1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Lúc diễn tập gác hết mọi việc sang 1 bên. Ngoại trừ chuyện liên quan đến vân khinh của tui:yoyo64:
      Thư kí ôn chạy nhanh:yoyo39:, đường chuẩn bị nổi bão rồi kìa..
      Mieu1810 thích bài này.

    2. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Thư ký Ôn, có mấy cái đầu để rơi hả? :yoyo50::yoyo50::yoyo50:

      Xong hôm nay gạo nấu thành cơm luôn rồi nhá. :yoyo52:
      Mieu1810 thích bài này.

    3. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 90: TÔI BẤT CỨ CHUYỆN GÌ, NHƯNG BAO GỒM BÙI VÂN KHINH.
      Edit: Miêu - Cung Quảng Hằng
      Đường Mặc Trầm đoạt lấy máy tính trong tay Ôn Tử Khiêm, xoay người hướng boong tàu mà .

      “Phi cơ trực thăng!”

      nhóc kia cho dù thừa dịp ở nhà chơi cũng có khả năng chạy đến vùng rừng núi hoang vắng, càng biết phá thiết bị theo dõi chân.

      Giải thích duy nhất cho việc này là xảy ra chuyện!

      Nghĩ đến loại khả năng này, tim Đường Mặc Trầm cũng thắt chặt lại.

      hành lang boong tàu cho lãng phí thời gian, đặt tay lan can chống cái, dứt khoát phi người, nhảy xuống dưới.

      Phía sau, Ôn Tử Khiêm chút suy nghĩ theo sát phía sau, tay cầm lấy tai nghe.

      “Phi cơ trực thăng chuẩn bị, mau!”

      “Đường bộ trưởng?”

      “Bộ trưởng!”

      …..

      đám quan chức mắt thấy bộ trưởng thư kí đột nhiên nhảy xuống boong tàu như vậy đều sợ hãi, theo bản năng định nhảy theo hai người, nhưng mà bất đắc dĩ hoặc là tuổi tác cao hoặc là hiếu rèn luyện nên vóc dáng béo phệ, tốc độ làm sao có thể so với bọn họ.

      Mấy người này thở hồng hộc truy đuổi đến boong tàu, Đường Mặc Trầm xông qua và phi người nhảy vào phi cơ trực thăng.

      “Cất cánh!”

      Ôn Tử Khiêm bước to xông đến, cũng theo nhảy vào phi cơ trực thăng bên trong.

      Phi cơ cất cánh, Đường Mặc Trầm xông về phía trước, máy tính báo số liệu tham số.

      “Mau!”

      Phi công dám thờ ơ, lập tức đẩy lên lên xuống cái, trực thăng nhanh chóng bay lên cao hướng tây bắc, Đường Mặc Trầm nhíu mày, hướng Ôn Tử Khiêm quay sang.

      “Vì sao chờ đến bây giờ mới ?”

      Ôn Tử Khiêm cầm lấy tay vịn ở phía sau, ngữ khí có mệt : “Là ngài … Thời gian diễn tập được bất cứ chuyện gì quấy rầy!”

      Nâng tay bắt Ôn Tử Khiêm lại, Đường Mặc Trầm tay kéo lấy ta lại đến trước mặt mình, ánh mắt thâm trầm chống lại ánh mắt ta.

      tại nhớ cho kĩ, tôi bất cứ chuyện gì nhưng bao gồm chuyện Bùi Vân Khinh!”

      Ôn Tử Khiêm ở bên trước sau cũng mấy năm, đây là lần đầu tiên Đường Mặc Trầm đối với mình giận dữ như thế.

      “Dạ, bộ trưởng!”

      “Nếu ấy có việc gì, tôi bỏ qua cho cậu!”

      tay đẩy ta ra, Đường Mặc Trầm nhíu mày mở miệng.

      “Báo cáo tình huống!”

      “Dạ, bộ trưởng!”

      Ôn Tử Khiêm dám thờ ơ, lúc này đem tình huống tỉ mỉ cho : “Tiểu thư là giờ trước rời trường học, lúc tôi nhìn là phương hướng hình như là về nhà, cho nên có để ý, sau lại thấy ấy lệch khỏi quỹ đạo, địa điểm cuối cùng này là khoảng mười mấy phút đồng hồ.”

      Đường Mặc Trầm híp đôi mắt nhìn chăm chú vào bản đồ máy tính.

      “Gọi đội Huyết Lang, đại đội của Tần Chi Nam!”

      Nước xa thể cứu được lửa gần.

      chỉ sợ mình đến kịp, bây giờ cách Bùi Vân Khinh gần mà tín nhiệm nhất chính là Tần Chi Nam.

      Ôn Tử Khiêm vội vàng tiến lên, bắt lấy hệ thống liên lạc trực thắng, bắt đầu liên hệ.

      “Bộ trưởng, nhận được.”

      Đường Mặc Trầm cầm lấy ống nghe điện thoại mang đến, tai nghe lập tức vang lên người phụ trách của đại đội Huyết Lang – thanh của Tần Chi Nam.

      “Tôi là Tần Chi Nam!”

      Tần Chi Nam cùng Đường Mặc Trầm là chiến hữu, hai người đều là thủ hạ của Bùi Phàm, nay Tần Chi Nam sớm lên hàng thiếu tướng, bổ nhiệm ở quân khu Long Thành của đại đội Huyết Lang làm người phụ trách.

      Hai người đều là sĩ quan cao cấp, cũng là em.

      “Tôi là Đường Mặc Trầm, tại nghe cẩn thận ràng, tôi mỗi chữ!”

      Trong tai nghe, từng từng chữ phát ra trong thâm trầm.

      “Tôi mặc kệ cậu làm gì, lập tức đem lính ở dưới tọa độ này phạm vị trong 5km phải khống chế được trong khu vực ấy, con ruồi cũng cho bay vào. Ở đó biết tình huống ràng trước, cần hành động thiếu suy nghĩ, lặng lẽ lẻn vào tìm được Bùi Vân Khinh. Nếu như đối phương muốn điều kiện gì, mặc kệ ta muốn cái gì, đều cho ta!”


      @sún bấy bì ảnh chạy nhanh hết sức có thể rồi đó nha!!! :yoyo37:
      @levuong ảnh nổi bão rồi!!! :yoyo28::yoyo28:
      linhdiep17, Tiểu Ly 1111, Pe Mick15 others thích bài này.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 91: TÔI MUỐN CHẶT GÂN CỐT, LỘT DA CỦA .
      Edit: Miêu - CQH
      Biết nhau lâu như vậy, lần đầu tiên Tần Chi Nam nghe được Đường Mặc Trầm để ý nguyên tắc mà ra mệnh lệnh như vậy.

      Nghe được cái tên Bùi Vân Khinh, thanh Tần Chi Nam cứng lại.

      !”

      Đường Mặc Trầm ra tọa độ trong máy tính, “Tôi đường rồi, rất mau tới đấy…”

      hơn dừng lại giây, ngón tay nắm chặt tai nghe, “Chi Nam, đừng để cho em ấy gặp chuyện may!”

      Đầu dây điện thoại kia, Tần Chi Nam trịnh trọng đáp lại.

      “Tôi tự mình xuất phát, có tin tức gì liên hệ lại.”

      Thông tin tạm thời ngừng lại, Đường Mặc Trầm nhíu mày dừng rồi nhìn về phía bầu trời, trước mắt lên khuôn mặt Bùi Vân Khinh, bàn tay vịn ghế ngày càng nắm chặt.

      ….

      ….

      Khu biệt thự bỏ hoang.

      Hai người thủ hạ nhanh chóng xông lại đỡ lấy Điền Sấm “ sao rồi?”

      mặt Điền Sấm toàn là máu, tay ôm mặt bị thương, tay còn lại nắm chặt súng.

      “Bùi Vân Khinh đâu?”

      ta chạy rồi!”

      “Vậy còn mau đuổi theo, đem ta trở về!” Điền Sấm chỉ tức giận, đẩy hai người ra.

      “Nếu ta chạy thoát, chúng ta ai mong được sống sót!”

      “Yên tâm , ta uống thuốc kia, người liền có sức chạy nên chạy xa đâu!”

      “Chúng ta lập tức đem ta bắt trở về!”

      Hai người trước sau nhảy ra khỏi cửa sổ, đuổi theo Bùi Vân Khinh.

      Điền Sấm liền mò mẫn thối lui đến cạnh tường, dựa vào tường ngồi xuống, cẩn thận nâng tay sờ vào mắt của mình.

      Tay giơ lên, sờ được mảnh máu còn nóng, còn cái dính dính tròn tròn này nọ… kia là mắt ta, Điền Sấm đau đến kêu lên thành tiếng, người nghiến răng nghiến lợi mắng.

      “Đồ con đàn bà thối, tôi muốn chặt gân cốt, lột da của !”

      Ngoài cửa sổ.

      Sau cây cao lớn là nơi giấu mình của Bùi Vân Khinh, mắt thấy hai người đàn ông trái phải chạy rất xa rồi, thế này mới lén lút theo trong bụi cỏ bò ra.

      người mềm mại vô lực, bây giờ căn bản có bao nhiêu khí lực, biết mình chạy đối phương bắt được nên tạm thời trốn ở chỗ này.

      Nghe được chỗ cửa sổ mơ hồ truyền đến tiếng mắng của Điền Sấm, dùng sức cắn môi cố gắng làm cho mình vẫn duy trì thanh tỉnh cùng lý trí, rón rén đến sườn cửa sổ, lén lút nhìn sang.

      đất là người đàn ông trúng đạn chết, Điền Sấm cầm súng dựa vào tường, mặt đất đầy máu càng có vẻ dữ tợn, ghê tởm.

      Bao nhiêu lần ở trong đêm nghe được tiếng sấm rúc thân mình lại. ở nơi này thầm thề nếu như gặp lại ta, nhất định tự mình lấy được mạng của ta.

      Lúc này đây, tuyệt đối buông tha cho ta!

      Cẩn thận bước qua cửa sổ, chậm rãi đến gần đối phương.

      Dưới chân cẩn thận đạp phải viên mấy người kia mà rơi hạt dưa xuống, phát ra tiếng động vang dội.

      “Ai?”

      Điền Sấm lập tức hai tay cầm lấy súng, nhắm ngày phương hướng .

      Bùi Vân Khinh cẩn thận cúi xuống, ngón tay nhặt lên cục đá quăng .

      Nghe được thanh, Điền Sấm lập tức hướng liền thanh đó bóp còi, mượn cơ hội này Bùi Vân Khinh liền nhanh chóng bổ nhào qua, dùng sức nắm chặt hai tay dùng hết sức lực của hai tay đâm về động mạch gáy của đối phương.

      “Tiểu…”

      Điền Sấm còn muốn phản kháng, đâm sâu xuống.

      Động mạch tổn hại, máu phun ra như suối, Điền Sấm tay còn chưa đụng đến vô lực ngã nhào xuống đất.

      Khom người cầm lên cây súng đất, rất nhanh hai người kia trở lại, phải nhanh chóng rời .

      Nhanh chút, mau hơn chút nữa, mau hơn chút nữa…

      Ngã xuống, lại , chạy nữa….

      Toàn thân khô nóng như lửa, sóng nhiệt luồng rồi luồng từ bụng lên, lần sau còn mãnh liệt hơn lần trước, thân thể của càng mềm mại vô lực.

      Dưới chân cầu đến chỗ đất trống, thân thể lắc lư cái, người liền chạy đến bổ nhào ngã cỏ.
      linhdiep17, Tiểu Ly 1111, thanhbinh14 others thích bài này.

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 92: TRÁI TIM GIỐNG NHƯ BỊ NGƯỜI CỐ GẮNG XÉ RÁCH.
      Edit: Miêu - CQH​

      Phía sau hai người này nghe được tiếng bước chân đến gần, Bùi Vân Khinh trong lòng nghĩ muốn chạy trốn nhưng thân thể sớm mất sức lực.

      Cố gắng hết sức từ dưới đất bò dậy, mắt nhìn đối phương cách mình còn mấy mét nữa, Bùi Vân Khinh cắn răng ngồi dậy hai tay cầm lấy súng nhắm hai người.

      Nhìn thấy trong tay cầm súng, hai người hoảng sợ.

      muốn bắn nhưng ánh mắt mơ hồ có chút , hai tay gần như muốn cầm được súng nữa, người khống chế kẹp hai chân lại.

      Nhìn ra được khác thường của , tên nhuộm đầu màu vàng cười hiểm.

      “Như thế nào, có phải ngứa chịu nổi rồi , đến đấy, để hảo hảo thương em!”

      Bùi Vân Khinh nheo con mắt lại, nhắm ngay tim đối phương, bóp cò.

      Oành!

      viên đạn gào thét mà bắn ra, ngay chính giữa ngực đối phương.

      Tên đầu vàng ngơ ngơ, vô lực té ngã mặt đất, tên khác thấy tình thế ổn, sợ tới mức trốn tránh, nâng súng bóp cò.

      Cò súng bắn ra nhưng hết đạn.

      Viên đạn, có!

      “Đồ đê tiện, xem ông lột da !”

      Đối phương phi thân đem nàng ngã nhào xuống đất, cảm giác đối phương chạm vào, khống chế được lên tiếng.

      Người nọ vốn dĩ đè bờ vai của chuẩn bị động sát khí, nhìn mặt cười hồng hào, bộ dáng mê người khỏi nuốt nước bọt cái.

      “Lão tử trước thưởng thức trước rồi giết !”

      nâng tay mở đai lưng, tay liền đưa tới kéo quần xuống.

      Dùng hết mọi phương pháp phản kháng, bất đắc dĩ toàn thân vô lực, làm sao có thể động đậy được chứ.

      ….

      ….

      Bên trong khu biệt thự bỏ hoang.

      Tay cầm súng cẩn thận nhảy vào tường, Tần Chi Nam khẽ quơ tay phải phía sau mấy tên thủ hạ lập tức phi thân nhảy vào, hướng về cách đó xa cũng đến.

      Tần Chi Nam mở bụi cỏ, quan sát chút trái phải.

      “Hành động!”

      Vài người đồng thời từ các cửa sổ khác nhau cũng nhảy vào, ghìm súng nhắm.

      được nhúc nhích!”

      mặt đất, thế nhưng lại có hai cỗ thi thể.

      “Đội trưởng, có!”

      “Bên này cũng có!”

      ….

      Mấy tên thủ hạ nhanh chóng đem cả biệt thự đều xem xét lần, lập tức báo cáo.

      Tần Chi Nam nhìn xem đồ vật đất cùng dấu vết, vung tay phải xuống.

      “Tiếp tục tìm kiếm!”

      Bọn thủ hạ nhanh chóng về phái người phía trước tìm kiếm.

      Lúc này, tai nghe có đội viên khác lên tiếng báo cáo.

      “Báo cáo đội trưởng, có trực thăng đến gần là phi cơ quân dụng.”

      “Đó là người mình!”

      Tần Chi Nam theo phía sau là trợ lý, liên lạc qua ống nghe.

      “Đón bộ trưởng từ phi cơ xuống.”

      Đối phương chào hỏi đơn giản lát, cùng trực thăng bắt được liên lạc.

      “Chúng tôi đuổi đến mục tiêu địa điểm, phát được hai thi thể còn phát đoạn dây bị cắt.”

      “Vân Khinh đâu?” Đường Mặc Trầm gấp giọng, truy vấn.

      “Trước mắt còn chưa phát được, bất quá thi thể vẫn còn nóng, thời gian chết vượt quá 20 phút, bọn họ hẳn là ở vùng phụ cận.”

      “Tiếp tục tìm!”

      trực thăng, Đường Mặc Trầm sớm gấp đến độ đứng ngồi yên, đem kính viễn vọng lần nữa nhìn.

      Lúc này, phi cơ đến khu biệt thự phía sau núi, ánh mắt liếc qua binh lính lục soát mặt đất, lo lắng ở cỏ tìm kiếm.

      Vân Khinh, Vân Khinh…

      Mau ra , Vân Khinh của !

      Trong lòng gọi tên của người kia, tim Đường Mặc Trầm ngày càng tahwts lại.

      Nếu lần nào tìm thấy , có máy theo dõi, muốn đâu tìm bây giờ.

      Nghĩ đến có thể mất như vậy, trong lòng trong trái tim giống như bị người cố gắng xé rách, đau đến tột đỉnh.

      tui spoil cho mọi người hóng nhé!!!! :yoyo53: CHƯƠNG 93: CHÚ , CỨU EM!
      Nhất định là có thịt nha!! :yoyo52:
      Cuối cùng chúc mọi người cuối tuần vui vẻ nha!!!:yoyo69:
      Last edited: 25/5/19
      linhdiep17, Tiểu Ly 1111, thanhbinh21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :