nước mưa dội đến giờ vẫn còn chưa khô hẳn, gió thổi qua ống tay áo, mang theo chút lạnh lẽo.

      Vào buổi trưa Lâm Vị Hi có tỉnh lại lát, rồi lại nặng nề ngủ thiếp . Hơi thở của nàng nóng rực, có vẻ như ngủ được an ổn, hàng mày vẫn còn nhíu chặt lại. Người đến người ở Tĩnh Đạm viên đều mang vẻ mặt nặng nề, bất kể tình hay vờ vĩnh, ít ra nhìn lại mọi người đều lo lắng cho Lâm Vị Hi vô cùng. Uyển Tinh cùng Uyển Nguyệt túc trực bên giường của Lâm Vị Hi, ngừng thay khăn lạnh trán của nàng, cứ như vậy cho đến chạng vạng tối, cơn sốt của Lâm Vị Hi mới hết hẳn.

      Sau khi Lâm Vị Hi tỉnh lại, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy trời tối rồi. Nàng cúi đầu ho khan cái, cần uống nước, mà vội hỏi: "Yến vương điện hạ có tới đây ?"

      "Ngài chưa từng đến ạ."

      Lâm Vị Hi nhàng "A" tiếng, tâm tình trong lòng dần dần chìm xuống. Nàng vẫn biết mà. Yến vương cũng ngốc, làm sao lại tùy ý để mặc nàng tính toán.

      Uyển Nguyệt nhìn thấy sắc mặt Lâm Vị Hi tốt, trong lòng bỗng nổi lên dự cảm xấu. Nàng ta thấp giọng, thêm: "Vương gia mới từ phủ của trưởng công chúa Thọ Khang trở về, còn chưa đến nội viện. Nếu tiểu thư có chuyện muốn , để nô tỳ mời vương gia nhé?"

      Lâm Vị Hi còn chưa kịp nghe thấy tiếng bước chân từ phía ngoài truyền đến. Lâm Vị Hi nhìn người tới, vội vàng muốn ngồi xuống: "Cố thống lĩnh. . ."

      Cố Minh Đạt vừa bước vào Tĩnh Đạm viên được hạ nhân nghênh đón. Ở phủ Yến vương ai biết Cố Minh Đạt. Mấy đời nhà ta đều hầu hạ ở phủ Yến vương. Lúc Yến vương còn trẻ theo hầu rồi. Thậm chí sau này còn được ban cho họ "Cố" của hoàng tộc, có thể thấy được địa vị của Cố Minh Đạt như thế nào. Thế nhưng thủ hạ thân tín tất cả mọi người chỉ dưới chủ nhân, có thể quản tất cả từ tiền sảnh cho đến hậu viện như ta lại cực kỳ thủ lễ với Lâm Vị Hi. Sau khi Cố Minh Đạt vào phòng dừng lại ở bên ngoài bình phong, cũng nhìn vào bên trong mà khẽ cụp mắt xuống, hỏi thăm: "Lâm tiểu thư, bệnh của ngài đỡ rồi đúng ?"

      Lâm Vị Hi để cho Uyển Tinh vịn ngồi xuống, nàng cách màn cùng bình phong, cũng có lễ trả lời: "Đa tạ Cố thống lĩnh quan tâm, tốt hơn nhiều rồi." Lâm Vị Hi vẫn nhịn được, hỏi lại câu: "Là Yến vương điện hạ để ngài tới hỏi thăm sao?"

      Cố Minh Đạt trả lời, mà là dừng lại chút, ngược lại ra: "Bệnh của Lâm tiểu thư tốt lên rồi. Mấy ngày này Lâm tiểu thư hãy an tâm dưỡng bệnh, chờ thêm mấy ngày nữa trời khô ráo ấm áp, đại trưởng công chúa Thọ Khang muốn đón ngài qua phủ ở thời gian."

      Cố Minh Đạt trả lời có phải hay , nếu phải biết có khả năng, Lâm Vị Hi coi đây là Cố Minh Đạt cố ý né tránh. Thế nhưng loại tôi tớ làm vẻ vang cho chủ tử như Cố Minh Đạt mà , nào dám tránh né đâu? Lấp lửng ứng đối bên câu chẳng phải là vẹn cả đôi bên hay sao? Thái độ của Cố Minh Đạt rất kỳ quái. Tuy nhiên cũng đợi Lâm Vị Hi nghĩ rõ ràng, liền nghe được Cố Minh Đạt đến việc này làm Lâm Vị Hi giật mình. Lâm Vị Hi nghĩ tiếp nữa, nàng chưa phát ra mình nghi hoặc nhíu mày lại: "Vì sao?"

      Vì sao mà tổ mẫu lại muốn đón nàng qua đó ở vào lúc này đây?

      "Vì sao ạ?" Cố Trình Diệu cũng nghi hoặc hiểu nhìn Cố Huy Ngạn: "Bây giờ nàng ấy còn bị bệnh liệt giường. Phủ Yến vương cũng phải nuôi thêm được người. Phụ thân sao phải để nàng rời khỏi vương phủ làm gì?"

      Cố Huy Ngạn ngồi bình thàn ghế bành, nhanh chậm cầm tách trà: "Trước kia nàng muốn ở đây bao lâu cũng có vấn đề gì. Nhưng bây giờ tiếp tục ở lại phủ Yến vương có chút thích hợp."

      Cố Trình Diệu hiểu lắm. ta chút suy nghĩ mà hỏi lên: "Vì sao lại thích hợp ạ?"

      Cố Huy Ngạn bỏ tách trà sứ xanh xuống, động tác của vẫn ung dung nhàn nhã, sắc mặt vẫn bình tĩnh giống như rất nhiều lần đại chiến trước đó, nắm chắc thắng lợi trong tay, sừng sững uy nghiêm. Nhưng nếu như người đứng đây là Cố Minh Đạt, có thể dễ dàng phát động tác của Cố Huy Ngạn chậm lại, tốc độ chuyện cũng chậm hơn so với bình thường. Điều đó quả là hề tầm thường.

      Cố Huy Ngạn để lại tách trà lên bàn, suy nghĩ của điều chỉnh tốt, giống như là vô ý, thuận miệng : "Mấy ngày nữa nàng ấy gả vào phủ Yến vương. Nếu như tiếp tục ở lại đây tốt cho thanh danh của nàng ấy."

      tiếng sấm sét giữa trời quang. Hạ nhân phục vụ trong thư phòng đều kinh ngạc trừng to mắt, lập tức sau đó cắn chặt răng cúi đầu. Cố Trình Diệu ngẩn người, lúc sau mới nghe Cố Huy Ngạn cái gì: "Phụ thân, ngươi Lâm Vị Hi muốn gả vào vương phủ? Con cũng có huynh đệ, cái này. . ." đến đây ta hoàn toàn tỉnh ngộ, dùng vẻ mặt thể tin nhìn Cố Huy Ngạn: "Phụ thân, hẳn là. . ."

      "Đúng vậy! Vài ngày nữa ta cưới nàng làm vương phi."

      Người được kinh thành tán thưởng có phong thái quân tử, ôn nhuận như ngọc Cố Trình Diệu đến vẻ mặt cũng sơ sót, ta ngạc nhiên bất chấp hình tượng, miệng mở rộng nhìn về phía Cố Huy Ngạn. lát sau, sắc mặt ta chợt trầm xuống, quả quyết : "Phụ thân, được."

      Nghe được lời phản đối của Cố Trình Diệu, Cố Huy Ngạn chỉ nhàn nhạt liếc qua chút, ràng là để vào mắt. Cố Minh Đạt từ bên ngoài bước vào, nghe đến đó, ra: "Thế tử, người vượt qua."

      Cố Trình Diệu cũng cảm thấy lời mình vừa là buồn cười. ta phận con cái, nào có tư cách quản chuyện của trưởng bối đây? Thế nhưng việc này làm sao có thể được?

      Cố Trình Diệu tâm loạn như ma. Dường như ta suy nghĩ gì phản đối, chỉ đơn giản là thốt ra. Sau khi hết lời, ta mới cẩn thận suy nghĩ, vì cái gì mà được đây?

      Bởi vì mẫu thân Thẩm thị từng phụ thân cùng bà vừa thấy , tình cảm gắn bó keo sơn vô cùng. Cố Trình Diệu vì giữ gìn tình của phụ mẫu, cho nên muốn phụ thân tục cưới? Hay là người phụ thân muốn cưới là Lâm Vị Hi, so với Cố Trình Diệu còn hơn mấy tuổi. ta cảm thấy vô lý, cho nên mới phản đối? Hay lại bởi vì người kia là Lâm Vị Hi, người mang đến cho ta cảm giác quen thuộc khó hiểu?

      hoang mang mờ mịt xuất lát trong lòng Cố Trình Diệu, sau đó bị giọng và khuôn mặt từ ái của Thẩm thị trong đầu đè ép xuống. Cố Huy Ngạn nhiều năm chinh chiến xa nhà, thời gian ở vương phủ cũng dài. Cả tuổi thơ của Cố Trình Diệu là ở bên người mẫu thân Thẩm thị mà lớn lên. Ngày trước lúc còn ở tại đất phong của Yến vương, lúc đó lão Yến vương phi vẫn còn sống, lão vương phi lạnh nóng đối với Thẩm thị. Thẩm thị suốt ngày kể lể khóc lóc bên tai Cố Trình Diệu là mẹ chồng trách móc nặng nề. Cứ như thế, Cố Trình Diệu cũng gần gũi thân cận với tổ mẫu được, phần lớn chỉ ở bên người mẫu thân Thẩm thị.

      Khi đó Cố Trình Diệu vẫn còn . Ngày ngày Thẩm thị cứ nhắc mãi với Cố Trình Diệu về tình của bà ta với Yến vương. Yến vương ở trong loạn quân cứu được Thẩm thị. hùng cứu mỹ nhân, còn mỹ nhân nhất kiến chung tình. Vì thế mà Thẩm thị ngại xa xôi ngàn dặm đuổi theo. Mãi sau này hai người kết thành vợ chồng, phu thê ân ai, thành giai thoại cho khắp ngõ ngách chốn kinh thành. ra Cố Trình Diệu đối với tình của cha mẹ mình, những chuyện giai nhân tài tử cũng có hứng thú mấy. Nhưng mà ai bảo nhân vật chính trong đó là mẫu thân của ta đây? Suốt cả quãng thời thơ ấu, mưa dầm thấm lâu làm Cố Trình Diệu bị ảnh hưởng sâu sắc. Cho nên dưới tình huống ý thức được, ta mặc định cuộc hôn nhân của cha mẹ mình chính là thần thoại hoàn hảo về tình , mặc cho Cố Huy Ngạn quanh năm suốt tháng đóng ở doanh trại về nhà, mặc cho tổ mẫu lão Yến vương phi vô cùng lạnh nhạt với Thẩm thị.

      Về sau Thẩm thị bị bệnh mà qua đời, Yến vương vẫn nhiều năm tục cưới. Tất cả mọi thứ vẫn đẹp đẽ, trọn vẹn. Đột nhiên thần thoại về tình này bỗng vỡ vụn, nhảy ra người thứ ba. Làm sao Cố Trình Diệu có thể cho phép.

      Cố Trình Diệu nghiêm mặt, giọng cứng rắn: "Phụ thân, ngài làm như vậy, chẳng lẽ thẹn với mẫu thân sao? Mấy năm trước phụ thân bề bộn nhiều việc chinh chiến, là thân mình mẫu thân quán xuyến việc nhà, hiếu kính tổ mẫu, còn nuôi con lớn khôn. Người tục cưới tân vương phi, khi nào từng nghĩ tới mẫu thân dưới cửu tuyền ?"

      Trong lòng Cố Minh Đạt nghĩ ngợi câu, ngươi cũng biết Thẩm vương phi ở dưới cửu tuyền. Nhưng thực tế Cố Minh Đạt chỉ tiến lên bước, lạnh như băng : "Thế tử, người quá giới hạn rồi!"

      Cố Trình Diệu nhìn về phía Cố Minh Đạt, Cố Minh Đạt tránh né, vẫn dùng vẻ mặt thường thường giải quyết việc chung như cũ, tức giận chút nào khi thấy ánh mắt của ta. Cố Trình Diệu cuối cùng vẫn chùn bước, cứng rắn : "Nhi thần thất lễ", liền xoay người cực nhanh.

      "Vương gia. . ."

      " có việc gì." Cố Huy Ngạn cũng để ý tới tranh chấp vừa rồi, đứng lên về phía thư phòng, mỗi ngày tấu chương trong triều chồng chất như núi, ra cũng có nhiều thời gian nhàn rỗi đâu: "Suy nghĩ vẫn còn trẻ con, kệ ta thôi."

      Cao Nhiên ngồi ở trong nhà, nhìn thấy Cố Trình Diệu nổi giận đùng đùng về, nàng ta vội vàng đứng lên nghênh đón: "Thế tử."

      Nàng ta nhìn thấy sắc mặt vui của Cố Trình Diệu, bày ra nụ cười yếu ớt tự cho là đẹp, giọng ôn nhu như nước: "Thế tử, chàng sao vậy?"

      Cố Trình Diệu hít sâu hơi, : " có gì. Tranh chấp chút với phụ thân thôi."

      Cao Nhiên nghe thấy vậy giật mình: " Sao lại tranh chấp, bởi vì cái gì vậy?" Cố Trình Diệu tranh chấp cùng Yến vương, đây cũng phải là điều tốt đâu.

      "Phụ thân muốn lập Lâm Vị Hi làm vương phi, ta đôi lời, sau đó xảy ra chút tranh cãi."

      Cao Nhiên thể nghe thấy nửa câu sau của Cố Trình Diệu nữa. Toàn bộ tâm trí của nàng ta đều tập trung câu đầu tiên. Nàng ta đứng sững người tại chỗ, đầu óc ong ong, lát sau, mới có thể chuyện bình thường: "Chàng cái gì?"

      Tác giả có lời muốn :

      Để Cố Trình Diệu lộ ra chút chuyện xưa. Chỉ có thể đến đây, còn lại sau công bố chút.

      Cho nên mới đối với tình , Cố Trình Diệu vừa thấy a, phá lệ chấp nhất với việc báo ân, là có nguyên nhân từ tuổi thơ.

      **

      lisa0801, Ameri, BigCute→_→35 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :